Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Sư muội, đã lâu không gặp."
Trên con phố mờ tối, cách đó không xa là bức tường bên ngoài Hoàng thành, ánh đèn từ một khoảng sân khác mang theo vẻ mê ly hoàng hôn. Lúc Ninh Nghị đi tới, đám hộ vệ bên cạnh cũng đi theo bên cạnh, nhưng cho dù không ít người, trên đường phố vẫn có vẻ yên tĩnh như cũ.
Sư phụ mặc một bộ quần áo sĩ nữ hồng nhạt, bên đường, mỉm cười lại mang theo một chút thẩm vấn: "Đó là... biệt nghiệp Quảng Dương quận vương, vừa rồi tặng cho ngươi..."
"Ừm." Ninh Nghị quay đầu nhìn thoáng qua cửa sân bên kia: "Tổng quản vương phủ, còn có một tên là Đàm Đàm Đàm đại nhân."
"Bọn họ... chưa từng làm khó dễ ngươi đúng không?"
Tiến vào viện tử như vậy, cuối cùng do cao quan như Đàm Dận cùng tổng quản vương phủ đưa ra, đặt ở trên người người khác, đã là đại sự đáng để khoe khoang. Nhưng sư phụ không phải nữ tử nông cạn như vậy, lúc trước ở Tần phủ xem hết toàn bộ hành trình, sau này đám người Quảng Dương quận vương sẽ chặn lại Ninh Nghị vì chuyện gì, nàng đại khái đoán được đại khái.
Ninh Nghị đã đi tới gần, mỉm cười: "Bắn một trận cũng không phải chuyện lớn gì."
Hắn nói rất nhẹ nhàng, sư phụ trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói tiếp thế nào, xoay người theo Ninh Nghị đi về phía trước, qua góc đường, biệt nghiệp của quận chúa kia liền biến mất sau lưng. Con đường dài phía trước vẫn không coi là sáng sủa, cách nhà dân náo nhiệt, khu buôn còn có một đoạn, phụ cận phần nhiều là phủ đệ nhà giàu, một chiếc xe ngựa từ phía trước chậm rãi lái tới, Ninh Nghị, sư phụ, một đám hộ vệ phía sau, xa phu lẳng lặng đi theo.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Nhớ kỹ lần trước gặp mặt, còn nói về chuyện của Thái Nguyên. Cảm giác đã qua rất lâu rồi, đoạn thời gian gần đây sư phụ thế nào?"
"Cũng giống như vậy, tham gia mấy hội thơ, thấy người như vậy. Nói đến chuyện của Thái Nguyên..."
"Biến thành nói khoác rồi." Ninh Nghị nhẹ giọng nói một câu.
Sư phụ theo hắn chậm rãi đi về phía trước, trầm mặc chốc lát: "Người bên ngoài có lẽ không rõ lắm, ta cũng biết, Hữu tướng phủ đã làm bao nhiêu chuyện. Vừa rồi... Ở trước cửa phủ Tả tướng, nhị thiếu gia bị oan khuất, ta gặp được... Cũng may lập Hằng ngươi tìm Lý Tướng..."
Ninh Nghị lắc đầu: "Chỉ là bắt đầu mà thôi, bên phía Lý Tướng... cũng có chút khó bảo toàn bản thân rồi. Cứ thêm vài lần nữa, rất khó trông chờ vào được."
"Đám Đàm Huyên chính là kẻ đứng sau màn mưu đồ sao? Cho nên bọn họ gọi ngươi qua đó?"
"Chỉ là một phần mà thôi." Ninh Nghị cười cười: "Đám người của Hắc Thiệu Khiêm trong đám người hô to, là do bọn họ phái ra. Ta đã quấy rối mọi chuyện, bọn họ cũng có chút tức giận. Ánt án lần này là do Vương Yến hạ lệnh, Thiết Thiên Ưng hội ý mà thôi, còn không tính là lớn, mấy người phía dưới muốn làm trước, sau đó sẽ tìm Vương Đình tranh công, vì lẽ đó còn có thể ngăn cản được."
