Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ Triều bình tĩnh tháng sáu, thế cục thiên hạ tạm thời ổn định và hồi phục.
Sau khi nữ tử thực sự đánh hạ Biện Lương, cướp đoạt đại lượng nô lệ và tài nguyên, đang tiến hành tiêu hóa và quy nạp những tài nguyên này. Bị nữ chân nhân buộc phải lên đài "Đại Sở" Hoàng đế Trương Xương - không dám ngấp nghé vị trí Hoàng đế, sau khi nữ chân nhân đi, cùng đại lượng triều thần một đường, vứt đi tất cả, muốn chọn phòng còn sót lại của Võ triều làm tân hoàng đế.
Nữ chân nhân rời đi cũng không khiến cho thế cục phía bắc bình định, Hoàng Hà ở phía Bắc lúc này đã rung chuyển không chịu nổi. Phát giác được tình huống không đúng, rất nhiều dân chúng Võ Triều bắt đầu mang theo gia đình đi về phía nam, đem mạch lúa mạch đã chín thoáng làm chậm tốc độ bọn họ rời đi.
Về phần Hoàng Hà ở phía bắc có rất nhiều nhà giàu có có thể đi, không thể đi được, thì lại bắt đầu vận trù cùng mưu đồ tương lai, bọn họ có người liên kết với quân đội xung quanh, có người bắt đầu nâng đỡ vũ lực, chế tạo ra quân tư vong. Ở giữa, có người tư hữu vi công, hơn phân nửa đều là bất đắc dĩ. Một thế lực địa phương như vậy, dưới tình huống triều đình nhắm mắt mở một mắt, ở vùng đất phương bắc, dần dần thành hình.
Ai cũng có thể nhìn ra, từ hai độ nam của nữ chân nhân, thậm chí sau khi công phá Biện Dương, khu vực phía nam Nhạn Môn quan, Hoàng Hà ở phía bắc, Võ Triều đã không còn quyền khống chế thực chất nữa. Có thể nhất thời khống chế lời nói, nhưng nếu thật sự có, nơi này quân tâm can đảm đã bị phá, sẽ không còn khả năng thủ vững nữa.
Hốc hong liền muốn thu hoạch, lúa nước cũng sắp tới rồi, Hoàng đế sắp lên đài trở thành nỗi niềm chờ mong mới trong lòng bách tính. Sau khi trải qua sỉ nhục lớn như vậy ở võ triều, hy vọng hắn có thể lựa chọn hiền phận, chăm lo đồ trị, trọng chấn quốc thể, mà ở Thái Kinh, Đồng Quán chờ thế lực nhiều năm chiếm giữ triều đình, triều đình Võ Triều còn sót lại, mong rằng hắn có thể trở lại triều đình., Xác thực vẫn còn tồn tại khả năng bừng tỉnh cùng không gian, lượng lớn sĩ tử học tập, võ giả dân gian, lại lần thứ hai bắt đầu vận hành buôn bán, hy vọng có thể từ long có công, một lần triển khai hoài bão. Thậm chí không ít người vốn ẩn cư, mắt thấy quốc sự nguy hiểm hầu như không còn, cũng đã nhao nhao xuất sơn, muốn chấn hưng võ triều, hiến kế hiến kế.
Mà trong khoảng thời gian này, phương hướng mọi người lựa chọn ước chừng có hai cái. Thứ nhất là Ứng Thiên phủ ở Biện Đông, thứ hai là ở Giang Nam bờ Trường Giang.
Lúc này, trải qua cuộc tàn sát bừa bãi của nữ chân nhân, nguyên bản đô thành đô thành, đã là một mảnh hỗn độn. Tường thành bị phá hư, đại lượng công sự phòng ngự bị hủy, trên thực tế nữ chân nhân đã rời đi từ bốn tháng trước., Là bởi vì Biện Lương là một đám người chết quá nhiều, tình trạng dịch bệnh đã bắt đầu xuất hiện. Thành trì cổ xưa này đã không còn thích hợp làm đô thành, một số quan viên ở phía bắc có thuộc tính là Ứng Thiên phủ, xây dựng lại triều đình. Về phương diện khác, sắp đăng cơ làm đế cho Khang Vương Chu Ung vốn ở tại Giang Trữ phủ, hạch tâm của triều đình mới được đặt ở đâu, bây giờ mọi người đều đang quan sát.
