Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Võ Thụy doanh, vạn người tập kết ở đại thao trường. Mùi máu tanh tràn ngập, không ai để ý tới.
Mắt thấy Lữ Lương kỵ binh đột nhiên tàn sát đám người Lý Trát Văn, không ai tiến lên. Từ Hạ thôn qua đi, đối với vận mệnh của đội quân mình, một đám binh tướng vẫn luôn thấp thỏm trong lòng. Bởi vì lúc trước Ninh Nghị thúc đẩy chế độ thảo luận chế độ, loại thấp thỏm này là từ trên xuống dưới thấm vào trong lòng mỗi người.
Nhưng sau khi Tần Thiệu Khiêm bị nhậm chức, các loại đồn đại của Tần Thiệu Khiêm ngày tam biến, chính giữa các quan quân tầng chót, mặc dù cũng có người hô to tiêu vong của quốc gia, thất phu giận dữ, nhưng cuối cùng vẫn không dám làm gì. Ngoại trừ Hà Chí thành, trong kinh thành, vì danh dự của Tần Thiệu Khiêm mà liều mạng với gia đinh Vương phủ, cuối cùng còn bị đánh quân côn.
La Thắng Chu lại tới, sau lưng hắn là thần đồng của vị thần đồng Võ Triều quân kia, những thứ này đè xuống thì không ai dám động vào, về sau, Tần Thiệu Chính Thứ bị giết, Ninh Nghị bị áp giải tới Võ Thụy doanh đứng thành đội, mọi người thấy vậy thì không còn cách nào nói chuyện được nữa.
Ngoài sáng không nói lời nào, trong lòng chưa chắc không oán.
Những thứ này đặt ở trong lòng rất nhiều người là mong đợi phát sinh cái gì đó. Cũng chính vì vậy khi kỵ binh kia giết Lý Trát Văn ở trước giáo trường, mọi người đều kinh hãi, hoặc là giật mình, nhưng lại không hề bị lay động. Nhưng sau khi Hàn Kính hô lên câu nói kia, mọi người mới thực sự bối rối.
Bên kia, đội kỵ binh đã bắt đầu đột nhiên ra khỏi doanh môn, trong đám người, mới đột nhiên có người hô một câu: "Hàn tướng quân! Chúng ta phải làm thế nào!" Đây là một tiểu tướng trẻ tuổi trong quân đội, nhiệt huyết sôi trào, muốn theo Lữ Lương nhân làm đại sự. Cách đó không xa, Hàn Kính ghìm cương ngựa dừng lại.
"Các ngươi có gia đình có phòng, ta không làm khó các ngươi!"
Hắn lưu lại những lời này, quay đầu rời đi. Mặt đất nổ vang, thiết kỵ cuồn cuộn như trường long, chạy nhanh về hướng kinh thành bên kia, không bao lâu, mã đội biến mất trong tầm mắt mọi người. Ánh nắng chiếu xuống, màu sắc tựa hồ cũng bắt đầu trở nên tái nhợt, các binh sĩ trên giáo trường nhìn mấy tên tướng lĩnh Hà Chí Thành phía trước, nhưng mà, hắn có nhìn phương hướng kỵ binh rời đi, có nhìn thấy đầy máu tanh, tựa hồ cũng có chút mờ mịt.
Trong đội ngũ, thanh âm ông ông ông bắt đầu vang lên, Lữ Lương nhân muốn giết Hoàng đế, Lý Tầm Văn chết rồi, Võ Thụy doanh vô chủ, tiếp theo phải làm sao bây giờ. Vài tên tướng lĩnh phía trước vẫn đang dò xét lẫn nhau, Hà Chí Thành và Tôn Nghiệp đi chung một chỗ, ghé tai nhau nói vài câu. Trong đám người, có người mở miệng nói: "Không thể như vậy!"
Bên cạnh hắn có người đáp: "Đúng vậy, hắn bất quá chỉ hai ngàn người, đi kinh thành chắc chắn không thể thành sự, chúng ta bị bỏ lại ở đây, chết không có đất."
"Ta còn người nhà, không thể tạo phản..."
"Ta thì không, nhưng ta thì..."
Mọi người nghị luận sôi nổi, bọn họ thấy tướng lĩnh phía trên còn chưa định kế, tựa hồ cũng ngầm đồng ý với mọi người, có người đã nóng nảy đi ra nói chuyện. Trong Võ Thụy doanh, dù sao cũng có gia đình binh lính có phòng, tướng lãnh cũng có, không bao lâu, liền có người nói: "Chúng ta muốn đốt khói báo động trước."
