Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ngoài cửa sổ hỗn độn, có đèn lồng thiêu đốt ánh sáng, âm thanh từ nơi rất xa lan tràn tới. Đây không biết là buổi tối lúc nào rồi, Ninh Nghị từ trên giường xoay người đứng dậy, sờ sờ cái trán đau đớn của mình.
Hữu Tướng phủ, Trình Dục tang vẫn còn tiếp tục, thủ linh đêm khuya cũng không vắng vẻ. Bắt đầu tháng ba, thứ bảy.
Tần Thiệu và đã chết.
Hai tháng hai mươi lăm, cuối cùng Thái Nguyên thành cũng bị Tông Hàn công phá, quân phòng thủ bị ép lâm vào chiến tranh hẻm. Mặc dù trước đây quân đội thủ thành đã chuẩn bị rất nhiều đường phố, nhưng khổ thủ cô thành mấy tháng, viện binh còn chưa tới, lúc này tường thành đã bị phá, không cách nào đoạt lại được, đại lượng tàn binh trong thành rốt cục chôn vùi ý chí chiến đấu hẻm, từ đó về sau cũng không có tác dụng chống cự.
Đồ Thành bắt đầu.
Lúc này, quân đội thủ thành cuối cùng vẫn như cũ làm ra đột phá vòng vây. Sau khi quân đội phá vòng vây, phần lớn dân chúng vẫn còn dư lực cũng bắt đầu bỏ chạy. Nhưng đây chỉ là sự giãy dụa cuối cùng, nữ chân nhân vây quanh thành bốn phía, kinh doanh hồi lâu, mặc dù trong loại hỗn loạn này, có thể thoát đi, mười phần không còn một, mà ở khoảng thời gian chạy trốn nhiều nhất hai canh giờ, người có thể đi ra, liền không còn nữa.
Tần Thiệu và đám người cuối cùng rút lui, sau khi ra khỏi thành, gã lấy thân phận chủ quan đánh ra đại kỳ, hấp dẫn rất nhiều sự chú ý của đám nữ chân truy binh. Cuối cùng chạng vạng tối ngày hôm nay, bên bờ sông Kính Hà bị truy binh vây giết, thủ cấp của gã bị nữ chân binh sĩ mang về, treo ở đầu tường thành Thái Nguyên đã trở thành địa ngục.
Với tư cách là người của Mật thám ty, tất nhiên Ninh Nghị biết được nhiều chi tiết hơn.
Hai tháng hai mươi lăm, sau khi Thái Nguyên thành bị phá, trong thành vốn đã hỗn loạn, Tần Thiệu và thân vệ dẫn dắt chống cự, chém giết bừa bãi ở hẻm, hắn đã có ý liều chết, trước khi ra khỏi thành, trên người đã bị nhiều vết đao thương, toàn thân đẫm máu. Một đường gián tiếp chạy tới bên bờ Kính Hà, hắn còn lệnh cho người bên cạnh kéo cờ lớn, mục đích là ngăn cản nữ tử truy binh, còn để cho người có khả năng chạy trốn cố gắng hết sức chia nhau chạy trốn.
Tần Thiệu và cuối cùng cũng nhảy vào Kính Hà, nhưng mà nữ chân nhân ở gần đó đã chuẩn bị đội thuyền xuôi dòng xuống, lấy ngư xoa, võng đánh cá kéo Tần Thiệu và kéo lên thuyền, ý đồ bắt sống. Tần Thiệu cùng một chân bị Trường Ngư Xoa xuyên thủng, vẫn liều chết phản kháng như cũ, trong lúc gã bất ngờ phản kháng, bị một nữ binh sĩ vung đao giết chết, nữ tử thật chém đầu lâu của hắn xuống, sau đó băm thây thi thể của hắn thành mấy khối, ném xuống sông.
Trong thời gian ở Thái Nguyên, bên cạnh Tần Thiệu có một tiểu thiếp chiếm lấy Mai, thời điểm thành bị phá đã mang theo cốt nhục của hắn. Đột phá vòng vây, hắn đem đối phương giao cho một đội ngũ khác phá vòng vây mang đi, về sau đội ngũ này bị chặn giết bị đánh tan, tiểu thiếp kia cũng không còn chỗ hạ lạc, lúc này không biết là đã chết hay là bị nữ chân nhân bắt đi.
