Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời điểm bóng đêm dần dần lặn xuống, Long Đống đã chết.
Thi thể cụt tay của hắn bị treo trên cán cờ, thi thể bị đánh cho thân thể không còn mảnh da, máu từ trên người hắn nhỏ xuống dần dần ở trong gió đêm ngưng kết thành băng lăng màu đỏ.
Phần lớn mấy tên tướng lĩnh còn lại bị treo ở cột cờ cũng đều như thế.
Trong doanh địa của oán quân và Hạ thôn, ánh lửa cũng đang bùng cháy chiếu rọi mọi thứ trong màn đêm. Hơn một ngàn tù binh bị oán quân bắt được đã bị vây quanh cách cột cờ không xa, đương nhiên bọn họ không có đống lửa và lều trại, trong đêm hôm nay., Chỉ có thể ôm đoàn sưởi ấm, không ít người bị thương trên người, dần dần cũng bị đông chết. Thỉnh thoảng trong ánh lửa sẽ có binh sĩ oán quân lôi ra một hoặc là mấy tên tù binh không an phận, đánh chết hoặc chém giết bọn họ, tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn trong đêm.
Quân phòng thủ Hạ thôn, xa xa, trầm mặc quan sát hết thảy.
Đám người Ninh Nghị không có an giấc, Tần Thiệu Khiêm và một ít tướng lĩnh chỉ huy đang thương nghị đối sách trong một căn phòng, thỉnh thoảng y liền đi ra ngoài đi dạo một chút, nhìn xem. Ánh lửa ban đêm giống như dòng sông chảy xuôi ở hậu thế, ở một bên doanh địa, hôm trước có một số người đã tiến hành xây dựng và gia cố, còn những chuyện ở phía trước oán trách quân doanh cũng có thể mơ hồ nhìn thấy.
Sắc đẹp mang nước trà đi vào, lúc đi ra, đứng bên cạnh Ninh Nghị. Mấy ngày liền, bên ngoài Hạ thôn đánh nhau vô cùng vui vẻ, nàng ở bên trong hỗ trợ, phân phát vật tư, an bài thương viên, xử lý các loại việc tỉ mỉ., Cũng là bận không thể chi trả, rất nhiều lúc còn phải sắp xếp cho đám người Ninh Nghị sinh hoạt, lúc này thiếu nữ cũng dung nhan tiều tụy, có chút mệt mỏi. Ninh Nghị nhìn nàng một chút, cười với nàng một cái, sau đó cởi áo khoác trên người nàng, thiếu nữ liền lui về phía sau một bước, liên tiếp lắc đầu.
"Không lạnh, cô gia, ngươi mặc vào."
Thần sắc của nàng kiên quyết, Ninh Nghị cũng không miễn cưỡng nữa, chỉ nói: "Nghỉ ngơi sớm một chút."
xinh đẹp gật gật đầu, nhìn về phía xa xa nơi oán doanh địa, lại đứng trong chốc lát: "Cô gia, những người kia bị bắt rất phiền phức sao?"
Nàng không hiểu được chiến sự đến tận đây, các loại biến hóa đại biểu cho ý nghĩa và trình độ, chỉ là hôm nay cũng chỉ nói ra những chuyện đã xảy ra, cũng cảm nhận được cảm xúc đột nhiên chìm xuống trong doanh địa —— trong bầu không khí vốn căng thẳng tới cực điểm, đương nhiên đây cũng không phải là chuyện tốt.
Ninh Nghị suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn cười nói: "Không sao đâu, có thể giải quyết."
