Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thiết kỵ nứt đất, tiếng kêu giết như nước thủy triều.
"Liều mạng với bọn chúng —— "
Long Oanh cất tiếng hô to, vung vẩy Thiết Tiêu trong tay, đập một tên địch nhân ngã lăn trên mặt đất, huyết nhục bay tứ tung, càng có nhiều binh sĩ oán quân xông tới.
"Giết!"
Oán quân xung trận trong một phạm vi nho nhỏ này giống như đụng phải đá ngầm, nhưng mà thảm liệt mà dũng mãnh không ngăn nổi toàn bộ chiến trường tan tác. Phía đông, phía tây, đại lượng đám người đang chạy trốn tứ tán.
Đã không phân biệt được là thuộc hạ trước tiên đào tẩu, đội ngũ tụ tập lần này thực sự quá hỗn tạp, một mặt tinh kỳ trên chiến trường, chính là hướng oán quân xung phong. Mà vòng công kích thứ nhất nhấc lên huyết lãng, cũng đã khiến cho rất nhiều đội ngũ phá vỡ can đảm bỏ chạy, kể cả đội ngũ chung quanh bọn họ, cũng bắt đầu tán loạn chạy trốn.
Chỉ có một ít đoàn thể nhỏ, còn đang đau khổ chèo chống trong chiến cuộc như vậy, Long Lư bên này, lấy hắn cầm đầu, dẫn theo mấy trăm huynh đệ dưới trướng tập kết thành trận, Vương Truyền Vinh suất lĩnh thủ hạ hướng mặt ngoài rừng giết tới. Mã đội Nghê Kiếm Trung, bao gồm cả Phúc Lộc cùng một đám cao thủ Lục Lâm, bị cuốn vào trong cơn sóng lớn hỗn loạn này, một đường chém giết, cơ hồ trong nháy mắt liền bị tách ra.
Giống như con đường bị nước lũ cuốn tới trước mặt, trong nháy mắt, sóng máu ngập trời đã nhấn chìm tất cả.
"Lão Trần! Lão Thôi..."
Trong tiếng la giết mãnh liệt, người như thủy triều, long liễn bị thân binh, huynh đệ chen ở trong đám người, hắn mắt đầy huyết hồng, du mục tứ phía. Thất bại vẫn như thường, phát sinh quá nhanh, nhưng khi loại thất bại này xuất hiện, trong lòng hắn dĩ nhiên ý thức được rất nhiều chuyện.
"... Giết ra ngoài! Thông báo cho Hạ thôn, đừng ra ngoài -- "
"Phúc Lộc tiền bối ——"
"Chúng ta thua, có chết mà thôi ——"
"Các vị, không nên bị lợi dụng ——"
"Báo cho bọn họ, đừng ra ngoài -- "
Phía trên chiến trận, kỵ binh oanh minh lao thành viên tròn, vờn quanh long liễn suất lĩnh mảnh này là quân trận dễ làm người khác chú ý nhất. Làm tinh nhuệ trong đội ngũ oán quân, những ngày qua, Quách Dược sư cũng không để cho bọn họ xuống ngựa chiến, tham dự vào cuộc chiến công kích Hạ thôn. Tại trong thương vong thảm thiết của đại quân còn lại., Những người này nhiều lắm là kéo cung phóng tên, nhưng thủy chung vẫn phải nín nhịn một hơi. Nói theo một ý nghĩa nào đó, sĩ khí của bọn hắn, cũng đã làm hao tổn không ít trong sức thê thảm của đồng bọn, cho tới lúc này, kỵ binh tinh nhuệ này mới rốt cục phát huy ra lực lượng.
Tuyết địa mênh mông trắng xoá đã phủ đầy thân ảnh hỗn loạn, Long Lư một mặt ra sức chém giết, một mặt lớn tiếng hò hét, người có thể nghe được tiếng la cũng đã không nhiều. Lão nhân tên là Phúc Lộc cưỡi chiến mã múa song đao, ra sức chém giết ý đồ tiến lên, nhưng mỗi một bước tiến lên đều tiến tới., Chiến mã lại bị bức lui ba bước, dần dần bị dắt sang một bên. Lúc này, lại chỉ có một Mã đội nho nhỏ, do Nghê Kiếm Trung Thái Nguyên dẫn đội, nghe được tiếng rồng kêu, ở trên chiến trường thô bạo, ra sức chen qua...
