Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tháng mười bốn năm Cảnh Hàn bắt đầu tháng chín, Biện Lương thành, một ngày bình thường mà bận rộn.
Trời trong xanh.
Đối với quan viên cao tầng của võ triều mà nói, khoảng cách từ lúc Hữu Tướng Tần Tương Nguyên chết đi vào một tháng vừa rồi cũng là một ngày trọng yếu và quan trọng nhất. Trải qua tranh chấp chính và tranh đấu sớm một chút, trong một ngày này, cấu trúc cơ bản sắp tới của chính sự Võ Triều đã được xác định, bổ nhiệm cho rất nhiều quan viên, điều động phòng tuyến Hoàng Hà, xác định trách nhiệm đối với vấn đề chống lại nữ tử này sẽ được xác định.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, đây là phần thưởng công phạt, các quan viên phân chia phần thắng lợi. Mặc dù thua trong cuộc tranh đoạt với nữ chân nhân, nhưng ít nhất trong một trận chiến khác, rất nhiều người đã giành được thắng lợi.
Sớm triều bắt đầu là canh năm trời, các quan viên dự bị lên triều, thường thường canh ba sẽ ra ngoài, đi vào cung thành. Võ Triều sớm, tần suất bất định, dưới tình huống phổ biến là năm ngày một đi, nhưng gần đây sự tình quá nhiều, vì tổ chức tốt hơn để đối kháng chuyện nữ chân nhân, tần suất biến thành hai ngày thậm chí một ngày, có vài quan viên kêu khổ không ngừng, nhưng hôm nay, không có bao nhiêu người có tình cảm như vậy.
Ninh Nghị sau khi lên giường, ở trong sân chậm rãi đánh quyền một lần, mới vừa tắm rửa thay quần áo, lại ăn chút cháo, tĩnh tọa trong chốc lát, liền có người tới gọi hắn ra ngoài. Xe ngựa chạy qua phố phố yên tĩnh rạng sáng, cũng chạy qua phủ đệ đã từng đi qua phủ đệ Hữu tướng., Đến khi sắp tiếp cận cửa cung mới ngừng lại. Ninh Nghị xuống xe. Người đánh xe là Chúc Bưu, muốn nói lại thôi, nhưng Ninh Nghị biểu tình bình tĩnh, vỗ vỗ bờ vai gã, quay người đi về hướng cung thành xa xa.
Dưới hoàng thành, không ít quan viên lớn nhỏ đều đã tụ tập lại. Sau khi Ninh Nghị đến, đứng ở chỗ không ai chú ý ven đường, không bao lâu, Đồng Quán cũng tới, Thái Kinh, Vương Càn, Lý Ngạn, Trương Xương, Lý Cương, Tần Ngọc, Cao Cầu, Đường Tuệ, cũng lần lượt tụ tập ở những nơi bất đồng bên ngoài cung thành.
Mọi người đều có đường vòng, nhưng đương nhiên, cũng không phải là một phe, đứng chung một chỗ, đầu tiên đương nhiên là thân phận địa vị, Thái Kinh Đồng Quán là hai vị đại cự đầu trong triều đình, bởi vì lĩnh vực bất đồng, ma sát cũng ít, giữa bọn họ liền có chút hòa hợp, mà cho dù là quan lớn ở chung không tốt, sau khi gặp mặt, cũng sẽ ha ha ha ha tụ lại, thổi phồng lẫn nhau hoặc dị ứng một phen.
Đám người Ngự Sử Đài tương đối đơn giản, bọn họ không muốn kết bè kết đảng, cho dù đứng một chỗ, thường cũng cách nhau một khoảng, hơn nữa không thích một đám người lớn cùng nói chuyện, nhiều nhất là hai người cùng một chỗ, giao đầu châu đầu ghé tai, vẻ mặt nghiêm túc. Tiếp theo là thanh lưu, vị trí bọn họ có lẽ không cao, nhưng đứng ở chỗ kiên định. Người đứng vững mới được thượng đội khen ngợi. Đại Nho thường thường múa ống tay áo, văn nhân phong cốt, bên ngoài viên phương, lại không sợ người nói.
