Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sông lớn chảy xiết, mặt trời chói chang, Thanh Phong vuốt ve thảo mộc trên cánh đồng, trên đường xe ngựa đi, người đi như thoi đưa. Cảnh Hàn năm thứ mười bốn buổi trưa, trong kinh thành lại náo nhiệt hẳn lên.
Trải qua sự phá hoại của nữ Chân Nam, mùa hè này trong kinh thành phồn vinh khác xa những năm trước. Thương lữ từ nơi khác đến, người đi đường so với những năm trước càng thêm náo nhiệt, tràn ngập ngõ nhỏ ngõ nhỏ ngõ nhỏ, bên trong ngoài thành, từ các phương hướng khác nhau, mang theo mục đích khác nhau, không ngừng tụ tập qua lại.
Bách phế chờ cao hứng.
Đầu năm tháng năm, tại Tiểu Chúc phường.
Mặt trời đang thịnh, nửa hình tròn trong ngoài nhà, lúc này tụ đầy người. Trên lôi đài trước phòng, hai võ giả đang đánh nhau hùng hổ sinh phong, trên dưới nhà lầu thỉnh thoảng có tiếng nữ tử reo hò truyền ra.
Tiểu Chúc phường vốn là một trong những thanh lâu nổi danh nhất kinh thành, hôm nay trước căn nhà này, lại xuất hiện cũng không phải ca múa biểu diễn. Lầu trên lầu dưới xuất hiện và tụ tập, phần lớn đều là nhân sĩ Lục Lâm, danh túc võ lâm, trong đó có quyền sư, cao thủ nguyên bản của kinh thành, có ngự quyền quán thành danh, nhiều nhất là ánh mắt khác nhau, thân hình ăn mặc cũng khác biệt với người Lục Lâm.
Bọn họ có thân hình cao lớn, khí thế trầm ổn, mang theo đệ tử trẻ tuổi hoặc tùy tùng, đây là đại sư phụ khai quán ngoài dạy đồ đệ. Có người thân mang đao kiếm, ánh mắt kiêu căng, thường là người trẻ tuổi có chút nghệ nghiệp, vừa ra ngoài lang bạt. Có hòa thượng., Đạo sĩ, có xem ra bình thường không có gì lạ, trên thực tế lại là lão nhân khó dây dưa nhất. Hôm nay là buổi trưa, mấy trăm tên hào kiệt Lục Lâm tề tụ ở đây, tăng thêm thanh sắc cho đại hội xanh biếc kinh thành, đồng thời cũng cầu một con đường nổi danh.
Chính diện của tầng lầu là một vài quan viên kinh thành, là người cầm lái của đại hộ đại môn, chạy đến hỗ trợ và chọn lựa nhân tài: Mặc dù hôm nay không phải trong lúc võ cử, nhưng kinh thành mới gặp binh họa, người tập võ đã trở nên ăn uống ngon lành., Ẩn trong các loại sự tình, cũng triển khai loại thịnh hội này, nghiễm nhiên đã được xưng là đại hội võ lâm, mặc dù người chọn được xưng là "Thiên Hạ đệ nhất" có lẽ không thể phục chúng, nhưng vẫn luôn là một cơ hội nổi danh, khiến cho những võ giả tiến vào kinh đoạn thời gian này như đổ xô.
Ngồi ở vị trí lệch giữa phòng, cũng có một người đỡ Cự Tranh kiếm, ngồi ngay ngắn như tùng, thỉnh thoảng bình luận với người bên cạnh, đó chính là tổng bộ Hình bộ bắt Thiết Thiên Ưng.
Thân thể trần trụi...
Năm ngoái cuối năm, vùng đất phương viên trăm dặm xung quanh Biện Lương hóa thành chiến trường, lượng lớn người di chuyển rời đi. Lúc nữ chân nhân công thành, lại có mười vạn quân dân chết trong trận chiến lớn nhỏ. Kể từ đó, đến lúc nữ chân nhân rời đi, trong kinh thành đã xuất hiện lượng lớn nhân khẩu trống không, thương phẩm trống không, đồng dạng, cũng có quyền lực trống rỗng.