Lý Thông tạm thời mất tích, Thành Chu Hải đang trên đường trở về kinh thành.
Tin tức chung quy này làm cho người ta đau đầu, bầu không khí Tần phủ càng thêm chua xót. Tần Thiệu Khiêm mấy lần muốn đi phương Bắc, muốn đón đầu đại ca trở về, hoặc ít nhất cũng có thể đưa cốt nhục của hắn trở về, hắn bị Tần Tương Nguyên đè nén thương tâm nghiêm khắc giáo huấn mấy lần. Buổi chiều., Ninh Nghị cùng hắn uống một trận rượu, lúc này tỉnh lại đã gần đêm khuya. Hắn đẩy cửa ra ngoài, lướt qua bức tường, bầu trời đêm bên cạnh Tần phủ tràn ngập ánh sáng, một số dân chúng tự phát viếng viếng cũng vẫn tiếp tục.
Dưới sự tuyên truyền của hai ngày nay, Tần Thiệu và Ninh Nghị đã trở thành anh hùng trong phạm vi nhất định. Ninh Nghị vuốt vuốt trán, nhìn ánh sáng kia một chút, trong lòng của hắn cũng biết, cùng một thời khắc đó, trong thành Thái Nguyên đi về phía bắc ngàn dặm, cuộc tàn sát mười ngày không Phong Đao vẫn còn tiếp tục diễn ra, mà đầu của Tần Thiệu và những người khác vẫn còn treo trên tường thành kia, bị gió táp xối xả.
Đầu thất, cũng không biết hắn có về được không...
Thân thể trần trụi...
"Phanh" một tiếng, đồng tiền chuẩn xác rơi vào trong miệng chén rượu, tóe lên bọt nước, trên tầng gác, nam tử họ Long cười ha ha.
"Long công tử chơi cái này thật là lợi hại. Cứ tiếp tục như vậy, người ta cũng không dám tới." Ánh mắt nữ tử bên cạnh u oán, hờn dỗi, nhưng sau đó, trong tiếng cười của đối phương, vẫn uống rượu trong chén.
Lúc này, dưới lầu mơ hồ truyền đến một trận tiếng người.
"... Tự nhiên phải uống thật nhiều máu của lũ chó vàng này..."
Sau đó có người hô to.
Sắc mặt nam tử họ Long kia nhạt xuống, cầm lấy chén rượu, cuối cùng thở dài. Hoa Khôi bên cạnh nói: "Long công tử cũng đang thương tâm vì chuyện Thái Nguyên phải không?"
"... Quốc gia như thế, sinh dân tội gì phải tội." Hắn nói một câu, sau đó uống một hơi cạn sạch rượu trong tay: "Đương nhiên là... có chút cảm khái."
"Thiếp thân cũng lắng nghe tỉ mỉ Thái Nguyên sự tình, vừa rồi Long công tử ở phía dưới, cũng đã nghe chuyện của Tần đại nhân rồi a, thật sự là... Những con Kim Cẩu kia không phải là người!"
Lời mắng của cô gái này có vẻ rất yêu kiều, nhưng cảm xúc trong đó lại là sự thật. Long công tử bên cạnh cầm chén rượu, lúc này lại xoay chuyển trong tay, từ chối cho ý kiến.
Lúc này vị Long công tử đến tầng thứ mấy, tự nhiên chính là Chu Ngọc.
Võ Thắng quân cứu viện bị đánh tan, Trần Ngạn liều chết, Thái Nguyên luân hãm, một loạt chuyện này khiến hắn cảm thấy vô cùng đau đớn. Mấy ngày nay, triều đình, dân gian đều đang bàn luận về việc này., Thực tế, dưới sự kích động của đám người Trần Đông, mấy lần dâng lên mong nguyện vọng quy mô lớn. Lúc Chu Ngọc cải phục ra ngoài, đầu đường cũng đang lưu truyền các sự tình liên quan đến Thái Nguyên, đồng thời trong miệng một số người đọc sách cũng đang lan truyền ra chuyện Tần Thiệu chết thảm, giống như anh hùng vậy.
Nhưng đối với việc này, người bên ngoài hoặc bị kích động, hắn lại thấy rất rõ ràng.
Trúc kia ghi nhớ kỹ tính toán, thủ đoạn nhỏ kích thích lòng dân này, phải dùng cho thuần thục!
