Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"...A trán, a trán, oa... Ô..."
Âm thanh đứt quãng phát ra, nương theo tiếng côn trùng kêu, đây là tiếng khóc của trẻ con.
Trong lớp nho nhỏ của Thổ Lĩnh, cô bé đứng một bên khóc, vừa cảm thấy mình sắp chọc giận nữ tiên sinh xinh đẹp phía trước.
Năm nay cô bé bảy tuổi, quần áo được may đủ loại, không coi là sạch sẽ. Người nào người nấy nhỏ gầy, tóc phần nhiều là vì khô héo mà mơ hồ biến thành màu vàng đất., tết thành hai bím tóc sau gáy - dinh dưỡng không tốt, đây là nguyên nhân rất nhiều tiểu nữ hài được gọi là nha đầu Hoàng Mao. Bản thân nàng cũng không muốn khóc, phát ra mấy âm thanh, sau đó lại muốn nhịn xuống, liền phát ra mấy tiếng khóc, nước mắt lại gấp đến mức che kín cả khuôn mặt nhỏ nhắn.
Nguyên Cẩm Nhi nhíu mày đứng ở nơi đó, môi khẽ nhếch nhìn chằm chằm tiểu cô nương này, có chút im lặng.
"Khóc cái gì mà khóc?"
"Có gì đáng khóc chứ."
"Tiên sinh cũng không đánh ngươi!"
"Oa ách ách..."
"Mẫn Sơ Nhất!"
"Ách!"
Tiểu cô nương lại ngẩn ra, đôi mắt to sợ hãi đứng ở đó, nước mắt chảy ròng ròng, một lát sau: "Hu hu hu..."
"Tức chết ta, lấy tay ra đây!"
Nguyên lão sư vung thanh thước lên, tiểu cô nương sợ tới mức vươn tay phải ra, sau đó bị Nguyên Cẩm Nhi đánh cho bốp bốp bốp mười cái. Nàng dùng tay trái bịt chặt lấy miệng, tay phải cũng bị đánh đỏ, tiếng khóc cũng bởi vì bị tay chặn mà dừng lại. Đợi đến khi đánh xong bàn tay, Nguyên Cẩm Nhi kéo tay trái nàng xuống, hướng bên cạnh nói: "Tức chết ta rồi! Ninh Hi, ngươi đưa nàng ra ngoài rửa tay!"
"Di, người đừng giận..."
"Gọi tiên sinh." Nguyên Cẩm Nhi trừng hắn một cái.
"Nguyên tiên sinh." Ninh Hi nho nhỏ mới năm tuổi đầu co rụt lại, khép hai tay lại thi lễ với Nguyên Cẩm Nhi một cái: "Chúng ta đi ra ngoài."
Hắn lôi kéo nữ hài tử tên là Mẫn Sơ Nhất kia tranh thủ thời gian chạy ra ngoài cửa, mới thấy hắn kéo ống tay áo đối phương, tay phải gió phần phật thổi hai cái: "Rất đau sao."
Trong mắt tiểu nữ hài rưng rưng, gật đầu lại lắc đầu.
"Chém gió vù vù không đau..."
Bên ngoài phòng học không xa, có một dòng suối nhỏ, hai đứa bé đi qua bên kia. Trong phòng học Nguyên Cẩm Nhi quay đầu lại, một đám hài tử đều là ngồi nghiêm chỉnh, sợ tới mức không dám nói một câu, hai đứa trẻ song sinh ở phía sau phòng học thậm chí còn vô thức dựa vào cái ghế đẩu nhỏ. Trong lòng cảm thấy tiên sinh thật đáng sợ, cho nên chúng ta nhất định phải cố gắng học tập...
Nguyên Cẩm Nhi vô thức hai tay chống nạnh, thở ra một hơi. Nàng hôm nay mặc một bộ váy dài màu trắng nhạt màu lục hoa văn, kiểu dáng đơn giản mà tú mỹ lệ, động tác tiện tay chống nạnh cũng có vẻ thú vị, nhưng trong mắt đám hài tử, cuối cùng cũng chỉ là chứng cứ đáng sợ của lão sư.
"Được rồi, tiếp theo chúng ta tiếp tục đọc: Long Sư Hỏa Đế, Điểu Nhân Hoàng. Bắt đầu viết văn tự, chính là phục xiêm y..."