Lần này nữ chân nhân xâm lấn phía nam, vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng sự tình phát triển đến hôm nay, rất nhiều điểm mấu chốt cũng đã có thể thấy rõ ràng. Cuộc chiến Biện Lương đã đến thời khắc quyết sinh tử —— mà duy nhất cơ hội quyết đấu sinh tử này, cũng là tất cả mọi người đều một phần giãy dụa đi ra.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Ninh Nghị không phải là một phái cứng rắn tin tưởng hy sinh tinh thần vì nước, rất nhiều chuyện, hắn đều là cực kỳ biến đổi. Nếu nói vì nước mà trả giá, Võ Triều này trong lòng hắn có bao nhiêu cảm giác, cũng khó mà nói rõ. Nhưng mà, từ lúc đầu vách tường kiên cố Thanh Dã, đến sau này thu nạp binh lính tan hoang, tranh quyền đoạt lợi cướp bóc Mưu Đà phiên, lại đến tử thủ Hạ thôn. Hắn đi tới đây, chẳng qua là vì đây là phương pháp duy nhất phá cục.
Hắn không hiểu binh sự, đối với chiến trường, trước mắt có chút hiểu biết, nhưng bất quá chỉ là kiến thức nửa vời mà thôi. Nhưng có một điều hắn minh bạch, nhìn trước nhìn sau, sau lại nghĩ tới mưu lợi, người quen biết hại, không làm được chuyện gì, rất nhiều tướng lĩnh của Võ Triều đều như thế., Đại thần như thế, rất nhiều người là như thế, biết khó mà lui, trong rất nhiều chuyện, kỳ thật không phải là một thói quen tốt. Khi nữ chân nhân đem tính mạng lên, Võ Triều Nhân bày ra tính mệnh, chưa chắc sẽ thắng, nhưng người không muốn giữ mạng, thì vĩnh viễn không thể thắng.
Cho dù là chiến tranh hay là làm việc, ở tầng cao nhất, đánh cược mạng sống chỉ là điều kiện tiên quyết cơ bản nhất mà thôi.
Cho nên hắn làm tất cả những chuyện có thể làm, vách tường thanh dã, lấy thư kích thích Nhan Tông vọng, cướp bóc phường lạc đà, cuối cùng hãm mình ở chỗ này. Không có đường lui đáng nói, một vạn bốn ngàn người vội vàng chỉnh hợp, hắn không kéo ra được., Mấy thứ như pháo gỗ, địa lôi, cũng chỉ có tác dụng lớn nhất trong thủ thế. Nếu như nói Biện Lương có thể bảo vệ, mà ở chỗ này, có thể mạnh mẽ chống đỡ lực lượng phòng kế của nữ chân nhân, như vậy, một đường sinh cơ duy nhất của Võ Triều có thể xuất hiện — lúc đó, có thể cùng đàm phán.
Nếu như nói là vì quốc gia, Ninh Nghị có thể đã sớm rời đi. Nhưng vẻn vẹn là vì làm chuyện trong lòng bàn tay, hắn lưu lại, bởi vì chỉ có như vậy, sự tình mới có thể thành công.
Nhưng chiến tranh dù sao cũng là chiến tranh, tình thế đã phát triển đến nước này, Ninh Nghị cũng đã vô số lần xem xét lại thế cục trước mắt, nhìn như thế lực ngang nhau giằng co, căng thành một cỗ tâm chí quân nhu, nhìn như giằng co, kì thực là sau một khắc., Ai bị hủy cũng không có gì lạ. Mà chuyện có khả năng phát sinh nhất vẫn là quân thủ hộ của Hạ thôn. Sĩ khí của hơn một vạn bốn ngàn người kia có thể chống đỡ đến mức độ nào, thậm chí trong đó bốn ngàn tinh binh có thể chống đỡ đến trình độ nào, vô luận là Ninh Nghị hay là Tần Thiệu Khiêm, kỳ thật đều không thể phán đoán chuẩn xác. Mà Quách Dược sư bên kia, ngược lại trong lòng có thể biết rõ.
Từ vị tướng lĩnh tên Long Lăng kia suất lĩnh hơn vạn người tiến hành cứu viện bên này, biết có một chuyện, đối với quân tâm hoặc có phấn chấn, nhưng một trận thất bại thảm hại, chính là một loại đả kích. Hơn nữa khi sự tình phát triển đến tình trạng trước mắt, một khi hơn ngàn tù binh bị đuổi đi công thành, quân tâm cùng nhân số người này tiêu hậu hơn một nửa, Hạ thôn phải đối mặt với chuyện này, có khả năng là tình thế khó giải quyết nhất.
