Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Trúc Hằng rất có thể làm được, vậy là nản lòng thoái chí rồi?"
Chuyện muốn rời đi, lúc trước Ninh Nghị chưa từng nói với mọi người, đến lúc này mới mở miệng. Mâu Tổ Niên, giác minh, nghe người không khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc.
Trong mấy người Tần phủ, Nghiêu tổ tuổi tác đã cao, quen thấy hoạn hải chìm nổi, cảm giác trước xuất gia chính là hoàng tộc, ngoài sáng hắn vốn làm chính là ở giữa dẫn tuyến nói cùng nhàn rỗi, lần này coi như thế cục rung chuyển, hắn chung quy cũng có thể nhàn rỗi trở về, nhiều lắm thì sau này cẩn thận làm người., Không thể phát huy dư nhiệt, nhưng nếu là người Chu gia, đối với cái này triều đình, luôn buông tha không được. Mà nghe nói người bất nhị, hắn chính là một trong những đệ tử thân truyền của Tần đời dòng chính, liên lụy quá sâu, người đến phản hắn, thì cũng không nhiều.
Tương đối mà nói, không gian xung quanh Ninh Nghị rộng lớn hơn rất nhiều. Đồng Quán, Thái Kinh trước sau tỏ ý tốt, lúc này cho dù có chút không khí nhàn hạ, tiếp theo thiên hạ cũng đều có thể đi. Sự nghiệp của Tần gia tuy rằng bị chèn ép, nhưng lần này nguy hiểm, không đến mức nói bị ngăn trở thì không làm được.
Đương nhiên, quan trường nhiều năm như vậy, người trẻ tuổi bị trở ngại không làm nổi, mọi người cũng thấy nhiều. Chỉ là bản lĩnh Ninh Nghị đã lớn, tâm tính cũng không giống người thường, y muốn bứt ra, cũng khiến người ta cảm thấy đáng tiếc.
Ninh Nghị lại lắc đầu: "Trước kia, xem tiểu thuyết truyền thuyết chí quái, từng đọc một câu chuyện xưa, nói là một tên lưu manh của kỹ viện Dương Châu. Hắn đến kinh thành, làm một phen đại sự vì nước vì dân..."
Lúc này ngoại gian thủ linh đều là bầu không khí bi thương, tâm tình mấy người phẫn uất, nhưng đã ngồi ở đây nói chuyện phiếm, ngẫu nhiên còn có một hai cái tươi cười. Trong nụ cười của Ninh Nghị cũng mang theo một chút trào phúng cùng mệt mỏi. Mọi người chờ gã nói xong, gã dừng một chút.
"... Nói tên côn đồ này a, ở Dương Châu là một gia hỏa gian xảo giở thủ đoạn, thích nhất là nghe nói đến sách vở, chuyện ái mộ hào kiệt Lục Lâm trong sách. Ngày hôm đó, thật sự để cho hắn gặp được phản tặc Lục Lâm rồi..."
Giọng điệu của Ninh Nghị bình thản kể lại câu chuyện kia, tất nhiên cũng chỉ là đại khái, nói tên côn đồ kia dây dưa với phản tặc, sau đó lại bái một đứa con, tuy nhìn hắn không nổi, nhưng cuối cùng cũng mang tên côn đồ đến kinh thành. Mục đích là vì chuyện gặp phải hành động của người ở kinh thành, ai ngờ trời xui đất khiến lại gặp phải lão thái giám thâm tàng bất lộ trong cung.
"... Cứ như vậy, hắn thay mặt tiểu thái giám kia, ánh mắt lão thái giám đã mù, cũng không nhìn ra hắn. Hắn ở trong cung ngày ngày tính toán làm sao đi ra ngoài, nhưng cung cấm nghiêm ngặt, nào có đơn giản như vậy... Cũng có một ngày, thái giám quản gia trong cung cho hắn đi quét dọn thư phòng, liền thấy chuyện mười mấy tiểu thái giám đánh nhau..."
"...Chuyện trời xui đất khiến, hắn và tiểu hoàng đế đã trở thành tình nghĩa huynh đệ bình thường. Sau này có tiểu hoàng đế làm chỗ dựa, đại sát tứ phương, liền không có tiến không tốt..."
