Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tháng thứ hai vừa mới đi qua, bên ngoài Biện Lương thành vừa trải qua họa binh Nguyên Dã đã thức tỉnh, cây cỏ đấu trưởng, vạn mộc tranh xuân.
Bờ sông nhỏ xa xa, một đám người trẻ tuổi đang tụ tập dã doanh trên bãi cỏ, xung quanh còn có hộ vệ vây quanh, xa xa, tựa hồ cũng có thể nghe được trong đó khí tức thi văn.
Ninh Nghị và Hồng đi lên sườn cỏ bên cạnh rừng cây.
"... Thái Nguyên bị vây gần mười ngày, nhưng mà buổi sáng nhìn thấy vị bệ hạ kia, hắn chưa từng nhắc tới chuyện xuất binh. Hàn Kính mở miệng, hắn chỉ nói là tạm thời đừng nóng nảy... Ta nghe người ta nói, các ngươi trong thành có việc, ta có chút lo lắng."
"Vị bệ hạ kia, muốn động lão Tần."
"Hả?"
"Tần Thiệu Khiêm chưởng quản Võ Thụy doanh, Tần Thiệu và chưởng quản Thái Nguyên, Tần Tương Nguyên chính là tướng quyền hành của thực tế... Mấy ngày nay nghe ngóng tỉ mỉ, trong cung đã truyền ra tin tức, Hoàng Đế muốn tước quyền. Nhưng tình huống trước mắt rất lúng túng, đại chiến vừa mới dừng, lão Tần là công thần, hắn muốn lui, Hoàng Đế không nhường."
"... Hắn không phải là nguyên do sao?"
"Hắn muốn, nhưng mà... Hắn hy vọng nữ chân nhân không đánh hạ được."
"......."
Gió thổi qua sườn cỏ, bờ sông đối diện có người cười to, có người niệm thơ, âm thanh theo gió xuân thổi tới: "... Tráng sĩ vung trảm mã trên trời, trung hồn đẫm máu vũ trường mâu... Có đến vạn kiếm ngàn đao, đạp sài lang tiếu ngữ..." Tựa hồ là đồ vật rất nhiệt huyết, mọi người cùng reo lên khen hay.
Ninh Nghị đứng từ xa nhìn lại. Không lâu sau, hắn ngồi xuống, nhổ mấy cọng cỏ trên tay, đề xuất đỏ cũng ngồi xuống bên cạnh hắn: "Cái kia... lập tức ngươi thì sao? Bản thân lập thân ở kinh thành sẽ ở hệ bên phải..."
"Tạm thời không biết phải gọt đến trình độ nào."
"Hoàng đế... Hôm nay nhắc tới người."
"Hả?"
"Đối với quan hệ của chúng ta, ước chừng có suy đoán. Lần này tới, huynh đệ trong trại điều phối chỉ huy, chủ yếu là Hàn Kính làm, hắn lung lạc Hàn Kính, phong quan ước nguyện, an gia trong kinh, cũng khuyên ta chọn hôn phu ở kinh thành."
"Hoàng đế có hệ thống tình báo của mình... Ngươi là nữ nhân, hắn còn có thể lung lạc như vậy, xem ra sẽ cho ngươi một vị trí chỉ huy, là dốc hết vốn liếng. Chẳng qua trong bóng tối, cũng có chút ý châm ngòi."
Ninh Nghị mặt không biểu tình nói câu này. Vào sáng hôm nay, Tần Thiệu Khiêm đã sớm triệu hồi kinh trung tấu đối, ý đồ đem quyền chỉ huy của Vũ Thụy doanh dựng lên. Hôm nay kiểm tra, Chu Ngọc đối với các loại phong quan của Võ Thụy doanh, đối với chi nghĩa quân Lữ Lương Sơn càng là trọng yếu.
Lần này đám người Lữ Lương Sơn nam hạ, Hàn Kính là chỉ huy trên thực tế, Hồng Đề tuy làm thủ lĩnh, nhưng kỳ thật cũng không quản sự —— võ nghệ của nàng cao cường, nhưng trên phương diện chỉ huy quân trận, vẫn là ngắn gọn —— Ninh Nghị biết trong kinh có người suy đoán Hàn Kính mới là người đứng đầu thực chất của Thanh Mộc trại, nhưng Chu Ngọc cũng không phải là người bình thường., Sau khi duyệt binh tiếp kiến mọi người, hắn vừa ngồi xuống là có thể đại khái nhìn ra khí chất của hồng đề, tôn ti của mọi người. Lúc ấy thưởng cho bọn người Thanh Mộc trại, là để đám người Hồng Đề tự quyết định lấp tên, ít nhất có thể tự lên một quân. Với tư tưởng của Nho gia mà nói, đủ để hơn ngàn người đều có thể quang tông diệu tổ.
