Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Núi xa, chiếu sáng buổi chiều, đường nhỏ uốn lượn, xuyên qua dãy núi hoàng hôn, nhà trọ hơi có vẻ lụi tàn liền tọa lạc bên rìa rừng cây.
Nam tử đã đổi tên thành Mục Dịch đứng trên một bãi đất trống cách cửa khách sạn không xa, bổ một đống củi nhỏ, chất đống như một ngọn núi nhỏ. Hắn thân hình cao lớn, trầm mặc làm việc, trên người không có chút dấu hiệu mồ hôi, trên mặt vốn có chữ Thứ, sau đó mặt sẹo, khuôn mặt anh tuấn thay đổi dữ tợn, thoạt nhìn thường khiến người ta cảm thấy đáng sợ.
Tiểu sơn lĩnh này tên là Cửu Mộc lĩnh, một khách sạn nhỏ, ba, năm hộ gia đình chính là toàn bộ chung quanh. Lúc nữ chân nhân xuôi nam, bên này thuộc về khu vực lan tràn, người chung quanh tản mạn khắp nơi., Cửu Mộc lĩnh hẻo lánh, người ta vốn không rời đi mà cho rằng có thể chạy thoát được. Một đội trinh sát nữ nho nhỏ nhìn quanh nơi này, tất cả mọi người đều đã chết. Sau đó là một số dân ngoại lai ở nơi này, Mục Dịch và thê tử Từ Kim Hoa tới sớm nhất, thu dọn khách sạn.
Binh khí hung chiến, trong núi hoang ngẫu nhiên có người đi lại, thương nhân hành hiểm, khách buôn lục lâm chạy giang hồ, đi tới nơi này, đánh một cái, lưu lại ba năm văn tiền. Mục Dịch thân hình cao lớn, dưới vết sẹo mơ hồ còn có vết tích gai, cầu bình an cũng không có ai ở đây gây sự.
Cuộc sống cứ như vậy ngày qua đi, khi nữ chân nhân ở phía bắc cũng không chọn con đường này. Sống tại tiểu sơn lĩnh này, ngẫu nhiên có thể nghe được chút tin tức ở ngoại giới, đến hôm nay, ngày hè viêm viêm, cũng có thể cho người ta cảm giác an tĩnh. Hắn chặt gỗ, bưng một bó củi muốn đi vào, trên đường có tiếng vó ngựa truyền đến.
Từ sơn đạo vốn có tổng cộng năm người, xem ra đều ăn mặc kiểu rừng xanh, trên người đeo côn bổng đao thương, phong trần mệt mỏi. Mắt thấy mặt trời ngả về tây, liền nghe thấy một người trên lưng ngựa nói: "Từ đại ca, sắc trời không sớm, phía trước có khách sạn, chúng ta nghỉ ngơi ở đây đi!"
Sau đó liền có người đáp ứng. Năm người này bôn hành một ngày, đã có vẻ mệt mỏi, một người trong đó hô hấp có chút hỗn loạn, chỉ có người cầm đầu khí tức rất dài, võ nghệ miễn cưỡng coi như đã được xem là nhất trí. Mục Dịch liếc mắt nhìn, đợi năm người nhìn lại, bưng củi gỗ cúi đầu trầm mặc đi vào.
Sau trận chiến không lâu, Dã Lĩnh núi hoang bực này, người đi đường sợ gặp phải hắc điếm, mở tiệm sợ gặp phải cường nhân. Hình thể và mặt sẹo của Mục Dịch vốn không phải hạng hiền lành gì, năm người đang cười khách sạn thương lượng vài câu, sau một lát vẫn đi đến., Lúc này Mục Dịch lại đi nâng củi, thê tử Từ Kim Hoa cười hì hì nghênh đón: "A, năm vị khách quan muốn đánh mũi nhọn hay là ở trọ?" Trên ngọn núi hoang này không thể chỉ vào mở cửa hàng có thể sống qua ngày được, nhưng có khách tới thì vẫn bổ sung thêm.
