Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"... Tục ngữ có nói, người không lo xa, tất có lo lắng. Nghĩ lại chuyện xảy ra trong khoảng thời gian gần đây, trong lòng ta luôn bất an. Đương nhiên, cũng có thể là đi vào quá nhiều chuyện, làm ta rối loạn tâm tư..."
Năm tháng Mười lăm ở kinh thành, cách thời gian Nữ chân nhân rời đi đã gần nửa năm, cây cối trên đường, lá cây xanh um, người đi lại qua đi lại, người bán hàng rong, thân ảnh như dệt, trên tửu lâu, Thiết Thiên Ưng vừa nói chuyện, vừa ngồi xuống cạnh cái bàn nhỏ trong phòng Tông Phi.
Là tổng bộ Hình bộ, cũng là cao thủ hung danh hiển hách trong thiên hạ, tông phi hiểu thân hình khôi ngô, so với Thiết Thiên Ưng còn cao hơn một cái đầu. Bởi vì ngoại công xuất chúng, trên đầu của hắn không có râu, nhìn qua rất hung thần ác sát, nhưng trên thực tế lại là người ngoài thô kệch. Thiết Thiên Ưng hợp tác với hắn mấy lần, bao gồm cả chuyện áp giải Thất Phật Thượng kinh lần trước, hai người cũng bắt đầu nói chuyện với Ninh Nghị, bởi vậy giao lưu với nhau coi như có tiếng nói chung.
Thời gian không còn nhiều, hai người tự mình xử lý rất nhiều công vụ. Thiết Thiên Ưng một mặt rót rượu, một mặt kể lại tình hình kinh thành có liên quan tới Ninh Nghị trong khoảng thời gian gần đây. Trên thực tế, sau khi Nữ chân nhân thối lui, nửa năm thời gian tới đây., Tình huống trong kinh, đại bộ phận đều vây quanh phủ Tả tướng. Ninh Nghị thân ở trong đó, lảo đảo liên tục, đến bây giờ vẫn như cũ sinh tồn trong khe hở. Mặc dù rơi vào trong mắt Thiết Thiên Ưng, tình huống cũng tuyệt không đơn giản chỉ hai ba câu đơn giản là có thể nói rõ ràng.
Bây giờ cách cái chết của Tần thừa kế đã qua mười ngày. Trong kinh thành, ngẫu nhiên có thư sinh ở phát biểu ngôn từ khẳng khái còn có thể kể lại hắn, nhưng nói tóm lại, sự tình đã qua, gian thần đã đền tội, đại bộ phận mọi người đã bắt đầu nhìn về phía trước. Lúc này quay đầu lại, rất nhiều chuyện, cũng xem càng rõ ràng hơn một ít.
"... Tên Ninh Nghị này, chư công ở kinh thành đa số bởi vì có chút khinh thường thân phận của hắn, nhưng thủ hạ của Tả tướng thì cơ trí vô cùng. Hắn quay đầu nhìn lại năm ngoái, khi nữ tử chân đến, hắn trực tiếp rời khỏi thành, sau đó tường thành cao xanh hoang, đến sau này cuộc chiến ở Hạ thôn cũng có chút đại lực. Nếu không phải Hữu tướng đột nhiên ra đài thì hắn đã ngã rồi., Hắn cũng không muốn thất bại, vì cứu dòng dõi Tần Hoàng, thậm chí còn nghĩ biện pháp điều động kỵ binh Lữ Lương. Ta thấy thủ hạ của hắn bố trí, vốn là muốn đi, lúc này tựa hồ lại thay đổi chủ ý, mặc kệ hắn chết vì lão Tần hay là chuyện khác, người này nếu lại nổi lên, ta và ngươi đều sẽ không dễ chịu..."
Bộ đầu đi lại quanh năm trong rừng xanh, ngày thường có không ít kẻ thù, nhưng thù hận của rừng xanh không thể so với triều đình, một khi để lại một kẻ đối đầu như vậy, hậu quả ra sao, Thiết Thiên Ưng cũng không cần nhiều lời. Trong quá trình Tông Bất Hiểu tiếp nhận dày đặc Tư An thiếu chút nữa làm Tô Đàn Nhi bị thương, đối với sự việc trước mắt cũng không phải là không chuẩn bị.
