Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Bầu trời xám xịt, trong gió lạnh vào đông, giống như muốn biến sắc. Hầu gia thôn, đây là bờ bắc Hoàng Hà, một thôn nhỏ không có danh tiếng gì, đó là đáy mười tháng, mắt thấy sắp chuyển lạnh, Hậu Nguyên Cương cõng trên lưng một chồng củi lớn, từ trong núi đi ra.
Trẻ con cùng tuổi với hắn cũng không thể chặt nhiều củi như vậy, chớ nói chi là vác về. Hậu Nguyên Đà năm nay mười hai tuổi, vóc dáng không cao, nhưng tự nhỏ bé, trẻ con nhà nghèo sớm đương gia... Lúc này nói như vậy cũng không được lưu hành, Hậu Nguyên Phù gia cũng không coi là bần cùng, phụ thân của ông ta làm lính, đi theo quân đội, ăn một miếng bán mạng, quanh năm không ở nhà, nhưng có phụ thân lương, mẫu thân cần cù, cuối cùng cũng coi như không có ông ta đói.
Trong trí nhớ của hắn, phụ thân không có đọc sách, nhưng quanh năm ở bên ngoài, kỳ thật gặp gỡ nhiều, tên của phụ thân hắn là tiên sinh ở bên ngoài mời kiến thức văn đoạn chữ, nghe nói rất có văn khí. Trong mấy lần gặp gỡ, phụ thân trầm mặc ít nói, nhưng cũng đã nói không ít chuyện bên ngoài, dạy hắn không ít đạo lý, dạy hắn tại nhà hắn muốn hiếu thuận với mẫu thân, cũng từng hứa hẹn với hắn, tương lai có cơ hội, sẽ đưa hắn ra ngoài gặp gỡ.
Năm xưa trong nhà gian khổ, nhưng ba năm trước, phụ thân ở trong quân thăng lên một tiểu quan, gia cảnh liền tốt hơn không ít. Nửa năm trước, phụ thân từng trở về một lần, mang về rất nhiều thứ tốt, cũng nói cho hắn biết tình huống chiến tranh. Phụ thân theo một trưởng quan tốt, đánh thắng trận, bởi vậy được rất nhiều ban thưởng.
Thôn Hầu Gia tọa lạc trong núi, là một trong những thôn xóm hẻo lánh nhất, chuyện bên ngoài, khi truyền tới thường trở nên mơ mơ hồ hồ, Hậu Nguyên Đà chưa từng có cơ hội đọc sách, nhưng đầu óc linh hoạt hơn hài tử bình thường, hắn thỉnh thoảng sẽ tìm người từ bên ngoài đến nghe ngóng một phen., Nghe nói ngoại lai không yên ổn, nữ chân nhân đánh xuống, thiên hạ đại loạn, phụ thân nói qua với hắn sau, hắn mới biết được, trong đại chiến bên ngoài, phụ thân dẫn đội xung phong ở hàng đầu... Giết không ít bại hoại.
Hắn cực kỳ tự hào về chuyện này, nửa năm gần đây, thường xuyên cùng đám bạn bè trong núi khoe khoang, phụ thân là đại anh hùng, bởi vậy được ban thưởng: Con trâu bao gồm con bò nhà hắn mới mua kia, cũng là ban thưởng. Thứ này, toàn bộ Hầu gia thôn, cũng chỉ có hai con.
Trong tưởng tượng của Hậu Nguyên Minh, hắn sẽ ăn nhiều hơn, lớn lên tráng kiện, sau đó theo phụ thân ra ngoài làm lính, giết người xấu, sau đó được ban thưởng một đống. Có lẽ vài năm nữa, hắn sẽ có cơ hội như vậy.
Cơ hội tới sớm.
Hắn vĩnh viễn nhớ rõ, khí tiết rời khỏi thôn Hầu gia hôm đó, âm trầm lạnh lẽo, thời tiết trở nên càng lạnh lẽo. Hắn đốn củi từ trong núi đi ra, về đến nhà thì phát hiện một số thân thích, người trong thôn đã tụ tập tới - thân thích bên này đều là nhà mẫu thân, phụ thân không có nhà, trước khi mẫu thân thành thân, chỉ là một quân hán cô độc - những người này tới đây, đều đang nói chuyện trong phòng. Là phụ thân trở về.
