Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trên bầu trời âm u, kỵ binh như thủy triều mãnh liệt tiến tới. Tổng cộng có gần sáu ngàn kỵ binh trận, từ trên bầu trời nhìn xuống, vô số kỵ binh xếp dày đặc, giữa toàn bộ thế xông lên, giống như từng cơn sóng lớn dâng lên trên bình nguyên, nếu thật sự có núi nhỏ đều sẽ san bằng hết thảy uy thế, nghiền nát tất cả.
Lúc trọng kỵ thiết giáp gào thét đi về phía trước, nửa phía sau lưng y dần chia lìa, bắt đầu rẽ về phía trước, đây là một nửa khinh kỵ tách rời từ trong kỵ binh thiết giáp —— Thiết diều Tử tuy là trọng kỵ, thường xuyên tác chiến giữa Tây Hạ bị dùng chủ lực, kéo dài tới tác chiến., Cơ động nhanh chóng. Lúc cấp tốc tập kích sẽ chở ngựa theo, hoặc gấp đôi, mang theo trọng giáp. Những con tuấn mã này tuy không bằng chiến mã tinh nhuệ nhưng khi dỡ trọng giáp xuống vẫn có thể dùng làm tọa kỵ, tạo thành tọa kỵ tác chiến.
Hạ hè vốn chế tạo bộ lạc, đẳng cấp sâm nghiêm, Thiết diều Tử là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, một người thường điều khiển ba phó binh, những phó binh này là nô bộc trong nhà kỵ sĩ Thiết diều hâu, thân vệ, bất luận dũng lực hay trung thành đều có chút vượt ải, có thể nói là trăm dặm chọn một. Mặc dù chiến mã dưới khố không được tốt nhưng vẫn có chút tinh nhuệ.
Lần này Hắc kỳ quân phá Duyên Châu thể hiện ra sức chiến đấu mạnh mẽ, vì muốn nhanh chóng cắn chết đội ngũ giặc cướp phía sau, muội mang theo hai ngàn bảy trăm diều hâu sắt cấp tốc kéo tới, đi theo là hơn hai ngàn bảy trăm kỵ binh chở ngựa. Tự chuẩn bị khai chiến bắt đầu., Thủ lĩnh phó binh Thường Đạt nhận được mệnh lệnh chính là từ bên cạnh quấy nhiễu, tùy thời mà đi. Hắn dẫn dắt gần ba ngàn khinh kỵ bắt đầu đi xung quanh, trận đối diện có trật tự, xem ra có chút hung hãn., Nhưng dựa theo kinh nghiệm giao chiến ngày xưa, đội quân hung hãn đến mức không biết trời cao đất rộng này vẫn bị đội quân trọng kỵ thay đổi như cũ, nhanh chóng phá tan. Mà mình cần chú ý chính là đội ngũ phía sau của đối phương đã xếp thành một hai ngàn kỵ binh.
Đối phương cưỡi chính là tuấn mã chuyên tác chiến. Tọa kỵ của mình hơi kém một chút, nhưng vũ dũng của kỵ sĩ dưới trướng tuyệt đối sẽ không thua kém bất cứ kẻ nào trong thiên hạ này. Đối với điều này, thường có lòng tin cực lớn. Một khi đối phương lộ ra đầu mối gì không tốt, đội kỵ binh mà mình dẫn dắt sẽ không chút do dự xông về phía đối phương.
Hắn nhìn chằm chằm chiến cuộc phía trước, hô lên một tiếng, hít một cái. Trọng kỵ binh đạp chân sắt tăng tốc độ lên tới đỉnh phong, muốn bước vào một vị trí có mũi tên. Dựa theo kinh nghiệm ngày xưa, mũi tên sẽ bay tới, nhưng đối với Thiết diều hâu, ý nghĩa không lớn lắm -- cho dù biết điều này vẫn sẽ có mũi tên, đôi khi sẽ có vài kỵ binh cưỡi nặng vận khí không tốt.
Nhưng mà không có mũi tên.
Sau một khắc, công kích như bài sơn đảo hải đã đến!
Không có bao nhiêu dấu hiệu báo trước, theo đóa hỏa diễm thứ nhất bùng lên, vô số vụ nổ ngay trước cơn sóng thiết kỵ làm dấy lên sóng lớn, tiếng vang đinh tai nhức óc lan ra, sóng lớn im ắng dâng lên, giống như xông tới trước mặt, đánh với cơn thủy triều Thiết diều hâu, giằng co trong chớp mắt, sau đó song phương đều đập vào nhau.
"Oa a —— "
Ầm!