Võ triều phồn vinh, những người ở những nơi khác chen chúc nhau tiến đến.
Thương nhân trục lợi, có lẽ sợ hãi chiến tranh, nhưng sẽ không trốn tránh cơ hội. Từng là chiến tranh giữa võ triều và Liêu quốc, cũng liên tiếp bại lui, đàm phán sau giao nộp tuổi, nói đến việc tang quyền nhục quốc gia., Nhưng sau đó hai bên giao dịch, lợi nhuận của việc buôn bán bên cạnh liền bổ sung tất cả chỗ trống. Kim nhân ngang ngược, nhưng nhiều lắm là đánh vài lần, có lẽ sẽ lại rơi vào vòng tuần hoàn, trong kinh mặc dù không tính là quá bình, nhưng xuất hiện loại cơ hội chân không này, trong vòng trăm năm còn có thể có mấy lần?
Những thương hộ nơi khác mắt nhìn thấy lợi nhuận của những thị trường buôn bán bên cạnh, các thương hộ nhỏ dù vận chuyển hàng hóa tới kinh thành, cũng có thể kiếm được một khoản lớn. Mà thân sĩ nơi khác, hi vọng tộc có thể ngấp nghé quyền lực kinh thành lúc này, thúc đẩy các quan viên, thương hộ vào kinh, nắm lấy cơ hội., Muốn chia một chén canh. Nghe nói đám văn nhân, thư sinh bị xâm lấn lần này, tức thì lòng mang ý niệm cứu nước, đi tới kinh thành, hoặc chào hàng lý niệm cứu quốc, hoặc đầu nhập vào quan lớn khắp nơi, ý đồ tìm kiếm cơ hội xuất quan. Tóm lại, kinh thành càng lúc càng náo nhiệt.
Tình huống ở Bạch Đạo và bên ngoài đã phồn vinh như thế, động tĩnh giữa hắc đạo, Lục Lâm cũng không yên ổn, tập được văn võ nghệ, báo với Vương gia, cho dù không tiến vào được biên chế Đế Vương cao lớn thế nào., Tìm một ít nhà giàu, thế gia hào tộc ôm đùi, cũng thường là một con đường sống của người trong Lục Lâm. Lúc này, các nhân sĩ Hắc Ám, Lục Lâm cũng đều tụ tập tới kinh thành, hoặc là một thân một mình, muốn dùng võ để nổi danh., Hoặc là đoàn người lớn nhỏ, ai nấy đều có chí hướng. Mà sau khi nữ chân nhân đi, đối với sự tuyên truyền của võ nhân cũng có không ít tác dụng, thế cho nên trong khoảng thời gian gần đây, mỗi khi Tông sư cao thủ trong thành thịnh hội truyền ra ngoài thành, đều là những người thanh niên nổi tiếng võ lâm, hoặc là những người trẻ tuổi khí phách hăng hái ở trong kinh thành.
Về phần những người ẩn nấp dưới cơn phong trào của ba động vật này, bởi vì đủ loại quyền lợi đấu tranh, lợi ích mà xuất hiện ám sát, chuyện tư đấu, nhiều lần bộc phát, tầng tầng lớp lớp.
Các hạng người trong kinh nguyên bản đều là lục lâm danh túc, hắc đạo nhân vật, bởi vậy cũng bị trùng kích thật lớn. Cao thủ may mắn còn sống sót trong trận chiến thủ thành, các đại lão hoặc là bị người mới khiêu chiến, hoặc là lặng lẽ ẩn nấp. Sóng sau sông đẩy sóng trước, một thế hệ mới mai táng cựu nhân, có thể chống đỡ trong thời gian này, kỳ thật cũng không tính là nhiều.
