Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chạng vạng tối, ráng chiều trên Cửu Mộc lĩnh biến ảo, rừng cây xanh um tươi tốt, đang bị bóng tối nuốt chửng. Chim chóc từ trong rừng sợ hãi bay ra, Lâm Xung đứng trên sơn đạo, xoay người trở về.
Cửu Mộc lĩnh vẫn như vậy, sơn lĩnh nho nhỏ, phụ cận có vẻ cằn cỗi và hiểm ác. Vài tòa nhà, một khách sạn, cũng đều là người sau này chạy vất vả mới ở lại, Lâm Xung cùng thê tử Từ Kim Hoa đã ở nơi này hơn một năm, xưa nay cũng không có đại sự gì, chỉ có mấy ngày gần đây, người trong lúc vô tình chạy nạn, dần dần nhiều hơn một chút.
"Có người đến."
Trở lại khách sạn, Lâm Xung thấp giọng nói một câu. Trong đại sảnh khách sạn đã có hai người, cũng không phải là gia đình giàu có gì, quần áo cũ kỹ, cũng có bổ sung. Nhưng bởi vì kéo cửa hàng, nên mới tới khách sạn này mua nước ấm ăn, cũng may vợ chồng mở tiệm cũng không thu quá nhiều tiền lương thực. Lâm Trùng nói xong câu này, hai người đều câm miệng, hiện ra thần sắc cảnh giác.
"Không cần đốt đèn." Lâm Xung thấp giọng nói một câu, đi đến gian phòng nhỏ bên cạnh, bên cạnh phòng, thê tử Từ Kim Hoa đang thu thập hành lý, trên giường bày không ít thứ, sau khi Lâm Xung nói tin tức của người tới đối diện, nữ nhân có chút bối rối: "Vậy, đi luôn sao?"
"Không cần, ta đi xem một chút." Hắn xoay người, nhấc gậy gỗ nơi góc tường lên, bộ dáng cũng có chút xiêu vẹo, sau đó lại cầm đao cho thê tử: "Ngươi phải cẩn thận..." Ánh mắt của hắn, ra hiệu từ bên ngoài.
"Ta hiểu, ta hiểu... Bọn họ nhìn cũng không giống người xấu, còn có hài tử."
Từ Kim Hoa nhận lấy đao, lại thuận tay để sang một bên. Thật ra Lâm Xung cũng có thể nhìn ra hai nhà bên ngoài không phải người xấu, bèn nhẹ gật đầu, cầm côn đi ra ngoài. Trước khi đi còn quay đầu nhìn thoáng qua bụng thê tử - Từ Kim Hoa lúc này đã có thai.
Sắc trời dần dần tối xuống, hắn đến mấy hộ khác trên Cửu Mộc lĩnh vỗ cửa, để những người còn lại ở đây cũng không cần thắp sáng đèn dầu, sau đó liền xuyên qua con đường, đi về phía trước. Đến một góc núi đá đi về phía trước, bên kia hầu như không nhìn ra đường tốt, một đám người lần lượt đi ra, ước chừng hơn hai mươi đào binh, xách đuốc, đeo đao thương, mặt ủ rũ đi về phía trước.
Thanh âm nói chuyện thỉnh thoảng truyền đến. Đơn giản là đi nơi nào, đi cũng không quá động, tìm chỗ nghỉ ngơi, chờ một chút.
Lâm Xung cũng không biết chiến sự phía trước như thế nào, nhưng từ hai ngày này đi ngang qua nạn dân, cũng biết phía trước đã đánh nhau, mười mấy vạn binh lính chạy trốn không ít số lượng, cũng không biết có hay không có quân đội triều đình mới nghênh đón -- Nhưng cho dù có nghênh đón đi lên, dù sao cũng nhất định là đánh không lại.