Bất quá, Ninh Lập vốn là bàng môn tà đạo tầng tầng lớp lớp, đối với hắn mà nói, cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên gì.
Dù sao, thời cuộc sắp tới hầu như không còn, thằng hề cũng có cách dùng của thằng hề!
Chuyển chén rượu trên tay, hắn nghĩ tới một chuyện, tùy ý hỏi: "Đúng rồi, lúc ta tới đây, từng thuận miệng hỏi một chút, nghe nói vị sư cô nương kia lại không ở đây, nàng đi đâu rồi?"
"Hóa ra Long công tử muốn tìm sư tỷ tỷ a..."
"Cũng không phải." Chu Ngọc cười cười, "Chỉ là bên trong lầu canh, mấy vị tài hoa nhất lúc này đều ở đây, nàng lại chạy ra ngoài, có chút tò mò mà thôi."
"Sư tỷ đi Tướng phủ rồi." Cô gái bên cạnh không buồn mà lại rót rượu cho hắn: "Hôm nay Tần đại nhân mới đầu bảy, có rất nhiều người tới phủ Tả tướng thủ linh, buổi chiều mẫu thân nói, liền để sư tỷ thay chúng ta đi một chuyến. Chúng ta là nữ tử phong trần, cũng chỉ có chút tâm ý đó để thể hiện. Khi nữ nhân công thành, sư tỷ còn đi ra đầu tường hỗ trợ, chúng ta đều rất bội phục nàng. Trước đó Long công tử đã gặp sư tỷ chưa?"
"Mặc dù thân ở chốn phong trần, nhưng vẫn lo lắng cho quốc sự, Kỷ cô nương không cần coi nhẹ mình." Ánh mắt Chu Ngọc lưu chuyển, suy nghĩ một chút, hắn cũng không biết cái nhìn dưới tường thành hôm đó có tính là đã gặp Lý sư phụ hay không, cuối cùng vẫn lắc đầu: "Mấy lần tới đây, vốn định gặp mặt một chút., Nhưng mỗi lần đều không thấy, xem ra, Long mỗ cùng Kỷ cô nương càng có duyên phận hơn." Trên thực tế, vị nữ tử bên cạnh hắn tên Kỷ Yên La, chính là hoa khôi màu đỏ ở lầu sáu, so với Lý sư sư thoáng qua, càng thêm ngọt ngào đáng yêu. Về khái niệm này, không gặp được Lý sư phụ, cũng không tính là chuyện đáng tiếc gì.
Kỷ Yên La kia thản nhiên cười, lại nói với hắn vài câu, Chu Ngọc mới khẽ nhíu mày: "Chỉ là, Tần Thiệu và đại viên một phương, Linh đường lại là phủ đệ Tể tướng, tuy Lý cô nương có danh tiếng, nhưng hôm nay cô ấy có vào được không?"
"Ách, cái này... Yên La cũng không rõ lắm, à, trước kia nghe nói sư tỷ và Tương Phủ vẫn có chút quan hệ." Nàng nói vậy, chợt cười một tiếng: "Thật ra, Yên La cảm thấy đối với bậc đại anh hùng như vậy, chúng ta tận tâm thủ linh, qua rồi, tâm cũng coi như hết. Không vào được, thật ra cũng không sao."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Cũng là..."
Chu Ngọc trả lời một câu, nhưng trong lòng khẽ hừ nhẹ. Y nghĩ đến dân chúng Thái Nguyên lúc này vẫn bị tàn sát, bên phía Tần Thìn, chơi chút thủ đoạn nhỏ đắp nặn Tần Thiệu và thành đại anh hùng, thực sự đáng hận, mặt khác lại nhớ tới Lý sư chính là quan hệ tốt với Ninh Nghị, Ninh Nghị là phụ tá của Tướng phủ, đương nhiên có thể dẫn nàng vào, nói là thủ linh, trên thực tế có lẽ coi như là gặp nhau rồi.
Hai ý niệm này đều lóe lên, trong lòng hắn cũng không biết cái nào nhẹ hơn, cái nào nặng hơn.
Thân thể trần trụi...
Chỉ là suy nghĩ trong lòng Chu Ngọc, lúc này lại đánh giá sai.