Một đám trẻ vội vàng đi theo: "Long Sư Hỏa Đế, điểu quan Nhân Hoàng. Văn tự bắt đầu, chính là phục y phục..."
"Mấy câu này nói đúng lắm, Long Sư, chính là Phục Hy Đại Đế thời Thượng Cổ, hắn dùng rồng đặt tên cho bách quan, cho nên sau này mọi người đều gọi hắn là Long sư, còn Hỏa Đế, là Thần nông nếm trăm thảo, cũng gọi là Viêm Đế..."
Trong phòng học truyền ra tiếng nói sạch sẽ của Cẩm nhi cô nương. Tiểu Thương Hà mới sáng tạo không lâu, muốn nói chuyện đi học, vốn dĩ cũng đơn giản. Ban đầu là đám người Trác Tiểu Phong muốn học chút kiến thức sách thánh hiền, để Vân Trúc ở nhàn hạ hỗ trợ dạy dỗ. Nàng là tính tình ôn hòa mềm mại., Giảng giải cũng khá kiên nhẫn, một ít hài tử gia chủ trong cốc gặp gỡ, liền cũng hi vọng con mình có cơ hội đọc sách, thế là tạo thành một trường sở cố định.
Đến mùa đông năm ngoái, gia đình được dời vào trong cốc dần dần gia tăng, tuổi thơ cũng có không ít trẻ con đọc sách, Ninh Nghị chính thức làm chủ cho học đường. Lão sư học đường có hai người, một là một lão phu tử vốn là thuyết thư sinh, mặt khác cũng có Vân Trúc hỗ trợ, nhưng lúc này Vân Trúc đã có bầu, bụng dần dần lớn lên, nói đến một hai tháng, đẩy cẩm nhi tới.
Cứ như vậy, Cẩm nhi phụ trách một lớp trẻ trong học đường, mở cửa cho đám trẻ. Sau mùa xuân tan thành băng tiêu, Ninh Nghị chủ trương cho dù là nữ hài tử, cũng có thể học được một chút đạo lý, vì vậy lại có một số nữ hài nhi được đưa vào – lúc này sự phát triển của nho gia dù sao vẫn chưa đạt tới mức lý học đại hưng, cố tình làm trái với trình độ nghiêm trọng, nữ hài tử học chút ít, hiểu chuyện hiểu lý lẽ, mọi người dù sao cũng không bài xích.
Chỉ là tính tình của Cẩm nhi, không có ôn nhu như đám Vân Trúc. Trên thực tế nữ tử từ trong thanh lâu đi ra, đi đến bước đường đầu bảng của Thanh Y, đương nhiên phong quang vô hạn, nhưng lúc nhỏ đã từng trải qua vô số đau khổ, bị đánh bao nhiêu lần. Trong thanh lâu dạy trẻ em sẽ không có cái gì ôn nhu giáo dục, đơn giản chỉ là phê chuẩn từng nhóm được loại bỏ, chỉ có sau khi dần dần lộ ra tư chất, mới có thể có chút sắc mặt tốt.
Cẩm nhi cũng đã xuất ra không ít kiên nhẫn, nhưng những đứa trẻ này vốn là thế gia không được tốt, gặp cũng không nhiều lắm, có đôi khi ngơ ngác đến mức không dám mở miệng. Trang phục của Cẩm nhi tại Tiểu Thương Hà đã là cực kỳ đơn giản, nhưng trong mắt đám trẻ này, vẫn xinh đẹp như một nữ thần. Có đôi khi con mắt của Cẩm Nhi trợn trừng, đứa nhỏ đỏ mặt tự nhận mình làm sai chuyện, liền rơi nước mắt, oa oa khóc lớn, cái này cũng không tránh khỏi muốn ăn điểm tâm.
Cũng may sau khi đánh xong, bọn họ có thể làm tốt một chút.
Chỉ là một đám hài từng được Vân Trúc dạy bảo. Đến trước mắt, giống với lão sư của Cẩm nhi rất xinh đẹp, nhưng cũng rất hung tởi mức này, cũng không thoát khỏi được.
Đôi khi Cẩm nhi cũng rất ủy khuất. Tuy nhiên đối mặt với một đám hài tử, cũng không cần phải biểu hiện ra, chỉ có thể làm ra vẻ mặt lạnh lùng, tiếp tục dạy bảo Thiên Tự Văn.