Thiên địa bao la này, Võ Triều và Kim Quốc là hai phe thiên địa hiện tại, các gia tộc dã tâm và thực quyền chen chúc nhau chờ đợi biến hóa của thế cục tiếp theo. Bọn họ quan sát trận đánh cờ lần nữa giữa hai đại quốc, dân chúng thì ở trong khe hở an bình này, chờ đợi sự bình an kéo dài hơn. Mà ở nơi biên giới không bị chủ lưu chú ý tới, một trận chiến đang diễn ra.
Tây Bắc, Khánh Châu, Đổng Chí Tuyền, Trung Hoa nông cày ruộng nền văn minh lâu đời nhất, vô bờ bến, gót sắt tung bay như sấm động.
Kỵ binh âm thiên, thiết giáp như là một bức tường lớn công kích tới!
Bình Sơn Thiết diều Tử.
Một trong những kỵ binh kinh khủng nhất từ trước tới nay, căn bản của Tây Hạ vương triều lập quốc. Tổng số trong ba ngàn kỵ binh lớn nhất, nhân mã đều mặc thiết giáp, từ Tây Hạ vương Lý Nguyên Hạo thành lập đội quan trọng kỵ binh này, nó tượng trưng cho không chỉ là vũ lực mạnh nhất Tây Hạ, mà còn tượng trưng cho sự quý tộc và truyền thống của chủng tộc. Ba ngàn thiết giáp, cha truyền con, con truyền con nối dõi đời đời đời, bọn họ là quý tộc, cũng là gốc rễ của quốc gia.
Đối với đại thủ lĩnh mẫu thân của Thiết Tiêu Tử, trận chiến trước mắt này không phải trận thế gian nan nhất mà Thiết Tiêu Tử gặp phải, sắp sửa tiến hành, chỉ là một lần giao phong bình thường không có gì lạ. Đội quân cường đạo từ trong núi đi ra đã chọc giận Lý Càn Thuận, đại doanh Tây Hạ có hơn bảy vạn người đã bắt đầu rút doanh đông tiến vào., Nhưng bọn họ cũng không phải đến đây vì nhánh quân đội này, mà là sau khi Duyên Châu mất đi, cao tầng Tây Hạ không thể không từ bỏ kế hoạch đẩy nhanh tiến về phía tây, ở thời khắc quan trọng thu hoạch thu hoạch lúa mạch nhỏ, phía sau đã ổn định lại chiến quả đã tiến vào bụng, hơn nữa còn tránh cho quân lính cải gia ở một bên hái quả đào.
Trước đó, Tây Hạ đã bị Chủng gia chèn ép hai mươi năm, Lý Càn Thuận có thể đánh một trận mở ra thế cục Tây Bắc, Tây Hạ mới mơ hồ có xu thế trung hưng. Nhưng mà như vậy mới tiến hành đến một nửa, bị người ta đâm một đao như vậy từ phía sau, lửa giận trong lòng Lý Càn Thuận có thể tưởng tượng được.
Những năm gần đây, bởi vì chiến lực của Thiết Tiêu Tử, kỵ binh Tây Hạ phát triển không chỉ có ba ngàn, nhưng trong đó chân chính tinh nhuệ, cuối cùng vẫn là đội ngũ quý tộc hạch tâm Thiết Tiêu Tử này. Lý Càn Lận cưỡng ép phái em gái ra, định chiến một trận loạn cào hậu phương, khiến cho đám đạo chích không dám làm loạn. Từ lúc rời khỏi Tây Hạ đại doanh, muội cưỡng ép kỵ binh dưới trướng cũng không trì hoãn chút nào, một đường ép tới Duyên Châu.