Mặc dù đi tới phụ cận Tần phủ giữ linh phú phúng viếng, Lý sư cũng không thông qua Ninh Nghị thỉnh cầu tiến vào Linh đường. Đêm nay, nàng cùng một số dân chúng thủ linh khác giống nhau đốt chút hương nến ở một bên Tần phủ, sau đó lặng lẽ vì người chết cầu xin Minh Phúc. Mà Ninh Nghị trong Tướng phủ cũng không biết đêm nay sư phụ đã đến nơi này.
Xuyên qua hành lang hậu viện Tần phủ, Ninh Nghị đi về phía viện phụ tá Tần phủ từ xưa đến tụ tập.
Một đêm này thủ linh cho Tần Thiệu, có không ít thân bằng, dòng dõi của Tần gia tham dự, về phần một số người là trưởng bối của Tần Thiệu và trưởng bối, đương nhiên không cần phải đi canh giữ. Mặc dù Ninh Nghị không tính là trưởng bối, nhưng y cũng không cần ở phía trước mãi, những khách khanh thân cận với Tần gia, bọn người phụ tá đều chủ yếu ở hậu viện nghỉ ngơi, dừng lại.
Bởi vì còn chưa qua đêm, ban ngày Phan Tổ ở đây, cảm thấy bọn người Minh chưa trở về, nghe tiếng người cũng ở lại đây nói chuyện với bọn họ. Tần Thiệu và gia tử Tần gia, truyền nhân y bát của Tần Kế Nguyên, muốn nói bọn họ đều là nhìn thấy hắn lớn lên cũng không quá đáng, tin tức chết truyền đến, mọi người đều thương cảm, chỉ là đến lúc này, gợn cảm xúc đầu tiên cũng dần dần lắng đọng.
Mà phối hợp với thế cục trước mắt của Tần phủ thì sự lắng đọng này sẽ càng khiến người ta cảm thấy đau lòng hơn.
Mẫu thân của Tần Thiệu và con cái của Tần Tương Nguyên đã già nua, tin tức trưởng tử truyền đến, bệnh thương tâm ngã xuống, dòng dõi của Tần Phi thỉnh thoảng vô sự liền ở bên đó. Sau khi nói chuyện với đám người Hộc Tổ vài câu, Tần Nghị và đám người mới đến, những biến cố thời gian qua đi, thậm chí dưới cái chết của trưởng tử, trước mắt xem ra cũng không khiến cho ông trở nên tiều tụy và già nua, ánh mắt của ông vẫn có thần, chỉ là mất đi sự nhiệt tình, có vẻ bình tĩnh và thâm thúy.
"Chuyện của Thiệu Khiêm thật quá may mắn rồi, các ngươi còn ở đây, hắn cũng dễ chịu hơn một chút. Chỉ nghe nói Lập Hằng uống rượu quá độ, ta đã cho nha hoàn chuẩn bị trà tham gia, chút nữa lập tức uống một ly..."
Sau một hồi hàn huyên, tất cả mọi người đều ngồi xuống trong phòng, nghe tiếng động từ bên ngoài mơ hồ truyền đến. Đối với những người chủ động đến phúng viếng cho Tần Thiệu cùng người bên ngoài, Tần Tương cũng cảm tạ Ninh Nghị, hai ba ngày này, Trúc Ký tận lực tuyên truyền, mới vừa rồi tổ chức một chuyện như vậy.
Ninh Nghị lại lắc đầu: "Người chết đã rồi, Tần huynh đối với việc này chắc sẽ không quá quan tâm. Chỉ là bên ngoài dư luận xôn xao, ta bất quá là... tìm được một chuyện có thể nói mà thôi. Cân bằng một chút, đều là tư tâm, khó có thể tranh công."
Tần Nguyên cũng lắc đầu: "Dù thế nào đi nữa, những người đến đây xem hắn luôn là thật tâm, hắn đã đi rồi, thu lấy phần này thật lòng, hoặc cũng có chút an ủi... Mặt khác, Thái Nguyên tìm kiếm tung tích của Mai, cũng là phản ứng nhanh chóng của đám thủ hạ lập tổ chức, nếu có thể tìm được... vậy thì tốt rồi."
Lão nhân nói ngắn gọn, Ninh Nghị cũng gật đầu. Kỳ thật, mặc dù Ninh Nghị phái người đi tìm nhưng vẫn chưa tìm được, thì có cái gì an ủi đâu. Mọi người trầm mặc trong chốc lát, cảm giác rõ ràng nói: "Hy vọng sau chuyện này, trong cung có thể có chút cố kỵ."
