Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Bởi vì buổi họp trưa ngày hôm nay, Đường Thanh căm hận, đám người Trần Kiếm Ngu hẹn ngày thứ hai qua Ninh phủ khiêu chiến tâm ma, nhưng mà kế hoạch không theo kịp biến hóa. Ngày thứ sáu tháng năm thứ sáu này, trong thời gian hơn hai tháng này, một trận chấn động kinh sư đại sự kết thúc.
Cuối cùng Đại Lý Tự cũng chấm dứt thẩm vấn của Tần Thìn Thủy, kết quả xét xử được ban bố ra theo hình thức thánh chỉ. Loại quan viên rớt đài như vậy sẽ không thiếu các loại tội danh, thánh chỉ đã lục tục liệt kê những quyền sở trường, kết bè kết đảng tư, có thể tính toán sai cơ hội chiến đấu và mười tội lớn, kết quả cuối cùng lại đơn giản rõ ràng.
Hữu tướng Tần Tương Nguyên kết bè kết đảng, tham ăn trộm làm trái pháp luật... Vì thế trong lúc nhất thời, tội ác chồng chất, niệm lão già nua, chảy ba ngàn dặm, vĩnh viễn không dùng chung.
Chiêu cáo thiên hạ, để răn đe người khác.
Các loại tội danh đều có người kinh đô nghị luận, dân chúng bình thường đại khái biết người này tội ác mười ác không tha, hôm nay trả lại càn khôn sáng sủa cho kinh thành. Về phần đám võ giả, cũng biết gian tướng ngã đài, vỗ tay nói nhanh. Nếu có một số người nghị luận, Hữu Tướng thật sự là đại gian đại gian., Vì sao lúc thủ thành chiến đấu lại là cơ hội ngự quân của hắn, một lần đại thắng duy nhất ngoài thành, cũng là do Tần Thiệu khiêm tốn lấy được, câu trả lời này cũng đơn giản, nếu không phải hắn lấy quyền mưu tư, đem tất cả binh sĩ có năng lực chiến, các loại vật tư đều đưa cho nhi tử của hắn, những quân đội khác há có thể đánh cho thê thảm thiết như thế.
Tuy hắn giữ vững vị trí của nữ chân nhân công thành, nhưng người chết trọng thương trong thành có hơn mười vạn người, nếu là người bên ngoài canh giữ, một văn thần của hắn không giỏi quyền sở trường võ thần, nói không chừng mấy vạn người chết đi là có thể lui quân.
Trong lúc nghị luận như vậy, đám người Đường Hận Âm đến Ninh phủ lại vồ hụt. Quản sự chỉ nói Ninh Nghị không có ở đây, mọi người lại không tin. Bất quá, nếu quang minh chính đại đến, bọn họ cũng không tiện nháo sự, chỉ có thể ở ngoài cửa giễu cợt vài câu, đạo tâm ma này quả nhiên danh bất thực, có người đến cửa khiêu chiến, ngay cả ra cửa gặp mặt cũng không dám, thật sự làm mất đi phong độ võ giả.
Văn nhân có quy củ của văn nhân, rừng xanh cũng có rừng xanh nhàn tục. Tuy nói võ giả luôn là người dưới trướng, nhưng lúc này thiên nam địa bắc chân chính được gọi là đại hiệp, thường đều là vì làm người hào sảng hào sảng, trượng nghĩa khai tài. Nếu có bằng hữu đến môn phái., Đầu tiên chiêu đãi ăn uống, nhà có tài lực còn phải đưa chút đồ ăn triền quấy cho người lấy đi, như vậy sẽ được mọi người xưng hô. Như "Vãn Vũ" Tống Giang, chính là bởi vậy tích lũy đại danh khí giữa rừng xanh. Loại tình huống này trong phủ Ninh Nghị, đặt trong mắt người Lục Lâm là điểm đáng giá mắng chửi, thật sự là điểm xấu.
