Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trời dần dần tối đen, bông tuyết rơi ngoài cửa, người đi đường bước tới ven đường.
Mấy tháng vây thành, vật tư trong kinh thành đã trở nên cực kỳ khẩn trương, văn hội lâu bối cảnh khá sâu, không đến mức tan tác, nhưng đến lúc này, cũng đã không còn quá nhiều sinh ý. Bởi vì tuyết lớn, cửa sổ lầu các đều đóng lại, trong thời tiết này, bất luận là hai đạo hắc bạch tới ăn cơm, đều không phải phú tức quý, sư phụ tự nhiên cũng quen biết ông chủ Văn Hội lâu, lên tới lầu, muốn một gian nhỏ, gọi một món ăn đơn giản, lẳng lặng chờ.
Hai quân ngoài thành còn đang giằng co, là cao tầng trong quân Hạ thôn, Ninh Nghị cũng đã lén lút trở về thành, cần làm chuyện gì sư phụ cũng có thể đoán ra một hai. Tuy nhiên, trước mắt nàng cũng không quan trọng đến sự tình cụ thể, suy nghĩ sơ lược, Ninh Nghị đang nhắm vào động tác của người bên cạnh, làm một động tác phản kích. Hắn không phải là người của quân đội Hạ thôn, âm thầm liên kết với nhau, cũng không cần quá mức giữ bí mật, biết nặng nhẹ tự nhiên biết rõ, không biết, thường thường cũng không phải người trong cuộc.
Nàng cũng không muốn biến thành người trong cục. Chuyện nam nhân ở tầng thứ này, nữ nhân không thể đi vào.
Gió tuyết ở ngoài phòng yên tĩnh, tuy là mùa đông rét lạnh nhưng gió lại không lớn, thành thị phảng phất ở một nơi rất xa thấp giọng nghẹn ngào. Mấy ngày nay lo âu tới mức lúc này lại trở nên bình tĩnh lại, nàng ăn vài thứ, không bao lâu, nghe thấy bên ngoài có người đang xì xào bàn tán, nói chuyện, xuống lầu, nàng cũng không ra ngoài xem, lại qua một trận, tiếng bước chân lại vang lên, sư phụ đi qua mở cửa.
"Lập Hằng." Nàng cười cười.
"Sao lại đến nơi này rồi, dọa ta sợ hết hồn."
Ngoài cửa tự nhiên là Ninh Nghị. Lần trước hai người gặp mặt đã là mấy tháng trước, lại hồi tưởng tiếp, mỗi lần gặp mặt nói chuyện với nhau, phần lớn cũng coi như là tùy ý. Nhưng lần này, Ninh Nghị phong trần mệt mỏi về thành, âm thầm gặp người, nói chuyện chính sự với nhau, ánh mắt, ánh mắt đầy vẻ tùy ý., Trong khí chất, đều có trọng lượng phức tạp, có lẽ là hắn ứng phó với người xa lạ diện mạo, sư phụ chỉ nhìn thấy trên một ít đại nhân vật, nói là ẩn chứa sát khí cũng không quá đáng, nhưng vào lúc này, nàng cũng không cảm thấy có gì không ổn, ngược lại bởi vậy cảm thấy an tâm.
Lập tức nói dối: "Ta cũng giật nảy mình, thật là xảo hợp, quyết định là... ứng phó với những chuyện phiền toái kia?"
"Có mấy người muốn gặp, có một số việc muốn bàn luận." Ninh Nghị gật gật đầu.
"Lập Hằng... Đã ăn uống gì chưa?" Nàng hơi nghiêng người.
"Lập tức còn có người đến."
"Nếu có chuyện gì cần tiếp khách, sư phụ có thể đánh đàn trợ hứng..."
"Không tốt lắm."
"Ừm."
Đang lúc nói chuyện thì có người đi theo tới bên tai Ninh Nghị nói gì đó, Ninh Nghị gật gật đầu.
"Sắc trời không sớm, hôm nay sợ rằng có rất nhiều việc bận rộn, hai ngày tới ta sẽ tới lầu canh bái phỏng, sư phụ nếu muốn sớm trở về... Ta chỉ sợ cũng không có biện pháp ra ngoài chào hỏi."
"Không về, ta ở đây chờ ngươi."
"Sợ là sắp đêm khuya rồi."
