Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Hỗn loạn vẫn đang tiếp tục, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh mơ hồ.
Sáu mươi tám, xế chiều, thành Duyên Châu, trụ khói đang bốc lên.
Lúc này là giữa hè hè, ánh nắng tươi sáng chiếu rọi xuống, bóng cây lay động trên con đường trong thành, tiếng ve kêu vang không thể che dấu tiếng la giết chóc lan tràn trong thành. Dân chúng đóng cửa cố hộ, trong nhà nơm nớp lo sợ chờ sự tình phát triển, cũng có người tâm có huyết, cầm đao côn lên, gọi năm người láng giềng đuổi giết người của Tây Hạ.
Duyên Châu vốn do Tây quân thống trị nhiều năm, bách tính huyết tính vẫn còn, lúc bất lực, mọi người đành phải khuất nhục tránh né, nhưng mà khi có quân đội đánh vào thành, bọn họ theo đuôi phía sau, dũng khí phát tiết phẫn nộ, cuối cùng vẫn có.
Cũng có bà lão tóc trắng xoá mở cửa sân, xách theo một thùng nước giếng, cầm mấy hạt táo, run rẩy chờ người trong vào ăn uống, thấy quân nhân giết vào liền đưa. Trong miệng hỏi: "Là Thiên Binh đến rồi sao? Là loại tướng công trở về sao?"
Binh sĩ chỉ cây cờ đen phía sau: "Chúng ta là Tiểu Thương Hà, Hoa Hạ quân!"
Có lẽ lão phu nhân nghe không hiểu lắm, trong mắt đã bắt đầu khóc: "Con của ta đã chết, bị bọn chúng giết chết..." Lúc người Tây Hạ đến, đại quân tàn sát thành, về sau lại thống trị nửa năm. Trong thành bị giết chỉ còn trơ trọi lẻ loi, không chỉ có một hộ hai nhà.
Những tiểu đội binh lính gặp phải ngẩn người, sau đó lướt đi, trợ giúp chiến đấu hẻm.
Một đội ngũ chạy qua đường phố, dừng lại ở quảng trường nhỏ cuối đường, có vài người thở hổn hển ngồi xuống góc tường ven đường. Đây là một doanh hai doanh hai của Hoa Hạ quân, một mao một núi ở trong đó, đã giết tới mức toàn thân đẫm mồ hôi, giữa trưa mới dùng nước sông xông lên, trước mắt nửa người nhuốm máu, tay nối vào cán đao thép, lúc này cởi ra, đều có chút run rẩy.
Bài trưởng hầu so với hắn tốt hơn nhiều. Cách đó không xa là nửa người trên, theo bọn họ một đạo hành động Cừ Khánh. Làn da trên người hắn đen kịt, bắp thịt rắn chắc, vai trái còn buộc băng vải, lúc này đã sớm dính đầy vết máu và tro bụi. Hắn đứng ở đó, cố gắng mở miệng ra, cố gắng điều hòa hô hấp, tay phải cầm đao, tay trái vươn ra, đoạt lấy gáo gỗ trong thùng nước một tên lính, uống một ngụm, sau đó đổ lên đầu.
"Ha ha... Thật sảng khoái..."
Mọi người đều biết trước đây hắn từng mang binh, tính cách trầm ổn nội liễm, sẽ không dễ dàng phô trương ra bên ngoài. Nhưng lúc này tay phải hán tử này run nhè nhẹ, hô lên một tiếng, mặc dù đã cực lớn mệt mỏi song lại phát ra từ tận đáy lòng, kích động khó nén.
Phía sau cũng có vài người lớn tiếng nói: "Không sai!"
"Nên đánh như vậy! Phải đánh như vậy..."
"Đã ghiền!"
Trong lời nói có chút rung động. Đó là hưng phấn cực lớn, lộ ra cùng với vẻ mệt mỏi hỗn tạp.
Trước mắt, lại có càng nhiều người từ đằng xa giết tới, sĩ khí hiên ngang, như đói như khát.