Tầng dưới lục lâm giao đấu, lợi ích quan trường đấu đá, thính lực của hào môn đại tộc, trong khoảng thời gian này, đan xen rắc rối phức tạp tụ tập bên ngoài thành thị hơn trăm vạn người, cùng lúc đó., Còn có các loại sự vật mới mẻ, chính sách mới xuất đài. Hơn mười vạn quân tụ tập ngoài thành đã bắt đầu chuẩn bị gia cố phòng tuyến Hoàng Hà. Các loại sóng âm cùng tin tức tụ tập, mang đến cho các tầng quan viên trong kinh, cũng là tình hình công việc nặng nề và choáng váng. Trong đó, phong bế phủ, tuần tra thành ty., Mấy bộ phận cao nhất như Hình bộ đứng mũi chịu sào, mấy bộ đầu Hình bộ, bao gồm Thiết Thiên Ưng, Trần Khánh, Phàn Trọng, đều đã vận chuyển siêu phụ, bận không thể khai mở.
Tổng bộ Hình bộ tổng cộng có bảy người, bình thường chủ yếu do Trần Khánh và tọa trấn kinh sư, quản lý đều là án lớn. Chỉ là ngày xưa thế lực lớn trong kinh thành đông đảo, tình trạng rừng xanh ngược lại thái bình: Có đôi khi nếu thật sự xảy ra đại sự gì, tổng bộ Hình bộ bình thường không quản được., Đó là chuyện đương nhiên của các đại thế lực tự nhiên sẽ giải quyết -- tình huống trước mắt đã khác. Thiết Thiên Ưng vốn trở lại Hình bộ kể chức được để lại, sau đó lại điều động Phiền Hồi kinh. Bọn họ đều là cao thủ nhất lưu trên giang hồ, thanh danh lan xa, tọa trấn nơi này, cuối cùng có thể chấn nhiếp không ít người.
Trước đó không lâu Thiết Thiên Ưng chăm chú quan sát Tần phủ và Ninh Nghị xem như kết quả phỏng đoán ý nguyện của hắn. Mật thám ty và Hình bộ có va chạm với nhau không ít chuyện, do Bắc phạt là điều chính, thánh quyến của Hữu Tướng phủ chính long, ngay cả Thái Đô cũng phải né tránh ba phần, Vương Thiền càng thêm ngoan ngoãn., Sau đó trong sự kiện của Phương Thất Phật, Thiết Thiên Ưng cũng bị Ninh Nghị lừa một phen, lúc này tìm được cơ hội, đương nhiên phải lấy lại danh dự, cứ như vậy sẽ chính thức đối đầu.
Sau sự kiện của Tô Đàn Nhi, Thiết Thiên Ưng mới đột nhiên phát giác, nếu như song phương liều chết, bên mình đúng là không thể làm đối phương: Hắn đối với tính cách cổ quái của Ninh Nghị có phần cảnh giác, nhưng đối với Trần Khánh, Phiền Trọng mà nói, cảm thấy hắn có chút chuyện bé xé ra to, đợi đến khi xác nhận Tô Đàn Nhi chưa chết, bọn họ yên lòng, nhanh chóng đi xử lý những chuyện khác trong kinh thành chồng chất như núi.
Thiết Thiên Ưng bên này cũng bị các loại chuyện đè ép xuống, đầu óc choáng váng, nhưng đương nhiên, sự tình nhiều, dầu mỡ cũng nhiều, bất kể là gia tộc quyền thế hay tân tú mới ra đời muốn làm một phen sự nghiệp lớn, phải dừng chân ở kinh thành, ngoại trừ dám đánh dám liều, ai lại không nể mặt Hình bộ, khơi thông quan hệ.
Tiệc rượu liên tục xoay trục, thu tiền được rút gân, hoặc là lôi kéo cổ vũ những người mới có bối cảnh, hoặc là đánh đập đám gia hỏa vượt qua giới hạn một phen, trong lúc bận rộn như vậy, Thiết Thiên Ưng vẫn luôn có kiêng kị với Ninh Nghị. Nhưng từ sau khi Tần Thiệu Khiêm hạ ngục., Án tướng phải đã đào càng sâu, lúc trước còn quan sát rất nhiều người cũng đã hiểu rõ thế cục, bắt đầu gia nhập vào hàng ngũ tả tướng. So với lúc này phồn hoa trong kinh thành tôn lên, chính là dưới giang hà hệ hữu tướng, dần dần sụp đổ.