Thân thể trần trụi...
"Chuyện gì xảy ra vậy..."
Buổi trưa đã qua, sắc trời âm trầm không có tán đi, Hạ thôn, binh lực thỉnh thoảng điều động, vận hành, đám người Ninh Nghị đứng trên sàn đấu, nghi hoặc về biến hóa bên quân doanh oán quân.
"... Phía sau oán quân Hiểu Lĩnh phát sinh chiến tranh..."
"... Có khả năng là có người tập kích..."
"... Quách Dược Sư chia ra..."
Phỏng đoán lộn xộn, phỏng chừng ngẫu nhiên từ phụ tá bên kia truyền đến, trong quân cũng có trinh sát và nhân sĩ Lục Lâm thâm niên, tỏ vẻ đã nghe được dưới đất có quân đội di chuyển, nhưng cụ thể là thật có viện quân đến, vẫn là kế sách của Quách Dược sư, thì không ai có thể khẳng định.
Lại nói trận địa lôi tối qua đã tạo cho Quách Dược sư không ít rung động, khiến hắn đành phải dừng lại, đây là chuyện có khả năng. Mà sau khi dừng lại, hắn rốt cuộc sẽ chọn sách lược công kích thế nào, không ai có thể sớm biết trước.
Giả bộ có viện quân đến, kế sách dẫn rắn xuất động, nếu như nói là Quách Dược Sư cố ý gây nên thì cũng không phải là chuyện gì kỳ quái.
"Thai Lương Thành bên ngoài một mảnh như thế này, còn có ai dám đến, coi ta là đồ ngốc sao!"
Động tĩnh ẩn ẩn ở một nơi không nhìn thấy được kéo dài nửa ngày, bầu không khí nặng nề cũng vẫn tiếp tục kéo dài, những người đứng sau bức tường gỗ thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về phía xa, đám binh sĩ cũng bắt đầu xì xào bàn tán. Đến buổi chiều, đám người Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm và những người khác cũng nhịn không được nói mấy câu châm chọc.
Chiến sự đến bây giờ, tinh thần mọi người đều đã căng đến cực điểm, trầm muộn như vậy, có nghĩa là địch nhân đang chuẩn bị ý đồ xấu gì đó, hoặc có nghĩa là mưa núi sắp đến phong mãn lâu, lạc quan cũng tốt, chỉ có thể thoải mái vui vẻ., Không có khả năng. Trong tuyên truyền lúc trước, Ninh Nghị nói chính là: Đối mặt với chúng ta là một đám địch nhân mạnh nhất thiên hạ, khi ngươi cảm thấy mình không chịu nổi, ngươi còn phải cắn răng gắng gượng vượt qua, so với ai cũng phải kiên trì hơn. Bởi vì nhấn mạnh như vậy, binh sĩ Hạ thôn mới có thể tinh thần một mực căng thẳng, kiên trì đến mức này.
Lúc này, ngọn lửa đã sớm đốt mặt đất và tường thành qua một lần, toàn bộ doanh địa đều là mùi máu tanh, thậm chí cũng đã mơ hồ có mùi hư thối. Mùa đông giá rét không xua đi được vẻ buồn nôn và chán ghét trong khí tức này, một đống lớn binh sĩ ôm đao thương nấp ở sau tường thành có thể tránh né các mũi tên, đám người tuần tra ngẫu nhiên chà xát hai tay, trong hai mắt cũng có vẻ mệt mỏi không che giấu được.
Bất luận oán quân trầm mặc có ý nghĩa thế nào, một khi chấm dứt trầm mặc, bên này chắc chắn sẽ nghênh đón, áp lực và sinh tử sẽ càng lớn.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Mà điều duy nhất có thể chờ mong chính là khi song phương đều đã căng thẳng đến cực hạn, bên phía đối phương, cuối cùng sẽ vì bảo tồn thực lực mà sụp đổ.
"Nếu như là quân Tây, lúc này đến cứu viện, cũng không phải là không có khả năng." Trên bình đài phía trên, Tần Thiệu Khiêm dùng củi cành gánh đống lửa. "Lúc này ở gần đây, còn có thể chiến đấu được chỉ sợ cũng chỉ có đội ngũ tiểu chủng tướng công kia mà thôi."
