Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tám tháng, gió thu trên mặt đất cuốn lên bụi bặm. Trên mặt đất Tây Bắc bắt đầu khởi động loạn lưu, sự tình cổ quái đang lặng yên chuẩn bị.
Từ xưa đến nay, Tây Bắc được xưng là tứ chiến chi địa. Trong thời gian mấy chục, thậm chí trên trăm năm lúc trước, nơi này có chiến loạn, cũng nuôi dưỡng thành dân phong bưu hãn, nhưng từ khi Võ triều thành lập đến nay, dưới mấy nhánh Tây quân trấn thủ mấy đời truyền thừa trấn thủ, một mảnh khu vực này., Cuối cùng vẫn còn một nơi tương đối yên bình. Loại, chiết, mấy nhà Dương gia cùng Tây Hạ chiến, Thổ Phiên chiến, cùng Liêu quốc chiến, thành lập võ công hiển hách, đồng thời tại vùng đất biên giới xa xa tầm nhìn của chủ nhân, tạo thành một thế cục hoàn toàn yên ổn.
Tây Bắc không yên ổn, đó là so sánh với vùng đất trung tâm của Võ Triều, nhưng mà tự trồng trọt gia sư đạo đem chiến tuyến Tây Quân toàn lực đẩy ngang Hoành Sơn, Tây Hạ trong hoàn cảnh bất lợi, con dân Tây Bắc kỳ thật cũng đã qua nhiều năm tương sinh rồi.
Bố cục như vậy bị Kim Quốc quật khởi cùng Nam Hạ đánh phá. Sau đó chủng gia tan nát, giảng gia nơm nớp lo sợ, tại Tây Bắc chiến hỏa trùng trùng, Hắc kỳ quân đột nhiên xâm nhập vào thế lực bên ngoài, cho mọi người Tây Bắc, vẫn như cũ là cảm giác xa lạ và kỳ quái.
Tháng bảy trước năm này, dân chúng Tây Bắc biết có một nhánh quân đội tồn tại như vậy, có lẽ còn không tính là nhiều. ngẫu nhiên có nghe nói, hiểu được đó là một nhánh lưu phỉ chiếm cứ trong núi, thần thông quảng đại một chút, biết đội quân này từng làm ra hành động phản nghịch kinh thiên trong triều võ, bây giờ bị nhiều phương đuổi theo, tránh né nơi này.
Đối với nhánh quân đội này có khả năng gây nguy hại cho Tây Bắc hay không, thế lực khắp nơi tự nhiên đều có suy đoán, nhưng suy đoán này còn chưa trở nên nghiêm túc, phiền phức chân chính đã tướng lĩnh. Đại quân Tây Hạ cuốn tới, san bằng một nửa Tây Bắc, mọi người đã sớm bất chấp đám lưu phỉ trong núi. Mà một năm này đến tháng sáu., Cờ đen yên tĩnh đã lâu từ trong Đông Diện Đại Sơn nhảy ra, dùng chiến lực kinh người làm da đầu người ta tê dại đánh tan đại quân Tây Hạ, mọi người mới giật mình nhớ tới có một đội ngũ luôn luôn tồn tại. Đồng thời, đối với đội ngũ này cũng cảm thấy khó có thể tin, cùng xa lạ.
Sau khi trở về thành Duyên Châu, Hắc kỳ quân vẫn có vẻ không giống với những đội quân khác. Bất kể là thế lực bên ngoài hay dân chúng trong thành Duyên Châu, đối với nhánh quân này và thủ lĩnh của hắn đều không có chút cảm giác quen thuộc - đây có lẽ không phải là thân thiết, mà là những chuyện giống như mọi người làm: Hôm nay thái bình, muốn triệu danh lưu manh., Thân phủ hương, hiểu rõ sinh thái chung quanh, tiếp theo lợi ích phân chia thế nào, làm người thống trị, đối với chuyện này mọi người lui tới, có dạng an bài cùng chờ mong thế nào.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Những chuyện này không hề phát sinh.