Ngoài ra, đại lượng tài sản tại kinh thành phong thưởng mới là trọng yếu, hắn muốn những người này ở phụ cận kinh thành, bảo vệ phòng tuyến Hoàng Hà. Ý đồ này còn chưa định, nhưng đã nói bóng nói gió rồi.
Ninh Nghị chưa từng tham dự vào việc kiểm tra, nhưng đối với chuyện đại khái, trong lòng hắn đều rõ ràng.
"Nếu ta ở lại kinh thành, chọn rể là ngươi, sợ là hắn cũng phải làm chủ cho ta." Ngồi bên cạnh Hồng Đề cười cười, nhưng lập tức lại đè ý tứ vui đùa xuống: "Trúc Hằng, ta không thích những tin tức này. Ngươi muốn làm gì?"
"Thái Nguyên vẫn còn chống đỡ, không biết đã biến thành bộ dạng gì rồi." Ninh Nghị sắc mặt âm trầm nói câu này, vung quyền đánh trên mặt đất một cái, nhưng lập tức lắc đầu: "Lòng người có thể sửa, nhưng cũng là khó sửa nhất, đối với Hoàng đế, không phải là không có cách, lão Tần vẫn đang thông qua đủ loại cách truyền tin cho hắn., Nếu như Hoàng đế có thể chui ra từ sừng trâu này, có lẽ còn có cơ hội xoay chuyển tình hình. Nhưng thời gian đã không đợi người, quân đội của Trần Ngạn, hiện tại vẫn chưa kịp chạy tới Thái Nguyên, chúng ta ngay cả di chuyển còn chưa có động. Tin tức Thái Nguyên bị công phá vẫn chưa truyền đến, nhưng thành thật mà nói, từ giờ trở đi, bất cứ lúc nào ta nhận được tin tức này cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái."
"Lập Hằng..."
Trước kia hắn bày mưu tính kế, tố có tĩnh khí, hỉ nộ không hiện sắc, lúc này trước mặt nữ tử quen thuộc như Hồng Đề, sắc mặt âm trầm một mực kéo dài, đủ thấy cảm xúc tích lũy trong lòng rất nhiều, cùng với Hạ thôn lại không giống nhau. Hồng Đề không biết an ủi thế nào, Ninh Nghị nhìn nàng một cái, lại cười cười, tán đi vẻ âm trầm trên mặt.
"Không cần lo lắng, ta không có tình cảm gì đối với giang sơn này, ta chỉ là vì một số người cảm thấy không đáng. Thời điểm nữ chân nhân xuôi nam, người như Chu Phó xả thân ám sát Tông Hàn. Cuộc chiến Biện Lương, chết bao nhiêu người, còn có ở ngoài thành này, chết trước mặt ta ở Hạ thôn., Thủ vững Thái Nguyên, lục đục với nhau. Kỳ thật những chuyện lục đục này, ta đều đã trải qua..." Hắn nói tới đây, lại cười cười, "Nếu như vì giang sơn xã tắc, lục đục với nhau cũng không sao, đều là chuyện thường, duy chỉ khi nghĩ đến những người chết kia, trong lòng ta cảm thấy... không thoải mái."
Hồng Đề cong hai chân, đưa tay ôm ở đó, không nói gì. Trong Thi Hội đối diện, không biết ai nói gì, mọi người kêu to: "Được!" Lại có người nói: "Đương nhiên phải về thỉnh cầu!"
Có người hô to: "Ai muốn cùng chúng ta trở về!"
