Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Bóng đêm dài dằng dặc.
Dưới bóng đêm rộng lớn, cối xay luân tụ tập đến hơn mười vạn người đang tan vỡ, to to nhỏ nhỏ, lấm tấm lấm tấm ánh lửa, đám người xung đột kịch liệt mà khổng lồ.
Giờ Hợi, một đợt hỗn loạn lớn nhất đang trong doanh trại của bản trận Tây Hạ, người cùng chiến mã chạy loạn, ngọn lửa đốt lều. Hàng đầu của tử quân đã lõm xuống, hàng sau không tự chủ được lui về phía sau hai bước., Thất bại như tuyết lở đã xuất hiện trong lúc mọi người còn không rõ đầu óc. Một đội ngũ cờ đen xông vào trận địa nỏ mạnh làm cho phản ứng dây chuyền, mũi tên bay loạn trong ánh lửa hỗn loạn. Tiếng thét chói tai, chạy trốn, không khí ngột ngạt và sợ hãi gắt gao siết chặt, La Nghiệp, Mao Nhất Sơn, Hầu Ngũ đám người ra sức chém giết, không có bao nhiêu người nhớ rõ cụ thể là cái gì, bọn họ tiến sâu vào trong hỏa quang, đầu tiên là một bước, sau đó là hai bước...
Chiến mã thiết giáp bị xua đuổi tiến vào trong doanh địa, có chiến mã đã ngã xuống, Tần Thiệu cởi mũ giáp của hắn ra, xốc lên giáp trụ, thao túng trường đao. Tầm mắt của hắn cũng khẽ run lên. Binh sĩ hắc kỳ phía trước tấn công về phía đội ngũ địch nhân.
Hơn hai trăm kỵ binh chịu trách nhiệm thả hơi nóng xuyên qua đám tán loạn.
Áp lực từ trong bóng tối ập tới từ bên trong, từ trong hỗn loạn truyền đến áp lực, buổi chiều này, bảy vạn người bên ngoài vẫn như cũ chưa từng ngăn trở được quân đội đối phương, áp lực cực lớn do sự bại trận kia mang đến đều đang bộc phát. Điểm tiến công của quân Hắc Kỳ không chỉ có một người., Nhưng ở mỗi một điểm trên, những binh sĩ toàn thân nhuốm máu mắt điên cuồng kia vẫn như cũ bộc phát ra sát thương to lớn, đánh tới bước này, chiến mã đã không cần, đường lui đã không cần, tương lai tựa hồ cũng không cần lo lắng...
Trong bóng đêm, dạ hội đã tới cao trào, sau đó tấn công về mấy hướng.
Từ có trật tự, từ áp súc đến bành trướng, mọi người tán ra đầu tiên là từng mảnh từng mảnh, dần dần biến thành từng đám, lại đến cuối cùng tan thành từng điểm nhỏ, điểm điểm hỏa quang cũng bắt đầu dần dần thưa thớt. Đổng Chí Cương to lớn như vậy, nhân triều to lớn, giờ Hợi đem quá khứ, gió thổi qua nguyên dã.
....
Trên cánh đồng vang lên tiếng sói tru.
Mùi máu tanh khuếch tán dẫn tới động vật săn mồi nguyên bản, chúng nó tìm được thi thể, quần tụ cắn nuốt. Ngẫu nhiên, xa xa truyền đến tiếng người, đuốc sáng lên, có lúc, cũng có sói hoang men theo mùi máu tanh trên thân đi theo.
Phạm vi hơn mười dặm xung quanh, ngẫu nhiên còn có thể xảy ra chém giết pháp tắc tự nhiên, kích thích quy mô lớn, hoặc là quần binh nhỏ còn đang đi qua, âm thanh trong bóng tối chung quanh, đều để cho bọn họ biến thành chim sợ cành cong.
Sau khi trận trong bên ngoài tan vỡ là trận bị đột phá, tiếp đó là trận pháp của bản trận tán loạn. Thắng bại trên chiến trận thường khiến người ta mê hoặc, chưa đến một vạn quân đội đánh về phía mười vạn người, khái niệm này chỉ có thể giản lược, nhưng chỉ khi bị phong tuyến chém giết, áp lực và sợ hãi ập tới trong nháy mắt mới chân chính khắc sâu. Những binh sĩ chạy trốn này sau khi biết tin tức trận địa hỗn loạn thì đi càng nhanh, đã không dám quay đầu lại.