"Người của Hoa Hạ chúng ta, phải giúp đỡ."
"Đều là con dân của Hoa Hạ, nên đã có nghĩa vụ bảo vệ nước vệ!"
"Đây là việc chúng ta muốn làm, không cần khách khí."
Trong thời gian một hai tháng, chuyện Hoa Hạ quân làm thật ra rất nhiều. Bọn họ từng nhà thống kê hộ tịch trong thành Duyên Châu và phụ cận, sau đó an bài xong vấn đề lương thực mà tất cả mọi người quan tâm: Phàm người viết ra hai chữ "Hoa Hạ" bằng đầu người chia lương thực. Cùng lúc đó, quân đội này làm một số việc khó khăn trong thành., Thí dụ như an bài thu lưu người Tây Hạ tàn sát cô nhi, ăn mày, ông lão, quân y đội vì những ngày qua đã từng chịu thương tổn bởi binh đao, người xem xét vấn đề trị liệu, bọn họ cũng phát động một số người, sửa chữa thành phòng thủ cùng con đường, đồng thời phát tiền công.
Nếu như nói muốn đoạt lòng dân, có những chuyện này, kỳ thật cũng đã rất không tồi rồi.
Chỉ là đối với một số thế lực trong thành, đại tộc mà nói, đối phương muốn làm gì, trong lúc nhất thời cũng không hiểu lắm. Nếu nói trong lòng đối phương thật sự là tất cả mọi người đều đối mặt đối với những thế gia thế này, những người có quyền nói chuyện mà nói..., Kế tiếp sẽ rất không thoải mái. Cánh quân Hoa Hạ này có sức chiến đấu quá mạnh, bọn họ có thật là " Độc" không, có phải là không muốn để ý tới bất cứ ai hay không, nếu thật sự là như vậy, tiếp theo sẽ phát sinh những chuyện gì, trong lòng mọi người đều không biết.
Nếu đội quân này ỷ vào lực lượng bản thân mạnh mẽ, thậm chí không để tất cả địa đầu xà vào mắt, thậm chí định bình định một lần. Đối với một số người mà nói, đó là cảnh tượng địa ngục còn đáng sợ hơn so với người Tây Hạ., Thời gian bọn họ trở lại Duyên Châu còn không tính là nhiều, hoặc là muốn xem phản ứng của những thế lực này trước, dự định cố ý quét sạch một ít gai nhọn, giết gà dọa khỉ tưởng rằng phục vụ thống trị tương lai cũng không tính là chuyện kỳ quái gì.
Các đại tộc ở Duyên Châu trong lòng thấp thỏm, các thế lực ngoài thành như gia trồng, thật ra cũng đều âm thầm phỏng đoán tất cả những thứ này. Sau khi thế cục phụ cận tương đối ổn định, sứ giả hai nhà cũng đã đi tới Duyên Châu, đối với Hắc kỳ quân tỏ vẻ ân cần và cảm ơn, lén lút., Bọn họ cũng có chút quan hệ với đại tộc thân dân trong thành. Chủng gia vốn là chủ nhân nguyên bản của Duyên Châu, nhưng mà chủng gia quân đã đánh đến bảy tám phần. Tuy rằng Đoan gia chưa từng thống trị Duyên Châu, nhưng trong quân Tây, bây giờ hắn đứng đầu, mọi người cũng nguyện ý qua lại bên này, đề phòng quân Hắc Kỳ đi ngược lại, muốn đánh rớt tất cả cường nhân.
"... Tây Bắc nhân tính tình cương liệt, mấy vạn quân đội Tây Hạ đều không phục, mấy ngàn người cho dù trên chiến trận vô địch, cũng không thể thực sự gãy đổ tất cả mọi người. Chẳng lẽ bọn họ được Duyên Châu thành lại muốn huyết tẩy một lần nữa hay sao?"
