Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Màn đêm buông xuống, phía Nam trấn Chu Tiên, bên bờ sông có nha dịch tập kết. Trong ánh sáng của bó đuốc, màu huyết hồng từ thượng du bay xuống, sau đó là vô số thi thể.
Cách đó không xa, dọc theo con đường còn có cư dân và người đi đường tốp năm tốp ba, thấy được một màn này, phần lớn đều hoảng loạn cả lên.
Đến lúc này, không có bao nhiêu người biết phía bắc rốt cuộc xảy ra chuyện gì, chỉ là lúc chạng vạng tối, có người từng thấy bóng người mang theo máu cưỡi ngựa đi qua. Nha dịch địa phương phụ cận chạy tới, thấy cảnh tượng trong nước, trong lúc nhất thời cũng hãi hùng khiếp vía.
Trọng địa kinh đô, lần duy nhất gặp qua trường hợp như vậy, thời gian cũng không bao lâu. Năm ngoái khi mùa thu nữ chân nhân đánh tới, trên con sông này cũng là nước chảy thành sông đỏ thẫm, nhưng nữ chân nhân này mới đi không lâu... Chẳng lẽ lại giết trở về?
Trong khoảng thời gian ngắn, phụ cận bắt đầu rối loạn.
....
Chân trời, cuối cùng một sợi tà dương tàn lụi cũng không còn, trên hoang dã, tràn ngập mùi máu tanh.
Trong đường viền màu đen, có đôi khi sẽ truyền đến âm thanh ột độ, Trần Kiếm Ngu hôn mê từ dưới đất chống đỡ đứng dậy, trên tay là một mảnh sền sệt, đó là thứ được chảy ra từ trong những thi thể gần đấy —— không biết là đoạn nội tạng nào.
Đau đớn kịch liệt truyền vào đầu, thân thể hắn run rẩy, "A, a..." Hai tiếng, không phải cười, mà là tiếng khóc đè nén.
Thi thể chung quanh đầy rẫy.
Cho dù là hành tẩu giang hồ, hào kiệt lục lâm đã trải qua giết chóc lâu dài cũng chưa chắc đã gặp qua tình cảnh như vậy — lúc trước hắn nghe nói qua nữ chân nhân đến, trên chiến trường là chính thức giết thành Tu La trường. Hắn có thể tạo ra danh khí lớn như vậy ở giữa lục lâm, trải qua sát trận., Người chết gặp qua cũng không ít, nhưng chưa từng gặp qua dạng này. Nghe nói cảnh tượng chiến trường chém giết cùng nữ chân nhân, hắn cũng không rõ ràng lắm, nhưng trước mắt, có thể hơi suy nghĩ một chút.
Người của Lục Lâm hành tẩu giang hồ, có con đường của riêng mình, bán đứng cùng Vương gia, không gây ra quan trường cũng là cùng một con đường. Một người có lợi hại đến đâu thì gặp phải quân đội cũng không ngăn được, đây là sự nhận thức chung mà người thường đều có thể nhận thức được, nhưng cũng không ngăn cản được nhận thức của bọn họ, hoàn toàn khác với cảm giác chân chính khi đối mặt với quân đội.
Mắt thấy nam tử sắc mặt tái nhợt trên núi kia, Trần Kiếm Ngu còn từng nghĩ tới, có nên tìm một lý do khiêu chiến hắn trước hay không. Đại hòa thượng kia bị người ta gọi là thiên hạ đệ nhất, võ nghệ có lẽ rất lợi hại, nhưng từ khi mình xuất đạo tới nay, cũng chưa từng sợ người nào. Muốn đi đường hẹp, muốn nổi danh, liền muốn hung hăng đánh cược một trận, huống chi đối phương tự giữ thân phận cũng chưa chắc có thể làm gì mình.
Sau đó ngàn kỵ binh xông ra, mũi binh như sóng lớn vọt tới.