La Nghiệp cùng với hai gã đồng bạn dìu nhau đi lên Nguyên Dã lờ mờ, bên phải là huynh đệ dưới trướng hắn, gọi là Lý Tả Tư, bên trái là gặp phải người đồng hành, lông tơ một núi. Người này thật thà chất phác, ngơ ngác ngu ngơ, nhưng trên chiến trường lại là một hảo thủ.
Khi quân Tây Hạ bại trận, bọn họ một đường đuổi giết tới, có vài người kiệt sức, lưu lại trên đường, nhưng số ít người vẫn đuổi theo những phương hướng khác nhau – bọn họ cuối cùng cũng bị bỏ lại. Khi ý thức được xung quanh không có ai, La Nghiệp đứng một lúc lâu., Rốt cục cũng bắt đầu trở về, ba huyết nhân, không có nói chuyện với nhau dìu dắt nhau. La Nghiệp miệng lải nhải: "Không sao chứ, không sao chứ? Không được ngừng, không được ngừng, lúc này phải chống đỡ..."
Hắn một mực thấp giọng nói lời này. Mao Nhất Sơn thỉnh thoảng sờ lên người: "Ta không có cảm giác, nhưng không có việc gì, không có việc gì... "
"Đừng dừng lại, bảo trì tỉnh táo..."
"Chúng ta... thắng không?"
"Không biết a, không biết a..." La Nghiệp vô thức trả lời như vậy.
Bọn họ một đường chém giết xuyên qua Tây Hạ đại doanh, đuổi theo quần thể quân bại chạy, nhưng đối với toàn bộ thắng bại trên chiến trường, xác thực không rõ lắm.
Trên đường, tìm một bó đuốc sắp tắt, thổi một cái để đi về phía trước. Trên đường có mùi máu tanh, dưới mặt đất có thi thể, bọn họ thả bó đuốc ra xem, chỉ chốc lát sau đã tìm được hai đồng bạn bị thương, bọn họ dựa lưng vào nhau nằm trên mặt đất, giống như là đã chết, nhưng La Nghiệp thử thăm dò ra bọn họ còn có khí, quăng cho mỗi người bọn họ một bạt tai, sau đó tháo một cái túi da nhỏ trên người xuống.
"Không thể ngủ, không thể ngủ, uống nước, đến uống nước, một miếng nhỏ..."
"Trên người ngươi có thương tích, ngủ rồi sẽ chết. Đến đây, qua đó, chống qua..."
Sau đó là năm người đỡ hắn đi về phía trước, lại đi một hồi, đối diện có tiếng sột soạt vang lên, bốn bóng người đứng lại, sau đó truyền đến âm thanh: "Ai?"
"Hoa Hạ..."
"Hai, một, hai, hai, lông..." Mao Nhất Sơn mở miệng báo đội ngũ, hắn là hai phe một doanh một chồng, một đội hai hàng hai, rất nhớ. Lời còn chưa nói hết, đối diện đã thấy rõ mấy người trong ánh sáng nhạt, giọng nói vang lên: "Nhất Sơn?"
"Hả? Xếp hàng dài? Hầu đại ca?"
Bốn người kia cũng dìu đi tới, Hầu Ngũ, Cừ Khánh đều ở trong đó. Chín người tụ hợp lại, thương thế của Cừ Khánh rất nặng, hầu như trực tiếp hôn mê bất tỉnh. La Nghiệp cũng quen biết bọn họ, lắc đầu nói: "Tạm thời không đi, trước tiên không đi, chúng ta... nghỉ ngơi một chút..."
Gần đêm khuya, tiếng gió rít gào lướt qua, trên hoang nguyên từng đợt huyết tinh, mấy người mang đến chút ít củi khô củi khô, lột sạch hai kiện quần áo trên người tử vong binh Tây Hạ cách đó không xa, bốc lên đống lửa, đồng thời đun nước, dùng trên người mang theo thuốc trị thương băng bó, tiếp theo lại khó khăn lục tục băng bó cho những người khác.
Chín người lúc này đều cố gắng làm việc này, một mặt thuốc trị thương, băng bó, một mặt thấp giọng nói chiến cuộc.
"Thắng không?"
"Các ngươi đuổi theo ai?"
"Tây Hạ Vương? Người các ngươi đuổi theo là Lý Càn Thuận? Hình như ta cũng là..."