Lại có người nói: "Ngươi dám!"
"Vì sao không dám! Bọn hắn muốn chết, chúng ta cùng chết sao!"
"Từ Hạ thôn đến giờ, ai là trung thần ai là gian thần, ai là dân vì nước ai là người hại nước, không nhìn thấy sao! Điểm lửa đốt, đồ phản đồ!"
"Phản đồ! Bọn họ đã bỏ rơi chúng ta ——"
Trong thời gian ngắn ngủi, tranh cãi kịch liệt vang lên, tranh luận cùng chọn phe phái, rất nhiều người còn đang nhìn mấy tên tướng lĩnh phía trước, lúc này Tôn Nghiệp và Hà Chí cũng tranh luận, Tôn Nghiệp ủng hộ châm lửa phong hoả đài, Hà Chí thành thì tán thành tạo phản. Trong đám người sớm đã có người hô lên: "Tôn tướng quân, chúng ta đi qua! Xem ai dám ngăn cản!"
"Lúc này, không thể do dự được."
Vài tên tướng lĩnh kia lớn tiếng nói, mang theo một đám người bắt đầu đi ra ngoài, không ít người cũng bắt đầu lao ra khỏi đội ngũ, gia nhập vào trong đó. Hà Chí Thành vung tay lên: "Dừng lại! Ngăn bọn họ lại!"
Trong đội ngũ cũng đều có người rút đao, xông về phía trước, xếp thành một hàng. Cảnh tượng này lập tức hỗn loạn, hỗn loạn tới mức cao nhất, có người hô to: "Kế tạo phản này là do Ninh tiên sinh bày ra, bây giờ hắn đang bị hôn quân triệu kiến... các ngươi muốn chết à!"
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Cục diện hỗn loạn, thanh âm mọi người thấp thoáng một cái, lập tức bắt đầu tranh cãi giằng co, nhưng dần dần, đại đội giáo trường ở bên kia, có khí tức quỷ dị lan tràn tới, có người chỉ trỏ, như là đang nghị luận một ít cái gì đó, dần dần có người nhìn qua bên kia, lập tức, cũng nói mấy câu, an tĩnh lại.
Có một nhóm người, từ bên kia tới. Người cầm đầu có thân hình cao lớn, dưới chân tựa hồ còn mang theo vết thương, đi lại có chút không tiện, nhưng hắn bọc áo choàng, từ bên kia tới, trong quân bạo động, trong lúc nhất thời ngừng lại. Trên mặt người này có vết sẹo, râu quai nón, một con mắt mù.
"Tần, Tần tướng quân..."
Khi có dao găm, người đã chết quay trở lại.
"Các ngươi đi tìm binh khí!" Lúc trước Tôn Nghiệp chỉ vào đám người sắp lao ra khỏi Phong Hỏa Đài, nói như thế khiến mọi người hơi chần chừ, Tôn Nghiệp quát: "Yên tâm! Có gia thất, không làm khó các ngươi! Ninh tiên sinh mưu sự, há có thể tính không tới các ngươi?!"
Dưới ánh mặt trời mới lên, một đám người vừa mới sôi trào lên, buông binh khí xuống. Tướng lĩnh một mắt đứng ở phía trước hàng ngũ, mây trắng ngày hè trôi qua phía chân trời, không lâu sau, trên giáo trường, quân trận dần dần tách rời...
Đây chính là một ngày không tầm thường nhất trong cuộc đời của rất nhiều người, tương lai như thế nào, còn không có người biết được.
....
"Là tên hoạn quan..."
Hắn muốn làm gì đó...
Ngoại ô Biện Lương thành, trước nghĩa trang của Tần Thiệu Khiêm, Thiết Thiên Ưng đã thất thần trong chốc lát, nhưng ngay sau đó, hắn đã quyết định, cho một nửa số người: "Đi tìm ngõ tác, các ngươi thủ vệ ở đây! Những người còn lại theo ta về thành!"
Hồi Biện Lương, bắt Ninh Nghị!