Mặt trời mọc lên, toàn bộ tốc độ công kích của Hắc kỳ quân thật sự là quá nhanh, thậm chí ngay cả bản thân tướng sĩ trong quân cũng cảm thấy bất ngờ và rung động. Trên phương diện binh pháp tôn tử nói, nó nhanh như gió, xâm lược như lửa, động như sấm sét, nói như vậy một nhánh quân đội có thể làm đến trình độ này, nói sao có thể dễ dàng. Nhưng từ hôm qua trở đi, quân cờ đen từ trong núi đánh ra, toàn bộ mặt chiến lược như một đao bổ ra, quên mình, không tiến lên phía trước.
Vô luận chiến đấu quy mô lớn nhỏ, xúc vật tức là băng!
Trong lòng phần đông tướng sĩ, chưa bao giờ xem trận chiến này quá mức đơn giản. Gần một năm nay cảm thấy áp lực lây, dần dần tán đồng với người bên cạnh, khiến bọn họ khi rời núi nghĩa vô phản cố, nhưng Tây Hạ cũng không phải quả hồng mềm gì, không cách nào tưởng tượng, hơn chín ngàn người đồng loạt giết ra ngoài., Cho đối phương một đòn tàn nhẫn, nhưng đối với bản thân mà nói, hành động như vậy cũng là cửu tử nhất sinh. Song lúc mang theo tử chí giết ra như vậy, trong hai ngày, một đường đánh tan mấy vạn quân đội, không ngừng lại mà giết vào thành Duyên Châu, thậm chí không ít người trong quân cảm thấy, có phải chúng ta gặp phải đều là tạp binh Tây Hạ hay không.
Chỉ có Cừ Khánh người như vậy, có thể minh bạch quân hồn thế nào. Hắn từng thống lĩnh quân đội võ triều, bị nữ thiết kỵ đuổi giết toàn quân bị diệt, về sau tại Hạ thôn, nhìn quân đội cửu tử nhất sinh đánh bại oán quân, lại tạo phản, sự áp bức và rèn luyện trong Tiểu Thương Hà một năm, cấp cho bọn họ đồ vật quá mức cường đại.
Huấn luyện nghiêm khắc đến mấy cũng không thể tăng thể lực của một người lên gấp hai ba, nhưng mà, khi mấy ngàn người như sóng dữ đối lập, trong nháy mắt đón địch chém ra một đao kia, quyết định một nhánh quân đội cường đại cỡ nào. Người Tây Hạ cũng không phải là nhỏ yếu, bọn họ dựa theo huấn luyện kết trận trận., Trong lúc tiếp địch, dựa theo huấn luyện chém ra lưỡi đao, đâm ra mũi thương. Mà những người bên cạnh mình, ý niệm lớn nhất trong đầu chính là một đao chém ngã địch nhân phía trước, không chỉ chém đổ, còn muốn đẩy lớp chắn phía trước ra, phá vỡ.
Rất nhiều người đều cho rằng, trong nháy mắt đối đầu với đối địch, binh sĩ mang theo trong ngàn vạn người, có thể giết chết địch hay không, may mắn chỉ có thể dựa vào huấn luyện và vận khí, đối với đại bộ phận quân mà nói, tất nhiên là như thế. Nhưng trên thực tế, khi huấn luyện đến một trình độc nhất định, chiến chiến đấu cùng với dục niệm, cường nhiều và thanh tỉnh cùng nhau, vẫn có thể quyết định giao phong một khắc.
Trong nháy mắt giao phong, trong lúc tám người vừa ngã xuống, vừa ngã xuống hai người, trong khoảnh khắc chênh lệch, cũng đủ tạo thành hậu quả long trời lở đất. Chiến đấu như vậy, quyết định thắng bại chỉ là hai ba hàng sát thương trước quân trận, khi hai ba hàng sụp đổ quá nhanh, phía sau sẽ bị đẩy ra, cuốn theo hình thành như dời non lấp bể.