Mấy người bảo Mục Dịch dắt con ngựa đi cho ăn, lại dặn Từ Kim Hoa chuẩn bị chút cơm nước, rượu thịt, lại tìm thêm hai gian phòng. Trong lúc này, nam tử cầm đầu họ Từ một mực nhìn chằm chằm vào thân hình Mục Dịch, một lát sau, mới quay người cùng đồng hành nói: "Chỉ là người bình thường có vài phần khí lực, cũng không có võ nghệ trên người." Lúc này bốn người kia mới yên lòng lại.
Không còn lo lắng, mấy người lên lầu thả hành lý, thanh âm nói chuyện lúc xuống đã lớn lên, tiểu không gian khách sạn cũng trở nên có vài phần sức sống. Thê tử của Mục Dịch hiện tại, Từ Kim Hoa vốn đã sáng sủa đanh đá, lúc lên rượu thịt, hỏi thăm lai lịch mấy người một phen., Người của Lục Lâm này cũng không che giấu gì, bọn họ đều là nhân sĩ Cảnh Châu, lần này đi ra, cùng chung ý kiến với một rừng xanh, xem thần thái nói chuyện của mấy người này, cũng không phải là chuyện không thể cho người khác biết.
Lúc này gia quốc gặp khó khăn, tuy rằng tầm thường chiếm đa số, nhưng cũng không thiếu người nhiệt huyết hy vọng lấy hành vi như vậy làm chút chuyện. Thấy bọn họ là người rừng xanh, Từ Kim Hoa cũng yên lòng ít nhiều. Lúc này sắc trời đã không còn sớm, bên ngoài ánh trăng mọc lên giữa núi rừng., Mơ hồ vang lên tiếng động vật gào thét. Năm người một mặt nghị luận, một mặt ăn cơm, đến một khắc nào đó, tiếng vó ngựa lại vang lên ngoài cửa, mấy người nhíu mày, nghe được tiếng vó ngựa kia ở ngoài khách sạn thì ngừng lại.
Người tới xuống ngựa, đẩy cửa, Từ Kim Hoa ngồi ở trong quầy quay đầu nhìn lại, lần này đi vào là ba người trang phục xanh biêng lá, quần áo có chút cũ kỹ, nhưng ba bóng người kia vừa nhìn đã biết không phải dễ dàng. Người cầm đầu dáng người cũng cao thẳng, có vài phần tương tự Mục Dịch, mắt sáng long lanh, ánh mắt sắc bén ngưng trọng, trên mặt có mấy vết sẹo nhỏ, sau lưng một cây trường côn bằng đồng, vừa nhìn chính là võ giả đã trải qua sát trận.
Ba người này tiến đến, cùng năm người họ Từ nhìn nhau vài lần, nam tử cầm trường côn quay người đi về phía Từ Kim Hoa, nói: "Lão bản nương, đánh nhọn, ở trọ, hai gian phòng, ngựa cũng giúp ta ăn giùm một khối bạc vụn." Trực tiếp buông xuống một khối bạc vụn.
Nhìn khối bạc vụn kia, Từ Kim Hoa liên tục gật đầu, mở miệng nói: "Đương gia, đương gia, đi giúp mấy vị đại gia thúc ngựa!"
Nói xong, bên kia truyền đến một tiếng trầm thấp: "Được." Có bóng người đi ra từ cửa bên, nữ nhân nhíu mày, sau đó vội vàng sắp xếp gian phòng cho ba người. Trong ba người kia có một người xách hành lý lên, hai người tìm một cái bàn vuông ngồi xuống, Từ Kim Hoa liền chạy đến phòng bếp bưng chút ít rượu gạo ra, lúc đi vào chuẩn bị đồ ăn thì đã thấy bóng dáng trượng phu ở bên trong.
"Đương gia, lại có thêm ba người tới, ngươi không ra xem sao?"