Có vài tên quan viên trẻ tuổi hoặc võ tướng trẻ tuổi địa vị thấp là bị người mang đến, hoặc là đám con cháu trong đại gia tộc hoặc là đám con cháu mới nhập bọn có tiềm lực. Trong ánh sáng đèn lồng ấm vàng được người khác dẫn đi chào hỏi khắp nơi. Ninh Nghị đứng ở bên cạnh, lẻ loi trơ trọi, đi qua bên cạnh hắn, người đầu tiên chào hỏi hắn chính là Đàm Mi.
"Đến rồi."
Hắn nhìn về phía trước, lạnh lùng nói một câu.
"Vâng."
Ninh Nghị trả lời một câu.
Sau đó Đàm Kính liền đi qua, bên cạnh y cũng có một gã tướng lĩnh, tướng lãnh hung hãn, Ninh Nghị biết, tướng lĩnh này tên là Thi Nguyên Mãnh, chính là võ tướng trẻ tuổi được sự chú ý của Đàm Miểu.
Hôm nay bọn họ đều đi chung gặp mặt cuối cùng.
"Đến rồi."
Lại một thanh âm khác vang lên, lần này thanh âm ôn hòa hơn nhiều, nhưng lại mang theo vài phần mệt mỏi. Đó là sau khi cùng vài tên quan viên bắt chuyện, bất động thanh sắc dựa vào Đường Lục. Mặc dù là chủ hòa phái, từng có một lượng lớn xung đột và phân chia với Tần đơ con., Nhưng trong âm thầm, hai người lại là hảo hữu tinh quang tương cảm, mặc dù đường không giống nhau, nhưng trong lúc Tần Tương Nguyên bị bắt bỏ tù, hắn vẫn làm việc vì Tần đỡ con nên làm rất nhiều.
Sau khi dòng chính của Tần Phi được phán lưu đày ở Lĩnh Nam, vốn là sẽ được bồi dưỡng và sung quân cho Sa Môn đảo, từ nay về sau Tần Thiệu và dòng dõi của Tần Nguyên Thiên các phương, cũng bởi vì hắn mà hoạt động, mới cải biến lại thành phát huy Lĩnh Nam.
Mặc dù hai người tại lĩnh nam địa phương khác nhau, nhưng ít nhất khoảng cách cũng ngắn hơn rất nhiều, lén lút vận hành một phen, chưa chắc không thể gặp mặt.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Chỉ tiếc, những nỗ lực này đều là vô nghĩa.
"Vâng."
Ninh Nghị cũng trả lời một câu.
"Chuyện hôm nay đừng nghĩ quá nhiều." Đường Nghiêm Chi nói, "Lão Tần đi rồi, ngươi làm việc cho tốt, đừng phụ lòng hắn."
"Vâng."
Sau khi Tần kế thừa, có rất nhiều thứ, bao gồm cả vật liệu đen được giao cho Đồng Quán để bảo vệ tính mạng, đều để lại cho Ninh Nghị. Đường Tuyệt cũng không có oán hận gì với hắn, đại khái ở một mức độ nào đó, Ninh Nghị đã coi hắn là người kế thừa y bát cho Tần Thìn.
Qua một hồi, Đồng Quán cũng nhìn như vô tình đi tới khe hở nói chuyện với người khác, đánh giá hắn vài lần: "Hai ngày nói với ngươi, đều nhớ kỹ chưa?"
"Nhớ rồi."
"Được." Hắn gật đầu nói: "Làm cho tốt."
Hắn không phất tay gọi Ninh Nghị qua, chủ động rút không tới, không phải vì Hạo Tôn giáng quý, mà là cố gắng giảm bớt ảnh hưởng. Nhưng có thể lộ ra cách làm như vậy, vẫn như cũ thu hút không ít ánh mắt của Ninh Nghị. Trong đám người cũng có người Ninh Nghị quen thuộc, tỷ như Lý Cương, vị lão nhân tóc trắng xoá kia vẻ mặt cương trực từ xa nhìn hắn một cái, không còn nhìn hắn nữa.