Sau khi nữ thật sự bị xâm lấn từ hai hướng Nam lên, Hoàng Hà từ Bắc Lưu mọc lên, lĩnh mấy vạn thậm chí hơn mười vạn người, chiếm địa vị làm Vương. So với thời kỳ Sơn Đông Lương Sơn, thanh thế to lớn đến khó có thể tin, hơn nữa sau khi triều đình thống trị suy yếu,, Đối với bọn họ, chỉ có thể vẫy vẫy mà không cách nào thảo phạt, rất nhiều đỉnh núi cứ như vậy trở nên danh chính ngôn thuận. Lâm xông vào giữa dãy núi nho nhỏ này, chỉ thỉnh thoảng cùng thê tử đi một chuyến phụ cận thôn trấn một chuyến, cũng biết tên của những người này:
Đại đạo nhân mã được xưng là nhân mã bảy mươi vạn người, Vương Thiện, "Không giác Ngưu" "Dương Tiến, "Tấn Vương" Điền Hổ, Bát Tự quân "Vương Ngạn", Vương tái hưng, Lý Quý, Vương Đại Lang, Ngũ Mã Sơn quần hùng những thứ này, về phần đỉnh núi nhỏ, lại càng là vô số, cho dù là huynh đệ cũ sử tiến, hôm nay cũng lấy danh hào "Bát Phong Sơn" Bát Tí Long Vương, lần nữa tụ tập mọi người khởi nghĩa, nâng kiếm vàng chống chọi.
Mà hơn hai mươi người may mắn trốn được trên chiến trường chính là định một đường xuôi nam, đầu nhập vào Tấn Vương Điền Hổ. Đây cũng không phải bởi vì bọn họ là đào binh muốn tránh tội, mà là bởi vì địa bàn của Điền Hổ có rất nhiều núi non trùng điệp., Địa hình hung hiểm, cho dù nữ chân nhân có xuôi nam, đầu tiên cũng chỉ dùng thủ pháp mềm mại đối phó. Chỉ cần tên Hổ Vương này không nhất thời nóng đầu muốn châu chấu đá xe, bọn hắn cũng có thể sống một quãng thời gian tốt lành.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Nhớ lại tình trạng lúc trước ở Biện Lương, cũng đều là những ngày tốt lành ca múa bình thường, chỉ là những năm gần đây, thời cuộc càng thêm hỗn loạn, đã làm cho người ta nhìn không rõ lắm. Chỉ là tâm tư Lâm Xung cũng đã sớm chết lặng, vô luận là cảm thán hay là thiên hạ có hả hê, đều không cao hứng nổi.
Nghe những người này nói, lại nhìn bọn họ trực tiếp đi qua phía trước, xác định bọn họ không đến nỗi lên Cửu Mộc lĩnh, Lâm Xung mới lặng lẽ quay ngược trở về.
Thê tử thu dọn đồ đạc, trong khách sạn có một ít vật phẩm không thể mang đi, lúc này đã bị Lâm Xung kéo vào rừng cây trong núi, sau đó vùi lấp. Buổi tối này đi qua, sáng sớm ngày thứ hai, Từ Kim Hoa đứng dậy hấp thu tổ ong, chuẩn bị lương khô xong, hai người liền theo hai người khác trong quán trọ khởi hành - Bọn họ đều phải đi Trường Giang đi về phía nam tị nạn, nghe nói, bên kia không đến nỗi có trận đánh.
Nhìn lại quán trọ nhỏ cũ nát trên Cửu Mộc lĩnh, hai vợ chồng đều không nỡ. Đây đương nhiên cũng không phải nơi tốt lành gì, chẳng qua là bọn họ gần như quen thuộc mà thôi.
Trên đường nói tới cuộc sống đi về phía nam, buổi trưa hôm nay, lại gặp một nhà chạy nạn, đến buổi chiều, lên quan đạo, người liền càng nhiều, mang theo gia đình, xe trâu xe ngựa, rộn ràng ràng ràng, cũng có quân nhân hỗn tạp, ngang ngược tiến về phía trước.
Từ Kim Hoa có thai đi không thoải mái, buổi trưa liền tách ra với hai người kia. Buổi chiều, nàng nhớ tới trang phục ưa thích chưa từng mang đi, tìm một hồi, thần sắc hoảng hốt, Lâm Trùng tìm kiếm giúp nàng một lát, mới từ trong bao tay lục soát ra, món trang sức chỉ là một khối đá đẹp đẽ mài thành. Đã tìm được Từ Kim Hoa rồi, cũng không có quá nhiều cao hứng.
Thỉnh thoảng cũng có quan sai đi qua đám người, mỗi lúc như vậy, cánh tay ôm lấy cánh tay Từ Kim Hoa càng lúc càng siết chặt, cũng kéo cơ hồ kéo thân thể hắn xuống: Mặc dù chữ Thứ trên mặt Lâm Xung đã bị vết đao cắt đứt, nhưng nếu thật có lòng hoài nghi, vẫn có thể nhìn ra một ít manh mối.
