Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Đối với chuyện lương thực trong cốc, ta nghĩ đã nhiều ngày, có một biện pháp, muốn nói riêng với Ninh tiên sinh."
Thời gian gần đến chính ngọ, trong tiểu viện giữa sườn núi đã có mùi thơm nấu cơm. Đi vào trong thư phòng, La Nghiệp mặc quân phục đang đứng dậy sau khi Ninh Nghị hỏi, nói ra những lời này. Ninh Nghị hơi nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó lại phất tay: "Ngồi đi." Hắn mới lại ngồi xuống.
Tục ngữ nói, vật lấy chủng hội, người theo nhóm. Từ sau khi đám người Ninh Nghị dần dần ổn định lại Tiểu Thương Hà, ngoại trừ đám thanh niên Vĩnh Nhạc và Chính Khí hội, trong quân dần dần xuất hiện một kết giao nho nhỏ. Hoa Viêm xã hội là một trong những tổ chức quang minh chính đại nhất, tên họ của đoàn thể xuất hiện sau khi Ninh Nghị đề xuất hai chữ Hoa Hạ.
Người tham gia đoàn thể này phần lớn là tướng lĩnh trẻ tuổi trong Võ Thụy doanh, là người khởi xướng, bản thân La Nghiệp cũng là quân nhân cực kỳ xuất sắc, vốn chỉ là tiểu học của hơn mười người, nhưng xuất thân là con cháu nhà giàu, đọc nhiều sách, đàm luận kiến thức đều bất phàm, Ninh Nghị đối với hắn đã sớm lưu tâm.
"Nếu như ta nhớ không lầm, trước đó La huynh đệ ở kinh thành, gia thế không tệ." Hắn dừng một chút, ngẩng đầu nói ra.
La Nghiệp ngồi đối diện, cũng không kiêng kỵ: "La gia ở kinh thành vốn có không ít sinh ý, hắc bạch lưỡng đạo đều có nhúng tay. Bây giờ... Nữ chân vây thành, phỏng chừng đều đã thành nữ chân nhân."
"Nhưng khi Võ Thụy doanh khởi binh, ngươi là nhóm đầu tiên đi theo."
"Như thuộc hạ nói, La gia ở kinh thành, đối với hai đạo hắc bạch đều có bối cảnh. Trong mấy huynh đệ trong tộc, ta là người không nên thân, từ nhỏ đọc sách không được, lại rất dũng cảm đấu tàn nhẫn, thích ôm lấy bất bình., Thường thường gây rắc rối. Sau khi trưởng thành, phụ thân liền muốn nhờ quan hệ đưa ta vào quân đội, chỉ cần vài năm thăng cấp, trong quân sẽ hết sức làm ăn hết sức vì nhà. Lúc đầu liền đem ta đặt ở trong quân đội Võ Thắng, chiếu cố cấp trên có quan hệ, ta thăng lên hai cấp, liền vừa lúc gặp gỡ nữ tử chân nam hạ."
Người trẻ tuổi tên La Nghiệp nói năng rõ ràng, không hề chần chừ: "Sau đó theo quân đội võ thắng chuyển sang Biện Lương thành, đêm đó đánh lén, gặp phải nữ kỵ binh, đại quân tan rã, ta liền dẫn theo huynh đệ thủ hạ tìm đến Hạ thôn, sau đó lại được xếp vào Võ Thụy doanh... Ta vốn còn nhỏ tuổi, tính tình bất thuần từ nhỏ., Về phần rất nhiều chuyện trong nhà, thấy buồn bực, chỉ là sinh ra ở nơi nào, chính là do tính mạng gây nên, không thể nào lựa chọn. Nhưng mà đoạn thời gian ở Hạ thôn, ta mới biết vì sao thế đạo nát bét này, một đường chiến đấu, nguyên nhân vì sao một đường bại trận."