Thứ nhất là tướng vị của Lý Cương đã bắt đầu bị giá không, thứ hai, khi Tần Tương Nguyên gặp chuyện không may, Lý Cương bên kia có thể cho rằng Tần hệ gục đài, lực lượng còn lại lẽ ra nên bám theo hắn, trợ giúp hắn thành đại sự. Sau này Ninh Nghị nương nhờ Đồng Quán, người hoạn quan này xưa nay hắn không nhìn nổi, có thể ở bên kia cho rằng, loại hành vi như Ninh Nghị này, cũng là mơ hồ đang làm mặt hắn, bởi vậy, liền không có quan tâm.
Một số quan viên lớn nhỏ chú ý tới Ninh Nghị, liền cũng nghị luận vài câu, có người nói: "Đó là của Tần hệ lưu lại..." Sau đó đối với tình huống đại khái của Ninh Nghị hoặc nói sai mấy câu. Sau đó, đa số người bên ngoài đều biết tình huống, một thương nhân giới., Bị gọi tới kim điện cũng là để trừ khử ảnh hưởng của tả tướng, làm từng câu từng câu một, quan hệ không lớn với tình huống của bản thân hắn. Có một số người lúc trước từng có giao du với Ninh Nghị, thấy hắn không có gì lạ nên cũng không phản ứng lại.
Ngũ canh trời, ngày thứ năm mở cửa Tây Hoa, mọi người tiến vào cung thành. Sau Tây Hoa môn là Hữu Thừa Thiên môn, qua Hữu Thừa Thiên môn, đó là tường cung và con đường thật dài, bên cạnh có tập Anh môn, Hoàng Nghi môn, rủ xuống cổng vòm, sau đó là Tử Thần môn trong triều lần này. Nơi này lại là hai cánh cửa. Đám người Ninh Nghị tổng cộng trải qua ba lần kiểm tra thân thể. Mọi người đứng trước quảng trường ở Tử Thần điện, sau đó, theo thứ tự của đại quan viên đi vào.
Ninh Nghị có tổng cộng bảy người, để lại ở đầu hành lang hẻo lánh nhất bên ngoài quảng trường, chờ đợi Tuyên kiến bên trong.
Lúc này canh năm đã qua một nửa, bên trong nghị sự đã bắt đầu, gió sớm thổi qua mang theo ý lạnh. Võ Triều đối với quan viên quản chế vẫn không nghiêm khắc, trong đó có mấy người đi ra từ đại gia tộc, châu đầu ghé tai, thủ vệ xung quanh, thái giám cũng không coi đó là chuyện gì. Có người nhìn thấy Ninh Nghị vẫn luôn im lặng đứng ở bên kia, trên mặt hiện lên vẻ chán ghét.
Bọn họ hoặc vì quan hệ hoặc công lao, có thể tại thời điểm cuối cùng này được Hoàng đế triệu kiến, vốn là vinh quang, có như vậy một người trộn lẫn trong đó, lập tức đem chất lượng của bọn họ kéo thấp xuống.
Ninh Nghị ngẩng đầu lên, phía chân trời đã xuất hiện một màu trắng bạc như cái bụng cá, mây trắng như từng, chim chóc sáng sớm bay qua bầu trời.
Làm người khống chế một quốc gia, so với người bị khống chế sớm hơn, nhưng lúc này, thành thị bên ngoài hẳn là cũng đã dần dần náo nhiệt rồi.
Tháng mười bốn năm Cảnh Hàn bắt đầu tháng chín, Biện Lương thành, Cảnh Hàn chỉ còn một ngày cuối cùng.
Trời trong xanh.
Thân thể trần trụi...
Thiết Thiên Ưng dẫn theo bộ khoái dưới trướng chạy nhanh qua Nguyên Dã sáng sớm. Hắn tìm ra manh mối, đi về phía một người có dây chuyền mà Tông Phi Hiểu đã từng phái đi.