Thường ngày trong núi cỡ này như có người rừng xanh tới, vì chấn nhiếp bọn họ, Mục Dịch thường muốn đi ra ngoài dạo một chút, đối phương cho dù nhìn không ra nông sâu của hắn, một người thân hình cao lớn như vậy, lại có chữ Thứ,, Có hán tử mặt sẹo ở đây, chắc chắn đối phương cũng sẽ không tùy tiện làm ra cử động xằng bậy gì. Nhưng lúc này đây, Từ Kim Hoa nhìn nam nhân nhà mình ngồi trên ghế ở cửa, có chút mệt mỏi lắc đầu, một lát sau, mới trầm giọng nói: "Ngươi đi đi, không sao đâu."
Từ Kim Hoa khẽ ngẩn người, sau đó gật đầu.
Lâm Xung bị trọng thương từ Lương Sơn nhặt được Từ Kim Hoa, rời xa giang hồ, giết chóc đã mấy năm, nhưng lúc này làm sao không nhận ra được. Nam tử cõng trường côn đồng thau kia chính là huynh đệ ngày xưa của hắn, "Cửu Văn Long" sử tiến.
Đương nhiên Từ Kim Hoa không biết rõ những điều này, sau đó nàng chuẩn bị đồ ăn đưa cho mấy người bên ngoài. Lúc này trong khách sạn lại trở nên yên tĩnh, lấy năm người cầm đầu họ Từ nhìn về phía bên này., Hắn ghé tai nói một chút chuyện. Ba người bên này lại không nói chuyện, sau khi thức ăn lên, vùi đầu ăn uống. Qua một hồi, người trung niên họ Từ kia đứng dậy đi tới bên này, chắp tay mở miệng nói: "Xin hỏi vị này, là huynh đệ Long Vương tám tay của Xích Phong sơn?"
Sử Tiến nhíu nhíu mày đứng lên: "Đúng là tại hạ, xin hỏi huynh đài là..."
"Tại hạ Từ Cường, cùng mấy vị huynh đệ đến từ Cảnh Châu, nghe đại danh Bát Tí Long Vương đã lâu. Lúc Kim Cẩu còn sống, Sử huynh đệ vẫn luôn đối nghịch với chó vàng, trước đó không lâu chó vàng rút binh, nghe nói là do sử huynh đệ dẫn người thẳng tiến quân doanh Kim cẩu, tay đâm tới mấy chục con chó vàng, sau đó tắm máu giết ra, khiến cho người ta sợ hãi. Từ mỗ nghe nói, liền muốn cùng sử huynh đệ làm quen, không ngờ hôm nay lại gặp nhau ở nơi núi hoang vu này."
Trong rừng xanh có chút tin tức, vĩnh viễn không ai biết, cũng có chút tin tức, bởi vì nghe ngóng đồn truyền bá, cách xa trăm dặm ngàn dặm, cũng có thể nhanh chóng lan truyền. Hắn nói tới chuyện phóng khoáng này, sử vào hai đầu lông mày cũng không vui, khoát tay áo: "Từ huynh mời ngồi."
Từ cường đại ngồi xuống: "Không biết sử huynh đệ cùng hai vị hảo huynh đệ này, đây là muốn đi đâu."
"Chỉ là về núi gặp mặt người khác thôi." Sử Tiến Đạo: "Từ huynh đệ có chuyện gì?"
Thấy hắn đi thẳng vào vấn đề, trên mặt Từ Cường hơi chậm lại, nhưng sau đó lại nở nụ cười: "Ta và các huynh đệ, muốn đi Tây Bắc, làm một đại sự." Trong lúc nói chuyện, tay hắn véo tay vài cái, đây là tư thế tay trên giang hồ, ám chỉ sự tình lần này chính là sự kiện trọng đại do một vị đại nhân vật nào đó triệu tập, người hiểu biết cũng có thể hiểu đại khái.
Sử Tiến gật đầu, không nói gì. Đối phương chờ giây lát, cất cao giọng nói: "Bây giờ nữ chân nhân đã xuôi nam, ta hướng thiên địa rung chuyển. Biện Lương thành mất, hoàng đế bị bắt đi Bắc Quốc, ngàn năm qua chưa từng nhục nhã một lần nào. Nhưng sở dĩ có nhục nhã lớn như vậy, trong đó có một kẻ đầu sỏ gây họa, mấy vị có biết không?"
