Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Hai tháng hai mươi bảy, thời tiết đã bắt đầu chuyển ấm, trong mảnh đất hoang cạnh Chân Định, đóa hoa đủ màu đang nở rộ.
Mặt đất có vẻ yên tĩnh, quạ đen bay xuống mổ vào thi hài giữa hoa dại kia. Máu tươi đã bắt đầu ngưng kết, Chân Định phủ, một cuộc đại chiến chấm dứt đã qua một ngày, thiết kỵ lan tràn, đi qua vùng đất này, tiến về phía nam mấy chục dặm, hơn mười vạn quân đang tan tác chạy tán loạn.
Vũ Kiến trú hai tháng hai, trung tuần hai năm, nữ chân nhân thề sư xuất binh, mở ra màn hình phạt võ tầng thứ ba. Hai tháng hai mươi ba, do đặc hãn suất lĩnh, lướt qua Nữ Chân Trung lộ quân của Nhạn Môn quan không lâu liền gặp gỡ tướng lãnh võ cung dẫn đầu mười lăm vạn đại quân chặn đường.
Từ năm ngoái, sau khi quân đội Nữ Chân chia yến tiệc mà về Bắc, Hoàng Hà, Nhạn Môn quan ở phía nam khu vực, trên danh nghĩa thì số lượng quân đội lệ thuộc Võ Triều vẫn luôn bành trướng. Một mặt là vì cầu sinh tồn lạc thảo làm giặc cướp tăng vọt số lượng lên. Mặt khác, mấy nhánh quân đóng tại nơi này lúc trước vì mong ứng đối chiến sự tương lai, củng cố địa bàn của bản thân, liền một mực lấy tư thế tạm thời không ngừng mở rộng quân đội.
Đến được thượng vị của Khang Vương, sau khi cải tiến xây dựng khó khăn, Tông Trạch chịu trách nhiệm trấn áp phương Bắc, không từ tốn mà chạy tới chạy lui, đem mấy chục vạn dân gian ở phía bắc Hoàng Hà đạt tới mấy chục vạn, thậm chí là mấy chục vạn dân gian trước sau được hợp nhất vào hệ thống quân chính quy của Võ Triều, lúc này, trên mặt đất phía bắc Hoàng Hà, từng cỗ từng cỗ sơn phỉ, lực lượng của quân đội chia cắt khắp nơi, lập tức tạo thành thế thống nhất đối ngoại, chống lại phòng tuyến đầu tiên của nữ chân nhân.
Hậu Văn Kính vốn là thống soái võ thắng quân, lần này nữ chân nhân xuôi nam, hắn vẫn chưa lựa chọn tránh lui, nói với thuộc hạ: "Gia quốc gặp nguy hiểm, đại trượng phu chỉ có thể nghênh đón khó khăn mà lên." Chử Toại thề trước khi giao chiến, Tông Hàn thấy sĩ khí quân đội đang hưng thịnh, cũng không giao thủ với họ, song phương qua lại thăm dò hai ngày, hai tháng hai mươi sáu rạng sáng, dùng thiết kỵ phát động tấn công đối với hậu tín quân.
Lúc này võ thắng quân, hai lần nam chinh của nữ chân nhân đã bại dưới tay đối phương, lúc này vội vàng tăng cường mở rộng quân tới mười lăm vạn, bản thân cũng là tốt xấu bất đồng. Tông Hàn Dạ tập kích, Hậu Tín vốn cũng có chút chuẩn bị, nhưng sau khi đón địch., Hơn mười vạn người vẫn như cũ xảy ra xôn xao. Nữ chân kỵ binh như hồng lưu xuyên qua phòng tuyến của Võ Thắng Quân, đêm đó, thi thể binh sĩ bị nữ chân nhân giết chồng chất như núi, máu chảy thành sông, hai mươi sáu ngày sau, ngân thuật có thể thuận thế công hãm Chân Định Phủ.