Thủ đoạn còn tại thứ yếu, không để người ta nể mặt mũi, còn lăn lộn trong giang hồ làm gì.
Chỉ tiếc, Ninh công tử lúc trước tràn đầy hứng thú gọi là "Người giang hồ đưa phỉ Huyết Thủ Đồ", lúc này đối với chuyện giang hồ Lục Lâm cũng đã tâm đạm. Đi tới thế giới này hai năm, hắn còn tâm tình vui sướng tưởng tượng qua cảnh trở thành một đại hiệp làm loạn giang hồ, sau đó Hồng Đề nói hắn bỏ lỡ tuổi tác, giang hồ cũng không có chút lãng mạn nào, hắn không khỏi nhụt chí, sau đó lại giết chết Lương Sơn, tiếp đó liền biến thành họa loạn hoàn toàn trên giang hồ. Chỉ tiếc, hắn cũng không trở thành đại phản phái tà giáo lãng mạn gì đó, nhân vật định vị thành hình tượng chó ưng triều đình, xưởng xưởng xưởng Đông đối với hắn mà nói, chỉ có thể nói là trăm ngàn mảnh vỡ, không yêu thương.
Huống chi, ngày hôm nay Ninh Nghị thật sự không ở nhà.
Nhìn thấy một đám người Lục Lâm đang ở ngoài cửa kêu gào, ba gã quản sự Ninh phủ cao lớn và vài tên hộ vệ trong phủ nhìn có chút khó chịu, nhưng cuối cùng bởi vì mệnh lệnh trong khoảng thời gian này, không luận bàn với bọn họ một phen.
Thiết Thiên Ưng lại biết Ninh Nghị đang ở đâu.
Chạng vạng tối, bên bờ kênh đào ngoài cửa Biện Nam, Thiết Thiên Ưng nấp trong bóng cây, nhìn đám người phía xa đang tiễn biệt.
Đối với phiên xét xử dòng dõi của Tần Phi, kéo dài gần hai tháng, nhưng kết quả cuối cùng cũng không có gì lạ, dựa theo lệ cũ của quan trường, phát phối nhiều vùng đất hoang tàn ở phía nam. Khi rời khỏi cửa thành, lão nhân tóc bạc vẫn khoác gông xiềng -- vùng đất kinh thành, hình cụ vẫn không đi được. Mà lưu đày thẳng về hướng nam, đối với vị lão nhân này mà nói, không chỉ có nghĩa là cuộc sống chính trị kết thúc, có lẽ trên đường, tính mạng của hắn cũng phải chân chính kết thúc.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Người đến đưa tiễn không quá nhiều, sau khi Hữu tướng ngã đài đã bị xóa sổ, đệ tử của hắn cũng bị liên luỵ. Trữ Nghị mang theo nhiều người nhất, những người còn lại như thành chu hải, nghe người đều một thân một mình đến đây, còn người nhà của hắn, như phu nhân, thiếp thất, cũng như đệ tử của Quản gia và vài tên trung bộc, còn lại là muốn đi theo nam hạ, hầu hạ trên đường.
Thiết Thiên Ưng biết, vì chuyện này, Ninh Nghị đã chạy rất nhiều nơi trong đó. Thậm chí từ ngày hôm qua hắn đã điều tra rõ ràng thân phận nha dịch, gia thế, buổi trưa Thiết Thiên Ưng mở đại hội võ lâm ở tiểu Chúc phường., Hắn kéo theo đồ vật tại gia đình tặng lễ, có người không dám nhận, hắn liền đưa cho đối phương thân bằng, tộc nhân. Ở giữa chưa chắc không có ý đe dọa. Mấy tên tổng bộ trong Hình bộ nói tới việc này, có thổn thức cảm thán, đạo tiểu tử này thật ác độc, nhưng cũng không có khả năng vì chuyện này mà tranh thủ đối phương đánh cho một trận.
Thiết Thiên Ưng càng thêm chắc chắn tính tình đối phương, loại người này một khi bắt đầu trả thù thì thật sự đã muộn.