Oanh ——
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh ——
Tiểu đội trưởng kia hò hét nhảy vào cơn sóng lớn cổ xưa, lại từ một mặt khác hung hăng đập ra, chiến mã thiết giáp ngã sấp xuống chặn lại thân thể của hắn, trong cảm giác thống khổ cùng chết lặng ngẩng đầu lên, sóng lớn bên này, vô số đóa hoa đang bốc lên!
Bình chướng màu xám đen, khói bụi, sóng xung kích dâng lên làm cho người ta cảm thấy khô khốc, tất cả đều đang bốc lên khuếch trương, từ phía trước phóng ra vật thể ầm ầm bắn vào trong mảnh bình chướng này. Ánh sáng màu vàng trong khói đen, bụi đất nổ tung, theo đó còn có hỏa diễm đỏ sậm gào thét, các loại vật thể nhỏ bé bắn ra tung tóe, sóng khí cuồn cuộn tàn phá bừa bãi.
Trong tầm mắt cổ xưa kia, vụ nổ gần như đất rung núi chuyển, đối với cá nhân mà nói, Thiết diều hâu mặc trọng giáp chạy băng băng như núi, bọn họ lao ra khỏi tấm chắn này, ngã quỵ, cuồn cuộn như núi lở. Đối với trận thế của quân địch, trùng kích co rút mặt mũi của đội kỵ binh., Khiến khoảng cách giữa chiến mã trở nên dày đặc hơn nhiều so với tình huống bình thường, khói đen và cát bụi bay lên ngăn trở tầm mắt của kỵ binh. Không ít kỵ binh vẫn còn nguyên vẹn, nhưng khi xông tới với tốc độ cao, bọn họ hoặc bị thi thể chiến mã vấp ngã, hoặc là đụng phải đồng bọn đang bị kinh sợ xen ngang phía trước, ầm ầm lao thẳng xuống mặt đất.
Đất vàng trên sườn núi cao, thảm thực vật vốn thưa thớt, lúc này mặc dù không bằng đời sau, nhưng bị uy lực bạo tạc quấy một cái, bụi đất bốc lên cuồn cuộn.
Trong hỗn loạn to lớn như vậy, một bộ phận chiến mã vẫn là kinh sợ.
Tầm mắt chấn động, khí lưu của Bất Tường hỗn loạn khó tả, đồng bọn xông ra khỏi cái bình phong màu đen này, hoặc chạy tới hoặc vỡ, hoặc cũng có một ít còn đang tăng tốc đi về phía trước. Cổ kia trông thấy một con nặng kỵ sĩ từ trong bụi mù lao ra, kỵ sĩ cưỡi ngựa còn có vẻ hoàn hảo. Sau một khắc, kỵ sĩ dùng vật thể bắn tới đánh điên cuồng lao ra, chiến mã vẫn còn đang lao ra ngoài, lập tức nửa người giáp phía sau nổ đến chia năm xẻ bảy.
Đây là yêu pháp! Trong lòng hắn dâng lên nỗi sợ hãi cực lớn, còn muốn từ dưới ngựa bò ra ngoài, đang tự dùng sức, phía sau có một con diều hâu sắt lao ra, vó ngựa mất đà, như một ngọn núi nhỏ bao phủ tầm mắt của hắn...
"Bổ sung pháo gỗ thứ hai!"
"Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút..."
"Đừng để bọn họ thở dốc——"
Trên mặt đất trận của Hắc kỳ quân, quan quân đặc biệt đang cuồng loạn hô to một tiếng, đằng sau, hai ngàn kỵ binh bắt đầu kéo ra ngoài, không khí trong hàng ngũ bộ binh rất nghiêm túc, đám người Hầu Ngũ, Mao Nhất Sơn đang chờ đợi thời khắc xung quanh bọn họ., Binh lính đặc biệt đang nhanh chóng lắp ráp thành hình từ chối ngựa. Những câu từ chối ngựa lấy thiết trường côn làm trung trục, giao nhau cắm vào trường thương cố định, sáu thanh trường thương cùng một cây rèn sắt làm một tổ, sau khi cố định đặt trên mặt đất hầu như không thể di động, cho dù quay cuồng một lần, cũng vẫn tạo hình như trước, lắp ráp xong, đẩy nhanh về phía trước.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Trận đại chiến trên Đổng Chí Kiệt vừa mới bắt đầu, nhưng một kích đón đầu này giống như mộng ảo vậy, tại thời đại này, cơ hồ là cảnh tượng chưa từng xuất hiện qua.