"Cũng không biết có phải thật hay không, đáng tiếc, không chém được đầu người kia..."
Cho dù là thời khắc như vậy, trong lòng La Nghiệp vẫn còn băn khoăn Lý Càn Thuận, lắc đầu, có chút tiếc nuối. Hầu Ngũ gật đầu: "Đúng vậy, cũng không biết là bị ai giết, ta thấy trận đuổi theo kia giống như thắng. Là ai giết Tây Hạ vương, nếu không thì sao có thể chạy..."
Lửa trại thiêu đốt, những lời này ngươi nói ta một câu, đột nhiên, cách đó không xa truyền đến âm thanh, đó là tiếng bước chân, cũng có ánh sáng của bó đuốc, đám người từ gò đất phía sau đi tới, một lát sau, đều nhìn thấy cả.
Đây không phải Hắc kỳ quân, ánh sáng của bó đuốc nhìn quân đội của Tây Hạ, mặc dù trong tầm mắt có chút chật vật, nhưng trên người những người này không có bao nhiêu vết thương, bọn họ chưa từng dính máu, chừng hai ba mươi người. Song phương vừa nhìn thấy, bên kia liền ngừng lại, hơn mười người phía trước cầm trường mâu, cũng có người rút yêu đao ra.
Bên này, không ai nói gì, một thân lông tơ đầy máu tươi đã định, hắn cầm trường đao dưới đất lên, đứng lên.
Gió thổi qua mặt đất, ngọn lửa bùng cháy kéo theo bóng dáng đáng sợ trầm mặc dài ra, sau đó là La Nghiệp. Hắn đứng dậy, khóe miệng khẽ mỉm cười. Tiếp theo, người bên cạnh đống lửa lục tục chậm rãi đứng dậy, chín bóng người đứng ở nơi đó, La Nghiệp giơ đao lên.
"Phải giao tiếp ở chỗ này." La Nghiệp thấp giọng nói: "Đáng tiếc không giết Lý Càn Thuận, là quan quân Tây Hạ đầu tiên sau khi rời núi, còn bị các ngươi cướp mất, thật chán ngắt..."
"A..." Hầu Ngũ nhìn về phía trước, mất tập trung: "Ở đây không phải còn một người sao? Cho ngươi được không?"
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"A, ta... ách..." Hắn đang muốn nói gì đó thì chợt sững sờ, hai ba mươi người lùi lại phía sau, tiếp đó co giò bỏ chạy.
"......."
Bên đống lửa im lặng một hồi lâu.
"Ha ha..."
"Ha ha..."
Thanh âm vang lên, toàn là tiếng cười yếu ớt: "Làm ta sợ muốn chết..."
"Ngươi nói xem, chúng ta sẽ không thắng chứ?"
"Xem ra là a..."
"Ha ha ha ha, cặn bã!"
Trong ánh lửa chập chờn, chín bóng người đứng đó, tiếng cười vang vọng khắp nơi...
Bốn phía đồng cỏ còn có bóng người tương tự đang đi, nguyên bản là Tây Hạ vương bản trận, ngọn lửa đang dần dần tắt. Lượng lớn vật tư, xe cộ nặng nề được lưu lại, quân nhân mệt mỏi tới cực điểm vẫn đang hoạt động, bọn họ hỗ trợ nhau, dìu dắt, băng bó thương thế., Uống chút nước hoặc canh thịt, người còn có lực lượng được thả ra, bắt đầu tìm kiếm binh lính thất lạc khắp nơi, được tìm, đỡ lẫn nhau trở về binh lính được băng bó nhất định cứu chữa, dựa sát vào vật tư bên cạnh đống lửa. Thỉnh thoảng có người nói chuyện, khiến mọi người ở thời khắc mệt mỏi nhất không đến mức mê man.
Giờ Tý đã qua, sau đó là xấu, còn có người lục tục trở về, cũng có người thoáng nghỉ ngơi lại cầm đuốc, cưỡi ngựa còn có thể cử động, thu hoạch được chiến mã đi ra ngoài tuần tra. Đám người Mao Nhất Sơn lúc bêu xấu mới trở về đây, vết thương Cừ Khánh nghiêm trọng, bị đưa vào trong lều chữa trị. Tần Thiệu Khiêm kéo thân thể mỏi mệt ở trong doanh địa tuần tra.
Sau khi nghỉ ngơi lần nữa, La Nghiệp cùng với Hầu Ngũ mới nói một câu: "Chúng ta thắng rồi sao?"