"Lúc trước giao thủ, trong lòng ta cũng hiểu rõ. Thật ra trước khi xảy ra sự việc ở Liêu Châu, ta đã an bài người đi vào thẻ tre." Tông Bất Hiểu nhíu mày nói: "Chỉ là, lúc trước trúc ký dựa vào phủ Tả tướng, mật thám ty, trong đó có một số việc...., Người ngoài khó mà biết được, nhân thủ mà ta sắp xếp, cũng chưa từng tiến vào hạch tâm trúc ký. Chỉ là mấy ngày gần đây, ta thấy hướng đi trúc ký, giống như là lại phải quay về kinh thành, phía trên bọn họ chảy ra tiếng gió, nói hôm nay Đại Đông gia trở thành Đồng Quán vương gia, trúc ký hoặc là đổi tên, đều không đáng ngại."
"Ta thấy chỉ sợ là cáo mượn oai hùm nhiều. Tuy Ninh Nghị có quan hệ với Đồng vương gia, nhưng hắn ở trong vương phủ, ta thấy vẫn chưa có địa vị."
"Hắn vốn là dòng dõi Tần Thìn, mặc dù quy hàng, Đồng vương gia sao lại lập tức tín nhiệm hắn. Nhưng với thế lực của Đồng vương gia, chuyện Ninh Nghị kinh doanh kinh doanh nhất định là thông suốt. Hơn nữa..." Tông Bất Hiểu hơi do dự, cuối cùng vẫn nói ra: "Thiết huynh, quan lớn như Tần Tín Nguyên, chúng ta đều xem qua nhiều lần rồi."
"Ừ." Thiết Thiên Ưng gật nhẹ đầu: "Không ít."
Ngồi ở bên kia Tông Phi Hiểu cười cười: "Đúng vậy, sau khi quan lớn kia ngã đài, ta và ngươi cũng đã quen thuộc. Những con cháu của những quan lớn kia, là con cháu phụ tá, đúng là cũng có người buông tha, trèo lên những cành cao khác, bình an quá độ. Nhưng mà, người cả đời trải qua hai lần chuyện như vậy., Tâm khí cũng tan đi. Những người này a, không thiếu ngươi ta nắm chặt trong nhà lao, sau lại thả ra, chạy đến tìm ngươi ta trả thù, có thể có mấy người, nhiều lắm là ngang qua lao ngục của hắn phô trương một phen mà thôi, lại lên nữa, thường thường là không dễ nhìn."
"Dù sao nói cho cùng, những người này cho dù bảo mệnh, trên thân phận, luôn phải bị người ta khinh thường đoán. Bây giờ phong ba của hữu tướng án vừa qua, Ninh Nghị này dù một ngụm máu nóng, thủ đoạn cần phải có, sau khi hắn điều động kỵ binh cũng phải dùng hết rồi. Có lẽ hắn có chút chỗ tốt cho vương gia, chẳng lẽ Vương gia không phòng ngự hắn? Thật sự trọng dụng hắn? Cho nên, hắn hôm nay mới là người không dám xằng bậy, tiết ngoài lề..."
Tông phi hiểu nói tới đây, hơi dừng lại một chút: "Hai người chúng ta đều đã là tổng bắt, lên một bước, do cỏ mãng vào quan trường, cũng chỉ có thể coi là một tiểu lại khó lường, nhưng tại vị trí hiện giờ, người đòi ta làm việc của ngươi, đâu có ít. Ninh Nghị này, đi lên một bước lên trên., Chính là người của vương phủ, hắn ở trong phủ, cũng chưa xem cao chúng ta, đến vương phủ... Khà khà, nói một câu thật sự, bây giờ hắn là đi giày, ta là chân trần. Ta động đến nữ nhân của hắn thì sao chứ, nếu liều mạng đánh nhau với ta, có lẽ khó may mắn thoát khỏi, hắn có thể lấy được chỗ tốt sao? Ta cũng không tin."
Hắn cười lạnh đầy vẻ ngang ngược, nhặt một cái bánh gạo ném vào trong miệng: "Từ xưa tới nay, ngang ngược sợ ngẩn người, ta tiến vào kinh thành là có chuẩn bị. Nếu hắn muốn gây chuyện, không cần hắn tới tìm ta, ta đi tìm hắn trước, cùng lắm thì đồng quy vu tận. Gia đại nghiệp của hắn, nữ nhân lại nhiều, ta thấy hắn sợ ta vẫn là sợ. Thiết huynh, ngươi nói xem có đúng đạo lý này không."