Có người có kinh nghiệm chiến trường, đại khái đều có thể dự đoán được khả năng trước mắt. Mà mọi người trong sơn cốc này, mặc dù mấy ngày liên tục trong chiến đấu đã không ngừng phát triển, nhưng còn chưa đến mức không có kẽ hở để đánh. Tựa như Ninh Nghị khi Chúc Gia Trang ứng phó nhân mã Lương Sơn Trang đã nói, có lẽ ngươi sẽ không rút lui., Người bên cạnh có thể có tự tin như vậy không, ngươi đối với người bên cạnh, có lòng tin như vậy hay không. Chỉ cần ý thức được điểm này, người đều sẽ tổn thất sĩ khí.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Ninh Nghị không thể nói rõ những chuyện này với xinh đẹp, chỉ là lúc nàng rời đi, hắn nhìn bóng lưng thiếu nữ, cảm xúc phức tạp. Giống như trước kia mỗi một bước ngoặt sinh tử, rất nhiều chướng ngại hắn đều vượt qua, nhưng ở phía trước cái mịt mờ này, hắn kỳ thật đều có nghĩ tới, có thể hay không là người cuối cùng...
Hắn nhắm mắt lại, nhớ lại bóng dáng Tô Đàn Nhi trong chốc lát, thân ảnh Vân Trúc, dáng vẻ của Nguyên Cẩm Nhi, Tiểu Hống, còn có vị nữ tử tên là Thiên Nam, lấy dưa hấu làm tên, còn có một số chuyện có quan hệ với các nàng. Một lát sau, hắn thở dài, quay người trở về.
Bên dưới doanh địa, khi Mao Nhất Sơn trở lại căn lều hơi ấm, trông thấy Cừ Khánh đang mài đao. Trong căn lều nhỏ này những người khác còn chưa trở về.
"Mẹ nó... Ta hận không thể ăn những người kia..."
Tiếng kêu thảm thiết bên kia oán quân doanh mơ hồ truyền tới, trong lều không ai nói chuyện, chỉ có vang lên tiếng mài đao, lông một núi ngồi ở đó, trầm mặc chốc lát, nhìn Cừ Khánh.
"Cừ đại ca, ngày mai... Rất phiền phức sao?"
Bởi vì Cừ Khánh bị thương, một hai ngày nay đều là trạng thái nằm xuống, mà trong khoảng thời gian này Mao Nhất Sơn và hắn quen biết nhau, cũng không thấy hắn lộ ra thần sắc trịnh trọng như vậy, ít nhất vào lúc không đánh trận, hắn chỉ lo nghỉ ngơi và ngủ say, buổi tối tuyệt đối không mài đao.
Cừ Khánh không trả lời chính diện, chỉ lẳng lặng mài một hồi, một lát sau, sờ vuốt lưỡi đao, trong miệng phun ra bạch khí.
"Sợ là không dễ dàng, ngươi cũng mài giũa đi."
Hắn ném cối xay đá tới.
Mao Nhất Sơn tiếp được hòn đá, sững sờ một lát rồi quay đầu nhìn lại. Xuyên qua khe hở của túp lều, trên trời như có ánh trăng nhàn nhạt.
Một đêm dài dần qua đi.
Sắc trời tờ mờ sáng, doanh trại hai bên đều đã bắt đầu...
"Để bọn họ đứng lên đi -- "
Nương theo tiếng la hét, chiến mã chạy băng băng trong doanh địa. Hơn ngàn tù binh tụ tập đã bắt đầu bị đuổi đi, bọn họ từ ngày hôm qua bị bắt liền không tiến thêm, tại mấy chục mét trời đông lạnh đêm nay, những người có thể đứng lên đều đã suy yếu không chịu nổi, cũng có một số người nằm trên mặt đất, rốt cuộc không cách nào đứng dậy nổi.
