Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ Triều Tĩnh Bình Nhị năm, chập chờn sáng tháng sáu mười ba, trong cốc sông Tiểu Thương Hà, có ngắn ngủi hỗn loạn xuất hiện.
Lúc này mặt trời còn chưa mọc, bóng đêm hơi lạnh, từng ngọn lửa đèn ấm vàng sáng lên không lâu sau, thanh âm nghị luận ầm ĩ., Tiếng ông ông vang lên khắp doanh địa. Đây là thời gian các binh sĩ của Tiểu Thương Hà tiếp nhận mỗi ngày nhiệm vụ. Sau khi thanh âm ông ông lắng xuống không lâu, từng đội binh sĩ tập kết trên đất trống xung quanh, bắt đầu ngày chạy bộ tuần tra chạy. Sau đó mới là tiếng gà gáy báo trước bình minh.
Tả Hữu cũng đã dậy rồi. Lão nhân tuổi tác đã cao, thói quen dậy sớm mỗi ngày, mặc dù đi tới địa phương mới, cũng sẽ không sửa đổi. Mặc quần áo đi tới ngoài phòng đánh quyền một lần, trong đầu của lão còn đang suy nghĩ đêm hôm qua nói chuyện với Ninh Nghị, gió núi thổi qua, có chút mát mẻ. Phía hạ phong cách không xa trên đường núi, binh sĩ đang chạy trốn, xếp thành một con rồng dài từ nơi đó đi qua, xuyên qua dãy núi, không thấy đầu đuôi.
Đây là binh tốt, có sát khí cũng có quy củ, trong hai ngày này, bên trái ủng hộ cũng đã thấy.
Sau đó là Tần Thiệu Khiêm một thân trang hoàng tới thỉnh an. Bữa sáng qua đi, lão nhân ở trong phòng suy nghĩ sự tình. Tiểu Thương Hà hẻo lánh, hai bên sườn núi cũng không có màu xanh lục sinh cơ bừng bừng, ánh mặt trời chiếu xuống, chỉ là một mảnh xanh vàng xen kẽ, lại có vẻ bình tĩnh, bên ngoài phòng ngẫu nhiên vang lên khẩu hiệu huấn luyện, có thể làm cho người ta yên tĩnh trở lại.
Kim Quốc quật khởi, Võ Triều suy yếu, từ sau khi triến thuyên bị nữ chân nhân công phá, Hoàng Hà Bắc đã có tiếng tăm tồn vong. Thiên hạ này đối với Tiểu Thương Hà mà nói là một cái lồng, Bắc có người vàng, tây có Tây, Tây có Hạ, Nam có Võ Triều., Tích trữ lương hầu như không còn, đường ra khó tìm. Nhưng đối với Tả gia mà nói, không phải sao? Đây là thay đổi triều đại, gia sản Tả lớn hơn một chút, nữ thật đang ổn định thế cục nội quốc, chưa chính thức tiếp quản Hoàng Hà phía bắc, thời gian có thể tiếp quản có lẽ hơi lâu một chút, nhưng phát sinh chuyện gì, tất nhiên sẽ có một ngày phát sinh.
Giống như lời Ninh Lập kia nói, có một ngày, kim nhân sẽ xuôi nam, Tả gia sẽ phải đối mặt với sự lựa chọn, đây không phải lời nói lung tung mà là cục diện tất nhiên sẽ xuất hiện. Mà Tả ủng hộ, hắn cũng không thích triều đình, đối với thiên hạ này cũng sớm có chút nản lòng thoái chí, nhưng có một điều, kỳ thật không cần suy nghĩ, hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến việc đầu hàng kim nhân.
Vương Kỳ Tùng là chống lại đám người nam nhân phía nam, cả nhà nam đinh chết tuyệt, Tần Tương Nguyên hưng vũ triều, cuối cùng thân bại danh liệt, chết trong tay tiểu nhân. Ba vị hảo hữu có chút tín niệm bất đồng, sớm đã quyết liệt, nhưng đó chỉ là thuật phân biệt, đạo quân tử, đại đạo Nho gia, có vài thứ lại không thay đổi, trên đại đạo này, ba người chưa bao giờ phân chia.