"Chưa hẳn tướng công loại nhỏ sẽ tới trợ giúp chúng ta." Thiên tướng Hà Chí thành đạo.
"Nếu là ta, ta sẽ phái một đội người giả mạo quân Tây, giết từ bên sườn quân doanh tới, dụ chúng ta lao ra..." Ninh Nghị nghiêng đầu, nhàm chán nói.
"Vô luận như thế nào, trước mắt cuối cùng cũng không có khả năng chủ động xuất kích..." Hàn Kính nói ra. Hắn vừa dứt lời, đột nhiên có binh sĩ xông tới: "Có tình huống, có tình huống..."
Tần Thiệu Khiêm nhận lấy kính kính, gã phụ trách quan sát binh lính chỉ vào một đầu của oán quân doanh bên kia: "Bên kia! Bên kia! Hình như có người đang xông vào quân doanh oán quân."
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn Ninh Nghị, Ninh Nghị nhíu mày, sau đó cũng đứng lên, giơ kính kính vọng nhìn về phía bên kia. Những ống kính này đều được đánh bóng bằng tay tay chân, đồ dùng thực sự không nhiều lắm, hắn nhìn lại đưa cho người khác. Xa xa, phía sau quân doanh oán quân đúng là đã xảy ra chút rối loạn.
"Lão Quách cũng gian trá giống như lập kiếp vậy!" Có người mỉm cười nhìn Ninh Nghị.
Nhưng đại đa số vẫn nhíu mày: "Làm sao bây giờ?"
"Thật hay giả đây?"
Ninh Nghị tức thì dùng ánh mắt đánh giá đám người Tần Thiệu Khiêm, Nhạc Phi, Nhạc Phi chắp tay: "Mạt tướng cho rằng đó là sự thật thì lúc này cũng chỉ có thể quan sát mà thôi."
Tần Thiệu Khiêm buông kính vọng xuống, qua hồi lâu, mới nhẹ gật đầu: "Nếu là quân Tây, cho dù ác chiến với Quách Dược Sư một hai ngày, cũng không đến mức tan tác, nếu là đội ngũ khác... Nếu thật sự có những người khác đến, lúc này đi ra ngoài, thì có ích lợi gì..."
Xung quanh bức tường doanh cũng có không ít binh sĩ nhận ra dị động ở bên kia oán quân doanh, bọn họ thò đầu ra nhìn tình hình Tuyết lĩnh, nghi hoặc và trầm mặc chờ đợi biến hóa.
Đầu Tuyết lĩnh kia, một đường chém giết mà đến, xông về phía phòng ngự của oán quân tổng cộng là hai mươi sáu kỵ binh. Toàn thân bọn họ đẫm máu mà đến, hán tử tên là Nghê Kiếm trung đã bị cắt bụng dưới bụng, hắn cầm trong tay trường thương, ôm bụng, không cho ruột bên trong rơi ra ngoài.
Trước mắt là một mảnh huyết hồng.
Binh sĩ oán quân tiến lên đón.
"Giết!" Hắn nói ra lời cuối cùng.
Hai mươi sáu kỵ binh này công kích trên mặt tuyết kéo theo một con đường máu thê thảm dài hơn mười trượng, nhìn thấy khoảng cách tới biên giới Hạ thôn, thi thể, chiến mã... tất cả bọn họ đều lưu lại nơi này...
Thân thể trần trụi...
Đồng dạng, Biện Lương thành, đây là ngày nguy cấp nhất.
Hai lần nữ chân binh sĩ đột nhiên xông vào trong thành.
Buổi chiều, sư phụ bưng một chậu máu, đang nhanh chóng đi ra ngoài, mệt mỏi như trước quấn quanh người nàng, nhưng nàng đã có thể tránh khỏi đám người thương binh bên cạnh hoặc là chạy trốn trong đám người.
"Sư sư tỷ..."
Có người đột nhiên tới, giơ tay muốn kéo nàng, nàng vô thức tránh ra, nhưng mà đối phương ngăn ở trước người nàng, thiếu chút nữa đụng phải. Ngẩng đầu nhìn lên, lại là mang theo cái túi nhỏ của Hạ Lôi Nhi.
"Ngươi..."
Trong khoảnh khắc đó, sư phụ cơ hồ có cảm giác không gian thay đổi, cách ăn mặc của Hạ Lôi Nhi vốn không nên xuất hiện trong quân doanh. Nhưng bất luận như thế nào, trước mắt, nàng đích thật là đã tìm tới.
