Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ, Bình Bình Bình hai năm sáu mươi tuổi buổi chiều, Tây Bắc Khánh Châu, Đổng Chí Kiệt.
Trời cao mây tạnh.
Mười vạn đại quân chủ lực của Tây Hạ đang ở biên giới của Đổng Chí Kiệt, kéo dài về hướng Đông Bắc.
Mười vạn người trùng trùng điệp điệp, trước sau kéo dài hơn mười dặm giữa bình nguyên và sơn chướng, phạm vi đại quân phát xạ ra hình bầu dục, binh chủng khác nhau, toàn bộ chiến trường do các quân đoàn phân thành mấy tầng.
Phía trước quân trận là đội thám báo rải rác, một vạn bước binh chia làm hai đội theo sát phía sau, sau đó bắt sống quân sĩ, đụng lệnh lang, cường nỏ quân cùng với các bộ binh còn lại trước sau chia thành năm tập đoàn, bảo vệ trung trận tiến về phía trước., Bốn ngàn khinh kỵ rời khỏi trung trận và tiền trận, lúc này đã hạ xuống phần đuôi quân trận, phòng bị từ bình nguyên phía sau tới tập kích. Xung quanh bình nguyên Lý Càn Thuận Vương kỳ là con tin Tây Hạ tinh nhuệ nhất, Vệ thủ là chủ lực, phối hợp cường nỏ, bát hỉ cùng với năm trăm thiết diều hâu còn lại tổng cộng hơn hai vạn năm ngàn người, từ từ đẩy mạnh.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Trong quân chế Tây Hạ, binh sĩ từ trước đến nay có phân chia chủ yếu, thường là so sánh một, binh chủng tinh nhuệ như Thiết diều hâu, đôi khi cũng sẽ mở rộng ra tỉ thí ba lần. Bình thường, chủ binh thiện chiến, phó binh phải kém rất nhiều, nhưng lần này xuôi nam, chiếm lĩnh rất nhiều địa phương, bản thân chính là một loại trải qua. Phó binh bất thiện chiến địa phương, phụ trách thu hoạch, áp tải lương thực, tinh nhuệ chính thức bị đẩy về phía trước. Lần này đại quân Lý Càn thuận áp chế, ước chừng tỷ lệ chủ binh cũng là một, ước chừng cùng lúc đại quân này tiến vào, vùng đất xung quanh Khánh Châu, quân Tây Hạ còn lại liền nhanh chóng thu hoạch lương thực, hơn nữa chờ trận đại chiến này kết thúc.
Đội quân tiến lên, nâng lên chìm nổi, mấy vạn quân trận chậm rãi tiến lên, tinh kỳ kéo dài thành từng mảnh, đây là trung trận. Vương kỳ của Tây Hạ đẩy mạnh lên trên cánh đồng này, thỉnh thoảng có trinh sát tới, báo cáo tình hình xung quanh, sau đó. Lý Càn Thuận mặc một bộ nhung trang, chiếm cứ trên chiến mã, dám không chú ý tới tin tức của đại tướng A Sa.
Va chạm và giao thủ với nhau, ngay từ ngày hôm qua đã xuất hiện rồi.
Tại biên giới Đổng Chí Kiệt, đại quân Tây Hạ tiến tới, đối mặt với ngọn cờ đen kia, bọn họ đột nhiên nghe thấy từ chiều hôm qua, đây tựa hồ là một chuyện tốt, nhưng sau đó trong tin tức tình báo, chuẩn bị thật ác ý.
Nhưng đội ngũ bảy tám ngàn người, đối mặt với mười vạn đại quân Tây Hạ đánh tới, chia thành hai đội, rút doanh mà đi. Một nhánh quân đội hướng bắc, đại đa số quân đội cùng tuyệt đại đa số chiến mã đi về phía nam vây đánh, quay về phía nam Đổng Chí Kiệt: Nếu như nói toàn bộ đội quân này rút lui, có thể còn có thể là chạy trốn, chia làm hai đường, chính là muốn cho đại quân Tây Hạ chọn lựa. Bất luận mục đích quấy rối hay là chiến đấu, biểu lộ ra, đều là ác ý thật sâu sắc.
Hơn nữa, dưới mười vạn và bảy ngàn người so sánh, bên bảy ngàn người lựa chọn chia ra, cử động này nói tự đại cũng tốt, đám người Lý Càn Thuận cảm nhận được, đều là miệt thị xâm nhập vào trong xương cốt.