Nhà cũ ở Tấn Châu cũng yên tĩnh, nhưng bắt đầu từ năm ngoái, cuộc sống của ông lão đã mất đi bình tĩnh. Đương nhiên ông ta có thể dõng dạc chịu chết, nhưng đám con cháu Tả gia, không thể không có một con đường, mà ông ta cũng không thích làm nữ chân nhân, những đứa trẻ này thật sự đầu hàng Kim Quốc, nô lệ cúi đầu. Ở trong nhà của ông ta, mỗi ngày trong lòng ông ta đều có sự lo lắng. Mà đối với chuyện như vậy, ông ta mà nói, thật sự... có chút quá già rồi.
Đi vào Tiểu Thương Hà, đương nhiên có ý định thuận tay buông bỏ một con đường, nhưng hôm nay nếu đã đàm phán, tại nơi lạ lẫm này, nhìn sự tình lạ lẫm, nghe khẩu hiệu lạ lẫm, đối với hắn mà nói, ngược lại càng có thể an tĩnh lại. Lúc nhàn hạ, thậm chí sẽ bừng tỉnh nhớ tới lựa chọn của Tần tiểu thừa kế năm đó, tại thời điểm đối mặt với rất nhiều sự tình, vị họ Tần kia mới là người tỉnh táo nhất.
Ngoài cửa sổ mây trắng chậm rãi, một buổi sáng rất tốt, vừa mới bắt đầu, hắn muốn ném chuyện Ninh Lập hằng ngày kia ra sau đầu, theo sau là một tổng quản Tả gia bước nhanh ra ngoài phòng.
"Chủ gia, hình như có động tĩnh."
"Hả? Cái gì?"
"Ngài ra xem một chút, quân đội trong cốc có động tác."
Tả đoan chống gậy, từ trong phòng đi ra.
Vì biểu thị sự tôn trọng đối với lão nhân, phòng xá an bài cho hắn cũng ở trên sườn núi, có thể từ bên cạnh quan sát diện mạo toàn bộ lòng chảo. Lúc này mặt trời mới bay lên không lâu, nhiệt độ vui vẻ, trên bầu trời từng đám mây trắng bay qua, cảnh tượng trong sơn cốc cũng tràn ngập sức sống, nhưng nhìn kỹ xuống, hết thảy đều có vẻ khác biệt.
Khu tụ cư trong khe sông lấy quảng trường nhỏ làm trung tâm, hướng bốn phía kéo dài, đến lúc này, từng tòa từng tòa phòng ốc còn đang xây dựng ra ngoài, mỗi ngày đều vác lượng lớn binh sĩ tư vật tư đi qua, làm cho bên trong khu ngoài khu tụ cư càng thêm náo nhiệt, mà bãi sông càng xa hơn, đất trống, sườn núi, thân ảnh binh lính huấn luyện hoạt động, cũng tuyệt không kém sức sống.
Nhưng mà lúc này nhìn xuống, toàn bộ khu tụ cư giống như là bị pha loãng, ngoại trừ duy trì trật tự mấy nhánh đội ngũ, còn lại, chỉ có cư dân bình thường hoạt động trong cốc, cùng với một ít hài tử chơi đùa. Mà khu tụ cư hướng chung quanh khuếch tán ra, tất cả bãi sông, đất trống, ngay cả bờ sông bên cạnh bãi sông, lúc này đều là thân ảnh do binh sĩ huấn luyện.
Tả Đoan Hữu so sánh ấn tượng hai ngày trước: "Hôm nay tất cả bọn họ đều tham gia huấn luyện?"
"Ta đã hỏi thăm rồi, quân đội trong cốc, lấy ba ngày làm huấn một, còn lại thay phiên làm việc, đã kéo dài hơn nửa năm." Tổng quản thấp giọng hồi báo: "Nhưng hôm nay... luật lệ này dừng."
Gió núi hiu hiu, ông lão cau mày, tay nắm chặt quải trượng...
Thân thể trần trụi...
Thời gian dần chậm rãi đến chính ngọ. Trong thực đường của Tiểu Thương Hà, bầu không khí yên tĩnh lạ thường.
Binh lính lui tới đều có chút trầm mặc, nhưng trầm mặc như vậy cũng không có cảm giác nửa mê. Trên bàn ăn, có người cùng người bên cạnh thấp giọng trao đổi, mọi người ăn từng ngụm từng ngụm, nuốt xuống, có người cố gắng nghiến răng, nhìn xung quanh, trên mặt có thần sắc cổ quái. Người khác rất nhiều, thần sắc cũng cổ quái.