Thiết Thiên Ưng cũng cười rộ lên, cạn một chén với đối phương: "Thật ra, Thiết mỗ cũng không phải sợ quá nhiều chuyện. Chỉ có điều, nếu hắn đã kết thù, lúc hắn yếu nhất, thế nào cũng phải tìm cơ hội loại bỏ hắn. Thật ra ta nghĩ, trải qua đại sự này, hoặc là Ninh Nghị thật sự an phận, hoặc là hắn muốn trả thù, kẻ đứng mũi chịu sào chắc chắn không phải ta. Nếu hắn có mưu đồ lớn, không chừng mục đích là Tề gia."
"Tề Huyên." Tông phi Hiểu gật nhẹ đầu.
Thiết Thiên Ưng nói: "Tề gia ở phía bắc có thế lực lớn, nếu nói đến, thực tế Đại Quang Minh giáo là nhờ cậy nơi này, trong kinh thành, Tề Huyên và Lương Sư Thành Lương đại nhân, Lý Bang Ngạn Lý đại nhân, thậm chí là Thái Thái sư đều có giao hảo. Đại Quang giáo bị thiệt thòi lớn như vậy., Nếu không phải Ninh Nghị này đầu hàng Đồng vương gia, nói không chừng cũng đã bị Tề gia trả thù. Nhưng trước mắt thế cục quá khẩn trương, Ninh Nghị vừa gia nhập hệ vương phủ, Đồng vương gia sẽ không cho người động tới hắn, một khi thời gian trôi qua, trong lòng Đồng vương gia hắn sẽ không có địa vị, Tề gia sẽ không chịu thiệt thòi lớn này, ta thấy Ninh Nghị làm việc trước kia, hắn tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết."
Tông Bất Hiểu gật gật đầu, suy nghĩ một chút rồi lại mỉm cười: "Đại Quang Minh giáo... Nghe đồn, Lâm tông ta muốn bắc thượng cùng Tâm Ma đánh một trận, kết quả trực tiếp bị kỵ binh đuổi tới bờ sông bên ngoài Chu Tiên trấn vận lương, cao thủ trong giáo đi tới được bảy tám phần. Hắn tìm được Tề gia nổi giận, không ngờ mình tụ tập về phía bắc, lại gặp phải quân đội đánh tới, Tề gia cũng choáng váng. Ha ha..."
"Trữ Nghị vì cứu dòng dõi của Tần Hoàng là bỏ ra vốn lớn, đáng tiếc đã chậm một bước, nếu không chúng ta cũng không bận rộn đến mức này. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Lâm Tông Ngô cũng sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy đâu." Có chuyện liên quan tới việc kỵ binh kia xuất động, trên đầu xem như là nhẹ nhàng thả ra, nhưng đối với cái chết của Tần thừa kế mà nói thì không dễ dàng như vậy.", Hoàng đế đương nhiên không để tâm, phía dưới vẫn có rất nhiều động tác, bao gồm mấy quan viên trung tầng cưỡi ngựa, đối với việc bắt nhân sĩ Lục Lâm, phía trên hời hợt, đến phía dưới, là nhấc lên một cỗ gió tanh mưa máu.
Hai người nói tới đây, trên ngọn cây ngoài cửa sổ có tiếng chim chóc kêu to, xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài. Cách đó không xa là một cửa tiệm vải ở bên đường, đoàn người Ninh Nghị đang xuống xe ngựa, từ đó đi vào. Thiết, tông hai người đều nhìn thoáng qua, Thiết Thiên Ưng ngẩng cằm lên.
"Sau khi Tần Tương Nguyên nguồn gốc ra, nghe nói đã lưu lại tội trạng của nhiều người, cũng có các nhà tư mật, vốn đã chuẩn bị phục hồi. Bây giờ hắn phải giao cho Đồng vương gia, xua hổ nuốt sói, mượn đao giết người, vì vậy hắn mới được Đồng vương gia che chở, nhưng cũng may từ trước đến nay quân đội bá đạo, nếu thật sự phân tranh, chưa chắc đã dùng được mấy thứ này. Đồng vương gia cũng chưa chắc không thể nhìn thấu tâm cơ của hắn."
"Thừa dịp bệnh của hắn đòi mạng hắn." Tông Phi gật nhẹ đầu: "Ta cũng lười ngàn ngày phòng trộm cướp, nếu đám người bên trong ghi chép được tin tức gì, ta sẽ biết phải làm sao."
"Những chuyện này, cũng chính là chào hỏi với tông huynh, Tông huynh tự nhiên minh bạch nên xử lý như thế nào. Bên này, ta tuy nhiều chuyện, nhưng vẫn đang theo dõi hắn, Tông huynh có biết nguyên do không?"