"Những ngày này trên chiến trường, nhìn thấy rất nhiều người chết, về sau cũng nhìn thấy không ít chuyện... Ta có mấy lời muốn nói với ngươi."
Ninh Nghị thấy cô gái trước mắt nhìn mình, ánh mắt trong suốt, lại hé miệng cười cười, cũng hơi sửng sốt, sau đó gật đầu: "Vậy ta xin lỗi không tiếp được."
Thân thể trần trụi...
Chờ đợi gần hai canh giờ, bên trong lầu văn hội tụ, chợt có người qua lại qua lại, sư phụ ngược lại không có đi ra xem.
Khi còn trẻ nàng đã tới Giáo Phường Ty, sau đó dần dần lớn lên, danh tiếng vang dội trong kinh thành cũng từng chứng kiến không ít đại sự. Tranh đấu quyền lực trong kinh thành, đại thần thoái vị, bốn năm nay Tể tướng Cảnh Hàn Hà Quang và Thái Kinh đánh võ đài, một lần truyền ra lời đồn Hoàng Đế muốn giết Thái Kinh, Cảnh Hàn năm năm năm., Án 2 Chiết muối, phú vương nhân đứng đầu kinh thành và nhiều nhà buôn bán giàu bị giết, Cảnh Hàn bảy năm, kinh chiến và hai phái tranh đấu lôi kéo nhau, đông đảo quan viên xuống ngựa. Sống trong kinh thành, lại tiếp cận vòng tròn quyền lực, mưa gió sắp tới, nàng gặp cũng nhiều.
Khí tức như vậy, giống như bước chân đi bên ngoài phòng, mặc dù không biết đối phương là ai, cũng biết thân phận đối phương tất nhiên hết sức quan trọng. Trước kia nàng cũng cảm thấy hiếu kỳ với những màn đen này, nhưng lần này, nàng bỗng nhiên nghĩ đến, là rất nhiều năm trước phụ thân bị bắt vào những đêm đó. Nàng cùng mẫu thân học tập cầm kỳ thi họa trong nội đường, phụ tá và phụ tá ở ngoại đường, ánh đèn chiếu rọi, trong bóng người tới lui lộ ra vẻ lo âu.
Nhiều năm sâu xa, ấn tượng như vậy kỳ thật cũng không chuẩn xác, nghĩ kỹ lại, hẳn là những năm qua nàng tích lũy được lịch duyệt, bồi bổ xong ký ức từng dần dần trở nên mỏng manh. Qua nhiều năm như vậy, ở tại vị trí kia, lại là người nàng quen biết.
Phong Nguyệt Trường vãng lai gặp nhau, chưa nói tới chân tình thực ý, luôn có chút phong lưu tài tử, mới tình cao tuyệt, tâm tư nhạy cảm —— như Chu Bang Ngạn —— nàng cũng chưa từng coi đối phương là bạn tốt lén lút. Đối phương muốn cái gì, mình có cái gì, nàng luôn luôn phân rõ ràng. Ngay cả đám người Trần Tư Phong cảm thấy bằng hữu là bằng hữu, nàng cũng có thể rõ ràng những thứ này.
Đối với Ninh Nghị, sau khi gặp lại không được coi là thân thiết, cũng không thể coi là xa lạ, điều này liên quan tới thái độ luôn duy trì chừng mực của đối phương. Sư phụ biết, lúc hắn kết hôn đã bị người ta đánh cho một trận, mất đi ký ức trước đây: Điều này ngược lại khiến nàng có thể bày ra thái độ của chính mình rất tốt - Thất Ức, đây không phải là lỗi của hắn, nhưng mình không thể không coi hắn là bằng hữu.
Trước đây có rất nhiều chuyện, bao gồm cả cha mẹ, đều đã rơi vào trong ký ức trần trụi. Có thể liên hệ với mình lúc trước cũng chỉ có mấy người này mà thôi, cho dù quen biết bọn họ, mình đã vào Giáo Phường Ty, nhưng vẫn còn trẻ tuổi, ít nhất lúc đó, còn có thể bảo vệ được khí tức của mình...
Giả như Lý sư phụ muốn trở thành Lý sư phụ —— nàng thủy chung cảm thấy —— mình đã từng là người, không thể vứt bỏ. Những thứ này, nàng không giữ lại được, duy chỉ có trên người bọn họ, có thể hồi tưởng lại.