Nhưng người của Tây Hạ không phân binh, trung trận vẫn chậm chạp đẩy mạnh, nhưng tiền trận đã bắt đầu tiến về hướng Đông Bắc bộ binh, dùng trinh sát và hơn vạn bước lao thẳng tới đội ngũ hơn ba ngàn người, dùng khinh kỵ để theo sát đường lui, trinh sát theo sát phía nam kỵ binh mà động, chính là phải kéo dài chiến tuyến đến phạm vi hơn mười dặm, khiến cho hai đội binh sĩ này không thể quan tâm.
Bây giờ mỗi một đội Tây Hạ phân bố trên chiến trường đều có thể áp đảo đối phương về ưu thế về nhân số, một khi đối địch, ai cũng có thể thoải mái giao chiến, một nhánh quân tiếp chiến, một nhánh khác lập tức hô ứng. Đây không phải là bảo vệ trạm gác, mà cho dù đối phương thật sự là quân đội vô địch của nữ chân nhân, trước khi đối phương xông vào trung trận, người Tây Hạ cũng có thể dùng thêm chiến thuật giết chết địch!
Ở trong quân trận, lúc này Lý Càn Thuận đã đè xuống phẫn nộ trong lòng, đối với đội quân hắc kỳ đột nhiên xuất hiện này, suy nghĩ duy nhất của hắn bây giờ chính là đánh bại bọn họ, tiêu diệt toàn bộ bọn họ., Sau khi nghiền xương bọn họ thành tro bụi. Với tư cách người thắng tuyệt đối trong lần nam chinh này, trong mấy ngày vừa qua, hắn cảm nhận được sự sỉ nhục và khinh miệt so với một năm trước còn nhiều hơn. Nếu không có Thiết diều hâu bị hủy diệt quá nhanh, bất luận thế nào hắn cũng không gặp phải tình huống xấu hổ trước mắt, dùng mười vạn đại quân nhát gan đi ứng phó với một đội quân bảy ngàn người.
Chưa tới ba khắc, buổi chiều ở hậu thế đã chia làm hai nửa, lúc trước khi tin tức truyền về, quân cờ màu đen vẫn còn bám rìa phía Bắc khu vực biên giới Đổng Chí Kiệt, không có động tác gì lớn...
Thân thể trần trụi...
Bên ngoài hơn mười dặm, vùng ven khu vực tiếp chiến, khe rãnh, dãy núi nối liền với đồng hoang cách đó không xa. Là một phần đất cát của sườn núi, cây cối, thảm thực vật nơi đây cũng không rậm rạp, một dòng suối từ trên sườn núi chảy xuống, chảy vào trong thung lũng.
Giữa trưa trôi qua không lâu, mặt trời ấm áp ở trên trời, bốn phía có vẻ an tĩnh, trên sườn núi có một con dê gầy đang ăn cỏ, cách đó không xa có một mảnh đất rau cằn cỗi, có gian phòng nhỏ được làm từ thô ráp, một nam tử mặc vải rách rưới đang ở bên dòng suối nhỏ múc nước.
Vùng núi cằn cỗi, cư trú phụ cận cũng chỉ có một nhà này, nếu như muốn tìm một cái tên, nơi này có một số người trong miệng gọi là rãnh đá vàng, danh không thấy kinh truyền. Trên thực tế, toàn bộ Tây Bắc, địa phương gọi là rãnh đá vàng, có lẽ còn có chút tốt. Sau giờ ngọ, đột nhiên có tiếng vang truyền đến.
Nam nhân múc nước nhìn thoáng qua phía bắc, thanh âm là từ bên kia truyền tới, nhưng không nhìn thấy gì. Sau đó, phía nam mơ hồ vang lên tiếng vó ngựa.
Nam tử xách thùng đựng nước đứng đó, nhìn về một nơi cách đó không xa, có hai gã kỵ sĩ cưỡi ngựa từ phía dưới nghiêng chạy tới, bọn họ mặc quân phục thô kệch, lông trên đầu cơ bản đều để trần., Chỉ để lại hai sợi tóc rủ xuống thái dương - cách ăn mặc của Dị tộc. Nam tử hơi ngẩn người, hai gã kỵ sĩ dị tộc cũng hơi nheo mắt nhìn hắn, sau đó một người chỉ vào con cừu gầy yếu trên núi, hai người tăng nhanh tốc độ xông về phía trước, có người giương cung cài tên.