Tần Thiệu Khiêm đồng dạng cũng là đi đày Lĩnh Nam, nhưng địa phương mà y đi lại không giống nhau: Vốn dĩ y là quân nhân, là muốn đi đày đảo Sơn Đông Sa Môn. Kể từ đó, song phương mỗi bên một phương, cả đời này hai cha con liền khó mà gặp lại. Đường Bình ở trung gian tranh thủ chạy trốn vì y., Mở một mặt lưới. Nhưng hai cha con vẫn như cũ, Vương Khuyết ở trong phạm vi quyền hành làm bọn họ chán ghét một chút, để hai người trước sau rời đi, nếu như áp giải nha dịch nghe lời, dọc theo đường đi, hai cha con cũng không thể gặp lại nhau nữa.
Hoặc xa hoặc gần, trong quán trà bên dịch đạo, lều rơm, không ít văn nhân, sĩ tử tụ tập ở đây. Lúc đầu đập xuống, cứt thối kích thích đã chơi trò này, người đi đường bên này cũng không tính là nhiều., Bọn họ cũng không dám chọc giận đám hộ vệ hung thần ác sát mà Ninh Nghị mang theo. Bọn họ chỉ nhìn đám người Tần Tín Nguyên đi qua, hoặc quăng mắt lạnh lẽo, hoặc chửi bới vài câu, đồng thời đầu nhập với ánh mắt thù hận của đám người đi theo lão nhân. Lão già tóc bạc ở bờ sông cùng với đám Ninh Nghị, Thành Chu Hải, sau đó lại tìm đám nha dịch hộ tống nói chuyện phiếm.
Đợi đến chiều tà ngã về tây, lại có một chiếc xe ngựa từ xa tới, thân hình lão nhân từ trên xe xuống gầy gò, tựa hồ được người đỡ mới có thể hành động, chính là bổng tổ tuổi già đã bệnh ngã. Bất quá, từ trên xe đi xuống, ông phất tay đẩy người đỡ bên cạnh ra, từng bước từng bước khó khăn đi về phía Tần Tương Nguyên.
Ánh mặt trời chiếu từ phía tây tới, cũng là những tình huống khác nhau, những người từng lãnh đạo một thời đã trở thành kẻ thất bại. Một thời đại kết thúc, ngoại trừ một số ít người bên ngoài chửi rủa và trào phúng, cũng là bình thản như vậy, hai vị lão nhân cũng đã là tóc bạc trắng, các thanh niên cũng không biết khi nào mới đứng dậy, mà khi bọn họ đứng dậy, các lão nhân có lẽ đều đã qua đời.
Thiết Thiên Ưng cũng không cảm khái gì về chuyện này. Hắn nhìn Ninh Nghị ứng đối, từ xa nhìn lại. Nam tử ăn mặc theo kiểu thư sinh có chút thương cảm, nhưng xử lý mọi việc gọn gàng ngăn nắp, không hề hoang mang. Hiển nhiên đối với những chuyện này, hắn cũng đã nghĩ kỹ. Lúc lão nhân sắp rời đi, hắn còn đuổi một tiểu đội bên cạnh đi, để lão nhân và lão nhân đi theo nam.
Cuối cùng phát sinh một khúc nhạc đệm nho nhỏ.
Hữu tướng dần dần rời đi, người Lục Lâm đi về phía chiến thư của Ninh Nghị cũng biết rõ hướng đi của hắn, đến bên này phải tiến hành khiêu chiến với đối phương. Mắt thấy một đoàn người Lục Lâm đi tới, đám nhân sĩ văn trong quán trà ven đường cũng đang xem trò vui, nhưng Ninh Nghị lên xe ngựa, cùng mọi người đi về phía nam rồi rời đi., Mọi người vốn ngăn chặn đường đi, không để cho hắn dễ dàng trở về thành, nhìn hắn đi về phía nam, đều choáng váng. Đám người Ninh Nghị sau khi vòng vo một vòng nhỏ ở ngoài thành, từ một cửa thành khác trở về, hoàn toàn không có phản ứng gì với đám võ giả này.