Bây giờ, Ninh Nghị cũng đã tiến vào trung tâm bão táp này rồi.
Mà nàng có thể làm gì chứ, nghĩ cũng không sao. Dù sao Ninh Nghị cũng khác với đám người Trần, từ khi gặp lại, đối phương đã làm như vậy, đều là đại sự khó có thể tưởng tượng nổi, tiêu diệt đám giặc cướp Lương Sơn phỉ, tranh chấp với nhân sĩ giang hồ. Lần này lại ra ngoài, trên người kiên bích thanh dã, Hạ thôn đón đánh oán quân, cho nên nàng cũng nhớ tới tình huống phức tạp của lần này. Nàng cũng vì vậy, nhớ tới những buổi tối mà phụ thân vẫn còn sống.
Cửa sổ chính giữa mở ra, gió tuyết từ ngoài cửa sổ rót vào, thổi đến đèn đuốc nửa tắt, khiến người ta sợ hãi. Cũng không biết đến lúc nào, nàng ở trong phòng đã say ngủ, bên ngoài mới truyền đến tiếng gõ cửa. Sư phụ đi qua mở cửa, ngoài cửa là thân ảnh Ninh Nghị cau mày, nghĩ đến sự tình vừa mới kết thúc.
"Còn chưa đi?"
"Muốn lập Hằng nói chuyện thì ngươi cứ nói." Sư phụ vuốt vuốt mái tóc, sau đó cười cười, nghiêng người mời hắn vào. Ninh Nghị gật đầu, vào trong phòng, sư phụ đi qua mở cửa sổ ra, để gió lạnh thổi vào. Nàng đứng bên cửa sổ ôm thân thể để gió tuyết thổi một hồi, rồi lại nhe răng đóng lại, tới nâng ghế Ninh Nghị lên, rót trà nóng.
"Vây thành lâu như vậy, chắc chắn không dễ dàng, mặc dù ta ở ngoài thành, mấy ngày nay nghe người ta nói đến chuyện của ngươi, cũng may không có xảy ra chuyện gì." Ninh Nghị nhấp một ngụm trà, mỉm cười. Y không biết đối phương ở lại là muốn nói gì, cho nên mở miệng đầu tiên.
"Ta cảm thấy... bên kia mới là không dễ dàng." Sư phụ ngồi xuống đối diện, "Bên ngoài muốn đánh giặc, trở về lại có chuyện này, sau khi thắng, cũng không thể nhàn rỗi..."
"Nữ chân nhân còn chưa đi, chưa nói tới chuyện đánh thắng." Ninh Nghị lắc đầu.
"Sư sư ở trong thành nghe nói, đàm phán đã mười phần chắc chín rồi?"
"Có người khác muốn cái gì chúng ta phải cho người đó mười thì chín chắc, cũng có chúng ta muốn cái gì thì có thể lấy được chắc chín phần, sư phụ cảm thấy, là cái Hạng gì?"
Ninh Nghị mỉm cười nhìn nàng. Sư phụ nghe được câu này bèn bưng chén trà lên, ánh mắt ảm đạm xuống. Dù sao trong thành nàng cũng có một số việc, không nghe được, nhưng Ninh Nghị nói ra, phân lượng sẽ không giống như lúc trước. Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng đột nhiên nghe được việc này vẫn cảm thấy vui vẻ khó tả.
Ninh Nghị an ủi hai câu: "Chúng ta cũng đang ra sức, nhưng mà... sự tình rất phức tạp, lần đàm phán này có thể bảo vệ thứ gì, lấy được lợi ích gì, là trước mắt hay là lâu dài đều rất khó nói."
"Ta cũng không hiểu mấy thứ này..." Sư phụ trả lời một câu, lập tức cười tự nhiên. "Có đôi khi ở lầu canh, làm bộ rất hiểu, thật ra không hiểu. Đây chung quy vẫn là chuyện của nam nhân. Đúng rồi, đêm nay lập Hằng còn có chuyện gì không?"
"Sự tình cũng có, bất quá canh giờ tiếp theo chỉ sợ đều rất nhàn rỗi, sư phụ đặc biệt chờ, là có chuyện gì sao?"