Giọng điệu của hắn rất bình thản, sau đó lại cười: "Đã lâu không gặp, sư phụ nhìn thấy ta mà muốn hỏi những chuyện không vui này à?"
"Trong mắt Lập Hằng, ta sợ là bao nghe ngóng a." Sư phụ cũng cười cười, sau đó nói, "Chuyện vui vẻ gì... Không có gì vui vẻ, trong lầu lăm ngược lại mỗi ngày đều cười, người lợi hại cũng thấy không ít, thấy nhiều rồi, cũng không biết là thật vui vẻ hay là vui vẻ nữa. Nhìn thấy đại ca Trần đại ca, nhìn thấy lập tức, cũng thật là vui vẻ."
"Ừm." Ninh Nghị gật gật đầu.
Sư phụ suy nghĩ một chút, có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn nói: "Trích Hằng đã... chuẩn bị đi rồi chứ?"
Ninh Nghị mím môi, sau đó nhún vai: "Thật ra muốn xem vẫn là nhìn thấy rất rõ ràng. Lý mẫu thân cũng đã sớm nhìn ra rồi?"
"Những người khác lại chỉ cho là lập Hằng ngươi phải thanh lý với tướng phủ, mẫu thân cũng có chút không xác định... nhưng ta đã nhìn ra." Hai người chậm rãi đi về phía trước, nàng cúi đầu nhớ lại: "Khi gặp lại ở Giang Hằng, là mấy năm trước rồi?"
"Ách, Cảnh Hàn..." Ninh Nghị cau mày.
"Là Cảnh Hàn chín năm." Sư phụ gật đầu, ánh mắt nhìn con đường phía trước, trên mặt có nét tươi cười: "Trong nháy mắt đã năm năm. Thật ra từ lúc đó gặp lại lập thủy, sau này lập Hằng cũng tới kinh thành, có lúc ta cảm thấy..., Chỗ ở của mọi người hơi gần một chút, đôi khi lại luôn cảm thấy giữa họ và lập thủy chung không hề tiếp cận, bây giờ xem ra cuối cùng ta cũng có chỗ có thể hiểu được ý nghĩa của việc này rồi. Ta rất vui mừng, nhưng lập Hằng lại phải đi, cho nên ta cũng không biết chuyện này có tính là cao hứng hay không nữa."
Gió nhẹ thổi tới, sư phụ vuốt vuốt tóc, ánh mắt nhìn sang một bên, Ninh Nghị lại cảm thấy có chút khó trả lời. Hắn đi ra hai bước, mới thấy sư phụ ở phía sau dừng lại, quay đầu đi, trong bóng đêm không sáng lắm, trên mặt nữ tử, rõ ràng có cảm xúc bi thương: "Lập Hằng, thật sự là... không thể không làm sao?"
Nói đến đoạn sau giọng nói của nàng có chút run rẩy. Tâm tình này không chỉ vì Ninh Nghị rời đi mà còn cảm thấy thương cảm, còn có những thứ phức tạp ở trong đó. Như tình cảm thương hại, người đều có, nữ tử trước mắt đối với rất nhiều chuyện xem ra thanh tỉnh, trên thực tế trên thực tế..., Nhưng nàng lại có lòng thương xót rất lớn, lúc trước nàng chạy đi vì nỗi oan khuất của tỷ muội, chạy đi cứu trợ thiên tai, lúc nữ chân nhân đến, nàng đến tường thành tự mình chiếu cố thương nhân, một nữ tử có thể phát huy bao nhiêu lực lượng mà không nói đến., Quyền ý lại không thể làm giả. Nàng biết tính cách của Ninh Nghị, không đến mức cuối cùng sẽ không từ bỏ. Lời nói lúc này, hoặc là bởi vì Ninh Nghị, sau khi ra khỏi miệng liền không khỏi liên tưởng đến những chuyện này, trong lòng nổi lên sự sợ hãi.
Ninh Nghị đứng ở đó, há hốc mồm: "Rất khó nói có thể sẽ xuất hiện cơ hội xoay chuyển hay không." Hắn ngập ngừng một lúc, "Nhưng chúng ta bất lực... Ngươi cũng chuẩn bị xuôi nam đi."
