Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mùa đông tuyết đọng đã hoàn toàn tan, xuân vũ tiêu sái, trơn bóng không tiếng động.
Ba tháng trung tuần, theo nữ chân nhân rốt cục từ Thái Nguyên Bắc rút lui, trải qua một số lượng lớn quốc gia đau đớn cũng đột nhiên tỉnh lại. Biện Lương thành, chính cục thượng tầng thay đổi từng chút từng chút, giống như nước băng tan trong mùa xuân, dần dần từ tế lưu hội tụ thành mênh mông cuồn cuộn giang hà, theo tội của Hoàng đế chiếu xuống, các loại biến hóa lúc trước trong chuẩn bị, đủ loại khích lệ, lúc này đều đã rơi xuống.
Trong trận chiến tranh này quan viên có công, quân đội, các loại phong thưởng đều đã xác định, rơi xuống. Trong ngoài kinh thành, đối với sự ưu ái và an ủi của nhiều người đã chết, cũng đã được công bố và thực hành. Quan trường kinh thành rung chuyển nghiêm nghị, một số quan lại tham quan hãm hại., Lúc này đã tra ra được, ít nhất đối với dân chúng kinh thành lúc này, thậm chí cả sĩ nhân học tử, mà nói, bởi vì nữ chân nam hạ mang đến đau đớn, triều đình võ triều, đang một lần nữa chỉnh đốn và tỉnh táo lại, từng cái từng cái từng cái, làm cho người vui mừng cùng cảm động.
Chính cục nghiêm chỉnh, lại thêm toàn bộ mùa đông ở kinh thành bị vây quanh, lúc này rất nhiều tiểu thương, lữ khách từ nam chí bắc tràn vào, trong lúc nhất thời, bầu không khí toàn bộ kinh thành đều trở nên nhộn nhịp., Sinh cơ dạt dào. Văn nhân vẫn khai thi hội như trước, chủ đề đa số cũng biến thành tri hổ hậu dũng, phấn khởi phấn chấn tinh thần, giữa gian xen lẫn công kích nữ chân nhân tàn bạo, giống như thú cầm cẩu nhẫn nói ra thi từ, cũng có chút văn nhân đại dương tiêu sái, xây nhà cao bỗng dưng viết xuống văn chương., Kể rõ sự khác biệt giữa người và súc sinh, luận về tính tình của nữ Chân Hống dã man, trái với nhân luân thiên lý, sớm muộn gì cũng không được chết tử tế, lưu truyền trong giới văn nhân, cũng không khỏi khiến cho người ta cảm xúc dâng trào, nhiệt huyết sôi trào, khiến người ta cam tâm tình nguyện ca ngợi từ ngữ của Công Thâu này lăng lệ ác liệt.
Đây là thế cục kinh thành trong mắt người bình thường, mà ở quan trường tầng cao, người sáng suốt đều biết, một cơn bão lớn đã chuẩn bị từ lâu, sắp bộc phát. Đây là quan hệ đến việc thần tử lập được công lớn ở thủ thành, có thể một bước lên trời đại chiến hay không, một bên là Thái Kinh, là Đồng Quán., Là những thế lực cũ như Vương Khuyết, bên kia, là người được Hoàng đế trọng dụng mấy năm sau rốt cục tìm được cơ hội tốt nhất - Lý Nhị Tương. Một khi qua được ranh giới này, quyền lực của hai vị Tể Tướng sẽ chân chính vững chắc xuống, trở thành cự đầu đủ để chính diện đối kháng Thái Kinh, Đồng Quán.
Gió bão này nổi lên, khiến cho phần lớn quan viên đều hoạt động riêng, hoặc cầu tự vệ, hoặc lựa chọn đội hình, cho dù là tiểu lại trong triều, hoặc nhiều hoặc ít đều bị ảnh hưởng, biết được tính nghiêm trọng của sự tình.
Vu hòa, Trần Tư Phong chính là hai người trong số này.
