Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mây đen, mạc tuyết, thành quách.
Biện Lương.
Trăm vạn người tụ tập thành trì, trong ngày đông này không còn ồn ào náo động như ngày xưa nữa. Một bức tường cách tường thành phía bắc, trong sông hộ thành lẳng lặng kết ra băng dày, máu tươi, thi thể, đồ vật trên tường thành rơi xuống một nửa chìm vào đáy sông, một nửa nhô ra mặt băng, trong quá trình lạnh lẽo dần dần trộn lẫn thành tượng băng dữ tợn. Lúc này, ngay cả chỗ đóng quân của nữ chân nhân ở phía xa, chúng nó cũng yên tĩnh trở lại.
Tường thành cao ngất, màu xám trắng hòa lẫn với nhau phủ lên hết thảy, ngẫu nhiên có lửa đỏ, cũng không có vẻ tươi đẹp. Thành thị chìm đắm trong tử vong mà không thể sống lại, tuyệt đại đa số xác chết ở trong thành thị đã bị thiêu hủy, người nhà hi sinh mang tro cốt trở về, bỏ vào quan tài, làm linh vị. Bởi vì cửa thành đóng chặt, càng nhiều tiểu hộ, ngay cả quan tài nhỏ cũng không thể chuẩn bị. Thanh âm ù ù vang lên, gia đình dừng lại, đa số là tiếng khóc, mà bi thương đã đến tận sâu bên trong, ngay cả tiếng khóc cũng không phát ra nổi. Một số phụ nữ, phụ nữ, sau khi ở nhà, chồng phụ nữ chết đi truyền đến, hoặc là chết đói, hoặc là quá mức bi thương, hoặc là lặng lẽ chết đi.
Như vậy sự bi thống thê lương, là cảnh tượng cả thành thị chưa bao giờ có. Mà mặc dù đại chiến nghiệp công thủ đã dừng lại, bao phủ nội thành bên ngoài vẫn chưa rút đi cảm giác khẩn trương. Tây quân chủng sư cùng tông vọng đối chiến toàn quân bị diệt, ngoài thành một ngày còn tiến hành hòa đàm. Không nói chuyện, cũng không biết nữ chân nhân còn có thể đến tấn công thành trì hay không.
Lúc trước mọi người cùng với yêu vong đã qua đi, sau khi cơn đau đớn giảm bớt, không còn bao nhiêu người có nhuệ khí như vậy nữa. Mọi người trong thành thấp thỏm lo âu, chú ý tin tức ở phía bắc thành, có đôi khi ngay cả tiếng bước chân cũng nhịn không được muốn chậm lại một chút, sợ kinh động đến nữ tử thực dã thú bên kia. Cả thành thị đã lâu, cũng dần dần kết thành một tảng băng lớn.
Ám lưu lặng yên phun trào.
Tịch Mai Hoa mở ra, trong góc sân nổi lên một vòng màu đỏ kiều diễm, người hầu tận lực cẩn thận đi qua cửa sổ, trong sảnh chính trong sân nhỏ, các lão gia đang nói chuyện. Cầm đầu chính là Đường Tuyệt Lý, người làm khách bên cạnh Yến Chính đạo chương.
Lửa than trong lư đồng hoa văn thú thiêu đốt, hai người thấp giọng nói chuyện, ngược lại cũng không có quá nhiều gợn sóng.
"... Giao Lương Nhất chiến đấu đến nước này, người tử thương nhiều vô số kể. Những người đã chết rồi, không thể không có chút giá trị nào...Đường mỗ lúc trước mặc dù nhất lực chủ hòa, nhưng rất nhiều ý nghĩ với Lý Tướng, Tần Tương, lại là nhất trí. Kim nhân tính tình như hổ lang, đã khai chiến, có thể bức dĩ hòa, hoà thì không nên lùi nữa. Nếu không, kim nhân nhất định sẽ ngóc đầu trở lại... Ta cùng Hi đạo hiền đệ mấy ngày nay thường xuyên nghị luận..."
