Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tiếng la hét trên con đường dài vẫn còn tiếp tục, Thành Chu Hải cùng với Tần Thiệu Du Du và những đệ tử Tần gia khác ngăn cản bộ khoái, những lão thái thái đang cầm gậy chống đỡ thì lại càng run rẩy đứng chắn ở cửa ra vào. Có Thành chèo thuyền mang theo đau xót ngăn cản một hồi, trong lúc nhất thời Thiết Thiên Ưng cũng không thể dùng sức mạnh được, nhưng ông ta mang thủ lệnh của Hình bộ tới đây, trời sinh đã mang theo chính nghĩa, trong lời nói còn có ý muốn rút lui, lời nói đầy dõng dạc.
"... Ta biết ngươi anh dũng ở Thái Nguyên, ta cũng là Tần Thiệu và Tần đại nhân đã hy sinh nước ở Thái Nguyên. Nhưng mà, huynh trưởng đã hy sinh nước, người nhà có thể tổn hại quốc pháp sao? Các ngươi cứ ngăn cản như vậy sớm muộn gì hắn cũng phải đi ra! Tần Thiệu Khiêm, ta kính ngươi là anh hùng, ngươi đã là nam nhi, lòng đầy thoải mái nên cũng nên tự mình đi từ bên trong ra, chúng ta đến Hình bộ nói nhỏ một chút..."
Lời này khiến không ít người xung quanh hùa theo, đám bộ khoái thủ hạ của hắn cũng thêm mắm dặm muối, trong đám người liền nghe thấy có người hô: "Đúng vậy."
"Có tội vô tội, đi Hình bộ sợ cái gì!"
"Trong sạch sẽ thì cứ coi như là nói cho rõ ràng..."
Những người nói chuyện này phần lớn là dân chúng, sau khi Nữ Chân vây thành, trong nhà của chúng nhân, bên cạnh có nhiều người qua đời, phần lớn tính tình cũng trở nên phẫn nộ, lúc này thấy Tần Thiệu Khiêm ngay cả Hình bộ cũng không dám đi, điều này không phải là chứng cứ uổng pháp, rõ ràng là chột dạ. Một lát sau, lại có người chỉ vào lão phu nhân Tần gia mắng chửi.
"... Lão thành tâm bà, cho rằng làm quan trong nhà liền có thể một tay che trời sao, ngăn cản công nhân không được phép ra vào, chết cũng tốt!"
"Đúng vậy đúng vậy, khi kinh thành là nhà nàng khai trương..."
"Tần gia vốn ương ngạnh quen rồi..."
Thanh âm như vậy liên tiếp vang lên, chỉ trong chốc lát đã trở nên quần hùng. Lão phu nhân kia đứng ở cửa phủ Tả tướng, tay cầm quải trượng không nói một lời, nhưng trên tay rõ ràng đang run rẩy. Nhưng sau cửa Tần phủ truyền ra thanh âm của nam tử: "Mẫu thân! Con liền làm bọn họ..."
Theo thanh âm kia, Tần Thiệu Khiêm liền muốn đi ra. Vóc người gã khôi ngô rắn chắc, mặc dù mắt mù, dùng da trâu bao lại, chỉ hiển lộ ra sát khí trầm ổn trên người. Nhưng mà bước chân của gã vừa mới muốn nhảy ra ngoài, lão phu nhân liền quay đầu lại lấy gậy chống đánh tới: "Ngươi không được phép đi ra..."
Thiết Thiên Ưng ở bên ngoài hô to: "Được, Tần Thiệu Khiêm, ngươi là một hán tử!"
Thành Chu Hải quay đầu lại ho khan hai câu: "Trở về! Trở về!"
Mấy lần trước Tần Thiệu Khiêm thấy mẫu thân cảm xúc kích động, chung quy bị đánh trở về. Lúc này hắn chỉ nhận côn kia, miệng quát: "Con đi Hình bộ bọn họ nhất thời cũng không thể làm gì con! Có thể nói rõ ràng, tự có thể nói rõ! Nếu nói không rõ, sớm muộn gì con cũng sẽ chết! Mẫu thân —— "
"Ngươi trở về!"