Giống như Ninh Nghị đã nói ngày hôm đó, mắt thấy hắn mở Chu Lâu, thấy hắn mở tiệc tân khách, nhìn lâu đài sụp đổ. Đối với người đứng xem mà nói, mỗi một lần thay thế quyền lực, nhìn như oanh liệt liệt, trên thực tế cũng không có bao nhiêu chỗ thần kỳ. Trước khi Tần Tương Nguyên xuống ngục, hoặc là lúc buộc phải còn có rất nhiều hoạt động lớn., Những người khác cũng đang quan sát tình huống, nhưng không lâu sau, bên phía bên phải liền chuyển sang bên phải, chỉ cầu tự bảo vệ mình. Trên thực tế, trong triều đình võ cung mấy chục năm gần đây, dưới sự liên thủ của Thái hệ, đồng hệ chèn ép, những đại thần có thể phản kháng cũng không có mấy người.
Theo Hữu tướng hạ ngục, liên lụy sâu nhất, là Phan gia vọng tộc kinh thành, năm đại nho thung tổ hạ xuống, một nhà con em bị Hình bộ bắt rất nhiều người, căn cơ đặt chân đều bị dao động. Giác Minh thiền sư vốn có quan hệ thâm hậu với Tần gia không lâu sau đó bị cưỡng chế phải ở trong chùa suy nghĩ, không cách nào ra mặt chạy đi. Một số đệ tử có quan hệ sâu sắc với Tần Liệt., Người nhà hoặc nhiều hoặc ít đều bị ảnh hưởng. Về phần Ninh Nghị, trong bốn tháng tư, nhân tài mới xuất hiện trong bốn tháng tư ở kinh thành, trúc ký dưới trướng gã cũng là Quan Trương bốn phía, có người bị người có tâm dẫn dắt, đi vào đập một phen, cửa hàng cũng theo đó bị hủy, không mở cửa nữa.
Nếu không có Thái Kinh, đám người Đồng Quán đều bị vất vả chú ý đối với người này, dưới bối cảnh Hữu Tướng rớt đài, sẽ chú ý tới người của chi thế lực này có quan hệ với Hữu Tương. Sinh ý của thẻ trúc dù lớn, thân phận thương nhân, sẽ không để cho người khác chú ý quá mức., Môn hộ lớn nào cũng có môn khách như vậy, chẳng qua môn hạ đi lại mà thôi. Cũng là dưới sự chú ý của đám người Thái Kinh, Đồng Quán, những quan lớn như Vương Khuyết mới chú ý tới người có thân phận đặc thù nhất trong đám phụ tá của Tần phủ, hắn xuất thân không cao, nhưng mỗi lần đều có mưu đồ kỳ lạ., Sự tình có mấy lần lớn đều có thành tựu. Chỉ bất quá lúc đầu chạy đi, người này cũng nhanh chóng an phận, thực tế tại hạ tuần tháng tư, thê tử của hắn sau khi bị tác động đến liền may mắn có được, lực lượng dưới trướng hắn liền nhanh chóng yên lặng trên sân khấu kinh thành náo nhiệt, xem ra không còn tính toán náo nhiệt gì nữa.
Mọi người liền thu hồi sự chú ý.
Chỉ có Thiết Thiên Ưng, lúc này vẫn còn lưu lại một phần tâm tư. Trong kinh thành, thanh danh "Thái Nhất" Trần Ngu vang dội, "Đông Lâm" phía nam "Đường Hận quyền" mang theo đệ tử liên tục đá mười tám võ quán liên tiếp thắng, Lũng Tây quần hùng vào kinh thành, quang minh giáo bắt đầu lưu truyền tới kinh thành, hắc đạo mỗi ngày hỏa sát hai lần, bối cảnh... mỗi khi đi qua cửa tiệm trúc ký, trong lòng hắn đều có dự cảm không tốt.