"Không biết Từ huynh đệ nói là..."
"Đúng là tên phản nghịch kinh thiên kia, đại ma đầu được xưng là tâm ma, Ninh Nghị lập tức!" Từ Cường nghiến răng nghiến lợi nói ra cái tên này. "Người này không chỉ là kẻ thù của Lục Lâm Công, lúc trước còn là gian thần Tần Kế Thủ hạ làm việc, gian thần vì cầu công tích., Lúc trước khi nữ tử này lần đầu tiên đi về phía nam, liền đem tất cả vũ khí tốt nhất, quân giới đưa đến dưới trướng Tần Thiệu Khiêm, lúc đó tình thế Biện Lương đang rất nguy cấp, nhưng trong thành hơn trăm vạn võ triều chúng ta đã chí thành thành thành thành, đánh lui nữ chân nhân. Sau trận chiến này., Tiên hoàng có thể nhìn thấu được sự gian trá của hắn, điều này không ngờ tên gian tặc này đã nắm trong tay quân đội duy nhất trong triều. Sau khi quân Tây tán, hắn không ai có thể áp chế, cuối cùng làm ra hành động đại nghịch bất đạo của kim điện thí quân. Nếu không phải có việc này thì hắn đã nắm quân đội duy nhất trong tay rồi., Nữ tử cho dù nhị độ nam tới, tiên hoàng sau khi trấn tỉnh lại sẽ làm sáng tỏ Lại Trị, Biện Lương tất nhiên cũng có thể thủ! Có thể nói, triều quốc phúc mấy trăm năm, tiệc tùng mấy chục vạn người, đều là tổn thất trên tay nghịch tặc đáng chém vạn đao! "
Lời hắn nói dõng dạc, lời nói rất khí phách, về sau, ngón tay chỉ lên bàn gõ hai cái. Bốn gã nam tử phụ cận bàn liên tục gật đầu, nếu không có tên này, Biện Lương sao lại bị nữ chân nhân dễ dàng công phá. Sử dụng gật gật đầu, dĩ nhiên rõ ràng: "Các ngươi muốn đi giết hắn."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Võ triều ức vạn dân, cùng đều có thù không đội trời chung! Ma đầu này bây giờ trốn ở Tây Bắc hoang sơn, đang gặp người Tây Hạ nam tới, hắn gặp khốn cục, ứng phó không kịp. Chúng ta đi qua, chính có thể thấy được cơ hội hành sự, đến lúc đó, hoặc giết chết ma đầu này, hoặc bắt giữ ma đầu này, áp giải Giang Trữ, thiên đao vạn quả, vì tân hoàng đăng cơ!"
Bị nữ chân nhân ép làm hoàng đế, Trương Bang Xương không dám làm xằng làm bậy. Bây giờ tin tức Võ Triều đình chuyển qua Giang Ninh, tân hoàng sắp kế vị đã truyền tới. Từ Cường nói tới đây, chắp tay: "Lục Lâm đã nói, huynh đệ Long Vương sử vị tám tay..., Võ nghệ cao cường, ghét ác như cừu. Hôm nay cũng đúng dịp gặp được, thịnh cử như vậy, nếu huynh đệ có thể cùng qua đó, có thân thủ của Sử huynh đệ, khả năng ma đầu này đền tội tất nhiên sẽ tăng nhiều. Sử huynh đệ và hai vị huynh đệ nếu như có ý, chúng ta không ngại đi cùng nhau."
Từ Cường nhìn sử tiến, võ nghệ của hắn không tệ, ở Cảnh Châu cũng coi như là cao thủ, nhưng thanh danh lại không hiển lộ. Nhưng nếu có thể tìm được Long Vương tám tay xung kích Kim doanh đồng hành, thậm chí sau khi luận bàn, trở thành bằng hữu, huynh đệ gì gì đó, đương nhiên thanh thế đại chấn, đã thấy sử tiến cũng nhìn sang, nhìn hắn một lát, lắc đầu.