Buổi sáng tháng sáu mươi ba, hai quân gặp nhau bên rìa Đổng Chí Kiệt.
Kỵ binh cũng tốt, Hắc kỳ quân trước mặt cũng vậy, đều không giảm tốc độ. Tiến vào cuối tầm mắt, hai đội quân liền có thể nhìn thấy đối phương như hắc tuyến kéo dài mà đến, sắc trời mờ mịt, tinh kỳ bay phần phật., Khi thả kỵ binh trinh sát ra ngoài, không thấy đối phương chủ lực đã chém giết mấy lần, mà sau khi binh bại ở Duyên Châu, Thiết Diêu Tử đi thẳng về phía đông, gặp phải tàn binh đông tới, bọn họ cũng biết đội quân vạn người từ trong núi đi ra này, là kình địch cướp không hơn không kém.
Đối với tướng lĩnh Thiết Tiêu Tử nhận ra như vậy không ảnh hưởng quá nhiều, phát hiện đối phương vậy mà dũng mãnh đánh tới bên này, ngoại trừ nói một tiếng lớn mật, cũng chỉ có thể nói là đội quân này luân phiên đại thắng bất tỉnh —— trong lòng hắn cũng không phải không có gì nghi hoặc, vì tránh đối phương động tay động chân trên địa hình, muội cưỡng ép lệnh toàn quân đi vòng năm dặm, chuyển hướng, lại chậm rãi tấn công đối phương.
Chỉ thấy phía trước, quân đội cờ đen bày trận nghiêm ngặt, hàng trước bọn họ trường thương san sát, hàng loạt binh sĩ tay đỡ ngựa, từng bước từng bước đi về phía Thiết diều hâu, bước chân chỉnh tề như đang đạp vào tim người.
Khi hai quân đối chọi nhau như vậy, ngoại trừ xung phong, thật ra làm tướng lĩnh cũng không có quá nhiều lựa chọn - ít nhất, Thiết Diêu Tử không có lựa chọn nào khác.
Có rất nhiều quyết định được quyết định, thường thường không cho người ta quá nhiều thời gian. Trong mấy ngày này tất cả đều là tiết tấu nhanh chóng, tiết tấu Hắc kỳ quân xuống Duyên Châu kia, một đường đánh tới là tiết tấu vô cùng nhanh chóng, muội siết chặt tấn công là tiết tấu vô cùng nhanh chóng., Song phương gặp nhau cũng đang trong tiết tấu này. Đối phương không hề chần chờ, triển khai trận thế nghênh đón, sĩ khí hiên ngang. Thiết diều hâu làm trọng kỵ đối diện với địa hình của Đổng Chí Kiệt là trận thế bộ binh, nếu lựa chọn chần chờ, sau này bọn họ cũng không cần đánh trận nữa.
Huống chi, chiến pháp của Thiết diều hâu ở Tây Hạ từ trước đến nay cũng không có gì đặc biệt, một khi gặp phải địch nhân, tiểu đội tập hợp lại, phát động xung phong về phía đối phương. Dưới tình huống địa hình không hề hà khắc, không có bất cứ đội quân nào có thể chính diện ngăn cản loại trọng kỵ này nghiền ép.
Trong trận hình đối phương, âm thanh thổi lên đầu tiên nhóm lên dây dẫn lửa, ánh mắt muội co lại mãnh liệt, phất tay hạ lệnh, sau đó, trong quân trận của Tây Hạ vang lên tiếng kèn lệnh công kích. Chợt gót sắt chạy như bay, càng lúc càng nhanh, giống như một bức tường lớn, mấy ngàn thiết kỵ cuốn bụi bặm trên mặt đất lên, tiếng vó vang ầm ầm, bài sơn đảo hải mà đến.