Phụ thân có thân hình cao lớn, một thân mặc nhung gấm chưa tan, trên mặt có một vết sẹo, mắt thấy Hậu Nguyên Phù trở về, vẫy vẫy tay với hắn, Hậu Nguyên Đà chạy tới, liền muốn lấy đao chơi trên người hắn. Phụ thân tháo vỏ đao ra, sau đó bắt đầu nói chuyện với những người khác trong thôn.
"Năm nay đã bắt đầu thay đổi, cũng không biết lúc nào phong sơn. Thời gian bên ta quá gấp, quân đội đang chờ khai mạc, nếu đi trễ, sợ là sẽ không chờ ta, đây là tội lớn. Ta vào thành còn phải sắp xếp cho A Hồng và hài tử..."
"Vậy cơm cũng không ăn? Ngươi đuổi suốt đêm a..."
"Buổi sáng ngày mai sẽ đi, đừng đi đường đêm, nói không chừng gặp phải cường nhân..."
Trong lời nói của phụ thân, tựa hồ muốn lập tức mang theo mẫu thân cùng mình đi nơi nào, thôn nhân còn lại giữ lại một phen, nhưng phụ thân chỉ cười một tiếng: "Con ở trong quân cùng nữ chân nhân chém giết, trong vạn người tới, nhàn rỗi mấy tên cường nhân, cũng không cần sợ. Tất cả đều là vì quân lệnh như núi, không thể không đuổi."
Mẫu thân đang thu dọn đồ đạc trong nhà, Hậu Nguyên Đà cầm đao phụ thân đi qua hỏi thăm một chút, mới biết được phụ thân lần này là mua nhà trong thành, quân đội lại vừa khéo đi tới phụ cận, thừa dịp còn chưa mở, tuyết lớn cũng chưa phong núi., đón mình và mẫu thân qua. Chuyện tốt cỡ này, người trong thôn tự nhiên cũng sẽ không ngăn cản, mọi người thịnh tình giữ lại một phen, bên phía phụ thân, bao gồm rất nhiều thứ không cần trong nhà - bao gồm nhà ở, tạm thời giao phó cho mẫu thân mình trông giữ. Theo một ý nghĩa nào đó, tương đương với cho người ta rồi.
Vì vậy người một nhà bắt đầu thu dọn đồ đạc, phụ thân đóng xe bò lại, phía trên thả quần áo, hạt giống, dao phay, cày, xẻng, xẻng, mấy món đồ quý giá, mấy con gà trong nhà cũng bắt được. mẫu thân bày chút ít bánh nướng trên đường, chờ Nguyên Đà thèm ăn, trước tiên ăn một cái, lúc hắn ăn, thấy cha mẹ hai người tụ tập nói chuyện, sau đó mẫu thân vội vã ra ngoài, đi về nhà ông ngoại.
Không bao lâu, mẫu thân trở về, bà ngoại cũng trở về, trong nhà đóng cửa lại. Phụ thân nhỏ giọng nói chuyện với ông ngoại, bà ngoại là người không biết chuyện gì, ôm nước mắt của ông. Hậu Nguyên Đà nghe được phụ thân cùng ông ngoại thấp giọng nói: "Nữ chân nhân đến Biện Lương... Thủ không được... Chúng ta cửu tử nhất sinh... "
Ông ngoại hỏi thăm hắn một vài chuyện, cha nói: "Nếu các ngươi muốn đi, liền đi về phía nam... Có vị tiên sinh nói, qua Trường Giang có thể được thái bình. Lúc trước không phải nói, Ba Châu còn có họ hàng xa..."
Một phen giao lưu này, Hậu Nguyên Cương nghe không hiểu quá nhiều. Chưa đến chạng vạng tối, một nhà ba người bọn họ khởi hành. Tốc độ xe trâu không chậm, buổi tối liền ở trong núi nghỉ ngơi, ngày thứ hai, ngày thứ ba, lại đều đi cả ngày, đây không phải là đường đi phụ cận nội thành, nhưng nửa đường trải qua một lần đại đạo, ngày thứ tư đến một chỗ biên giới sơn lĩnh, có không ít người đã tụ tập ở đó.