"Ta không thể làm mất thanh danh Tần gia..."
Trong đám người có người hét lớn: "Tần gia của ngươi còn có thanh danh nữa, đại công tử có tiếng đã chết, hắn không phải người chung đường với các ngươi!"
Tần Thiệu Khiêm trợn tròn mắt hổ, quét về phía đám người bên này, con mắt còn sót lại của y đã đỏ sậm, trầm giọng nói: "Ta đang liều mạng ở ngoài thành, cứu xuống một thành..." Y có lẽ muốn nói là một tên súc sinh trong một thành, nhưng cuối cùng cũng không có lối ra. Lão phu nhân cản y lại phía trước: "Ngươi trở về, ngươi không trở về ta sẽ chết trước mặt ngươi!"
"Mẹ ——" Tần Thiệu Khiêm nhìn mẫu thân, hô to một câu.
"Bọn họ dù sao cũng phải giữ Tần gia ta lại một mình giữ mạng —— "
Đến lúc này, Tần Thiệu Khiêm đứng ở nơi đó không có cách nào trở về, lão phu nhân cũng chỉ có thể chống đỡ gã mà thôi. Thật ra mặc dù dòng dõi Tần Phong đã xuống ngục, cực hình bất quá chỉ lưu vong trong ba ngàn dặm, nhưng với tuổi tác dòng dõi của Tần Phi, việc lưu đày khác xa so với chết, Tần Thiệu Khiêm lại chỉ là một võ giả, tiến vào Hình bộ, sự tình có thể nhỏ, hắn ở bên ngoài chu toàn là độ khó, quả thực khác biệt một trời một vực.
Trong mấy ngày này, nếu nói là người thực sự khó chịu thì Tần Thiệu không phải là người có thể khiêm tốn được.
Lúc trước hắn chưởng quản quân đội, trực tiếp qua lại, cho dù có chút đấu đá, trên tay cũng có thể chém giết dễ dàng. Lần này tiếng gió nhanh chóng chuyển, phụ thân Tần Tương gọi hắn trở về, quân đội vô duyên với hắn. Không riêng rời quân đội, tướng phủ, hắn kỳ thật cũng không làm được gì. Đầu tiên, vì tự chứng mình trong sạch., Hắn không thể động, văn nhân động là chuyện nhỏ, võ nhân động liền phạm vào tối kỵ rồi. Tiếp theo, trong nhà có cha mẹ ở đây, hắn càng không thể bắt bẻ làm chủ. Tiểu hộ nhỏ, người khác lấn tới, hắn có thể ra ngoài đánh quyền, đại hộ đại môn, móng vuốt của hắn, hoàn toàn vô dụng.
Mà những chuyện này, xảy ra ở thời điểm phụ thân hắn bị giam cầm, trưởng huynh chết thảm. Hắn lại không thể làm được gì. Những ngày qua hắn bị nhốt trong phủ, chỉ có thể có thể có, bi phẫn. Nhưng cho dù là đám người Ninh Nghị, Văn Nhân tới đây., Có thể khuyên được gì chứ, thân phận lúc trước của hắn là người cầm lái Võ Thụy doanh, chỉ cần dám động đậy người khác sẽ dùng khí thế lôi đình vạn quân giết tới Tần phủ. Khiến người khác còn muốn kéo hắn lên, hắn hận không thể nổi giận rút đao, máu tươi năm bước, trước mặt còn có mẫu thân của mình.
Nữ nhân trước mắt này nuôi dưỡng hắn, vừa mới trải qua nỗi thống khổ mất đi một đứa con trai, lão bạn già lại tiến vào đại lao, nàng ngã xuống lại đứng lên, tóc bạc trắng, thân thể gầy gò mà đơn bạc. Cho dù hắn có muốn liều cái mạng nhỏ này, trước mắt chỗ nào có thể bất chấp được.
Tiếng la hét chung quanh, tiếng mắng chửi cũng đang truyền đến, ở ngoài thành liều mạng đánh cược với nữ chân nhân, đại anh hùng đối đầu với oán quân, lúc này trước sau đều không có đường.