Mặc dù mình cũng tới thanh lâu, nhưng thấy Hạ Lôi Nhi chạy tới như vậy, trong lòng sư phụ vẫn sinh ra cảm giác "Xằng bậy". Nàng bưng chậu nước đi về phía trước: "Lôi nhi, ngươi tới làm gì..."
Hạ Lôi Nhi bước nhanh theo phía sau: "Sư tỷ, ta tới tìm hắn... Ngươi có gặp hắn không..."
"Hắn..." Sư phụ lao ra doanh trướng, giội máu loãng lên, lại đi múc nước nóng mới, đồng thời có đại phu tới dặn dò nàng vài câu, Hạ Lôi Nhi vẻ mặt cầu xin lắc lư bên cạnh nàng.
"Ta không biết hắn ở nơi nào! Lôi nhi, cho dù ngươi cầm yêu bài của hắn, cũng không nên chạy vào lúc này, có biết nơi này nguy hiểm cỡ nào hay không... Ta không biết hắn ở nơi nào, ngươi đi mau..."
Xung quanh tiếng la hét ồn ào cùng thê lương tràn ngập lỗ tai, sư phụ trong lúc nhất thời cũng không tiện để ý tới Hạ Lôi nhi, chỉ mơ hồ nhớ nói với nàng vài câu như vậy, không lâu sau, nàng lại bị mệt mỏi cùng bận rộn vây quanh, chung quanh đều là máu, máu, máu, chân cụt, người chết, ong ong ong ong...
Thân thể trần trụi...
Trời sắp chiều.
Đám người Ninh Nghị đứng trên tháp nhìn xa, nhìn oán quân xua tù binh đi, tiến vào trong quân doanh.
Trước doanh địa oán quân dựng lên mấy cây cột cờ, có mấy bóng người trần truồng bị trói ở phía trên, ở chính giữa có một người cánh tay đã đứt đoạn, nhưng thoạt nhìn, mấy người còn có khí tức tạm thời.
Một vài binh sĩ oán quân vung roi đánh cho người ta máu thịt be bét, thành viên oán quân lớn giọng hét lớn về hướng Hạ thôn bên này, nói cho viện quân bên này đã bị đánh tan toàn bộ sự thật.
"Người chính giữa, chính là Long Đống..."
Có người đứng bên cạnh đám người Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm chỉ thẳng ra ngoài.
"Ta không nghĩ tới... thật đúng là có người đến..." Tần Thiệu Khiêm thấp giọng nói một câu, hai tay của y nắm chặt lan can chắn ngang phía trước tháp xa, tiếng cọt kẹt..t..ttt..tttttt vang lên.
Núi xa, gần tường, tuyết lĩnh trắng phau, mặt đất trắng xám giao nhau, xa xa là sông vàng yên tĩnh, trong Hạ thôn, mọi người thông qua doanh tường nhìn ra ngoài, tất cả mọi người đều im lặng đối mặt với cảnh tượng này. Tù binh đại khái có khoảng hơn một ngàn người, tình trạng cực kỳ thê lương., Tướng lĩnh của bọn họ chính là những người bị treo ở phía trước doanh địa. Trong thời tiết như vậy, bị bóc sạch nơi này, không bao lâu bọn họ sẽ chết đi, phía dưới không ngừng vung roi đánh, chẳng qua là để gia tăng tình hình thảm thiết mà thôi. Không thể nghi ngờ, hơn ngàn tù binh này, sau đó không lâu sẽ bị đuổi đi công thành.
Thân thể trần trụi...
Trên cánh đồng tuyết cách Hạ thôn hơn mười dặm.
Ngựa chết rồi.
Ông lão đạp tuyết tiến về phía trước, một cánh tay đang chảy máu.
Bởi vậy dọc theo con đường phía trước đều có lượng lớn người chết, máu tươi nhuộm đỏ đồng ruộng tuyết trắng. Càng đi về phía trước, người chết càng ngày càng nhiều.
Cuối cùng hắn cũng đi tới địa phương lúc trước cùng oán quân khai chiến, dãy núi, tuyết cốc, thi thể trải dài, không có người sống, cho dù có trọng thương, lúc này cũng đã bị đông cứng chết ở chỗ này. Bọn họ cứ như vậy, vĩnh viễn được lưu lại.