Tông Bất Hiểu suy nghĩ một chút rồi nói: "Nghe nói, đám người Lưu Tây dưa, Trần Phàm vào kinh rồi. Phàn Trọng đánh với bọn họ một trận."
"Ừm. Thủ đoạn của Ninh Nghị rất ác liệt, kết thù cũng nhiều, lúc trước hắn tự tay chém đầu Phương Thất Phật, hai bên là kẻ không chết không thôi. Bây giờ Bá Đao vào kinh, mặc dù còn chưa biết đang mưu đồ cái gì, nhưng nếu có cơ hội, tất nhiên là muốn giết hắn. Ta ở bên cạnh quan sát, nếu đám người Lưu Tây dưa chém hắn, ta cũng dễ dàng bắt được những người này."
"Ha ha, kết quả thật là tốt." Tông Bất Hiểu liền nở nụ cười. "Kỳ thật, người này kết oán Tề gia, đại quang minh giáo, kết oán dư nghiệt phương phỉ, kết oán vô số thế gia đại tộc, nhân vật lục lâm có thể sống tới bây giờ, thật sự là không dễ. Lúc này Hữu tướng đã ngã xuống, ta thật sự muốn nhìn xem tiếp theo hắn sống ở trong kẽ hẹp này như thế nào."
Sau đó hai người lại tiếp tục cười nói vài câu. Sau khi ăn vài thứ, hai người mới rời đi.
Cũng như những gì tông môn không biết nói, Hữu tướng đảo ngược, vấn đề bại lộ ra là Ninh Nghị kết thù rất nhiều, trong khoảng thời gian này mặc dù có Đồng Quán chiếu cố, nhưng cũng là lúc Trúc Ký kẹp đuôi làm người làm việc. Tông Bất Hiểu đã quyết định có cơ hội liền đóng đinh đối phương, nhưng đối với toàn bộ chuyện này cũng không lo lắng.
Lần này hắn hồi kinh, là vì chia sẻ khoảng thời gian này, liên quan đến Lục Lâm, liên quan đến ám sát gốc rễ của Tần Tín Giáo —— đương nhiên, Đại Quang Minh giáo vẫn chưa vào kinh, nhưng bởi vì Tần Nguyên nguyên tại kinh kỳ địa bị giết ảnh hưởng khắc nghiệt, vài tên quan viên có quan hệ với Tề gia liền bị liên lụy, đây là biểu hiện quyền uy của Hoàng Thượng mà cố ý chèn ép.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì lần giao phong này rơi vào hạ phong lưu lại hậu quả. Nếu Lâm Tông ta giết được dòng dõi của Tần Tông, về sau lại tiêu diệt tâm ma, hoặc là lấy được di trạch Tần Tương lưu lại, trong khoảng thời gian tiếp theo, Lâm Tông ta khả năng sẽ bị truy nã, nhưng Đại Quang Minh giáo sẽ thuận thế tiến vào kinh, mấy tên quan viên có quan hệ với Tề gia cũng không đến mức quá thảm thiết., Bởi vì chuyện này đại biểu cho hành động của bọn họ càng thêm đề cao. Nhưng hôm nay Đồng Quán chiếm tiện nghi, Tề gia, Lương Sư Thành, Lý Bang Ngạn nhất hệ ăn quả đắng, vài tên quan viên cũng tiện tiến vào đại lao, tuy rằng tội danh bất đồng nhưng những người này lại có quan hệ ít nhiều với nhiệm vụ phòng tuyến Hoàng Hà tiếp theo.
Đây chính là quan trường, lúc quyền lực luân chuyển, tranh đấu cũng là kịch liệt nhất. Mà ở giữa rừng xanh, Hình bộ đã bắt không ít người, buổi tối hôm đó, Tông phi Hiểu thẩm vấn người thẩm vấn thẩm vấn cả đêm, đến xế chiều ngày thứ hai, hắn mang theo thủ hạ ra Hình bộ, đi mấy phạm nhân hoặc là nhà tù phạm nhân điểm dừng dò xét. Giữa trưa, hắn đi đến nhà một người Lục Lâm., Một nhà này ở ngõ hẻm Tam Hòe phía Tây Biện Tây, trong nhà Lục Lâm kia đơn sơ cũ nát, sau khi trượng phu bị bắt, chỉ còn lại có một phụ nữ còn ở đây. Mọi người thăm dò một hồi, lại thẩm vấn phu nhân kia vài câu, rồi mới rời đi, sau khi rời đi không lâu, Tông Phi Hiểu lại sai đi tùy tùng, vòng lại.