Chạng vạng tối hôm đó, hai vợ chồng nghỉ tạm trên một sườn núi, bọn họ ngồi xổm trên sườn đất, nhai cái ổ đã lạnh, nhìn nạn dân khắp núi, ánh mắt có chút mờ mịt. Một khắc nào đó, Từ Kim Hoa mở miệng nói: "Kỳ thực, chúng ta đi phía nam cũng không có ai có thể nương tựa."
Lâm Trùng không nói gì.
"Nhiều người đi về phía nam như vậy, không có đất, không có lương thực, làm sao nuôi sống được bọn họ, qua đó ăn xin..."
Trong ánh mắt nữ nhân càng thêm sợ hãi, Lâm xông vào gặm một cái ổ ổ ổ: "Đối tốt với hài tử..."
"Phía bắc cũng lưu lại nhiều người như vậy, cho dù nữ chân nhân đánh tới, cũng không đến mức người trong núi phải giết sạch."
Lâm Xung trầm mặc chốc lát: "Muốn trốn... Đương nhiên cũng có thể, nhưng mà..."
"Ta mang theo hài tử, đi xa như vậy, hài tử khó giữ được, cũng không biết. Ta... Ta luyến tiếc Cửu Mộc lĩnh, luyến tiếc tiểu điếm."
Từ Kim Hoa vuốt ve vết sẹo trên mặt Lâm Xung, Lâm Xung nhét đầu vào gần đây nhất. Một lúc lâu sau, nàng duỗi tay ôm lấy nữ nhân bên cạnh.
"Vậy chúng ta trở về." Hắn nói: "Vậy chúng ta không đi..."
Thân ảnh hai người hòa vào trong một vùng nạn dân, lan truyền ấm áp không có ý nghĩa, cuối cùng vẫn quyết định không đi nữa.
Nữ chân nhân xuôi nam, có người lựa chọn lưu lại, có người lựa chọn rời đi. Cũng có càng nhiều người, từ lúc trước cũng đã bị cải biến cuộc sống. Hà Đông, Đại Đạo Vương Thiện dưới trướng binh tướng, đã được xưng là có bảy mươi vạn người., Chiến xa được tôn là hơn vạn, "Không Giác Ngưu" dưới trướng, ôm ba mươi vạn binh sĩ: "Tấn Vương Điền Hổ, đối ngoại xưng năm mươi vạn đại quân, "Bát Tự Quân" mười tám vạn, quần hùng Ngũ Mã Sơn tụ nghĩa hơn hai mươi vạn —— chỉ là những người này cộng lại..., Cũng đã là gần hai trăm vạn người trùng trùng điệp điệp. Ngoài ra, đông đảo quân đội của triều đình đang điên cuồng khuếch trương đối kháng, hoàng hà từ bắc tới bắc cũng đã phát triển đến hơn trăm vạn người. Song bắc là hoàng hà, vốn là địa bàn của quân đội này, chỉ xem sau khi bọn họ không ngừng bành trướng, ngay cả số "ý quân" tăng lên cũng không thể áp chế, có thể nói rõ một đạo lý đơn giản.
—— nhưng cái đó chẳng có tác dụng quái gì.
Mọi người chỉ là dùng phương thức của bản thân để cầu sinh tồn mà thôi.
Mà một số ít người cũng lấy phương thức của từng người để làm những việc mà mình nên làm.
Tại Biện Lương, một vị lão đại nhân tên là Tông Trạch, đang toàn lực tiến hành công việc của hắn. Thời gian nửa năm tiếp nhiệm vụ, hắn đã định trước trật tự xung quanh Biện Lương, xây dựng lại trận tuyến phòng ngự phụ cận, đồng thời Hoàng Hà với các nghĩa quân Bắc, đều hết sức chiêu hàng, cấp cho bọn họ danh phận.