Nam tử phản ứng lại, bỏ xuống thùng gỗ rồi đột nhiên bắt đầu chạy. Phương hướng gã chọn không phải là con cừu non, mà là gian phòng cách đó không xa - nơi cửa phòng, một cô bé với thân hình bẩn thỉu khó coi đang a a a a a bước ra.
Hai tên kỵ sĩ càng chạy càng nhanh, nam tử cũng càng chạy nhanh, một người chạy về gian phòng, một người cắm xuống, khoảng cách càng ngày càng gần.
Kỵ sĩ kéo cung bắn ra một mũi tên, vèo, bắn trúng cái mông mềm mại kia, dê phịch ngã trên mặt đất, sau đó đứng dậy bỏ chạy. Hai gã kỵ sĩ dị tộc trong miệng nói cái gì, một người trong đó cười to, kỵ sĩ cầm cung lúc trước rút đao phóng về phía cừu non, còn một người khác thì nhìn nam nhân kia nhanh chóng từ phía trước chạy tới, hơi cong người, rút đao chém một cái.
Phát giác chiến mã chạy tới, nam tử kia kêu khóc, ra sức nhảy một cái, thân thể bùm bùm lăn lộn trên tảng đá, trong miệng kêu thảm thiết —— phía sau lưng gã đã bị chém trúng, chỉ là vết thương không sâu, còn chưa tổn thương đến tính mạng. Tiểu cô nương bên gian phòng kia cố gắng chạy tới, bên kia kỵ sĩ xông tới chém con cừu non xuống dưới đao, lập tức xuống thu hoạch chiến lợi phẩm. Bên kia, kỵ sĩ vung đao lao ra một đoạn, siết đầu ngựa cười chạy về.
Nam tử bị chém trúng lăn vài cái sau lưng, kêu khóc từ dưới đất bò dậy, lại chạy về phía nữ nhi của hắn. Phía sau, kỵ binh dị tộc kia càng chạy càng gần, đến sau lưng, nam tử lại cắn răng một cái, kêu to bay nhào ra ngoài. Lần này, thân thể của hắn rơi bịch xuống đất, đầu ong ong. Chung quanh cũng không biết động tĩnh gì, ầm ầm ở phía dưới, một đạo thân ảnh từ bên cạnh hắn bay tới, trong lỗ tai, có ngôn ngữ dị tộc đang hô to.
Hắn nhớ thương nữ nhi, cố gắng mở mắt, định thần, trong tầm mắt một bên, chiến mã ầm ầm từ trên đá vụn lăn xuống, kỵ sĩ vốn đang vọt tới kia lăn vài cái, đã không còn tính mạng, ngực của hắn cắm vào một mũi tên.
Trong ánh mắt lay động kia, thân ảnh một con chiến mã nhanh chóng lao xuống, xẹt qua kỵ sĩ giết cừu, tiếng kim loại va chạm vang lên, sau đó là bóng người bay ra, máu tươi nở rộ. Lúc giãy dụa đứng lên, hắn mới nhìn thấy, giết tới là hai gã kỵ sĩ.
Người nông thôn, đã quen rồi, không biết phải nói thế nào, hắn cố nhịn đau đớn đi tới ôm lấy nữ nhi của y a a. Hai tên kỵ sĩ hán nhìn hắn một cái, một người trong đó cầm ống đồng kỳ quái nhìn về phía xa, một người khác đi tới lục soát thân thể kỵ sĩ đã chết, sau đó lại nhíu mày, lấy ra một gói thuốc trị thương và một đoạn băng vải, ra hiệu cho hắn vết đao sau lưng: "Rửa mặt một chút, gói lại."
Trên bầu trời phía bắc lại vang lên một tiếng phanh, tựa hồ là pháo nổ, tiếp theo lại là một tiếng vang. Kỵ sĩ cho thuốc trị thương hướng nam tử nói: "Đi, có thể đi thì đi mau, nơi này không yên ổn."
Tên còn lại mơ hồ giống như nói một câu: "Hắn có thể đi nơi nào, tự cầu phúc..." Sau đó hai người đều lên ngựa, đi về một hướng, bọn họ cũng có nhiệm vụ của mình, không thể nào vì bình dân trong núi mà ở lâu được.