Bôn ba mấy ngày, cuối cùng hắn cũng tìm được cơ hội phá cục, cũng tìm được nguyên nhân cái chết mà Tông Phi không hiểu. Cùng với Ninh Nghị, hắn không có kéo dài thời gian. Một nhóm hơn hai mươi kỵ sĩ chạy dọc theo con đường nhỏ kia về hướng đại đạo, nhớ lại cái chết không rõ của tông môn, Thiết Thiên Ưng dặn dò: "Tất cả mọi người cẩn thận, đề phòng kẻ xấu giết chết!" Trên thực tế, lúc này sáng sớm đã qua., Đoàn người bọn họ chạy tuy là đường nhỏ, ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy người đi ngang qua, không bao lâu, đường nhỏ kéo dài liền muốn nhập thành chủ đạo, phía trước một dốc nhỏ phía trước, dưới sườn dốc lại có lữ khách dừng lại, nhìn về phía kinh thành bên kia, cũng không biết đang nhìn cái gì.
"Không được dừng lại, vào thành tuyển người! Mặc kệ bất cứ chuyện gì..."
Mã đội chuyển hướng quanh co, đạp đạp đạp, dần dần dừng lại.
"Cái kia, đó là cái gì... "
Phía trước tầm mắt, dịch đạo xuyên qua cửa thành phương hướng Biện Lương, dưới ánh mặt trời cùng mây trắng như tơ, nguyên địa mênh mông, đội ngũ kỵ binh như thủy triều ở mảnh trời này, xuyên thẳng đến hướng Biện Lương thành.
"Đó là... Lữ Lương Nhân?"
"Sao, chuyện gì thế này..."
Trong đội ngũ, có người nỉ non lên tiếng, con tuấn mã dưới hông Thiết Thiên Ưng xoay một vòng. Hắn nhìn Biện Vạn Thắng Môn xa xa, hạ giọng nói: "Đóng cửa thành a... Cửa thành đóng lại..."
Chỗ cửa thành, có thương lữ chạy trốn tứ tán. Trên tường thành, có người từ bên ngoài tường thành rơi xuống.
....
Huyết quang văng khắp nơi!
Trên tường thành của Vạn Thắng môn, Đỗ Sát cầm đao vung lên, một đường tiến lên, xung quanh, binh sĩ của Bá Đao doanh lần lượt áp sát lại.
Nơi xa trên đồng bằng, thiết kỵ cuộn trào mãnh liệt.
....
"Tây quân phản rồi..."
"Võ Thụy doanh phản rồi..."
"Đại quân vào thành, bên cạnh Thanh Quân, cửa trái táo đã sụp đổ..."
Biện Lương ở bên cạnh, có chiến mã chạy qua phố dài, lập tức băng bó kỵ sĩ cất tiếng rống to.
....
Lương Môn, dân chúng trên đường hốt hoảng chạy trốn tứ tán, mấy khu phố xung quanh đều lần lượt nổ tung.
Đội ngũ bộ khoái mãnh liệt lao tới.
Trên tường thành cao cao, Chúc Bưu giơ một bàn tay lên: "Giữ vững nơi này. Một nén nhang."
....
Nha môn Bộ Binh.
Phát giác được đột nhiên biến loạn, có người chạy ra đại môn, nhìn ra chung quanh, cũng có người đưa tin cưỡi ngựa chạy băng băng tới, binh sĩ và tướng lĩnh ở cửa trùng hợp tụ tập tới, có bối rối, không biết trong thành đã xảy ra chuyện gì.
Thanh âm ầm ầm vang lên.
Đối diện đường phố, bức tường cao rơi xuống liền đổ xuống, bụi mù bay lên, bên kia bụi mù, bảy cửa gỗ làm thành, đồ vật hình ống tròn xếp thành một hàng. Người đầu tiên nhìn thấy hình dáng trong bụi mù há hốc mồm, trong cổ khô khốc.
Lúc này, đối với một số tướng lĩnh, một số pháo gỗ ở Bộ binh đã có khái niệm.
Hai bên cách xa nhau ——
Độ rộng của một con phố.
....
Thiếu nữ tên là dưa hấu cõng hộp đao của nàng đứng ở trong sân cùng với hơn mười người khác đang ngẩng đầu nhìn cái túi to lớn chậm rãi bay lên.
Cái túi lớn kia được hơn mười tấm vải vóc không biết từ tài liệu ghép lại với nhau, lúc này, trong sân bảy tám cái lò lửa đang nối lại cái ống, đang chuyển lên gió trống cực lớn cho nó.
Vậy thì thật lớn Khổng Minh đăng.
Dưới đèn Khổng Minh có treo một cái rổ.