"A..."
Ông lão há miệng, trong cổ phát ra âm thanh vô nghĩa, bi thảm và thê lương. Không có binh sĩ huyết tính đánh không lại đối phương, có được huyết tính, phảng phất như có thể khiến người ta nhìn thấy một tia sáng, nhưng vẫn lạnh lẽo vô lực như cũ. Mà trào phúng nhất chính là, chém giết tới cuối cùng, không ngờ hắn vẫn chưa chết...
Trời xanh đất ơi... Nhưng rốt cuộc phải như thế nào mới có thể vãn hồi được thế cục này a...
Thân thể trần trụi...
Biện Lương thành, trời đã tối, ác chiến chưa ngừng.
Đầu tường bị phá, sư phụ chạy nhanh trong quang ảnh đống lửa, ôm một bao thảo dược, chuẩn bị đi tị nạn, chung quanh đều là thanh âm hô giết.
"Sư tỷ..." Âm thanh yếu ớt từ bên cạnh truyền tới, nhưng mà thanh âm kia lại biến lớn, có người chạy tới muốn kéo tay sư tỷ, sư tỷ quay người lại.
Hạ Lôi Nhi.
Nàng vẫn là bộ y phục màu xanh hoa lá không xứng với chiến trường kia, cũng không biết vì sao đến lúc này vẫn chưa có ai đuổi nàng ra ngoài, có lẽ là vì chiến sự quá kịch liệt, chiến trường quá hỗn loạn. Nhưng bất luận thế nào, sắc mặt nàng cũng đã tiều tụy hơn nhiều.
"Ngươi..." Sư phụ sửng sốt, sau đó ánh mắt đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Chạy mau!"
Nàng nhíu mày, xoay người rời đi, Hạ Lôi Nhi theo sau, cố gắng dắt tay nàng: "Sư tỷ... Làm sao... làm sao vậy... Sư tỷ, ta còn chưa nhìn thấy hắn!"
"Ngươi không gặp được hắn! Ngươi dừng lại ở đây thì sẽ không gặp được hắn! Hạ Lôi nhi, ngươi không biết hiện tại xảy ra chuyện gì sao! Ngươi có biết ngươi đang làm gì ở đây không! Ở đây người chết a! Người chết, ngươi có biết chuyện gì xảy ra hay không! Ngươi sẽ dẫn đại tướng quân gì đó! Ngươi có muốn nghĩ tới chuyện gì không! "
Trong một phen dây dưa, sư phụ cũng đành phải kéo tay nàng chạy đi, nhưng qua một lát, tay Hạ Đình trầm xuống, sư phụ dùng sức kéo nàng: "Ngươi còn đi không..."
Các nàng lại đi thêm vài bước, có lẽ trong miệng Hạ Lôi nhi đang nói: "Không phải..." Khi sư phụ quay đầu lại nhìn nàng, Hạ Lôi Nhi đã ngã xuống đất.
Một mũi tên từ bên cạnh bắn sang, xuyên qua bụng của nàng, máu đang chảy ra. Hạ Lôi Nhi hình như bị dọa sợ rồi, nàng một tay sờ sờ máu: "Sư tỷ, sư tỷ..."
Cô nằm dưới đất.
Sư phó mấy ngày nay thấy các loại thương thế, cơ hồ vô thức liền ngồi xổm xuống, đưa tay sờ vào vết thương kia, trước đó tuy nói nhiều, nhưng trước mắt cũng đã không có cảm giác: "Ngươi, ngươi nằm xuống, không sao, không sao đâu, không có chuyện gì đâu..." Nàng đưa tay xé quần áo của đối phương, sau đó lấy kéo từ trong ngực, bình tĩnh nói.
"Sư tỷ, không phải... Ta không phải..."
"Đừng nghĩ tới những chuyện khác nữa, Lôi nhi..."
"Ta muốn tìm ra hắn, ta muốn nhìn lại hắn, có phải hắn không thích ta hay không..."
"Lôi nhi! Đừng nghĩ nhiều như vậy, Tiết Trường Công vẫn còn..."
"Ta có hài tử... "
"Trước hết ta phải nghĩ biện pháp cầm máu cho ngươi đã..."