Với tư cách là bằng hữu của sư phụ, khởi điểm của hai người đều không tính là quá cao, một chút quan hệ trong nhà hoặc là tự mình kinh doanh dạo chơi. Bây giờ hai người một ở Hộ bộ, vừa ở Lại bộ, đảm nhiệm một tiểu lại viên. Trong khoảng thời gian gần đây, thỉnh thoảng lại bị đại lượng chính cục bao vây, trong đó cũng có liên quan tới Ninh Nghị.
Trong kinh thành, muốn nói kế hoạch chính cục và dân chúng, thường thường chính là thanh lâu Sở quán như muôn trùng lầu các. Quan viên đi vào tầng gác, thỉnh thoảng lộ ra vài thứ, lại thông qua tin tức thanh lâu truyền vào nhà phú quý ở tầng thượng dân gian, những tin tức này phần lớn hình mẫu lưỡng sắc, có thể có thật giả, thế nên, Trần hai người thỉnh thoảng cũng tới một chuyến, nói một chút những chuyện này.
"... Hai ngày trước, Võ Thụy doanh ở ngoài thành, Nguyên La Thắng Chu đi tiếp nhận, chưa tới một canh giờ đã bị trọng thương, xám xịt bị đuổi ra ngoài, hiện giờ Binh bộ đang xử lý chuyện này, Lại bộ cũng nhúng tay. Người bên cạnh không biết, ta lại biết, Võ Thụy doanh kia chính là quân đội dưới trướng Tần Thiệu Khiêm, lập binh của Tần Thiệu, cũng ở giữa đó... Thành thật mà nói, cứ như vậy đi theo phía đối đầu mà thẳng thừng, cũng không thông minh."
Trong tiểu viện nơi sư môn ở của Lăng Lâu, Trần Tư Phong hạ thấp thanh âm, đang nói chuyện này. Sư phụ nhíu nhíu mày, châm trà cho hắn: "Hiện tại náo ra vấn đề gì sao?"
"La Thắng Chu là người của Đàm Đình, chuyện đã xảy ra như vậy, mặt mũi Đàm đại nhân sao có thể nhịn được. Hơn nữa lúc này trong kinh thành đều có tiếng gió lớn, nhất là hệ binh, bây giờ là quan trọng nhất rồi, đã xảy ra chuyện như vậy, nhất định phải kiểm tra kỹ càng. Khi Võ Thụy doanh thủ thành đã có công lớn, kiệt ngạo bất tuân, nói không chừng Đồng quận Vương cũng bị kinh động."
Vu Hòa nói: "Lập Hằng dù sao cũng không có quan thân, trước kia nhìn hắn làm việc, cố ý tức giận đảm nhiệm phong phạm hiệp, lúc này khó tránh khỏi có chút không quan tâm, ai, cũng khó nói..."
Hai người xưa nay không qua lại nhiều với Ninh Nghị, tuy là vì sư phụ, là bạn cũ của nhau khi còn nhỏ, nhưng trên thực tế, Ninh Nghị tiếp xúc với cấp bậc nhân vật trong kinh thành, bọn họ căn bản là không đủ. Hoặc là danh tiếng đệ nhất thiên tài, hoặc là qua lại với hữu tướng, hoặc là có thể là hệ thống buôn bán to lớn như trúc ký. Sư vi chính là chấp niệm trong lòng, thường lui tới với hai người., Ninh Nghị lại không phải, nếu không phải tất yếu, y ngay cả sư phụ cũng không quá tìm, chớ nói chi là hai người Trần. Bởi vậy, lúc này nói đến phiền toái của Ninh Nghị, trong lòng hai người có lẽ ngược lại có chút thái độ toạ quan, đương nhiên, ác ý cũng không có.
Sư phụ liền hỏi: "Vậy chuyện trong quân doanh rốt cuộc là như thế nào?"
Trần Tư Phong lắc đầu: "Đối với La Thắng thuyền bị thương như thế nào, ta cũng không rõ lắm. Nhưng sư phụ cũng không cần lo lắng quá mức, tuy lập Hằng có quan hệ với Võ Thụy doanh, hắn cũng không phải là chủ quan chân chính, đâu có bắt hắn chịu trách nhiệm đâu."