"... Lúc ấy một trận chiến đánh thành như vậy, sau đó Tần gia thất thế, Hữu tướng gia, Tần tướng quân bị oan không trắng, người bên ngoài có lẽ không biết, ta lại minh bạch đạo lý trong đó. Cũng biết Nhược Nữ Chân lại lần nữa đi về nam, Biện Lương thành chắc chắn không có hạnh lý. Người nhà của ta khuyên bảo hắn bất động, nhưng thế đạo như thế, ta đã biết mình nên làm như thế nào."
Hắn nói tới đây, lại dừng một chút: "Hơn nữa, lúc ấy đối với phụ thân ta mà nói, nếu Biện Lương thành thật sự bị luân hãm, nữ chân nhân tàn sát thành, ta coi như đã để lại huyết mạch cho La gia. Xem từ lâu đến nay, nếu như tương lai chứng minh lựa chọn của ta không sai, có lẽ... Ta cũng có thể cứu La gia một mạng. Chỉ là xem ra..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Những lời này có thể lúc trước trong lòng hắn đã nghĩ đi nghĩ lại. Nói đến câu cuối cùng, lời nói mới thoáng có chút gian nan. Cổ huyết nồng hơn nước, hắn không ưa hành vi trong nhà mình, cũng theo Võ Thụy doanh nghĩa vô phản bội, nhưng trong lòng chưa chắc sẽ hy vọng người nhà thật sự gặp chuyện không may.
Nhưng chuyện Biện Lương lưu hãm đã là nửa năm trước, sau đó nữ chân nhân cướp đoạt cướp đoạt, giết người như ngóe, lại cướp đoạt rất nhiều nữ nhân, công tượng phía bắc. Người nhà La Nghiệp chưa chắc đã không ở trong đó. Chỉ cần cân nhắc điểm này, tâm tình sẽ không dễ chịu.
Hắn không nói hết câu cuối cùng kia, Ninh Nghị khẽ gật đầu, đẩy nước trà về phía hắn: "Chuyện Biện Lương, người trong nhà ngươi nếu còn sống, tương lai chưa hẳn không có cơ hội xoay chuyển, ngươi tạm thời rộng lòng lượng đi."
La Nghiệp ngồi ở đằng kia, lắc đầu: "Võ cung suy nhược đến nước này, theo như Ninh tiên sinh nói, tất cả mọi người đều có trách nhiệm. Phần nhân quả này, La gia cũng phải chịu trách nhiệm, ta đã đi ra, chỉ cầu giãy dụa ra con đường này, đối với chuyện trong nhà, đã không còn dây dưa nữa."
Ninh Nghị mỉm cười nhìn hắn, qua một lát, chậm rãi gật đầu, không nói thêm gì về chuyện này nữa: "Hiểu rồi, La huynh đệ lúc trước đã nói phương pháp xử lý chuyện lương thực, không biết là..."
La Nghiệp Chính chỉnh lại thân hình: "Lúc trước ta có nói, La gia trước đây có hai đạo hắc bạch, đều có chút quan hệ. Thời niên thiếu ta mặc dù phụ thân đã từng bái phỏng một ít gia đình giàu có, lúc này nghĩ lại, nữ chân nhân mặc dù một đường giết tới Biện Lương thành, nhưng Hoàng Hà ở phía bắc, dù sao vẫn có rất nhiều nơi chưa từng trải qua chiến hỏa, địa phương mà đại hộ ở lại lúc này vẫn còn mấy năm lương thực tồn tại., Bây giờ hồi tưởng, phụ cận Bình Dương phủ Hoắc Uyên có một hộ gia, chủ nhân tên là Hoắc Đình Hoắc viên ngoại, người này chiếm giữ địa phương, có ruộng tốt vạn trượng, đối với hắc bạch lưỡng đạo đều có thủ nhãn. Lúc này nữ tử mặc dù chưa thật sự đánh tới, nhưng hoàng hà lấy bắc phong vân biến ảo, hắn tất nhiên cũng đang tìm kiếm đường ra."