Thời gian mấy ngày nay, Hậu Nguyên Đà trên đường đã nghe phụ thân kể không ít chuyện. Nửa năm trước, bên ngoài thay đổi triều đại, tháng trước nữ chân nhân xuôi nam, bọn họ đi ngăn cản, bị một kích đánh tan, hôm nay kinh thành không cứu được, có thể nửa thiên hạ đều bị luân hãm, những người bọn họ, muốn đầu nhập vào một đại nhân vật nào đó - nghe nói là trưởng quan trước kia của bọn họ.
Hậu Nguyên Cương còn nhỏ, không có khái niệm gì với kinh thành, đối với nửa thiên hạ cũng không có khái niệm gì. Ngoài ra, phụ thân cũng nói cái gì làm quan tham ô, làm sụp quốc gia, làm sụp quân đội, Hậu Nguyên Cương đương nhiên cũng không có suy nghĩ gì: Làm quan tự nhiên đều là bại hoại. Nhưng bất luận thế nào, lúc này ở sơn lĩnh này, hơn hai trăm người, đều là tướng sĩ giống phụ thân, người nhà của bọn họ.
Hơn hai trăm người, cộng lại đại khái năm sáu mươi hộ gia đình, hài tử cùng nữ nhân không ít, xe ngựa, xe bò, xe lừa đều có xe, trên xe đều có đồ vật khác nhau., Tuy rằng thoạt nhìn như là chạy nạn, nhưng mỗi người đều có chút vốn liếng, thậm chí có người trong nhà là đại phu, kéo nửa xe dược liệu. Phụ thân ở giữa những người này hẳn là một vị quan trưởng quan, thỉnh thoảng có người chào hỏi hắn, còn có một vị trưởng quan khác tên là Cừ Khánh, lúc ăn cơm chiều tới nói chuyện với cả nhà bọn họ.
Đêm hôm đó chờ bọn nhỏ Nguyên Đà chơi với nhau một lát, đến đêm khuya thì ngủ không được, hắn từ trong lều đi ra, ra ngoài đống lửa tìm được phụ thân, ngồi xuống bên cạnh phụ thân. Bên đống lửa này có vị trưởng quan Cừ Khánh cùng mấy người khác, bọn họ vừa nói chuyện vừa nói chuyện với phụ thân., Thấy hài tử tới, trêu hắn hai lần, cũng không kiêng kỵ hắn ở bên cạnh nghe. Hậu Nguyên Đà ngược lại nghe không hiểu, ôm trường đao, nằm ngủ trên đùi phụ thân. Thanh âm thỉnh thoảng truyền đến, ánh lửa cũng ấm áp.
"... Lúc Ninh tiên sinh rời kinh, vốn định sắp xếp lại kinh thành một lần rồi mới đi, nhưng mà để cho Thái Kinh lão nhân phá cục. Nhưng về sau, đám người Thái lão nhân cũng không chịu nổi. Bọn họ chuộc chuộc hành vi của Yến Vân lục châu, thừa dịp thủ đoạn cứu trợ thiên tai báo ra sau này., Thế cục trong kinh một mực căng thẳng... Ở bên phía Ninh tiên sinh, thủ đoạn này không chỉ khiến bọn họ cảm thấy khó chịu mà thôi. Sau đó Ninh tiên sinh suy đoán thế cục, các ngươi đều biết rồi, bây giờ vòng thứ nhất nên ứng nghiệm..."
"...Trong vòng một năm luân hồi, toàn bộ Bắc bộ Hoàng Hà bị luân hãm, trong vòng ba năm, Trường Giang từ Bắc ngã vào tay nữ chân, ngàn vạn lê dân trở thành dê béo mặc người xử lý. Người ngoài nói, nếu không có Ninh tiên sinh giết vua, thế cục sẽ không nhanh như vậy, ta và ngươi đều đã ở trong Võ Thụy doanh, phải biết tình hình thực tế... Nguyên bản có một tuyến sinh cơ, bị đám tiểu nhân này đùa giỡn, sinh ra đã lãng phí..."
"... Tần tướng quân bị bãi miễn lúc, ta liền nghĩ tới, thiên hạ này muốn kết thúc, một ngày mẹ của ta..."
"Nếu không có thê nhi trong nhà, lúc trước ta cũng theo bọn Ninh tiên sinh rời đi..."
"Cũng là sợ... là địch với thiên hạ, bên phía Ninh tiên sinh, chắc cũng không thái bình được đâu..."