Sau lưng nam tử đau đớn, cố gắng đưa cho mình chút thuốc, cố gắng cột ba lô sau lại. Sau đó trong tầm mắt của hắn, một lá cờ màu đen đột nhiên xuất hiện ở trên núi, đầu tiên là một hai binh sĩ, sau đó là một đám binh sĩ, vượt qua sơn lĩnh., Tiếng nổ liên miên không ngừng trôi về phương tây bắc. Nam tử ngơ ngác nhìn đội ngũ đang đi qua khe núi, cách đó không xa, tiếng pháo nổ càng vang càng nhiều, càng dày đặc, tựa hồ đang không ngừng cảnh báo, báo cáo cái gì đó, không bao lâu, dòng nước lũ của quân đội kia đã xuyên qua dãy núi!
Thân thể trần trụi...
Tây Hạ trinh thám lệnh tiễn không ngừng cảnh báo trên không trung, tiếng vang dày đặc nương theo bộ hạ Hắc kỳ quân tiến lên, mơ hồ tạo thành một đường thẳng: Bọn họ không quan tâm bị Hắc kỳ quân phát hiện, cũng không quan tâm quy mô truy đuổi và chém giết xung quanh., Nhiệm vụ này vốn thuộc về bọn họ: Nắm chắc Hắc kỳ quân, cũng tạo áp lực cho bọn họ. Nhưng trong thời gian trước, trinh sát chưa từng xảy ra nhiều lần như vậy, giờ phút này nó đột nhiên trở nên dày đặc, cũng chỉ đại biểu cho một việc.
Hắc kỳ quân đã có động tác!
Cách đó hai dặm địa thế tương đối bằng phẳng trên sườn núi, thân ảnh như thủy triều gào thét, xông về hướng tây bắc. Bộ binh này tổng số vượt quá năm ngàn, dẫn đầu bọn họ là tướng lĩnh trẻ tuổi được Hạng tộc Hạng nhất Lý Càn Khôn thưởng thức, lúc này hắn đang chạy nhanh trên sườn núi, miệng lớn tiếng quát mắng, từng bước chuẩn bị tinh thần giao chiến, ngăn chặn đường đi của Hắc kỳ quân.
Cách đây hơn năm dặm, tướng lĩnh Đô La Vĩ suất lĩnh một nhánh năm ngàn bộ binh lính khác cùng quân đội Mãng Danh tiến lên, mục đích chính là cắn lấy nhánh cờ đen này.
Bộ gập ở trong núi chạy nhanh, chiến lực một người cực mạnh, Liệt Trận chiến đấu chính diện có lẽ có chút thiếu sót, nhưng chỉ cần có thể lưu lại cánh quân cờ đen này trong chốc lát, tình thế kế tiếp sẽ là vạn người vây giết hơn ba ngàn Hắc kỳ quân.
Hơn nữa, trong lòng Tốn Danh cũng không cho rằng năm ngàn người dưới trướng mình không cắn chết đội ngũ cuồng vọng của hơn ba ngàn người này. Lần này mười vạn đại quân gia tăng, ổn trọng mà cẩn thận, nhưng thượng tầng tất nhiên có suy tính của mình, làm tướng lĩnh dẫn binh, nhưng sẽ không vì Thiết diều hâu thất thủ mà coi thường mình, nhuệ khí của hắn vẫn có.
Lui một bước nói, dưới tiền đề tiến bộ của mười vạn đại quân, năm ngàn người đối mặt với ba ngàn người mà không dám đánh, về sau không ai biết phải đánh trận thế nào. Tăng cao cảnh giác, dùng chiến pháp chính quy đối đãi, không thể khinh địch, đây là thứ mà tướng lĩnh có thể làm được.
Lam Danh Tỳ Hưu cũng không khinh địch.
Cách Đông Bắc hai dặm, Hắc kỳ quân đã xuất hiện trong tầm mắt, đang kéo dài về phía tây.
Thân thể trần trụi...
Trinh sát của Tây Hạ cảnh báo pháo hoa vang lên giữa không trung. Giữa dãy núi, kỵ binh nhẹ nhàng dùng cung tiễn đuổi đi trinh sát của Tây Hạ, một đường ở phía bắc hơn ba ngàn người, kỵ binh cũng không nhiều, giao chiến cũng không tính là lâu, cung tên vô tình, song phương đều có thương vong.