Hắn kể chuyện này nói thì đơn giản, mọi người nghe đến đó, cũng đại khái minh bạch ý tứ của hắn. Mâu Tổ Niên nói: "Ý nghĩ của Chuyện xưa này, cũng là thú vị." Giác Minh cười nói: "Vậy cũng không đơn giản như vậy, xưa nay trong hoàng gia, tình nghĩa như huynh đệ, thậm chí còn là huynh đệ, cũng không phải là không... Hắc hắc, nếu như muốn tốt hơn chút, giống như đại hán thế Đổng Hiền vậy, nếu có chí lớn, nói không chừng có thể làm xuống sự nghiệp."
Cảm giác nửa sau khi cười hơi nhẹ, Hán thay Đổng Hiền, chính là nhân vật chính trong vai chính đứt tay áo phân chia đào. Nói Hán Ai Đế thích hắn, vinh ái có thừa, hình ảnh hai người không rời, cùng giường chung gối, một ngày Ai đế tỉnh lại có chuyện muốn tỉnh lại., Lại phát hiện ống tay áo của mình bị đối phương ngăn chặn, hắn sợ rút ống tay áo sẽ quấy rầy giấc ngủ của người yêu, liền dùng đao cắt đứt ống tay áo. Ngoài ra, Hán Ai Đế đối với Đổng Hiền phong thưởng vô số loại, thậm chí nói với Đổng Hiền: "Ta dục pháp thuế má, Hà Như?" Ngay cả vị trí Hoàng đế cũng muốn cho hắn.
Mấy năm sau khi Ai Đế giá sụp đổ, Vương Mãng liền soán vị.
Giác Minh nói thì chật vật, giống năm Nghiêu tổ, nghe tiếng người, cũng khẽ mỉm cười.
Ninh Nghị cũng cười: "Chỉ là, nếu thành công thì cũng phải làm như vậy. Thế thì bắt đầu làm việc cũng chẳng có ý nghĩa gì."
Mấy người trầm mặc chốc lát, Nghiêu tổ niên nhìn dòng chảy của Tần tộc: "Năm đó bệ hạ lên ngôi, kỳ thật cũng coi trọng vinh sủng của lão Tần, nếu không, cũng khó có kế hoạch phạt."
Năm bổn tổu nói đến việc này, Tần đợt dòng chảy cũng khẽ thở dài: "Kỳ thực, năm đó bệ hạ vừa mới lên ngôi, muốn phấn chấn phấn chấn, lão phu làm việc luôn có chỗ kiên quyết, cho nên đúng khẩu khí của Bệ hạ mà thôi. Nhất thời, chuyện đó, trong lòng bệ hạ, cũng có... cũng có nhiều hơn chứ. Chỉ là, kéo chư vị vào, lão phu lại không thể thấy rõ thánh ý, bước từng bước sai lầm, Thiệu Hòa cũng coi như... trừng phạt lão phu đi."
Muốn dùng giọng điệu như vậy nói đến cái chết của Tần Thiệu, ngữ khí nửa đoạn sau của lão nhân cũng trở nên càng thêm gian nan. Nghiêu Tổ Niên lắc đầu: "Tâm tư của bệ hạ mấy năm nay... Ai, không ai ngờ tới, chỉ trách ngươi."
"Bây giờ Thái Nguyên đã mất, nữ chân nhân nếu lại đến, nói những chuyện này cũng đã muộn rồi." Ninh Nghị nhấp một ngụm trà: "Chuyện gặp nhau khắp nơi thì để sang một bên đi, ta quay về Giang Ninh, hoặc cầu một số bằng hữu chăm sóc, lại mở thẻ tre, làm phú gia, đầu rắn, hoặc thu hồi bao quần áo, đi về phía nam. Chuyện Biện Lương, ta không muốn tham gia nữa, ta mặc dù không phải lưu manh, nhưng lại là người ở rể, chuyện thiên hạ này, ta đã cố gắng hết sức đến đây, cũng coi như là đủ rồi."
"Đã là chuyện thiên hạ, người lập vĩnh vì thiên hạ, thì có thể trốn đi nơi nào." Mẫu tổ tiên thở dài nói: "Nếu dị nhật nữ thật sự đến, lập hằng cũng biết, nhất định là sinh linh đồ thán, cứ như vậy quy về, thương sinh tội gì hết. Sự tình lần này tuy khiến người ta lạnh lẽo, nhưng nho giả chúng ta ở lại chỗ này, có thể liều một đường sinh cơ. Ở rể chỉ là việc nhỏ, thoát thân phận bất quá là tùy ý, lập vĩnh viễn là đại tài, không nên đi."
