Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Màn đêm dần dần buông xuống, Hạ thôn tạm dừng chiến đấu.
Cái gọi là tạm dừng là bởi vì trong hoàn cảnh như vậy, ban đêm không chiến, bất quá là song phương đều chọn sách lược mà thôi, ai cũng không biết đối phương có bất ngờ phát ra một lần cường công hay không. Bọn người Quách Dược sư đứng trên sườn tuyết nhìn cảnh tượng trong Hạ thôn., Từng đống lửa đang cháy hừng hực, quân phòng thủ vẫn đầy tinh thần tập kết bên tường thành. Nơi tường doanh, tảng đá, gỗ, thậm chí cả thi thể đều bị chất đống, ngăn chặn khu vực đó.
Thỉnh thoảng trong doanh trại còn vang lên tiếng hò hét chỉnh tề.
Chiến sự thảm liệt như thế đã tiến hành sáu ngày, bên mình thương vong vô cùng nghiêm trọng, thương vong đối phương cũng không thấp, Quách dược sư khó có thể lý giải được những binh lính võ triều này là vì cái gì còn có thể phát ra tiếng hò hét.
Từ góc độ chiến đấu mà nói, quân đội thủ thành chiếm doanh phòng thủ, bởi vậy trên phương diện nào đó cũng phải chịu áp lực tâm lý nhiều hơn, bởi vì khi nào tiến công, tiến công như thế nào, thủy chung vẫn là bên mình quyết định. Ban đêm, bên mình có thể nhẹ nhàng ngủ một giấc., Đối phương lại phải đề cao cảnh giác. Buổi tối mấy hôm nay, Quách Dược sư thỉnh thoảng bày ra tư thế giả vờ tấn công, tiêu hao tinh lực đối phương. Nhưng mỗi lần phát hiện bên này không tiến công, quân phòng thủ Hạ thôn sẽ cùng nhau cười rộ lên, chế nhạo bên này một phen.
Kể cả sau mỗi trận chiến, trong doanh trại của Hạ thôn truyền ra từng đợt hò hét, cũng là đang đối với oán quân bên này giễu cợt và thị uy, nhất là sau sáu ngày đại chiến, thanh âm của đối phương càng chỉnh tề, chính mình bên này cảm nhận được áp lực càng lớn. Kế sách công tâm của ngươi tới ta, mỗi một bên đều đang tận lực tiến hành.
Trong thanh âm xoạt xoạt xoạt, tơ lửa du động trước mắt, Ninh Nghị đi tới bên đống lửa, gánh nặng đưa thương viên từ bên cạnh đi qua. Phía trước, ước chừng hơn trăm người đang xếp hàng chỉnh tề trên bãi đất trống, nghe một gã nam tử thân như thiết tháp nói, sau khi nói xong, mọi người cùng kêu lên: "Là" nhưng sau khi reo hò, phần lớn đều lộ ra vẻ mệt mỏi, có người bị thương, liền trực tiếp ngồi xuống, miệng thở dốc.
Hơn trăm người nơi này tham gia chiến đấu vào ban ngày. Lúc này ở rất gần, cũng có một nhóm người, sau khi lời huấn nói, lại nhớ tới vị trí đóng quân. Toàn bộ doanh địa, lúc này đa số là tiếng bước chân hỗn loạn. Đống lửa thiêu đốt, do trời đông giá rét, bụi đất cũng lớn, không ít người vòng qua cột khói, bưng thức ăn cháo đã chuẩn bị cho tốt.
Lúc trước hơn ngàn người được Mưu Đà cứu trước đây, lúc này đa số đều đã được phát động, tham dự vào việc nấu cơm, chăm sóc cho những nhân viên bị thương.
Đám tù binh bị ức hiếp, lúc vừa tới Hạ thôn chỉ cảm nhận được sự suy yếu và sợ hãi. Sau đó từng bước phát động và lây nhiễm mới bắt đầu gia nhập hỗ trợ. Trên thực tế, một mặt là bởi cục diện thôn Hạ bị bao vây lạnh như băng., Làm cho người không rét mà run; Thứ hai là những binh lính bên ngoài này thực lực có thể cùng oán quân đánh một trận, cho bọn họ không ít cổ vũ. Ngày hôm đó chịu thua, đội ngũ chịu hết dằn vặt, trong đó đại bộ phận là đội ngũ của nữ tử, cũng có thể dưới sự nỗ lực của các nàng, phấn chấn không ít sĩ khí.