"Ta ở phía nam không có nhà." Sư phụ nói: "Kỳ thật... Biện Lương cũng không tính là nhà, nhưng có nhiều người như vậy... Ách, lập Hằng ngươi chuẩn bị trở về Giang Ninh sao?"
"Tạm thời cứ tính như vậy đi." Ninh Nghị nhìn hắn nói: "Rời khỏi Biện Lương đi, lần sau nếu nữ tử thật sự đến, ở phía bắc Trường Giang cũng không an toàn."
Sư phụ gật đầu, hai người lại bắt đầu đi về phía trước. Trầm mặc chốc lát, lại là một chiếc xe ngựa lắc lư đèn lồng từ bên cạnh mọi người đi qua, sư phụ thấp giọng nói: "Ta nghĩ không ra, rõ ràng đã đánh thành như vậy, những người bọn họ, vì sao còn muốn làm như vậy... Trước đây lần nào ta cũng muốn thông suốt, nhưng lúc này, vì sao bọn họ không thể thông minh một lần..."
"Bởi vì ca vũ trước mắt có chỗ nào yên bình." Ninh Nghị trầm mặc chốc lát rồi mới mở miệng. Lúc này đường phố hai người đi hơi cao hơn chút so với bên cạnh, nhìn vào trong bóng đêm, xuyên thấu qua khe rừng rậm rạp, có thể lờ mờ thấy được khung cảnh thành thị phồn hoa an lành... Đây còn là thành thị vừa trải qua binh họa: "Hơn nữa... Hữu tướng phủ làm sai vài chuyện, trong đó phiền toái nhất, không ngăn được."
"Chuyện gì?" Sư sư quay đầu nhìn hắn.
"Ngày đó nữ tử công thành, bệ hạ đuổi theo Hoàng hậu nương nương muốn ra khỏi thành. Lúc đó phủ Hữu Tướng đã sử dụng chút thủ đoạn, giữ bệ hạ lại. Bệ hạ mất mặt, chuyện này bệ hạ tuyệt đối sẽ không nhắc lại nữa, nhưng mà..." Ninh Nghị cúi đầu cười cười, lại ngẩng đầu lên., "Sau này ta làm phục bàn, lúc đó có lẽ đây mới là nguyên nhân bệ hạ tình nguyện buông bỏ Thái Nguyên đều muốn đánh Tần gia. Các nguyên nhân khác có rất nhiều, nhưng đều không thành lập, chỉ có chuyện này, bệ hạ biểu hiện không quang minh chính đại, chính hắn cũng rõ ràng., Truy Hoàng Hậu, ai mà tin được. Nhưng Thái Kinh, Đồng Quán, những người này đều có điểm xấu, chỉ có Hữu tướng lưu hắn lại. Có thể mỗi lần bệ hạ nhìn thấy Tần Tương, theo bản năng đều muốn tránh chuyện này, nhưng trong lòng hắn nghĩ cũng không dám, Hữu tướng nhất định phải đi xuống."
Đôi môi sư sư khẽ nhếch, con mắt dần dần trợn tròn.
"Lúc ấy hung chiến, ta ở ngoài thành nhất thời không biết, Hữu tướng hẳn là có thể ý thức được điều này, nhưng trong tình huống như vậy, sự tình quá nhiều, không có biện pháp tốt để cứu chữa. Về sau thời gian trôi qua, chỉ có thể trông cậy vào may mắn." Ninh Nghị lắc đầu, ánh mắt cùng ngữ khí đều có vẻ bình tĩnh: "A... Không nhất định là thật, cũng có thể là ta lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, bây giờ nói những thứ này, cũng không có ý nghĩa gì. Không truy cứu nữa."