Sau khi đi qua, sắc trời đã sáng rõ, phòng kia bỏ trống mấy ngày, không có ai. Thiết Thiên Ưng đá văng cửa phòng, nhìn bụi bặm trong phòng, sau đó nói: "Lục soát."
Không lâu sau đó, một bộ khoái trèo tường lấp quầy tìm được cái gì đó, cầm lấy đưa cho Thiết Thiên Ưng. Thiết Thiên Ưng xem xong, sắc mặt đột nhiên thay đổi, sau đó, thiết kỵ lại chạy vội.
Giờ.
Võ Thụy doanh đang luyện tập, Lý Trát Văn mang theo vài tên thân binh, từ trước giáo trường đi tới, thấy Lữ Lương Nhân cách đó không xa liên hệ với hắn, ngược lại là Hàn Kính, hai tay chắp sau lưng, ngửa đầu nhìn lên trời. Lý Trát Văn cũng cười cười, chắp hai tay sau lưng nhìn vài lần: "Hàn huynh đệ, nhìn cái gì vậy?"
Hàn Kính quay đầu lại nhìn hắn cười cười.
Lý Thợ Văn cũng cười ha ha.
"Ài, đúng rồi, Lục trại chủ ở đâu?"
"Nàng có việc."
"À, ha ha."
Lý Thợ Văn chỉ im lặng tìm kiếm, bởi vậy cũng không để bụng làm gì.
Biện Lương thành.
Lục Hồng Đề mang theo hai tùy tùng đi vào cửa cung.
Sáng sớm vẫn còn tiến hành ở Tử Thần điện, sau khi vào hoàng thành, nữ quan thái giám sứ trong cung đi tìm vũ khí của nàng, lại soát người, sau đó dẫn đến phụ cận Ngự Thư phòng chờ, xung quanh cố ý an bài vài tên cao thủ bảo vệ.
Ngoài phòng ánh mặt trời chiếu xuống, cung điện phụ cận đều an tĩnh, cung nữ dâng trà điểm. Hồng Đề lẳng lặng ngồi ở đó, nhắm mắt lại, thị vệ đại nội ngoài cửa ngẫu nhiên nhìn nàng một cái, ước lượng thành sắc của nàng.
Ngoài thành, thiếu nữ tên là dưa hấu đứng trên đỉnh lâu, ngửa đầu phun ra nuốt vào không khí buổi sáng.
Đây là kinh thành...
Phụ thân... Thánh công bá... Thất bá...Bách Hoa cô cô... Còn có tất cả huynh đệ đã chết... Các ngươi có thấy không...
Bốn phía đường phố người đi lại, náo nhiệt mà an lành, cách đó không xa, chính là tường cung nguy nga.
....
Tần Thủ Nguyên, sau khi Tần Thiệu Khiêm chết, nghĩa trang của hai người liền được đặt ở Biện Lương ngoại ô.
Mặt trời đã rất cao, đội kỵ binh của Thiết Thiên Ưng chạy vội đến bên này, thở hồng hộc, hắn nhìn bia mộ của Tần Thiệu Khiêm, giơ tay chỉ vào, nói: "Đào."
Một đám bộ khoái sững sờ, sau đó đi lên bắt đầu đào mộ. Bọn họ không mang theo công cụ, tốc độ không nhanh, một bộ khoái cưỡi ngựa đến thôn gần đó, tìm hai cái cuốc. Không lâu sau, phần mộ bị đào lên, quan tài được đưa lên. Sau khi mở ra, thi thể bốc mùi tanh tưởi, chôn vào một tháng, thậm chí biến hình thối rữa.