"... Đường đại nhân có ý niệm này, Yến mỗ tự nhiên hiểu, cùng nói chuyện không thể qua loa, chỉ là... Lý Tích Lý đại nhân tính tình quá mức cẩn thận, sợ là hắn chỉ muốn làm sai, ứng đối không chứng. Mà việc này không thể quá chậm, nếu tiếp tục kéo dài, nữ chân nhân không có lương thảo, đành phải bão táp mấy trăm dặm ngoài cướp bóc, đến lúc đó, cùng bàn bạc nhất định thất bại... Không dễ bắt bẻ nha..."
"...Thái sư minh giám, bất quá, theo suy nghĩ của Đường mỗ... ngoài thành có Võ Thụy quân, nữ chân nhân chưa hẳn dám vọng động, hôm nay chúng ta lại đang thu nạp Tây quân bại bộ, tin tưởng Nhan Tông cũng không muốn ở lại đây lâu. Những chuyện cần bàn, hạch tâm của hắn vẫn còn, một là tinh binh, hai là Thái Nguyên... Ta có tinh binh, mới có thể ứng phó với Nam lai của nữ chân nhân, có Thái Nguyên, đại chiến lần này, mới không tiếc xương cốt, về phần tiền tài tuổi tác, ngược lại không ngại chi bằng tiền chu du..."
"Chỉ tiếc, việc này không phải là do chúng ta định đoạt..."
"Đúng vậy. Lần đại chiến này, người xuất lực quá nặng, là hai bên tả quân, là tướng công, Tây quân... Chúng ta cùng một hệ chủ, đúng là không có việc gì có thể làm. Tuy nhiên, đến lúc đó, toàn bộ triều đình, khí lực đều phải hướng về phía Tần Tương nghị luận. Đường mỗ hôm qua đã từng tìm Tần Tương nghị luận, lần đại chiến này, Hữu Tướng phủ xuất lực nhiều nhất, Nhị Tử trong nhà hắn, Thiệu Chính cùng với Tông Hàn của Thái Nguyên, Vu Diên khiêm tốn lui oán quân, vốn là công lao bất thế. Nhưng bên phải cầu xin để tránh hiềm nghi, dường như đã có ý nghĩ thoái lui..."
"... Tần Tương một đời hào kiệt, lúc này nếu có thể toàn thân trở ra, không sai là một hồi giai thoại a..."
"... Vì nước vì dân, mặc dù ngàn vạn người mà ta đi, quốc khó đứng đầu, há lại để cho hắn phỉ báng mà khinh lui. Trong lòng Hữu tướng nghĩ, Đường mỗ hiểu, lúc trước vì chiến niệm, ta và hắn cũng từng nhiều lần tranh chấp, nhưng tranh chấp chỉ vì gia quốc, tuyệt đối không phải oán trách. Tần thừa kế lần này tránh né, lại không phải chuyện may của quốc gia. Đạo Chương hiền đệ, Võ Thụy doanh không thể dễ dàng đổi tướng, Thái Nguyên không thể mất, những chuyện này đều rơi vào vai phải..."
"...Đường huynh đã nói như vậy, Yến mỗ cùng Đường huynh, cùng tiến cùng lui..."
Trong lửa than thiêu đốt, Yến Chính đang đứng dậy cáo từ, Đường Sát liền đưa hắn ra ngoài, trong sân bên ngoài có phủ tuyết trắng, cảnh sắc tươi đẹp. Sau khi nói chuyện với nhau, Yến Chính cười nói: "Năm nay tuyết lớn, sự tình cũng nhiều, chỉ hy vọng năm sau thái bình, cũng coi như lễ mừng tân phong."
"Đăng ký Triệu Phong Niên, hi vọng như vậy." Đường Sát cũng chắp tay cười cười.
Hắn tiễn Yến Chính ra cửa, rồi vòng trở lại, dưới mái hiên ngoài thính đường đã có một vị lão nhân khác bưng chén trà nhìn tuyết, đây là phụ tá trong phủ của hắn, Đại Nho Hứa Hướng Huyền.