Đương nhiên, quân nhân như vậy khó mà đào tạo được, nhưng trải qua một năm ở Tiểu Thương Hà, ít nhất vào giờ phút này, Cừ Khánh biết tụ tập bên người, chính là một nhóm binh lính như vậy.
Cánh tay hắn lúc này run lên nhè nhẹ, nhiệt huyết trong lồng ngực vẫn còn chuyển động. Bên cạnh có một đồng bạn, vài năm trước gặp oán quân hội như thế nào, gặp gỡ nữ chân nhân sẽ cảm khái, nhưng tiếp theo sẽ như thế nào, cơ bản sẽ không có quá nhiều mê man.
"Còn có ai trên đao, chưa từng dính máu sao?"
"Không có!"
"Vậy... Còn chưa đánh xong, các ngươi giết đủ chưa?!
"Không có —— "
Sau khi nghỉ ngơi, mọi người đứng lên, khí thế như cầu vồng!
Ầm một tiếng, đại môn bị đẩy ra, mang theo bịt mắt màu đen, Độc Nhãn tướng quân mặc áo choàng đen bước đi không ngừng, bên cạnh là tiểu đội bảo vệ. Đường tiến lên, trong sân nhỏ, lam kỳ của người Tây Hạ nghiêng ngả, thi thể ngang dọc. Khí cầu cực lớn từ đỉnh đầu bay qua.
Một cái sân nhỏ phía trước, trưng bày không ít xe ngựa, bên này rõ ràng là khu vực chiến đấu kịch liệt lúc trước, một chiếc xe lớn còn đang thiêu đốt, binh sĩ Hoa Hạ quân xách thùng nước, đang dập tắt ngọn lửa., Không ít người tụ tập ở đây, trên người hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo máu tươi, chung quanh là từng dãy nhà kho. Trần Đà Tử cầm khăn lông thấm ướt lau vết máu trên mặt, đi tới bên này, mồ hôi cùng máu tươi của nhiều địch nhân đã sớm trộn lẫn trên người hắn, ngưng tụ thành một mùi vị khó ngửi.
Mùi vị này đối với kẻ địch mà nói, có lẽ chính là khủng khiếp thật sự.
"Tướng quân, nguồn gốc rơm rạ gấp gáp không kịp chuẩn bị, chưa an bài người đốt lương thực quy mô lớn, trong này hiện giờ đa số là lúa mạch mới thu được, còn có quân lương người Tây Hạ lúc trước."
Cửa nhà kho mở ra, trước mặt là một đống túi vải chồng chất như một ngọn núi nhỏ. Tần Thiệu khiêm tốn nhìn thoáng qua: "Còn có mấy kho lương nữa?"
"Đều đã hạ được."
Vấn đề lớn nhất mà tiểu Thương Hà đối mặt là thiếu lương thực, đám người Trần Đà Tử mai phục trong thành Duyên Châu đã lâu, sớm đã tra xét rõ ràng vị trí của mấy kho lương. Sau khi đột phá cửa Bắc, nhiệm vụ hàng đầu của mấy đội quân tinh nhuệ chính là tập kích những kho lúa này. Người Tây Hạ từ đầu đến cuối cảm thấy mình chiếm thượng phong, chưa từng nghĩ tới việc phải đốt lương thực.
"Chiến đấu trong thành phải nhanh chóng kết thúc, thế nhưng binh sĩ Tây Hạ lưu lại ở Duyên Châu không ít, chúng ta không có thời gian ở lại thanh lý. Ngươi đã ở đây mấy tháng rồi chứ?"
Chiến sự trong thành chưa dừng lại, Tần Thiệu khiêm tốn nhìn thoáng qua, liền hỏi thăm một lượt, một mặt đi ra ngoài, xuất thân từ hắc đạo của Trần Đà Tử, đôi mắt nhỏ chớp chớp, Âm Quát khát máu nói: "Là một vài bang phái bản địa nguyện ý ra tay, cũng có điều kiện tiên quyết, khà khà..."