"Ta từng theo phụ thân ra mắt Hoắc đình, Hoắc đình mấy lần lên kinh, đã từng nấn ná ở La gia, có thể gọi là có chút giao tình. Ta nghĩ, nếu ta đến nói vị Hoắc viên ngoại này, có thể thuyết phục hắn che chở cho tiểu Thương Hà. Nếu hắn đáp ứng, chuyện thiếu lương thực trong cốc có thể giải thích một chút."
Vấn đề lương thực của Tiểu Thương Hà không che giấu ở bên trong, mọi người trong cốc lo lắng. Chỉ cần có thể suy nghĩ, hơn phân nửa trong lòng đều suy nghĩ qua vài lần, tìm được Ninh Nghị muốn bày mưu tính kế cũng không ít. La Nghiệp nói xong những điều này, trong chốc lát trong phòng yên tĩnh trở lại. Ánh mắt Ninh Nghị ngưng trọng, mười ngón tay đan xen, suy nghĩ một hồi, sau đó lấy giấy bút ra: "Bình Dương phủ, Hoắc Lâm, Hoắc Đình Hoắc viên ngoại..."
Hắn viết chữ viết tờ giấy vào, sau đó đứng dậy, chuyển hướng giá sách và rương gỗ bày phía sau thư phòng, tìm kiếm trong chốc lát, rút ra một phần hồ sơ mỏng manh đi trở về: " Hoắc Đình Hoắc Đốc ngoại, quả thật, trong lương thực ở vùng đất Bắc năm thứ mười một, tên của hắn là có, ở phụ cận Hoắc Uyên, hắn quả thật gia tài bạc triệu, là đại thương gia số một số hai. Nếu có hắn ủng hộ, nuôi một hai vạn người, vấn đề không lớn."
La Nghiệp nói: "Người này tuy hành động không ổn định, nhưng với cục diện bây giờ, chưa chắc không thể hợp tác. Huống hồ, nếu Ninh tiên sinh có ý đồ, ta có thể làm nội ứng, biết rõ ràng Hoắc gia hư thực. Tiểu Thương Hà chúng ta xuất binh phá Hoắc gia, chuyện lương thực, tự nhiên có thể giải quyết dễ dàng."
Trong nhà hắn xuất thân từ hắc đạo, theo Vũ Thụy doanh nguyên nhân khởi sự cố nhiên quang minh dũng quyết, nhưng trong lòng cũng không kiêng dè thủ đoạn âm tàn. Chỉ là sau khi nói xong, lại bổ sung: "Thuộc hạ cũng biết việc này không tốt, nhưng chúng ta đã quyết liệt với Võ Triều, có một số việc, thuộc hạ cảm thấy cũng không cần cố kỵ quá nhiều., Gặp phải cửa ải, dù sao cũng phải qua. Đương nhiên, những chuyện này cuối cùng có muốn làm hay không, do Ninh tiên sinh và chư vị tướng quân phụ trách đại cục quyết định, thuộc hạ chỉ cảm thấy cần phải nói ra, để Ninh tiên sinh biết được, để tham khảo."
"Ngươi là muốn tốt cho mọi người." Ninh Nghị gật đầu cười, lại nói: "Chuyện này rất có giá trị, ta sẽ giao cho Tham Vệ bộ bàn bạc, nếu chuyện sắp tới, ta cũng không phải hạng người lương thiện gì, La huynh đệ có thể yên tâm."
Khuôn mặt luôn nghiêm túc của La Nghiệp lúc này mới nở nụ cười. Hai tay y đặt trên đùi, ngẩng đầu lên: "Chuyện thuộc hạ muốn báo cáo đã xong, không quấy rầy tiên sinh, xin cáo từ." Nói xong, Ninh Nghị định đứng dậy, khoát tay: "Này, chờ đã."