Trong các cấp độ mà hắn đã từng biết, mấy năm nay, có được lực lượng của Hữu Tướng phủ, "Tâm Ma" Ninh Nghị trong Biện Lương đạo tràng có địa vị hết sức quan trọng. Hắn cố nhiên không làm mấy chuyện ngây thơ như đá quán, nhưng mấy đại lão hỗn tạp hắc đạo trong kinh thành lúc trước, không ai dám không nể mặt Trúc ký. Điều này đương nhiên có nguyên nhân Hữu tướng mặt mũi., Nhưng trong rừng xanh, người muốn giết hắn thành danh không ít, vào kinh thành, thường thường sẽ có lui tới không về. Hắn từng có xích mích với giáo chủ Đại Quang Minh giáo Lâm tông, thậm chí trong hai năm qua, hắn đã một mực đặt Đại Quang Minh giáo lên phía Nam Vô Pháp Bắc, đây chính là thực lực.
Đối với các đại nhân vật như Thái, Đồng mà nói thì loại thực lực bất nhập lưu này bọn họ cũng chẳng thèm nhìn, nhưng khi Hữu tướng rớt đài, lực lượng lưu lại trên tay hắn lại là nhiều nhất. Cửa hàng trúc ký mặc dù bị đóng cửa, cũng có không ít người rời nó đi, nhưng lực lượng hạch tâm trong đó chưa từng bị động qua.
Với hiểu biết của Thiết Thiên Ưng về thẻ tre mấy ngày nay, cửa hàng do Ninh Nghị xây dựng có kết cấu rất khác với cửa hàng bên ngoài lúc này. Tuy lai lịch của nhân viên nội bộ là tam giáo cửu lưu, nhưng sau khi tiến vào thẻ trúc, lại trải qua một loạt "Miễn ân" "Thí huệ"., Thành viên trung tâm thường rất trung thành. Mấy năm nay, phần lớn bọn họ sống cùng nhau, cùng nhau sinh hoạt, cổ vũ, cứ vài ngày sẽ cùng nhau họp bàn tán gẫu, cách một đoạn thời gian còn có tiết mục biểu diễn, hoặc luận bàn luận.
Bọn họ trải qua mấy lần chuyện lớn, bao gồm cả cứu trợ thiên tai tuyên truyền, về sau tường đồng hoang, chống cự nữ thật, nội bộ thẻ trúc tuyên truyền những chuyện này đặc biệt nhiệt huyết. Nếu không phải không có giáo lý giống như Ma ni giáo, đại quang minh giáo, Thiết Thiên Ưng thật muốn đem bọn họ đắp nặn thành tà giáo dưới mặt đất, hướng lên trên báo cáo.
Mà trong thời gian này, khối hộ vệ của Trúc Ký này đặc biệt ương ngạnh, một bộ phận trong đó ngược lại tín Phật, Thần lải nhải, mỗi lần có hành động khổ hạnh đều có thể làm được., Khác với những võ giả bình thường. Hình bộ có tin tức nói bọn họ từng là hàng phỉ của Lương Sơn, sau khi tỉnh ngộ mới gia nhập thẻ tre, Thiết Thiên Ưng hiện tại không tin. Nhưng những người này khi đánh nhau thì tự hành hạ lẫn nhau, hung hãn không sợ chết, cực kỳ phiền toái. Một phần khác chính là võ giả Lục Lâm mà Ninh Nghị lục tục thu nhận, trải qua mấy sự kiện lớn sau đó., Những người này đã lên tới mức sùng bái lòng trung thành của Ninh Nghị. Mỗi lần bọn họ cho rằng mình vì nước vì dân, chiến vì người trong thiên hạ, Thiết Thiên Ưng khịt mũi coi thường, nhưng muốn phản bác, trong lúc nhất thời cũng không hề điểm tay chân.
Những người này cộng lại với nhau vốn là kẻ địch hiếm có trong kinh thành, còn lại không ít người thậm chí còn có thể trực tiếp đối mặt với khảo nghiệm của nữ chân nhân trên chiến trường. Hiện giờ người mới xuất hiện trong kinh thành đã thu liễm, bọn họ âm thầm phụ nữ. Từ sau khi Ninh Nghị nói với hắn "Lại có đầu của Phương Thất Phật ta không cho ngươi" những lời này, Thiết Thiên Ưng vẫn luôn có dự cảm, người nam nhân kia căn bản sẽ không từ bỏ ý đồ.