Tiền trận sắp bước vào một chỗ bắn tên, muội ở phía sau mơ hồ thấy đội quân đối diện chạy về phía sau, trong lòng hắn cảm thấy không đúng. Nhưng khoảng cách như vậy, nếu phía trước thật sự có cạm bẫy gì đó, Thiết diều hâu không phải là không có năng lực biến trận hoặc là giết thẳng tới. Mà đối phương quay đầu lại, nhuệ khí đã mất đi., Khoảng cách chỉ cần đi qua, đối phương sẽ phải trải qua tàn sát —— trong ngày xưa, loại ý nghĩ kỳ lạ này khai thiên lập địa, khiến đại quân quay đầu sau đó từ chối ngựa đi ra địch nhân, hắn cũng không phải chưa từng gặp qua, thường thường chỉ là chết sớm hơn mà thôi.
Có thứ gì đó từ trên trời bay lên, sau đó hạ xuống...
Thân thể trần trụi...
Gần nửa canh giờ trước, Hắc kỳ quân.
Cao Lỗi một mặt đi về phía trước, một mặt dùng hòn đá trong tay ma sát mũi trường thương, lúc này, trường thương kia đã lợi hại đến mức có thể phản xạ ra quang mang.
Trước, sau, trái phải, đều là đồng bạn chạy nhanh, hắn đưa phiến đá trong tay cho người đi bên cạnh, đối phương cũng dỡ xuống mũi thương, phất tay mài giũa.
Bọn họ đều biết, không bao lâu nữa sẽ đối mặt với Thiết Tiêu Tử của Tây Hạ.
"Lão tử ở Duyên Châu, giết ba người." Đá xanh và mũi thương chạm vào nhau, phát ra tiếng vang trong trẻo, người đồng hành bên cạnh lau vài cái, đưa phiến đá cho người bên cạnh, trong miệng nói chuyện với Cao Lỗi: "Ngươi nói xem lần này có thể giết được một con diều hâu sắt hay không?"
"Sau Hạ thôn, chúng ta còn sợ ai nữa không." Cao Lỗi cúi đầu nói một câu, thanh âm nặng nề. Lúc này, huyết mạch toàn thân gã đang chuyển động, cảm giác trong đầu đột nhiên vang lên, tầm mắt run lên nhè nhẹ. Chạy bộ dĩ nhiên chỉ là bản năng, tất cả mọi người trước sau cơ hồ đều như vậy. Không chạy trốn là không được.
Từ sau lần giết xuyên qua Duyên Châu, kế tiếp bọn họ phải đối mặt, không phải là tạp binh, mà là cái này chi trọng kỵ danh chấn thiên hạ. Trong lòng ai, đều nổi lên khẩn trương, nhưng khẩn trương trong lại có cảm xúc tự ngạo: Nói không chừng, thật có thể đem này trọng kỵ áp chế.
Cảm giác đối mặt với nữ chân nhân bên ngoài Biện Lương thành lúc trước đã đạm mạc, hơn nữa lúc ấy bên cạnh đều là người chạy trốn, cho dù đối mặt với quân đội mạnh nhất thiên hạ, bọn họ đến cùng là mạnh cỡ nào, trong lòng mọi người kỳ thật cũng không có khái niệm. Sau Hạ thôn, trong lòng mọi người ước chừng có chút kiêu ngạo, đến lần này phá Duyên Châu, tâm tình của tất cả mọi người đều có chút ngoài ý muốn. Bọn họ căn bản không nghĩ ra, mình đã cường đại đến tình trạng này.
Sự tự tin cường đại này không phải vì một người vũ dũng mà mù quáng có được, mà là bởi vì bọn họ đều đã hiểu rõ ràng, sự cường đại của một nhánh quân đội bắt nguồn từ sự hợp lực của tất cả mọi người, tín nhiệm lẫn nhau đối với đối phương., Cho nên cường đại. Mà đến bây giờ, khi chiến quả của Duyên Châu bày ở trước mặt, bọn họ cũng đã bắt đầu đi tưởng tượng một chút, quần thể của mình, đến cùng đã cường đại đến một loại trình độ như thế nào.