Mấy cỗ thi thể treo trên cán cờ phía trước, trải qua đêm lạnh như băng này, đã bị đông cứng thành tượng băng thê thảm, bên trong mỏm băng mang theo huyết nhục đỏ thẫm.
"Bảo bọn họ đứng lên! Bảo bọn họ đi đi! Không dậy được thì cho ta bổ một đao..."
Oán quân đã bày trận, trường tiên vung vẩy từ phía sau đám tù binh đánh tới, ép bọn họ đi tới phía trước. Phía sau doanh trại Hạ thôn phía xa xa, từng bóng người kéo dài ra, đều đang nhìn bên này.
Hà Xán Nha quan chiến đấu, khóc lên.
Hắn là một thành viên trong hơn ngàn tù binh, nguyên bản cũng là một tên tiểu binh dưới trướng Long luyến, hôm qua oán quân đánh tới, thủ hạ của Long âu chạy trốn là ít nhất. Điều này có quan hệ nhất định cùng long sí tử chiến, nhưng chủ yếu nhất vẫn là bởi vì bại trận thật sự quá nhanh., Bọn họ chậm một bước, sau đó bao vây xung quanh. Cuối cùng đám binh lính chết trận có lẽ ít, phần nhiều là sau đó bị oán quân bao vây, vứt bỏ binh khí, đầu hàng: Bọn họ dù sao cũng không tính là người sắt, trong hoàn cảnh tuyệt vọng như vậy, đầu hàng cũng là chuyện lẽ thường.
Long liễn là sát chí lực kiệt, bị chặt đứt một cánh tay sau đó bắt lại, đâu có quen biết với vị thượng quan này, chỉ là trong lúc dời đi theo sau, trông thấy vị thượng quan này bị trói lại, kéo ra sau ngựa, cũng có thành viên oán quân đuổi theo hắn một đường ẩu đả, về sau, chính là bị trói trên cột cờ đánh chết. Hắn nói không rõ ý nghĩ trong đầu mình, chỉ là có vài thứ, đã trở nên rõ ràng, hắn biết, chính mình sẽ chết.
Hắn như vậy, dùng người bên cạnh đỡ, khóc lóc đi qua mấy chỗ cột cờ kia, đi qua bên cạnh long li, hắn còn nhìn thoáng qua. Thi thể bị đóng băng thê lương không gì sánh được, người oán quân đánh đến cuối cùng, thi thể đã hoàn toàn thay đổi, con mắt cũng đã bị đánh ra, huyết nhục mơ hồ, chỉ có cái miệng của hắn còn mở, tựa hồ đang nói cái gì, hắn nhìn thoáng qua, liền không dám nhìn nữa.
Gió gào thét thổi qua sơn cốc. Trong sơn cốc, bầu không khí khẩn trương đến gần như đọng lại, mấy vạn người giằng co, khoảng cách giữa hai bên, đang không ngừng rút ngắn trong đám tù binh đi về phía trước. Trước oán quân trận, Quách Dược sư thúc ngựa đứng trang nghiêm., Chờ đợi phản ứng của đối phương, trên bình đài Hạ thôn, đám người Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm cũng đang nghiêm nghị quan sát hết thảy, một lượng lớn tướng lĩnh cùng truyền lệnh binh đi qua trong đám người. Sau một lúc, đám cung thủ đã dựng xong mũi tên cuối cùng.
Thời gian tựa như đang trôi qua trước mắt mọi người.
Biến cố xảy ra ở nơi không có bao nhiêu người dự liệu được.
Trên toàn bộ chiến trận, hơn ngàn tù binh bị xua đuổi đi một mảnh, là nơi duy nhất có vẻ huyên náo, chủ yếu là đến từ phía sau oán quân binh quát mắng. Bọn họ một mặt vung roi xua đuổi, một mặt rút trường đao, một mặt rút ra, đem binh sĩ dưới mặt đất cũng không cách nào đứng lên một đao bổ sung. Những người này đã chết, cũng có người đã chết, cũng có người còn sống, đều bị một đao này kết quả, mùi máu tanh tràn ngập khắp nơi.