La Nghiệp lại ngồi xuống, Ninh Nghị nói: "Ta có mấy lời muốn tâm sự với La huynh đệ."
Nhìn La Nghiệp lại ngồi thẳng dậy, Ninh Nghị cười một tiếng. Hắn tới gần trà vài cái lại trầm mặc chốc lát: "La huynh đệ, đối với những ghi chép trúc trước kia... Tạm thời có thể nói các đồng chí chứ, có lòng tin không?"
La Nghiệp nhíu mày: "Thuộc hạ tuyệt đối không phải bởi vì..."
"Không, không phải chuyện này." Ninh Nghị phất phất tay, nghiêm túc nói: "Ta tuyệt đối tin tưởng lòng nhiệt tình và chân thành của La huynh đệ đối với sự việc trong quân. La huynh đệ, tin ta hỏi việc này, chỉ là xuất phát từ mục đích phổ biến ý đồ tìm hiểu trong quân. Hi vọng ngươi có thể tận lực nói chuyện khách quan cùng ta về chuyện này. Nó đối với chúng ta sau này làm việc cũng vô cùng quan trọng."
La Nghiệp chần chờ một lát rồi gật đầu: "Đối với tiền bối có thẻ trúc ký, thuộc hạ tự nhiên có lòng tin."
"Nhưng mà, đối với những vấn đề có thể giải quyết lương thực của bọn họ, thì phần lớn vẫn phải giữ lại."
"... Sự tình chưa định, dù sao khó nói vô cùng, thuộc hạ cũng biết tiền bối ghi chép trúc mười phần đáng kính, nhưng... Thuộc hạ cũng muốn, nếu có thêm một cái tin tức, có thể lựa chọn con đường, dù sao cũng rộng một chút."
"... Ta không có bao nhiêu tự tin đối với chuyện bọn hắn có thể giải quyết được. Thật ra đối với chuyện ta có thể giải quyết được, thật ra cũng không có bao nhiêu tự tin." Ninh Nghị nhìn hắn nở nụ cười, chỉ chốc lát, ánh mắt nghiêm nghị, chậm rãi đứng dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ: "Chưởng quầy của trúc ký, bao gồm cả chuyện làm ăn, miệng lưỡi lưỡi, nói., Nhân tài có tiềm lực trên phương diện vận chuyển tổng cộng là hai trăm hai mươi lăm người, sau khi chia tổ, cộng thêm hộ vệ đồng hành của bọn họ, hiện giờ để ở bên ngoài tổng cộng là một ngàn hai trăm người, mỗi bên có một số thứ riêng. Nhưng có thể đả thông một thương lộ liên thông với khắp nơi hay không, có thể thuận theo quan hệ phức tạp ở gần đây hay không, ta không có lòng tin, ít nhất, đến bây giờ ta vẫn không nhìn thấy đường viền rõ ràng."
"Nhưng ta tin rằng nỗ lực nhất định phải đạt được." Ninh Nghị gần như là gằn từng chữ một, chậm rãi nói: "Lúc trước ta đã trải qua rất nhiều chuyện, thoạt nhìn chỉ là một con đường chết. Có rất nhiều lúc mở đầu ta cũng không nhìn thấy đường, nhưng lui về phía sau không phải là cách, ta chỉ có thể chậm rãi làm những việc có thể làm được., Thay đổi sự tình. Thường thường chúng ta càng ngày càng nhiều tiền đặt cược, càng ngày càng nhiều, một đường không nghĩ ra được sẽ xuất hiện trước mặt chúng ta... Đương nhiên, nói như vậy, ta mong chờ lúc nào có đường sáng xuất hiện ở phía trước, nhưng đồng thời... Ta có thể chờ mong, cũng không chỉ mỗi bọn họ."
La Nghiệp ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt có chút mê hoặc, nhưng rõ ràng đang cố gắng giải thích câu chuyện của Ninh Nghị. Ninh Nghị quay đầu lại: "Chúng ta tổng cộng có hơn một vạn người, lại thêm trại Thanh Mộc, có mấy vạn người, không phải một ngàn hai trăm người."