Nghe thanh âm bình tĩnh kia, sư phụ trong lúc nhất thời giật mình hồi lâu, chuyện trong lòng ai cũng nói không chính xác, nhưng sư phụ minh bạch, khả năng này không nhỏ. Nàng lại nhìn mặt Ninh Nghị, nhớ tới lúc trước tại Tần phủ trước mặt hắn bị đánh một quyền kia, nhớ tới sau đó lại bị bọn Đàm Cừu, Đồng vương gia gọi đi, "B mắng" một trận, mấy ngày nay, phỏng chừng những người vây quanh hắn đều là những chuyện này, những gương mặt này chắc cũng không sai.
Sư phụ đi tới tường thành bên kia hỗ trợ thủ thành. Trong thành ngoài thành mấy chục vạn người hi sinh, loại tình cảnh thảm liệt giãy dụa đường sinh tử này, lúc này đối với nàng mà nói còn rõ mồn một trước mắt., Nếu như nói đã trải qua hy sinh trọng đại như vậy, sau khi trải qua nỗ lực gian khổ như vậy, mười mấy vạn người chết đi đổi lấy một tia hy vọng lại bị hủy bởi lòng tự tôn bị thương sau khi chạy trốn: Cho dù có nguyên nhân vì điều này, nàng cũng có thể hiểu được tâm tình nguội lạnh như thế nào.
Nàng cũng không cảm nhận được bao nhiêu, mấy ngày nay nam tử trước mắt xoay quanh những quan lớn tiểu lại kia, sau khi bình tĩnh như thế, có mỏi mệt cùng phẫn nộ thế nào.
Nàng thu được tâm tình như vậy: "Vậy... còn có người của phủ Tả tướng có thể bảo vệ được không? Nếu có tác dụng với ta..."
"Ngươi đừng có dính vào chuyện này." Ninh Nghị ở một bên lắc đầu: "Không có việc gì, còn chọc tới phiền phức."
"Cứ có chuyện gì cũng có thể làm, ta không sợ phiền toái, cứ như trước đây ngươi để những người kể chuyện kia nói chuyện cho nhau, chỉ cần có người nói chuyện..."
"Cho nên không nói thì không đúng. Bọn họ quyết tâm muốn động đến Hữu tướng phủ, lại tuyên truyền, những người thuyết thư trong tay ta cũng sẽ bị bắt vào đại lao. Lần này Hữu tướng có công ở thủ thành, muốn động đến hắn, bôi đen là nhất định, bọn họ đã chuẩn bị sẵn, không có biện pháp đối phó."
Gió đêm thổi qua, mang theo ý lạnh yên tĩnh, qua một lát, Ninh Nghị lại nói: "Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, đi Giang Ninh đi, bằng hữu một hồi, ngươi không có chỗ ở, ta có thể phụ trách ghi lại chỗ ở của ngươi - vốn dĩ ta định đi nhắc nhở ngươi, lần này cũng vừa vặn. Thật ra, đến lúc đó nữ tử thật sự lại xuôi nam, nếu ngươi không chịu đi, ta cũng phải phái người tới bắt ngươi về. Mọi người quen biết nhau như vậy, ngươi cũng không cần cảm ơn ta, là việc ta nên làm."
Sư phụ bật cười: "Vậy ta cũng muốn chờ ngươi tới bắt ta..."
Ánh sáng trên đường phố mịt mờ bất định, nàng lúc này tuy rằng đang cười, đi tới trong bóng tối lúc, nước mắt lại không kìm được mà rơi xuống, cũng ngăn không được.
Lúc nữ chân công thành, nàng thân ở trên Tu La Cương Trường, nhìn trăm ngàn người chết, trong lòng còn có thể ôm hi vọng yếu ớt. Nữ tử rốt cục bị đánh lui, nàng có thể vì thế mà nhảy nhót reo hò, cao giọng chúc mừng. Nhưng chỉ có vào lúc này, trong bầu không khí yên tĩnh này, trong lời nói bình tĩnh của nam tử bên người, nàng có thể cảm thấy bi thương tuyệt vọng từ trong cốt tủy dâng lên, hàn ý thậm chí làm cho người ta ngay cả nửa điểm hy vọng cũng không nhìn thấy.
Phẫn nộ và mỏi mệt ở đây đều là vô nghĩa, nỗ lực cũng không có ý nghĩa gì, thậm chí cho dù chuẩn bị sẽ bị thương tổn, chuyện có thể làm, cũng sẽ không có ý nghĩa...