Sau khi nguyên nghiệp dòng dõi rời đi, không lâu sau, Tần Thiệu Khiêm cũng đã rời khỏi, người Tần gia lục tục rời khỏi kinh thành, rời khỏi sân khấu lịch sử. Đối với mọi người vẫn như cũ ở lại kinh thành mà nói, tất cả ràng buộc ngày hôm nay chính thức bị chặt đứt. Trong lúc đó, Ninh Nghị lạnh lùng ứng đối, ý thức nguy hiểm trong lòng Thiết Thiên Ưng cũng càng ngày càng đậm, gã tin chắc sớm muộn gì thằng nhãi này cũng sẽ có chuyện muốn làm.
Bởi vậy, đến ngày sơ thất này, hắn lại đi tới đám võ giả lục lâm, phủ đầy hành động của Ninh Nghị hôm qua, mọi người giận dữ, hôm nay lại tới Ninh phủ chắn cửa. Đến đầu tháng tám, lại có người đi tìm hai lão quyền sư bình thường và trúc ký, năn nỉ bọn họ ra mặt, đến Ninh phủ ép đối phương một cái.
Thiết Thiên Ưng thờ ơ lạnh nhạt, âm thầm tra xét Tín tông không hiểu, nhờ hắn thâm nhập điều tra thẻ tre. Cùng lúc đó, các lời đồn trong kinh thành sôi trào, dòng chính thức của Tần tộc đã bị đày đi, từng đại tộc., Giác lực của thế gia cũng trở nên gay cấn tột độ, lúc đâm dao thấy đỏ sẽ không thiếu các loại ám sát hỏa liều mạng, vụ án lớn nhỏ phát sinh liên tiếp. Thiết Thiên Ưng hãm sâu trong đó cũng nghe được tin tức truyền đến, nói là Tần Tương Nguyên gây họa cho nước hại dân., Đã có hiệp sĩ muốn tới giết hắn, lại có tin tức nói, bởi vì Tần Tương Nguyên nắm giữ lượng lớn thế gia hắc tài liệu, cũng có không ít thế lực muốn mua hung thủ giết người. Đây đã là chuyện rời khỏi quyền lực vòng ngoài, không thuộc về kinh thành quản, trong thời gian ngắn Thiết Thiên Ưng cũng không thể phân tích thật giả.
Sự tình bạo phát vào buổi chiều ngày thứ năm tháng chín.
Khi nhận được tin tức của thẻ trúc, hắn cách Ninh phủ cũng không xa, vội vàng vàng chạy tới, đám người trong rừng xanh vốn tụ tập ở đây chỉ còn lại có vài ba lượng cá vụn, đang hưng phấn đàm luận chuyện vừa xảy ra ở ven đường - bọn họ căn bản không rõ chuyện gì đã xảy ra: "Đông Thiên Thần Quyền" Đường tức giận nằm dưới bóng cây, xương sườn gãy vài cọng, mấy tên đệ tử của hắn hầu hạ xung quanh, mặt mũi bầm dập.
Cũng may hai võ giả được mời tới vẫn còn ở gần kinh thành, Thiết Thiên Ưng vội vàng tiến lên hỏi thăm, một người trong đó lắc đầu thở dài: "Ai, cần gì phải đi chọc bọn họ chứ." Một người khác mới nói chuyện xảy ra.