Dù thê tử của hắn đã bình an, hắn cũng sẽ lựa chọn trả thù.
Bởi vì cảm giác như vậy, trong vòng một tháng tháng tư, hắn một mặt xử lý các loại chuyện trong kinh, mặt khác, cũng bỏ ra dư lực để điều tra cùng thẩm thấu trúc ký, điều tra rõ ý nghĩ cùng bố trí của đối phương., Chỉ tiếc là sau khi nữ công thành, nhân thủ Hình bộ cũng không đủ, hắn tạm thời không có nhiều khí lực để làm chuyện này. Dưới tình huống Trần Khánh và Phiền Trọng không nguyện ý tiếp tục bơi nước đục, đáy tháng tư, hắn lại viết một phong thư cho Tông Bất Hiểu, hắn chú ý nhiều hơn về động tĩnh của thẻ tre.
Trước đó vài ngày hắn đã bức Tô Đàn Nhi xuống sông chính là Tông Bất Hiểu. Nếu Ninh Nghị muốn trả thù, hắn tất nhiên sẽ đứng mũi chịu sào. Thiết Thiên Ưng tin tưởng Tông Bất Hiểu sẽ hiểu rõ sự lợi hại trong đó.
Một mặt là làm những chuyện này, mặt khác, xét xử liên quan đến nguồn gốc của Tần Liệt trong kinh thành đã tới hồi kết. Trên dưới thẻ tre vẫn không hề có động tĩnh gì. Vào buổi trưa ngày hôm nay Thiết Thiên Ưng bị mời tới đại hội võ lâm ở Tiểu Chúc phường áp trận, sau đó lại nghe người ta nói tới chuyện Ninh Nghị.
Người nọ chính là danh túc từ rừng xanh lá Hoài Nam tới, ngoại hiệu Nhâm Hoành của "Hồng Quyền". Sau khi vào kinh, liên tục chọn ra hai vị danh gia, bình phẩm võ giả trong kinh thành, mở miệng nói: "Trước khi ta vào kinh, từng nghe thấy trên giang hồ có tiếng là "Tâm Ma". Người này trốn ở trong kinh thành, biết được thế lực hữu tướng không ác không làm. Mấy ngày nay hổ rừng rồng tụ tập ở kinh thành, phong vân biến hóa, ngược lại chưa từng nghe thấy danh tiếng của hắn xuất hiện."
Bên cạnh có người nói: "Người này là trượng thế nổi danh, hiện nay ác danh của Hữu Tướng truyền ra, thân bại danh liệt, hắn chỉ là chó săn, há lại dám ra ngoài kiêu ngạo. Huống chi ta cũng từng nghe qua danh tiếng Tâm Ma, đa số là bàng môn tả đạo, mượn thế thủ thắng. Người trong thiên hạ có kiến thức, đều khinh thường nhắc tới hắn một chút. Trước mắt quần hùng trong kinh tụ tập, người này sợ là đã trốn đi rồi."
"Hắn trốn đi thật." Cách đó không xa có người đáp lời, người này ôm một thanh bảo kiếm, thân hình thẳng tắp như diều gặp gió, đó là "Thái Nhất" thanh danh vang dội trong kinh thành hai tháng gần đây. Ngoại hiệu của hắn vốn là "Thái Nhất Kiếm", về sau mọi người cảm thấy tên của người này đã có chữ kiếm, liền xóa bỏ kiếm danh bên ngoài, lấy "Thái Nhất" làm hiệu, mơ hồ có chí hướng của thiên hạ đệ nhất, càng thấy được khí thế của hắn.