Nguyên nhân mà người Lục Lâm kia bị bắt là vì hoài nghi hắn âm thầm thờ phụng Ma ni giáo, đại quang minh giáo. Tông phi Hiểu gọi phụ nhân kia về phòng, trở tay đóng cửa lại, trong phòng ngắn ngủi truyền ra tiếng khóc nữ tử, nhưng theo tiếng bạt tai cùng đánh đập., Chỉ còn lại có cầu xin tha thứ, sau đó cầu xin tha thứ cũng ngừng lại. Tông phi ở trong phòng phát tiết một phen, ôm phụ nhân kia dễ trấn an trong chốc lát, lưu lại mấy khối bạc vụn, mới cảm thấy mỹ mãn đi ra.
Buổi chiều hôm nay, hắn đi liên hệ hai gã thủ hạ đánh vào trong thẻ trúc thám thính tình huống bên trong, sửa sang lại động tác của thẻ trúc, ngược lại không phát hiện dị thường gì. Buổi tối hắn đi thanh lâu qua nửa đêm, rạng sáng, mới đến đại lao Hình bộ xách trượng phu của phụ nhân kia ra dùng hình, vô thanh vô tức giết chết.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Nửa năm sau khi nữ chân nhân tàn sát bừa bãi ở kinh thành, rất nhiều tai bệnh đã hiển hiện ra, nhân thủ không đủ, sự vật rất nhiều, lại thêm người của tam giáo cửu lưu không ngừng vào kinh, liên quan tới khu vực rừng xanh, từ trước đến nay đều là mấy tên tổng bộ lưu lại, trên đầu sẽ không quản quá nhiều: Dù sao những người này ngày thường cũng là đánh đánh giết giết lẫn nhau., Vô Pháp Vô Thiên, nếu bọn họ đã coi pháp không thủ là cơm ăn, vậy chết cũng đã chết rồi. Tông phi Hiểu ở Hình bộ nhiều năm, đối với những chuyện này, nhẹ nhàng quen thuộc, ngày thường hắn không làm như vậy, nhưng thời gian qua không có vấn đề gì.
Sau khi tiêu khiển như vậy, hắn ngủ một hồi, buổi sáng tiếp tục thẩm án, buổi chiều lúc xế chiều, lại đến hẻm Tam Hòe, gọi phụ nhân kia vào trong phòng lăng ngược một phen. Phụ nhân kia mặc dù trong nhà bần hàn, không trang phục, nhưng sau khi cởi sạch cảm giác cũng không tệ lắm. Tông phi hiểu yêu nàng khóc kêu, mấy ngày sau, lại đi thêm mấy lần, thậm chí động tâm tư, thu nàng làm cấm liễn, tìm một chỗ nuôi dưỡng.
Một loạt đại sự trong kinh, vì quyền lực phòng tuyến Hoàng Hà, tầng trên có nhiều tranh đoạt, cứ qua hai ngày lại có quan viên gặp chuyện không may, lúc này chỉ còn cách cái chết của Tần Tín chưa đầy nửa tháng, ngược lại không có bao nhiêu người nhớ tới hắn. Chuyện tình Hình bộ mỗi ngày khác nhau, nhưng đã làm lâu rồi., Thật ra tính chất cũng không sai biệt lắm, tông phi hiểu phụ trách vụ án, gõ gõ thế lực khắp nơi, lại chú ý một chút trúc ký, ngược lại vẫn không có động tĩnh gì mới, chỉ là hàng hóa thường xuyên qua lại, nhưng muốn đưa trúc ký trở về kinh thành cũng là chuyện tất yếu.
Tới tháng năm thứ hai mươi bảy, trong tay Tông Bất Hiểu lại có thêm mấy vụ án, một vụ là hai nhóm phú hào Lục Lâm ở đầu đường quyết đấu chém giết, người qua đường gây ra vụ án cần Tông Phi báo đi gõ một phen. Một chuyện khác là hai đại hiệp xanh biếc quyết đấu, chọn sân nhỏ của phú hộ ngoại thành, muốn ở trên nóc nhà đối phương chém giết trên nóc nhà., Một mặt phân ra thắng bại, mặt khác cũng phải tránh né gia đinh ngoại viên bắt giữ, hai người này công phu đầu tiên xác thực lợi hại, kết quả Lữ viên ngoại báo án, tông phi hiểu buổi chiều hôm nay trôi qua, phí rất nhiều khí lực, bắt hai người lại.