Sáng sớm hai mươi bảy, binh sĩ tán loạn đã chật ních con đường phía nam, dãy núi. Những binh lính tốt xấu lẫn lộn điên cuồng chạy trốn, có một số vốn xuất thân từ thổ phỉ, sau khi bị quân đội chính quy chiêu an hoà thu nạp, do quân pháp quản chế, khơi dậy đợt huyết tính đầu tiên tác chiến cùng nữ chân nhân, nhưng trong quá trình chạy trốn, những thứ này, rốt cuộc biến mất hầu như không còn.
Bên trong huyện Nguyên Xương cách Chân Định sáu mươi dặm, tràn đầy binh sĩ chạy tán loạn mà đến, trật tự đã bắt đầu hỗn loạn, một nhóm đội ngũ mấy trăm người xua đuổi bách tính huyện thành, báo tin tức nữ chân nhân đánh tới, thúc giục mọi người trốn khỏi nơi này. Trong sự xua đuổi này, bọn họ cũng bắt đầu cướp đoạt tài phú trong huyện thành đã không còn nhiều lắm., thóc gạo, đồng thời xuất hiện hiện tượng phụ nữ bạo lực, huyện lệnh Lưu Đông Tu ý đồ ngăn lại loạn tượng này. xế chiều hôm nay, hắn bị giết chết trong xung đột, thi thể nằm giữa đại đường huyện nha, binh sĩ cướp bóc không lâu sau, làm chim thú giải tán.
Phát sinh loại hiện tượng này, không chỉ là một huyện Nguyên Xương. Thực định, Thái Nguyên vốn đã chịu đầy chiến hỏa trong chiến tranh lúc trước, theo một ý nghĩa nào đó, cơ hồ đã bị vứt bỏ địa phương. Trên đường binh sĩ tán loạn đã minh bạch đại thế quanh đây đã đi. Còn có nhiệt huyết, người lo lắng chạy về phương nam, nương tựa vào quân đội khác., Nghĩa quân, hơn phân nửa bắt đầu suy nghĩ cho chính mình, hoặc trốn vào trong núi, hoặc tản ra phương xa. Trong thời gian này, tìm thôn dân gần thôn dân cướp bóc một phen, được đất lại hưởng thụ một phen, cũng không ít người.
Bình định thời điểm, thổ phỉ chiêu an đã thành quân nhân, sau khi chiến bại, quân nhân lại lần nữa biến thành sơn phỉ.
Mười vạn người tan tác chạy trốn, cuốn động càng nhiều người chạy trốn, trinh sát các nơi, thám tử dùng tốc độ nhanh hơn chạy về các phương hướng khác nhau. Tin tức nữ chân nhân khí thế hung hãn, liền dùng phương thức như vậy, như thủy triều đẩy tới toàn bộ thiên hạ.
Còn rất nhiều quân đội tập kết ở phía bắc Hoàng Hà, nhưng sau khi thấy Nữ Chân chiến thần dùng binh xong Nhan Tông Hàn, mọi người bắt đầu chú ý cẩn thận hơn, không dám có hành động mạo hiểm nữa.
Phòng tuyến Hoàng Hà, Tông Trạch nhanh chóng tập kết binh lực có hạn trên tay, bên bờ Biện Lương, Hoàng Hà gia cố phòng thủ. Trong khi hắn viết thư để ổn định quân tâm của Hoàng Hà ở phía Bắc, thì đồng thời cũng đi làm ăn với Ứng Thiên. Hy vọng lúc này bệ hạ có thể kiên quyết chống cự, đề cao sĩ khí quân tâm.
Mà ở Ứng Thiên, càng có nhiều tin tức và tranh luận tràn ngập Kim Loan điện. Hoàng đế Chu Ung hoàn toàn ngơ ngác, hắn mới đăng vị nửa năm, quân đội nữ thật vô địch thiên hạ cũng đã đi về phía nam đánh tới. Lúc này đây, Hàn đạo quân trong Nhan Tông đã lao thẳng tới, phương hướng Thái Nguyên không có nguy hiểm gì có thể thủ, mà nữ hoàng tử Chân Hoàng tử Nhan Tông phụ trách., Sau khi bọn người Nhan Tông Hổ suất lĩnh Đông Lộ quân đánh về phía Sơn Đông, đánh ra khẩu hiệu đều là hủy diệt võ triều, bắt sống Chu Ung. Lúc này phòng tuyến phía Bắc tuy quân số đông đến mức đỉnh phong, nhưng lớn thì vô dụng, bọn họ có thể ngăn cản Nữ Chân hay không, trên dưới triều đình, thật sự ai cũng không nắm chắc.