Mọi người nhìn về phía hắn, Trần Kiếm Ngu nhìn trận thi đấu trên lôi đài, nói: "Tâm Ma này ở trong kinh thành, nếu cố tình nghe ngóng, vốn cũng không phải là chuyện cơ mật, hắn ở trong Hoàng Bách Hồ Đồng bên kia, trạch phủ sâm nghiêm, đại khái là sợ người trả thù., Nổi danh cũng không dám. Gần đây đã có rất nhiều người tới cửa khiêu chiến, hôm qua ta đã đi qua, đường đường chính chính dưới đất chiến thư. Hừ, người này lại không dám ứng chiến, chỉ dám dùng quản gia đi ra trả lời... Ta ngày xưa từng nghe người ta nói, tâm ma này giết người trong lục lâm vô số, mơ hồ có thể tranh giành thiên hạ đệ nhất với Chu Tông sư giác, lần này mới biết, gặp mặt không bằng nổi danh."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Ha ha ha ha." "Hồng quyền" Nhâm Hoành cười ha hả, "Thiên hạ đệ nhất, há lại tới phiên hắn. Năm xưa trong rừng xanh, có nghịch tặc Phương Tịch, Phương Thất Phật danh chấn Thiên Nam, tuy là phản tặc nhưng võ nghệ thật sự rất cao cường., Tư Không Nam một thân khinh công cao tuyệt, Sư Thâu Thần đao khó lòng phòng bị, Chu tông sư thiết tí vô địch, hồng nhan bạch thủ tuy rằng vừa hiện, nhưng cũng là nổi danh cứng rắn đánh ra. Bây giờ đã xảy ra chuyện gì, một người tính toán tâm cơ nổi danh, cũng có thể bị tâng bốc lên thiên hạ đệ nhất? Ta thấy thế nào?, Bây giờ rừng xanh, những đại tông sư này đều biến thành hoa vàng, có mấy người trái lại có thể tranh đấu một phen, ví dụ như nghịch phỉ Trần Phàm, chính là đệ tử của Phương Thất Phật, là lúc báo thù cho sư phụ, tự tay chém xuống Tư Không Nam, có thể coi là một..."
"Thật sự là thiên hạ đệ nhất, lão phu cũng biết một người, có thể không nhường ai." Nhâm Hoành nói không hết, cách đó không xa có người ngắt lời hắn, xen vào một câu. Chính là tiếng căm hận được xưng là "Đông Thiên Thần quyền", người sáng lập "Đông Thiên Võ quán", đông thiên địa đệ tử đông nam nhất địa đông nam nhiều vô số., Đỉnh đỉnh nổi danh, lúc này lại nói: "Nếu nói đệ nhất, giáo chủ Lâm tông Đại Quang Minh giáo không chỉ có võ nghệ cao tuyệt, mà còn là người chính khí hòa thiện, khó cứu bần. Bây giờ thiên hạ đệ nhất, trừ hắn ra, không còn người thứ hai có thể làm."
Nhâm Hoành xung phong nói: "Đường lão, thiên hạ đệ nhất, qua tay mới biết, không phải so với nhân phẩm là có thể tính được."
Hai người đều nổi tiếng về quyền pháp, tuy giọng Đường căm hận võ nghệ cao cường, tiếng tăm cũng lớn, nhưng quyền đỏ cũng không phải dễ hòa. Người trong võ lâm, đừng có manh mối, cũng không phải chuyện gì kỳ quái. Lúc này Đường hận giọng cười một tiếng: "Mhâm huynh đệ, ngươi cảm thấy võ công trên tay Đường mỗ thế nào?"
Trong chuyện lần trước Nhâm Hoành Xung lại không muốn đắc tội với hắn quá mức, chắp tay nói: "Quyền pháp của Đường sư phó đã đạt tới cảnh giới cao, Nhâm mỗ cũng là người luyện quyền, có chút bội phục điểm ấy."
Đường Hận giọng ngạo nghễ cười: "Công phu của Đường mỗ chưa được coi là thiên hạ đệ nhất, nhưng đối với sự tình cảnh giới công phu, dĩ nhiên nhận thức rất rõ ràng. Năm ngoái, Đường mỗ từng cùng Đại Quang giáo Lâm giáo chủ ra tay, mà mấy năm trước, Đường mỗ cũng từng hướng Chu Thiết sư phụ xin chỉ giáo quyền pháp. Không dối gạt chư vị, Đường mỗ hai lần đều thua, nhưng đối với võ nghệ cảnh giới cao thâm hay không, cũng là có thể nói được."