Hắn dù sao cũng không rõ lắm về sự tình của Võ Thụy doanh, nói có thể có quan hệ với Ninh Nghị, đợi đến lúc suy nghĩ cẩn thận, thời khắc mấu chốt này, Ninh Nghị há có thể làm ra chuyện lớn như vậy. Sau đó mấy người cũng chuyển đề tài, nói tới một số chuyện bát quái khác, tỷ như hoạt động gần đây của Đường với các chủ và phái gần đây, loại sư đạo hình như bị lạnh nhạt, các đại lão dưới trướng Thái Kinh vân vân.
Sư phụ tin tức linh thông, nhưng lại không thể nào chuyện gì đều biết được, lúc này nghe chuyện của Võ Thụy doanh, có chút lo lắng, nàng cũng không có khả năng vì chuyện này mà đi tìm Ninh Nghị hỏi. Mấy ngày sau, ngược lại từ miệng mấy tên tướng quân biết được, chuyện của Võ Thụy doanh đã được giải quyết, do người thân của Đồng Quán Lý Quan Lý Văn tự mình tiếp nhận Võ Thụy doanh, lần này, rốt cuộc cũng không có gây ra phiền hà gì.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Chuyện La Thắng Chu trọng thương, trong thời gian này cũng thăm dò được.
"... La Thắng Chu kia xuất thân từ võ trạng nguyên, tự phụ võ nghệ cao cường, khi tới Võ Thụy doanh, muốn dùng vũ lực để ép người, kết quả là ở trong quân đối đầu với người khác...Hai người ở trong trận đầu tiên đều là tay không, La Thắng Chu đánh ngã đối phương xuống đất, trận thứ hai lại dùng binh khí, binh lính của Võ Thụy doanh giết từ núi thây biển máu ra, đâu phải dễ chọc. Nói là đổi hai bên thành một đao, đều là trọng thương..."
Tướng lĩnh tới đây nói tới chuyện của Võ Thụy doanh, tuy đơn giản nhưng cũng kinh tâm động phách, sau đó lại bổ sung một câu ngoài dự liệu của sư phụ: "Về phần Ninh Nghị mà ngươi nói là người ghi lại Trúc Cơ thì đúng hơn, ta cũng có nghe nói một số chuyện."
"Hửm?" Sư phụ trợn tròn con mắt.
Có thể ở trước mặt sư phụ biểu hiện, tướng lĩnh kia cũng có chút đắc ý: "Sau khi thuyền La Thắng tiến vào Vũ Thụy doanh, mặc dù không biết tự lượng sức mình, cuối cùng rơi vào cảnh mặt xám ngoét, nhưng dù sao cũng là thân tín mà Đàm đại nhân coi trọng, so chiêu với hắn chẳng qua chỉ là một tiểu binh mà thôi. Sau khi trọng thương họ La, Võ Thụy doanh không thể tiếp được nữa, hắn thở dài một hơi., Lại phải nuốt xuống. Bộ binh muốn dùng quân pháp xử lý chặt chẽ tiểu binh kia, nghe nói La Thắng Chu cũng nói ra, nhất định phải tính mạng tiểu binh kia. Mấy ngày trước, chính là Ninh Lập ký trúc kia ra mặt chạy đi, tìm không ít quan hệ, cầu gia gia tố cáo con bà nó, cũng nhờ cậy mấy vị đại nhân ra mặt, cuối cùng mới bảo vệ được tiểu binh kia..."
"Trong bóng tối, nghe nói La Thắng Chu sử dụng chút thủ đoạn, nhưng đến bây giờ vẫn không có chuyện gì thành công." Vị tướng lĩnh kia nói: "Lại nói tiếp, vị Ninh tiên sinh này vì một tiểu binh mà ra mặt chạy đi như vậy, cuối cùng xử lý mọi chuyện. Có phong thái hiệp khách thời cổ, ta cũng có chút bội phục. Lúc này Đồng Quận Vương ra mặt tiếp nhận, chắc hẳn sẽ không có nhiều phiền toái."