Trong thời gian này, Tả tướng Lý Cương vẫn như cũ chủ trương nghiêm thủ, kiên cự tuyệt nữ chân nhân tại Hoàng Hà một đường, chờ đợi cần vương chi sư thúc giục Nữ Chân đại quân. Mà trong Ứng Thiên Thành, vì chống cự nữ Chân, quần tâm kích động, thái học sinh Trần Đông, Âu Dương Tinh mỗi ngày chạy đi đề nghị chống cự.
Nhưng có hai lần chống cự nữ tử trước kia thật sự thất bại, lúc này chủ yếu trong triều đình cũng đã đứng dậy, không giống với cục diện sợ chiến lúc trước của đám người Đường Xương bị trách cứ như vậy. Lúc này, lấy tướng hữu hoàng tiềm thiện, sứ giả đại diện của đám người Uông Bá Ngạn dẫn đầu đám người Trương Nam chạy trốn., Cũng đã có thị trường, không ít người cho rằng nếu nữ thật sự thế đại nạn chế trụ, có lẽ cũng chỉ đành đi về phía nam thú trước, lấy không gian để đổi lấy thời gian, lấy địa hình đường thủy phía nam tung hoành, kiềm chế lợi thế mã chiến của nữ chân nhân.
Dù sao, sự tình Tĩnh Bình Đế bị bắt đi phương bắc mới chỉ một năm, bây giờ vẫn là sỉ nhục lớn nhất toàn bộ võ triều, nếu là Mẫn Đế tân thượng cũng bị bắt đi, võ triều chỉ sợ sẽ thật sự xong đời.
Đối với lý tính, trong mấy năm tiếp theo, đại quân nữ chân quật khởi nhanh chóng này thậm chí còn không thấy lúc này suy yếu, xem ra đều giống như vô địch trong thiên hạ, cũng không ai có thể chế ngự: Tuy rằng đã từng có một đội, nhưng đối với chư công triều đình lúc này mà nói, cũng không quá để ý tới nó, dù sao thủ lĩnh của quân đội kia từng lảo đảo nói với bọn họ như trên điện Kim Loan: "Một đám rác rưởi."
Nếu người kia chỉ đánh chết Đồng Quán, giết chết Chu Ngọc, hoặc là cũng không sao. Nhưng kỳ thật một câu nói như vậy cũng đã nói rõ, trong mắt đối phương, những người khác so với những kẻ tham quan, gian thần trong miệng bọn chúng, cũng không có gì khác nhau. Đây là thứ mà kể cả đám người Lý Cương vẫn không thể chịu đựng được.
Hôm nay, thế cục Tây Bắc chỗ người kia, cũng đã hoàn toàn làm cho người ta không cách nào đánh giá.
Tiểu Thương Hà cũng đột nhiên trở nên khẩn trương.
Đối với huấn luyện của binh lính, mỗi ngày đều tiến hành. Lượng lớn vật tư có thể từ ngoại giới cướp đoạt tiến vào cũng ở trong núi này không ngừng ra ra vào - ở giữa này bao gồm cả nơi lui tới với Thanh Mộc trại.
Bên bãi sông, một hồi huấn luyện vừa mới hoàn tất, La Nghiệp bỏ lại những binh sĩ đã mệt mỏi co quắp kia, liền vội vàng rửa mặt, sau đó bước nhanh về phía doanh trại, cầm bút than cùng giấy nhỏ đi ra, đi về phía quần thể phòng ở giữa sườn núi, gặp phải hai gã vội vàng chạy vội, thần sắc nghiêm túc binh sĩ. Hai người này đều là thành viên trong hệ liệt ký trúc, La Nghiệp cũng quen biết với bọn họ, kéo một người: "Sao vậy?"