Thiết Thiên Ưng run rẩy trong tay, hắn biết mình đã tìm được nhược điểm của Ninh Nghị, hắn có thể động thủ. Trên tờ giấy trong tay hắn viết "Tần Thiệu Khiêm hình như chưa chết", thế nhưng xác chết trong quan tài đã mục nát nghiêm trọng, hắn cố nén đi nhìn lại vài lần, theo như lời Ninh Nghị vừa nói,, Đầu Tần Thiệu Khiêm đã từng bị chém đứt, sau đó bị khâu lại, lúc ấy mọi người kiểm tra thi thể không thể quá mức tỉ mỉ, nhưng sau khi nhìn qua vài lần, thấy đúng là Tần Thiệu Khiêm nên cũng đã nhận định sự thật.
Lúc này manh mối đã có, lại khó có thể dùng thi thể làm chứng. Hắn che miệng mũi nhìn mấy lần, lại nói: "Đã cắt quần áo, cắt quần áo toàn thân hắn." Hai gã bộ khoái cố nén buồn nôn đi lên làm.
Thi thể mục nát, cái gì cũng không nhìn ra, nhưng ngay sau đó, Thiết Thiên Ưng đã phát hiện ra điều gì, nó cầm cây côn trong tay một công nhân đẩy thi thể ra khỏi hai cái chân thối rữa biến hình...
....
Bên trong Tử Thần Điện, việc an bài nhiệm vụ thăng chức của một quan viên có liên quan, đang bị Đỗ Thành mừng rỡ đọc ra, cho dù là ở quảng trường bên ngoài cũng có nghe nói qua. Một gã thái giám có thân hình cao lớn của triều đình tiến đến - Võ Triều có Đồng Quán lĩnh binh., Cũng có vài tên tổng quản thái giám làm ra đại sự, bởi vậy trong cung có thái giám có thân hình cao lớn như vậy cũng không phải là chuyện lạ. Chỉ là lúc hắn tới, cấm quân ở gần đó đã cản hắn lại một chút.
"Hậu công công, có chuyện gì?"
"Đỗ lão đại ở bên trong hầu hạ Hoàng thượng, lát nữa chính những người này đã tiến vào rồi, bọn họ đều là lần đầu tiên vào triều. Đỗ lão đại không yên lòng, sợ xảy ra chuyện xấu xa, lúc trước rút thời gian để cho nhà chúng ta liếc mắt nhìn một cái, mấy vị này lễ tiết luyện đến đâu cũng đều được. Chúng ta còn có việc, hỏi một câu, rồi đi."
Thị vệ kia gật đầu, vị Hậu công công này liền đi tới, nhỏ giọng hỏi thăm bảy người trước mắt. Hắn thanh âm không cao, sau khi hỏi xong, bảo người làm lễ tiết đại khái một lần, cũng phất phất tay. Chỉ là lúc hỏi người thứ tư, người nọ lại làm có chút không đúng tiêu chuẩn, vị Hậu công công này phát hỏa: "Ngươi lại đây!"
Hắn kéo người kia qua một bên, lại vừa vặn là chỗ mà thị vệ nghiêng đầu liền thấy, để người này làm hai lần, sau đó tự mình sửa lại. Người nọ vội vàng mặt đỏ tới mang tai, thị vệ nhìn, quay đầu đi, chấp sự trong cung, không cần thiết chỉ vào người khác bêu xấu.
Hậu công công còn có việc, thấy không ra vấn đề, người này làm mấy lần không có việc gì, mới được thả trở về, một lát sau, hắn hỏi tới người cuối cùng, người nọ cũng làm sai một chút. Hậu công công liền gọi người kia ra, khiển trách một phen.
Đại đa số sáu người còn lại đều mang vẻ mặt trào phúng nhìn người này, Hậu công công thấy hắn quỳ lạy không đúng tiêu chuẩn, tự mình quỳ trên mặt đất làm mẫu một lần, sau đó trừng mắt nhìn lướt qua mọi người, mọi người vội vàng quay đầu đi, thị vệ kia cười một tiếng, cũng đừng quay đầu đi.
....
Bên ngoài Biện Lương thành, trước mộ bia Tần Thiệu Khiêm, Thiết Thiên Ưng nhìn thi thể hư thối trong quan tài, dùng rễ gỗ tách hai chân thi thể ra.