Cho dù là thiên hạ đệ nhất cũng phải chạy trốn trong đám người, những người còn lại trước sau bị cơn sóng giết chóc cuốn vào. Trong khoảnh khắc đó, gió đêm tràn ngập không khí như sền sệt! Phía sau không ngừng có người bị cuốn vào., Tiếng kêu thảm thiết vang vọng hoàng hôn, cũng có kẻ mắt thấy không thể trốn thoát muốn quay người đánh một trận, nói cũng không kịp, đã bị tuấn mã đánh bay. Mà trong tầm mắt kia, thậm chí còn có đám người thấy Yên Hỏa lệnh tiễn vội vã chạy tới, trợn mắt há hốc mồm nhìn một lát, sau đó cũng gia nhập vào đám người chạy trốn này.
Hắn bị một con tuấn mã đánh bay, sau đó lại bị móng ngựa đạp cho hôn mê bất tỉnh. Kỵ binh chạy chỉ giẫm trên người hắn hai cái, thương thế đều ở đùi trái, hôm nay xương chân đã vỡ, xúc tu máu thịt be bét, hắn biết mình đã là phế nhân. Trong miệng phát ra tiếng khóc, hắn khó khăn lắm mới đứng thẳng được chân mình. Cách đó không xa, cũng mơ hồ có tiếng khóc truyền ra.
Lúc này đến, đều là giang hồ hán tử, giang hồ hảo hán có lệ không nhẹ đạng, nếu không phải chỉ là thống khổ, bi khuất, vô lực đến cực hạn, nói vậy cũng nghe không được thanh âm như vậy.
Đối với chém giết trên giang hồ, thậm chí trên lôi đài đối lập, các loại bất ngờ, bọn họ sớm đã dự trước, xảy ra chuyện gì, phần lớn đều đã chuẩn bị tâm lý. Duy chỉ có hôm nay, những người như mình, thực sự bị cuốn vào. Một trận chém giết giang hồ như vậy, nói đơn giản hơn chút ít., Bọn họ bất quá là người đứng ngoài quan sát, nói sâu một chút, mọi người muốn nổi danh còn không kịp làm gì. Đại quang minh giáo chủ mang theo giáo chúng lên, đối phương ngăn trở, cho dù song phương đánh nhau sống mái, đánh nhau cũng chỉ là liều mạng, cùng lắm là dính tới chính mình, mình lại xuất thủ cho đối phương đẹp mặt.
Nhưng cái gì cũng không có, nhiều người như vậy, không còn đường sống.
Đối với giáo chủ Quang Minh kia mà nói, có lẽ cũng vậy, đây không phải là trò chơi cấp bậc như bọn họ. Thiên hạ đệ nhất chống lại trận chiến này, cũng chỉ có thể nhanh chân bỏ chạy. Nhớ lại người trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt kia, lại nghĩ tới sớm mấy ngày khiêu khích tới cửa nhà mình., Trong lòng Trần Kiếm ngu có rất nhiều ảo não. Nhưng hắn không hiểu, bất quá là chuyện như vậy mà thôi, những người như hắn lên kinh chẳng qua cũng chỉ là tìm lấy thanh danh mà thôi, mặc dù nhất thời trêu chọc phải ai, nhưng không ngờ lại có kết cục như vậy...
Quang điểm chớp động, cách đó không xa người khóc lóc phất tay mở ra mồi lửa, quang mang dần dần sáng lên, chiếu sáng khuôn mặt dính đầy máu tươi kia, cũng nhàn nhạt chiếu sáng một vòng nhỏ chung quanh. Trần Kiếm Ngu ở bên cạnh nhìn quang mang kia, trong lúc nhất thời muốn nói chuyện., Lại nghe phù một tiếng, bóng người trong vòng sáng kia đâm vào ngực một mũi tên bay tới. Người kia ngã xuống, mồi lửa rơi trên mặt đất, rõ ràng âm thầm mấy lần, cuối cùng tắt.
Xa xa, thân ảnh ngựa lặng lẽ đi trong bóng tối vài bước, tên du kỵ Vũ Văn Phi Độ nhìn quang mang dập tắt, sau đó trở tay rút ra một mũi tên từ sau lưng, khoác lên dây cung.
Trong bóng tối, thấp thoáng còn có bóng người đang lẳng lặng chờ đợi, dự bị bắn giết người sống hoặc là người nhặt xác.