Áp giải hai tên hiệp khách nơi khác về Hình bộ, tông phi kiến thấy không có việc gì, lại đi hẻm Tam Hòe, ép vị phu nhân kia làm bữa ăn, lúc chạng vạng tối, lại dẫn bảy tên bộ khoái nhanh chóng ra khỏi kinh thành, đi đến một sườn đồi nhỏ phía tây kinh thành.
Chỗ đó cách kinh thành không xa, tên là Hộ Cương, nguyên bản là vì dịch trạm phụ cận phồn vinh lên, tạo thành một khu tụ cư có hơn mười cửa hàng. Lúc nữ chân nhân đến, nơi này một lần bị hủy, hôm nay lại một lần nữa xây dựng lại. Đại viện ký trúc cũng ngồi ở chỗ này, lúc này đã bước đầu xây dựng lại, bị lợi dụng.
Đi vào nơi này, Tông Bất Hiểu lệnh cho bảy gã bộ khoái khác đi trước ăn vài thứ, ước chừng thời gian tới gặp mặt, hắn từ bãi gác đi ra, ngoặt một vòng, đi về phía một căn phòng cách đó chừng trăm trượng.
Bởi vì lúc trước nữ chân nhân phá hoại, lúc này phòng xá này là từ trúc mộc đơn sơ dựng thành, trong phòng tối đen như đèn, thoạt nhìn cũng không có ai, Tông phi hiểu đi vào mới có người nói chuyện trong bóng tối. Đây là thường lệ gặp mặt, nhưng đợi người trong phòng nói chuyện, Tông phi hiểu cả người đều trở nên đáng sợ.
Thân hình khôi ngô của hắn từ trong phòng đi ra, bầu trời không có tinh quang, xa xa, chỗ cao hơn một chút chính là đăng hỏa trên phố xá bảo vệ, Tông Bất Hiểu nhìn bốn phía một chút, sau đó hít sâu một hơi, bước nhanh về phía Hộ ngục bên kia.
Đi được hơn mười trượng, phía sau đột nhiên có âm thanh vỡ vụn truyền tới, xa xa, cũng không biết là động vật chạy trốn hay là có người bị đánh ngã xuống đất. Tông phi hiểu không quay đầu lại, hắn nghiến răng, hai mắt trợn trừng, chân đạp bước đi đầu tiên, trong bóng tối xung quanh, có bóng người phá gió lao đến, trong bóng tối đen kịt, bóng người bốc lên như long xà, sóng lớn dâng lên!
Tay phải Tông Bất Hiểu đột nhiên rút cương tiên ra, đánh về phía bóng người đang xông tới, phốc một cái, thân cỏ bay vút lên, là một con bù nhìn bị trường thương đâm xuyên qua. Nhưng võ nghệ của hắn rất cao cường, thậm chí trên giang hồ còn có danh xưng " Đả Thần Tiên". Con bù nhìn nổ tung, roi thép cũng quét trúng trường thương đâm tới, cùng lúc đó, có người lao tới! Có roi dài quét ngang, quấn lấy tay trái của Tông Bất Hiểu, ánh đao lặng yên lao ra!
Trường tiên kéo căng một chút, kéo bóng đen bên trái bay nhào trên mặt đất, người bên phải cũng bị đánh bay, thân thể Tông Bất Hiểu và một gã đao khách lưng còng lướt qua. Đầu người gã vẫn xoay tròn trên không trung, thân thể cường tráng như chiến xa đạp đạp mạnh xông ra năm bước, té trên mặt đất bất động.
Gã gù trong bóng tối nhặt đầu người lên, cầm lấy cái túi, xung quanh còn có bóng người đi tới. Bọn họ tụ tập nhìn thoáng qua thi thể không đầu kia, Tông phi Hiểu Sứ chính là song tiên, nhưng vừa rồi hắn chỉ rút ra đơn tiên, chỉ thấy trên tay trái của hắn đang nắm một mũi lệnh tiễn pháo hoa, vẫn bảo trì tư thế muốn thả ra ngoài.
Cách đó không xa, từng điểm lửa đèn trên đường vẫn còn sáng, bảy bộ khoái đang ở trong đó ăn uống, chờ cấp trên của bọn họ trở về, trong bóng tối, từng bóng người hướng bên kia im ắng đi tới.
Từ nay về sau bộ khoái không còn trở lại Biện Lương thành nữa.