Hai người này ở trong kinh đô đều có chút danh tiếng, lúc thẻ tre còn mở, song phương có không ít lui tới, cũng coi như quen biết với Ninh Nghị. Mấy ngày nay bị võ giả từ nơi khác đến tìm, có một số là có quan hệ với trước kia, mặt mũi không thể phủi đi được., Chỉ đành phải qua đây một chuyến. Nhưng bọn họ biết sức mạnh của thẻ tre —— cho dù không hiểu lực lượng kinh tế chính trị gì đó, với tư cách là võ giả, bọn họ hiểu rất rõ về võ lực —— trong khoảng thời gian gần đây, trúc ký vận không đủ, bên ngoài héo rũ, nhưng bên trong không tổn hao gì 】, Một đám hộ vệ thực lực siêu quần, sau khi may mắn còn sống trở về từ chiến trường, khí thế kinh khủng biết dường nào. Lúc đầu mọi người quan hệ tốt, tâm tình tốt, còn có thể tiếp tay, trong khoảng thời gian gần đây người ta gặp xui xẻo, bọn họ ngay cả tới bắt tay cũng không dám.
Nhưng cũng may hai người đều biết tính tình Ninh Nghị không tệ, buổi trưa ngày nay qua đi đến Trữ phủ, Ninh Nghị cũng cho người dâng trà tiếp đãi bọn họ, ngữ khí bình thản hàn huyên vài câu với phụ huynh trong nhà. Hai người nói bóng nói gió về chuyện bên ngoài, Ninh Nghị hiển nhiên đã hiểu. Lúc này trong Trữ phủ., Song phương đang tự tán gẫu, liền có người từ ngoài cửa phòng vội vàng đi vào, sốt ruột đưa cho Ninh Nghị một tin tức. Hai người chỉ nhìn thấy Ninh Nghị sắc mặt đại biến, vội vàng hỏi thăm vài câu, rồi cáo lỗi tiễn khách với hai người.
Hai người tự nhiên hiểu chuyện, biết chắc là chuyện lớn nên lập tức rời đi. Bọn họ còn chưa ra cửa chính thì trong Ninh phủ đã toàn lực hành động.
Bọn họ ra cửa, mọi người vây quanh hỏi thăm, hai người cũng không biết nên trả lời ra sao. Lúc này có người của Đạo Ninh phủ đi ra, một đám người chạy tới cửa bên Ninh phủ, chỉ thấy có người mở cửa., Mấy người dắt ngựa đầu tiên đi ra, sau đó là Ninh Nghị, sau đó tiện thể có đại đội chuẩn bị tràn ra. Cũng trong tình cảnh hỗn loạn như vậy, đám người Đường Hận giọng xông lên đầu tiên, chắp tay nói hai câu tình cảnh. Lập tức Ninh Nghị phất phất tay, kêu lên một tiếng: "Chúc Bưu."
Hai người lúc này đã biết sắp xảy ra chuyện. Chúc Bưu bên cạnh xoay người xuống ngựa, trường thương hướng trên lưng ngựa treo lên, bước về phía hơn trăm người bên này, nói thẳng: "Sinh tử thư thì sao?"
Mọi người tới đây muốn tăng thanh thế, quyết đấu sinh tử vốn mang theo, mới có người lấy ra, Chúc Bưu liền phất tay lấy tới, ngón tay cái nhấn một cái. Đám người ghi chép trúc phía sau vẫn còn đi ra ngoài, Chúc Bưu xem ra cũng có chút gấp gáp, nói: "Ai đó!"
Trong mấy người cầm đầu, Đường Thanh nổi tiếng là cao nhất, sao dám buông bỏ thanh thế, lúc này quát lên: "Được! Lão phu đến lĩnh giáo!" Hắn dứt khoát viết một bức tranh trên giấy, vỗ sinh tử một cái, miệng nói: "Đều anh hùng xuất thiếu niên, hôm nay Đường mỗ không chiếm tiện nghi của tiểu bối..." Hắn đã trải qua nhiều năm luận bàn, trong lúc nói chuyện, đã triển khai tư thế, đối diện, Chúc Bưu dứt khoát chắp tay, dưới chân phát lực, đột nhiên như đạn pháo xông tới.
Vài tiếng đạp đạp đạp, trong nháy mắt, hắn liền đến gần trước mặt giọng nói oán hận của Đường. Cái khí thế hung lệ đột nhiên bộc phát ra như sấm sét này, tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, Đường Hận Thanh đã mở quyền ra, Chúc Bưu đánh xuống một quyền, trong nháy mắt, song phương đã đổi một quyền khác, phịch phịch hai tiếng, như đang bại trận.