Đợt pháo thứ nhất trực tiếp nổ tung, hoặc đánh chết đại khái chỉ có hơn trăm thiết giáp trọng kỵ, nhưng đồ sộ chân chính vẫn là tấm chắn khói bụi đang bốc lên kia. Nó che khuất tầm mắt Thiết diều hâu công kích, kỵ binh ngã xuống đồng thời trở thành cự mã, lúc này số lượng kỵ binh ngã xuống còn không ngừng tăng lên. Toàn bộ hàng rào phía trước bị bao trùm gần ngàn kỵ binh., Hoặc nhiều hoặc ít đều đã bị ảnh hưởng, có chiến mã kinh ngạc, phát chân lao nhanh lại sai hướng: Trong năm tháng này, kỵ binh có pháo phóng roi hoặc là chế tạo âm thanh ồn ào để chiến mã thích ứng với sự huấn luyện vang dội của chiến mã, nhưng chưa bao giờ tới mức độ này.
Có kỵ binh thì bị đánh nát màng trống trên lưng ngựa, khói bụi bay tứ tán làm cặp mắt mê hoặc, sự cân bằng của chiến mã cũng bị ảnh hưởng. Trong lúc nhất thời, kỵ binh chạy ra hoặc bị đồng bạn vấp ngã., Thị bị ngã gãy xương, hoặc là đang chạy trốn, kỵ binh trên ngựa liều mạng kéo ngựa, càng chạy càng nhanh, sau đó ầm ầm ngã nhào xuống đất. Các kỵ binh còn lại điều chỉnh một chút rồi chạy tiếp, mà ở chỗ này, đạn pháo cũng vẫn liên tục bắn ra.
Không ít kỵ binh liên tục bị tách ra ngoài.
Bên trong pháo trận, binh sĩ nhanh chóng dọn dẹp lỗ thủng, bỏ vào trong hoặc trống đạn pháo, hơn hai mươi quả đạn pháo chiếm chỗ trống, những đạn pháo này có kích thước tương tự nhau, có vài quả là giống nhau, có cái đã chia làm hai đoạn, như Phật Cơ pháo ở hậu thế, ống pháo và đạn thuốc có kết cấu phân thể, sau khi bắn ra, mũi pháo được gỡ xuống, một họng pháo khác đã nhanh chóng bắn ra.
Người phụ trách tài nghệ nhất trong tiểu Thương Hà Lâm Tĩnh và Công Tôn Thắng đứng bên cạnh thiết pháo tụ tập lại, nhìn chiến tuyến phía trước ngơ ngác rối loạn, hoặc là giãy dụa cố gắng từ trên mặt đất bò dậy, hơi nhíu mày. Lúc này xung quanh tràn đầy tiếng ồn ào cực lớn, hò hét ầm ĩ., Tiếng pháo, Lâm Tĩnh vừa nhìn vừa hướng bên cạnh hô to: "Dựa theo ngày thường, cứ theo ngày thường mà đến, bên kia, ngươi làm gì đó! Cẩn thận đạn pháo trong tay, nổ chết tên khốn kiếp nhà ngươi..."
Trong thanh âm bang bang, còn có thuốc nổ bao phủ trên bầu trời, có rơi vào trong đàn ngựa nổ tung, có qua một trận mới bạo nổ. Công Tôn Thắng cẩn thận nhìn uy lực nổ tung kia.
Từ sau khi Ninh Nghị đi vào võ triều, thời gian đã qua gần chín năm, mà đối với thuốc nổ, Ninh Nghị gần như ngay từ đầu đã cải tiến theo bản năng. Nói theo một ý nghĩa nào đó, thuốc đen cổ đại của Trung Quốc và thuốc nổ vàng ở hiện đại là hai khái niệm, không gian tăng cường thuốc nổ cũng không phải là vô hạn, mà muốn phát triển tới hiện đại, ba món thuốc nổ, ba món cơ giáp diêm tiêu quét lên, (Thạch Tiêu) hóa thành dầu chặn, thì cần lượng lớn trụ cột sản phẩm chất.
Bình cảnh tồn tại, nhưng có một số việc cũng không phải là không có cách thương tâm. Chế tác ba loại cơ bản hóa thành dầu sôi, lưu manh chua xót, thời cổ đại đã sớm bị luyện đan sư phát hiện, tiêu chanh tạm thời không có, nhưng nguyên liệu trong võ triều cũng không thiếu, trong năm này, tác dụng chủ yếu của tiêu thạch là do đại hộ gia đình tại mùa hè chế băng sử dụng., Tiêu Thạch hối thúc, hoặc là phản ứng cùng lưu huỳnh chua, Thủy Giải đều được ăn diêm tiêu. Về phần dầu lỏng, dùng dầu mỡ và thực vật chua gia tăng phản ứng nóng, sau đó phản ứng với Tô Đánh hoặc Thạch Hôi là có thể tách ra, thậm chí, thuận tiện còn có thể làm keo xà.