"Trong Hạ thôn đã nói rồi, mạng phải tự mình kiếm. Phiền toái đương nhiên không thể thiếu, nhưng hiện giờ triều đình cũng không còn sức lực để quản chúng ta nữa. Tình cảnh bên phía Tần tướng quân, Ninh tiên sinh chưa chắc tốt, nhưng hắn đã có sắp xếp. Đương nhiên, đây là tạo phản, đánh giặc, không phải trò đùa, cho nên thật sự cảm thấy sợ, người nhà nhiều, cũng chỉ để cho bọn họ dẫn về Trường Giang bên kia thôi."
"Ở Trường Giang ta không có thân thích..."
"Có thì có, nhưng nữ chân nhân đánh nhanh như vậy, Trường Giang có thể bảo vệ được bao lâu?"
"Nữ thật dù sao cũng ít người, Ninh tiên sinh nói, dời đến Trường Giang phía nam, ít nhiều cũng có thể may mắn vài chục năm, nói không chừng mười mấy năm. Kỳ thật Trường Giang ở phía nam cũng có nơi để an trí, dư bộ tạo phản Phương Tịch, hạch tâm ở phía nam, quá khứ cũng có thể thu lưu. Nhưng mà đám người Tần tướng quân, Ninh tiên sinh đặt hạch tâm ở Tây Bắc, không phải là không có đạo lý, phía bắc mặc dù loạn, nhưng dù sao cũng không phải phạm vi của Võ Triều, chuyện bắt phản tặc sẽ không có bao nhiêu sức lực, tương lai ở phía bắc quá loạn, có lẽ còn có thể có kẽ hở sinh tồn. Đi về phía nam, nói không chừng sẽ phải gặp phải sự chèn ép toàn lực của Võ Triều... Nhưng bất kể thế nào, chư vị huynh đệ, sắp loạn lạc đến nơi, trong lòng mọi người đều có chuẩn bị."
"Làm binh lính mấy năm nay, trốn cũng tránh được đánh nhau. Năm ngoái nữ chân nhân xuôi nam, liền thấy loạn thế bộ dáng thế nào. Ta chỉ có mấy người trong nhà này, cũng nghĩ tới dẫn bọn họ trốn, chỉ sợ trốn không được. Không bằng đi theo Tần tướng quân, tự mình tìm đường sống."
"Đi Tây Bắc, chúng ta đi Lữ Lương Sơn sao? Bên Thanh Mộc trại?"
"Không phải, tạm thời không thể nói, chư vị đi theo ta là được."
"Vậy... Chúng ta coi như đi theo Tần tướng quân, Ninh tiên sinh bọn họ tạo phản đánh thiên hạ rồi sao?"
"Đúng vậy, thật ra ta vốn muốn, chúng ta cũng chỉ có một hai vạn người, trước kia cũng đánh không lại nữ chân nhân, thời gian mấy tháng ở Hạ thôn, Ninh tiên sinh liền để chúng ta đánh bại oán quân. Nếu nhiều người hơn chút, chúng ta cũng đồng tâm một chút, nữ chân nhân sợ cái gì!"
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"... Ninh tiên sinh bây giờ nói là cứu Hoa Hạ. Giang sơn sắp xong rồi, nhiều người tốt sống trên giang sơn như vậy qua rồi, sẽ giao hết cho nữ chân nhân, chúng ta cố gắng cứu lấy mình, cũng cứu cả phiến thiên địa này. Cái gì mà tạo phản đả thiên hạ, các ngươi cảm thấy học vấn của Ninh tiên sinh sâu như vậy, giống như là sẽ nói chuyện này sao?"
"A..."
"Ha ha, cũng là..."
"Kỳ thật... Cừ đại ca, ta vốn đang nghĩ, tạo phản liền tạo phản, tại sao phải giết Hoàng đế chứ? Nếu là Ninh tiên sinh chưa từng giết Hoàng đế, lần này Nữ chân nhân xuôi nam, hắn nói nhất định phải đi, chúng ta nhất định sẽ đi theo, từ từ sẽ không kinh động đến ai, như vậy có phải khá hơn không?"