"Ta sắp tới rồi... Ta sắp đến rồi..."
Nàng lắc lư thân thể, nhẹ giọng nói.
Trên tường thành Hoàng cung, thị vệ tuần tra đã thấy được cái túi lớn bay lên kia, mà khoảng cách khoảng chừng một dặm lại có một cái túi khác đang căng phồng lên.
Xa xa, trong thành thị bốc lên khói đen.
....
Tử Thần Điện.
Trong bầu không khí trang nghiêm, bước chân bước lên kim giai.
Đỗ Thành hỉ lao qua bên cạnh Ngự tọa.
Trong đại điện buổi sáng này, theo tiếng thương đột nhiên vang lên, qua, bất quá chỉ trong nháy mắt hô hấp, đó là cảnh chưa từng có ai thấy qua.
Bước chân của thân ảnh kia quả thực chậm chạp, trong nháy mắt đã xuyên qua đại điện, theo tiếng quát to của Đồng Quán, thân thể của ông lập tức bay lên, đầu đập vào thềm vàng. Trong máu tươi, có người bước tới hai bước, lại bị văng lên, Tần Ngọc phản ứng cực nhanh, không bắt được bóng dáng kia, Đỗ Thành vui mừng lao ra hai bước, thị vệ bên ngoài mới bắt đầu nhìn vào trong.
Lưỡi đao trượt ra từ ống tay áo bên trái của bóng người kia, thân ảnh Đỗ Thành đang vui mừng bị đẩy lướt qua tầm mắt Chu Ngọc, bay qua sau lưng long ỷ, đập tan bình phong, bình sứ phía sau ngự tọa thành một đống hỗn độn. Trong khoảnh khắc, âm thanh rầm rầm vang lên, trụ hoa chạm trổ xinh đẹp Trường Minh đăng vẫn còn đang đổ xuống, đập vào trên long ỷ. Chu Ngọc ngồi ở đó, tầm mắt hoảng hốt, có phong mang đưa tới, hắn há miệng, đưa tay bắt lấy.
Trong điện "Oanh oanh ——" vang lên hòa lẫn với tiếng la mắng của Đồng Quán, tiếng kêu thảm thiết. Đến lúc này, cũng đã bắt đầu có người phát ra tiếng gào thét theo bản năng của các đại nhân trong thiên hạ này., đinh tai nhức óc, có người đang tiến lên trước. Mà ở một tấc vuông phía trước ngự tọa, ánh mắt Chu Ngọc mê hoặc mà thống khổ, theo bản năng chụp vào lưỡi đao. Ngược lại không có đại thần nào chú ý tới động tác này, nhưng sau một khắc, bọn họ nhìn thấy tay phải của bóng người kia nắm lấy vạt áo trước ngực của Cửu Ngũ Chí Tôn, giơ cả người hắn lên không trung!
Sau đó xoay người dùng sức bễ nghễ xuống!
Thân thể Hoàng đế từ không trung rơi xuống, phía trước ngự tọa, trên thềm vàng, mạnh mẽ tiếp xúc mặt đất. Tay phải của hắn theo bản năng rơi xuống đất, sau đó đầu đụng trên mặt đất một cái, mặt đất nổi lên bồng bềnh. Người xông lên phía trước mở trừng hai mắt, bởi vì máu tươi chảy ra bắn lên mặt hắn. Cánh tay phải của Hoàng đế đã gãy, xương gãy trắng hếu từ trong ống tay áo chui ra, hắn thống khổ mà nhúc nhích.
Không có bao nhiêu người để ý đến thanh âm này cả. Có người hô to, có người chửi rủa, có người xông về phía trước, càng nhiều người trợn mắt há hốc mồm, trong đầu ong ong ong, đang lý giải chuyện không thể nào xảy ra này.
Phía trên kim giai, trước khi ngự tọa, bóng người kia vung xuống Chu Ngọc, sau đó ngồi xuống bậc thang bên cạnh hắn.
Ninh Nghị ngồi ở trên cùng kim giai, ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn tất cả mọi người phía trước, hoặc là cuồng loạn, hoặc là không thể tin, hoặc đầy mắt khiển trách đại thần, hoặc trợn mắt há hốc mồm. Lưỡi đao trong tay đặt lên người Hoàng đế vẫn đang thống khổ nhúc nhích trên mặt đất, sau đó, hắn dùng sống dao lên đầu hắn dùng sức đập một cái!