Hắn chỉ có thể nắm quyền đứng ở nơi đó, ánh mắt sung huyết, thân thể run rẩy.
Trong đám người lại có người hô to: "Ha ha, nhìn hắn kìa, ra rồi lại sợ, bọn hèn nhát..."
Đúng lúc này, có mấy chiếc xe ngựa từ bên cạnh đi tới, trên xe ngựa có người hạ xuống, đầu tiên là một ít binh sĩ thiết huyết bỗng nhiên, sau đó là hai lão nhân, bọn họ tách khỏi đám người., Đi đến phía trước Tần phủ, một ông lão nói: "Muốn bắt Tần Thiệu Khiêm, trước bắt cả chúng ta đi." Lại là Nghiêu Tổ Niên, tư thế này của hắn hiển nhiên cũng kéo dài thời gian. Một lão nhân khác đi tới bên phía lão phu nhân Tần gia, những binh sĩ còn lại đều xếp thành một hàng sau lưng Niên Bát Tổ, có tư thế như bộ khoái nào dám tới đây trực tiếp chém người.
Thiết Thiên Ưng sửng sốt trong chốc lát, những binh sĩ phía sau rõ ràng là binh lính Tây quân. Sau Biện Giải vây, những binh sĩ này ở kinh thành không ít, đều đang chờ chủng sư đạo mang về, tất cả đều là loại đâm đầu, không giảng đạo lý dám giết người. Vũ nghệ của hắn tuy cao, nhưng chỉ bằng mười binh sĩ Tây quân này, đám thủ hạ bộ khoái của hắn cũng không bắt được người.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Đương nhiên, chuyện này cũng không nằm trong suy nghĩ của hắn. Nếu thật sự có thể dùng sức mạnh, trước mắt Tần Thiệu Khiêm có thể triệu tập một đám gia tướng Tần phủ xông ra, thì tất cả mọi người ở một con phố đều phải chết. Mà phiền toái thật sự chính là thân phận của lão đầu kia.
Trong đám người lúc này cũng rối loạn một hồi, có người nói: "Lại tới chức quan gì..."
"Dựa vào lão bán già vì tình nhàn rỗi không công pháp..."
"Võ triều liền bị hủy trong tay những người này..."
"Tần gia là một trong Thất Hổ..."
Trong lúc mấy người nói chuyện, lão nhân kia đã đi tới, ánh mắt đảo qua mọi người phía trước, mở miệng nói: "Lão phu là giống sư đạo, đến bảo vệ Tần Thiệu Khiêm."
Mọi người trở nên trầm mặc, ông lão tướng công, đây mới thật sự là đại anh hùng.
Thiết Thiên Ưng kia cung kính thi lễ với chủng sư đạo: "Tại hạ xưa nay kính nể tướng công lão chủng, chỉ là tướng công của lão là anh hùng, cũng không thể tổn hại quốc pháp, tại hạ có thủ lệnh hình bộ ở đây, chỉ để Tần tướng quân trở về hỏi mấy câu mà thôi."
"Hỏi một câu, làm gì có chuyện đơn giản như vậy! Hỏi ai cũng phải gióng trống khua chiêng như vậy? Ngươi cho là lão phu là kẻ ngu hay sao!"
"Loại tướng công, đây là thủ lệnh của Hình bộ..."
Chủng sư chính là người nổi danh thiên hạ, mặc dù tuổi đã cao nhưng uy nghiêm càng lộ ra rõ ràng hơn. Hắn không nói đạo lý với Thiết Thiên Ưng, chỉ là nói mấy câu lẽ thường, khiến Thiết Thiên Ưng càng thêm bất đắc dĩ. Nhưng hắn cũng không đến mức sợ hãi, dù sao có mệnh lệnh của Hình bộ, có quốc pháp trên người, hôm nay Tần Thiệu Khiêm không thể không lấy đi, nếu thuận tiện bức chết lão thái thái bà, bức điên Tần Thiệu Khiêm thì Tần gia lại càng nhanh hơn.