Mấy ngày qua, tiếng kinh thành thỉnh chiến sôi sùng sục, hôm nay Hoàng đế ngoài thành có xem xét đội ngũ công lao, còn có người xem như là dấu hiệu xuất binh, những công tử ca này mở thi từ bắt đầu tụ hội, nói vậy cũng là những lời này, sau một phen triệu tập, mọi người bắt đầu ngồi xe ngựa về kinh tham gia thỉnh cầu. Ninh Nghị cùng Hồng Đề nhìn cảnh tượng này, trong lòng cảm thấy ngược lại phức tạp.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Nếu chuyện đã có thể làm, cứ làm theo suy nghĩ lúc trước. Nếu chuyện không thể vì..." Ninh Nghị dừng một chút. "Dù sao cũng là hoàng đế muốn làm xằng làm bậy, nếu chuyện không thể làm, ta muốn làm bước kế tiếp cho Trúc Ký..."
"Hả?" Hồng Đề quay sang nhìn hắn.
"Phách thẻ trúc phân ra cùng mật thám ty, tận lực tách liên hệ quan trường lúc trước ra, lại mượn quan trường của lão Tần lần nữa trải rộng quan hệ. Tiếp theo trọng tâm, chuyển từ kinh thành về, ta cũng phải đi..."
"... Muốn đi nơi nào?" Hồng Đề nhìn hắn một lát, lúc này mới hỏi.
Ninh Nghị khẽ cười khổ: "Có thể quay về Giang Ninh. Lại có khả năng... Phải tìm một nơi có thể tránh được chiến họa, ta còn chưa nghĩ ra."
"Vậy Lữ Lương..."
"Sẽ không để ngươi rơi xuống, ta sẽ nghĩ cách."
Ninh Nghị cười cười, dường như hạ quyết tâm, đứng lên: "Không cầm được cát, tiện tay giơ nó lên. Lúc trước không hạ quyết tâm được, nếu như phía trên thật sự làm loạn đến mức này, quyết tâm nên hạ xuống. Cũng là chuyện không có biện pháp. Lữ Lương Sơn mặc dù ở giao giới, nhưng địa thế không tốt dùng binh, chỉ cần tăng cường chính mình, nữ chân nhân nếu là nam hạ., Nuốt hoàng hà về phía bắc, vậy thì hư cùng ủy khuất, trên danh nghĩa đầu hàng nữ thật cũng không có gì. Chỗ tốt có thể nhận, ném bom về, bọn họ nếu muốn càng nhiều, đến lúc đó lại đánh, chuyển dời, đều có thể."
Hồng Đề nhíu mày: "Vậy ngươi ở kinh thành, nếu Hữu Tướng thật sự thất thế, không có việc gì sao?"
Ninh Nghị cũng nhíu mày, sau đó lắc đầu: "Chuyện của quan trường, ta nghĩ cũng không đến mức đuổi tận giết tuyệt. Lão Tần chỉ cần còn sống, ai cũng không biết hắn có thể tái khởi Đông Sơn hay không. Đoạt quyền lực, cũng chính là... Đương nhiên, bây giờ còn chưa tới một bước này. Lão Tần yếu thế, hoàng đế không tiếp, tiếp đó, cũng có thể cáo bệnh cáo già, chung quy không thể không có nhân tình. Trong lòng ta có tính, ngươi đừng lo lắng."
"Vậy... Chúng ta thì sao? Bằng không chúng ta cứ nói là sự giải vây của kinh thành đã được giải, chúng ta trực tiếp trả lại sư, Bắc Thượng Thái Nguyên?"
"Cái này thì rất khó làm." Ninh Nghị cười khổ: "Các ngươi có hơn một ngàn người, chạy đến Thái Nguyên chịu chết sao? Còn không bằng ở lại kinh thành thu chút lợi lộc."
Hồng Đề cũng gật đầu: "Cũng có thể chiếu cố lẫn nhau."
Kinh thành rất nhiều, thời gian ngắn gần đây không chỉ nội thành khẩn trương, trong Võ Thụy doanh, các thế lực lôi kéo phân hóa cũng khẩn trương. Những người Lữ Lương Sơn tới đây mặc dù đã trải qua huấn luyện kỉ luật nghiêm ngặt nhất, nhưng dưới thế cục này., Mỗi ngày giáo dục chính trị, Hồng Đề tọa trấn, vẫn không thể buông lỏng. Cũng may sau khi Ninh Nghị tiếp nhận Lữ Lương, điều kiện vật chất trong Thanh Mộc trại đã không quá kém, hơn nữa tiền đồ của gã không chỉ là đãi ngộ tốt dành cho người ta, mà năng lực bánh nướng cũng tuyệt đối là nhất đẳng —— nếu không vừa tới thế giới hoa tươi phía nam này, không biết sẽ có bao nhiêu người không muốn đi.