Tin tức nơi này truyền tới Thanh giản, vừa mới ổn định thế cục Thanh giản thành lại có thể cầu một mặt châm chọc như vậy, một mặt trong lòng cũng tràn đầy nghi hoặc —— hắn tạm thời không dám thò tay với Duyên Châu, nhưng nếu đối phương thật sự là nghịch hành làm loạn., Đám địa đầu xà ở Duyên Châu nói đúng lại chủ động liên hệ với mình, đương nhiên mình cũng có thể tiếp tục. Cùng lúc đó, cảm xúc xa xưa ở Nguyên châu cũng đồng dạng như thế. Vô luận là thân sĩ hay là bình dân, kỳ thật đều nguyện ý giao tiếp với người bản địa, dù sao cũng quen thuộc.
Nghi hoặc như vậy nảy sinh một khoảng thời gian, nhưng ở đại cục, Tây Hạ thế lực chưa từng rời khỏi, Tây Bắc thế cục căn bản cũng chưa đến lúc có thể ổn định. Khánh Châu đánh như thế nào, lợi ích như thế nào phân chia, cờ đen có thể xuất binh hay không, chủng gia có thể xuất binh hay không, cải gia làm sao động, những sóng ngầm này một ngày cũng không ngừng nghỉ., Bọn người lạnh lùng nghĩ, hắc kỳ tất nhiên lợi hại, nhưng trong trận chiến toàn lực với Tây Hạ cũng đã tổn thất rất nhiều, bọn họ chiếm cứ Duyên Châu nghỉ ngơi lấy lại sức, có lẽ sẽ không xuất động nữa. Nhưng dù vậy, cũng không ngại đi dò xét một chút, xem bọn họ hành động thế nào, có phải hay không sau đại chiến mạnh mẽ chống đỡ một cái giá khởi...
Cuối tháng tám, có thể cầu chuẩn bị mời Hắc kỳ quân, thương lượng công việc binh bình định Khánh Châu. Sứ giả chưa phái ra, mấy tin tức khiến người kinh ngạc đến cực điểm đã truyền đến.
Từ trong núi Tiểu Thương Hà có một nhánh quân cờ đen lại xuất hiện, áp giải tù binh Tây Hạ rời khỏi Duyên Châu, đi về phía Khánh Châu. Mà mấy ngày sau, Tây Hạ Vương Lý Càn thuận hướng Hắc Kỳ quân trả lại cho Khánh Châu các địa điểm. Đại quân Tây Hạ, lui về phía bắc dãy núi.
Hắc kỳ quân một mực án binh bất động, lặng yên không một tiếng động, đã nắm được thế cục Tây Bắc. Tình thế này thật không thể tưởng tượng, khiến cho mọi người vô cùng kinh ngạc, đều cảm thấy có chỗ không có sức. Mà sau đó không lâu, sự tình càng cổ quái liền tiếp tục kéo tới.
Sứ giả Hắc kỳ quân lần lượt đi tới Thanh giản, Nguyên châu, mời mọc, đám người đi đàm phán ở Khánh Châu, giải quyết hết thảy vấn đề bao gồm cả Khánh Châu thuộc về bên trong.
Sau khi nhận được lời mời này, trong phòng hội khách ở Thanh giản thành bỗng dưng sửng sốt một hồi lâu, sau đó dùng ánh mắt dò xét vật khó có thể nổi danh trước mắt —— hắn là sứ giả trước mắt thành phủ và gia chủ chiết khấu, sứ giả Hắc kỳ quân đi vào trên con đường này, hắn đều cực kỳ nhiệt tình nghênh đón, chỉ có lúc này, có vẻ có chút thất thố.
"Thương nghị...Thuộc về Khánh Châu?"
Có lẽ thiên hạ này sắp long trời lở đất, ta đã có chút xem không hiểu: Hắn nghĩ.