Sư phụ trong đám người lại biết, đối với những đại nhân vật này mà nói, rất nhiều chuyện đều là giao dịch sau lưng. Sự tình Tần Thiệu Khiêm phát sinh, người của Tướng phủ tất nhiên là cầu viện chung quanh. Mẫu Tổ năm tuổi đi mời trồng sư đạo, nếu không phải không tìm được biện pháp để trồng trọt, cũng không đến mức tự mình chạy tới kéo dài thời gian này. Nàng lại nhìn qua đám người bên trong., Lúc này ba tầng trong ngoài, xem náo nhiệt sợ là không tụ tập được mấy trăm người, vốn mấy gia hỏa kêu gọi lợi hại lại nhận được chỉ thị, có người bắt đầu hô: "Trồng tướng công, người biết mặt không biết lòng, ngươi chớ bị gian nhân đầu độc..."
"Nếu bọn họ trong sạch, há lại sợ hãi đi quan phủ nói rõ ràng..."
"Đúng vậy đúng vậy, cũng không phải lập tức hỏi tội..."
"Lão nhân tướng công, ngươi một đời anh danh..."
Đám người bởi vậy huyên náo lên, sư phụ đang nghĩ có nên ưỡn người nói về chuyện đảo loạn bọn họ hay không, đột nhiên thấy bên kia có người hô lên: "Bọn họ là có người sai khiến, ta ở bên kia thấy bọn họ nói chuyện... "
Bên kia lại có người nói: "Không sai, ta cũng thấy rồi!"
"Các ngươi ngậm máu phun người —— "
"Không, không tin các ngươi xem góc đường của người kia..."
"Có gì mà tranh cãi, có vương pháp ở đây Tần phủ muốn cản trở vương pháp, là muốn tạo phản sao..."
"Ai nói tạo phản phải trông chừng hắn, đừng để hắn đi..."
Chung quanh nhất thời hỗn loạn, lần này đề tài bị nói ra. Sư phụ nhìn xung quanh, trong hỗn loạn một người đúng là đã thấy qua khuôn mặt mơ hồ trong thẻ trúc.
Phía trước tướng phủ, sự giằng co giữa Chủng sư đạo và Thiết Thiên Ưng vẫn đang tiếp tục. Lão nhân anh danh một đời, ở đây làm chuyện này, một là giao tình với Tần đỡn tại thủ thành, hai là hắn quả thật không thể giải quyết chuyện này từ quan chức. Trong khoảng thời gian này..., Hắn và Lý Cương mặc dù khen thưởng vô số, nhưng hắn đã nản lòng thoái chí, xách chiết khấu cho Chu Ngọc, mấy ngày nay liền phải rời khỏi kinh thành trở về Tây Bắc, thậm chí hắn còn chưa thể mang tro cốt trong chủng sư trở về.
Đúng lúc này, đột nhiên nghe thấy một câu: "Mẫu thân!" Trước người Tần Thiệu Khiêm, Tần lão phu nhân lung lay sắp ngã xuống đất, Tần Thiệu Khiêm ôm chặt lấy nàng, trong cánh cửa phía sau cũng có cả nha hoàn người cuống quít chạy đến. Tần Thiệu Khiêm vừa đặt lão nhân ổn định xong thì đột nhiên đứng dậy: "Thiết Thiên Ưng! Ta muốn mạng chó của ngươi..."
Lão phu nhân bị ôm lấy, giơ tay lên, không thể bắt được hắn, Tần Thiệu Khiêm đã bước vài bước phóng ra ngoài, xoẹt một cái là một luồng đao quang xuất hiện. Mặc dù lúc trước gã biệt khuất bất đắc dĩ, nhưng thật sự đã đến mức phải giết người, khí tức thiết huyết trên người hung lệ kinh người, rút được cũng là một đao tinh nhuệ của Tây quân. Thiết Thiên Ưng không sợ mà còn mừng rỡ, ngăn cản lời nói của các vị sư phụ: "Hay lắm! Đủ loại tướng công cẩn thận, chớ để gã làm tổn thương ngươi!"