Tin tức Nữ Chân Nam xâm lấn truyền đến, bầu không khí trong Tiểu Thương Hà Cốc cũng bắt đầu khẩn trương mà xơ xác tiêu diệt, những tin tức tình báo này mỗi ngày chỉ sợ đều bị người ta hỏi thăm nhiều lần, hy vọng trước một bước hỏi thăm tin tức cụ thể bên ngoài. Người nọ cũng rất quen thuộc với La Nghiệp, vả lại là thành viên Hoa Viêm hội, nhìn xung quanh một chút, có chút khó xử: "Không phải chuyện bên ngoài, lần này có thể sẽ bị phân chia."
"Xảy ra chuyện gì vậy?" La Nghiệp nhíu mày: "Các ngươi phạm tội?"
"Phía bắc, chuyện Lư chưởng quỹ, ngươi cũng biết rồi đấy. Có người nói cho người nhà hắn biết, hôm nay mẹ hắn đến Minh Phường để tìm Ninh tiên sinh than khóc, hy vọng có thể tin."
Hắn nói rất nhanh, nói tới chuyện này, La Nghiệp gật đầu, hắn cũng biết tin tức này. Vốn ở võ triều, dưới danh nghĩa của Hữu Tướng phủ có mật thám ti, một phần trong đó đã dung nhập vào thẻ trúc, sau khi Ninh Nghị tạo phản Ninh Nghị tạo phản., Hệ thống tình báo của thẻ trúc vẫn lấy mật thám làm tên, trong đó có một trong ba người phụ trách, liền có Lô Duyên Niên Lư chưởng quỹ. Năm ngoái là Lô chưởng quỹ đầu tiên đi qua đường mậu dịch ở Bắc Kim quốc, chuộc lại một ít thợ thủ công bị nữ chân nhân bắt về. Con của hắn Lư Minh phường thích nói cười, cũng có chút giao tình với La Nghiệp. Bây giờ hai mươi tuổi chưa tới, xưa nay theo Lư Duyên Niên làm việc.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Lần này trước khi Nữ Chân Nam xuống, phía bắc đột nhiên bắt đầu quét sạch gian tế nam nhân. Sau khi tin tức im lặng mấy ngày, các thành viên trong quyển sách bằng trúc trốn về phía bắc đã mang về tin tức, do Lô Duyên Niên dẫn đầu tiểu đội xung phong xông lên., Vu Vân gặp phục, chưởng quỹ Lô Duyên Niên sợ rằng đã bỏ mình, những người còn lại cũng lành ít dữ nhiều. Lần này động tác của nữ chân cao tầng vô cùng sắc bén, vì phối hợp đại quân xuôi nam, tại Yến vân mười sáu châu một vùng gió tanh mưa máu đáng sợ, chỉ cần có chút hiềm nghi hán nhân liền lọt vào đồ sát.
Đám người Trúc ký đối mặt loại chuyện này tuy rằng trước đó đã có dự án, nhưng mà dưới bầu không khí tàn sát của hán nhân không để cho người xem như vậy, cũng tổn thất thảm trọng. Sau đó tin tức về đại quân Nữ Chân đại cử nam hạ mới truyền đến.
La Nghiệp hơi suy nghĩ một chút: "Thật ra Hoắc thẩm cũng là người hiểu chuyện, chắc sẽ không gây thêm phiền toái cho Ninh tiên sinh mới đúng."
"Không phải vì chuyện này..." Người nọ thở dài, xa xa trông thấy đồng bạn khác đang vẫy vẫy tay thúc giục, vẫy vẫy tay, "Ai, ngươi qua trận rồi sẽ biết. Chuyện này, không được truyền ra ngoài, cùng người khác nhấc lên cũng đừng nhắc lại."
Hắn co giò bỏ đi, La Nghiệp phản ứng lại: "Ta biết rồi."