Đối với Ninh Nghị mà nói, những nguyên lý này cũng không xa lạ gì, nhưng muốn ở thời đại này tìm được phương pháp phối hợp và cách chế tác thích hợp, tự nhiên có độ khó rất lớn. Cũng may sở trường của hắn tuy không phải là kỹ năng hóa, nhưng là dùng người và vận doanh. Ở thủ hạ thợ thủ hạ phổ cập kiến thức cơ bản về chất hóa cơ bản của kiến trúc cơ bản sau khi cho thợ thủ hạ., Những chuyện này đều có thể để người khác đi làm, mà từ Công Tôn Thắng gia nhập vào, thợ thủ công dưới cờ không ngừng gia tăng, kiến thức hóa chất lúc đầu của hắn, kỳ thật đã không theo kịp tiến triển nghiên cứu trong xưởng.
Về sau tại thuốc nổ phường đẩy mạnh tiến vào trong, thành quả thực tiễn là vượt xa tri thức lý luận, các thợ thủ công có được kiến thức khoa học cơ bản cũng không thành môn thông thường liệt phu, nhưng theo đuổi hiệu suất, chú trọng ghi chép, so sánh hệ thống nghiên cứu hiện đại., Thuốc nổ do nó chế tạo đã càng thêm tinh thuần. Sau khi Lưu Chặc, Tiêu Giải đều có thể hạn chế, ví dụ như thuốc nổ hóa bông đã xuất hiện trong hiệu phường, các loại đồ vật lộn xộn bị đám người Công Tôn Thắng hỗn hợp xong, lực nổ của thuốc nổ cũng đã khá khả quan, đủ để vận dụng trên chiến trường.
[ Thạch Tiêu) Hóa Cam dầu lúc này cũng đã có cơ sở phòng bị nhất định, nhưng Ninh Nghị cũng không tùy tiện phát triển cái này. Thứ nhất bởi vì sau khi tạo phản, vật tư xác thực thiếu khuyết, hậu thế nuôi heo, một thân thịt mỡ, trong tháng này nuôi heo toàn là thịt gầy, lấy mỡ thực vật chế lấy dầu mỡ., Đều là quá xa xỉ, giá cả không cao. Thứ hai (Thạch Tiêu) hóa dầu lỏng từ phát minh ra có thể tương đối an toàn sử dụng, còn có một đoạn đường rất dài đi, trước khi thợ làm phường tìm hiểu tảo thổ rạp, Ninh Nghị cũng không dám xằng bậy. Mà lần xuất binh này, tất cả đồ vật có thể sử dụng trong tiểu Thương Hà cơ bản đều đã dùng tới.
Vài loại dây thừng được chế tạo từ lò dây dưa kéo dài ra, tạo ra Không Tâm đạn bằng thủ công, bao gồm cả viên thuốc nổ lớn nhất mà Ninh Nghị vừa mới bắt đầu yêu cầu chế tác, chế ra cực kỳ xa xỉ bằng sắt. Những viên đồng này được ném thuốc nổ thật lớn, ở hậu thế được gọi là Phi Lôi.
Giải phóng thích thời kỳ chiến tranh, bao thuốc nổ dùng thùng dầu bức phát nổ, lúc rơi xuống uy lực kinh người hơn nhiều so với pháo nổ hiện đại bình thường, trong đó gói đồ có uy lực nổ tung, một lần có thể quét ngang phạm vi hai mươi mét, cả người lẫn vật đều không còn, bởi vì bị sóng xung kích đánh chết, đến miệng vết thương cũng không tìm được, bởi vậy lại bị gọi là "không có lương tâm."
Lúc này túi thuốc nổ được bắn ra tự nhiên sẽ không có uy lực như vậy, nhưng sau khi rơi xuống mặt đất, sóng xung kích đã mở rộng phạm vi ba bốn mét, thanh thế, sóng khí kinh người, trong bụi mù cuồn cuộn, chiến mã ở gần đó cũng bị quăng ra ngoài, phịch phịch đụng vào đồng bạn bên cạnh.
"Thế đạo sắp thay đổi..."