Ánh nắng ban mai hé lộ, trong doanh trại yên tĩnh, mọi người vẫn còn đang ngủ. Nhưng liên tục có người tỉnh lại, khi bọn họ lay tỉnh đồng bạn bên cạnh, vẫn là có một số đồng bọn đã ngủ say tối hôm qua, vĩnh viễn rời đi. Những người này lại đang dưới sự lãnh đạo của quan quân, lục tục phái ra ngoài, trong suốt cả ngày, trên đường chỉnh đốn chiến trường, tìm kiếm những thi thể bị người chết lưu lại, hoặc là những người bị thương may mắn còn sống sót.
....
Năm thứ nhất Tĩnh Bình năm Bình thứ hai, lúc hoàng hôn, trên Đổng Chí Kiệt có một đội quân hơn ba ngàn người bày trận, đại chiến đã dừng lại, từng bộ từng bộ thi thể ở bên cạnh triển khai ra, rậm rạp chằng chịt chiếm hết tầm mắt.
Độc Nhãn tướng quân thân hình cao lớn đi tới phía trước, bầu trời một bên, ráng mây như lửa, trải rộng trên bầu trời rộng lớn, hắc kỳ nhiễm máu tươi phấp phới trong gió.
Hắn nói vài câu với chuyện này, lại nói thêm vài lời. Trong ánh chiều tà như lửa, bầu bạn với những đồng bạn đã chết đi, quân nhân trong đội trang nghiêm túc mà kiên định, bọn họ đã được tôi luyện từ những người bên ngoài khó mà tưởng tượng nổi, lúc này, trên người mỗi người đều mang theo thương thế, đối với quá khứ rèn luyện này, bọn họ thậm chí còn không có quá nhiều thực cảm, chỉ có đồng bọn đã chết đi kia càng thêm chân thực.
Không ai có thể không vì không gian sinh tồn của mình mà trả giá đắt, bọn họ đã bỏ ra đại giới, rất nhiều người thậm chí cũng bỏ ra bản thân sinh tồn.
Đối với mười vạn đại quân trước đó Lý Càn Thuận ép tới, tinh kỳ phô thiên cái địa, đội quân nhỏ đáng thương trước mắt. Nhưng vào giờ phút này, mặc dù toàn thân đau xót đứng trên chiến trường, bọn họ cũng có tinh khí ngút trời như khói báo động, khuấy động thiên vân.
Quân trận trên Đổng Chí Kiệt đột nhiên phát ra một hồi gào to, tiếng rống như sấm, sau một tiếng lại vang lên, quân hiệu Thương Cổ trên chiến trường vang lên, theo gió chiều từ xa khuếch tán ra.
Đây là tế điện.
Một ngày này trên đồng nguyên, bọn họ chưa từng nghĩ tới ăn mừng. Đối với dũng sĩ rời đi, bọn họ lấy tiếng hò hét, mở đường cho mình.
Vô số chuyện vẫn đang chờ bọn họ ở phía sau. Nhưng điều quan trọng nhất lúc này là bọn họ muốn nghỉ ngơi...
Thân thể trần trụi...
Các nơi Tây Bắc lúc này vẫn còn nóng nực được gọi là Thu lột da, mấy ngàn gia quân chủng loại bị hơn một vạn quân Tây Hạ đuổi theo, đang chuyển hướng tiến về phía Nam. Đối với tiến độ của đại quân Tây Hạ Đổng Chí Tôn trên Thượng Tây Hạ, y hiểu rất rõ. Đội quân từ trong núi đột nhiên lao ra kia đột nhiên đánh rớt Thiết Diêu Tử. Đối mặt với hơn mười vạn đại quân, bọn họ chỉ có thể lui bước., Nhưng lúc này, cuối cùng cũng cho mình một cơ hội thở dốc, cho dù như thế nào, mình cũng phải uy hiếp đường lui của Lý Càn Thuận, Nguyên, Khánh các nơi, cho bọn họ một ít trợ giúp.
Đội quân Thí Quân này có chút cường hãn, nếu có thể thu về dưới trướng, có lẽ Tây Bắc tình thế còn có cơ hội xoay chuyển, chỉ là bọn họ kiệt ngạo bất tuân, cần phải cẩn thận. Bất quá cũng không có vấn đề gì, mặc dù trước tiên hợp tác cùng mưu đồ, một khi Tây Hạ có thể bị đuổi đi, chủng gia tại Tây Bắc vẫn chiếm được đại nghĩa và danh phận chính thống, có thể chế trụ bọn họ.