"Thật ra Ninh tiên sinh cũng từng nói qua chuyện này, có một số ta nghĩ không quá rõ ràng, có một số là hiểu. Điểm thứ nhất, nho này chính là Nho gia, các loại quan hệ kéo tới quá lợi hại, ta cũng không hiểu nho gia gì cả, chính là môn đạo của những người đọc sách kia., Các loại cãi cọ, lục đục với nhau, chúng ta chơi không lại bọn họ, bọn họ chơi rất lợi hại, đem võ triều giày vò thành cái dạng này, ngươi muốn cải tiến, dông dài. Nếu như không thể chặt đứt loại quan hệ này, tương lai ngươi phải làm việc., Bọn họ giữ chặt ngươi, bao gồm cả chúng ta, đến lúc đó đều sẽ cảm thấy, chuyện này phải nể mặt triều đình, sự tình kia không tốt lắm, đến lúc đó, lại trở nên giống như trước kia. Làm loại đại sự này, không thể có vọng tưởng, không thể có vọng tưởng., Giết hoàng đế, còn chịu đi theo. Ngươi, ta đều sẽ không vọng tưởng. Bên phía bọn họ, những đại thần hoàng đế kia, ngươi không cần quản... Mà điểm thứ hai, Ninh tiên sinh đã nói năm chữ..."
"Cái gì?"
"Hắn nói... Cuối cùng ý cũng khó bình..."
Lửa trại thiêu đốt, không khí ấm áp, có gió lạnh thổi tới, bị dãy núi bên kia chặn lại, cũng chỉ loáng thoáng nghe được âm thanh. Hậu Nguyên Đà không biết bị phụ thân ôm vào trong lều từ lúc nào. Ngày thứ hai tỉnh lại, bọn họ ở chỗ này chờ một ngày lại có người lần lượt tới. Ngày hôm nay đến hơn một trăm người, đến lúc trời sáng, đội ngũ được Cừ Khánh dẫn đi.
Đoàn người đi hướng Tây Bắc, dọc theo đường đi càng gian nan, ngẫu nhiên gặp phải những người cũng chạy nạn. Có lẽ là bởi vì trung tâm của đội ngũ do quân nhân tạo thành, tốc độ của mọi người cũng không chậm, đi ước chừng bảy ngày, còn gặp phải một đám cướp chạy tán loạn., Thấy mọi người giàu có, chuẩn bị đêm đó đến đây nghĩ cách, nhưng đội ngũ này sớm đã có trinh sát do Cừ Khánh an bài, thăm dò ý đồ của đối phương, buổi tối hôm nay mọi người liền xuất động trước, chặn giết đối phương giữa đường.
Trong đội ngũ chỉ có hơn ba mươi người, do phụ thân Hậu Nguyên Cương dẫn đội. Sau khi phụ thân xuất kích, Hậu Nguyên Cương ngồi không yên, lúc trước hắn từng nghe phụ thân nói qua chiến trận chém giết, nhiệt huyết hùng hồn., Cũng có lúc chạy trốn kinh khủng. Mấy ngày nay thấy thúc thúc bá trong đám người quen, trong gang tấc, mới đột nhiên ý thức được, phụ thân có thể sẽ bị thương sẽ chết. Hôm nay hắn đã ở nơi trú quân nghiêm mật đợi ba canh giờ, trong bóng đêm xuất hiện bóng người., Hắn mới chạy tới, chỉ thấy phụ thân ở phía trước đội ngũ, trên thân nhuốm máu tươi, trên tay dắt một thớt ngựa cao gầy, thoạt nhìn có một cỗ khí tức Hậu Nguyên Cương chưa từng thấy qua, khiến cho Hậu Nguyên Đà trong lúc nhất thời có chút không dám đi qua.
Phụ thân một mình đi tới, ngồi xổm xuống trước mặt hắn, đưa tay làm ra động tác im lặng, nói: "Mẫu thân ở bên kia à?"
Hậu Nguyên Cương gật đầu, phụ thân lại nói: "Ngươi đi nói cho nàng biết, ta đã trở về, đánh xong mã phỉ, chưa từng bị thương, những thứ khác đừng nói. Ta và mọi người đi tìm nước rửa mặt. Hiểu chưa?"
Hậu Nguyên Cương lại gật đầu, phụ thân mới khoát tay áo nói: "Đi đi."
Đợi không lâu sau đó, một đám người trở về, trên người đã nhiều vết máu không còn, chỉ là còn mang theo chút mùi tanh, nhưng cũng không đáng sợ như vừa rồi.