Thấy nàng đột nhiên khóc, Ninh Nghị ngừng khóc. Hắn lấy khăn tay ra cho nàng, trong miệng muốn an ủi, nhưng thật ra, ngay cả đối phương vì sao đột nhiên khóc hắn cũng không rõ ràng. Sư phụ đứng ở đó, kéo ống tay áo của hắn, lẳng lặng chảy rất nhiều nước mắt...
Thân thể trần trụi...
Chi tiết có lẽ sẽ khác biệt, nhưng cũng giống như suy tính của đám người Ninh Nghị. Chuyện tình trên đại cục, một khi bắt đầu, cũng giống như hồng thủy chảy xuống, kéo dài cũng không giữ nổi.
Phảng phất như không cảm giác được sự ấm áp của mùa xuân, thời điểm ba tháng trôi qua, vụ án của Tần Tương Nguyên đã được khuếch đại thêm một bước. Phạm vi mở rộng này nửa thật nửa là sự thật, nửa là cấu tạo, khi Tần đời khởi khởi, thế cục của Kim Sa đã bắt đầu sáng tỏ thông suốt., Lãng phí mấy năm thời gian lúc trước, vì bảo vệ đặc trưng hậu cần, Hữu Tướng phủ đã làm không ít chuyện từ quyền, nói kết bè kết đảng doanh tư, so với đám người Thái Thái, Đồng có lẽ Tiểu Vu gặp Đại Vu, nhưng nếu thật sự kéo ra, cũng là một đống lớn kinh người.
Với tư cách là thẩm vấn của Đường Bình An, dưới tình huống công vụ công tác cũng không ngăn được sự đẩy mạnh mẽ như vậy: Hắn cố gắng trợ giúp Tần Tương Nguyên khuynh hướng nào đó lệnh cho vụ án càng thêm phức tạp và rõ ràng, cũng kéo dài thời gian thẩm tra xử lí vụ án., Mà thời gian lại là điều kiện tất yếu để giới thiệu trong xã hội. Trong bốn tháng, trong thời gian bốn tháng, dấu vết mùa hè bắt đầu xuất hiện, trong kinh thành đối với thanh âm "Thất Hổ" càng thêm kịch liệt. Mà bởi vì "Thất Hổ" này tạm thời chỉ có Tần Tương Nguyên chịu thẩm vấn, hắn dần dần trở thành tiêu điểm chú ý.
Theo những chuyện này càng ngày càng sâu hơn, trong bốn tháng đã xảy ra không ít chuyện. Sau sáu tháng tuần tuần hoàn, cuối cùng Tần Thiệu Khiêm vẫn bị bắt giam, lần này hắn bị kéo vào vụ án của phụ thân, không cách nào tránh khỏi. Bên phía Ninh Nghị, Mật thám ti bắt đầu rời tay, những người được triều đình phái ra không cách nào tránh khỏi vụ án mạng này., Dần dần quản lý chuyện của Tướng phủ, Ninh Nghị đã tận lực trơn nhẵn, trong đó tự nhiên đã xảy ra không ít xung đột, mặt khác, đám người Thiết Thiên Ưng vốn kết thù cừu, lúc này cũng coi như tìm được cơ hội, thường thường tới khiêu khích, tìm chút phiền phức. Đây cũng là điều y đã dự liệu được.
Binh tới tướng chặn, nước tới đất ngăn, Ninh Nghị sớm đã chuẩn bị tâm lý, dự liệu được những chuyện này, thỉnh thoảng nửa đêm tỉnh mộng, hoặc là lúc làm việc rảnh rỗi nghĩ lại, đáy lòng dĩ nhiên có tức giận tăng thêm, nhưng thời gian rời đi, cũng đã càng ngày càng gần. Như thế, cho đến khi có chuyện gì đột nhiên xuất hiện.
Lúc này, đã là tuần hoàn tháng tư một năm nay.
Thời gian như chậm mà nhanh đi tới nơi này.
Mùa hạ, mùa mưa to...