Cùng thời khắc đó, bên bờ sông vàng ở phía bắc, những bó đuốc kéo dài đang thiêu đốt, dân phu và binh lính đang vận chuyển đất đá đến. Thời kỳ mùa hè đã đến, mọi người nhất định phải gia cố đề phòng, mặt khác, đây là công trình đầu tiên để củng cố phòng tuyến Hoàng Hà, ánh mắt của triều đình chính cục đều tụ tập ở đây, trong mỗi ngày đều có đại quan tới phụ cận dò xét.
Lại điểm về hướng bắc, trong lão trạch Tề gia, Đại Nho tên là Tề Huyên đã nổi giận. Trong đêm tối, hắn còn vùi đầu viết thư, sau đó để cho gia vệ và trợ thủ đáng tin, lên kinh làm việc.
Trong kinh thành, Lý Cương ra khỏi phòng, ngồi một lát, nhìn viện tử bên kia còn lóe lên ánh đèn. Trong mắt của hắn, có ánh sáng uất ức và bi tráng, nhưng hai tay hắn nắm quyền, qua một lát, nghĩ tới cái gì, lại trở về phòng xử lý công vụ.
Tần Ngọc đang tiếp khách, ánh sáng ban đêm, hắn trò chuyện với hai người tới đây thật vui vẻ. Trong triều đình, do hắn kế nhiệm tiếng gió bên phải, đã càng lúc càng nhiều, nhưng hắn biết, Lý Cương sắp xuống đài, ở trong lòng của hắn, đang cân nhắc có thể trực tiếp lên vị trí Tả tướng hay không.
Đồng phủ, Đồng Quán đang bàn luận rất nhiều chuyện với đám người Đàm Đình, Lý Trát Văn cũng ở dưới, hôm nay, vương phủ Quảng Dương chủ yếu nhất là hai chuyện, chuyện thứ nhất là do đám người Lý Phác Văn nắm giữ tốt Võ Thụy doanh, chuyện thứ hai., Phòng tuyến Hoàng Hà đề phòng nữ chân nhân làm, lẽ ra phải do quân đội trực tiếp khống chế. Lần trước ở Thái Nguyên, Đồng Quán minh bạch chiến lực quân đội, bỏ thành bỏ đi, lần này, hắn hy vọng có thể chân chính chính chính chính, không chút nào chế ngự làm một việc.
"Lão Tần đi rồi, những vật lưu lại này vẫn có tác dụng, hy vọng có thể dùng tốt cho hắn, Hoàng Hà như mắc cửi, Lương Vô may mắn lắm."
"Ninh Lập kia lòng dạ khó lường, lại muốn dùng đao này mượn đao giết người, vương gia không thể không đề phòng."
"Đương nhiên ta biết, Ninh Nghị này đã không còn cách nào để nghĩ, hắn hy vọng ta dùng nó để nhằm vào những người khác, ta muốn dùng nó để làm việc tốt. Quan trọng nhất là, đây là xuất phát từ ý chí của bổn vương, cần gì phải quan tâm đến nguyện vọng nho nhỏ của hắn chứ. Ngày mai ta sẽ cho người tới Lý Bang Ngạn phủ chào hỏi, nếu hắn không nhượng bộ, ta cũng không nhịn hắn nữa."
Làm đại tướng quân quân võ triều, ông ta đã quen với đồng đội heo, cũng đã quen với đồng đội heo rồi. Lần này võ triều hầu như không còn nguy hiểm nữa, ông ta hy vọng có thể ngăn cơn sóng dữ, đây cũng là vinh quang cuối cùng của ông ta.
Tất cả mọi người đều có chuyện làm, trong các con đường phát ra từ kinh thành, hàng ngàn hàng vạn người bởi vì đủ loại lý do mà tụ tập về kinh thành. Trong thời gian này, tổng cộng có mười ba đội ngũ, bọn họ cũng phát ra từ những địa phương tương tự, sau đó lấy phương thức khác nhau tụ về phía kinh thành, lúc này, những người này hoặc là tiêu sư, hoặc là tiêu đội thương, hoặc là những thợ thủ công trên đó, một nhánh nhanh nhất, lúc này đã qua Hứa Xương, cách Biện Lương một trăm năm mươi dặm.
Đây là một đại thương đội do hơn hai trăm người tạo thành, đang cắm trại trong núi, trên bãi cỏ, có hai người trẻ tuổi đang thấp giọng nói chuyện.
"Tiểu Phong ca, ngươi nói xem, kinh thành rốt cuộc là dạng hình gì?"