Trong sân nhỏ giữa sườn núi, Tô Đàn Nhi bầu bạn với vị phu nhân Lư gia đang thút thít nỉ non, đang cẩn thận an ủi - kỳ thật đối với bất kỳ nữ nhân nào, dưới tình huống trượng phu, nhi tử đều có thể đã chết, an ủi sợ rằng đều vô lực.
Mà ở một phòng khác trong phòng nghị sự, cao tầng của các bộ phận tình báo trúc đều đã tụ tập lại, Ninh Nghị lạnh lùng nhìn bọn họ: "... Các ngươi cảm thấy người trong sơn cốc đều không có vấn đề. Các ngươi cảm thấy bằng hữu bên cạnh mình đều trung thành tin cậy. Các ngươi cảm thấy chuyện gì cũng là đại sự chỉ là chuyện nhỏ, cho nên việc nhỏ là có thể coi thường. Các ngươi có biết không, các ngươi là người làm tình báo!"
"Hiện tại các ngươi có lẽ còn không thấy rõ tầm quan trọng của mình, cho dù ta đã nhiều lần nói qua với các ngươi! Các ngươi là một khâu quan trọng nhất trong sinh tử của chiến tranh! lường trước tiên cơ! liệu trước tiên cơ! Là khái niệm gì! Các ngươi đang đối mặt với kẻ địch nào!"
"Nữ chân nhân, bọn họ đã bắt đầu xuôi nam, không ai có thể ngăn cản được bọn họ! Chúng ta cũng không được! Thanh Mộc trại của con sông xanh nhỏ cộng lại chưa đến năm vạn người, ngay cả nhét kẽ răng cho bọn họ cũng không xứng. Các ngươi cho rằng người bên cạnh đáng tin cậy, nói không chừng lúc nào cũng sẽ có người tham sống sợ chết đầu nhập vào bọn họ! tín nhiệm của các ngươi là vô nghĩa, các ngươi nghĩ chắc chắn sẽ không có ý nghĩa gì., Kỷ luật mới có ý nghĩa! Các ngươi bớt sơ sẩy một chút, thêm một thành quả, đồng bạn của các ngươi, liền có thể sống thêm mấy ngàn người, các ngươi đã nghĩ bọn họ có thể tin cậy, các ngươi nên có kỉ luật nghiêm ngặt nhất đối với bọn họ phụ trách."
"Hoắc thẩm là một nữ nhân thông tình đạt lý, nhưng bất kể có phải là thông tình đạt lý hay không, Lư chưởng quỹ có lẽ vẫn không thể quay về. Nếu như trước khi nữ chân nhân động thủ, các người có thể nhận thấy được động tác của bọn họ. Các người có không gian thăng tiến không? Ta nghĩ, chúng ta có thể đầu tiên từ nhược điểm của mình mà động thủ. Lần này, phàm là người bên cạnh từng thảo luận qua tin tức không bị công khai đều sẽ bị xử lý! Các người cảm thấy có vấn đề gì không?"
Hắn nói xong câu này, trong phòng vang lên một hồi: "Không có."
Ninh Nghị gõ bàn vài cái: "Nữ chân nhân sắp tới rồi, chúng ta có bị ảnh hưởng hay không cũng rất khó nói, nhưng rất có thể có chuẩn bị, có khả năng sẽ sợ không đủ. Đánh bại Tây Hạ, không phải chuyện tốt đẹp gì, chúng ta đã sớm tiến vào tầm mắt của người khác, đây thật ra là tình huống xấu nhất, các ngươi..."
Hắn còn chưa dứt lời, ngoài cửa đã có người báo cáo, lại là Tiểu Hắc chịu trách nhiệm truyền tin cho hắn. Hắn đi tới nói mấy câu, Ninh Nghị dừng một chút, sau đó nhìn đám người trong phòng:
Tình huống xấu nhất đã đến rồi.
Ngày hôm nay, trong phòng không có mấy người nghe được nội dung câu nói kia, cho dù nghe được cũng không được truyền ra ngoài, nhưng buổi tối hôm đó, đại bộ phận mọi người trong cốc vẫn hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Sứ giả do Quân đội Nữ Chân phái tới đã tới cốc, thông điệp cuối cùng được Tiểu Thương Hà truyền lại.