Hà Xán cảm thấy cánh tay bị kéo một cái, là tên đồng bạn cao lớn luôn đi bên cạnh hắn đột nhiên dừng lại.
Sau khi những binh lính bị bắt, tất cả bọn họ đều bị thu lại đao thương, cũng không có cung cấp cơm nước, nhưng nếu nói biện pháp khác, đơn giản chỉ là bị một sợi dây thừng buộc hai tay lại, trói buộc như vậy đối với binh sĩ mà nói, ảnh hưởng có hạn, chỉ là rất nhiều người đã không dám phản kháng mà thôi.
Hà Xán nghe thấy tên cao lớn kia nói một tiếng: "Ta không đi."
Sau đó, có âm thanh buồn bã từ bên cạnh truyền tới: "Đừng đi tiếp nữa!"
Chiến mã lao băng qua, sau đó là ánh đao, có người ngã xuống, oán quân kỵ sĩ la hét: "Đi! Ai dám dừng lại thì chết..."
Một lượng lớn người vẫn còn đi về phía trước, Hà điền nghe thấy tiếng cung tên, mũi tên bắn tới, cao gầy kia ngã xuống: "Đi ——"
Trong tiếng hô kia, đột nhiên lại có một âm thanh vang lên, lần này, âm thanh kia đã trở nên cao vút: "Các huynh đệ, phía trước là huynh đệ của chúng ta! Bọn họ đã chiến đấu tới nước này, chúng ta không giúp được, không nên kéo chân sau..."
Sau một hồi kêu gào, hỗn loạn và tàn sát bắt đầu, binh sĩ oán quân từ phía sau tiến lên, toàn bộ bản trận của bọn họ cũng đã bắt đầu tiến về phía trước, có vài tù binh còn đang tiến lên, có một số người xông về phía sau, ngã sấp xuống, tử vong bắt đầu trở nên nhiều lần, không ngừng lắc lư đi trong đám người, cách đó không xa, cột cờ cao cao, thi thể cũng lắc lư trong tầm mắt.
Khoảnh khắc hỗn loạn phát sinh, Quách Dược Sư ra mệnh lệnh đẩy mạnh. Hạ thôn, Ninh Nghị chạy vài bước lên tháp canh gác bên rìa bình đài. Một khắc sau, y hô vài câu với bên dưới, Tần Thiệu Khiêm hơi sững sờ sau đó cũng đột nhiên phất tay. Trên chiến trường cách đó không xa, Nhạc Phi giơ trường thương.
Bên ngoài doanh địa, Mao Nhất Sơn đứng sau bức tường doanh trại, từ xa nhìn xem tất cả giết chóc. Tay cầm đao của hắn đang phát run, hàm răng nghiến chặt đau đớn, một lượng lớn tù binh dừng lại tại vị trí đó., Hắn vừa khóc vừa hô, đao đồ phương phía sau chen chúc qua. Nhưng tất cả đều không thể tưởng tượng nổi, một khi bọn họ tới gần doanh địa, cung thủ bên mình chỉ có thể bắn chết bọn họ. Mà ngay lúc này, hắn thấy chiến mã từ phía sau chạy đi.
Có thanh âm vang lên.
"Toàn quân bày trận, dự bị..."
"Các ngươi thấy không ——" Có người hô to lên trên tháp.
Vô số binh sĩ truyền lệnh giơ cờ giục ngựa phi nhanh!
"Đó là đồng bào của chúng ta, bọn họ đang bị đám tạp chủng đồ sát! Chúng ta phải làm gì..."
"Đám hèn nhát phương bắc kia! Đến chỗ của chúng ta! Giết người nhà chúng ta! Cướp đồ của chúng ta! Các vị, tới đây rồi! Không còn đường nào nữa..."