Phía bắc, bản trận của đội kỵ binh đã cách xa trên đường trở về quân doanh từ lâu. Một đội người kéo theo xe ngựa đơn sơ đi ngang qua Chu Tiên trấn. Ninh Nghị đi trong đám người, trên xe có thi thể của ông lão.
Trên bầu trời tinh quang ảm đạm, du mục tứ quan, chung quanh là đất Biện Lương, vài tên tổng bộ vội vã chạy về Biện Lương thành, bên cạnh lại còn có một đội người đi theo, những thứ này cũng không sao cả.
Trên đồi núi chung quanh, có bóng người ẩn nấp trong bóng tối, xa xa nhìn ra, hoặc là chạy nhanh theo một hồi. Không bao lâu, lại ẩn vào trong bóng tối nguyên bản.
Biện Lương Thành, tin tức vô hình muôn vẻ truyền đến, bầu không khí toàn bộ thượng tầng đã căng thẳng, mưa núi sắp tới, vừa chạm vào liền căng thẳng.
Thân thể trần trụi...
Đồng Quán ở trong phủ, đã phát nóng hai lần tính tình, hạ nhân chạy nhanh tiến vào, là dự tính hắn muốn phát nóng lần thứ ba, nhưng lập tức cũng không có xuất hiện tình cảnh như vậy.
"... Tần, nguồn gốc của Tần, dòng dõi đã - đã chết."
Ngay cả là hạ nhân xuất thân từ quân đội, cũng phí chút sức lực mới nói xong câu này, Đồng Quán nắm trong tay một đôi mật sắt, ngừng chuyển động, con mắt cũng chớp chớp. Hắn hiển nhiên là có thể dự liệu được chuyện này, nhưng sự thật sau đó, lại để cho hắn sửng sốt một lát.
Sau đó thở hắt ra, giọng điệu không cao: "Chết rồi? Bị Lâm tông ta giết?"
"Bẩm vương gia, không phải, hắn và một thê một thiếp, chính là uống thuốc độc tự sát."
"Tự sát." Đồng Quán lặp lại một lần, qua một hồi mới nói: "Vậy nhi tử của hắn thế nào rồi, Tần Thiệu Khiêm đâu?"
Hạ nhân trả lời vấn đề này. Nghe được đáp án kia, Đồng Quán chậm rãi gật đầu, hắn đi tới một bên, ngồi trên ghế: "Lão Tần, người này thật là... mãi phong sinh thủy khởi, cuối cùng lại... Thiện Như Lưu, không phản kháng chút nào..."
Bất quá trong lòng hắn cũng biết, đây là bởi vì Tần Tương căn tại một loạt cử động quá khích, tự mình chặn đường lui của mình. Hắn đang muốn cảm thán vài câu, lại có người vội vàng tiến đến.
"Báo! Hàn Kính Hàn tướng quân đã vào thành!"
"Ồ, vào thành rồi, binh lính của hắn đâu?"
"Nghe nói trên đường về quân doanh."
Đôi môi Đồng Quán khẽ mím lại, nhíu mày: "...Hắn còn dám trở về thành." Sau đó khẽ thở dài, thần sắc càng phức tạp.
"Hàn tướng quân đi thẳng vào trong cung, nghe nói là tự mình thỉnh tội với Thánh Thượng."
"Đã biết." Đồng Quán buông hai cái mật sắt trong tay xuống, đứng lên, trong miệng phảng phất lầm bầm lầu bầu: "Trở về rồi... Thật sự là... Thánh thượng không giết được hắn sao..."
Sau khi nghe được tin tức Lữ Lương Nghĩa Quân xuất động, phản ứng của Đồng Quán chính là tức giận nhất. Hắn đương nhiên là võ tướng, mấy năm nay thống binh cũng thường nổi giận, nhưng có chút tức giận là giả, lần này thì là thật, nhưng nghe nói đội kỵ binh này đã trở lại rồi., Ngữ khí của hắn rõ ràng có chút phức tạp. Lúc này đám người Đàm Đàm Văn đều đã vào cung, trên danh nghĩa hắn không trông coi quân đội nữa, một lát sau, trực tiếp ra ngoài hoa viên đi lại, biểu lộ phức tạp, cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Hoàng cung, Chu Ngọc từ sau bàn sách ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Kính Chi đang quỳ phía dưới.