Hai người lại cùng nhau trò chuyện một hồi, một chút triền miên mới tách ra.
Trở lại trong thành, mưa lại bắt đầu rơi, trong thẻ trúc, bầu không khí cũng có vẻ âm trầm. Đối với người phụ trách tuyên truyền tầng dưới, thậm chí đối với cư dân kinh thành mà nói, tình thế trong thành vô cùng đáng mừng, chúng chí thành thành, vạn chúng một lòng một dạ., Làm cho mọi người kích động khẳng khái, dưới bầu không khí nhiệt liệt như vậy, việc phát binh là chuyện ván đã đóng thuyền. Nhưng đối với những người tiếp xúc với tin tức hạch tâm này, ở điểm mấu chốt này, thu được chính là tin tức triều đình lục đục với nhau, không sợ đánh một gậy ngay đầu, khiến lòng người phát lạnh.
Muốn đi tới bước này, nếu là trước kia, Tả tướng phủ cũng không phải chưa từng trải qua phong ba. Nhưng lần này tính chất rõ ràng khác biệt, mộc tú tại rừng, phong tất phá, đây là bình lý, vượt qua khó khăn, mới có quyền lực cao hơn, cũng là lẽ thường. Nhưng lần này, thái nguyên vẫn bị vây công, muốn làm suy yếu tin tức cán cân hữu tướng quyền truyền ra từ trong cung, ngoại trừ bất lực, mọi người cũng chỉ có thể cảm thấy trong lòng phát lạnh mà thôi.
Kế tiếp, đã không phải đánh cờ nữa, mà chỉ có thể đặt hy vọng vào đế vương ở trên cao nhất, lòng dạ mềm nhũn, mạng lưới mở ra. Trong đấu tranh chính trị, loại tình huống cần người khác đồng cảm này cũng không ít, vô luận làm trung thần, làm chó trung thành, làm chó trung thành., Đều là cách để lấy được sự tín nhiệm của đế vương, rất nhiều khi, một câu đắc thế một câu nói, tình huống thất thế cũng thường có. Tần Tương Nguyên có thể đi đến một bước này, đối với tâm tính của hoàng đế tất nhiên cũng có, nhưng lần này có thể nghịch chuyển hay không, làm người bên cạnh, cũng chỉ có thể chờ đợi mà thôi.
Dù sao ở trên triều đình này, đám người Thái Kinh, Đồng Quán thế công to lớn ngập trời, lại có Vương Khuyết, Lương Sư thành, Lý bang Ngạn những quyền thần này, có thí dụ như các loại mị thần giống như Cao Cầu phụ thuộc vào Hoàng Đế sinh tồn, Tần Tương Nguyên cường hãn, thủ đoạn lợi hại hơn nữa, cứng rắn chống chọi với tập đoàn lợi ích này, cân nhắc gặp nạn mà lên, lôi kéo các loại sự tình như lệnh cho Thiên Tử, chư hầu đều không thể nào làm được.
Ít nhất ở bên Ninh Nghị, biết lão Tần đã dùng không ít biện pháp, lão nhân xin từ quan, nhớ lại tình cảm giao tình với Hoàng đế, khi Hoàng đế kế vị đã từng có đại chí, đến sau này diệt sắc định kế, sau này hoàng đế động viên bản đồ, bên này tích trữ tinh huyết, chờ một chút, sự tình này cũng vô dụng, Tần Tín Nguyên cũng lén lút bái kiến Chu Ngọc vài lần, lại có ý nhường nhịn, xin từ chức... nhưng đều vô dụng.
Ngay từ đầu mọi người cho rằng Hoàng Đế không đồng ý từ chối là bởi vì nhận định muốn trọng dụng dòng dõi Tần tộc, bây giờ xem ra, chính là hắn quyết tâm muốn đánh đập Tần Thừa Nguyên.
Nếu như sự tình đến mức này, Ninh Nghị cũng chỉ có thể rời đi.
Hắn đã bắt đầu nghĩ cách phương pháp này. Cùng lúc đó, trở lại thẻ tre, hắn bắt đầu triệu tập cao thủ tinh nhuệ bên cạnh, đại khái góp sức lực mấy chục người, để cho bọn họ lập tức khởi hành tiến về Thái Nguyên.
