Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Phản tặc có con đường phản tặc, giang hồ cũng có quy củ giang hồ."
Đón gió tuyết đi về phía trước, vượt qua sơn đạo, nữ tử tên là dưa hấu nhẹ giọng mở miệng. Mái tóc của nàng lay động trong gió tuyết, dung mạo tuy có vẻ ngây thơ, nhưng lời nói lúc này cũng không dễ dàng.
"Nếu đã đặt chân trên thế đạo này, phụ thù không đội trời chung. Không phải ai muốn buông bỏ thì có thể bỏ được. Sau khi ta về Miêu Cương, ba vị ca ca của Tề gia, ngươi phải nhìn một chút."
"Ta nghe nói chuyện đêm nay không đánh nhau, ta rất vui." Ninh Nghị gật đầu sau đó lại khẽ thở dài: "Tam đao lục động có chuyện gì vậy?"
"Năm vị đại ca Tề gia có thiên phú, tương lai nói không chừng sẽ có thành tựu lớn đánh thắng ta. Trước mắt không động thủ, đó là hành động sáng suốt."
Tề gia vốn là năm huynh đệ, sau khi diệt môn họa xong, còn lại nhị nhị, lão tam, lão ngũ, lão ngũ cùng Tề tân hàn, dưa hấu dừng một chút.
"Về phần ba đao sáu động, ba đao sáu động sẽ không chết. Giết Tề thúc thúc, ta tự thấy hổ thẹn, nếu thật sự giải quyết được, ta cũng kiếm được."
"Ba đao sáu động... Khó coi."
"Phụt..."
dưa hấu nở nụ cười, nghiêng đầu liếc Ninh Nghị một cái, hai người lúc này đã song song mà đi. Xuyên qua khu rừng nhỏ phía trước, đến sườn núi uốn lượn, đã là một vùng đất bằng phẳng, bình thường bên này có thể nhìn thấy cảnh thi công ở phía xa, lúc này tuyết rơi khắp nơi, lại không nhìn thấy, bước chân hai người ngược lại chậm lại. dưa hấu tùy tiện tìm gỗ ngã xuống, ngồi xuống.
"Sau khi ta về Miêu Cương, ngươi mang nhiều Lục tỷ tỷ mang bên người, hoặc là Trần Phàm, Chúc Bưu cũng được, có bọn họ, cho dù hòa thượng tới đây, cũng không thể làm ngươi bị thương. Ngươi đắc tội nhiều người, hiện giờ tạo phản, không được phép sai lầm, võ nghệ của ngươi không được một lần, cũng không thành cao thủ nhất lưu, những chuyện này, đừng ngại phiền phức."
"Các ngươi luôn nói ta không thể thành cao thủ hạng nhất, ta cảm thấy ta đã đúng rồi." Ninh Nghị ngồi xuống bên cạnh nàng: "Lúc đầu đề cập tới chuyện này, sau đó ta ngẫm lại, nàng có định nghĩa rất cao cao cao thủ. Kết quả ngươi cũng nói như vậy... Đừng quên ta ở trên điện Kim Loan một chưởng đã lật ngược đồng Quán."
"Ngươi lấy thế đè người, quan hệ với võ nghệ không lớn." dưa hấu mỉm cười: "Thân ở thượng vị, lấy mạng đánh nhau, tức sùi bọt mép, lý lẽ hùng dũng, những thứ này đều là thế, ngươi ở trên Kim Loan điện có thể áp đảo được những quyền thần kia, là rất lợi hại, cũng là bởi vì ngươi bất chấp tất cả, không lưu lại đường sống, cũng không thể lần nào cũng liều mạng được. Ngươi cũng không phải dùng để đánh nhau, để cho người có thể dốc sức liều mạng đi là được rồi."
Nàng và Ninh Nghị gút mắc không phải ngày một ngày hai. Trong mấy tháng này, mỗi lần đều đấu võ mồm với nhau, nhưng giờ phút này tuyết lớn bay tán loạn, thiên địa tịch liêu, hai người ngồi trên mảnh gỗ này, nàng dường như lại cảm thấy có chút ngượng ngùng. Nhảy ra, đi tới phía trước, thuận tay vung ra một quyền.
"Sau khi ta rời đi, bọn Trác Tiểu Phong sẽ giữ lại cho ngươi."