Bất quá, khi quả thật nữ thật đến từ phía nam, áp lực truyền đến từ bên trong những " Nghĩa Quân" này, cũng đang không ngừng gia tăng. Vương Thiện, Dương Tiến, Điền Hổ, Vương tái hưng, Lý Quý, các chi thủ lĩnh của quân đội đều tụ tập tới bên này, yêu cầu một lượng lớn lương thảo cho triều đình., Quân giới chính là thuộc địa được tán thành thật sự, phong hào, danh phận. Cũng như Quách Kinh chủ động mở Biện Lương thành, bản thân kẻ lừa đảo mới là người tỉnh táo nhất, là thủ lĩnh, bọn họ so với tất cả mọi người đều hiểu rõ hơn mười vạn, trăm vạn đại quân dưới trướng mình rốt cuộc có bao nhiêu lực lượng. Trong bọn họ, cũng có rất nhiều người muốn đánh một trận với nữ tử, nhưng cứ như vậy, bản thân cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.
Đối mặt với loại tình trạng bất đắc dĩ vô lực này, Tông Trạch mỗi ngày đều trấn an những thế lực này, đồng thời không ngừng viết lên trên Ứng Thiên Phủ, hi vọng Chu Ung có thể trở về trấn giữ Biện Lương, lấy lòng quân đội chấn nghĩa, kiên định chống cự.
Một năm này, sáu mươi tám tuổi tông trạch đã râu tóc bạc trắng. Nhạc Phi từ thời điểm đầu tiên dưới trướng nữ tử Chân Nam đã bị thu hút đến đây, làm việc cùng vị lão đại này. Đối với việc bình định trật tự, Nhạc Phi biết vị lão nhân này làm rất có hiệu suất, nhưng đối với nghĩa quân phía bắc thì lại rất có hiệu suất., Lão nhân cũng là bất lực —— hắn có thể cho nổi danh, nhưng lương thực, cỏ dại trọng yếu cho đủ trăm vạn người, đó là người si nói mộng, lão nhân làm quan nhiều nhất là có chút danh khí, nội tình so với đám người Tần Tương Tích năm đó thì cách biệt Thiên Uyên, đừng nói trăm vạn người, một vạn lão nhân cũng khó có thể chống đỡ nổi.
Nhưng cho dù trong mắt Nhạc Phi thoạt nhìn là không có công, lão nhân vẫn là quả quyết - thậm chí có phần thô bạo đang làm —— hắn hứa hẹn với đám người Vương Thiện tất có cơ hội xoay chuyển, lại không ngừng hướng Ứng Thiên phát văn. Đến một lần Tông Trạch lén gọi hắn ra lệnh, Nhạc Phi mới hỏi.
"Trăm vạn người phía bắc, cho dù lương thảo trang bị đầy đủ, gặp nữ chân nhân, chỉ sợ cũng đánh không nổi, phi không giải được, lão đại nhân tựa hồ thật sự hi vọng vào bọn họ... Mặc dù bệ hạ thật sự vẫn còn Biện Lương, lại có ích lợi gì?"
Ông lão nhìn hắn một cái, gần đây tính tình có chút nóng nảy, trực tiếp nói: "Vậy ngươi nói xem, gặp được nữ chân nhân thì làm sao đánh!?"
Nhạc Phi ngẩn người, muốn nói gì đó nhưng lão nhân râu tóc bạc trắng khoát tay áo: "Không thể đánh trăm vạn người này, sao lão phu lại không biết? Nhưng trong thiên hạ này, có bao nhiêu người gặp được nữ chân nhân, dám ăn nói đánh đấm! Làm sao đánh bại được nữ tử thật sự?, Ta không nắm chắc, nhưng lão phu biết, nếu thật sự muốn đánh bại nữ chân nhân, trên dưới võ triều, nhất định phải có ý quyết tử tất cả! Bệ hạ còn bày biện, đó là ý quyết tử., Bệ hạ có ý niệm này, mấy trăm vạn nhân tài này chỉ dám đánh với nữ chân nhân một trận, bọn họ dám đánh một trận với nữ chân nhân, trong mấy trăm vạn người mới có thể giết ra một nhóm hào kiệt chí sĩ, tìm được phương pháp đánh bại nữa! Nếu không thể như vậy, thì thật sự là bách tức vô sinh!"
"Lão phu chỉ xem như là làm việc mà thôi."
Nhạc Phi trầm mặc hồi lâu, vừa rồi chắp tay đi ra. Giờ khắc này, hắn phảng phất lại nhìn thấy một vị lão nhân đã từng nhìn thấy qua, trong dòng nước xiết mãnh liệt mà đến, làm hoặc là vẻn vẹn có hi vọng xa vời. Mà sư phụ Chu Bộ của hắn, kỳ thật cũng là như vậy.