"La huynh đệ, trước kia ta cùng mọi người nói, quân đội võ triều vì sao đánh không lại người khác. Ta cả gan phân tích chính là, bởi vì bọn họ đều biết người bên cạnh là cái gì, bọn họ hoàn toàn không thể tin tưởng người bên cạnh. Nhưng hôm nay Tiểu Thương Hà chúng ta có hơn một vạn người., Đối mặt nguy cơ lớn như vậy, thậm chí mọi người đều biết dưới tình huống có nguy cơ này, không lập tức giải tán, là vì cái gì? Bởi vì các ngươi ít nhiều nguyện ý tin tưởng một nghìn hai trăm người đang nỗ lực ở bên ngoài kia, mà một ngàn hai trăm người này đâu? Bọn họ cũng nguyện ý tin tưởng., Cho dù mình không giải quyết được vấn đề, nhiều người đáng tin cậy đồng thời nỗ lực như vậy, hơn phân nửa là có thể tìm được một con đường. Đây kỳ thực là sự khác biệt lớn nhất giữa chúng ta và quân đội võ triều, cho tới bây giờ, thứ có giá trị nhất trong chúng ta."
Ánh mắt La Nghiệp sáng lên, khẽ gật đầu, Ninh Nghị dừng một chút, nhìn hắn: "Như vậy, La huynh đệ, ta muốn nói chính là, nếu có một ngày nào đó, lương thực dự trữ của chúng ta nhìn thấy đáy, một ngàn hai trăm huynh đệ chúng ta ở bên ngoài toàn bộ thất bại. Chúng ta sẽ đi vào đường cùng sao?"
La Nghiệp ngẩng đầu lên, ánh mắt trở nên kiên quyết: "Đương nhiên là không."
"Đương nhiên là không!" Ninh Nghị đột nhiên vung tay lên: "Chúng ta còn chín ngàn quân đội! Chính là các ngươi! La huynh đệ, ở ngoài núi kia một ngàn hai trăm người, bọn họ rất cố gắng muốn hoàn thành nhiệm vụ của bọn họ, mà nguyên nhân bọn họ có động lực, không chỉ bản thân bọn họ, trong đó cũng bao gồm, bọn họ có chín ngàn huynh đệ trong núi, bởi vì huấn luyện của các ngươi, các ngươi rất mạnh."
"Nếu có một ngày, cho dù bọn họ thất bại, các ngươi đương nhiên sẽ giải quyết chuyện này!"
"Vâng!" La Nghiệp hơi ưỡn vai.
"Trong một hệ thống, mỗi người có nhiệm vụ riêng, chỉ có mỗi người làm tốt việc của mình, hệ thống này mới cường đại nhất. Đối với chuyện lương thực, trong khoảng thời gian gần đây rất nhiều người lo lắng, làm quân nhân, lo âu cũng là chuyện tốt, áp lực của nó là chuyện tốt., Đối với nó tuyệt vọng chính là chuyện xấu. La huynh đệ, hôm nay ngươi tới đây, ta có thể biết quân nhân như ngươi không phải tuyệt vọng mà là vì áp lực, nhưng trong tình huống ngươi cảm nhận được áp lực, ta tin tưởng rất nhiều người vẫn chưa nắm chắc."
La Nghiệp cúi đầu suy nghĩ, Ninh Nghị chờ giây lát rồi nói: "Suy nghĩ của quân nhân có một điều kiện tiên quyết. Cho dù đối mặt với bất cứ chuyện gì, hắn cũng biết mình có thể rút đao giết tới! Có điều tiền đề này, chúng ta có thể tìm đủ loại phương pháp để giảm bớt tổn thất của bản thân, giải quyết vấn đề."