Nếu như thành Thái Nguyên bị phá, cố gắng hết sức tiếp nhận Tần Thiệu và Nam Phản, chỉ cần Tần Thiệu còn sống, Tần gia sẽ có thêm một phần căn cơ.
Trong mưa xuân âm trầm, đông đảo sự tình rối loạn như ruồi nhặng bay loạn, từ hai hướng hoàn toàn khác nhau làm rối loạn thần kinh. Sự tình nếu có thể đi qua, liền một bước thiên đường, nếu không qua được, đủ loại nỗ lực liền muốn sụp đổ. Ninh Nghị chưa từng tiếp xúc với Chu Ngọc, nhưng theo hắn trước kia phân tích vị Hoàng đế này, chuyện lần này, thật sự làm cho người ta lạc quan quá khó lạc quan.
Lúc đầu hắn chỉ định hỗ trợ dòng chảy của Tần Nguyên, không vào triều đình. Lúc này mới thực sự ý thức được ngàn vạn lần gặp phải phiền toái bị phá hủy bởi một ý niệm, huống chi, dù chưa từng đích thân gặp, hắn cũng có thể tưởng tượng đến chuyện có được Thái Nguyên lúc này, nhân mạng có khả năng đã tiêu vong mấy chục mấy ngàn mấy vạn người, bên này một mảnh bình thản, một đám người đang vì quyền lực mà chạy đi.
Chuyện không thể thành, đi cũng tốt.
Đêm hôm đó, hắn ngồi trước cửa sổ, cũng khe khẽ thở dài. Lúc trước ở bắc thượng, đã không phải vì sự nghiệp, chỉ là vì trong chiến loạn nhìn thấy những người chết, cùng một tia trắc ẩn mà thôi. Hắn dù sao cũng là hậu thế, cho dù trải qua nhiều hắc ám, cũng không thích nhìn cảnh trần trụi thê thảm cùng tử vong, bây giờ xem ra, nỗ lực này, cuối cùng khó có ý nghĩa.
Nghĩ như vậy, hắn đối mặt với một đống tư liệu của Mật thám ti, tiếp tục sửa sang lại trên tay. Những thứ này đều là những bí văn liên quan tới Nam chinh phạt Bắc, bao gồm cả nắm quyền tham ô, thương nhân, quan viên mua bán., Bắc thượng bao gồm cả đám người Đồng Quán và Thái Kinh hợp lực đưa tiền, một loạt sự tình mua thành, từng món từng món từng món một, chứng cứ đều được hắn sắp xếp và xâu chuỗi lại. Những thứ này hoàn toàn lấy ra đả kích che đậy nửa triều đình.
Có lẽ Hoàng đế biết một ít chuyện, nhưng tuyệt không đến mức biết rõ ràng như vậy.
Lòng nguội lạnh thì lòng nguội lạnh, thủ đoạn cuối cùng vẫn phải có.
Thứ này lấy ra, sự tình có thể lớn có thể nhỏ, đã hoàn toàn không thể đánh giá, hắn chỉ là sửa sang lại, dùng như thế nào, chỉ để Tần Tương nguyên vận hành. Mặt phục án sắp xếp lại, dần dần vang lên tiếng gà gáy, phương đông dần dần trắng. Hai tháng mười hai vĩnh viễn đi qua, ngày mười bốn tháng mười ba năm Cảnh Hàn đã đến, sau đó là ngày mười bốn tháng mười bốn, mười lăm, tình huống trong kinh, mỗi ngày đều thay đổi.
Phương Bắc, cho đến ngày mười bảy hai tháng mười bảy, binh sĩ Trần Ngạn liều lĩnh mới đến được vùng phụ cận Thái Nguyên. Bọn họ bày ra trận thế, ý đồ giải vây cho Thái Nguyên. Đối diện, hàng loạt thuật nhanh chóng án binh bất động, Trần Ngạn thì không ngừng phát ra tín thư cầu viện, song tiện lại giằng co như vậy.
Qua mấy ngày, trả lời một phong thư cầu viện, cũng truyền về tay Trần Ngạn.
Thái Nguyên thành, dưới sự vây công của nữ chân nhân, đã trở thành núi thây biển máu, những người suy yếu trong thành đang chờ viện quân trong ánh sáng cuối cùng, cũng sẽ không bao giờ đến nữa.