Nàng nói tới đây, trong đầu vang lên ong ong, quay đầu lại nhìn Hạ Lôi Nhi: "Cái gì?" Trong giây lát này, ý nghĩ trong đầu sư phụ hỗn tạp, điều đầu tiên nàng nghĩ đến, dĩ nhiên là "Là hài tử"., Nhưng cho dù là ở Lẫm Lâu, không phải người trong sáng, cũng không phải tùy tùy tiện là tiếp khách. Cho dù tiếp khách, cũng có đủ biện pháp không để cho hài tử của mình mang thai. Càng có nhiều thứ, vào lúc này mà đập vào trong đầu, làm cho nàng có chút tiêu hóa không nổi.
"Là hài tử của hắn, ta muốn có hài tử của hắn, thật sự là của hắn..." Hạ Lôi Nhi cười cười: "Sư sư tỷ, ta chỉ nói cho ngươi biết, ngươi đừng nói cho hắn biết..."
Trên chiến trận, cục diện hỗn loạn, mấy tháng qua, kinh thành cũng là thế cục xơ xác tiêu điều. Quân nhân bỗng nhiên ăn hương, đối với một đôi như Hạ nhi và Tiết Trường Công, vốn cũng chỉ nên nói là bởi vì thời cuộc mà cấu kết với nhau, vốn nên như vậy. Sư phụ rất rõ ràng, nữ nhân ngốc này rất không thức thời, không biết nặng nhẹ, trong chiến cuộc như vậy còn dám cầm điểm tâm tới, rốt cuộc là dũng cảm hay là ngu xuẩn đây?
Trong nháy mắt này, không biết tại sao, nàng cái gì cũng không hiểu. Trước kia Hạ Lôi nhi tìm được nàng ở lầu canh, khi nói về chuyện này, nàng thầm nghĩ: "Ngươi muốn tìm hắn, thì đi chiến trường đi." Nhưng nàng nói: Ta có hài tử của hắn...
Nàng đã có hài tử, nhưng hắn không đến thăm nàng, nàng muốn đi trên chiến trường tìm hắn, nhưng nàng đã có hài tử, nàng muốn nàng giúp đỡ tìm kiếm, nhưng là nàng nói: Chính ngươi đi đi.
Vì vậy, nàng liền tới...
Sư tỷ, ta chỉ nói cho ngươi biết, ngươi đừng nói cho hắn biết...
Máu tươi chảy ra từ bụng nhỏ dính trên tay.
Suy nghĩ như bị kẹt lại.
Sư phụ ở trong chiến trường như vậy đã liên tục hỗ trợ rất nhiều ngày, nàng đã từng thấy các loại chết thê lương, đã nghe rất nhiều thương binh kêu thảm, nàng đã thích ứng tất cả, ngay cả hai tay ký tình cũng bị chém đứt, thảm kịch như vậy xuất hiện trước mặt nàng, nàng cũng có thể bình tĩnh băng bó đối phương xử lý, sau đó mang về trắc lâu trị liệu. Nhưng giờ khắc này, rốt cuộc có thứ gì xông lên, không thể thu thập.
"A..."
Nàng quỳ xuống, mở to miệng, phát ra tiếng khóc, như vậy qua nửa ngày, trong lòng nàng đã chất đống rất nhiều ngày bi thương, rốt cuộc mới không nhịn được, phát ra.
"A —— "
Cách đó không xa, Tiết Trường Công cầm trường đao trong tay, dẫn theo không ít bộ hạ đang đi tới. Hắn nhìn thoáng qua bên này, sau đó đi về phía bên này hai bước, hắn nhận ra váy hoa dưới đất. Cũng có thể nhận ra nữ tử quỳ bên cạnh phát ra tiếng khóc lớn. Ánh mắt của hắn, ánh mắt Lý sư phụ, giao nhau chốc lát.
Hắn tiến lên một bước, dừng lại, lui lại một bước rồi dừng lại, sau đó quay người, hai tay cầm đao, mang theo không ít bộ hạ hò hét xông về phía nữ chân nhân đang giết tới.
Ánh lửa, khí tức máu tanh, chém giết, hò hét... tất cả đều đang kéo dài.
Thân thể trần trụi...
Cùng thời khắc đó, Chủng Sư suất lĩnh Tây quân xuyên sơn qua lĩnh vực, hướng phương hướng Biện Lương thành, chạy thẳng đến!