"Cùng tiến cùng lui, nói đến khẳng khái, Yến Đạo Chương này là một tên không xương a."
"Mong hắn đưa cho Thái sư những lời này..."
Trong triều đình, Yến Chính Phong bình luận rất tốt, một mặt tính cách ngay thẳng, mặt khác xưa nay cũng có quan hệ với những người tài hoa như Đường Nghiêm, nhưng trên thực tế hắn lại là quân cờ của Thái Kinh. Ngày thường nghiêng về chủ và phái, thời khắc mấu chốt, đơn giản chỉ là người truyền lời nói mà thôi.
"Vừa rồi, Cảnh đại nhân phái người truyền lời tới, bên phía Quốc công gia cũng có ấp úng, chuyện lần này, xem ra hắn không muốn ra mặt rồi..."
"Thu phục Yến vân, công thành thân lui, Sở Quốc Công đã có tên trước mặt, không xuất đầu cũng là chính lý."
Hai người hàn huyên vài câu, lại là một hồi trầm mặc, trong phòng bùng lên một đốm lửa than, bên ngoài tuyết lạnh buốt. Đường Túc nhìn cảnh tuyết này một lát, thở dài.
"Mùa đông còn chưa qua mà..." Hắn nhắm mắt lại, thở ra một hơi khí trắng.
"Kinh Trập đã đến rồi..."
Thân thể trần trụi...
Trên người Tiết Trường Công quấn đầy băng vải, ngồi trên ghế, trên đầu tới, là hai tên cấp trên trong quân đến thăm hắn. Một gã Hồ đường, một gã Thẩm Ngọc, đều là cao tầng trong Nhật Quân. Hắn đã nói chuyện một lát.
"...Bây giờ, chiến tuyến của nữ chân nhân đã rút lui, sự tình trong thành phòng thủ đã có thể nghỉ ngơi một chút. Mặc dù vị trí của Tiết huynh đệ rất quan trọng, nhưng lúc này cứ yên tâm tu dưỡng, không đến mức làm hỏng chuyện."
"... Chỉ cần hòa đàm chấm dứt, mọi người cuối cùng có thể thở phào một hơi, Tiết huynh đệ lần này nhất định sẽ nắm công lớn, là tràng đấu phú quý trời sanh a. Đến lúc đó, trong nhà Tiết huynh đệ những thứ này, đều phải đổi rồi."
"Hàn gia tiểu hộ, đều dựa vào chư vị Thượng Quan cùng huynh đệ nâng đỡ, đưa tới đồ vật, lúc này còn chưa rõ ràng. Một hồi đại chiến, hài cốt huynh đệ chưa lạnh, nhớ tới việc này, Tiết mỗ có chút băn khoăn trong lòng." Tiết Trường Công có chút suy yếu cười cười.
Hồ Đường khoát tay áo: "Ai, không phải nói như vậy, võ nhân chúng ta, công danh lấy từ trên đao, trên thắt lưng quần buộc đầu người. Huynh đệ dưới đất không có phúc phận, may mắn sống sót, nên ăn uống ngon lành., Những thú vui nên hưởng thụ đều phải cho nó hưởng thụ. Đám người đọc sách nghe xong lại mắng ta, nhưng trong quân chính là như vậy đấy, Tiết huynh đệ quan tâm tới thủ hạ huynh đệ, đây là chuyện tốt, những thứ nên hưởng thụ, một phần cũng đừng để mất. Như vậy, huynh đệ tốt nhất là theo ngươi liều mạng."
Thẩm Ngọc cười nói: "Lần này nếu như có thể còn sống, thăng quan phát tài, không nói chơi, đến lúc đó, Tiết huynh đệ, Thập Lục lâu ngươi phải mời, huynh đệ cũng nhất định đến, ha ha..."