Cách đại thần gần nhất của hắn chỉ là ba bước xa nhất, là Tần Ngọc trên mặt dính đầy máu, cách đó không xa, râu Lý Cương đều dựng lên, chửi ầm lên, vô số vẻ mặt khác nhau hiện lên trên mặt bọn họ, nhưng trong toàn bộ điện, không người nào dám bước lên một bước, ánh mắt hắn lướt qua đỉnh đầu những người này, nhìn về phía ngoài cửa điện, ánh mặt trời rừng rực, bầu trời nơi đó, chắc chắn có mây trắng ung dung.
Biện Lương thành đã loạn.
Ngoài thành, bên đường dịch đạo xa xa, một khắc làm cho người hít thở không thông.
Trong tầm mắt, dòng lũ thiết kỵ lao vào thành thị!
Dưới sự tấn công mạnh mẽ của nữ chân nhân mà vẫn kiên trì được đến Nguyệt Dư Lương thành. Giờ phút này đại môn mở rộng, không thiết lập phòng ngự.
Khẩu binh bộ, tiếng pháo vang lên ầm ầm, phụ cận xà môn, đồng dạng có tiếng pháo nổ vang lên. Bên trong Biện Lương thành có thể nở hoa chính tiết điểm, trong nháy mắt, khắp nơi đã hoa nở., Soái phủ của Cấm Quân điện, Trần Đà Tử suất lĩnh mọi người phá tan tường thành xông thẳng vào, chém giết quan quân trong đó, cướp đoạt phù ấn truyền lệnh. Bên ngoài tường thành cung điện không ít cấm quân bị hai quả bóng lớn bay lên hấp dẫn., Nhưng mà lúc này trong cung đã truyền ra hỗn loạn, một chỗ bên ngoài tường cung phía tây, mấy trăm người đột nhiên mãnh liệt đi ra, có người khiêng một chồng thang leo thành một chồng, trên cầu thang có dây thừng và xoắn ốc, theo đám người kéo từng đoạn từng đoạn, cái thang kia không ngừng bay lên cao! Hai cái thang mây tựa vào tường cung! Trong tay những người còn lại cầm hơn mười cái nỏ lớn được cải trang thành dây thừng, bắn dây thừng lên tường thành.
Bọn họ đồng thời vọt lên! Dây thừng leo, nhanh đến mức giống như hầu tử trong núi!
Bên cạnh phòng ngự thư phòng hoàng cung, Hồng Đề đứng dậy đi ra cửa. Mặc dù ở chỗ này, thủ vệ cũng cảm nhận được hỗn loạn, một cao thủ đại nội tiến lên đón, hắn giơ tay, Hồng Đề cũng vung tay lên. Cao thủ kia chần chờ một cái chớp mắt, bàn tay nhẹ nhàng đập xuống.
Trong khoảnh khắc đó thân ảnh của hắn thối lui ra hai trượng, nhưng thiên linh cái đã vỡ, trong hình ảnh cuối cùng còn sót lại, là trường đao của mình chẳng biết tại sao đã ở trong tay nữ tử kia. Nàng từ trong phòng đi ra, dưới mái hiên, nơi ở của hai gã đồng bọn, huyết quang bạo lệ tách ra!
Trong khoảnh khắc đó, những gì hắn nhìn thấy giống như Tu La Địa Ngục...
Khí nóng bốc lên bầu trời.
Trong rổ phía dưới khí cầu, dưa hấu quan sát toàn bộ kinh thành, xung quanh tầm mắt đều mở rộng ra, xung đột giữa máu và lửa, giết chóc đã triển khai. Vạn Thắng môn, Lương Môn, Lệ Môn, mọi người đang trải rộng con đường, kỵ binh của Lữ Lương Sơn dọc theo con phố dũng mãnh lao tới, đánh về phía cung thành!
Thánh công, ta đến rồi.
Giờ phút này, nàng nhớ tới Hàng Châu...
Thời gian trôi qua dòng sông dài khiến người ta không thể nhận ra, rất nhiều thứ đều đang từ từ chạy trốn. Mà thời khắc này tương lai lại bị ép tới!
Thân thể trần trụi...
Tình hình máu và lửa hội tụ, ở những nơi không nhìn thấy, đều có thể ngửi thấy khói thuốc súng, mặt đất chấn động, không khí nôn nóng, chỗ sâu bên trong lại bình tĩnh. Hắn ngồi ở đó, có đôi khi, ở sâu trong chỗ không ai có thể phát giác được sự yên tĩnh đó sẽ hiện ra những hình ảnh dây dưa.