Đối phương nói như vậy, sau khi biết rõ chân tướng, trong lòng sư phụ lại cảm thấy có chút không ổn. Lúc này tình thế bên trong kinh biến hóa, Tả tướng Lý Cương muốn thượng vị, Thái Kinh, Đồng Quán muốn ngăn cản, là chuyện mọi người nghị luận nhiều nhất. Đối với dân chúng hạ tầng mà nói., Thích nhất là nhìn thấy gian thần chịu thiệt, trung thần thượng vị, Lý Cương làm tướng trong mấy năm qua, tính cách chính khí chính trực, ngôn ngữ dân gian khá tốt, Thái Kinh bọn người kết bè kết đảng, mọi người trong lòng đều rõ ràng ràng., Trong tranh đấu chính trị lần này, tuy rằng truyền ra đám người Thái Dương, Đồng muốn đối phó Lý Tướng, nhưng tác phong đường chính của Lý Cương đường làm cho đối phương không có chỗ dựa, trong triều tuy rằng các loại chiết khấu bay loạn xạ, nhưng gần như không có đối với việc Lý Cương bị buộc tội. Người khác nói đến chuyện này, đều cảm thấy có chút vui vẻ vui vẻ.
Sau Lý Cương là Chủng Sư Đạo, vượt qua Chủng Sư Đạo, thân ảnh dòng dõi Tần gia mới xuất hiện trong mắt rất nhiều người. Tần gia hủy đi xưng hô, hát vang và hát suy đều có, nhưng nói tóm lại, Võ Thụy Doanh ở Hạ thôn nghênh đón Quách Dược Sư đại thắng, Tần Thiệu và Thái Nguyên hi sinh, điều này khiến cho Tần gia trước mắt xem trọng. Nhưng... Nếu đã coi trọng như vậy, lập tức muốn cho một tiểu binh ra mặt, vì sao lại trở nên phiền toái như thế?
Nàng tại trong vòng vây tin tức kinh thành nhiều năm như vậy, sớm đã có chút bản lĩnh chưa động tới ve sầu. Mỗi một lần đại sự, tranh đấu đảng phái, lục đục trên triều, mặc dù sẽ không phản ứng chuẩn xác với hệ thống tin tức trên Xuân Lâu, nhưng trong tin tức hỗn loạn mà phức tạp, chỉ cần hữu tâm, luôn có thể tìm ra chút manh mối như vậy.
Sau hai ba ngày, trong đủ loại tin tức, nàng càng cảm thấy bất an. Tần gia lần này nữ chân nam xâm nhập, trưởng tử hi sinh quốc gia, nhị công tử trước mắt lại bị đoạt binh quyền, chẳng lẽ lần này một đao trong vòng xoáy hỗn loạn này lại muốn chém lên đầu Tả tướng phủ?
Đêm hôm đó, nàng gặp mẫu thân Lý Uẩn, trong lúc tán gẫu, lại nghe Lý mẫu thân nói một câu: "Ninh Lập dệt Yến lâu kia, còn không bằng bán cho ta."
Lý sư sư ngẩn người: "Cái gì?"
Ninh Nghị sáng tạo ký trúc, tửu lâu mở từng gian một, Chức Yến lâu này chính là một trong những tửu lâu trong kinh. Lý Uẩn nhìn nàng một cái: "Ta cũng không rõ lắm, chỉ là trong lúc vô tình nghe người ta nói như vậy, Đạo Lăng Yến lâu kia hình như là bù đắp cho người khác, nếu ngươi cũng không biết, hoặc là giả. Ừm, gần đây ngươi không đi tìm hắn sao?"