"Chính là muốn nói chuyện với ngươi." Sư phụ mỉm cười: "Khi Lập Hằng Ly kinh, ta còn chưa hiểu mấy lời ta nói lúc đó, mãi tới khi nữ chân nhân từ nam tới, bắt đầu vây thành, công thành, ta muốn làm chút gì đó, sau đó tới chỗ nhà chanh chua, nhìn thấy... rất nhiều chuyện..."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Nàng nói thế, sau đó kể lại những chuyện xảy ra ở cửa Tảo. Nàng tuy là nữ tử, nhưng tinh thần vẫn tỉnh táo mà tự cường, tính tình thanh tỉnh cùng nam nhân lại khác nhau, các hòa thượng nói nàng có phật tính, là nhìn thấu rất nhiều chuyện. Nhưng nói như vậy, một nữ tử hơn mười tuổi hơn hai mươi tuổi, cuối cùng là trong quá trình trưởng thành, những ngày này tới nay tính tình lại có chút khác biệt, các hòa thượng nói nàng có rất nhiều phật tính, đúng là đã nhìn thấu rất nhiều chuyện., Những gì nàng thấy, trong lòng nghĩ, không cách nào nói cho người khác biết, trong thế giới tinh thần, ngược lại coi Ninh Nghị là vật chiếu rọi. Sau đó ngừng đại chiến, càng nhiều đồ vật phức tạp lại vờn quanh bên người, khiến cho thể xác và tinh thần nàng đều mệt mỏi. Lúc này Ninh Nghị trở về, vừa mới tìm được y, lập tức nói ra.
Ninh Nghị cũng chưa từng nghĩ tới những chuyện đã trải qua trong thời gian qua, nhưng sau đó cũng lắng nghe. Nữ tử trước mắt có chút gầy gò nhưng vẫn xinh đẹp nói về những chuyện xảy ra trên chiến trường, những chiến sĩ bị cụt tay đứt thân thể, tử trạng thảm liệt, lần thứ hai chiến đấu của sư môn chua Tảo... Lời nói của sư phụ không cao, cũng không có vẻ quá mức bi thương hay kích động., Thỉnh thoảng còn mỉm cười, nói một hồi lâu, nói nàng chăm sóc chiến sĩ sau lại chết, nói quá trình nàng bị đuổi giết rồi sau đó bị bảo hộ, nói nguyện vọng của những người kia trước khi chết hơi mỏng, về sau lại nói tới đám người Tiết Trường Công, Hạ Lôi Nhi...
Thời gian dần qua, trong đó, nàng cũng nói về việc trong thành sau khi nhận được tin tức của Hạ thôn thì mừng rỡ, trong gió tuyết bên ngoài, tiếng chiêng càng vang lên.
"... Mấy ngày nay ở Lẫm Lâu, nghe người ta nói đến sự tình, lại đều là tranh quyền đoạt lợi. Ta trước kia cũng đã thấy nhiều, quen rồi, nhưng lần này tham gia thủ thành, nghe những công tử ca nhi kia đàm phán, nói đến bộ dáng lúc thắng bại ngoài thành, ngả ngớn., Ta không tiếp được, Nữ chân nhân còn chưa đi, đại nhân trong nhà bọn họ, đã vì mấy chuyện dơ bẩn này mà đấu đá lung tung. Lập Hằng mấy ngày ở ngoài thành, chắc hẳn cũng đã thấy, nghe nói, bọn họ lại lén lút muốn chia rẽ Võ Thụy doanh, ta nghe nói sau này trong lòng rất sốt ruột. Những người này, làm sao có thể như vậy chứ, nhưng cuối cùng... cũng không có cách nào..."
Trong lời nói của sư phụ, Ninh Nghị nở nụ cười: "Là vài nhóm người tới, đánh mấy trận..."
Sư phụ cũng cười: "Bất quá, lập Hằng hôm nay trở về, đối với bọn họ tự nhiên là có biện pháp. Như vậy, ta cũng yên tâm. Ta thật không muốn hỏi lập thủy làm cái gì, nhưng muốn tới đây một thời gian, liền có thể nghe được những người kia mặt xám mày xám, tiếp theo, có thể ngủ mấy giấc ngon..."
"Ách..." Ninh Nghị hơi ngẩn người, lại biết nàng đã đoán sai chuyện này. "Đêm nay trở về, thật ra không phải vì chuyện này..."
"A..." Sư phụ chần chừ một chút: "Ta biết rõ Lập Hằng có nhiều chuyện hơn, nhưng mà...Chuyện phiền toái trong kinh này, chắc chắn sẽ có biện pháp?"