Nàng đánh ra một quyền, chạy hai bước, vù vù hai quyền.
"Vốn là đệ tử do ngươi dạy dỗ ra, ngươi dạy bọn họ thêm vài năm nữa, xem xem có thành tựu gì không. Lúc bọn họ ở Miêu Cương, cũng đã tiếp xúc qua không ít chuyện, hẳn là cũng có thể giúp được ngươi."
Vóc người dưa hấu vốn không cao lớn, lại thêm khuôn mặt non nớt, thậm chí lộ vẻ nhỏ nhắn, nói hai câu, thanh âm cũng không cao, nói xong lại ngừng lại, liếc nhìn Ninh Nghị. Thấy Ninh Nghị như cười mà như không động đậy, gã mới quay đầu đi, chậm rãi thúc đẩy quyền phong.
"Mấy năm trước ngươi ở Hàng Châu, học được mấy chiêu Bá Đao, Lục tỷ tỷ dạy ngươi phá Lục Đạo, đúng là cách phát lực rất tốt, nhưng phá Lục Đạo cương mãnh, đả thương thân thể. Phải giúp ngươi điều trị, Lục tỷ tỷ đã có cách của tỷ ấy., Nhưng thân hình của ta vốn không thích hợp dùng Bá Đao, sau đó tuy rằng tìm được biện pháp, phụ thân cũng dạy ta một bộ quyền pháp. Quyền pháp này chỉ để tu khí, chuyên sửa cho ta, người khác cũng không biết. Ta cũng là mấy năm qua mới lĩnh hội, dạy cho người khác. Ta mỗi ngày đều luyện, ngươi có thể xem."
"Lúc trước ở Hàng Châu, ngươi nói đến dân chúng dân bản địa, Lam Hoàn cũng có chút manh mối. Ngươi cũng đã giết Hoàng đế, muốn sống ở Tây Bắc thì cứ ở Tây Bắc đi. Nhưng tình thế hiện tại, nếu như không đứng vững, ngươi cũng có thể Nam hạ. Ta... Ta cũng hi vọng ngươi có thể đi Lam Hoàn Dung nhìn xem, có một số việc, ta không ngờ, ngươi cũng phải giúp ta một tay."
Trong miệng nàng nói, trong gió tuyết, thân hình ra quyền từ chậm tới nhanh, kích, nện, đập, đầu gối, khuỷu tay, nhảy vọt, từ từ như vòng tay., Tiểu Minh Vương như Thiên Thủ, Ninh Nghị đã từng chứng kiến quyền pháp liên quyền của Tiểu Kim Cương. Lúc trước nàng đấu với ba huynh đệ Tề gia, lấy một địch ba đột nhiên tiến không ngừng, lúc này diễn luyện chỉ thấy quyền phong không thấy lực đạo, thân ảnh rơi vào trong mắt lại có vẻ khá đáng yêu, giống như cô bé đáng yêu này đang không ngừng nhảy múa, chỉ có những bông tuyết rơi xuống từ trên không trung bay lên, lơ lửng trên không trung, tụ tập, xung đột, có tiếng gào thét.
Mỗi một quyền đều ngắn, nhưng thân hình tiến đến, khí mạch dài dằng dặc, đến nỗi thanh âm nói chuyện của nàng, từ đầu đến đuôi đều có vẻ nhẹ nhàng bình tĩnh, xuất quyền càng lúc càng nhanh, lời nói lại không thay đổi chút nào.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Nhưng mà nửa năm qua, nàng vẫn theo thói quen tìm Ninh Nghị, đấu võ mồm. Lúc này niệm tình sắp ly khai, lời nói mới lần đầu tiên yên tĩnh trở lại. Trong lòng nôn nóng, lại là càng lúc càng nhanh, hiển lộ ra.
"... Ngươi năm nay hai mươi ba tuổi phải không?"
"... Bắt đầu từ khi Thánh Công bắt đầu, về cái này...Ách..."
Tây qua nói chuyện, tiểu Kim Cương trên tay vẫn đang đánh quyền càng lúc càng nhanh, đến khi nghe được câu hỏi đột ngột của Ninh Nghị, động tác và lời nói trên tay mới đột nhiên ngừng lại. Lúc này nàng chắp tay, một quyền hướng về phía trước duỗi thẳng, thần sắc cứng đờ, nắm tay nhỏ nhắn lắc lư trên không trung, sau đó thân hình đứng thẳng lên: "Liên quan gì tới ngươi?"