Sau đó không lâu, có thể thỏa mãn, đi tới Khánh Châu, gặp được vị Hắc kỳ quân sứ giả khiến người ta mê hoặc kia, thư sinh đã từng giết Hoàng đế võ triều ở Kim điện, Ninh Lập Hằng.
Thời điểm này, ở trên tay người của Tây Hạ chỉ còn lại hai tháng tàn khốc của thành Khánh Châu, may mắn còn sống sót chưa tới một phần ba so với lúc trước, đại lượng người dân gần như chết đói, dịch tình cũng đã có dấu hiệu xuất hiện. Người Tây Hạ rời đi lúc trước., Lúc trước thu hoạch lúa mạch ở phụ cận đã được bảy tám phần. Hắc kỳ quân lấy tù binh Tây Hạ trao đổi một ít lương thực với đối phương, lúc này đang trắng trợn phát cháo miễn phí cứu viện -- đủ loại, có thể cầu đến, cảnh tượng chính là như vậy.
Thân thể trần trụi...
Nghịch tặc tên Ninh Nghị này, cũng không thân thiết.
Sau khi gặp mặt, đây là ấn tượng đầu tiên mà hắn có thể thỏa mãn được.
Một quân doanh chỉnh tề, cảnh tượng lộn xộn, điều binh lính phát cháo với dân chúng, làm thuốc, thu lấy thi thể tiến hành thiêu hủy. chủng, hai người chính là gặp đối phương dưới tình huống này, khiến người ta đau đầu sứt đầu bận rộn trong sự bận rộn., Vị tiểu bối chưa tới ba mươi này nghiêm mặt chào hỏi, không cho bọn họ một nụ cười. Chỉ cầu được ấn tượng đầu tiên là trực giác cảm thấy đối phương đang diễn kịch, nhưng không thể khẳng định được, bởi vì quân doanh và quân nhân của đối phương, trong lúc bận rộn cũng có hình tượng giống như vậy.
"Trong khoảng thời gian này, Khánh Châu cũng vậy, Duyên Châu cũng tốt, chết quá nhiều người, những thi thể này, ta rất ghét xem!" Dẫn hai người đi qua thành thị như phế tích, nhìn dân chúng sau khi chịu hết khổ sở, tên là thư sinh Ninh Lập hằng hiện ra thần sắc sợ hãi: "Đối với chuyện này, ta minh tư khổ tưởng, mấy ngày nay, có một số cách nhìn không thành thục, hai vị tướng quân muốn nghe sao?"
"Ninh tiên sinh lo lắng cho dân nghèo, cứ nói đừng ngại."
"Ta cảm thấy đây đều là lỗi của các ngươi."
Ánh mắt Ninh Nghị đảo qua bọn họ: "Ở cùng một chỗ, bảo vệ an dân, đây là trách nhiệm của các ngươi, sự tình chưa làm tốt, làm hỏng rồi, các ngươi nói cái gì cũng không có lý do, các ngươi tìm được lý do, bọn họ liền chết không có chỗ chôn. Chuyện này, ta cảm thấy, hai vị tướng quân đều nên thông báo!"
Trước đây, nếu không đoán được vị vô địch chi sư này sẽ lãnh đạo một người thẳng thắn như vậy, chỉ có thể khóe miệng co quắp đến da mặt cũng có chút đau. Nhưng thành thật mà nói, với tính cách như vậy, trong thế cục trước mắt, cũng không khiến người ta chán ghét, tự nhận sai lầm rất nhanh, có thể cầu cũng từ thiện như lưu. Mấy người leo lên tường thành Khánh Châu.
"... Ta cắm rễ ở Tiểu Thương Hà, vốn là định đến Tây Bắc làm ăn, lúc đó tướng công của hắn chưa qua đời, lòng mang hy vọng, nhưng không lâu sau, người của Tây Hạ đến, tướng công lão cũng đi. Hắc kỳ quân chúng ta không muốn đánh giặc., Nhưng đã không còn cách nào, từ trong núi đi ra chỉ vì kiếm một mạng. Bây giờ Tây Bắc này có thể định ra là một chuyện tốt, ta là người giảng quy củ, cho nên huynh đệ dưới trướng ta nguyện ý đi theo ta, bọn họ chọn con đường của mình. Ta tin tưởng trong thiên hạ này, mỗi người đều có tư cách lựa chọn con đường của mình!"