Thời điểm chương trình học lớp kéo dài, bên ngoài dòng suối nhỏ, tiểu nam hài mang theo tiểu cô nương đã rửa tay và mặt mũi. Tiểu cô nương tên là Mẫn Sơ Nhất là nạn dân từ ngoài núi vào trong đông, vốn là cảnh giới không tốt, mặc dù bảy tuổi rồi., dinh dưỡng không tốt lại nhát gan, gặp bất cứ chuyện gì cũng khẩn trương không được, nhưng nếu như không có người lạ quản lý, hái rau dại làm củi sống nhà đều là hảo thủ. So với Ninh Hi còn trẻ hơn một cái đầu, nhưng nhìn ngược lại giống như tiểu muội muội bên cạnh Ninh Hi.
Sau khi tắm rửa xong, hai người mới lặng lẽ tới gần căn nhà gỗ nhỏ của lớp học. Mẫn Sơ Nhất theo thanh âm của lớp học mà đề khí lên tiếng: "Thôi... Vị... khiến quốc gia, có Ngu... Đào Đường, triệu dân... Phát... Phát... Ân Thang..." Dưới sự cổ vũ của Tiểu Ninh Hi, nàng một mặt nhớ lại lời nói theo bản năng, tuy lời nói còn nhẹ nhàng, nhưng cuối cùng vẫn là đọc xong thông thuận.
Ninh Hi ở bên cạnh gật đầu, sau đó nhỏ giọng nói: "Thôi chức nhường quốc, có Ngu Đào Đường, đây là cố sự đồn thổi và Thuấn Hồn..."
"...Chính Hòa Thuẫn là cái gì?" Mẫn Sơ một tiếng hỏi nhỏ, nói tới cuối cùng, lại có chút thẹn thùng.
"A... Là hai Hoàng đế phải không..."
"Vậy... Hoàng đế là gì?" Tiểu cô nương chần chờ một lúc lâu, lại hỏi.
"Ách, Hoàng đế..." Môi tiểu nam hài đụng vào nhau, có chút há hốc mồm...
Ánh mặt trời chói mắt, có chút nóng, ve kêu trên cây một khắc không ngừng vang lên. Thời gian vừa vào tháng năm, nhanh đến giữa trưa, chương trình một ngày đã kết thúc., Đám trẻ lần lượt hành lễ với Cẩm nhi tiên sinh rời đi. Tiểu cô nương lúc trước khóc lóc cũng nhát gan tới cúi chào hành lễ, thấp giọng nói cám ơn tiên sinh, sau đó cô đi tới phía sau lớp học, tìm được cái sọt dây leo nhỏ của cô, không dám vẫy tay cáo biệt Ninh Hi, cúi đầu chậm rãi đi mất.
Hài tử trong sơn cốc không phải đến từ gia đình, mà đến từ gia đình khổ sở. Cha mẹ mới nhất vốn là nông hộ vùng phụ cận Duyên Châu cực khổ, người Tây Hạ tới, cả nhà mờ mịt chạy trốn, bà nội của nàng vì nửa cái nồi sắt trong nhà, chạy về nhà., Bị người Tây Hạ giết chết. Về sau khi gặp phải quân đội của Tiểu Thương Hà, tất cả gia sản của một nhà ba người đều chỉ còn lại một thân xiêm y trên người, không chỉ đơn bạc mà còn khâu vá vá không biết bao nhiêu năm rồi, tiểu nữ hài bị cha mẹ ôm trong ngực cơ hồ bị đông cứng chết rét.
Người một nhà bọn họ không có tài vật gì, một khi đến mùa đông, phương thức sinh tồn duy nhất là trốn trong nhà sưởi ấm, người của Tây Hạ giết tới đốt phòng bọn họ, thật ra cũng chính là chặt đứt mọi đường sống của bọn họ. Quân đội của Tiểu Thương Hà cứu bọn họ ở lại, còn làm chút thuốc mới khiến tiểu cô nương này thoát khỏi cái chết của cơn phong hàn.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Loại người nghèo khổ này, cũng là người tri ân báo đáp. Sau khi ở tại sông Tiểu Thương, vợ chồng Mẫn thị trầm mặc ít nói gần như không chút bận tâm, việc gì cũng làm. Bọn họ là người khổ cuộc sống, sau khi có đầy đủ dinh dưỡng., Làm chuyện trái lại, không ít quân nhân trong tỷ võ thụy doanh đều phải cố sức. Cũng vì vậy, không lâu sau Mẫn Sơ Nhất nhận được cơ hội nhập học. Khi nhận được tin tức tốt như vậy, xưa nay trong nhà cũng không thấy nhiều tâm tình phụ thân ôm mái tóc của nàng nức nở, ngược lại tiểu cô nương bởi vậy mà biết chuyện này trọng đại, sau đó động một chút là khẩn trương, một mực chưa từng thích ứng.