"Chúng ta thành thân, đã mấy năm rồi?" Ninh Nghị từ trên gỗ đi xuống.
"Chúng ta... xem như đã kết hôn sao?"
"Đã mấy năm như vậy, hẳn là vậy đi."
Nàng vốn là bày ra tư thế, tiếp tục đánh quyền. Nghe được câu này, lại ngừng lại, đặt song quyền xuống, đứng ở đó.
"Mấy năm nay, ta cũng không phải là không có ai gả, chỉ là chuyện của Lam Hoàn chưa từng yên lòng. Ngươi... Ngươi mấy thê tử, hài tử của ngươi đều sắp trưởng thành, cùng ta... cùng ta..."
Đã không còn quyền của nàng, gió tuyết lại trở về trạng thái đang bay xuống, lúc này lời nói của nàng mới thoáng cứng ngắc lại, thân hình cũng cứng ngắc, cứ như vậy đứng thẳng tắp, hai nắm tay nắm bên người, hơi nghiêng đầu.
Như Ninh Nghị từng nói, nàng hai mươi ba tuổi, ở thời đại này, đã là lão cô nương cũng không tính, chỉ có thể nói là tuổi không ai muốn. Mà cho dù là trong những năm như vậy, ở những năm trước, ngoại trừ một lần bị hắn phản bội, hai mươi ba tuổi là ôm chặt lấy nàng ngay cả trong gió tuyết cũng chưa từng có...
Bông tuyết rơi xuống, nàng đứng nơi đó nhìn Ninh Nghị đi tới. Nàng chuẩn bị rời đi, trong gió tuyết như vậy có lẽ sẽ xảy ra điều gì đó.
Ít nhất... Cũng nên có một ôm ấp cứng ngắc...
Gian phòng ở giữa sườn núi, đèn dầu vẫn còn hơi sáng, trong đèn dầu, Tô Đàn Nhi lật xem sổ sách ghi chép trong tay. Lúc quay đầu, Tiểu Kiệt và Ninh Hi đã ngủ ở trên giường cách đó không xa.
Nàng lại nhìn về phía cửa sổ bên kia, mặc dù cách cửa sổ rất dày không nhìn thấy tình trạng bên ngoài, nhưng vẫn có thể nghe được thanh âm gió tuyết đang biến lớn lên.
Ban đêm như vậy, hắn hẳn sẽ không trở về nghỉ ngơi.
Nàng nghĩ như vậy, lại nghiêng đầu cười khẽ. Không biết từ lúc nào, thân ảnh trong phòng đã tắt đèn, lên giường nghỉ ngơi.
Gió tuyết lại đem mảnh thiên địa này bao vây lại.
Thân thể trần trụi...
Mùa đông lạnh qua một đêm, sáng sớm, tuyết rơi trên bầu trời trở nên yên tĩnh, cả phiến thiên địa dần dần được bao bọc bằng bạc, thay thế màu sắc thâm thu hoang vu.
Lúc sáng sớm, sư phụ đầu có chút mơ hồ, Đoàn Tố Nga liền tới chăm sóc nàng, nấu cháo cho nàng, sau đó, lại nấu mấy vị dược liệu, trừ lạnh thay nàng.
Đoạn Tố Nga vốn là thân vệ bên cạnh vị Lục trại chủ kia, sau khi đến sông Thương Hà, được an bài bên cạnh sư phụ. Một bên là hoa khôi kinh thành, một bên tập võ giết người, một bên là hoa khôi ôn nhu u buồn, nhưng giữa hai người, ngược lại không sinh ra hiềm khích gì. Đây là bởi vì bản thân sư phụ học thức không tệ, sau khi tới đây nàng không nguyện tiếp xúc với ngoại giới quá nhiều, chỉ giúp Vân Trúc sắp xếp lại các loại cổ tịch văn quyển.
Đoạn Tố Nga ở trong núi vốn có nhà cửa, trượng phu chết vì Thanh Mộc trại, con trai dưới gối cũng đã đến tuổi đọc sách biết chữ, gần đây hoàn cảnh của Thanh Mộc trại không tệ, có thể khiến hài tử trong nhà có cơ hội đọc chữ, tương lai hiểu chuyện, là ước mơ lớn nhất trong núi của phu nhân. Xưa nay cùng sư phụ nói chút chuyện trong cốc, lúc nhàn hạ cũng sẽ tới hỏi chút ít tâm đắc học tập.