Đường Hận kêu cả người bay ngược ra sau, hắn đụng vào một người, sau đó thân thể tiếp tục đụng nát một vòng lan can cây cối, ngã vào trong bụi mù đầy trời, trong miệng phun ra máu tươi.
Người ghi chép trúc phía sau vẫn còn lục tục đi ra, chưa kịp nhìn về phía này thì Ninh Nghị đã cưỡi ngựa đi xa. Chúc Bưu đưa tay vỗ vỗ chỗ ngực bị đánh trúng, vừa chắp tay liền muốn xoay người, vài tên đệ tử Đường Hận giọng quát: "Ngươi dám đánh lén!" Lại xông tới bên này.
Bọn họ trong lúc nhất thời bối rối, từ khi đến kinh thành, Đông Thiên Thần Quyền đến chỗ nào không được truy cổ, một màn trước mắt làm cho đám đệ tử này không thể cẩn thận suy nghĩ, cùng nhau tiến lên. Ống tay áo của Chúc Bưu bị bắt giữ, trở mình là một chưởng., Người kia phun máu tươi ngã trên mặt đất, răng bị đánh tan nửa miệng, sau đó dùng một quyền, hoặc là nắm lấy người ném ra, trong chốc lát ngắn ngủi, đánh cho mấy người này ngã trái ngã phải. Lúc này hắn mới lên ngựa, vội vã chạy đi.
Đám người Trần Kiếm Ngu nhìn mà trợn mắt há mồm, người trẻ tuổi trước mắt một quyền một cước đơn giản trực tiếp, có lẽ là hỗn hợp kỹ xảo sát phạt trong chiến trường, quả thực có cảnh giới phản phác quy chân tông sư. Bọn họ còn chưa rõ ràng trúc ký gióng trống khua chiêng như vậy rốt cuộc là nguyên nhân gì, đợi đến khi mọi người đều cưỡi ngựa rời đi, một số nhân sĩ lục lâm không cam lòng tịch mịch mới đuổi tới. Sau đó Thiết Thiên Ưng chạy tới, liền thấy một màn trước mắt.
Thấy bộ dáng phẫn hận của Đường, Thiết Thiên Ưng không khỏi nghiến răng. Sau đó hắn triệu tập bộ khoái cưỡi ngựa đuổi theo, trong kinh thành, mấy vị bộ đầu còn lại cũng đã kinh động.
Vốn cho rằng tả tướng định tội rớt đài, sau khi rời kinh chính là kết thúc, thật sự không nghĩ tới, còn có một cỗ dư ba như vậy đột nhiên sinh ra, chờ ở chỗ này chờ bọn họ.
Trên đường từ Biện Nam, mấy cỗ lực lượng của Đại Quang giáo đã bắt đầu hợp lại, muốn chặn giết dòng dõi Tần Hạ Nam. Lực lượng của thẻ trúc, hoặc là trên mặt ngoài, hoặc là trong bóng tối... Trong nháy mắt đều đã động đậy, mà sau này, trong thời gian chiều này, trong thời gian ngắn ngủi., Từng luồng từng luồng lực lượng đều từ trong bóng tối hiển hiện, không lâu sau, một nửa kinh thành cũng đã mơ hồ bị kinh động, một tốp nhân mã bắt đầu tuôn tới phía Nam Biện Lương, phong mang lướt qua Chu Tiên trấn, lan tràn về hướng Nam trấn cách Chu Tiên trấn mười dặm.
Dưới bầu trời, đồng cỏ dài dằng dặc, trên dịch đường phía nam Chu Tiên trấn, một vị lão nhân tóc trắng xoá đang dừng bước, nhìn lại đường đi, ngẩng đầu, ánh mặt trời mãnh liệt, vạn dặm không mây...