Nghiêu Tổ Niên cũng gật gật đầu.
Tuy muốn động tới tin tức của Tần gia là từ trong cung truyền ra, đám người Thái Kinh dường như cũng đã bày ra tư thế chuẩn bị, nhưng lúc này Tần gia lại là anh hùng hi sinh của nước mình nên tay bên cạnh có lẽ sẽ chậm lại. Dù sao ra tay với dòng dõi của Tần gia cũng phải cố kỵ rất nhiều, đây cũng là một trong những mục đích tuyên truyền của Ninh Nghị.
Sau đó mọi người nói vài câu với bầu không khí vui vẻ, phát giác bên kia cười rộ lên: "Nghe nói hôm qua Vương Thiền lại phái người tìm kiếm lập Hằng?"
Ninh Nghị thần thái bình tĩnh, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạo: "Mấy ngày nữa tham gia bữa tiệc tối."
"Phụng nguyên nào." Mân Tổ Niên khẽ nở nụ cười: "Khi lão phu còn trẻ, cũng từng có lúc như vậy." Sau đó lại nói: "Lão Tần nào, ngươi cũng thế đi."
Tuy rằng đáy mắt đầy thương cảm, nhưng lúc này dòng dõi cũng cười cười: "Đúng vậy a, thời điểm thiếu niên đắc ý đã mấy chục năm. Lúc ấy Tể tướng là hân hoan Cao Hầu đại nhân, rất nhiều người giúp đỡ ta..."
Bọn họ đều là nhân kiệt đương đại, khi còn trẻ đã được để lộ tài năng, đã trải qua những chuyện này từ lâu rồi, nhưng sau khi thân phận địa vị càng cao, sự tình này rút cuộc cũng ít đi. Những người bên cạnh nghe vậy đều nói: "Thật ra ta cũng rất muốn biết Thái thái sư và Lập Hằng nói những gì."
"Ngồi luận đạo, tự mình lôi kéo thôi." Ninh Nghị không chút e dè, hắn nhìn về nguồn gốc của Tần Thìn. Trên thực tế, lúc ấy Ninh Nghị vừa nhận được tin tức Thái Nguyên rơi vào tay giặc, đến Thái sư phủ, Thái sư kinh cũng vừa vặn thu được tin tức. Chuyện này đụng vào nhau khiến bầu không khí trở nên vi diệu, Thái Kinh nói vài lời., Ninh Nghị cũng là chuyển lời với Tần đời dòng dõi: "Thái thái sư nói, Tần tướng uyên bác viết thư, cao giọng bàn luận, nhưng một là lập luận quy củ, vì văn nhân nắm quyền, hai là trong mùa thu võ đình phong vũ, hắn lại muốn nổi danh vì võ nhân. Văn nhân võ nhân này cũng phải xuất đầu, quyền lực từ đâu tới... Đại khái như vậy."
Lời này của Ninh Nghị rất bình tĩnh, ánh mắt Tần Liệt vẫn không động, những người còn lại hơi trầm mặc, sau đó nghe thấy tiếng người hừ nhẹ một tiếng. Lại thêm chốc lát trôi qua, Ninh Nghị cũng lắc đầu.
"Nói một câu thật lòng, sau chuyện lần này, nếu tướng phủ không còn, ta phải bứt ra đây."
Mọi người nhíu mày, cảm thấy đang ngồi dậy: "Rút thân đi đâu? Không ở lại kinh thành nữa?"
Nghiêu Tổ Niên cũng nhíu mày: "Lập Hằng rất có thể làm, vậy là nản lòng thoái chí rồi?"
Quan trường võ triều, chuyện phập phồng phập phồng thường có. Lần này tuy chuyện nghiêm trọng, đối với rất nhiều người mà nói, đau đớn như chùy tâm, nhưng cho dù lão Tần bị bãi quan thậm chí bị gán tội, quốc gia khó xử, tuổi trẻ tài lực mạnh mẽ hiển nhiên được nhiều phương đều yêu quý, Ninh Nghị cuối cùng vẫn có thể làm được rất nhiều chuyện, bởi vậy, hắn nói muốn đi, bội tổ năm cùng giác minh, ngược lại cảm thấy đáng tiếc.