"Điều kiện thì mặc kệ, nhân thủ của ngươi lưu lại, năm đoàn khác sẽ để lại hai trăm người cho ngươi, thu nạp những thương binh ở thành Duyên Châu này, coi trọng những kho lương này. Đại quân lấy lương thảo năm ngày, mọi chuyện còn lại đều đợi quay đầu lại rồi hãy nói."
Trần Đà Tử trừng mắt nhìn: "Quân đội tiếp tục đi về phía trước sao? Tướng quân, ta nguyện đi theo giết địch, Duyên Châu đã bằng phẳng, lưu lại thật sự không thú vị."
Lúc này hai người đã đi ra ngoài, Tần Thiệu Khiêm quay đầu lại vỗ vỗ bả vai hắn: "Nơi đây phải có người áp đảo được trận cước, ngươi theo Ninh huynh đệ lâu như vậy đã ở lại thành Duyên Châu mấy tháng, khiến cho người ta yên tâm nhất. Chúng ta lấy tốc độ chậm lại, hạ Duyên Châu chiếm tiện nghi bất ngờ không kịp đề phòng, nhưng chỉ rơi xuống Duyên Châu, cũng không có ý nghĩa, tiếp theo mới thật sự là phá bình dìm thuyền, nếu xảy ra vấn đề, có ngươi ở phía sau cũng dễ tiếp ứng."
Lời này cực kỳ đơn giản, vô cùng nặng nề. Trần Đà Tử gật đầu, chắp tay, Tần Thiệu Khiêm xoay người lên ngựa, cũng chắp tay hành lễ: "Trần huynh, bảo trọng."
"Tướng quân bảo trọng. Chư vị bảo trọng."
Trong thành Duyên Châu, máu tươi chảy xuống, chiến ngân trút xuống, rất nhiều binh sĩ Tây Hạ đã từ phía tây Duyên Châu lui lại, phía tây nam bị truy sát binh sĩ hắc kỳ, cũng từ phía sau không ngừng đi ra, ngoài thành vùng núi tây bắc, một vòng xoáy chém giết vẫn tiếp tục, lá cờ sắc bén niết bàn đã đổ, nhưng mấy đội truy sát hắn như hổ điên, từ lúc vào thành, những đội ngũ này liền cắm thẳng vào bản trận của hắn, đến lúc này, còn đuổi giết gắt gao không tha.
Bởi vì tâm lý xuất binh lúc quá cao, lúc này trong ngoài Duyên Châu, có rất nhiều binh sĩ hắc kỳ cảm thấy không đủ giết đủ, đặc biệt là đối với những tướng lĩnh đại quân này, đối với một bộ phận binh sĩ trẻ tuổi trong Tiểu Thương Hà có sức hấp dẫn rất lớn, đây là vì tiểu Thương Hà tinh thần lãnh tụ, giết một Hoàng đế.
Một lượng ít thân vệ và một lượng lớn tán loạn vây quanh những nút thắt đặc sệt, vị tướng lĩnh Tây Hạ này ôm lấy trường thương của hắn, đứng trên mặt đất, ngực có cảm giác ngột ngạt và đau đớn. Đội quân này từ trong núi giết tới, là hắn chưa bao giờ thấy qua. Thậm chí trước mắt, trong lòng hắn còn có chút mộng ảo., Chỉ trong hai ngày, long trời lở đất, mấy vạn đại quân tan vỡ, đối phương như lang hổ. Nếu nhìn từ góc độ khách quan, hắn có thể biết được vì sao mình thất bại, chỉ là... không thể nào hiểu nổi.
Đó thuần túy là chiến lực quá mức chênh lệch, trong nháy mắt giao phong, đối phương đột nhiên bộc phát ra mức độ chiến đấu kịch liệt, vượt xa năng lực chịu đựng của quân đội phổ thông. Chỉ huy của mình không có vấn đề, sách lược không có vấn đề, lúc trước thủ thành dự án không có vấn đề, chỉ là không có bất cứ hồ án gì, là vì ứng phó vượt quá nhiều chuyện vượt qua khả năng thông thường.