Chiến dịch này làm cho trong đội ngũ lại nhiều thêm mấy con ngựa, tâm tình mọi người đều tăng vọt. Cứ như vậy mấy ngày, xuyên qua không ít núi hoang vu cùng con đường gập ghềnh, giữa đường bởi vì các loại xe ngựa, vấn đề xe bò cũng có chút chậm trễ, lại gặp một đội ngũ hơn hai trăm người gia nhập. Thời tiết càng rét lạnh, thời điểm cắm trại, có người để cho tất cả mọi người tập hợp lại.
Hậu Nguyên Đà ưa thích tập hợp, hắn đứng trên xe bò nhà mình, xa xa nhìn phía trước, phụ thân cũng ở bên kia, mà vị bá bá tên là Cừ Khánh kia lại nói chuyện.
"... Trước khi đến nơi, có một số lời muốn nói với mọi người, nghe hiểu liền nghe, nghe không hiểu, cũng không sao... Từ sau khi Tần tướng quân, Ninh tiên sinh giết hôn quân, trong triều đình muốn lấy mạng Tần tướng quân, Ninh tiên sinh không ít người, ta biết bọn họ vốn cũng điều động nhân thủ, sắp xếp người, rót vào giữa chúng ta. Trong các ngươi, có lẽ cũng có như vậy.
Hắn nói: "Ninh tiên sinh bảo ta nói với các ngươi, muốn các ngươi làm việc, có lẽ sẽ khống chế người nhà của các ngươi. Bây giờ Biện Lương bị vây, có lẽ không lâu nữa sẽ phá thành, người nhà của các ngươi nếu ở nơi đó., Vậy thì phiền toái rồi. Triều đình không bảo hộ được Biện Thành, bọn họ cũng không bảo vệ được người nhà của các ngươi. Ninh tiên sinh biết, nếu như bọn họ muốn tìm người như vậy, các ngươi sẽ bị buộc phải làm, không có vấn đề gì, chúng ta đều là những người đã cùng sinh tử cộng khổ nạn trên chiến trường! Chúng ta là người đánh bại oán quân! Sẽ không vì một lần vạn bất đắc dĩ của ngươi!, Liền xem thường ngươi. Cho nên, nếu trong số các ngươi có người như vậy, từng bị uy hiếp, hoặc là bọn họ tìm các ngươi tán gẫu chuyện này. Thời gian mấy ngày, các ngươi suy nghĩ thật kỹ đi."
"Sau khi suy nghĩ cẩn thận, các ngươi có thể tìm ta nói, cũng có thể tìm trong núi, ngươi cảm thấy người có thể nói thì đi nói ra. Lời nói ra thì coi như xong, chúng ta vẫn là huynh đệ tốt. Nói một cách thật lòng, chỉ cần có chuyện này là có thể giải quyết được., Ninh tiên sinh thậm chí còn có thể lợi dụng ngược lại, tìm hiểu ngọn nguồn, cho nên không giấu được, không ngại hỗ trợ đánh ngược lại bọn họ! Vào núi, việc chúng ta phải làm chính là cứu thiên hạ! Không cần đùa giỡn, không cần may mắn. Nếu người nhà các ngươi thật sự rơi vào Biện Lương, xin ngươi thử nghĩ cho bọn họ xem, triều đình có thể quản sống chết của bọn họ hay không."
"Vì thôn Hạ, những huynh đệ hi sinh trong trận đại chiến đối kháng với nữ chân nhân, vì bàn tay phải đầy máu, bởi vì tâm huyết mọi người bị triều đình chà đạp, Ninh tiên sinh trực tiếp lên triều, ngay cả hôn quân cũng có thể giết chết tại chỗ. Tất cả mọi người đều là huynh đệ của mình., Hắn cũng sẽ đem người nhà của các ngươi trở thành người nhà của các ngươi đối đãi giống nhau. Hôm nay phụ cận Biện Lương, liền có huynh đệ chúng ta, nữ chân công thành, bọn họ có lẽ không thể nói nhất định có thể cứu được bao nhiêu người, nhưng nhất định sẽ hết sức nỗ lực."
"Được rồi." Cừ Khánh phất phất tay. "Mọi người suy nghĩ một chút."