Bọn họ tất nhiên là chính lý, Tiết Trường Công cười cười, gật đầu đồng ý: "Chỉ là... Chỉ là, tình huống ngoài thành bây giờ thế nào rồi? Ta nằm giường mấy ngày, nghe người ta nói chút ít vụn vặt... Nói chung cũng không thể tin hoàn toàn, nếu sĩ khí chúng ta yếu đi, nữ chân nhân lại đến, thế nhưng đại họa ngập trời... Mặt khác, nghe nói tướng công tiểu chủng xảy ra chuyện, cũng không biết cụ thể thế nào..."
"Tây quân là đàn ông, khác với những người bên ngoài thành chúng ta." Hồ Đường lắc đầu, "Trận chiến cuối năm trượng lĩnh, tướng công nhỏ bị trọng thương, đích thân dẫn binh sĩ xung kích vào tông vọng, cuối cùng bêu đầu bị giết, dưới tay hắn có không ít thân vệ kỵ binh, vốn có thể trốn thoát., Nhưng vì cứu thi thể tướng công của tiểu chủng, liên tục xông trận năm lần, một lần cuối cùng, chỉ còn sót lại hơn ba mươi người, tất cả đều bị trọng thương, nhân mã đều đỏ rực, cuối cùng toàn quân bị diệt... Tướng công lão cũng là kiên cường, nghe nói trong quân có tin tức., Tiểu chủng tướng công xua quân mà đến, từng phái người mời kinh thành xuất binh quấy rối, về sau đại bại, đã từng để thân binh cầu viện, thân binh tiến vào thành, lão phu tướng công liền đem bọn họ giữ lại... Hiện giờ nữ chân đại doanh bên kia, tiểu chủng tướng công tính cả mấy trăm người xung trận đầu, đều bị treo ngoài trướng, bên ngoài thành hòa đàm, việc này vì một trong số đó... "
"Nghe có người nói, tiểu chủng tướng công chiến đấu đến chết trận, vẫn tin tưởng lão nhân chủng tướng công hội lĩnh binh tới cứu, trên chiến trận mấy lần dùng lời này cổ vũ sĩ khí. Nhưng đến cuối cùng, trong kinh quân năm quân không động." Thẩm Ngọc thấp giọng nói: "Cũng có thuyết pháp, tướng công tiểu nhân sau khi nhìn trận tông không kịp đào tẩu, liền đã biết được kết quả, chỉ nói dối chút, lừa gạt đám người mà thôi..."
Trầm Dục dừng một chút: "Sau khi tướng công loại nhỏ chết đi, Vũ Thụy doanh xua quân mà đến, sau đó mấy nhánh quân như Võ Thắng Võ Uy đều đã tới, Trần Ngạn Thùy, Phương Luyện, Lâm Hạc Đường dưới trướng hơn mười vạn người đẩy mạnh... Kỳ thật, nếu như không có một kích của Tây quân, chuyện này hòa đàm, e rằng cũng sẽ không nhanh như vậy..."
Gần một tháng thủ thành, sự tình bi tráng, cũng đã gặp qua rất nhiều, nhưng lúc này nói tới việc này, trong phòng vẫn có chút trầm mặc. Một lát sau, Tiết Trường Công vì thương thế ho khan vài tiếng, Hồ Đường cười cười.
"Nói đến quân công, đám người thôn Hạ kia đã đánh lui Quách Dược sư, bây giờ lại ở ngoài thành đối đầu với nữ tử thật, nếu luận công ban thưởng, nói không chừng là công lao lớn nhất."
Trầm Dục giảm thanh âm thấp xuống: "Quốc triều xưa nay thống trị quân đội lấy văn thần cầm đầu, chúng ta ở trong quân, bị cản trở đếm không xuể, kết quả là mọi người đánh không lại, nói là tướng sĩ vô năng, võ tướng chúng ta có miệng không chối được. Tần Thiệu Khiêm... Hắn là nhi tử của tướng quân bên phải, làm việc tự nhiên không bị ràng buộc, cho nên có thể đại bại oán quân. Đây là chuyện tốt, nhưng tóm lại... tóm lại, có thể thắng cũng là chuyện tốt..."