Thỉnh thoảng có tiếng rống to ồn ào vang lên: "Nhất định là đánh ——" Ánh mắt mọi người xung quanh nhìn lại, lại "hừ hừ" hai tiếng, vẻ mặt đắc ý. Ban trưởng bàn ăn cách đó không xa quát khẽ: "Không được nói bừa!"
Cũng có người cầm đũa lên, gắp một miếng thịt lên: "Thịt lớn hơn bình thường." Người đối diện bàn ăn liền "Khà khà" cười, há to miệng ăn cơm.
Không có quá nhiều nghị luận, bởi vì lúc này làm cho tất cả mọi người cảm thấy nghi hoặc, vấn đề cảm thấy hứng thú, buổi sáng bị hạ lệnh cấm chế bỗng nhiên thay đổi hành trình, dường như làm cho tất cả mọi người giật nảy mình., Thế cho nên các lớp khi tập hợp lại, đều xuất hiện tình huống một lát châu đầu ghé tai đàm luận không ngớt, điều này khiến cho tất cả quan quân cao tầng gần như không hẹn mà cùng nổi giận, còn để cho bọn họ chạy thêm không ít đường. Dưới tình huống không dám bàn luận quy mô lớn, toàn bộ tràng diện đã biến thành bộ dáng hiện tại.
Hầu Ngũ bưng đồ ăn tới, ngồi xuống vị trí bên cạnh Mao Nhất Sơn, Mao Nhất Sơn cảm thấy hứng thú nhích lại gần bên này: "Ngũ ca, có đi xem Cừ đại ca không?"
Hầu Ngũ gật đầu nhẹ.
"Cừ đại ca nói như thế nào?"
Khóe miệng Hầu Ngũ mỉm cười: "Hắn muốn đi ra."
"A, Cừ đại ca còn có thương tích gì..."
"He he." Hầu Ngũ hạ thấp giọng nói: "Hắn vừa nói, đã đến lúc rồi, chuyện lớn cỡ này, hắn cũng không thể bỏ lỡ được."
"Cừ đại ca nói như vậy thật sao? Hắn còn nói gì nữa?"
"Không nói rõ, nhưng hắn nói một câu..." Hầu Ngũ đè thanh âm xuống thấp hơn một chút, bất quá, lúc này toàn bộ người trên bàn ăn đều đang lén lút cúi đầu lắng nghe. "Hắn nói... Tây Bắc có lẽ đã bắt đầu thu lúa mạch rồi..."
Một tên lính đối diện thò đầu qua nhắc nhở: "Mạch mạch còn chưa chín à. Qua hai ngày nữa... "
"Người Tây Hạ là địa phương chiếm, đương nhiên phải sớm..."
Tên còn lại còn chưa nói hết câu, Doanh trưởng quân của bọn họ đã đi tới: "Dám lén lén lút lút nói cái gì đó! Buổi sáng còn chưa chạy đủ mà!"
Từ Lệnh Minh Bình làm người không tệ, mọi người cũng không sợ hắn, một binh sĩ trẻ tuổi đứng lên: "Báo cáo doanh trưởng! Còn có thể chạy thêm mười dặm!"
Tên còn lại đứng lên: "Báo cáo lão đại, chúng ta ăn xong rồi, định đi huấn luyện!"
"Bọn ta cũng ăn xong rồi." Mấy người xung quanh tính cả Mao Nhất Sơn cũng đứng lên. Bọn họ đúng là ăn xong rồi.
" Huấn huấn cái gì luyện! Vừa ăn xong, rửa bát cho ta rồi về nghỉ ngơi!"
Tên gia hỏa muốn huấn luyện ngẩn người: "Ặc... Đúng! Chúng ta đi nghỉ ngơi."
Một đám người trong bàn ăn nhanh chóng rời đi, không thể ở đây nói chuyện được, chạy đến ký túc xá luôn có thể nói chuyện đấy. Hầu Ngũ vừa rồi vì đưa cơm cho Cừ Khánh mà trì hoãn thời gian nhìn bàn ăn đột nhiên trống rỗng, nhếch khóe miệng nói: "Đợi ta một chút, các ngươi một đám hỗn đản!" Sau đó nhanh chóng vùi đầu vào bới cơm.
Thân thể trần trụi...