"Cô gia!" Sau khi bóng dáng tiểu nha hoàn rất nghiêm túc kia xuất hiện một bím tóc nhỏ khẽ động đậy.
"Tướng công." Sĩ nữ phúc, lộ ra nụ cười, nàng không còn đề phòng nữa.
Nữ tử mặc váy dài đuổi theo gà mái, ẩn như hiện trong sương mù.
Ông lão ở bên bờ sông Giang Ninh mỉm cười, hạ quân cờ xuống: "Lập Hằng."
"Trái ba vòng, phải ba vòng, cổ vặn vẹo, mông vặn vẹo..."
"... Ta làm gì bị thương thiên hại lý chứ?"
"Ngươi chỉ có thể thành... cao thủ tam lưu."
"Chúng ta ở Lữ Lương sơn... sống không giống người..."
Khi tuyết rơi xuống, trong gió tuyết, cô gái bên cạnh vươn tay ra, nụ cười trong trẻo.
Hàng Châu thành, khói lửa tràn ngập, máu tươi dâng lên.
"Nho giả chúng ta, chuyện nên làm nhất..." Có một ông lão chắp tay trong lao: "Là Vệ đạo!"
"Ta chỉ là nai, ta không tốt như vậy, ta chỉ hy vọng bọn họ... đều có thể cướp được bánh bao."
"Trước kia chúng ta không sợ trời không sợ đất, nhưng sau đó lại bị thế đạo dạy tới mức sợ hãi... Ta muốn nói cho bọn họ biết, có một số người lớn không sợ." Bao Đạo Ất, ngươi sắp chết..."
"Tại sao phải gạt ta, cha ta... Là bị triều đình giết a..."
"Lương Sơn Nhân, bọn họ..."
"Không muốn giết ngươi, nhưng ta nhất định phải giữ được mạng sống bền bỉ!"
"Thử xem ta có nói cho ngươi quy củ giang hồ không!"
"Ta muốn diệt Lương Sơn, mời các ngươi giúp ta, đừng lo lắng... Các ngươi theo kịp."
"Trên thế gian này, sẽ gặp phải hổ."
"... Cho nên ta ăn thịt người!"
Ninh Nghị một gậy đánh lên đầu Lý Tích, lại là một gậy, sau đó nhìn ánh mắt của hắn: "Xem ngươi cả đời cũng được!"
Trong sân cũ nát, ông lão giơ chân đá Lâm Xung ra khỏi sân.
"Văn nhân nên có thước, lấy trượng đo đất trời định ra quy củ. Võ nhân phải có đao, thế sự không thể làm... giết quy củ!"
"Ngươi muốn cái gì, nói cho ta biết, ta sẽ lấy được nó, đánh lên hồ điệp kết..."
"Ta nghĩ... thiên hạ thái bình?"
"Ma ni giáo đều phải chết!!!"
"Bà bà mẫu..."
"Tâm ma! Ninh Nghị! Cho dù ngươi có hung dữ hơn nữa thì ta cũng sẽ tìm được ngươi..."
Trong gió đêm, tinh kỳ cuối cùng phấp phới: "Là pháp bình đẳng, không phân cao thấp. Đi cuốc ác cường... Vĩnh Nhạc cho dân."
"Lý huynh... Xin ngươi bảo đảm thông suốt thương đạo."
"Đường có xương chết đói rồi..."
"Ngươi đang đối nghịch với đại tộc trong thiên hạ."
"Trương Giác..."
"Lão phu muốn thu hút lòng người, theo thiên lý..."
"Bọn họ ở Lữ Lương sơn, sống không giống người..."
"Huyết Bồ Tát hung danh hiển hách..."
"Ngươi là tướng công của Hồng Đề? Hồng Đề cũng thành thân a! Ta là nàng Đoan Vân tỷ, khi chúng ta còn bé, còn cùng nhau đói bụng... Tướng công và bà bà a, đều đi ra ngoài, còn chưa trở về nữa... Bọn họ còn chưa trở về đấy..."
"Ninh Hằng, sau Hàng Châu, ngươi chưa từng nghĩ tới...Ta còn có thể sống đến khi tới trước mặt ngươi lần nữa đấy..."
"Chắc hẳn không dễ dàng..."