Chính vì vậy, cho dù tiếp theo phải đối mặt với Thiết Hạc Tử, mọi người đều mang theo vẻ căng thẳng, nhưng phần lớn là cuồng nhiệt và cẩn thận xông tới.
Nhìn xung quanh xem, tất cả mọi người đều ở đây!
Về chiến pháp, bắt đầu từ ba ngày trước, mọi người cũng đã được sĩ quan dẫn dắt cân nhắc nhiều lần. Mà phối hợp trên chiến trường, đại khái đã được huấn luyện qua ở tiểu Thương Hà. Trong hai ba ngày hành quân, cho dù là quân nhân tầng thấp nhất của Hắc kỳ quân, cũng đều ở trong lòng nhấm nháp mấy chục lần có khả năng xuất hiện.
Khi nhánh quân đội kia đến, Cao Lỗi như dự định xông lên phía trước, vị trí của gã xếp thành một hàng ngay phía sau Trảm mã đao. Phía sau, đội ngũ Côn Bằng tiến đến, đội ngũ đặc biệt nhanh chóng chiến sĩ dưới mặt đất, mở ra chiếc rương, bắt đầu bố trí, phía sau càng nhiều người xông lên, bắt đầu co rút lại toàn bộ hàng ngũ.
Thiết diều hâu thay đổi hướng tấn công, Cao Lỗi và mọi người nhanh chóng thay đổi phương hướng. Mặc dù có biến trận, Cao Lỗi vẫn nắm chặt trường thương trong tay, bày ra tư thế không thể bắt bẻ được chiến mã.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"...Tình thế chiến trường thiên biến vạn hóa, nếu như hậu phương xảy ra vấn đề, không thể thay đổi trận pháp, các ngươi có thể lui về phía trước hay không? Dưới tình huống đồng bọn trợ giúp sau lưng không thể đánh bại Thiết diều hâu, các ngươi còn lòng tin đối mặt với bọn chúng không!? Người mà các ngươi dựa vào là đồng bọn hay là mình?"
Đây là suy diễn trong mấy ngày, người bên trên đã nhấn mạnh nhiều lần. Mọi người cũng đã chuẩn bị tâm lý, đồng thời cũng có lòng tin, trong quân trận này không có một ai sợ hãi. Cho dù không biến trận, bọn họ cũng tự tin muốn chọn Thiết diều hâu, vì chỉ có chọn bọn họ mới là đường ra duy nhất!
Đứng ở hàng thứ hai, quân trận khổng lồ đã thành hình, trong tầm mắt mỗi cá nhân nhỏ bé khó tả. Phía trước, thiết kỵ bay lượn tới. Vài ngàn thiết kỵ kéo dài tới trăm trượng, không ngừng đẩy nhanh tốc độ, như một bức tường lớn chấn động cả đồng dã. Thiết diều hâu của Tây Hạ không phải là liên hoàn mã kỵ binh của Tây Hạ., Bọn họ không câu dẫn câu thông với nhau, nhưng mà trên mỗi một con thiết kỵ, thiết giáp của chiến mã và kỵ sĩ nối liền với nhau. Dưới sự xông trận như vậy, mặc dù kỵ sĩ trên lưng ngựa đã chết, chiến mã bên dưới vẫn chở thi thể, đi theo đại đội công kích, cũng là như vậy, khiến thiên hạ khó có người có thể chính diện chống lại.
Máu tươi cuồn cuộn trong thân thể như bốc cháy, mệnh lệnh lui về phía sau cũng tới. Hắn nắm lấy trường thương, quay người chạy như bay ra khỏi đội ngũ, có một vật cao cao bay qua đỉnh đầu bọn họ.
Vật kia rơi xuống phía trước, đội ngựa còn chưa kịp xông tới, hỏa diễm nổ tung to lớn bốc lên, kỵ binh vọt tới ngọn lửa kia còn chưa hoàn toàn thu hồi, một con Thiết diều hâu xông qua ngọn lửa nổ, lông tóc không tổn hao gì, phía sau ngàn kỵ binh rung đất, trên bầu trời có mấy cái bọc vẫn còn bay ra., Cao Lỗi lại lần nữa đứng lại, quay người, trên mặt đất bên cạnh đã bày ra từng cái từng cái đồ vật thật dài. Mà ở trong đó, còn có mấy cái thùng lớn hình tròn bằng sắt, dùng cái sừng ngửa hướng lên trời, đầu tiên là bị bắn ra ngoài, chính là cái thùng lớn này.