"Bọn họ ở ngoài thành cũng không dễ." Hồ đường cười nói: "Quân đội Hạ thôn, nói là do Võ Thụy doanh cầm đầu, trên thực tế quân đội ngoài thành đã sớm bị đánh tan, hôm nay một mặt giằng co cùng nữ nhân, một mặt xé da. Mấy tên Chỉ huy sứ, Trần Ngạn lạt, Phương Luyện, Lâm Hạc Đường, ai là đèn cạn dầu., Bên ngoài Trần binh bọn họ, mỗi ngày chạy tới Võ Thụy doanh đòi người, phía trên muốn, phía dưới cũng muốn, phái huynh đệ của bọn họ ra ngoài thuyết phục. Đám người Hạ thôn này, ít nhiều là đánh ra chút xương cốt, có bọn họ làm xương cốt, đánh nhau cũng không đến mức khó coi, mọi người không ai, đều muốn mượn gà chọi trứng ah..."
"Trước mắt chúng ta còn chưa tiếp xúc với bên ngoài thành, đợi đến khi nữ chân nhân rời đi, sợ là cũng sẽ có chút ma sát lui tới. Tiết huynh đệ mang theo người là tiêm tử trong Nhật Quân, chúng ta đối đầu chính diện với nữ chân nhân, bọn họ ở ngoài thành chu toàn, đánh chính là Quách Dược Sư, ai càng khó, thật đúng là khó nói. Đến lúc đó, đội ngũ trong kinh của chúng ta, không ỷ thế hiếp người, quân công ngược lại vẫn còn, nhưng cũng không thể hạ xuống uy phong a..."
"Cũng không cần lo lắng quá mức, bọn họ đang ở ngoài thành phiền phức còn chưa xong đâu. Đôi khi, mộc Tú trong rừng không phải chuyện tốt, được lợi a, ngược lại còn có người phát tài lớn tiếng..."
Mấy người nói về sự tình ngoài thành, ngược lại cũng không coi là hả hê gì, chỉ là vì tranh công, ma sát đều là chuyện thường, trong lòng lẫn nhau đều có chuẩn bị mà thôi.
Đánh xong người bình thường, đánh thắng là dừng ở đây. Đối với bọn họ, đánh xong rồi, rất nhiều chuyện sau này đều có thể đoán được. Đối với việc đánh bại đội ngũ của Quách Dược Sư, trong lòng bọn họ hiếu kỳ, nhưng dù sao chưa từng gặp qua, cũng không rõ rốt cuộc có bộ dạng gì. Bây giờ nghĩ lại, nghĩ lại, thì thấy thế nào., Bọn họ cùng nữ chân nhân giằng co, cuối cùng vẫn chiếm tiện nghi một kích của Tây quân, nếu thật sự đánh nhau, bọn họ cũng tất nhiên là tan tác. Chỉ là đối mặt với hơn mười vạn người ngoài thành, Quách Dược sư lại đi, cho dù nữ chân nhân có thể thắng, sau khi chứng kiến sự chống cự của Biện Lương, ý nghĩa cũng không lớn, bọn họ nghị luận chuyện này, trong lòng cũng thoải mái hơn một chút.
Dù sao, tranh cãi thật sự, nội tình vẫn nằm trong tay những đại nhân vật kia. Thứ bọn họ quan tâm chỉ là vài phần lợi ích mà thôi.
nghị luận như thế một hồi lâu, Tiết Trường Công dù sao cũng bị thương, hai người cáo từ rời đi, cũng từ chối đưa tiễn Tiết Trường Công. Ngoài cửa viện nhìn ra ngoài, là mây đen bao phủ giá rét, giống như sự thật chưa từng phủ bụi bặm.
Trở lại hậu viện, nha hoàn lại nói cho hắn biết sư cô nương đang tới.
Trong phòng ngủ, sư phụ cầm một số dược liệu quý báu, lại đây nhìn Hạ Lôi Nhi còn đang nằm bất động trên giường, hai người nhỏ giọng nói. Đây là lần thứ hai nàng tới đây sau vài ngày tĩnh chiến.