"Ngươi cho trẫm không giết được ngươi sao?"
"Thần tự biết mình có tội phải chết, xin bệ hạ giáng tội, ban cái chết."
Chu Ngọc nhíu mày, đứng lên, vừa rồi gã bước nhanh từ ngoài điện vào, ngồi xuống sau bàn đọc sách rồi cúi đầu xử lý một phần tấu chương mới bắt đầu nói chuyện. Lúc này gã lại từ sau bàn đọc sách đi ra, đưa tay chỉ vào Hàn Kính, trong mắt tràn đầy tức giận, ngón tay run rẩy, miệng há to hai cái.
Hắn không ngờ đối phương nửa câu giải thích cũng không có. Giết, vẫn là không giết, đây là một vấn đề.
"Ngươi." Giọng điệu của hắn kiềm chế lại: "Nói rõ ràng nguyên bản bản địa bàn cho trẫm!"
"Thần tự biết có tội, cô phụ bệ hạ. Việc này liên quan đến quân pháp, Hàn Kính không muốn thành kẻ giảo biện thúc đẩy, chỉ là việc này chỉ liên quan đến một mình Hàn Kính, mong bệ hạ niệm công lớn ở Lữ Lương kỵ binh hộ thành, chỉ ban cho một mình Hàn Kính!"
"Ngươi đảo ngược quang côn!" Chu Ngọc sau đó rống lên: "Hộ Thành có công, ngươi đây là lấy công lao đến áp chế trẫm sao. Nói! Giết không giết ngươi, là chuyện của trẫm, hiện tại trẫm phải biết, đã xảy ra chuyện gì!"
Hàn Kính quỳ gối bên dưới, trầm mặc hồi lâu: "Lữ Lương Nhân chúng ta lần này xuất doanh, chỉ vì thù riêng giết người."
"Được, tội chết!" Chu Ngọc nói.
"Chúng ta vì muốn giết tên Giáo chủ đại quang minh Lâm tông kia."
"Hừ." Chu Ngọc hừ nhẹ một tiếng, "Trẫm đã từng nghe nói tới người này. Hắn và các ngươi có bao nhiêu tài cán, muốn các ngươi toàn bộ giết ra ngoài!?"
Hàn Kính lại lần nữa trầm mặc, một lát sau mới mở miệng: "Bệ hạ có biết, chúng ta đã từng trải qua ngày gì rồi không?"
"... Thâm Sơn lão lâm, đất đai cằn cỗi, thứ gì có thể thu được không nhiều. Ta chờ ở phụ cận Nhạn Môn quan, ngay chỗ biên giới, năm tuổi ăn cỏ cây, vừa tới đã muốn chết người, không riêng gì người chết, vốn không đủ lương thực, còn phải bị người ta cướp đi. Từ nhỏ đến lớn., Năm ngoái nhìn thấy, người bên cạnh đều chết rét chết đói, bị người giết chết. Bệ hạ, Hàn Kính cả đời này, qua mấy chục năm, không việc ác không làm, ta đã từng giết người, lúc đói bụng, đã từng ăn người. Lữ Lương Sơn, không chỉ bị người bên ngoài giết chết, mà còn có người ở bên trong., Cũng muốn tự giết lẫn nhau, chỉ vì lương thực một chút, không chết người, nào nuôi được người sống. Bên ngoài nói, hoan hỉ bên bờ sông, gom góp hô hoán hoán lên Đông Nam, khóc sướt mướt Lữ Lương Sơn, chết cũng chẳng qua là Nhạn Môn quan. Bệ hạ, thần thân bị đói chết, người sắp chết đói, kỳ thật lúc khóc cũng không khóc được..."
"Được rồi." Nghe được Hàn Kính chậm rãi nói ra những lời này, nhíu mày phất tay: "Những chuyện này có quan hệ gì với việc các ngươi tự ý xuất doanh trả thù đâu!"