"Xin lỗi, tại hạ còn có chuyện quan trọng trên người, chuyện tru sát tâm ma, tại hạ không thể đi được. Chỉ ở đây chúc mừng Từ huynh đệ mã đáo thành công, tru sát nghịch tặc." Nói xong, qua một hồi lại nói: "Chỉ là tâm ma quỷ kế đa đoan, Từ huynh đệ, cùng chư vị huynh đệ, đều phải coi chừng mới được."
Từ Cường sửng sốt trong chốc lát, lúc này cười ha hả nói: "Đương nhiên rồi, không miễn cưỡng, không miễn cưỡng. Tuy nhiên, tâm ma kia có quỷ kế đa đoan, cũng không phải Thần Nhân, chúng ta đi qua, cũng đã bỏ qua sinh tử rồi. Người này đi ngược lại, chúng ta thay trời hành đạo, tự không sợ hắn!"
Hắn nói đến bốn chữ "bụng thay Thiên Hành Đạo", sử Tiến nhíu mày, sau đó Từ Mạnh và bốn người còn lại cùng cười ha hả dõng dạc nói. Không lâu sau, bữa cơm tối tan đi, mọi người trở lại phòng, nói về thái độ của vị Bát Tí Long Vương kia., Đám người Từ Cường vẫn luôn có chút nghi hoặc. Đến ngày thứ hai trời chưa sáng, mọi người liền đứng dậy khởi hành, Từ Cường lại mời sử gia nhập một lần, sau đó lưu lại địa điểm hội tụ, đợi đến khi song phương đều rời khỏi quán trọ nhỏ này, người bên cạnh Từ Cường sẽ nhìn bên này, miệng phun nước miếng.
"Phì, cái gì mà Bát Tí Long Vương, ta thấy cũng là mua danh chuộc tiếng!"
Bên kia, ngựa đi qua đường núi, hắn cau mày quay đầu nhìn lại. Huynh đệ bên cạnh lại nhìn không quen thái độ của năm người kia, nói: "Đám này không biết trời cao đất rộng là gì! Sử đại ca, có muốn hay không thì ta đuổi theo, cho bọn chúng chút đẹp mắt!"
Sử Tiến lắc đầu: "Ta có chút mâu thuẫn với tên tâm ma kia, nhưng hắn là người tốt hay xấu, hiện giờ ta cũng không rõ lắm." Hắn thở dài một hơi: "Mấy tên này cũng không tính là người xấu, ta chỉ sợ bọn chúng không về được..."
Tất cả mọi người đều chạy về hai bên đường, trước cửa khách sạn nhỏ, Lâm Xung từ trong bóng tối đi ra, hắn nhìn phương xa, phía đông ngoài thiên, đã hơi hiện ra bụng cá màu trắng. Một lát sau, hắn cũng thật dài, thở dài.
Phía sau núi xa, còn có vô số núi cao...
Đám người Từ Cường, bao gồm cả đám người Lục Lâm lặng lẽ đến Tây Bắc. Phía Bắc, đại tướng của Kim Quốc đã chặt đứt mấy đường buôn bán của Lữ Lương. Hoàng đế Kim Quốc Ngô ăn xin hôm nay vốn cũng rất kiêng kị chuyện người vàng lén lút xâu chuỗi liên hệ này. Hôm nay chính là lúc nói chuyện, muốn trong thời gian ngắn lấy chính sách cao ép buộc chặt đứt con đường này vốn không dễ đi, cũng không khó khăn gì.