Hoa khôi chính thức của tháng này chính là ngôi sao vĩ đại làm người đời sau tin phục, hơn nữa còn tương đối với ngôi sao lớn, bọn họ còn phải càng thêm nội tình, kiến thức học thức. Đoạn Tố Nga bội phục nàng, trong lòng nàng, kỳ thật ngược lại càng bội phục người phụ nhân này sau khi trượng phu chết còn có thể lạc quan một tiểu hài tử khu vực lớn.
"Nghe nói Tây qua đi về phía nam đêm qua, vị cô nương Tây qua muốn cùng ba vị sư phụ Tề gia tỷ thí, mọi người đều chạy đi xem, vốn còn tưởng rằng, sẽ đại chiến một trận đây..."
"Tây qua cô nương, tuổi còn trẻ, tông sư cũng không biết làm sao để luyện công phu bá đao của nàng, chỉ sợ so với trại chủ cũng không kém bao nhiêu. Ba vị Tề gia có thù với nàng, tạm thời xem ra không báo được, chỉ là cha không đội trời chung, chuyện này, mọi người đều sẽ để trong lòng..."
"Mọi người trước mắt đều đang nói chuyện kinh sư, thành bị phá, người bên trong sợ là không dễ sống, Lý cô nương, ngươi ở bên kia không có thân tộc chứ."
Trong lúc nói chuyện, sư phụ thỉnh thoảng mới thức tỉnh trong suy nghĩ cứng nhắc của mình. Sư phụ đương nhiên không có thân tộc trong kinh thành, thế nhưng... Lý mẫu thân, những tỷ muội trong lâu kia... Các nàng hiện giờ thế nào rồi, nghi vấn này dù trong lòng nàng nhớ tới, cũng không dám đụng vào.
Lần đầu tiên khi nữ tử vây thành, nàng đã được dưới thành hỗ trợ, nhìn thấy rất nhiều thảm kịch. Sở dĩ trải qua thảm trạng như vậy, là vì tránh cho cục diện không thể thừa nhận nổi phát sinh. Nhưng từ nơi này trở lại... trong lòng người bình thường., Chỉ sợ đều là suy nghĩ không được tỉ mỉ. Những kẻ cuồng loạn kia xông tới, gào thét sau khi gãy ngón tay, gánh nặng các loại tiếng kêu rên sau khi thương thế... Điều này càng thê thảm hơn là tình huống gì? Tư duy của nàng cũng không khỏi bị kẹt lại ở đây.
Ở lầu canh nhiều năm như vậy, Lý mẫu thân từ trước đến nay vẫn có biện pháp, có lẽ có thể may mắn thoát thân...
Bất quá, hơn ngàn dặm sau khi Biện Lương thành bị phá, nữ tử ở lầu canh quả thật đã liều mạng tìm kiếm che chở, nhưng Lý sư sư đã từng quen các cô nương kia., Các nàng được xếp vào danh sách kỹ hộ đầu tiên được đưa vào quân doanh của nữ chân nhân. Mẫu thân Lý Uẩn, từ khi nàng tiến vào tầng gác gai liền cực kỳ quan tâm đến nàng, cũng rất có trí tuệ nữ tử, đã bốn ngày trước uống thuốc tự tử cùng vài nữ tử băng trắc lâu. Mà những nữ tử khác sau khi bị đưa vào quân doanh nữ tử chân chính, trước mắt đã có hơn mười người kiên cường không chịu nổi nhục tự sát bị ném ra ngoài.
Những chuyện này, nàng phải rất lâu sau mới có thể biết được.
Trong sơn cốc tuyết rơi không ngừng, nhưng một số bầu không khí trong cốc, cho dù sư phụ xuất môn không nhiều, lúc này cũng có thể cảm thụ được biến hóa. Trong tuyết rơi, nàng ngẫu nhiên có thể nghe thấy tiếng hò hét từ khe sông đối diện truyền đến, binh sĩ khiêng gốc cây, trong tuyết lớn như vậy., Chạy băng qua đường núi, cũng có từng đội từng đội, ở giữa thương khố và công trường cùng hò hét thổi ra tuyết đạo, tới lui người đi nói chuyện, trong tiếng la lên ẩn chứa tinh khí thần, so sánh với mấy ngày trước lại có sự khác biệt rõ ràng.