Chiến sự ngừng, bắt đầu hòa đàm. Sư phụ ở trong doanh trại bị thương hỗ trợ, cũng đã kết thúc một đoạn, với tư cách là hoa khôi bắt đầu nổi giận trong kinh thành, sau khi bận rộn trong quân một thời gian ngắn, thân hình của nàng càng lộ ra gầy gò, nhưng đoạn kinh nghiệm kia cũng đã tích lũy cho nàng càng nhiều danh khí hơn. Thời gian mấy ngày nay, chắc hẳn trôi qua cũng không nhàn rỗi, cho nên trên mặt nàng vẫn như cũ mang theo một chút mệt mỏi.
Mặc dù đã quá giận, địa vị sư phụ trong lầu lăm cùng Hạ Lôi nhi vẫn như cũ là cách thiên địa, nguyên nhân nàng tới đây xem Hạ Lôi nhi, Tiết Trường Công cũng không rõ ràng. Đoạn thời điểm trước mắt vẫn là thời điểm cho võ nhân ăn hương, nhưng dù vậy, Tiết trưởng công hắn cũng không xứng với hoa khôi như vậy, bởi vậy hắn cũng không suy nghĩ nhiều. Đợi đến khi sư phụ đi ra, hai người chào hỏi nhau, hàn huyên vài câu.
Tiết Trường Công nhớ lại danh tiếng của Sài Lâu, nhịn không được hỏi sư phụ vài câu về chuyện này —— mấy vị thiên tướng, mấy người cấp phó tướng lén lút nghị luận, còn chưa có khả năng nhìn thấu thời cuộc, nhưng bên trong Lẫm Lâu tiếp đãi các đại quan, các nàng là biết nhiều hơn.
"... Nghe giọng điệu mấy vị đại nhân trong triều, chuyện nghị hòa, không cần phải lo lắng, Tiết tướng quân yên tâm." Sau khi trầm mặc một lát, sư phụ nói như thế, "Ngược lại ủng hộ quân đội chiến công lần này, mong rằng tướng quân thăng chức rất nhanh, không nên phụ muội muội ta mới đúng."
Lý sư sư thời gian cũng không dư dả, nói xong, cũng rời khỏi nơi này. Xe ngựa đi qua con phố dài tích tuyết, thành thị chung quanh thỉnh thoảng truyền vào, vén rèm lên, những tạp âm này phần lớn là khóc thút thít, mọi người gặp gỡ Đạo Tả tướng nói vài câu., Không nhịn được mà thở dài, mơ hồ còn có tiếng than, có người qua đời vì gia môn treo một tấm vải trắng nhỏ, hài tử ngơ ngẩn chạy qua đầu đường. Trong cửa hàng thợ rèn nửa khép nửa, một đứa bé vung vẩy thiết chùy, đơn điệu đả kích, đều không thể hiện ra cái gì sinh khí.
Mấy ngày nay, thời gian như đang chảy trong nước bọt.
Những tin tức như Tiết Trường Công nói, đơn điệu mà lạc quan, nhưng sự thật tự nhiên cũng không đơn giản như vậy. Một trận chiến, chết hơn mười vạn người, có đôi khi, đơn thuần thắng bại hầu như không còn quan trọng, chân chính làm cho người ta xoắn xuýt chính là trong những thắng bại này, mọi người không rõ ràng một ít bi tráng hay vui sướng, tất cả cảm tình, cơ hồ đều không thể đơn thuần tìm được ký thác.
Chiến sự còn chưa xong, các loại hỗn loạn sự tình đã bắt đầu.
Trong triều đình, từng vị quan lớn âm thầm vận hành, lén lút cấu kết, tâm cơ. Huân lâu tự nhiên không cách nào thấy rõ ràng những điều này, nhưng rất dễ tìm được manh mối trong âm thầm. Ý chí của Thái thái sư, ý chí bệ hạ, ý chí của Sở quốc công., Ý chí hai bên, ý chí của chủ và phái... Dòng sông ngầm chảy xuôi, những thứ này mơ hồ trở thành chủ thể, về phần những người đã chết kia, ý chí của bọn họ cũng không quan trọng, tựa hồ, chưa từng quan trọng.