Không phải làm như vậy là có thể thành, chỉ là muốn thành sự, nên đành phải làm như vậy mà thôi.
Ứng Thiên Phủ.
Kịch liệt thảo luận mỗi ngày đều phát sinh trên điện Kim Loan, chỉ là tấu chương của Tông Trạch sớm đã bị ép trong đông đảo rồi. Mặc dù là Lý Cương với tư cách là chủ chiến phái cứng rắn, cũng không đồng ý với đề nghị này của Tông Trạch không ngừng đòi Hoàng đế hồi Biện Lương.
Tòa Tàn Thành bị nữ chân nhân đạp qua một lần kia, thật sự là không nên trở về.
"... Người thật sự có thể làm ra chuyện này, chính là nội bộ của kim nhân!"
"... Mặc dù từ khi A Cốt khởi sự, quân đội Kim Nhân gần như vô địch, nhưng đến bây giờ, bên trong Kim Quốc cũng đã không phải bền chắc như sắt thép. Theo lời thương lữ Bắc Địa Kinh nói, từ mấy năm trước, Kim nhân triều đình, liền có hai khu vực bí mật viện, hoàn thành công việc chưởng quản quân đông chính trị., Sau khi Nhan Tông Hàn chưởng chưởng, triều đình phía tây, nghe nói nội bộ Kim Quốc chỉ có triều đình phía đông, nằm trong lòng bàn tay của kẻ ăn xin Ngô, còn Nhan Tông Hàn, vốn có tấm lòng bất thần, từ khi lần đầu tiên Hàn Tuyệt đi về phía nam, đã có tông môn hy vọng thúc giục Tông Hàn, còn tin đồn Tông Hàn án binh thái nguyên bất động..."
"... Đến năm ngoái, trụ cột Đông Xu mật viện khiến Lưu Ngạn Tông bệnh biến mất, Nhan Tông cũng vì nhiều năm chinh chiến mà bệnh nặng, nữ tử Đông Xu mật viện đã có tiếng là vô thực, Nhan Tông Hàn lúc này chính là thanh thế đặt ngang hàng cùng Ngô ăn mày. Lần này nữ Chân Nam tới, trong đó có nguyên nhân tranh quyền đoạt lợi, mặt đông có nguyên nhân., Nhan tông phụ, đám hoàng tử như Tông Quỹ hy vọng cây lập uy nghi, mà Tông Hàn không thể không phối hợp, chỉ là hắn lấy xong Nhan Lâu thất chinh tây, nghe nói còn muốn bình định hoàng hà bắc, vừa vặn chứng minh ý đồ của hắn, hắn là muốn mở rộng tư địa của mình... "
"... Lấy ta xem, ở giữa đã có rất nhiều kế sách châm ngòi, có thể nghĩ!"
Các đại nhân trong triều đại ồn ào, mỗi người bày tỏ ý kiến của mình, ngoại trừ quân sự, các sĩ nhân có thể cung cấp, cũng chỉ có hơn ngàn năm tích lũy chính trị và tung hoành trí tuệ. Không lâu, lão nho sĩ Trần Châu Hồng Hi tự mời đi sứ, đến phụ quân hoàng tử Tiền Trần nói lợi hại, ngăn cản đại quân, mọi người trong triều đều khen ngợi sự cao thượng này.
Khang Vương Chu Ung vốn không có kiến thức gì, liền toàn bộ do bọn họ đi, mỗi ngày hắn ở hậu cung cùng phi tử mới nạp. Qua không lâu, tin tức này truyền ra, lại được sĩ tử Âu Dương trong thành dán lớn chữ báo thích...
Tiểu Thương Hà, đây là thời tiết yên tĩnh. Theo sự rời đi của mùa xuân, mùa hè đã đến, trong cốc đã ngừng qua lại nhiều lần với bên ngoài, chỉ do thám tử phái ra, thỉnh thoảng truyền tin tức về ngoại giới, mà mùa hè hai năm này, toàn bộ thiên hạ đều là tái nhợt.
Nếu như nói Cảnh Hàn Đế chết đi, mặt trời chiều mà Tĩnh Bình Đế bị bắt tượng trưng cho Võ Triều. Đến bây giờ, cuối cùng buổi tối của Võ Triều đã tới...