"A Di Đà Phật." Giác Minh cũng nói: "Sự tình lần này qua đi, hòa thượng ở kinh thành, khó lại có tác dụng gì. Lập Hằng lại bất đồng, hòa thượng cũng muốn mời lập Hằng ba nghĩ, cứ như vậy đi, kinh thành khó thoát đại họa."
"Ta chính là ở đây, sợ kinh thành cũng khó thoát khỏi đại họa a, đây là đại họa của võ triều, đâu chỉ kinh thành."
"Cứ luôn có thêm một phần khí lực, lúc trước dứt khoát nói, làm việc ở Bắc thượng, chính là gặp người thê thảm, vì lòng trắc ẩn. Ngươi đi lần này, lòng trắc ẩn trấn an thế nào."
"Quân tử xa bếp, thấy hắn sống, không đành lòng chịu chết; nghe tiếng hắn, không đành lòng ăn thịt hắn, ta có lòng trắc ẩn, nhưng cũng chỉ có một mình ta trắc ẩn. kì thực thiên địa bất nhân, lấy vạn vật làm cỏ rác, mấy ngàn vạn người Võ triều, thật sự sẽ bị đồ sát tàn sát., Đây cũng là nghiệp và nghiệp của mấy ngàn vạn người cùng một chỗ, khi nghịch chuyển đến bên ngoài thì muốn mấy ngàn vạn người cùng phản kháng. Ta đã tận lực rồi, kinh thành Thái, hạng người trẻ không thể tin, nếu nữ chân nhân đến phía bắc Trường Giang, đương nhiên ta cũng sẽ phản kháng, còn về mấy ngàn vạn người phải chết, vậy thì cứ để bọn họ chết đi."
Giác Minh nhíu nhíu mày: "Nhưng nữ nhân, hài tử trong kinh, há có sức phản kháng?"
"Nhưng trời đất bất nhân, há vì ngươi là lão nhân, nữ nhân, hài tử, nên mới tha cho ngươi?" Ánh mắt Ninh Nghị không đổi: "Ta bởi vì thân ở đó, bất đắc dĩ phải xuất ra một phần lực, chư vị cũng là như thế, chỉ là chư vị vì thiên hạ muôn dân xuất lực, ta vì một mình trắc ẩn xuất lực. Theo đạo lý mà nói., Cho dù là lão nhân, nữ nhân, hài tử, thân ở trong thiên địa này, trừ mình xuất lực phản kháng, nào có phương pháp khác bảo hộ, bọn họ bị xâm phạm, lòng ta bất an, nhưng cho dù bất an, hoặc cũng dừng ở đây."
Sau đó khẽ cười khổ: "Đương nhiên, chủ yếu là chỉ, đương nhiên không phải bọn họ. Mấy chục vạn người đọc sách, triều đình trăm vạn người, làm sai chuyện gì, tự nhiên mỗi người đều phải chịu đòn. Vậy thì đánh đi, trốn đi... Ta đã dốc hết sức lực, cũng liều mạng, có lẽ lúc bị thương sẽ mắc bệnh, cuộc đời này cũng khó mà sống tốt, hiện giờ thế cục lại như vậy, đành phải chạy trốn. Có người chết nữa, cho dù trong lòng không đành lòng, chỉ là đáng đời bọn họ."
Ngôn từ của hắn lạnh lùng, mọi người cũng trầm mặc lại. Một lát sau, giác minh cũng thở dài: "A di đà phật. Hòa thượng ngược lại muốn đứng dậy vĩnh viễn những chuyện xảy ra ở Hàng Châu, tuy không gần tình cảm, nhưng nếu ai ai cũng có ý phản kháng, nếu người người đều có thể hiểu ý này, thiên hạ cũng có thể thái bình lâu an."
Ninh Nghị nở nụ cười: "Cảm giác như Minh đại sư, ngươi luôn miệng phản kháng, không giống hòa thượng đâu."
"Ý nghĩ trong lòng Lập Hằng, không giống chúng ta." Nghiêu tổ Niên nói, "Như thế cũng tốt, tương lai nếu có thể viết thư lập thuyết, lưu truyền tới nay, sẽ không mất đi là một môn đại học vấn."