Mao Nhất Sơn nghe thấy âm thanh này, cảm thụ được động tĩnh của toàn bộ sơn cốc, đột nhiên hiểu ra điều gì đó. Hắn kéo đao, tay run rẩy, hai mắt đỏ ngầu nhìn đồng bạn bên cạnh cười cười: "Ha ha... Ha ha..." Tiếng cười kia hưng phấn mà quỷ dị, đây có lẽ là khoảnh khắc chưa từng có trong cuộc đời của một ngọn núi lông này., Lúc trước, hắn chưa bao giờ có một khắc nào đó, cuồng nhiệt khát vọng giết địch như thế. Khi những tù binh kia bị đuổi tới đây, hắn trong lòng biết, mình chỉ có thể thủ hộ bên này, nhưng vào giờ phút này, người bên trên đã có quyết định tương phản.
Phía trên, soái kỳ to lớn đón gió phấp phới đã bắt đầu chuyển động.
Hà Xán loạng choạng đi về phía những binh sĩ oán quân đang vung đao kia. Ông ta là một trong những người sống sót trong trận chiến này, khi trường đao chặt đứt cánh tay của ông ta, ông ta ngất đi. Khoảnh khắc đó, trong lòng ông ta lại nghĩ: Ta cũng giống như Long Tướng Quân.
Lúc trước trên chiến trường, khi tất cả mọi người bị oán quân vây quanh, vị tướng quân toàn thân đầy máu kia tuyệt vọng hét lớn: "Chúng ta thua, chúng ta thua... Đừng để bị lợi dụng..." Hắn mơ hồ nghe thấy.
Một khắc trước khi mất đi ý thức, hắn đã nghe được thanh âm như trời long đất lở phía sau.
Tất cả cửa gỗ trong doanh trại Hạ thôn ầm ầm mở ra, có một đoạn binh sĩ đẩy lên vách tường đổ nát. Giờ phút này, tất cả nhược điểm của bọn họ đang lộ ra ngoài. Chiến mã của Quách dược sư dừng lại một chút, giơ tay lên, muốn hạ lệnh.
"Ngay hôm nay! Ở ngay chỗ này! Bọn họ không cần lo lắng trở về nữa! Chư vị..."
Giọng nói kia mơ hồ như sấm: "Chúng ta ăn bọn họ —— "
Phía đông doanh địa, trên mũi trường thương của Nhạc Phi hiện ra quang mang khát máu, bước ra khỏi doanh trại.
Đông Nam doanh, tướng lĩnh vì sao chí thành bước lên đầu tường, hắn rút trường đao, ném vỏ đao, quay đầu lại, nói: "Giết!"
Cửa chính, đao thuẫn bày trận, tướng lĩnh phía trước lập tức giơ đao: "Chuẩn bị đi!"
Bàng Lục An chỉ huy binh sĩ dưới trướng đẩy ngã bức tường doanh, bên ngoài tường doanh là thi thể chồng chất. Y bước qua thi thể, phía sau, có người từ lỗ hổng này đi ra ngoài, có người vượt qua tường vây, lan tràn ra.
Phía tây, Lưu Thừa Tông hò hét: "Giết -- "
"Giết!!!!"
Tiếng gào thét ầm ầm như hồng thủy vỡ đê, chỉ trong chốc lát, toàn bộ sơn dã bị chấn động, mây trên bầu trời như đọng lại, mấy vạn quân đang tràn ra chiến tuyến giằng co. Thường Thắng quân chần chờ trong chớp mắt, mà quân phòng thủ Hạ thôn lấy thế sét đánh vạn quân đã đánh tới.
Ngày hôm nay, toàn bộ hơn một vạn tám ngàn người trong sơn cốc cuối cùng cũng hoàn thành việc lột xác. Ít nhất vào thời khắc này, khi đôi mắt núi nắm chặt trường đao đỏ bừng đánh về phía địch nhân, người quyết định thắng bại đã vượt qua tất cả những gì trên lưỡi đao.
Mũi tên vô lực bay qua bầu trời, không lâu sau, hai nhánh quân đội dùng tư thái dã man nhất va chạm vào nhau...