"Thật phiền chết đi được!"
Bộ binh tiến nhanh vào trong trận, có người oán trách, Mao Nhất Sơn nghe tiếng pháo nổ, cũng nhếch nhếch miệng nhíu mày, hô lên. Sau đó lại có người kêu lên: "Nhìn bên kia!"
"Tây Hạ Bộ Bạt!"
Tiếng nói chuyện truyền tới, bên phía Mao Nhất Sơn, là Hầu Ngũ quay đầu lại nói một câu: "Tây Hạ Bộ Bạt, chú ý..."
"Đúng là đi theo chúng ta mãi a..."
"Mẹ ơi, cuối cùng đã có thể trút giận rồi!"
Có càng nhiều mệnh lệnh truyền tới. Rút đao của Mao Nhất Sơn, rất nhiều người bên cạnh cũng đột nhiên rút đao, nhanh chóng quấn chặt khăn đỏ trên chuôi đao, siết chặt. Bất giác, đội ngũ đã bắt đầu tăng nhanh tốc độ, đại đội Bộ Bạt bên kia cũng tăng nhanh tốc độ. Hơn năm ngàn người, cũng là khắp núi đồi.
Cảnh báo pháo hoa không còn vang lên, xa xa, có trinh sát ở trên núi nhìn về phía này. Tốc độ chạy trốn của hai bên đều không chậm, càng lúc càng gần một mũi tên, tiếng hò hét khắp núi đồi giảm bớt tốc độ, kéo cung cài tên. Đối diện, có người hét lớn: "Lôi -- "Đây là quân lệnh đối phó với cung tiễn trận.
Người cầm thuẫn đứng hàng đầu trong lúc chạy ầm ầm nâng thuẫn, tốc độ dưới chân đột nhiên phát lực tới cực hạn, một người hò hét, trăm ngàn người hò hét: "Theo ta... xông a..."
Mũi tên phía trước bay lên trời! Đao thuẫn động như lôi đình!
"A —— "
Mao Nhất Sơn nâng thuẫn, cong người, hò hét một tiếng với tốc độ cao chạy về phía trước, sau đó liền nghe thanh âm lốp bốp vang lên, có mũi tên cắm trên mặt đất, bay lượn. Hắn không ngừng chạy! Mũi tên không để hắn ngã xuống, bước chân dày đặc chung quanh cơ hồ mang theo thanh âm ầm ầm, bắt đầu tựa vào nhau.
Trận thế của hơn ba ngàn người chia làm hai, trên sườn dốc địa thế không tính là dốc đứng, dùng tốc độ cao nhất xông về phía năm ngàn bước trại.
Trong tầm mắt, thân hình của người Tây Hạ đang lay động cực lớn nhanh chóng rút ngắn lại, trong nháy mắt tiếp xúc, lông một núi "ha" phun ra một hơi, sau đó, trên dây phong, tiếng hô to như sấm sét vang lên: "... Sát!!!!!" Tấm thuẫn đụng vào đám người, trường đao trên tay như muốn dùng hết khí lực toàn thân, chém thẳng vào đầu người phía trước!
Huyết lãng cuồn cuộn xuất hiện trên đầu mũi nhọn!
"Giết —— " Côn Bằng tên sơ đồng dạng la hét, sau đó nói: "Giúp ta ngăn trở bọn họ ——"
"Giết..." Mao Nhất Sơn chém xuống một đao, cảm giác mình hẳn là chém trúng cái đầu, sau đó đao thứ hai chém trúng thịt, bên tai đều là tiếng hò hét cuồng nhiệt, chính mình bên này là, đối diện cũng là cuồng nhiệt hò hét, hắn còn đang đẩy về phía trước, tại vị trí giao chiến lúc trước, hắn điên cuồng hò hét, đẩy ra hướng bên trong hai bước, bên người như huyết trì địa ngục mãnh liệt...
Thân thể trần trụi...
"... Như bây giờ xem ra, toàn bộ chiến tuyến phía trước đã kéo gần mười lăm dặm. Đội quân này mới hơn ba ngàn người, phải đánh như thế nào?"