Lời nói của Ninh Nghị đến nửa đoạn đầu, chủng, bẻ gãy hai người đều gật đầu đáp ứng, đồng thời nguyện ý nói vài câu lấy lòng. Nhưng mà nửa đoạn sau, thư sinh kia đối với thành trì hoang tàn khắp nơi này nghiêm túc mở ra tay, hai người hoặc nhiều hoặc ít nghi hoặc, nhíu mày trao đổi ánh mắt.
Người như vậy... Chẳng trách lại giết hoàng đế...
Người như vậy... Sao lại có người như vậy...
Lời nói của Ninh Nghị không ngừng lại: "Người của thành Khánh Châu này đã phải chịu cực khổ, đợi đến khi bọn họ hơi ổn định lại, ta sẽ để cho bọn họ lựa chọn con đường của mình. Hai vị tướng quân, các ngươi là trụ cột trung lưu của Tây Bắc, bọn họ cũng là trách nhiệm bảo vệ an dân của các ngươi, hiện giờ ta đã thống kê nhân số của người Khánh Châu., Hộ tịch, đợi đến khi lương thực trong tay được phát ra đầy đủ, ta sẽ phát động một cuộc bỏ phiếu, dựa theo số vé, xem ra bọn họ nguyện ý theo ta, hoặc là nguyện ý đi theo gia quân, cải gia quân —— nếu bọn họ không phải ta lựa chọn, đến lúc đó ta liền giao Khánh Châu cho bọn họ lựa chọn người."
Trên đầu thành đã hoàn toàn yên tĩnh, chủng loại, chiết cầu kinh ngạc khó tả, bọn họ nhìn thư sinh mặt lạnh kia giơ tay lên: "Để người trong thiên hạ đều có thể lựa chọn con đường của mình, là tâm nguyện cả đời của ta."
"Hai vị, thế cục tiếp theo không dễ dàng gì." Thư sinh kia quay đầu lại nhìn bọn họ: "Đầu tiên là lương thực mùa đông, trong thành là cục diện rối rắm, nếu như các ngươi không muốn, ta sẽ không tùy tiện vứt sạp hàng cho các ngươi.", Chỉ cần bọn họ ở trên tay ta, ta sẽ dốc hết toàn lực phụ trách cho bọn họ. Nếu như tới tay các ngươi, các ngươi cũng sẽ phải hao tổn tâm tư. Cho nên ta mời hai vị tướng quân tới đây nói chuyện, nếu các ngươi không muốn dùng cách thức này từ trong tay ta đón Khánh Châu, ngại không dễ quản, ta hiểu. Nhưng nếu các ngươi nguyện ý, chuyện chúng ta cần nói, sẽ rất nhiều."
Hắn xoay người đi về phía trước: "Ta cẩn thận cân nhắc, nếu quả thật có một cuộc bỏ phiếu như vậy, rất nhiều thứ cần giám sát, để bọn họ lựa chọn từng quy trình để làm như thế nào, thống kê số lượng như thế nào, cần phải có những người đức cao vọng trọng giám sát. Lựa chọn mấy vạn người, hết thảy đều phải công bằng công chính, mới có thể phục chúng, những chuyện này, ta dự định bàn bạc thỏa đáng với các ngươi, viết lại điều kiện của bọn chúng... "
Ninh Nghị kia lải nhải một hồi rồi nói, trồng, như hai người đang nghe tiếng trời ban đêm.