Đây là cải biến sau khi Biện Lương Thành bị phá mang đến.
Tuyết rơi hai ba ngày về sau, mới dần dần có dấu hiệu dừng lại. Trong thời gian này, đám người Tô Đàn Nhi, Nhiếp Vân Trúc đều đã tới thăm nàng. Mà tin tức Đoạn Tố Nga mang đến, phần lớn là liên quan đến việc Tây Hạ xuất binh lần này, trong cốc vì không ngừng thương nghị, sau đó, lại có một đạo tin tức đột nhiên truyền đến.
Mấy ngày trước, lão luyện tướng công đạo trấn thủ Tây Bắc nhiều năm, tại Thanh giản thành lão trạch, cùng thế hệ trường từ.
Sư phụ nghe được tin tức này, cũng bỗng dưng ngồi hồi lâu. Lần đầu tiên Lương Bảo vệ chiến đấu, tướng lãnh trấn thủ thành chính là Tả tướng Lý Cương cùng vị tướng công danh chấn thiên hạ này. Sư phụ cùng hắn tuy là một người trên trời dưới đất, nhưng Biện Lương có thể bảo vệ, vị lão nhân này ở trình độ rất lớn có tác dụng đỉnh trụ, đối với vị sư phụ này, sư phụ trong lòng kính trọng không thôi.
Tuyết rơi đã ngừng, sư phụ từ trong phòng đi ra ngoài, trong thiên địa, đều là một mảnh trắng xóa. Cách đó không xa trong sân có người đang đi lại, trên nóc nhà, một nữ tử đang ngồi xếp bằng, một tay chống cằm, nữ tử kia mặc một bộ quần áo sền sệt màu trắng., Màu trắng ủng tuyết, khuôn mặt tinh xảo thậm chí mang theo vẻ mặt non nớt khiến người ta không khỏi nhớ tới nữ tử nhà giàu có phương nam thủy hương, nhưng mà sư phụ biết, nữ tử trước mắt ngồi trên nóc nhà nghiễm nhiên giống như thiếu nữ ngây thơ, trên tay giết người vô tính, chính là đầu sỏ phản tặc ở phía nam, Bá Đao Lưu Tây dưa.
Xưa nay nàng thường hay đấu võ mồm với Ninh Nghị, nhưng giữa hai người, sư phụ có thể nhìn ra, là có chút không minh bạch tư tình. Những năm gần đây, vị hảo hữu tuổi thơ văn năng võ hành thế gian, rốt cuộc kết giao bao nhiêu bằng hữu kỳ quái, trải qua bao nhiêu chuyện, nàng kỳ thật một chút cũng không rõ ràng.
Dựa theo lời nói của Đoạn Tố Nga, vị cô nương này cũng ở hai ngày trước, liền muốn di chuyển về nam. Có lẽ cũng bởi vì sắp chia lìa, ánh mắt của nàng trên nóc nhà kia, cũng có chút mờ mịt và không muốn.
Nàng có thể ngồi trên nóc nhà chứng tỏ Ninh Nghị đang giảng bài cho một đám quan quân trung tầng ở phía dưới. Đối với những thứ mà lão giảng, sư sư có chút không dám nghe, nàng lách qua cái sân này, đi dọc theo đường núi, xa xa có thể nhìn thấy cảnh náo nhiệt tụ cư trong thung lũng kia, mấy ngàn người trong lúc phân bố mấy ngàn người., Mấy ngày nay tuyết đọng rơi xuống sớm đã bị đẩy ra bốn phía, một bên chân núi, hơn mười người cùng hò hét, đẩy tảng đá to lớn xuống dốc đất. Một bên lòng sông, quân nhân chuẩn bị xây dựng nên bờ suối đào bới dòng nước dẫn nước lên, âm thanh rèn sắt leng keng leng keng ở bên cạnh cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Đã có hài tử to to to nhỏ nhỏ nhỏ ở trong đó đang vội vàng hỗ trợ.