Ngày hôm nay cũng không xảy ra chuyện gì, sau đó khởi hành. Ba ngày sau, Hậu Nguyên Cương và mọi người đã tới một chỗ, đó là một thung lũng nằm giữa dãy núi hoang vu, một con sông nhỏ lẳng lặng chảy qua khe núi, nước cũng không nhanh. Hai bên sông nhỏ, các loại kiến trúc đơn sơ tụ tập lại, nhưng thoạt nhìn đã vẽ ra những đường viền khu cư trú, ngày đông đã đến, trăm phế chờ phục hưng.
Bên bờ sông, vốn có một thôn trang nho nhỏ đã bị bỏ hoang, Hậu Nguyên Đà đi tới đây được một canh giờ đã biết tên của con sông này. Nó tên là Tiểu Thương Hà, thôn xóm bên bờ sông vốn gọi là tiểu Thương Hà thôn, đã bỏ hoang nhiều năm, lúc này doanh địa gần vạn người đang không ngừng xây dựng.
Sắc trời lạnh, nhưng sông nhỏ, trong vùng núi, những công tác của những bóng người tới lui đều được sắp xếp đâu vào đấy. Đám người Hậu Nguyên Cương tập hợp ở sườn tây của vùng thung lũng, sau đó không lâu có người tới, an bài cho mỗi nhà nhà nhà gỗ, đó là những kiến trúc hiện nay thành hình ở phía tây vùng núi cũng tương đối tốt, ưu tiên cho người ngoài núi. Phụ thân Hầu Ngũ đi theo bọn Cừ Khánh tập hợp lại, sau đó trở về giúp người trong nhà tháo dỡ vật tư.
"Tần tướng quân đợi chút nữa có thể sẽ tới, Ninh tiên sinh ra ngoài một thời gian ngắn rồi." Khi mang theo các loại đồ vật vào phòng, Hầu Ngũ nói một câu với Hậu Nguyên Đà, trên đường đi ông ấy đại khái kể cho nhi tử chuyện về hai người này, nhưng lúc này Hậu Nguyên Cương đang cảm thấy vui vẻ đối với chỗ ở mới, ngược lại cũng không nói gì.
Không lâu sau đó, như có chuyện gì truyền ra khỏi sơn cốc. Hầu Ngũ và Hậu Nguyên Đà dọn đồ xong, nhìn rất nhiều người trên dưới sơn cốc đều châu đầu ghé tai, bên kia sông, có người hô to một câu: "Vậy còn không mau làm việc cho tốt đi!"
Lời này nghe cũng không giống như là răn dạy, bởi vì sau đó có không ít người cùng lên tiếng trả lời: "Vâng -- thanh âm có chút vang dội.
Đang lúc nghi hoặc, Cừ Khánh đi tới bên này, bên cạnh hắn là một hán tử trẻ trung chất phác, Hầu Ngũ bắt chuyện với hắn: "Một núi. Đến, Nguyên Đà, tên là Mao thúc thúc."
Hậu Nguyên Cương kêu lên một tiếng, đảo mắt vẫn còn hiếu kỳ, Mao Nhất Sơn cũng phất phất tay với hài tử. Vẻ mặt Cừ Khánh phức tạp, thấp giọng nói: "Thay Lương Phá Thành."
Hầu Ngũ sửng sốt một hồi lâu: "... Nhanh như vậy? Trực tiếp cường công luôn rồi."
"Bọn họ tìm một vị thiên sư, thi triển lục giáp thần binh..."
Cừ Khánh thấp giọng nói, kể lại chuyện Thiên sư Quách Kinh dùng sáu giáp thần binh thủ thành một lần. Hậu Nguyên Cương nháy mắt, cuối cùng không nghe thấy sáu giáp thần binh bị phá như thế nào. Hầu Ngũ bóp bóp nắm đấm: "Cho nên... Cho nên loại chuyện này... Cho nên phá thành chưa?"
"Ừm, nữ chân nhân ở dưới thành chuẩn bị nửa tháng, cái gì cũng không dùng được."
"... Hà tướng quân hô đúng." Hầu Ngũ thấp giọng nói một câu, xoay người đi vào trong phòng: "Bọn họ xong rồi, chúng ta làm nhanh đi, đừng có chờ..."
Ngày hôm nay là ngày mười một tháng hai mươi bốn năm bình nguyên, cũng là lần đầu tiên hài tử đến thôn Thương Hà. Cũng là buổi chiều của ngày hôm nay, Ninh Nghị từ ngoài núi trở về, liền biết được tin tức Biện Luân đã rơi vào tay giặc...