Nghe được tin tức này, trong lòng lũng sông có người oán giận, hưng phấn có điều gì đó, trong lòng cũng có người bễ nghễ. Không trải qua tổ chức phía trên, đám người La Nghiệp liền tự động triệu tập binh sĩ, họp nghị khí, kiên định chiến chí. Nhưng đương nhiên, quyết sách chân chính vẫn phải do Ninh Nghị bên kia hạ quyết tâm.
Đêm hôm đó không có mấy người biết Ninh Nghị cùng sứ giả kia nói chuyện gì. Ngày thứ hai, đám người La Nghiệp sau khi huấn luyện xong thì dựa theo an bài sắp xếp để đi học, tụ tập lại cùng nhau, thảo luận thế cục của Nữ Chân đại quân lần này.
Lúc này, tin tức đại quân điều động ở trong lòng chảo sông đã rõ ràng. Trung lộ quân sĩ trung lộ tông tài hàn, Đông Lộ quân tông phụ, tông khánh, đều là hướng về phía đối thiên phóng tới, không cần suy nghĩ. Mà chân chính uy hiếp Tây Bắc chính là quân Tây Lộ Nữ chân nhân, trong đội quân này, người vàng tạo thành chỉ vẻn vẹn vạn người, nhưng người dẫn quân tuyệt đối không thể khinh thường, chính là một trong những chiến tích cao nhất của nữ tướng trong quân.
Người này ở trong nữ chân quân, chiến công hiển hách, lúc trước từng là hắn bắt sống Thiên Huệ đế và Đại Thạch của Liêu quốc. Trong lúc nữ chân hai lần phạt võ, hắn chiến thắng ở Thái Nguyên, Quan Thiểm vô số thành tích, giỏi nhất là lấy kim binh làm hạch tâm., Hàng tốt, ngụy binh, mở rộng đấu pháp của bản thân, thường thường binh tướng dưới trướng càng đánh càng nhiều, ở chính trị quân sự, chiến thuật chiến thuật đều rất có cổ tay. Mặc dù lúc này trong số nữ chân nhân xuất thân từ tinh bối, hắn chỉ sợ đều là người có chiến thuật mạnh nhất.
Đúng như Ninh Nghị nói, đánh bại Tây Hạ, Tiểu Thương Hà cũng đã sớm rơi vào trong mắt nữ chân nhân. Nếu nữ chân sứ giả đến mang ý đồ của cao tầng Kim quốc đối với nơi này, quân đội của Tiểu Thương Hà sẽ rất có khả năng chống lại nữ chiến tướng vô địch này. Mặc dù có bảy ngàn Hắc Kỳ quân đánh vỡ chiến tích của mười vạn đại quân Tây Hạ., Nhưng mà địch nhân liên tiếp đánh bại đối phương, chỉ sợ phải lấy trăm vạn, hơn nữa binh lực so với mười chiến đấu cách xa nhau, chỗ nào cũng có.
Một đám người đang thảo luận trong phòng, ngoài cửa dần dần truyền đến thanh âm nói chuyện. Trong thanh âm kia còn có Ninh Nghị, cũng có vài câu có chút kỳ quái. Mọi người dừng lại thảo luận, bên kia cửa ra vào, thân ảnh Ninh Nghị và người mặc quan phục Kim Quốc xuất hiện.
"Ào" một tiếng vang lên, mọi người nhìn về phía cửa, đồng loạt đứng lên. Sứ thần Kim Quốc kia rõ ràng có chút sửng sốt, Ninh Nghị nhìn mọi người bên trong: "Vị này là sứ giả từ Kim quốc tới, Phạm Hoằng Tể sứ thần, Phạm tiên sinh, đây là con cháu trong quân ta." Hắn nhún vai. "Chúng ta đi thôi."