Nàng đi xuyên qua rừng cây một bên, người cũng bắt đầu nhiều lên, tựa hồ có chút nữ nhân đang đi về phía này xem náo nhiệt, sư phụ biết giữa sườn núi bên này có một vùng đất bằng lớn, sau đó nàng từ xa đã tập hợp quân nhân, tổng cộng có hai khối vuông, ước chừng là hơn ngàn người, phía trước có người lớn tiếng nói chuyện.
"... Ta có pháo...một khi tập kết, Bình Sơn Thiết diều hâu mạnh nhất của Tây Hạ, thật ra cũng không đáng sợ... Điều đáng lo nhất, chính là Tây Hạ Bộ Bạt... Chúng ta... Đa sơn chung quanh, tương lai khai chiến, con đường gập ghềnh nhanh nhất, làm sao đón đánh, các bộ đều cần... Lần này vừa cứu người, cũng là luyện binh..."
Giọng nói của giáo dục xa xa truyền đến, Đoạn Tố Nga cách đó không xa lại nhìn thấy nàng, đi về phía nàng nghênh đón.
"Lý cô nương, cô ra ngoài đi lại... "
"Tố Nga tỷ, đây là..."
"Chúng ta phải xuất binh rồi."
"Hả?"
"Đại quân Tây Hạ đã đến gần Thanh giản thành, chúng ta ra hai đội ngũ, mỗi đội năm trăm người, hai bên trái phải tập kích quấy nhiễu đại quân công thành..."
"Người của Tây Hạ...có rất nhiều nhỉ?"
"Tây Hạ hưng binh gần mười vạn, cho dù toàn quân xuất động, sợ gì cũng không có phần thắng, huống chi lão chủng tướng công qua đời, bên này chúng ta cũng không có người nào nói đúng lời với Tây Quân. Một ngàn người này, chỉ ở Tây Hạ công thành kiềm chế một chút, quan trọng nhất là thành trì nếu bị phá, bọn hắn có thể ở giữa núi rừng ngăn giết Tây Hạ Bộ Tử, để nạn dân chạy trốn thật nhanh... Việc chúng ta có thể làm cũng chỉ có bấy nhiêu."
Ở chung mấy tháng, Đoàn Tố Nga cũng biết sư phụ tâm thiện, nhỏ giọng kể lại một ít tin tức. Trên thực tế, mùa đông giá rét đã tới, các loại xây dựng qua mùa đông của Tiểu Thương Hà còn chưa hoàn thiện, thậm chí trong mùa đông này còn phải chuẩn bị một phần nước chảy, đợi đến năm xuân, nhân thủ đã không đủ, có thể phái ra ngoài một ngàn tinh nhuệ cũng không phải dễ dàng gì.
Hai người vừa nói, vừa đi lên sườn núi, phía dưới sơn cốc, giáo trường, hàng ngũ dần dần đều lọt vào tầm mắt, sau đó sư phụ nghe thấy hơn ngàn người cùng kêu lên, đội ngũ kia lập định, tuy chỉ có ngàn người, nhưng sĩ khí tăng vọt, sát khí ngút trời!
Xa xa đều là tuyết trắng, khe núi, khe núi xa xa ngăn cách, biển tuyết kéo dài vô tận, ngàn người xếp thành hàng ở chân núi, lật qua lật lại, như một con rồng dài.
Sư phụ khẽ mở miệng, bạch khí phun ra.
Kể từ nửa năm trước, Võ Thụy doanh tạo phản, đột phá Biện Thành, Ninh Nghị đương thời Thí Quân, hiện nay ở dưới trướng của Ninh Nghị, công phá Biện Quân Nam, Trung Nguyên rung chuyển, người Tây Hạ từ Nam đến, tướng công của Tây Bắc này rải rác khắp nơi, mà sĩ khí của Võ Thụy doanh mặc dù ở trong loạn cục, cũng có thể lẫm liệt như thế, sĩ khí như vậy, nàng ở tại Biện Lương thành thủ thành nhiều ngày, cũng chưa từng thấy qua...
Thiên hạ này, võ triều, thật sự sẽ xong đời sao?
Thân thể nàng lay động, ở trong phản quang của tuyết trắng, cảm thấy choáng váng.
Ta... nên đi đâu đây...
Thân thể trần trụi...
Yêu luyến luyến cũng được, sợ hãi cũng được, tâm tình của con người ngàn vạn, không ngăn được chuyện gì nên xảy ra. Mùa đông này, lịch sử vẫn như cái bánh xe khổng lồ bị nghiền nát.