Phía đông bắc, sau khi nhận được tin Thiết diều hâu bị hủy diệt, quân khúc quân đã dốc toàn bộ lực lượng, thuận thế xuôi nam. Thủ lĩnh có thể cảm thán quả thật là người đáng sợ nhất: Lúc trước hắn đã biết rõ tình hình lương thực thiếu khuyết của Tiểu Thương Hà - chuẩn bị tháo xuống Thanh giản làm quả thắng lợi. Lúc trước hắn thật sợ quân Tây Hạ ép tới., Nhưng Thiết Tiêu Tử đã bị tiêu diệt, quân Chuyển Gia có thể cùng Lý Càn Thuận đả chiến lôi đài. Còn Hắc kỳ quân kia, nếu bọn họ đã gỡ được Duyên Châu, cũng không ngại để bọn họ tiếp tục hấp dẫn ánh mắt của Lý Càn Thuận, chỉ có điều mình cũng phải nghĩ cách biết rõ thủ đoạn cuối cùng của bọn họ, hủy diệt Thiết Diên Tử mới được.
Người của Thí Quân không thể dùng, hắn cũng không dám dùng. Nhưng trong thiên hạ này, kẻ hung ác đều có vị trí của hắn, bọn họ có thể sống sót dưới lửa giận của Lý Càn Thuận hay không thì hắn mặc kệ.
Tiểu Thương Hà, tranh luận giữa người trẻ tuổi và lão nhân vẫn như cũ kéo dài mỗi ngày. Chỉ là trong hai ngày này, hai người đều có chút không tập trung. Mỗi khi trạng thái như vậy, lời nói của Ninh Nghị cũng càng không kiêng nể gì cả.
"... Hiện nay phương pháp luyện binh của Tiểu Thương Hà có hạn chế, vị trí của chúng ta cũng có chút đặc thù. Nhưng nếu theo như lời Tả tướng nói, cùng với Nho gia đánh nhau thật cùng thiên hạ, bạch nhận thấy máu, kim nhọn đấu với đao, biện pháp cũng không phải là không có, nếu thật sự toàn bộ thiên hạ áp tới, các ngươi không tiếc mọi giá phải tiêu diệt ta trước, vậy ta cần gì phải cố kỵ... Thí dụ như, ta có thể bình quân địa quyền trước, người cày ruộng có ruộng, sau đó ta lại nói..."
"... Tâm điểm mà ta muốn đánh, là đạo lý về tình cảm! Chỉ có trình tự của ba chữ đạo lý này, đó là cặn bã nhất của Nho gia... Không sai, ngươi nói không sai, nhưng nếu thế đạo lại thay đổi, chữ lẽ phải ở trước... À, ngươi mắng ta có ích lợi gì, chúng ta nói đạo lý..."
Ông lão lại thổi râu bỏ đi.
Đi ra sân, ánh nắng chiều đỏ rực, Tô Đàn Nhi ở trong sân dạy Ninh Hi biết chữ, trông thấy Ninh Nghị đi ra, cười cười: "Tướng công công ngươi lại ồn ào thắng." Lại thấy Ninh Nghị nhìn về phương xa, còn có chút thất thần, một lát sau mới phản ứng lại, suy nghĩ một chút, lại lắc đầu cười khổ: "Không tính, có một số thứ hiện tại nói là quấy loạn quấn quanh, không nên nói."
Hắn nhìn hướng thái dương rủ xuống, Tô Đàn Nhi biết hắn đang lo lắng cái gì, không quấy rầy hắn nữa. Qua một lát, Ninh Nghị hít một hơi, lại thở dài, lắc đầu tựa hồ đang giễu cợt mình không bình tĩnh. Nghĩ chuyện, đi trở về phòng.
Kỵ binh đưa tin lúc này đã đi được mấy trăm dặm.
Thanh Mộc trại, bầu không khí túc sát và nặng nề đang bao phủ hết thảy.
Ngoài Đông Nam mấy ngàn dặm, đội ngũ Khang Vương phủ xuôi gió. Thiên hạ trầm mặc này, đang chuẩn bị tổ chức khánh điển tân hoàng đăng cơ.
Tiếng sấm vang rền cuốn tới.