Phạm Hoằng nhìn một vòng, cười rộ lên: "Quả không hổ là anh hùng hào kiệt, không trách có thể đánh hạ được chiến tích đó. À đúng rồi, Phạm mỗ nhớ tới một chuyện."
"Ồ?"
"Lúc rời khỏi Vân Trung, Cốt Thần đại nhân và đương thời viện chủ cùng Phạm mỗ mang đến hai thứ đồ, đưa cho Ninh tiên sinh xem, lúc này có nhiều người như vậy ở đây, không ngại một đạo xem."
Phạm Hoằng nói xong, hai gã vệ sĩ đi theo phía sau đã tới, lấy hai cái hộp lớn treo bên cạnh ra, rồi đi vào trong phòng. Bên này Trần Phàm cười mị mị, Ninh Nghị cũng mở tay, cười nói: "Là lễ vật sao? Hay là chúng ta qua một bên xem đi."
"Không sao không sao."
Hai người kia có thân hình cao lớn, chắc hẳn cũng là dũng sĩ trong quân Nữ Chân Quân, lập tức bị Trần Phàm đè xuống, đơn giản thôi thúc một tiếng, một cái hộp bị bóp nát, Phạm Hoằng Tể thuận thế xốc cái hộp lên, có một ít đá vụn rơi ra, Phạm Hoằng Tể cầm đồ vật trên tay, ánh mắt Ninh Nghị ngưng lại, nụ cười không đổi, nhưng không ít người bên trong cũng đã thấy được.
Đó là một cái đầu người.
Bên trong căn phòng im lặng trong chốc lát, dường như có người bóp chặt nắm tay, thanh âm Ninh Nghị vang lên: "Mang thứ này qua đây, các ngươi có ý gì?" Lời của hắn đã bình thản, cũng không ngăn cản đối phương nữa. Sứ giả tên Phạm Hoằng Tể cười, bưng đầu người đã ướp lạnh kia đi vào trong cửa, đặt đầu người lên bàn. Một tên vệ sĩ khác cũng cầm hộp gỗ đi vào, mở hộp ra.
Trong phòng, tất cả mọi người bình tĩnh nhìn về phía này, ánh mắt của Phạm Hoằng Tể nhìn thẳng vào bọn họ, rồi cười lướt qua.
"Không có gì, trước đó không lâu, có mấy người gây sự ở Vân Trung Phủ, đây là hai người trong đó. Bọn họ muốn mua nô lệ của hán nhân trong mây, đưa về Trung Nguyên. Chuyện như vậy, Kim Quốc chúng ta không cho phép, nhưng hai vị dũng sĩ này lại là dũng sĩ., Sau khi bọn họ bị bắt, tra tấn thế nào cũng không chịu nói ra lai lịch của mình, cuối cùng tự sát mà chết. Cốc Thần đại nhân cảm thấy hắn dũng mãnh, rất là bội phục, nói, đây có thể là người của các ngươi, nhờ Phạm mỗ mang đến cho các ngươi nhận thức, nếu là thật, cũng tốt để cho bọn họ nhập thổ vi an."
Phạm Hoằng cười cười, ánh mắt bình tĩnh, ánh mắt Ninh Nghị cũng bình tĩnh, một đám người trong phòng ánh mắt cũng bình thản, có người khóe miệng hơi nhếch lên thành một nụ cười. Đây là sự yên tĩnh quỷ dị đến cực điểm, sát khí tựa hồ đang chuẩn bị, tứ tán. Nhưng Phạm Hoằng Tể không sợ bất cứ kẻ nào, hắn là sứ giả của một nhánh quân đội mạnh nhất thiên hạ này, hắn không cần phải sợ hãi bất cứ kẻ nào, cũng không cần sợ hãi bất cứ chuyện gì.
Trên bàn, con mắt Lô Duyên Niên mở ra, lẳng lặng trừng mắt nhìn phía trước, trống rỗng mà chết tịch.
Ngay lúc quân đội nữ thật hướng về toàn bộ thiên hạ, trong một góc Tây Bắc, thời gian ngắn đã ngừng lại.
Một khúc nhạc đệm nho nhỏ...