Phát thứ hai rơi vào bên trong Mã đội, sau đó là phát thứ ba, thứ tư, khí lãng cực lớn trùng kích khuếch tán. Trong nháy mắt đó, không gian như đang biến hình, Cao Lỗi cầm trường thương trong tay đứng nhìn về phía trước., Hắn còn chưa nhìn ra cái gì đã nói, nhưng phía sau bên cạnh có người kêu to: "Tránh ra! Đi ra xa một chút... Đi xa một chút..." Cao Lỗi mới nghiêng đầu qua, lập tức cảm thấy có tiếng nổ mạnh truyền đến. Đầu của gã chỉ là choáng váng, tầm mắt lay động, tiếng động ong ong hỗn loạn. Lúc nhìn về phía trước, lỗ tai của gã đã không nghe được âm thanh gì nữa rồi.
Hơn một trăm khẩu pháo gỗ đồng thời bắn ra!
Đối diện, khi cái bọc thứ nhất rơi xuống nổ tung, em gái trong quân trận đột nhiên thả lỏng. Thiết diều hâu không hề sợ hãi hỏa khí của võ triều, thiết giáp trên người bọn họ không sợ sóng khí nổ tung kia, tuấn mã kinh nghiệm chiến trận cũng chẳng sợ hãi tiếng nổ mạnh, nhưng ngay khoảnh khắc sau, xuất hiện chuyện đáng sợ.
Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh ——
Vô số tiếng nổ vang lên cùng một lúc, trùng kích tới, tường thành dài tới trăm trượng, vô số đóa hoa nở rộ, sóng khí, khói đen, những mảnh vụn đan xen máu thịt, thiết giáp, trong nháy mắt như tạo thành sóng lớn trước mặt tất cả mọi người, trong nháy mắt khuếch trương, cao lên, tăng vọt lên tận trời, nuốt chửng toàn bộ tiền trận Thiết Diên Tử.
Nhóm thứ nhất đã bị nuốt chửng, nhóm thứ ba, thứ tư, nhóm thứ năm kỵ binh còn đang chạy như bay vào, trong nháy mắt đã nhào vào tường thành lớn. Dựa theo kinh nghiệm trước đây, bất quá chỉ là một mảnh bình chướng mà thôi.
Thiết diều và tiểu đội trưởng cổ xưa hò hét xông vào khu vực tối tăm kia, trong nháy mắt tầm mắt bị xiết chặt, một vật đánh lên đầu hắn, keng một tiếng bị hắn đẩy ra với tốc độ cao, bay về phía sau., Nhưng trong lúc kinh hoàng thoáng nhìn, cánh tay bị gãy như một giáp sắt. Trong đầu còn chưa kịp nghĩ gì, phía sau có thứ gì nổ tung, thanh âm bị sóng khí nuốt trọn, hắn cảm thấy chiến mã dưới khố bay lên - đây là chuyện không nên xuất hiện.
Khoảnh khắc sau công kích cực lớn đã tới, chiến mã cùng hắn đập xuống mặt đất, một người một ngựa bay về phía trước thật xa, hắn bị chiến mã ngăn cản, toàn bộ nửa người dưới, đau đớn và chết lặng cơ hồ là hai loại cảm giác đồng thời tồn tại. Hắn đã xông ra khỏi tấm bình phong kia., Một khắc trước còn bị tiếng vó ngựa thống trị mặt đất, lúc này đã đổi thành một loại âm thanh khác. Hắn nằm đó, muốn giãy dụa, cuối cùng trong tầm mắt, nhìn thấy cảnh tượng mỹ lệ như vô số hoa nở...