Sư phụ cũng là người hiểu rõ các loại nội tình, nhưng chỉ có lần này, nàng hi vọng tại trước mắt, ít nhiều có thể có một chút đồ vật đơn giản, nhưng là tất cả mọi chuyện xâm nhập suy nghĩ qua, những vật kia, tất cả đều không còn tồn tại.
Tây quân hùng hồn dõng dạc, hiện giờ đầu lâu trong số các chủng sư còn treo ở đại doanh của Nữ Chân, chuyện hòa đàm trong triều bây giờ không cách nào nghênh đón hắn trở về. đàm phán giữa Lý Tích đại nhân và tông vọng càng thêm phức tạp, tình huống gì cũng có thể xuất hiện., Nhưng ở sau lưng, các loại ý chí hỗn tạp, làm cho người nhìn không ra cái gì kích động. Trong trận chiến thủ thành, phủ Hữu tướng phụ trách điều phối hậu cần điều phối, tập trung đại lượng nhân lực thủ thành, bây giờ lại bắt đầu yên lặng, bởi vì trong không khí, mơ hồ có chút manh mối bất tường.
Đại mau của quân đội Hạ thôn lúc đầu truyền đến khiến người ta phấn chấn kích động, nhưng đến lúc này, các loại lực lượng đều vươn tay về phía đội ngũ này. Mười mấy vạn người ngoài thành còn đang giằng co cùng nữ tướng quân, doanh địa của Hạ thôn quân., Mỗi ngày đã bắt đầu kéo da, hôm qua truyền đến tin tức, thậm chí còn xuất hiện một lần chém giết quy mô nhỏ. Căn cứ theo các đại nhân đến Xuân Lâu nói, những chuyện này, rõ ràng là có lòng người khơi mào sau lưng, không để các binh tướng của Võ Thụy doanh thống khoái như vậy.
Mà người hữu tâm trong đó, cũng không chỉ có hơn mười vạn người ở ngoài thành. Mạng lưới tin tức của que lâu có thể mơ hồ cảm giác được, trong thành bao gồm cả Thái thái sư, ý chí của những người này, cũng sớm đã đi ra ngoài thành.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Đối với những xúc tu cùng mạch nước ngầm sau lưng, hơn vạn quân đang giằng co với nữ chân nhân, cũng không có phản kích kịch liệt. Bọn họ cũng không có cách nào kịch liệt. Cách nhau một tường thành cao, lầu lăm từ đó cũng không cách nào thu được quá nhiều tin tức., Đối với sư phụ mà nói, tất cả ám phun phức tạp đều như trôi qua bên người. Đối với đàm phán, hưu chiến, đối với giá trị cùng ý nghĩa của tất cả người chết, nàng bỗng nhiên đều không thể đơn giản tìm được nơi ký thác và quy y.
Nàng cẩn thận nhìn mấy thứ này. Nửa đêm lúc mộng, nàng cũng có chút mong chờ, lúc này trong Võ Thụy doanh, dù sao còn có sự tồn tại của người mà nàng biết, với tính cách của hắn, chắc sẽ không ngồi chờ chết đâu. Sau khi gặp lại, sau này sẽ gặp lại., Hắn nhiều lần làm ra rất nhiều thành tích bất khả tư nghị, lần này nàng cũng hi vọng, sau khi tin tức được đưa lên, có lẽ hắn đã phản kích lại, cho tất cả những người lộn xộn này một bạt tai sắc bén -- mặc dù hy vọng xa vời, ít nhất bây giờ nàng còn có thể chờ mong một phen.
Nàng ngồi xe ngựa trở lại tầng thứ sáu, nghe được một tin tức đặc biệt.
"Trúc Ký bên kia, Tô công tử vừa mới tới, giao cho bọn ta vài thứ."