Rời khỏi khu vực núi, Tây Bắc quả thật đã bắt đầu thu hoạch lúa mạch.
Quân Tây Hạ ép dân chúng rơi vào tay giặc, mấy ngày trước đã bắt đầu màn thu hoạch. Dân phong Tây Bắc nhanh nhẹn dũng mãnh, đợi đến khi những hạt lúa mạch này thật sự rất lớn bị thu gặt, mà chỉ lấy được có hạn lương thực, một bộ phận phản kháng lại bắt đầu lục tục xuất hiện.
Gần Duyên Châu, toàn bộ thôn xóm bởi vì phản kháng mà bị tàn sát hầu như không còn. Bên ngoài thành Thanh giản, từ từ truyền ra các loại tin đồn về lão gia tử hiển linh, trong thôn xóm ngoài thành, có người thừa dịp bóng đêm bắt đầu đốt cháy lúa mạch vốn thuộc về bọn họ, bởi vậy mà đến từ nơi này., Lại là binh sĩ Tây Hạ đồ sát trả thù. Lưu phỉ bắt đầu càng thêm sinh động mà xuất hiện, có thổ phỉ trong núi định cùng người của Tây Hạ cướp lương thực, nhưng mà người của Tây Hạ phản kích cũng là sắc bén, ngắn ngủn trong mấy ngày, rất nhiều trại bị Tây Hạ Bộ Tung tìm ra, công phá, tàn sát.
Ở vùng biên châu, mấy ngàn gia quân sau cùng xuất kích ý đồ chiếm cứ thời cơ như vậy, tập hợp càng nhiều người đi theo. Nhưng bên bờ sông lại gặp phải chủ lực của Thiết Diêu Tử của người Tây Hạ, lại lần nữa đại bại thối lui.
Từng chấm máu tươi loang lổ, từng mảng lớn vàng óng theo sự thu gặt của người của Tây Hạ mà nở rộ trên vùng đất này.
Thân thể trần trụi...
Huấn luyện trong quân đội vẫn tiếp tục, mãi tới tận khi đêm tối lần thứ hai tới nuốt hết ánh mặt trời rực rỡ. Ánh lửa trong sông Thương nhỏ sáng lên, trên quảng trường nhỏ ở trung tâm khu cư trú, tin tức người Tây Hạ bắt đầu thu lương thực đã lan truyền ra.
Theo ban đêm đến, các loại nghị luận ở khắp nơi đều đang truyền bá khắp nơi, bọn binh sĩ đã huấn luyện một ngày, trên mặt vẫn còn hưng phấn khó có thể ức chế, có người chạy đi hỏi La Nghiệp có muốn đi ra ngoài hay không. Nhưng mà giờ phút này, đối với toàn bộ sự tình, thượng tầng quân đội vẫn như cũ áp dụng ba điều giữ kín thái độ, suy tính của tất cả mọi người, cũng bất quá là có ý dâm đãng mà thôi.
Toàn bộ doanh địa của tiểu Thương Hà lúc này như bị nấu trong một biển lửa.
Đêm đến chỗ sâu, cảm giác khẩn trương cùng hưng phấn còn chưa ngừng lại. Giữa sườn núi, Ninh Nghị đi ra tiểu viện, giống như ngày nào cũng vậy, từ xa nhìn xuống một ngọn đèn dầu.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Một bên chân núi, có thân ảnh chậm rãi di chuyển, hắn ở trong bóng tối này, chậm chạp mà không tiếng động bỏ chạy, không lâu sau, đã vượt qua đỉnh núi.
Bóng người kia dọc theo đường núi gồ ghề mà đi, sau đó lại cẩn thận dưới mặt đất dốc, ánh trăng như nước, đột nhiên hắn tại loại này hào quang trong dừng lại.
Có tiếng bước chân mang theo tiếng gió từ đằng xa lướt tới. Trước tầm mắt cũng có một bóng người đang chậm rãi đi tới, mũi thương sắc bén đang hiển hiện.
"Lý lão lục, ngươi muốn đi đâu đây?"
Khuôn mặt nam tử trẻ tuổi xuất hiện trong ánh trăng. Lý lão lục chậm rãi đứng thẳng dậy, rút hai thanh đao bên người ra: "Chúc Bưu... còn có Vũ Văn Phi Độ."
Nói xong lời này, hắn phóng đao lao lên! Phía trước, thương ảnh gào thét dựng lên, giống như lửa cháy trên đồng cỏ, hướng về phía hắn cắn nuốt...