Thành thật mà nói, đối với lão sư Cẩm nhi nhìn như mắt đang tức giận kia, nàng ngược lại hi vọng lão sư một mực tát vào mặt nàng. Đánh tay chân kỳ thật dễ chịu hơn nhiều.
Đám nhỏ tới đây đọc sách thường là sáng sớm đi thu thập một đống rau dại, sau đó tới học đường bên này uống cháo, ăn một cái bánh bao thô: Đây là thức ăn mà học đường tặng cho. Buổi sáng đi học là quy củ do Ninh Nghị định ra, không thể sửa đổi, bởi vì lúc này đầu óc tương đối sống động, thích hợp học tập hơn.
Đợi đến giữa trưa tan học, có mấy người sẽ ăn nửa cái bánh mang đến, có mấy người liền trực tiếp cõng gù lưng đi tiếp tục hái rau dại phụ cận, thuận tiện tìm kiếm địa thử, thỏ rừng, nếu có thể tìm được, đối với bọn nhỏ mà nói, chính là ngày hôm nay đại thu hoạch.
Mẫn sơ đương nhiên là không có cơm trưa ăn. Cho dù Ninh tiên sinh có một lần tự mình nói với phụ thân nàng, tiểu hài tử buổi trưa ít nhiều ăn gì, có trợ giúp lớn lên một chút, trong thời gian dài tới giờ chỉ ăn hai bữa là chuyện rất khó lý giải như vậy. Cho dù trong cốc có bày thức ăn cho bọn họ., Mặc dù dưới tình huống không đủ lượng, ít nhất cũng có thể làm cho trong nhà có thêm ba người một bữa cơm trưa. Nhưng vợ chồng Mẫn gia cũng chỉ yên lặng thu lương thực lại, giữ một bên.
Có một lần Mẫn sơ từng nghe cha mẹ bàn bạc, có nên thu hồi những lương thực này hay không. Ở lại đây gần nửa năm, bọn họ lo lắng cho cục diện khốn đốn trong sơn cốc này, nghe nói lương thực trong cốc đã không còn nhiều lắm. Mà đồng thời, bọn họ cũng lo lắng cho cái cốc này có khả năng bị người Tây Hạ xâm chiếm. Chỉ có những người khổ tâm đơn giản nghĩ ra được nhiều chuyện không thể phân tích được., Chỉ là loại không bắt nạt người, còn phát lương thực cho quần áo mới, thậm chí còn quan tâm đứa nhỏ ăn không đủ nhiều, đối với bọn họ mà nói, đã gần như là thiên đường rồi.
Bọn họ rất sợ hãi, sẽ có một ngày không còn tồn tại nơi này nữa. Sau đó lương thực không hề giảm xuống, mọi chuyện phụ thân đều đã làm rất nhiều. Sau khi trở về, họ lại có cảm giác thỏa mãn, mẫu thân thỉnh thoảng sẽ nhắc tới một câu: "Ninh tiên sinh lợi hại như vậy, sẽ không để cho nơi này xảy ra chuyện gì chứ." Trong giọng nói cũng có chút mong đợi. Đối với bọn họ mà nói, bọn họ không hề sợ mệt mỏi.
Hài tử dần dần rời đi, Cẩm nhi cầm lấy một cái túi nhỏ thả sách, mới đem Ninh Hi bế lên. Ninh Hi khó chịu trong lòng nàng một chút: "Dì, ta muốn tự mình đi."
Cẩm nhi nhìn hắn một cái, mím môi, buông hắn xuống, sau đó dắt tay hắn. Hai người sau khi đi ra ngoài, nữ binh ở phụ cận cũng đi theo tới.
"Lớn lên rồi. Đứng ở cùng cô gái kia cảm giác thế nào?"
"... Nàng thật ngốc."
"Ừm." Cẩm nhi gật đầu: "Ừm, đúng là rất ngốc."
"Di, hoàng đế là có ý gì?"
"Hoàng đế à, chuyện này à, trên sách cổ có nói, hoàng vi thượng, đế vi hạ, trên dưới ý tứ chỉ thiên địa. Đây là ý tứ ngay từ đầu..."