Ánh mắt sư phụ nghi hoặc, trong miệng nói: "Chuyện của hắn quá bận rộn, ta cũng không có khả năng đi tìm hắn, huống hồ lầu lăm cùng thẻ trúc..." Nói tới đây, nàng nhớ lại những quyết định của Lý Hậu vào thời kỳ đầu, đối với sự tích chiến tranh, thẻ tre trắng trợn tuyên truyền cùng với sưu tập., Lý mẫu thân không cho Lăng Lâu phối hợp, tuy nói cũng không ngăn cản bọn sư phụ hỗ trợ, nhưng trên thực tế thái độ lại không đếm xỉa đến. Nghĩ tới đây, sư phụ nhìn nàng nói: "Mẫu thân, chẳng lẽ người... đã sớm đoán được..."
"Đoán được cái gì?" Lý Uẩn mở trừng hai mắt.
"Đoán được... Hữu tướng thất thế..."
"Ta làm sao biết." Lý Uẩn chần chờ một lát, "Bất quá, ngươi cũng đang đoán chuyện này? Ta gần đây mới cảm thấy tiếng gió có chút không đúng, nếu là thật sự, oan gia kia của ngươi chính là đang chuẩn bị nam triệt hồi... Đáng tiếc, lão thân một mực cảm thấy hắn thật sự là nhân vật lợi hại."
Sư phụ trầm mặc xuống, Lý Uẩn nhìn nàng một hồi, an ủi: "Ngươi cũng không cần nghĩ nhiều, chém giết trong quan trường đâu có đơn giản như vậy, không đến cuối cùng ai cũng khó nói thắng ai. Ninh Lập kia biết rõ nội tình tuyệt đối nhiều hơn ngươi và ta, nếu trong lòng ngươi thật sự tò mò, trực tiếp đi tìm hắn hỏi một chút là được, có gì khó khăn đâu."
Sư phụ gật gật đầu.
Đêm hôm đó, khi nàng ở trong phòng nghĩ tới chuyện này, các loại suy nghĩ lại ùn ùn kéo tới. Kỳ dị chính là, thứ nàng để ý không phải là tả tướng thất thế, mà ý niệm xoay quanh trong đầu vẫn luôn là câu nói "Oan gia kia của Lý mẫu thân ngươi chính là đang chuẩn bị nam lui thân." Nếu là trước đây, Lý mẫu thân nói như vậy, nàng tự nhiên có rất nhiều biện pháp hờn dỗi trở về, nhưng đến lúc này, nàng bỗng nhiên phát hiện, nàng rất để ý điểm này.
Có lẽ hắn ta phải đi rồi không?
Hồi tưởng lại, gặp lại Ninh Nghị, cho tới bây giờ, quan hệ giữa hai người thật ra đều có chút kỳ quái, cẩn thận nhấm nháp, thậm chí có chút mùi vị không chân thật. Bọn họ nói là chỗ quen biết cũ, nhưng cho dù là lúc còn nhỏ, cũng chưa từng tiếp xúc qua bao nhiêu lần., Sau khi gặp lại, ngay từ đầu nàng xem hắn như một nam tử không có bản lĩnh mà ở rể, về sau dần dần phát hiện trong đó có gì cổ quái, hắn viết thi từ rất đúng, là Giang Trữ đệ nhất tài tử, tính tình cũng kỳ quái, ở chung, không có cảm giác cùng hòa hợp, Trần Tư Phong ở cùng một chỗ.
Sau đó hắn đến kinh thành, hắn đi đến sơn đông, giết giặc cướp Lương Sơn, phối hợp với phủ Hữu Tướng cứu trợ thiên tai, đả kích thân sinh giàu ruộng khô. Từ trước tới nay hắn đều bị nhân sĩ Lục Lâm đuổi giết, nhưng không ai có thể thực hiện được. Sau đó nữ tử đi về phía nam, hắn ra khỏi thành đi chiến trường, cuối cùng cửu tử nhất sinh, lại còn làm thành đại sự... Thật ra nàng còn chưa hoàn toàn tiếp nhận được một bằng hữu lợi hại như vậy, mà đột nhiên hắn có thể phải rời đi.