"Cái này... là tên hoạn quan?"
Hắn đứng ở chỗ nổi một hồi, trên người vốn khô nóng, lúc này dần dần trở nên lạnh lẽo...
Hắn muốn làm gì...
Xa xa, tiếng vó ngựa chấn động đại địa, sôi trào đến ——
Biện Lương ở phía Tây, Vạn Thắng Môn, Đỗ Sát lưng đeo trường đao, đi ra khỏi khách sạn, càng nhiều người hơn, lúc này đang đi vào giữa đám đông, đi về phía cửa thành...
Trong thành cách Lương Môn không xa, Chúc Bưu ngồi trong cửa hàng trúc đã đóng cửa từ lâu, nhắm mắt dưỡng thần, nằm trên gối, đám người Trần Đà Tử hoặc đứng hoặc ngồi, phần lớn đều yên tĩnh. Trong sân, có người đang khiêng mấy cái rương tiến vào, bày ra một cửa sổ lầu một, khí tức an tĩnh lại rất bận rộn, đối chiếu lẫn nhau với vẻ phồn hoa bên ngoài cửa thành.
Một khắc sau, Chúc Bưu chắp tay sau lưng trường thương, đẩy cửa bước ra.
Mũi thương sắc bén khát máu.
Thanh điểu đã tới, nhật quang khuynh thành.
....
Hoàng cung Tử Thần Điện, thánh chỉ tuyên bố xong, sau một phen nói chuyện với Tạ chủ long ân, bên trong tuyên bảy người đi vào. Ninh Nghị đi bên cạnh, bước chân đơn giản, khuôn mặt bình tĩnh. Sau khi tiến vào đại môn, bên trong Tử Thần Điện trang nghiêm rộng rãi, đông đảo đại thần chia làm hai bên. Thái Kinh, Đồng Quán, Lý Cương, vừa mới đảm nhiệm vai tướng bên phải Tần Ngọc Đình., Thiếu sư Vương Tuyền, Binh bộ Thượng thư Đàm, Thượng thư bộ hình Trịnh Tư Nam, Thượng thư bộ Lễ Đường Xương, Thượng thư bộ Lại Yến Đạo Chương, Thượng thư bộ Hộ là Trương Bang Xương, Thượng thư bộ Công Lưu Cự Nguyên... Ngoài ra còn có rất nhiều quan lớn như Cao Cầu, Thái Cầu, Ngô Tung, Cảnh Nam Trọng, mỗi người nghiêm túc sắp xếp.
Mùi đàn hương thơm ngát lượn lờ, phía trên chính diện chính là cửu ngũ chí tôn, thiên tử Chu Ngọc. Những người này đều là đỉnh kim tự tháp của võ triều.
Bảy người cách cửa không xa đều đồng thanh quỳ lạy.
thánh chỉ tuyên bố xong, lúc này đã đến hồi kết thúc, ngoại trừ bảo vệ đường vào của mọi người, không có bao nhiêu người quan tâm lúc này tiến vào. Mọi người ở trong lòng đều nhấm nháp niềm vui sướng đạt được, mỗi người đều nghĩ tới sự nghiệp của bản thân, lần này..., Tần Ngọc là cao hứng nhất, hắn thỉnh thoảng liếc Lý Cương cách đó không xa, lúc này, vị trí Tả tướng cũng không thể mọc ra. Yến Đạo Chương phá cách cai quản Lại bộ, chiếm tiện nghi cực lớn, cũng là bởi vì hắn là tay sai dưới trướng Thái Kinh, lần này mới đến phiên hắn.
Nhưng ngoại trừ Yến đạo chương, Thái Kinh nhất hệ bị thua thiệt trong lần giác lực này, nhưng không sao cả, lực lượng của hắn đã quá lớn, Hoàng đế cũng không thích, chịu thiệt chính là chiếm tiện nghi. Đồng Quán nhất hệ, đạt được lợi ích lớn nhất tham dự phòng tuyến Hoàng Hà, lúc này trong lòng còn tiêu hóa tất cả thành quả, có những thứ này, kế hoạch tiếp theo của hắn có thể thực thi.