Hàn Kính dừng một chút: "Lữ Lương Sơn, sau khi có đại đương gia mới từ từ trở nên tốt hơn. Đại đương gia nàng là nữ lưu, vì người sống mà chạy khắp nơi, thuyết phục chúng ta liên hợp lại làm ăn chung quanh, cuối cùng sống chung một cái trại. Bệ hạ, nói ra điểm này chính là điểm này., Nhưng trong đó gian khổ khốn khổ, chỉ có chúng ta biết, Đại đương gia trải qua gian nan, không chỉ là sinh ra nhập tử mà thôi. Hàn Kính không dối gạt bệ hạ, thời gian khó khăn nhất, trong trại cũng làm chuyện không hợp lý, chúng ta đã làm sinh ý với Liêu Nhân, vận chút ít chữ gốm sứ vẽ ra ngoài bán, chỉ vì một ít lương thực..."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Sợ rằng cũng vận dụng qua thiết khí." Chu Ngọc nói.
"Trong núi rèn sắt không nhiều, để phòng thân, có thể có, chúng ta đều lưu lại, đây là gốc rễ để lập thân, không có, có lương thực cũng không sống nổi. Hơn nữa, chúng ta hận nhất là Liêu Nhân, mỗi năm đánh thảo cốc, chết bởi đồng bạn thủ hạ của Liêu Nhân nhiều vô số kể., Sư phụ Đại đương gia, lúc trước cũng là vì ám sát tướng lĩnh của Liêu Nhân mà chết. Cũng chính vì vậy, sau đó bệ hạ chủ trì chinh phạt, mọi người trong trại đều vỗ tay xưng sảng khoái, lại có thể hợp tác với chúng ta, chúng ta có quân chế, cũng là để tiện cho ngoại giới mua lương thực một ít. Nhưng những chuyện này, chúng ta vô thời quên, sau đó nghe nói nữ chân nam hạ, phụ thân trong trại ủng hộ, chúng ta mới đồng loạt xuống nam."
"... Các ngươi cũng không dễ dàng." Chu Ngọc gật đầu, nói một câu.
"Nơi sơn dã hoang vắng, người sống không dễ. Ân tình đại đương gia, mỗi người trong Thanh Mộc trại đều ghi tạc trong lòng. Tuy nàng là nữ lưu, nhưng đối với chúng ta mà nói, nói như sinh cha mẹ ta, nuôi dưỡng cha mẹ ta cũng không quá đáng. Hai năm trước, Lâm tông ta đi vào trong núi nói muốn làm ăn với chúng ta., Chúng ta đương nhiên hoan nghênh, sau đó lại muốn chiếm quyền lớn của Lữ Lương Sơn ta, hắn ỷ vào võ nghệ cao cường, muốn cùng đại đương gia luận võ. Thật ra chúng ta sống ở nơi sơn dã, chém giết trên chiến trường, vì mạng sống sử kiếm, chỉ là chuyện thường, nếu đặt cược mạng sống, cũng chỉ là số mệnh mà thôi. Nhưng mà cuộc sống tốt đẹp, làm sao có thể để Đại đương gia lại đi liều mạng vì chúng ta."
Chu Ngọc nói: "Các ngươi nghĩ như vậy, cũng không tệ. Sau đó thì sao?"
"Chúng ta khuyên can, nhưng mà Đại đương gia vì chuyện gì cũng phải bàn bạc, mọi người không bị bức bách quá mức, quyết định ra tay." Hàn Kính quỳ ở đó, hít sâu một hơi. "Hòa thượng kia sử dụng thủ đoạn hèn hạ, khiến đại đương gia bị thương thổ huyết, sau đó rời đi. Bệ hạ., Đối với Thanh Mộc trại, việc này là vô cùng nhục nhã, bởi vậy hôm nay hắn xuất hiện, chúng ta sẽ giết hắn. Nhưng thần tự biết, quân đội tự ý xuất doanh là tội lớn, thần không hối hận vì giết hòa thượng kia, chỉ hối hận vì phụ lòng bệ hạ, mong bệ hạ giáng tội."
Trong Ngự Thư Phòng này yên tĩnh lại, Chu Ngọc chắp hai tay sau lưng, suy nghĩ trong mắt chớp động, trầm mặc chốc lát, sau đó quay đầu đi, nhìn Hàn Kính Chi.
Đột nhiên hỏi: "Lời này... là Ninh Nghị Ninh Lập Hằng dạy ngươi sao?"