Trong bóng tối phía xa, một người trẻ tuổi tên Vũ Văn Phi Độ hiện ra thân hình, giương cung, cài tên...
"Hôm nay, ngươi cũng đừng đi nữa..."
Thân thể trần trụi...
Sáu mươi bốn, hạ xuống một trận mưa lớn, mây mưa màu đen phảng phất muốn che đậy bầu trời, nước mưa tùy ý cọ rửa hết thảy, sấm sét vang dội. Điều này làm cho huấn luyện trong Tiểu Thương Hà không cách nào tiếp tục được nữa, tất cả binh sĩ ở trong phòng ngột ngạt cả ngày, đến chạng vạng tối mới dừng lại, mặt trời còn chưa lặn, bầu trời trong vắt như mới. Đến tận tháng sáu mươi lăm, huấn luyện mới tiếp tục.
Chạng vạng tối hôm nay, trong tiểu viện giữa sườn núi, Tô Đàn Nhi đã trở về, hiếm thấy thêm một bát cơm - công tác của cô ấy sắp đến hồi kết thúc. Tiểu Ninh Hi trên đầu quấn băng vải đang oán hận chuyện hai ngày không thể đi học này, cũng không biết Mẫn sơ sơ có hảo hảo đọc sách hay không.
Sau khi dần dần giảm nóng ăn cơm tối, Ninh Nghị ra ngoài hóng mát, một lát sau, Cẩm Nhi cũng tới, nói với nó chuyện hôm nay tiểu cô nương tên là Mẫn Nhất kia đi học - có lẽ là vì đi cùng Ninh Hi ra ngoài chơi nên khiến cho cha mẹ của Mẫn gia cô nương đánh cô ta, trên mặt còn bị bạt tai.
Nói chuyện vặt như vậy, lại kể về hai ngày huấn luyện trong cốc cùng một ít lời đồn đại. Một tháng trước Cẩm nhi nhớ tới vấn đề Ninh Nghị, nói vài câu. Ninh Nghị nhìn sơn cốc phía dưới, chậm rãi mở miệng cười.
"Tiểu Thương Hà giống cái gì? Lão nhân gia tả gia nói nó như một quả trứng trên vách núi nguy hiểm, ngươi nói xem, giống như vậy đương nhiên đều không sai. Vấn đề kia chỉ là đột nhiên nhớ tới hưng phấn, ta sao, cảm thấy... Ơ?"
Đang nói, đàn nhi cũng từ bên cạnh đi tới, lúc này Ninh Nghị đang ngồi trên một cái cọc gỗ, bên cạnh có bãi cỏ, Tô Đàn Nhi cười hỏi một câu: "Nói cái gì vậy?" Bên cạnh bãi cỏ ngồi xuống.
Ninh Nghị thuật lại vấn đề lúc trước mình và Cẩm nhi một lần. Đàn nhi nhìn sơn cốc phía dưới, hai tay ôm đầu gối, đặt cằm lên đầu gối, nhẹ giọng hồi đáp: "Giống một thanh đao."
Đúng vậy, nó như một cây đao...
Ninh Nghị nhẹ gật đầu.
....
Trong lòng chảo sông, doanh trưởng Bàng Lục An đang đi trên đường, cau mày để mấy người trẻ tuổi bên cạnh bỏ đi. Y đã sắp bị phiền chết rồi, mấy ngày nay bị người ta nói bóng nói gió hỏi han rất nhiều lần, trước mắt lại có người hỏi, có nên ra ngoài đánh gia đình giàu có gì hay không.
"Đánh đánh đánh đánh, cho dù muốn đánh, cũng không phải các ngươi nói không có tiền đồ! Cho ta lớn một chút..."
Hắn hơi lộ ra một tia bí ẩn. Trong lòng nhớ tới hội nghị ba ngày trước.
....
"... Từ mùa thu năm ngoái, chúng ta đi tới nơi này của Tiểu Thương Hà, vốn dĩ kế hoạch của chúng ta là hi vọng có thể phụ thuộc vào Thanh Mộc trại, phát huy ưu thế địa lý chung quanh, mở ra một con đường buôn bán liên thông khắp nơi, thậm chí là mạng lưới buôn bán, giải quyết tình trạng trước mắt khó khăn. Lúc ấy Tây Hạ còn chưa có động tác lớn, hơn nữa quân Tây Hạ còn chưa chết, chúng ta cho rằng mục tiêu này rất gian nan, nhưng còn có thể làm..."