Tất cả những chuyện này cũng không phải là không có manh mối. Cho tới nay, tính tình của hắn tương đối trực tiếp. Đám thổ phỉ Lương Sơn đến nhà hắn giết người, hắn trực tiếp đi qua tiêu diệt Lương Sơn, Lục Lâm người đến giết hắn, hắn không chút lưu tình mà giết trở về, phú thân các nơi đều là nhà giàu của Thương Minh, lương thực hại người., Thế lực to lớn biết bao, hắn vẫn như cũ không chút sợ hãi, đến lần này nữ tử Chân Nam xâm nhập, hắn cũng nghênh đón nguy hiểm mà lên. Lần trước gặp mặt, khi nói tới chuyện Thái Nguyên, trong giọng nói của hắn có chút uể oải. Đến lúc này, nếu là Hữu Tướng phủ thất thế, hắn lựa chọn rời đi, cũng không phải chuyện gì kỳ quái.
Thế nhưng đột nhiên... Hắn muốn rời khỏi...
Gần đây kinh thành phong vân biến ảo, người bình thường khó có thể nhìn thấy rõ ràng, hắn hiển nhiên cũng là các nơi chạy đi, sau ngày ăn khuya, hai người chưa từng gặp mặt. Đêm hôm đó, nàng ôm chăn mền, đột nhiên nghĩ đến: Nếu hắn muốn rời khỏi, sẽ tới nói với mình một tiếng sao?
Sau đó nàng cảm thấy, quan hệ của bọn họ cũng không tốt như trong tưởng tượng.
Thân thể trần trụi...
Đêm yên tĩnh dần trôi qua.
Khi lượng lớn người đang đứng ngoài vòng xoáy hỗn loạn kia quan sát, có một số người trong cục diện gian nan giãy dụa.
Ngày hôm sau là ngày mười tám tháng mười tám của Cảnh Hàn mười bốn năm, trong phủ Hữu tướng, các loại cây cối thực vật đang mọc ra chồi non xanh mơn mởn, đóa hoa nở rộ, xuân ý dạt dào.
Lúc xế chiều, lượng lớn binh sĩ và quan viên tuyên chỉ tiến vào phủ tướng, bởi vì trong triều có một cách chất vấn và buộc tội, dân gian nghị luận vô cùng hùng hổ, Chu Ngọc bất đắc dĩ để Tam Ty thẩm vấn Tần Tương Nguyên một loạt án mạng để trả lại hắn trong sạch.
Trải qua một chút khó khăn trắc trở, quyền chỉ huy của Vũ Thụy Doanh đã được Đồng Quán tiếp nhận.
Sau đó một ngày, dòng dõi Tần Liệt lập ngục.
Lúc Ninh Nghị bước vào trong Tướng phủ, trong phủ Hữu tướng cũng không có quá nhiều cảm xúc thương tiếc. Mấy ngày trước, vị lão phu nhân Tần gia vì tin tức Tần Thiệu và tử vong mà ngã xuống đất, lúc này chủ trì mọi việc trong nhà, chỉ huy hạ nhân trong nhà, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi bất cứ lúc nào. Mà lúc Tần Thiệu Khiêm phẫn uất muốn gây sự, vị lão phu nhân này cũng là người xưa nay hiền từ, cầm quải trượng, nghiêm nghị quát bảo ngưng hắn lại.
Để ngăn cản tình thế ngày hôm nay, đám phụ tá của phủ Hữu Tướng không làm việc cũng không công bằng. Khi phát hiện nguy cơ đến, đám người kể cả Ninh Nghị cũng lén lút làm một lượng lớn sự tình nhằm cải biến nó. Nhưng từ khi ý thức được chuyện này phát sinh đến từ Hoàng đế cao cao tại thượng, mọi người cũng đã chuẩn bị tâm lý tốt rồi.
Kể cả vị lão phu nhân kia cũng vậy.
"... Hắn đời này (Tần thừa nguyên) vì nước vì dân, vấn tâm không thẹn, bây giờ Hoàng đế để hắn đi, chúng ta cũng đi thật tốt... Võ Triều lập quốc, không giết sĩ đại phu, hắn có công ở nước, bọn hắn cũng phải tha cho hắn một con đường sống."
Lão phụ nhân tóc trắng xoá kia nói như vậy.