Chu Ngọc đứng ở phía trước, thanh âm của hắn rất thong thả, trầm ổn, mà lại hùng hậu.
"Trẫm, từ lúc kế vị bắt đầu, muốn cầu võ triều chấn hưng, quốc gia an khang, trên đường đi, nơm nớp lo sợ, như đi trên băng mỏng. Sự khó khăn của Ngự Nhất Quốc, trẫm hiểu, các ngươi chưa hẳn hiểu, trẫm có thể vinh sủng cho các ngươi, cho các ngươi quyền lực, vì các ngươi làm việc cho gia quốc này. Nhưng dọc đường đi, luôn có côn trùng làm hại lớn, tổn hại căn cơ của ta, trước có Vương cao tiến, trong đó có Lư Chi Bình, sau đó có Tần Kế Nguyên!"
Trong miệng hắn nói, đều là mấy tên Tể tướng bị xử tội sau khi đăng cơ. Trước mắt là phải kết luận, khi quan tài kết luận, hắn nếu bắt đầu nói, trong khoảng thời gian ngắn liền không thể dừng lại. Phía dưới bảy người quỳ, mọi người đứng yên lắng nghe.
Chu Ngọc nói: "Cùng nữ tử đánh một trận, vội vàng vàng, nữ thật cường hãn, nhưng võ triều ta cũng có trung thần nghĩa sĩ, tiền bộc tiếp tục, đây là nơi trẫm vui mừng, cũng là nơi trẫm đau lòng! Trẫm hạ tội mình chiếu, ngược lại tự tiết. Nếu ngươi thật sự xuất toàn lực, vì thủ thành mà muốn nhiều trung thần nghĩa sĩ chảy máu như vậy sao? Ta làm quan, những đạo lý này, không thể không ngẫm nghĩ! Sau khi nữ chân đi, Tần Nguyên Phục Pháp, hắn trừng phạt nàng, nhưng các ngươi..."
Lời nói của hắn khẳng khái bi phẫn, tới khoảnh khắc này, mọi người nghe được có một thanh âm vang lên, tưởng là ảo giác.
Đó là có người thở dài.
"Ai, Chu Ngọc..."
Trong mấy người quỳ xuống, Thi Nguyên mãnh liệt cảm giác mình xuất hiện ảo giác, bởi vì hắn cảm thấy thương nhân bên cạnh vậy mà đứng lên - sao có thể.
Chu Ngọc cũng thấy Ninh Nghị đứng lên: Y còn chưa ý thức được thân phận đạo nhân ảnh kia, thậm chí ngay cả cảnh tượng trước mắt cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Trên kim điện này, có người lúc quỳ xuống còn dám đứng lên? Có phải mình nhìn lầm rồi không... Nhưng đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau.
Không có lần tiếp theo.
Trong Tử Thần điện tràn ngập uy nghiêm, mấy trăm năm qua lần đầu tiên xuất hiện một tiếng phịch thật lớn, đinh tai nhức óc. Ánh lửa bùng lên, mọi người căn bản còn không biết chuyện gì xảy ra, trên kim giai, thân thể Hoàng đế một khắc sau nghiêng lệch ngồi trên long ỷ., Khói bụi của Đàn Hương tiêu tán, hắn có chút không tin nổi nhìn phía trước, nhìn chân của mình, nơi đó bị thứ gì đó xuyên vào, máu tựa hồ đang rỉ ra, rốt cuộc chuyện này là thế nào!
Bước chân Ninh Nghị đã xuyên qua đám người, ánh mắt của y bình tĩnh như đang làm một việc đã luyện tập nhiều lần cả ngàn vạn lần. Ở phía trước, Đồng Quán là võ giả địa vị lại cao đầu tiên cũng kịp phản ứng, y quát to một tiếng: "Thằng nhãi ranh!" Một nắm đấm to như cái bát dấm, vung lên trên mặt Ninh Nghị.