"... Hôm đó... Chúng ta gặp phải mã phỉ, ta phải chết... Bất quá, nàng cứ đi ra như vậy, nàng cầm kiếm, a... Nàng thật đẹp a..."
"Hai người các ngươi, phải sống cho tốt a..."
La Cẩn Ngôn quỳ xuống: "Ân sư đang bất đắc dĩ." Đệ tử nguyện dùng thân thể này thử một lần, chỉ mong ân sư cho đệ tử cơ hội này..."
"Ngươi không có cơ hội..."
"Tiểu Kiệt... Mẫu tử bình an."
"Nữ chân nhân đến rồi."
Binh phong như nước lũ, mạn chồm sơn dã, nghiền nát hết thảy đồ vật có thể nghiền nát, vô số dòng người chạy trốn.
" Quốc gia này, thiếu nợ."
"Muốn bao nhiêu mạng người có thể điền lên?"
"Sống sót trở về..."
Trong bóng tối thanh âm quanh quẩn, tiếng gào không biết là từ đâu truyền tới, lay động thiên địa: "Giết chóc hiếm có..."
"Đều là người, chúng ta vì sao không thể thắng..." Có tiếng khóc vang lên.
"Tay của ta... tay của ta..." Tiếng kêu thê lương vang lên.
Vô số người giãy dụa, đứng dậy từ chiến hào, thức tỉnh, hy sinh, người hầu của Hạ thôn nối nghiệp. Không biết tên tướng lĩnh gì, đối mặt với đại quân mãnh liệt, chém giết tới cuối cùng, treo trên cột cờ đánh roi đến chết.
Y nói: "Chúng ta thất bại, đừng đi mà..."
"Không nên bị lợi dụng a..."
Huyết lệ uốn lượn, đến chết không đổi.
"Ta... Ta ăn các ngươi..."
Trong không khí như có ai đó đang hò hét. Vô số tiếng hò hét, bọn họ đã từng xuất hiện, xoay một vòng lại đi.
Toàn bộ kinh thành đều đang sôi trào, ánh lửa nổ tung, máu tươi, chém giết, đối diện la hét như sấm sét, trong ngoài điện, quan viên, cấm quân chạy, lại có chuyện như vậy xảy ra. Ở nơi sâu xa nhất không có người nào biết được, có một đoạn đối thoại như vậy.
"Tần lão a, suy nghĩ một chút, một đường đi tới, có thể nói là hao hết tâm lực, nhưng luôn không có hiệu quả. Hắc Thủy Minh ngươi gánh tội, hy vọng những người còn lại có thể phấn chấn, bọn họ không phấn chấn. Sau khi phục hồi, ngươi vì Bắc Phạt quan tâm, ngược lại đi ngược, đắc tội nhiều người như vậy, đưa tới phương bắc binh lính., Nhưng cũng không thể đánh, Trâu Lương đánh một trận, trận chiến ở Thái Nguyên, luôn liều mạng muốn tạo ra một con đường, thật vất vả mới có một con đường như vậy, không có ai rời đi. Tất cả những chuyện ngươi làm, tất cả mọi chuyện đều trở về không, khiến người ta lấy đá chọi, khiến người ta thấy cứt thối. Trong lòng ngươi, là cảm giác gì vậy?"
"Lão phu... Rất đau lòng... Vì chuyện ngày sau bọn họ có thể gặp được... Tâm như đao cắt."
"Ừm."
"Vậy lập Hằng thì sao?"
"Hả?"
"Lập Hằng... Cảm giác gì?"
"......."
....
Ta vì những người đi đường này mà gặp phải chuyện hi sinh...
Tâm như đao cắt.
Thân thể trần trụi...
Một khắc nào đó, hắn túm lấy tóc Chu Ngọc, kéo hắn quỳ xuống.
Trong lúc hoảng hốt, Chu Ngọc đang vặn vẹo tư thái thống khổ ngẩng đầu lên, hắn nghe thấy hắn thấp giọng nói: "Ngươi... Trẫm..."
"Đừng nói chuyện." Ninh Nghị cúi người hạ giọng nói: "Ta tiễn ngươi lên đường."
Hắn cắm lưỡi đao vào cổ hắn, cắm xuống.
Thành trì quan sát vẫn còn đang chém giết.
Thời đại mới đã tới.
Thân thể trần trụi...
【 Tập thứ bảy Tập Quân Vương Xã Tắc 】