Trên bầu trời mây đen tản đi, Công Tôn Thắng nhìn một số lượng nhỏ kỵ binh đang xông tới, nói một câu, sau đó giơ tay cầm chuỳ sắt lớn trên mặt đất. Gã mặc trường bào đạo sĩ, thoạt nhìn tiên phong đạo cốt, trên thực tế gã có thể chiếm một chỗ trong bang phỉ Lương Sơn, bản thân gã lại có lực lượng rất lớn, lúc này kéo chùy phóng tới phía trước., Một con kỵ binh nhanh chóng chạy tới nơi này. Hai người đảo mắt nhìn nhau, đạo sĩ mượn thế xông tới vung trọng chùy lên, từ trên xuống dưới phát ra một tiếng nổ kinh khủng, nện lên trên đầu con chiến mã kia. Toàn bộ con chiến mã gào thét một tiếng, bốn vó tung bay nện xuống mặt đất bên cạnh, máu tươi và bụi bay cuồn cuộn.
Hắn cầm cái búa vọt tới một kỵ binh khác, bên cạnh cũng có bộ binh vọt tới, đợi khi đập ngã kỵ binh kia xuống đất, Công Tôn Thắng mới chạy ra phía sau hét lớn: "Nhanh lên ——"
Đội kỵ binh từ đối diện lao vụt tới, sau khi xông qua khu vực nổ thì may mắn còn sống sót, cũng thành công đến được một phần ba đội kỵ binh phía trước bên này., Một bộ phận kỵ sĩ hoặc chiến mã bị hao tổn ở trong bụi mù vẫn còn đang mơ màng bội đổi. Hơn hai mươi ốc cự ngự tuyệt ngựa bị binh sĩ khiêng ở phía trước, sau đó là trảm mã đao, trường thương cùng chùy sắt. Đến tai binh lính ở đây cũng bị rung động rất lớn, tai của bọn họ đều bị rung động, trong tai., Hầu như không có âm thanh nào cả. Bởi vì pháo nổ mãnh liệt nên thiết kỵ đã tổn thất một ít tốc độ, nhưng vẫn như cũ bài sơn đảo hải kéo tới, thiết kỵ cũng bị ngăn cản ở phía trên, đem cự mã đánh gãy., Hoặc là đẩy nó đi trên mặt đất, càng nhiều kỵ binh tới, bọn họ vung Trảm Mã Đao cùng trường thương nghênh đón, thiết chùy vung vẩy trọng chùy hung hăng đập vào trên chiến mã hoặc là thiết giáp của kỵ sĩ kia, máu từ trong khe hở của thiết giáp tuôn ra.
Lúc này, trung trận Thiết Diêu Tử cũng đã đánh qua bức tường khói bụi trên mặt tường lớn. Bọn hắn tương đối cẩn thận, tốc độ cũng hơi chậm lại, càng nhiều vòng về hai bên khói bụi. Do pháo bắn quá yếu, khói đen đang bốc lên không trung nên em gái phía sau cũng đại khái thấy rõ tình huống phía trước.
Trong năm tháng này, quân đội bình thường tổn thất một thành là sụp đổ, Thiết diều hâu không phải quân đội yếu gà như vậy, bọn họ là tinh anh trong tinh anh. Rất nhiều lúc, bọn họ không tiếc hy sinh để đổi lấy thắng lợi, nhưng quan trọng là hy sinh có thể đổi được thắng lợi.
Lúc này, đại chiến mới bắt đầu không lâu, một lần công kích, trận trước xông tới, trung trận hơi do dự một chút, lúc này cũng đã bước vào phạm vi một mũi tên của trận chiến, bọn họ còn muốn xông về phía trước, nhưng ở phía trước, đội quân kia giống như cự thú, đang cắn nuốt một phần ba Thiết diều hâu quân. Lúc trước, không có bất cứ giao phong xa xôi nào, có thể uy hiếp Thiết diều hâu.
Trung trận vẫn đang công kích, chuyện xảy ra quá nhanh, bọn họ còn chưa kịp tan vỡ, binh lính trong hàng chỉ cảm thấy mê man, những quan quân hơi có lý trí quay đầu lại nhìn soái kỳ to lớn kia. Móe siết cũng dẫn người chạy như điên: Hắn vốn định cứu viện hoặc là rơi vào trận tiền trận nổ lớn, lúc này cho dù kinh nghiệm sa trường, trong lòng hắn cũng trống rỗng.
Toàn bộ tiền trận gần như hoàn toàn mất đi chiến lực – xong đời.
Nhưng sĩ khí không mất, xông tới lại có thể đánh. Tiếp tục xông, vẫn là không xông, đây là một vấn đề.
Khoảnh khắc này... hắn nhớ lại cả người hắn...
Thân thể trần trụi...
Không có bao nhiêu người phát hiện, toàn bộ pháo trận lúc này đã trở nên trầm mặc...