"Ninh tiên sinh, ta..." La Nghiệp cúi đầu đứng lên, Ninh Nghị lắc đầu, ánh mắt nghiêm túc vỗ vai hắn: "La huynh đệ, ta đang rất chân thành nói chuyện này, mong ngươi tin tưởng ta., Chuyện hôm nay ngươi tới đây nói, rất có giá trị, ở bất kỳ tình huống nào, ta cũng sẽ không cự tuyệt tin tức như vậy, ta tuyệt đối không hy vọng sau này ngươi có ý nghĩ như vậy mà không nói. Sở dĩ phân tích những chuyện này với ngươi, là vì ngươi là đầu lĩnh của Hoa Viêm xã, ta muốn bắt ngươi làm tráng đinh."
Ninh Nghị nói: "Đương nhiên, ngươi đảm bảo điều này sẽ không có phúc lợi gì, ta cũng sẽ không cho ngươi quyền lực gì. Nhưng bên cạnh ngươi có không ít người, bọn họ nguyện ý trao đổi với ngươi, mà tinh thần nòng cốt của quân đội, phải là "Rút đao có thể giết tất cả"! Gặp phải bất cứ chuyện gì, đầu tiên là phải có thể chiến đấu. Một nghìn hai trăm người kia không giải quyết được chuyện gì., Chín ngàn người các ngươi có thể giải quyết được chuyện này, nếu các ngươi giải quyết được cố hết sức, một nghìn hai trăm người này có thể hỗ trợ, như vậy, đối mặt với bất kỳ vấn đề gì, bọn ta đều có thể có hai tầng, ba tầng là an toàn nhất. Nói như vậy, các ngươi hiểu chưa?"
"Thuộc hạ... đã hiểu."
"Cho nên, ta thật thích mỗi người đều có năng lực suy nghĩ độc lập giống như ngươi, nhưng lại sợ tác dụng phụ của nó." Ninh Nghị nghiêng đầu, nở nụ cười.
La Nghiệp đứng dậy: "Thuộc hạ trở về nhất định sẽ huấn luyện chăm chỉ, làm tốt việc của bản thân!"
Gió nhẹ ngoài cửa sổ lay động lá cây, ánh mặt trời xuyên qua khe cây, giữa trưa, mùi thơm đồ ăn bay tới, Ninh Nghị ở trong phòng gật đầu.
"Giữ lại ăn cơm."
Thân thể trần trụi...
Cùng thời khắc đó, trên một ngọn núi hoang cách Tiểu Thương Hà hơn mười dặm, một nhóm hơn mười người đang ngoi lên mặt trời, xuyên núi mà qua.
Bước chân của bọn họ nhanh chóng, chuyển qua sườn núi, đi về phía khe núi. Nơi này có rất nhiều cây cối, đá vụn chồng chất, có chút hoang vu hung hiểm, đoàn người đi đến một nửa, người dẫn đường phía trước đột nhiên dừng lại, nói vài câu khẩu lệnh, trong âm u truyền ra tiếng người còn lại. Đúng khẩu lệnh, bên kia mới có người từ sau tảng đá hiện ra, cảnh giác nhìn bọn họ.
Những người này đa số là sơn dân, ăn mặc kiểu thợ săn, nhưng thân thủ bất phàm, có mấy người mang theo khí tức quan nha rõ ràng trên người. Bọn họ lại tiến về phía trước một đoạn, hạ xuống trong khe núi âm u. Tổng bộ Hình bộ ngày trước Thiết Thiên Ưng mang theo thuộc hạ từ trong một sơn động đi ra, gặp mặt đối phương.
Bên này người dẫn đầu đội nón che, giao ra một phần văn thư cho Thiết Thiên Ưng xem, sau đó mới chậm rãi bỏ mũ xuống. Thiết Thiên Ưng nhìn hắn, nhíu chặt mày.
"Triều đình bên kia bị làm sao vậy? Không ngờ lại phái ngươi tới đây!?"
"Bây giờ ngươi thuộc về ta tiết chế, không được vô lễ."