Giống như chiến lực giữa binh sĩ nữ chân và binh sĩ võ triều đối lập nhau. Làm tướng lĩnh võ triều tiếp nhận sự thật nữ chân cường đại, cùng nữ chân quân đội đối chiến, còn có thể có qua lại. Nếu như ngay từ đầu, mọi người đặt lẫn nhau cùng một trình độ, như vậy chỉ cần một lần đối chiến, quân đội của võ triều mặc kệ nhiều thế nào, cũng chỉ biết binh bại như núi.
Trên vùng đất Tây Bắc này, quân Tây Hạ đã chiếm ưu thế, cho dù đối mặt với quân đội quy mô cũng không phải lựa chọn quá tệ. Ai mà dự liệu được trong núi bỗng nhiên nhảy ra một đội ngũ vượt qua lẽ thường như vậy?
Sự hỗn loạn cực lớn cuốn tới, mơ hồ, phía chân trời đã hiện ra màu vàng cam, tiếng la giết cũng càng ngày càng gần. Trong mấy lần cuối cùng trong tầm mắt, hắn trông thấy cách đó không xa có một tên tướng lĩnh trẻ tuổi toàn thân đỏ thẫm, giết qua núi thây biển máu, trong miệng đang hô to: "Của ta..." Có người nghiêng đầu, có người cầm cương đao trong tay, bổ xuống đầu...
Duyên Châu, do đông tây bắc Cam Thiếu Quân Tư Cam Tân Châu chỉ có thể kiên trì được hai ngày ở vùng đất Tây Bắc này, xế chiều ngày sáu mươi tám, Duyên Châu thành bị phá, đại quân Tây Hạ tan tác như thủy triều. Mà từ trong núi đột nhiên lao ra, đội quân này giống như điên cuồng cử động, đến lúc này mới vẻn vẹn chỉ hoàn thành nửa bước đầu.
Thân thể trần trụi...
Ầm...
Tia chớp xẹt qua màn mưa âm trầm, trong mưa to, tiếng sấm truyền đến.
Sáu mươi mốt, trong lòng chảo sông Tiểu Thương Hà đang chìm trong mưa to.
Tiểu viện trên nửa núi, trong phòng đốt lên ngọn đèn, trong sân, còn có người đang chạy về, gà bay chó chạy. Vân Trúc ôm con gái ngồi ở cạnh cửa canh mưa, còn có thể nghe được bên cạnh có thanh âm truyền đến.
"... Muốn biến thiên hạ thành trần tục, nói nghe dễ nghe, khiến dân chúng hiểu biết, cũng chỉ có thể nói là dễ nghe. Nếu có thể làm được, ngươi cho rằng những năm gần đây sẽ không có người đi thử, sẽ thành ra cái dạng gì... Quân đội Tiểu Thương Hà của ngươi không tệ, ngươi có thể trả lại huyết tính cho bọn họ, sính cường nhất thời, nhưng tương lai ngươi quản thúc thế nào. Có thể chiến đấu, gọi là minh sự lý? Ngươi cho rằng người đọc sách nào không muốn làm cho người ta hiểu rõ..."
"Hơn nữa, minh lý cũng không phải đọc sách có thể giải quyết. Ngươi cũng nói, con cháu Tả gia ta bất tài, có con cháu nhà nào tốt? Chẳng lẽ đều chỉ là trưởng bối cưng chiều!? Con cháu Tả gia ai không thể đọc sách? Phong gia Tả gia ta chẳng lẽ không nghiêm túc? Không rõ ràng đạo lý, tự cho mình là đúng tám chín phần mười. Đây còn là vì nhà thơ truyền gia của Tả gia. Tả mỗ dám đoạn ngôn, ngươi cho dù chân tướng lệnh thiên hạ người đều có sách đọc, thiên hạ người có thể minh lý, cũng sẽ không đủ mười một!"