Lời nói của Ninh Nghị tuy lạnh lùng, nhưng bội tổ năm, nghĩ đến bọn người Minh, há lại là hạng người bình thường: Một người có thể bởi vì lòng trắc ẩn mà cứu ngàn vạn người, nhưng ngàn vạn người không nên chờ một người, mấy người tới cứu, bằng không chết cũng chỉ là đáng đời. Loại khái niệm này sau lưng tiết lộ ra, lại là ý chí trân quý ngang ngược bực nào. Nếu nói chân ý thiên địa bất nhân, cũng không quá đáng.
Vốn dĩ hắn ta không thiếu nợ Thương Sinh gì cả.
Ninh Nghị lắc đầu: "Nói rõ ra thì là chuyện của các ngươi. Đi về phía nam, ta lại vận hành ký trúc, tư thục, thư tịch các loại, ngược lại là có hứng thú làm một chút, bộ sách của tướng gia, ta sẽ in ấn xuống. Niên đại sư, nếu có gì kể rõ, cũng có thể giúp ta kiếm chút bạc. Thật ra thiên hạ này là thiên hạ của người trong thiên hạ, ta đi rồi, chư vị lui, làm sao biết những người khác không thể chống đỡ nổi. Có lẽ ta cũng quá tự đại."
"Chỉ mong như vậy." Mâu Tổ Niên cười nói, "Đến lúc đó, mặc dù chỉ làm một ông nhàn tản, tâm cũng có thể an."
"Chỉ là kinh thành thế cục vẫn chưa rõ, muốn lui, sợ cũng không dễ dàng a." Giác Minh dặn dò: "Bị bọn Thái sư đồng vương coi trọng, hôm nay muốn lui cũng sẽ không đơn giản, lập tức trong lòng mới biết được."
"Ta biết."
"Nếu việc này thành thực, chúng ta còn dư lực, tự nhiên cũng phải giúp bên trên lập một nhóm." Giác Minh nói, "Cũng được, đạo không được, Thừa Tỳ Hưu phù phiếm ngoài biển. Chỉ cần bảo trọng, ngày sau tất có ngày gặp lại."
Bọn họ lại tiếp tục trò chuyện với những chuyện này trong chốc lát. Quan trường chìm nổi, quyền lực lượn lờ khiến người ta than thở, nhưng đối với đại nhân vật mà nói, cũng là chuyện thường. Có Tần Thiệu chết đi, Tần gia không đến nỗi bị bức ép, tiếp đó..., Cho dù Tần Tương Nguyên bị chỉ trích, cũng có cơ hội nổi lên. Mà cho dù không thể lại lên, trước mắt ngoại trừ tiếp thu và tiêu hóa việc này, thì có thể làm gì? Mắng vài câu mệnh bất công, triều đình hắc ám, mượn rượu tưới sầu, lại có thể cải biến được cái gì chứ?
Dù sao trước mắt không phải quyền thần có thể làm đạo, trong triều đình có rất nhiều thế lực, nếu hoàng đế muốn đoạt vị trí Thái Kinh, Thái Kinh cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, nhận lấy mà thôi.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Thiên tế điện này sau khi Tần Thiệu hòa giải, sắc trời đã hơi sáng, Ninh Nghị trở lại bên trong trúc ký, ngồi trên nóc lâu, hồi tưởng lại những chuyện xảy ra trên đoạn đường từ đây. Thời kỳ tiết tiết thứ bảy của Cảnh Hàn đã đến thời đại này, đến bây giờ mới chỉ là bảy năm, khí tức từ một người đến từ bên ngoài dần dần xâm nhập vào thời đại này, kỳ thật thời đại này cũng đã thấm vào thân thể của hắn.
Từ Giang Trữ đến Hàng Châu, từ Tiền Hi Văn đến Chu Bộ, bởi lòng trắc ẩn mà hắn đã đi lên bắc. Vốn hắn cũng từng nghĩ qua, làm chút chuyện, nếu không thể, liền bứt ra rời khỏi. Với nhận thức của hắn về bóng tối xã hội., Đối với việc bị ngăn trở như thế nào, cũng không phải không có hy vọng. Nhưng trong lúc đó, luôn không nhịn được muốn làm càng nhiều càng tốt. Vì thế, trong rất nhiều lúc, đúng là đã lấy tính mạng thân gia của mình ra, muốn giết ra một con đường. Mà trên thực tế, đây đã là hành vi lúc đầu so với ý nghĩ lúc đầu của hắn vượt quá giới rồi.