Phía tây nam, Tây Hạ đại tướng sặc sỡ cưỡng chế dân chạy nạn trong khu rừng, thương hộ cũng áp dụng chính sách cao ép, một khi bắt được nhất định sẽ là bêu đầu thị chúng. Lúc này đã tiến vào tháng sáu, Lý Càn Thuận bắt lại bản châu, đồng thời đang quét sạch một vùng, chuẩn bị đánh chết căn cơ hoạt động tàn khốc của quân Tây Bắc., Cắt đứt tất cả đường lui của hắn. Trong Tây Hạ quốc, càng nhiều quân đội đang chuyển đến đây, toàn bộ Tây Bắc đều bị tổn hại, lúc này quân Tây Hạ đã tới mười ba vạn người. Hơn nữa trong khoảng thời gian này quân đội của hán nhân đã ổn định thế cục, quy mô của toàn bộ đại quân đã có thể đạt tới hai mươi vạn người.
Đây là con số dù là người vàng cũng khó có thể dễ dàng lay động.
Tiểu Thương Hà, Thanh Mộc trại, lương thực đã gần cạn, tuy nhiên lúa mạch trên bãi sông đang dần dần thành thục, nhưng ai cũng biết những thứ này không thể chống đỡ được bao nhiêu chuyện. Thanh Mộc trại cũng có loại lúa mạch trồng trọt, nhưng khoảng cách với người nuôi đường cũng rất lớn. Tùy theo lượng thức ăn của mỗi người giảm xuống, lại thêm đoạn tuyệt thương lộ, hai bên đều đang chịu áp lực cực lớn.
Sáng sớm, trong sân trên lưng chừng núi, Ninh Nghị bưng cháo loãng vào trong phòng, cùng với Tô Đàn Nhi đang nằm trên giường ăn điểm tâm. Tô Đàn Nhi bị bệnh ngã, trong nửa năm này, phụ trách dùng vật tư trong sơn cốc giảm cân 20 cân, thực ra từ từ thấy đáy cốc, nàng có chút ăn không hết. Mỗi ngày, nếu không phải Ninh Nghị tới bồi tiếp nàng thì nàng rất khó nuốt được thức ăn.
Đối với chuyện Tô Đàn Nhi có chút không nuốt nổi đồ vật, Ninh Nghị cũng không nói quá nhiều. Hai vợ chồng cùng nhau gánh vác rất nhiều thứ, áp lực cực lớn cũng không phải người thường có thể lý giải. Nếu chỉ là áp lực tâm lý, nàng cũng không ngã xuống, cũng là mấy ngày này đã đến thời kỳ sinh lý., Lực chống cự yếu đi, mới có chút sinh bệnh phát sốt. Lúc ăn sáng, Ninh Nghị đề nghị di chuyển chuyện xảy ra trên tay nàng, dù sao vật tư trong cốc đã không còn nhiều, công dụng cũng sớm phân công tốt, nhưng Tô Đàn Nhi lắc đầu cự tuyệt.
Cô cười nói: "Ta nhớ lúc Giang Ninh, trong nhà có chuyện muốn đoạt hoàng thương."
Khi đó, nàng gánh vác toàn bộ chuyện của Tô gia, tâm lực lao lực quá độ, cuối cùng bị bệnh ngã xuống. Ninh Nghị đã giúp nàng gánh vác tất cả mọi chuyện. Lần này nàng cũng bị bệnh, cũng không nguyện ý buông bỏ chuyện trong tay mình.
Nơi xa ngoài cửa sổ, tiểu Thương Hà uốn lượn mà qua. Một bên bãi sông, một mảng lớn sóng lúa mạch đang dần dần biến thành màu vàng.
Điền Lịch sáu tháng, lúa mạch sắp thu gặt.
Bầu không khí trở nên nóng nực và khó chịu, đang bao phủ Tây Bắc.
"Thời gian cũng sắp đến rồi." nhấp một ngụm cháo. Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, Ninh Nghị cũng liếc mắt một cái.
"... Ừm, cũng không sai biệt lắm."
Hai vợ chồng tán gẫu, chỉ chốc lát sau, Ninh Hi kéo một cái giỏ nhỏ chạy vào, vui vẻ chạy đến thăm bọn họ vài cọng rau dại sáng nay. Đồng thời xin đi cùng tiểu cô nương mới được gọi là Mẫn Sơ Nhất kia đi ra ngoài kiếm đồ ăn bù vào nhà. Ninh Nghị cười cười, cũng đồng ý.