Gã là nửa người ngựa trong quân đội, dính máu vô số, lúc này tuy già nua, nhưng vẫn còn uy lực. Ở trước mắt, gã chẳng qua chỉ là một thương nhân ngày thường khúm núm trước mắt gã mà thôi. Nhưng giờ khắc này, trong mắt thư sinh trẻ tuổi, không có nửa điểm sợ hãi hoặc là né tránh, thậm chí ngay cả vẻ mặt miệt thị cũng không có, thân ảnh kia như chậm thực nhanh, Đồng Quán Hào quyền đánh ra, đối phương một tay tiếp lấy, một tát vung ra ngoài.
Một cái tát kia phịch phịch đập lên mặt Đồng Quán, ngũ chỉ đập, trầm như bánh sắt. Vị này thu phục Yến vân, danh chấn thiên hạ trong đầu dị tộc vang lên tiếng ong ong.
Thân thể của Đồng Quán bay trên không trong chớp mắt, đập ầm ầm lên trên kim giai, huyết quang văng khắp nơi. Ninh Nghị đã bước lên kim giai, ném hắn ra sau lưng...
Thời gian, đẩy về phía sau.
Sớm hơn một chút, giáo trường của Võ Thụy doanh.
Thần luyện còn chưa dừng lại, Lý Trát Văn dẫn thân vệ trở lại phía trước quân đội. Không lâu sau, hắn nhìn thấy Lữ Lương Nhân đang kéo chiến mã tới, phân cho người của bọn họ, có người bắt đầu đội mã. Lý Trát Văn muốn đi qua hỏi thăm cái gì đó, càng có nhiều tiếng vó ngựa vang lên, còn có tiếng giáp sắt va chạm.
Trọng kỵ được gọi là "Thiết Phù Đồ", xếp thành hai hàng, từ hai phương hướng khác nhau đi tới, phía trước nhất chính là Hàn Kính.
Lý Trát Văn theo bản năng phất phất tay, triệu tập thân binh xung quanh, cũng bảo những binh lính khác của Võ Thụy doanh đề phòng: "Hàn huynh đệ, các ngươi muốn làm gì!"
Hàn Kính không trả lời, chỉ có trọng kỵ binh tiếp tục ép tới. Mấy chục thân binh thối lui đến bên cạnh Lý Tầm Văn, binh sĩ Võ Thụy doanh còn lại hoặc nghi hoặc hoặc hoặc là nhìn thấy tất cả.
"Đẩy!" Chỉ có câu chữ lạnh như băng phát ra.
Trọng kỵ binh đẩy chữ lệnh, lập tức Liệt Trận xung phong liều chết.
Những người ngày thường có chút giao tình, đối mặt với lưỡi đao.
Ánh nắng chói chang mới mọc, trọng kỵ binh ở trước mặt hơn vạn người ở trước mặt, chạy tới chạy lui hai lần, ở những nơi khác, cũng có máu tươi chảy ra.
Sau đó Hàn Kính cưỡi ngựa, trên đài cao phía trước Đạp Thương Trường, Lý Tầm Văn cùng với tất cả thân binh đều đã hóa thành tàn thi, Lữ Lương kỵ binh đã bày trận ở gần đó, chỉnh quân chờ xuất phát!
"Bọn ngươi đã thấy! Hạ thôn sau cuộc chiến, mọi người trong triều ngược lại, nữ thật lại đến, võ triều tất vong! Chúng ta sẽ không phụng bồi! Nhưng Quân Vô Đạo, dân hưng binh phạt: "Hàn Kính thanh âm vang lên, "Lữ Lương hôm nay hưng binh, không vì Thanh Quân bên cạnh, vì chém giết hôn quân, treo trên tường thành! Mà ngày hôm nay... "
Trên thao trường, âm thanh như sấm sét: "Sau hôm nay, chúng ta tạo phản! Các ngươi mất nước..."
Sát khí, phóng lên tận trời...