Là tổng bộ Hình bộ, Thiết Thiên Ưng võ nghệ cao cường, năm đó vây giết Lưu Đại Bưu, hắn chính là một trong số đó. Võ nghệ và Lưu Tây trái lúc trước của Trần Phàm chưa chắc đã rơi vào thế hạ phong. Mặc dù Tần Thiệu Khiêm đã trải qua chiến trận liều mạng., Nếu thật sự phải thả ra, hắn sao có thể sợ hãi. Chỉ là hắn đưa tay ra từng cách một sư đạo, mắt hổ vốn đã già nua của hắn mở ra, cũng trở tay nắm lấy cánh tay của hắn, bên kia thành chu hải bỗng nhiên chắn trước người Tần Thiệu Khiêm: "Tiểu bất nhẫn mà đại mưu, không thể động đao..."
Kéo dài như thế trong chốc lát, bên ngoài lại có người hô: "Dừng tay! Tất cả dừng tay!"
Sư phụ bên này trong lòng vui vẻ, đó là giọng nói của Ninh Nghị. Trên đường phố đối diện có một đám người tách đám người ra xông vào, Ninh Nghị tay cầm một phần thủ lệnh: "Tất cả dừng tay, Thiết Thiên Ưng, đây là thủ lệnh của Tả tướng, chứng cớ để các ngươi kiểm tra, không thể vu cáo cấu tạo, tra lung tung vụ án..."
Người bên kia đang lao vào. Thiết Thiên Ưng hừ lạnh một tiếng: "Ta có công văn Hình bộ, vụ án Hình bộ, Tả tướng sao có thể nói một lời mà quyết..."
"Thủ thư của Hình bộ đại nhân ở đây..."
"Chỉ là thủ thư, không thể chống lại công văn, ta dẫn nó trở về, ngươi lại khai công văn đòi người!"
Trong lúc nói chuyện, song phương đã lao vào nhau. Ninh Nghị ngăn trước người Thiết Thiên Ưng, giơ tay ngăn cản hắn. Thiết Thiên Ưng lại là người võ lâm, trở tay đón đỡ tóm lấy. Cánh tay Ninh Nghị lật một cái, lui về phía sau nửa bước. Hai tay giơ lên, Thiết Thiên Ưng đánh một quyền vào ngực hắn. Ầm một tiếng, khiến Ninh Nghị đạp chân lùi lại ba bước.
Trong tướng phủ mấy ngày nay xảy ra vấn đề, trong thẻ trúc cũng là phiền phức không ngừng. Thậm chí có người kể chuyện bị nắm chặt mở ra phong phủ, có trợ thủ bị bắt trói, còn Ninh Nghị đem người toàn lực cứu ra. Thời gian không tốt, nhưng đã sớm nằm trong dự liệu của gã, bởi vậy trong mấy ngày này gã mới được cứu ra., Hắn cũng không muốn gây chuyện, vừa rồi nhấc tay lui về phía sau chính là lấy thành ý, nhưng không ngờ một quyền của Thiết Thiên Ưng đã đánh tới, võ nghệ của hắn vốn không bằng cao thủ nhất lưu như Thiết Thiên Ưng, nào tránh được. Lui lại ba bước, khóe miệng tràn ra máu tươi, nhưng sau quyền này, tình huống cũng đột nhiên thay đổi.
Sát khí bốn phía đột nhiên bùng nổ, sôi trào mãnh liệt. Mi tâm Thiết Thiên Ưng đau nhói, người đi theo Ninh Nghị đột nhiên rút đao định chém giết. Lúc trước người hầu theo Ninh Nghị chạy tới lúc này rải rác khắp nơi. Trong nháy mắt, hơn mười ánh đao đột nhiên bay lên, sát khí lẫm liệt khiến Thiết Thiên Ưng nhất thời không nhúc nhích.
Một hàng tinh nhuệ Tây quân phía trước cũng bị sát khí dẫn động, theo bản năng rút cương đao ra, theo tiếng hô của Ninh Nghị: "Dừng tay ——" Trên đường phía trước toàn bộ Tần phủ đều là ánh đao sáng loáng.
Sau một khắc, tiếng la hét và hỗn loạn nổ tung ——