Từ khe núi bắn xuống, chiếu sáng gương mặt tái nhợt của người tới, hắn nhìn Thiết Thiên Ưng, ánh mắt yên tĩnh, mang theo chút u buồn: "Triều đình đã quyết định dời đi, Đàm đại nhân phái ta tới, tiếp tục bài xích với các ngươi. Đương nhiên, nếu Thiết đại nhân không phục, thì trở về tìm chứng cứ việc này đi."
Thiết Thiên Ưng nhìn hắn, một lát sau lạnh lùng hừ một tiếng: "Để ngươi chủ trì việc này, hừ, các ngươi đều là môn sinh của Tần Liệt, nếu không phải lão sư như hắn, hôm nay sao lại có nghịch tặc như vậy! Người trong kinh, rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì!"
Ngôn ngữ của hắn bất mãn, nhưng dù sao cũng chưa từng nghi ngờ tính chân thực của văn thư trên tay đối phương. Nam tử gầy gò bên này nhớ lại, ánh mắt thoáng hiện vẻ thống khổ, ho khan hai tiếng: "Thiết đại nhân, ngươi có ý đồ với nghịch tặc, có thể nói tiên đoán là chỉ nghĩ sai một chuyện. Tên Ninh Nghị kia cũng không phải là Tần Tương đệ tử, bọn họ là ngang hàng luận giao. Mặc dù ta được Tần lão tướng gia đề bạt, nhưng quan hệ cũng không được gọi là đệ tử."
Thiết Thiên Ưng thần sắc cứng đờ, đối phương giơ tay lên môi, ho khan vài tiếng. Lúc trước trong chiến tranh hắn từng lưu lại đau đớn, hơn một năm nay đã trải qua rất nhiều chuyện, bệnh căn liền rơi xuống, vẫn chưa thể khá hơn. Sau khi ho xong, ta nói: "Ta cũng có một chuyện muốn hỏi Thiết đại nhân, Thiết đại nhân ở phía bắc đã hơn nửa năm, vì sao chỉ ở vùng láng giềng gần đây mà không có bất cứ hành động gì."
Thiết Thiên Ưng khẽ nhíu mày, sau đó ánh mắt trở nên hung ác: "Lý đại nhân thật có quan uy, lần này tới đây chẳng lẽ là để hưng sư vấn tội sao?"
"Cũng không phải là hưng sư vấn tội, chỉ là ta và hắn quen biết mặc dù không lâu, về phong cách hành sự của hắn, cũng hiểu được đôi chút. Mà lần này ở Bắc thượng, một vị bằng hữu tên là Chu Hải cũng có dặn dò. Ninh Nghị Ninh Lập Hằng, bình thường làm việc tuy có nhiều kỳ mưu, nhưng thực sự là hành động lười biếng bất đắc dĩ, người này am hiểu chân chính, chính là bố cục sắp xếp vận mệnh., sùng bái của người thiện chiến là công lao hiển hách. Khi bố cục của hắn còn chưa ổn định, ngươi đối đầu với hắn, hoặc có thể tìm được một chút cơ hội, thời gian càng trôi qua, căn cơ của hắn sẽ càng vững chắc, nếu ngươi cho hắn đủ thời gian, đợi đến lúc hắn có một ngày mang theo đại thế ép ngược mà đến, khặc khặc... Khặc khặc khụ... Thiên hạ này phá thành từng mảnh nhỏ, đã khó có mấy người gánh vác được rồi..."
Ánh mặt trời chiếu từ trên mặt hắn xuống, Lý Liên Lý Đức mới ho khan kịch liệt, qua một hồi mới hơi thẳng lưng lên.
"Cho nên... Thiết đại nhân, ngươi cũng không nên nghi kỵ lẫn nhau, ngươi ở đây lâu như vậy, trong núi rốt cuộc là chuyện gì, làm phiền ngươi nói cho ta nghe một chút..."