Trong dự định ban đầu, hắn muốn làm chút chuyện, là tuyệt đối không thể gây nguy hiểm cho người nhà, đồng thời, cũng tuyệt đối không muốn liên lụy đến tính mạng của mình.
Nếu như tất cả có thể làm được, đó thực sự là một chuyện tốt. Bây giờ nhớ lại những chuyện này, hắn mỗi lần nghĩ tới kiếp trước, hắn làm hỏng khu khai phá kia, đã từng có ý định quang minh, cuối cùng vặn vẹo con đường của hắn. Ở trong này, hắn tự nhiên có rất nhiều thủ đoạn phi thường, nhưng chí ít con đường vẫn chưa qua. Mặc dù viết xuống, cũng đủ an ủi hậu nhân rồi.
Nếu có thể làm được, đó thực sự là một chuyện hoàn mỹ.
Nhưng đương nhiên, người sống không như ý thì có tám chín phần mười. Khi Vân Trúc muốn làm việc, hắn dặn dò Vân Trúc không quên sơ tâm, bây giờ quay đầu lại nhìn xem, nếu đã không đi được nữa, buông tay cũng được. Kỳ thật từ mấy năm trước, hắn đã sớm suy tính những chuyện này từ lâu, cũng đã nghĩ tới kết quả như vậy. Chỉ là xử sự càng sâu, càng dễ dàng quên đi những lời nhắc nhở thanh tỉnh kia.
Nhưng chuyện đã đồng ý với Hồng Đề vẫn chưa làm được: Sau này cứ làm là được.
Về phần bên này, tĩnh Khang liền tĩnh Khang đi...
Một bên thất thế, kế tiếp, chờ đợi hoàng đế tranh giành quyền lực với triều đình, chuyện tiếp theo phức tạp, nhưng phương hướng đã định. Tương phủ hoặc có chút động tác tự vệ, nhưng toàn bộ cục diện, sẽ không khiến người ta dễ chịu, đối với những chuyện này, trong lòng đám người Ninh Nghị đều đã hiểu rõ, điều hắn cần làm, cũng là trong lúc mật thám và trúc ký bóc ra, tận lực bảo tồn một phần hữu dụng trong trúc ký.
Nếu đã quyết định rời đi, có lẽ cũng không quá khó.
Hắn phỏng chừng như thế.
Sự phát triển của lịch sử cuồn cuộn như nước chảy, nếu làm chuyện xưa trước kia mà xem, nếu như lúc này tất cả thật như Ninh Nghị, đám người Tần Kế Nguyên suy nghĩ, có lẽ sau này, Kim nhân vẫn sẽ trở lại, thậm chí sau này, còn có thể sẽ rất hưng thịnh., Vị ma đầu Thành Cát mồ hôi Thiết Mộc kia vẫn đang vung giáo ngự thiết kỵ quét ngang thiên hạ, sinh linh đồ thán, nhưng trong lúc này vận mệnh võ lâm, có lẽ sẽ có chút khác biệt, hoặc kéo dài mấy năm tính mạng hoặc là thành lập cơ sở chống cự.
Nhưng mặc dù đại triều vẫn không thay đổi, nhưng luôn có từng đóa bọt nước bất ngờ va chạm với nước lũ, bay lên. Trong năm này, ba bốn tháng, theo sự phát triển của thế cục, đủ loại sự tình xuất hiện., Cuối cùng vẫn làm cho người ta cảm thấy có chút hãi hùng khiếp vía. Mà lúc Hoàng đế khí phách hăng hái trong Tướng phủ đột nhiên thay đổi thì sự kinh ngạc đó lại xuất hiện. Khi một vài manh mối ác niệm liên tục xuất hiện, đám người Ninh Nghị chợt phát hiện, ác niệm kia đã đen đến thâm trầm như vậy, đánh giá của bọn họ lúc trước vẫn là quá mức đơn giản rồi.
Sóng biển vỗ lên đá ngầm, dòng nước ầm ầm tách ra.
Khoảnh khắc đó, ánh chiều tà rực rỡ như thế. Sau đó là gót sắt giẫm đạp, mâu dài múa lượn, Tu La chém giết, Thương Long chảy máu, nghiệp hỏa kéo dài, ngàn vạn sinh linh rơi vào địa ngục, đêm dài dằng dặc...
Ánh mặt trời cuối cùng biến mất, bắt đầu từ trong đánh giá sai này.