"... Nói thẳng, ta xuất thân thương nhân, giỏi buôn bán không thích trị người, bởi vậy nguyện ý cho bọn họ một cơ hội. Nếu bên này tiến hành thuận lợi, cho dù là Duyên Châu, ta cũng nguyện ý tiến hành một lần bỏ phiếu, hoặc là cùng trị chung với hai vị., Dù có bỏ phiếu kết quả ra sao, chí ít ta cũng phải bảo đảm thương lộ có thể đi qua, không thể gây trở ngại cho tiểu Thương Hà chúng ta. Người của Thanh Mộc trại đã đi qua Tây Bắc rồi -- nếu dư dả, ta nguyện ý cho bọn họ lựa chọn, nếu trong tương lai có một ngày không còn đường để đi, Hoa Hạ quân chúng ta cũng không tiếc mạng sống cùng bất kỳ kẻ nào."
Ninh Nghị cau mày, nhắc tới thương lộ lại hời hợt qua dải đất. Sau đó hai bên lại tán gẫu không ít thứ. Ninh Nghị thỉnh thoảng mới nói: "Tuy nhiên hai vị tướng quân cũng đừng cao hứng quá sớm, người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình. Hắc kỳ quân ta đã làm nhiều chuyện như vậy, trong mắt bọn họ đều ghi tạc trong lòng, cũng chưa chắc nhất định chọn các ngươi."
Hai người cười ha hả, gật đầu lia lịa.
Đêm hôm ấy, chủng liệt, chiết cầu cùng tùy tùng đi tới, các phụ tá tụ tập trong biệt uyển nghỉ ngơi như nằm mơ. Bọn họ cũng không quan tâm đến chi tiết hôm nay đối phương nói, mà là ở khái niệm toàn bộ, đối phương có nói dối hay không.
Để dân chúng bỏ phiếu lựa chọn người nào quản lý nơi đây? Hắn thật sự định làm như vậy sao?
Trên lầu các tối tăm phía xa, Ninh Nghị nhìn ánh đèn đuốc phía xa, sau đó thu hồi ánh mắt. Bên cạnh, thám tử từ khu vực bắc trở về đang thấp giọng kể lại những gì hắn nghe thấy ở bên đó, Ninh Nghị nghiêng đầu, thỉnh thoảng mở miệng hỏi thăm. Sau khi thám tử rời đi, gã ở trong bóng tối tĩnh tọa thật lâu, không lâu sau đó, gã đốt đèn, vùi đầu ghi chép một ít ý nghĩ của hắn.
Thỉnh thoảng vệ sĩ chịu trách nhiệm bảo vệ thú kia lại nghiêng đầu nhìn bóng người trong cửa sổ. Trong khoảng thời gian sau khi sứ giả Nữ Chân rời đi, Ninh Nghị càng lúc càng bận rộn, từng bước từng bước tranh đoạt từng bước một...
Hai ngày sau, ba phương hội nghị luận lại một ít chuyện không quan trọng, việc này chủ yếu bao gồm những thứ cần phải đảm bảo sau khi Khánh Châu bỏ phiếu, cho dù kết quả bỏ phiếu như thế nào, hai nhà đều cần phải bảo đảm tiểu Thương Hà thương đội đang kinh doanh, lúc đi qua khu vực Tây Bắc liền được hưởng lợi và ưu đãi., Để đảm bảo lợi ích của thương đội, phương diện Tiểu Thương Hà có thể sử dụng thủ đoạn, thí dụ như ưu tiên quyền giám sát, cùng với để phòng ngừa phương nào đó đột nhiên trở mặt ảnh hưởng đến thương đội của Tiểu Thương Hà, các nơi đều có thủ đoạn chế ngự cân bằng nhau.
Ninh Nghị còn chú trọng nói chuyện làm ăn với bọn họ, chiết khấu hai bên có thể thu thuế —— nhưng thành thật mà nói, bọn họ cũng không phải là hoàn toàn để ý.
Ngay lúc này xem ra tất cả đều cực kỳ vui mừng, không lâu sau tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi đã phát sinh tại vùng đất Tây Bắc này.