Mẹ Lý Uẩn gọi nàng qua, cho nàng một quyển sổ nhỏ, sư phụ thoáng lật xem, phát hiện bên trong có ghi chép một số chuyện xảy ra trên chiến trường, ngoại trừ chiến đấu ở Hạ thôn, còn có Tây quân, những người trong quân đội khác phần lớn đều giản dị và mạnh mẽ, thích hợp với chuyện tuyên truyền.
"Thật ra mấy ngày trước trong thẻ trúc đã bắt đầu sắp xếp đọc sách rồi, nhưng mẫu thân có thể nói với con một câu, tiếng gió không đúng lắm, một bảo vật này ép không đè, con cũng không rõ lắm. Con có thể giúp bọn họ nói một chút, con không quan tâm."
Lý Uẩn rót cho nàng một chén trà ấm tay, thấy sư sư ngẩng đầu lên nhìn nàng, ánh mắt bình tĩnh lại phức tạp, liền cũng thở dài, quay đầu nhìn cửa sổ.
"Chuyện của những đại nhân vật này, ta và ngươi đều khó mà nói." Nàng ngồi xuống cái ghế đối diện, ngẩng đầu thở dài: "Lần này Kim nhân xuôi nam, trời đã đổi rồi, sau này ai nói cũng không hiểu, ai cũng không hiểu a... Trong kinh thành mấy năm nay, có người lên tiếng, cũng có người mấy chục năm huy hoàng., Xưa nay chưa từng có, nhưng mỗi lần có đại sự, chắc chắn sẽ có người xuống dưới, nữ nhi, con biết, đều ở trong cái bố cục này. Lần này a, mẫu thân ta không biết ai dưới ai, nhưng mọi chuyện đều sắp tới, chắc chắn..."
Sư phụ cầm quyển sách, hơi trầm mặc.
"Không nói những thứ này nữa." Lý Uẩn khoát tay áo, sau đó hạ thấp giọng nói: "Ta nghe nói, Ninh công tử lén lút trở về kinh, đang âm thầm gặp người khác, những thứ này chắc chắn là bút tích của hắn. Ta biết ngươi ngồi không yên, thả ngươi một ngày nhàn rỗi, đi tìm hắn đi. Rốt cuộc hắn muốn thế nào, Tần đại nhân ở phủ Hữu Tướng sẽ thế nào, nếu hắn có thể cho ngươi một lời chắc chắn, trong lòng ta cũng có thể yên tâm hơn một chút..."
Trong mắt sư phụ sáng lên, qua một lát, đứng dậy cúi đầu tạ ơn, sau khi nói lời cảm tạ, lại hỏi địa phương, đi ra ngoài.
Xe ngựa chạy qua bên đường Biện Lương, Tiểu Tuyết dần dần rơi xuống, sư phụ phân phó xa phu mang theo nàng đi tìm mấy chỗ, bao gồm chi nhánh của thẻ trúc, Tô gia, thời khắc hỗ trợ, xe ngựa chuyển qua cầu nhỏ bên cạnh Lâu Văn Hội Lâu, rồi ngừng lại.
Sư phụ mặc áo trắng xuống xe ngựa, trên lầu hai, một cửa sổ đèn lồng vàng đang sáng, Ninh Nghị đang ngồi ở đó, lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ. Hắn để râu, thần sắc yên tĩnh, lạnh nhạt, tựa hồ cảm nhận được ánh mắt phía dưới. Hắn quay đầu lại, thấy cô gái bên dưới xe ngựa đang buông mái che đầu xuống. Bông tuyết đang chậm rãi rơi xuống.
Trên lầu tựa hồ có người tiến vào phòng, Ninh Nghị nhìn bên kia đứng lên, lại quay đầu nhìn sư phụ một chút. Gã đóng cửa sổ lại, bóng cắt mơ hồ trong cửa sổ nghênh đón khách nhân, sau đó chỉ còn ánh đèn nhàn nhạt.
Chạng vạng tối, sư phụ xuyên qua đường xá, đi vào trong tửu lâu...