"Ta làm sao biết." Dưới cằm mọc râu ngắn, người trẻ tuổi tên Trác Tiểu Phong trả lời một câu.
"Tiểu Phong ca, không phải các ngươi đã đi Hàng Châu rồi sao?"
" Hàng Châu lại không phải kinh thành."
"Ta từ nhỏ đã ở trong núi, cũng chưa từng thấy nơi nào lớn cả, nghe các ngươi nói những chuyện kia, sớm muốn xem một chút. Cũng may lần này mang theo ta, đáng tiếc trên đường đi ngang qua mấy đại thành kia, đều không dừng lại nhìn kỹ một chút..."
"Nếu ngươi còn lải nhải nữa, ta không dẫn ngươi đi nữa."
"Ừm, không nói nữa." Vị tiểu tử trong núi thuần phác kia ngậm miệng lại, hai người ngồi một lát. Trác Tiểu Phong chỉ nhìn trời đất thưa thớt ánh sao, hắn hiểu rất nhiều thứ, nói chuyện lại có đạo lý, võ nghệ cũng tốt, người trẻ tuổi trong núi đều sùng bái hắn, qua một lát, đối phương lại thấp giọng mở miệng.
"Tiểu Phong ca, ta hỏi một câu, lần này lên kinh, chúng ta có thể nhìn thấy vị lão sư dạy bản lĩnh cho ngươi rồi, có phải không a?"
Ánh mắt Trác Tiểu Phong khựng lại: "Ai nói cho ngươi biết mấy chuyện này?"
"Trong đội, có người nói trong đội ngũ. Ta... Ta âm thầm nghe được."
"Ai nói vậy?!" Trác Tiểu Phong đứng lên: "Nói cấm lệnh, các ngươi nói nhảm hết sao? Lập tức mang ta đi tìm!"
"Nhỏ, tiểu Phong ca... Kỳ thật..." Người trẻ tuổi kia bị dọa sợ, lắp ba hai câu muốn giải thích, Trác Tiểu Phong cau mày: "Chuyện này không đùa! Lập tức! Lập tức!"
Bầu trời tinh quang ảm đạm, hai người một trước một sau, đi vào doanh địa, gây ra một tiếng động nhỏ, sau đó lại lắng xuống.
Gió mùa hè mang theo cảm giác an tâm, trên mảnh đất này đèn đuốc hoặc thưa thớt kéo dài, sau khi nữ chân nhân đi, rốt cuộc cũng có thể làm cho người ta bình tĩnh trở lại, vô số người bận rộn, vô số người đi đường, nhưng cũng coi như bản chất của mảnh thiên địa này. Kinh thành, Thiết Thiên Ưng đang ở giữa lầu canh, trò chuyện vui vẻ với một phụ tá trên phủ của một gã Lương Sư.
Ninh phủ đã không còn bao nhiêu người để ý, trong thư phòng cũng có ánh đèn ấm vàng, Ninh Nghị đang ngồi trước bàn gõ gõ ngón tay có quy luật lên mặt bàn, tính toán tin tức Tô Đàn Nhi rơi xuống nước truyền đến, tính toán rất nhiều thứ cần điều tra rất nhiều sơ hở, dự án.
Chúc Bưu từ ngoài cửa đi vào.
"Vừa rồi ở ngoài thành... Đã giết Tông Bất Hiểu."
Ninh Nghị nhìn hắn, có chút bối rối, sau đó mới nhìn lại, nhíu mày.
"Vì sao phải giết hắn, các ngươi nhiều chuyện..."
Chúc Bưu phụ thuộc vào hắn thấp giọng nói rõ nguyên do. Ninh Nghị không nói nhiều nữa, trong ngọn đèn dầu, chỉ có điều lông mày y nhíu chặt hơn một chút. Y gõ mặt bàn, một lát sau.
"Tiết bàn phức tạp rồi, các ngươi..."
Hắn phân phó một vài chuyện, Chúc Bưu nghe xong, gật đầu đi ra ngoài. Ánh lửa ban đêm vẫn yên tĩnh như cũ, kéo dài trong thành thị, chờ đợi một ngày mới, càng nhiều sự tình phát sinh.
Ngày hôm sau, Thiết Thiên Ưng đã biết chuyện tông phi hiểu biến mất. Cùng lúc đó, hàng trăm hàng ngàn người vẫn còn đang yên lặng rút ngắn khoảng cách với kinh thành, chờ đợi chớp mắt hội tụ...