"... Theo như Thiết diều hâu gặp phải lúc trước, hỏa khí của đối phương rất lợi hại, không thể không phòng bị. Nhưng dù sao nhân lực cũng có lúc nghèo, mấy ngàn người muốn tới, không thể nào. Ta cảm thấy trò đùa đầu tiên chỉ sợ còn trên gần hai ngàn kỵ binh phía sau, bọn họ đã thất bại Thiết diều hâu, thu hoạch tương đối khá."
"... Đại tướng quân bên kia cân nhắc vẫn là có lý, lấy bước lui cùng hơn mười dặm chiến tuyến chộp được hơn ba ngàn người, khiến cho đầu đuôi của bảy ngàn quân này không thể hưởng ứng. Chỉ là ta cảm thấy, không khỏi quá mức thận trọng, chính là tự khen thiên hạ vô địch nữ chân nhân, gặp phải chiến cuộc cỡ này, cũng chưa chắc dám đến, trận thắng này cho dù có mất mặt, cũng có chút mất mặt."
Trên đồng cỏ, đây là một nhánh quân trung quân một vạn hai ngàn người Tây Hạ, tướng lĩnh một người, Dã Lợi Lợi cùng Diệp Phong trái với một mặt cưỡi ngựa tiến lên, một mặt thấp giọng thảo luận chiến cuộc. Mười vạn đại quân kéo dài, nguyên dã đạm mênh mông, hoang dã mênh mông., Đối mặt với hai đội ngũ nhỏ hơn ba ngàn người, luôn khiến người ta có cảm giác vui mừng khi tát muỗi. Tuy Thiết diều hâu bị hủy một cách ly kỳ khiến người ta kinh hãi, nhưng đã tới hiện trường, nghĩ kỹ lại, lại khiến người ta hoài nghi, có phải là chuyện bé xé ra to hay không.
"Nữ chân nhân, nhắc tới lợi hại, trên thực tế việc hộ tống đến Cương Cương cũng là có nguyên nhân, bởi vì từ xưa đến nay luôn lấy ít thắng nhiều, vấn đề đa phần là bên phe bại trận." Nói đến chiến tranh, Diệp chống lại học thức của Ma gia uyên bác, lý giải cực sâu.
"Vậy ngươi cảm thấy lần này thế nào?"
"Chia binh hai đường, trong lòng vốn may mắn. Nếu ta là địch tướng, thấy bên này cũng không khinh địch, sợ là chỉ có thể thu binh chạy xa, lại tìm cơ hội..."
Nói tới chỗ này, phía trước đột nhiên có động tĩnh truyền đến, từ xa nhìn lại, có kỵ binh trinh sát đang chạy về phía này, tốc độ chạy không đúng! Một trong số đó chạy tới bên này, truyền tin tức.
Phía trước tiếp chiến!
Chưa đến ba khắc, ba ngàn Hắc Kỳ quân phía trước đột nhiên bắt đầu rẽ trái, trước sau nối tiếp chiến đấu cùng Sơ Quân, Đô La vĩ bộ đuổi theo phía tây, cố gắng vây kín quân địch!
Dựa theo kế hoạch, lúc này đại quân của Dã Lợi Phong và Diệp Phản Ma dẫn đầu sẽ xông thẳng về phía Bắc để chuẩn bị vạn toàn. Hai người cũng định như vậy, chỉ là thực sự có chút ngoài ý muốn.
Vậy mà đối phương lại thực sự đánh nhau?
Đang suy nghĩ gì vậy...
Thân thể trần trụi...
Vùng núi phía tây sườn núi Hoàng Thạch, tiếng kêu giết sôi trào. Đại quân sau khi tiếp xúc liền xông tới, chém giết, tách ra...
Mặc dù Chử Danh toàn lực hò hét, năm ngàn bước vẫn như cũ bị cự thạch đập xuống nước biển xông tán loạn ra. Lúc Hắc kỳ quân nghiền ép đến trung trận, gã dẫn theo thân tín xông tới, sau đó cũng chính diện đụng phải tảng đá, gã cùng một đội thân tín bị xông đến thất linh bát lạc. Trên mặt gã trúng một đao, nửa lỗ tai đã không còn, toàn thân đẫm máu bị thân tín kéo ra.