Ninh Nghị trầm mặc trong chốc lát: "Phiền phức rất lớn, nhưng nếu nói ra biện pháp... Ta còn không nghĩ tới có thể làm cái gì..."
"... Sư phụ nhìn hắn.
"Bọn họ muốn động thủ với Võ Thụy doanh, chỉ là chuyện nhỏ." Ninh Nghị đứng lên: "Gian phòng quá khó chịu, nếu sư phụ còn tinh thần, chúng ta đi ra ngoài chơi một chút, có một chỗ ta nhìn qua buổi trưa, muốn qua nhìn một cái."
Sư phụ liền gật đầu, thời gian đã tới đêm khuya, trên đường bên ngoài cũng đã không có người đi. Hai người từ trên lầu xuống, hộ vệ ở chung quanh lặng lẽ đi theo, gió tuyết tràn ngập, sư phụ có thể nhìn ra, trong ánh mắt Ninh Nghị bên cạnh cũng không có quá nhiều niềm vui.
Nhưng trong gió tuyết một đường đi về phía trước, Ninh Nghị vẫn cười cười: "Buổi chiều, trên lầu, chỉ nhìn thấy chuyện bên này, tìm người hỏi thăm một chút, à... chính là nhà này. "Bọn họ đi không xa, liền ngừng lại trước một tiểu viện bên đường. Bên này cách Văn Hội Lâu khoảng hơn mười trượng., Cách một con phố, cửa tiểu môn tiểu hộ đã đóng lại. Sư phụ nhớ lại, lúc chạng vạng tối nàng tới dưới lầu Văn Hội, Ninh Nghị ngồi bên cửa sổ, tựa hồ đang ở bên này xem xét. Nhưng bên này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nàng lại không nhớ rõ.
"Người nhà này đều chết cả."
Ninh Nghị phất phất tay, hộ vệ bên cạnh tới, vung đao bổ then cửa ra. Ninh Nghị đẩy cửa vào, sư phụ cũng đi vào theo, bên trong là một tiểu viện rách nát, trong bóng tối như nổi lên tử khí, giống như Ninh Nghị nói, người đều chết hết.
"Buổi chiều bảo vệ người, mang thi thể ở đây, ta ở trên lầu nhìn xem, kêu người thăm dò một chút. Nơi này có ba người, vốn dĩ sống cũng được." Ninh Nghị đi vào phòng bên trong, nói chuyện: "Bà nội, phụ thân, một nữ bốn tuổi, nữ chân nhân công thành, trong nhà không có gì ăn uống., Tiền cũng không nhiều, nam nhân kia đi thủ thành, chiếu cố hai người ở chỗ này, sau đó nam nhân chết trên tường thành, bảo đảm trưởng bối không tới. Lão nhân gia đâu, lo lắng cho phong hàn, bà cũng sợ trong thành loạn, có người vào nhà cướp đồ, đóng cửa. Sau đó... Lão nhân gia vừa bệnh vừa lạnh vừa đói, chậm rãi chết đói, tiểu cô nương bốn tuổi, cũng chết đói ở chỗ này... "
Trong phòng tràn ngập mùi thi thể, Ninh Nghị đứng ở cửa, đưa cây đuốc vào trong, nhà bình thường lạnh như băng mà lộn xộn. Sư phụ tuy rằng trên chiến trường cũng thích ứng được mùi thối, nhưng vẫn che lại lỗ mũi, cũng không hiểu rõ những lời này của Ninh Nghị có tác dụng gì. Chuyện như vậy, gần đây mỗi ngày đều xảy ra ở trong thành. Người chết trên đầu thành càng thê thảm hơn.
"Ta ở trên lầu nghe được chuyện này, đang nghĩ, rất nhiều năm về sau, người khác nói về chuyện nữ chân nam hạ lần này, nói về chuyện Biện Lương. Nói chết mấy vạn, mấy chục vạn người, nữ chân nhân cỡ nào tàn bạo. Bọn họ bắt đầu mắng nữ chân nhân, nhưng trong lòng bọn họ thì thầm., Kỳ thật một chút khái niệm cũng không có, bọn họ mắng, càng nhiều lúc làm như vậy rất thoải mái, bọn họ cảm thấy, mình hoàn lại một phần trách nhiệm của nam nhân, cho dù thật ra bọn họ cũng không làm gì. Khi nói đến mấy chục vạn người, tất cả trọng lượng đều không bằng một phần vạn sự tình phát sinh trong căn phòng này., Một lão nhân gia vừa bệnh vừa đói vừa lạnh, vừa bị chết bên cạnh. Tiểu cô nương kia...không có ai quản, bụng càng ngày càng đói, đầu tiên là khóc, sau đó khóc cũng khóc không ra, từ từ nhét đồ vật lộn xộn vào miệng, sau đó nàng cũng chết đói rồi..."