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"... Nho gia là một viên tròn! Viên tròn này mặc dù khó sửa, nhưng chưa hẳn không thể từ từ mở rộng, nó chỉ là không thể một bước lên trời! Ngươi vì cầu vật, phản nho? Ở giữa có bao nhiêu chuyện? Ngươi muốn người minh lý, ngươi lấy cái gì thư cho bọn họ đọc? Ngươi ngậm miệng vàng tiểu nhi! Bọn họ còn không phải muốn đọc 《 Luận Ngữ 》 đọc lời thánh nhân sao., Ngươi có khiến bọn họ tin hay không? Lão phu lùi một bước nói, cho dù có một ngày, thiên hạ thật sự có thể khiến người ta minh lý, mà lại có học vấn bất đồng với Nho gia, do Nho gia biến thành trống rỗng giữa không phải Nho gia, ngươi lấy cái gì lấp đầy? lấp không được, ngươi chính là nói bừa."
Ngày hôm trước sau khi hỗn chiến trong cốc, Lý Liên đi rồi, Tả Hữu ở lại. Lúc này trong lôi vũ, lời nói của lão nhân khiến người ta ngơ ngác, Ninh Nghị nghe xong cũng không khỏi gật đầu, nhíu nhíu mày...
Thân thể trần trụi...
Trung tâm Nguyên Châu, đại quân Tây Hạ doanh, Lâu Thư Uyển đi ra doanh trướng, nhìn thấy dị động trong quân doanh, có quan quân họ Hạng quý tộc vội vã đi qua, trong miệng còn đang nói gì đó. Lúc hỏi thăm tùy tùng bên cạnh, đối phương cau mày: "Hình như là... Bọn họ hoàng đế bệ hạ, bị thương..."
Trong lòng Lâu Thư Uyển cả kinh, nàng nhíu mày, sau đó bước nhanh hai bước, xông tới kéo một tên quan quân trẻ tuổi đã quen biết: "Sao vậy? Các ngươi... Bệ hạ bị đâm?"
"Không phải, bệ hạ đập đổ cái bàn của hắn, trên tay có chút vết thương nhẹ." Quan quân kia nhìn chung quanh: "Duyên Châu truyền đến chiến báo."
"Duyên Châu?"
"Khặc khặc khặc..." Tên quan quân kia đang định thuật lại thì bỗng nhiên lại nhớ tới lai lịch của nữ nhân này, cũng đã nói qua vài lời: "Vừa rồi ngươi nói, đám trộm cướp trong núi kia đã có động tĩnh rồi."
"... Ninh Nghị?" Lâu Thư Uyển thậm chí sửng sốt, mới nói ra cái tên này, sau đó trừng to mắt: "Đám người Tiểu Thương Hà?"
"Bốn ngày trước, bọn hắn từ sườn đông Duyên Châu bên trong núi giết ra, tổng cộng có vạn người, lao thẳng tới Duyên Châu, tịch cặn bã cay độc không thể ngăn cản bọn hắn."
"... Bọn họ vượt qua Duyên Châu? Đi đâu?"
"Cường công Duyên Châu, nửa ngày phá thành..." Trong ánh mắt kinh ngạc của Lâu Thư Uyển, quan quân này nói ra tin tức giống như thần thoại, gió thổi qua bầu trời quân doanh, thiên địa đều lộ vẻ thê lương. Lâu Thư Uyển đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó trầm ngâm, nàng muốn nói "Ta sớm đoán được hắn sẽ có động tác gì." Trong lòng nàng ta mơ hồ chính xác có loại mong muốn này, chỉ là không nghĩ tới sẽ có động tác như vậy mà thôi, đối phương chưa bao giờ ngồi chờ chết.
Nhưng chân chính làm cho nàng kinh ngạc đến cực điểm, trong lúc nhất thời, phảng phất toàn bộ không khí trong thế giới này đều biến mất không chân thực tin tức, mà là từ sau đó thuận miệng hỏi một câu.
....
Nàng hỏi: "Vậy sau khi đánh hạ Duyên Châu thì sao? Bọn họ..."
Đối phương trả lời vấn đề của hắn.