Bộ Bạt chính là tinh nhuệ trong quân Tây Hạ, nhưng Thiện Sơn chiến, bất thiện trận chiến, đây là đánh giá không ít người, nhưng đây chỉ là phân tích chỗ dài ngắn, nếu thật sự xảy ra trận chiến, Bộ Bạt cũng không phải không thể đánh, khi dễ một hai đội quân phổ thông là không thành vấn đề. Nhưng đội ngũ nghiền sát tới đây, trận chiến quá mạnh.
Bọn họ đang chạy vội có lẽ sẽ tách ra theo bản năng, nhưng mà trong nháy mắt tiếp chiến, mọi người bày trận lít nha lít nhít, vô số khe hở, xông tới va chạm với sự kiên quyết của việc chém giết, khiến người ta sợ hãi. Đã quen với bôn ba linh hoạt, hung tính cũng cực kỳ hung ác, nhưng gặp phải xung đột như vậy, một lần sụp đổ, sau đó thuận tiện đẩy bay như tuyết lở.
Không lâu sau đó, Đô La vĩ suất lĩnh đội ngũ đi về phía tây với tốc độ cao, lúc đến gần sườn núi đá liền gặp phải một tiểu đội chạy tán loạn, đợi đến lúc đặt chân lên mảnh rừng núi này, thấy được tình cảnh chiến trường: Khắp núi đồi bị giết tản khắp nơi, thi thể huyết nhục trên sườn đồi kéo dài ra một mảnh dấu vết thật dài.
Sau khi đối phương giết chết đội quân tên lừa, chỉ dùng thời gian cực ít để trị thương viên, sau đó chuyển hướng về phía tây—— kỳ thật ngay cả thương viên cũng không nhiều, trong khoảnh khắc công kích bị mũi tên bắn trúng người trúng một nửa thương viên, sau khi giao chiến một lát, toàn bộ đội ngũ Bộ Binh bị đối phương chém giết một cách hung ác chưa từng có từ trước đến nay làm cho choáng váng.
Đô La vĩ đứng trên sườn núi nhìn xem hết thảy, năm ngàn thuộc hạ xung quanh cũng đang nhìn tất cả, có người nghi hoặc, có chút trào phúng, Đô La vĩ nuốt một ngụm nước miếng: "Đuổi theo!"
Trong lòng hắn biết rõ, sự tình phiền toái.
Thân thể trần trụi...
Sáu mươi, buổi chiều giờ Thân, Khánh Châu, Hắc kỳ quân giao chiến trận đầu tiên với mười vạn đại quân Tây Hạ, sau một ngày quần nhau, đột nhiên bộc phát.
Gần sườn núi Hoàng Thạch, lấy Bàng Lục An, Lý Nghĩa suất lĩnh Hắc kỳ quân hai, ba đoàn chủ lực tổng cộng có ba ngàn sáu trăm người giao chiến năm ngàn binh mã với Tây Hạ bộ tên là Khai Bạt, sau đó không lâu, chính diện đánh xuyên Lam Danh Bộ, lại lần nữa bước lên Đổng Chí Khanh Nguyên Dã ở phía tây.
Cùng thời khắc đó, phía tây nam nguyên dã thượng, Lâm Tĩnh và một đội nhân mã đang theo đội ngũ di chuyển, lúc này đang nhìn lên bầu trời.
Hắn cau mày: "Thời gian không nhiều lắm, sức gió này không dễ xử lý đâu..."
Cách đó không xa, đội ngũ đang tiến về phía trước, phải mỗi người một ngả. Tần Thiệu Khiêm đến đây, hỏi thăm vài câu, khẽ cau mày.
"Những thứ này có thể sử dụng là chuyện tốt, nhưng nếu không thể dùng thì không nên gửi mong quá nhiều. Lâm tiên sinh phụ trách bên này, xem là được, chúng ta đi trước."
Lâm Tĩnh khẽ gật đầu, trên lưng đội ngũ bên cạnh hắn cõng từng cái rương nhỏ.
Ánh nắng tươi sáng rạng rỡ, gió trên bầu trời cũng không lớn. Vào lúc này, tin tức trận tiên chiến đã từ bắc đến, truyền vào chủ lực trận trong Tây Hạ.
Năm ngàn bước giao chiến, tin tức năm ngàn bước chiến bại trong nháy mắt đã nối gót, trong nháy mắt đã lan tràn ra toàn bộ đội quân.
Tất cả mọi người nhận được tin, da đầu đều run lên.
Giết tới rồi ——