Ninh Nghị bình tĩnh nói những lời này, bó đuốc rủ xuống, trầm mặc chốc lát.
"Vào thành cũng không phải là vì tranh cãi cùng những người kia, bọn họ muốn hủy chúng ta liền đánh, quản gì chúng ta... Tần Tương vì đàm phán chuyện chạy đi, ban ngày không ở trong phủ, ta tới gặp mấy người, sắp xếp một ít việc vặt. Mấy tháng trước, ta đứng dậy đi về phía bắc, muốn góp chút sức, muốn góp chút sức lực., Tổ chức nữ chân nhân xuôi nam, chuyện bây giờ xem như đã làm được, chuyện càng phiền toái lại tới. Khác với lần trước, lần này ta còn chưa nghĩ mình nên làm những gì, có thể làm được rất nhiều chuyện, nhưng mặc kệ thế nào, khai cung không quay đầu lại, đều là việc rất khó làm. Nếu như có thể, ta ngược lại muốn thành công lui thân, rời đi là tốt nhất..."
Sư phụ có chút hoang mang, lúc này bà ta đứng bên cạnh Ninh Nghị, nhẹ nhàng kéo ống tay áo của hắn. Ninh Nghị nhíu mày, lệ khí bộc lộ nhưng cũng nghiêng đầu mỉm cười.
"Ngươi ở trên tường thành, ta ở ngoài thành đều thấy người chết như vậy, bị đao chém đứt bụng, chặt tay chặt chân đấy. Cũng giống những người trong thành đang chậm rãi chết đói này, bọn họ chết, có trọng lượng, vật này ném không được, ném không được cũng rất khó cầm. Muốn bắt thế nào, dù sao cũng là một vấn đề lớn."
Hắn nói mấy câu này, trong ánh mắt có lệ khí khó nén, sau đó lại xoay người, khoát tay áo ra ngoài cửa, đi tới. Sư phụ có chút do dự hỏi: "Lập Hằng... Cũng nản lòng thoái chí, muốn đi?"
"Không giống cái này lắm, ta còn đang suy nghĩ." Ninh Nghị lắc đầu: "Ta cũng không phải cái gì giết người cuồng, nhiều người chết như vậy trước mặt, thật ra chuyện mà ta nghĩ cũng không khác gì ngươi. Chỉ là những thứ phức tạp bên trong thì khó mà nói được. Thời gian đã không còn sớm nữa rồi., Lát nữa ta còn phải tới phủ tướng quân một chuyến, sẽ phái người đưa ngươi trở về. Mặc kệ tiếp theo sẽ làm những gì, ngươi sẽ biết. Về phần đám người tìm Võ Thụy doanh gây phiền phức, kỳ thật ngươi không cần lo lắng, thằng hề nhảy nhót, cho dù có mười mấy vạn người đi theo, nhát chết chính là nhát chết."
Sư phụ cũng gật đầu. Cách nhau mấy tháng mới gặp lại, nàng vẫn không thấy rõ Ninh Nghị vào buổi tối nay, đây là chuyện khác trước đây.
Cánh cửa trong sân đang khép lại sau lưng.
Gió tuyết vẫn rơi xuống, trên xe ngựa lóe lên đèn lồng, hướng về các phương hướng khác nhau trong thành. Trên đường phố, phu quân còn xách đèn lồng, binh lính tuần tra băng qua hoa tuyết. Khi xe ngựa của sư phụ tiến vào bên trong Hình Lâu, mấy cỗ xe ngựa của đám người Ninh Nghị đã tiến vào Hữu Tướng phủ, hắn đi qua từng con từng con, đi về phía thư phòng Tần phủ vẫn sáng đèn đuốc.
Đêm tối thâm thúy, đèn điểm mỏng manh tại động...