Trong mười hai tháng, người Tây Hạ phá thanh giản, Duyên Châu mấy thành, trong mùa đông giá rét, dân chúng Tây Bắc lưu dân ly hương, lưu hương tứ tán, cháu trai gieo trồng sư đạo, suất lĩnh Dư bộ quân Tây Quân bị nữ chân nhân kéo tới bên bờ bắc Hoàng Hà, không cách nào thoát thân. Lúc Thanh giản thành bị phá, Chủng gia từ đường, tổ phần đều bị hủy. Trấn thủ phía tây võ triều hơn trăm năm, kéo dài năm đời tướng lãnh, làm cháy hết các loại quân nhu ở đây.
Kinh thành, liên tục mấy tháng rung chuyển và khuất nhục vẫn còn đang tiếp tục lên men. Trong thời gian vây thành, nữ chân nhân độ lượng yêu cầu tài vật vàng bạc, khai phong phủ cướp đoạt mấy lần trong thành, lấy xu thế xét nhà, lấy vàng bạc của nhà nghèo xét ra, hiến cùng nữ chân nhân, kể cả Biện Lương cung thành, cơ hồ đều đã bị vận chuyển hết.
Đây chỉ là một góc băng sơn kịch nát của Biện Lương, trong thời gian mấy tháng liên tục, nữ tử trong Biện Lương thành bị đưa vào, mang vào trong quân Kim Nhân, có đến mấy vạn. Chỉ là Hoàng hậu, Hoàng hậu và Hoàng hậu, cung nữ, cung nữ, các quan viên phú hộ trong thành, phụ nữ trong nhà liền có mấy ngàn người. Cùng lúc đó, nữ tử chân nhân cũng đang trắng trợn lùng bắt thợ thủ công trong Biện Lương thành, thanh tráng làm nô.
Loại cướp đoạt tài vật này, việc bắt nam nữ thanh tráng tuần hoàn trong vòng mấy tháng, chưa từng đình chỉ. Đến năm thứ hai, trong Biện Lương thành nguyên bản trữ vật tư đã hết, dân chúng trong thành đang ăn lương thực, mèo trong thành., Chó, thậm chí là vỏ cây, bắt đầu đổi con mà ăn, người chết đói vô số. Trên danh nghĩa vẫn có võ triều triều triều đình thiết lập trong thành, để dân chúng trong thành dùng tài vật trân quý đổi lấy một chút lương thực bảo toàn, sau đó lại đem những tài vật này chơi đùa đưa vào quân doanh của nữ tử thật.
Đến ba tháng này, nữ chân nhân mới bắt đầu áp giải số lượng lớn tù binh lên phía Bắc. Lúc này trong quân doanh của nữ tử hoặc chết hoặc nữ tử bị dâm đãng đến chết, phụ nhân đã đạt tới vạn người. Mà trên đường đi, trong quân doanh của nữ tử này mỗi ngày vẫn có rất nhiều thi thể nữ tử bị tra tấn vô tận, sau khi bị làm nhục thì bị ném ra ngoài.
Cho dù gia đình sử gia hậu thế thích ghi chép mấy ngàn phi tần, đế cơ và nữ tử phú hộ quan lớn gặp chuyện, hoặc là bị làm nhục của người hoàng đế, để tỏ rõ sự thảm hại. Nhưng trên thực tế, những nữ tử có thân phận nhất định, nữ chân nhân này khi dâm đãng, còn có chút lưu thủ. Còn các nữ tử bình dân, phụ nhân, trên đường đi, gặp phải mới thật sự là đối đãi như heo chó, động tay chém giết.
Một mực đến Kim quốc nội, lúc này đây nữ quân đông bắt được nam nữ hán tử bị bắt làm tù binh từ phía nam, trừ bỏ người chết có đến hơn mười vạn người. Hơn mười vạn người này, nữ nhân trở thành kỹ nữ, nam nhân đều là nô lệ, đều bị giá rẻ, tùy ý buôn bán. Bắt đầu từ ngàn dặm đường máu ở phía bắc, đến mấy năm sau, sống sót mười mấy năm, những gì bọn họ trải qua mới là thật sự...
Cảnh tượng vô cùng thê thảm!