"Vậy tại sao Hoàng chính là Thượng, đế chính là hạ chứ?"
"Trên sách cổ có viết nha, cổ thư viết lớn nhất, ta làm sao biết được, ngươi tìm thời gian hỏi cha ngươi. Nhưng bây giờ thì sao, Hoàng đế chính là quan lớn, quan lớn nhất rất lớn, quan lớn nhất..."
Đi quanh hàng rào của lớp học, đường núi kéo dài xuống, bọn nhỏ đang hưng phấn chạy băng băng, nữ hài cõng cái sọt nhỏ kia cũng ở trong đó, người tuy nhỏ gầy, nhưng đi cũng không chậm, chỉ là khi Ninh Hi nhìn sang, tiểu cô nương cũng quay đầu lại nhìn, cũng không biết có phải là nhìn bên này hay không. Ninh Hi kéo tay Cẩm Nhi, quay đầu nói: "Di, bọn chúng đi hái rau dại, đi nhặt củi đi, ta có thể đi hỗ trợ không?"
"Ngươi đi đi... Ngươi đi đi, lại phải phái người theo ngươi..." Cẩm Nhi quay đầu lại nhìn nữ binh ở phía sau: "Như vậy đi, ngươi hỏi cha ngươi đi đi. Tuy nhiên, hôm nay tốt hơn là trở về bồi muội muội."
"Ồ." Ninh Hi nhẹ gật đầu. "Không biết muội muội hôm nay có khóc nữa không. Nữ hài tử đều thích khóc..."
Tiểu cô nương cõng cái sọt và đám hài tử đã chạy về phía xa, ở giữa lòng sông càng xa một chút, binh sĩ thành hàng tiến hành huấn luyện, phát ra tiếng hò hét. Cẩm nhi cùng Ninh Hi đi về phía một sân nhỏ cách sườn núi không xa. Gió núi mát mẻ., Trong sân có một gốc cây lớn, dây đu trên cây đung đưa theo gió, nghiêng về phía một gian phòng bên ngoài viện mở cửa sổ, trước cửa sổ là nam nhân và phụ thân đang ghi cái gì đó. Nguyên Cẩm Nhi và Ninh Hi thấy bên ngoài viện cũng có một nam tử đang đứng, đây là quân nhân của Võ Thụy doanh., Nguyên Cẩm Nhi lại có chút ấn tượng, người này tên là La Nghiệp, ở trong quân thành lập một đoàn thể nhỏ tên là Hoa Viêm Xã, có lẽ là tới gặp Ninh Nghị.
Bình thường Ninh Nghị cũng không có làm việc công, chỉ là thỉnh thoảng sẽ gọi người tới, lúc này hơn nửa là vì đã đến giờ cơm trưa.
Tiểu Ninh kiêng kỵ đang chơi tảng đá dưới mái hiên.
"A, muội muội không khóc." Không nghe thấy tiếng khóc trong sân, Ninh Hi khá vui vẻ, buông tay Cẩm nhi ra: "Ta đi vào xem muội muội."
Thấy ca ca đã trở về, Tiểu Ninh cố kỵ đứng lên, đang định nói chuyện, lại nghĩ tới cái gì, giơ ngón tay lên nghiêm túc giơ lên, chỉ vào gian phòng phía sau. Ninh Hi gật đầu, một lớn một nhỏ hướng trong phòng nhẹ nhàng đi vào.
Cẩm nhi nhẹ gật đầu với La Nghiệp đang chờ ngoài viện, đẩy cửa sân đi vào.
Một lát sau, Ninh Nghị ngừng bút, mở cửa gọi La Nghiệp vào.
Ngày hôm nay là ngày mùng hai tháng năm, tất cả tiểu Thương Hà, xem ra đều bình thường, bình tĩnh. Có đôi khi, thậm chí sẽ khiến người ta giật mình, quên mất biến đổi lớn khắp thế giới.
Trong thư phòng, mời La Nghiệp ngồi xuống. Ninh Nghị rót một chén trà, lấy mấy miếng trà ra, cười hỏi: "Chuyện gì?"
"Đối với chuyện lương thực trong cốc, ta nghĩ đã nhiều ngày, có lẽ có một biện pháp, muốn nói riêng với Ninh tiên sinh."
Ninh Nghị còn chưa có ngồi xuống, lúc này hơi nghiêng đầu.