Thiết tí Chu bản, Đại Quang giáo chủ Lâm tông ta, hai người một trước một sau, đều có thể coi là nhân vật giống như núi cao trong rừng cao ngưỡng mộ, sớm nửa năm còn có vị trí tâm ma, lúc này tự nhiên bị mọi người khịt mũi coi thường. Đường hận thanh âm có thể cùng hai người này trước sau giúp đỡ, lúc này cũng khó trách đánh khắp kinh sư, mọi người đều dừng lại nghe hắn nói.
Chỉ nghe hắn nói: "Chu bản sư phó, Đường mỗ xưa nay cực kỳ kính ngưỡng. Lấy võ nghệ mà nói, hai vị này đều đã đạt tới cảnh giới hóa, nhưng nếu thật muốn bình luận cao thấp, Đường mỗ cho rằng, võ nghệ Lâm giáo chủ có tu vi khoáng cổ kim, so với Chu sư phó, vẫn cao hơn nửa bậc. Chư vị chưa từng may mắn giao thủ với Lâm giáo chủ., Ngày sau nếu có cơ hội, chư vị nhìn thấy Lâm giáo chủ, không ngại chủ động thỉnh giáo hắn, Lâm giáo chủ là người rộng rãi, hư Hoài Như Cốc, đối với người cùng luận bàn, không chỉ không giận, hơn nữa có nhiều chỉ giáo, Đường mỗ từng được Lâm giáo chủ chỉ điểm., Được lợi rất nhiều. Dưới trướng gã tài đông đúc, như điên như Hổ Vương Nan Đà, khoái kiếm Lư Uyên, Hầu Vương Lý Nhược Khuyết, đều là cao thủ cấp Tông Sư... Giống như hôm nay nói tới tâm ma chi lưu, bất quá gà đất chó má. Nhưng hôm nay đã nói được, trong hai ngày này chúng ta cũng không ngại đi tới chỗ Tâm Ma ở, khiêu chiến chiến với gã một trận thư khác."
Đường Hận giọng vừa nói, vừa đề nghị như thế. Mọi người ở đây đều muốn nổi danh, như "Thái Nhất Kiếm" kia, lúc trước chưa từng hẹn ai đến cửa khiêu chiến, bởi vậy người khác cũng không biết hắn khiêu chiến Tâm Ma bị đối phương tránh né, có chút tiếc nuối, nên lần họp này mới nói ra. Lần này có người đề nghị, mọi người trước sau theo sau, quyết định ngày mai đến nhà Tâm Ma khiêu chiến.
Nghe thấy bọn họ bàn bạc như vậy, trong lòng Thiết Thiên Ưng khẽ động, trực giác cảm thấy Ninh Nghị căn bản sẽ không làm gì khác, nhưng cho dù thế nào đi nữa, nếu có thể gây chút phiền phức cho đối phương, ép hắn tức giận, có lẽ mình sẽ tìm được sơ hở, nắm được nhược điểm của Trúc Ký, có lẽ sẽ có cơ hội thấy được lực lượng ẩn nấp lúc này. Nghĩ vậy, hắn cũng mở miệng giật dây.
Những người này đương nhiên cũng là lực lượng thiên môn trên kinh thành. Bọn họ và Thiết Thiên Ưng đều không nghĩ tới, mấy ngày sau, một cuộc chiến có sức mạnh bằng trúc khiến bọn họ hoàn toàn không cách nào đặt chân tới, đã xuất hiện trước mặt bọn họ.
Tất cả những thứ này, bắt đầu từ việc kết thúc của vụ án nguyên thủy Tần Thìn, sau đó mặc dù phát triển có chút manh mối, nhưng vẫn nằm ngoài dự liệu của Thiết Thiên Ưng...