"... Nhưng từ mười hai tháng trước, sau khi tin tức về cái chết của chủng sư đạo truyền đến, chúng ta liền triệt để phủ định kế hoạch này..."
"... Sau khi Tây Hạ tới, Tây Bắc đại loạn, trong tương lai có thể dự đoán, kim nhân sẽ từng bước nuốt xuống Hoàng Hà, chúng ta nhất định sẽ bị cô lập, trong loại cục diện này., Muốn mở ra thương lộ, đã xác nhận là không thể. Cho nên chúng ta chỉ có thể lựa chọn một con đường khác. Con đường này nếu trực tiếp nói ra, khiến cho người ta cân nhắc một ngày hai ngày, chỉ có thể làm cho toàn bộ lòng quân của Tiểu Thương Hà tan rã, hiện tại cơ sở hoàn toàn sụp đổ. Vì thế, sau khi làm quyết định, chúng ta tiến hành... Tất cả công việc trước mắt... "
"... Tất cả công việc hạch tâm của Tiểu Thương Hà trong khoảng thời gian gần một năm tới đây là vì nhắc tới chủ quan của các binh sĩ trong cốc có thể thay đổi, khiến bọn họ cảm nhận được áp lực, đồng thời cũng có áp lực., Để bọn họ cho rằng áp lực này không nhất định phải cần bọn họ đi giải quyết. Một lượng lớn sự hợp tác, đề cao cảm giác ủng hộ lẫn nhau của bọn họ, truyền tin tức ra bên ngoài, để bọn họ hiểu được thế nào là hiện thực, khiến bọn họ cảm nhận được tất cả những gì cần thiết., Bọn họ đã sinh ra cảm giác tán đồng với bản thân, bọn họ có thể tán đồng với đồng bạn bên cạnh, có thể đồng ý tập thể này, bọn họ sẽ không phải sợ áp lực này nữa, bởi vì bọn họ đều biết, đây là vật mà bọn họ phải vượt qua..."
"Đồng thời, bọn họ có thể vượt qua..."
....
Trải qua gần một năm được mài dũa, trước mắt Tiểu Thương Hà là một cây đao.
Nó cứng rắn, thô kệch tới cực điểm. Bởi vì bên trong tồn tại vấn đề rất lớn, một khi gặp phải bất kỳ loạn cục nào nó cũng có thể vỡ vụn. Bất cứ xã hội nào cũng đều là một chỉnh thể phức tạp, nhưng xã hội này quá mức đơn độc, vấn đề gặp phải cũng quá mức thiếu sót, đã đi tới cực đoan.
Duy trì sơn cốc này chính là tín niệm để rèn luyện một năm nay, nhưng cũng chỉ có niềm tin này mà thôi. Điều này khiến cho nó yếu ớt kinh người, gãy một cái là đứt, nhưng niềm tin này cũng cố chấp không sợ hãi, gần như đã đến đỉnh điểm.
Nó tựa như một thanh than thép đao đầy tỳ vết, dùng sức vung lên một đao, liền có khả năng vỡ nát.
Nhưng vấn đề là, kế tiếp có ai có thể tiếp được một đao toàn lực này...
Tĩnh Bình hai năm tháng Lục Lục Thập Lục, vùng đất Tây Bắc bên ngoài, hỗn loạn đang kéo dài, trong dãy núi, có một đám người đang giả tưởng sơn cốc nhỏ, nhìn chằm chằm vào Thanh Mộc trại ở phía bắc, bầu không khí đồng dạng xơ xác tiêu điều, đề phòng từ ngữ không mất đi uy hiếp của Kim Binh. Trong cốc sông này, tiếng hiệu triệu tập, vang lên:
Tia chớp di chuyển, phá tan lôi vân và mưa sa tập kết trên bầu trời Tây Bắc. Không ai biết lôi vũ sẽ kéo đến như thế nào.
Ngày hôm nay, cờ đen kéo dài, nhảy ra khỏi Tiểu Thương Hà, quân đội hơn chín ngàn người chuyển hướng tây tiến, không chút chần chờ lao ra dãy núi, trực tiếp xông về phía phòng tuyến Tây Hạ!