Mặc dù mấy ngày qua trong chiến đấu, Hạ thôn thương vong cũng lớn. Kỹ xảo chiến đấu, độ thuần thục vốn không thể bằng đội ngũ oán quân, có thể dựa vào thủ thế, các vật như Du Mộc pháo giết cho oán quân thương vong càng cao, vốn không dễ, lượng lớn người trong đó bị rèn luyện., Cũng có rất nhiều người bị thương, thậm chí chết đi vì vậy, nhưng mặc dù thân thể bị thương mệt mỏi, nhìn thấy những cô gái gầy như que củi, thậm chí trên người còn có những cô gái bị thương toàn lực chiếu cố cơm cho những người bị thương hoặc là chuẩn bị cơm ăn, hỗ trợ phòng thủ, trong lòng những binh lính này cũng khó tránh khỏi sinh ra cảm giác ấm áp và vinh dự.
Một nhánh quân đội sắp trưởng thành, nói mạnh ra thì chuyện bày ra trước mắt cũng phải xem. Phương diện này, bất kể là thắng hay được Thủ hộ giả cảm kích, đều có phân lượng tương đối, bởi vì trong những người này có không ít nữ tử, số lượng càng vì vậy mà tăng thêm.
Trong quân đội xuất hiện nữ nhân, đôi khi chiến ý sẽ giảm xuống, có lúc lại không như vậy. Ninh Nghị bỏ mặc những người này tiếp xúc với binh sĩ, mặt khác cũng hạ tử lệnh., Tuyệt đối không cho phép xuất hiện sự tôn trọng đối với những người này, tùy ý khi dễ. Dưới mệnh lệnh như vậy có lẽ sẽ có cá lọt lưới xuất hiện, nhưng mấy ngày nay tình huống khẩn trương, ngược lại không xuất hiện sự kiện binh lính nào nhịn không được cưỡng hiếp nữ nhân, hết thảy đều coi như là đang phát triển theo phương hướng tích cực.
Ninh Nghị nhìn những người đang đưa đồ ăn xuống, lại nhìn trận địa oán quân phía đối diện, qua một lát, thở dài. Sau đó, hồng đề cách đó không xa lại đây, nửa người nàng đỏ như máu, lúc này máu tươi đã bắt đầu ngưng tụ trên người, cùng tình hình trên người Ninh Nghị, cũng có chút khác biệt. Nàng nhìn Ninh Nghị một cái, rồi lại nâng hắn lên.
"Còn muốn đi một chút." Ninh Nghị nói.
"Đi lên trước đi." Hồng Đề lắc đầu: "Ngươi hôm nay làm xằng làm bậy quá."
"Không xông ở phía trước, làm sao cổ vũ sĩ khí."
"Ngươi thiếu chút nữa trúng tên."
"Trên chiến trường mà, có một số việc cũng là..."
Hắn vốn định nói là khó tránh khỏi, nhưng bên cạnh thân thể Hồng Đề đang áp sát hắn, mùi máu tanh và sự ấm áp cũng truyền đến, ý tứ nữ tử trong trầm mặc, hắn đột nhiên minh bạch. Mặc dù kinh nghiệm chiến trận, trên sát trường tàn khốc này lấy đi không biết bao nhiêu mạng người, cũng không biết bao nhiêu lần vượt qua sinh tử, một chút sợ hãi, hay là tồn tại trong lòng nữ tử "Huyết Bồ Tát" bên cạnh người.
Hai người nhuốm máu tiến về phía trước, đám người Trần Gù đi theo, không bao lâu sau đã trải qua một trận pháp trăm người. Ninh Nghị thoáng dừng lại: "Còn đánh được không?!"
Tiểu tướng cầm đầu sợ hãi, lớn tiếng nói: "Có thể!"
Phía sau, hơn trăm người đồng thanh hô lớn: "Có thể..."
Thanh âm truyền ra dọc theo tuyết cốc xa xa.
Ninh Nghị nhẹ gật đầu, cùng Hồng chiết một đường đi lên phía trên.
Khuôn mặt xinh đẹp đang chạy từ phía trên gian nhà cỏ đi tới, nàng phụ trách hậu cần, các loại chuyện thương binh ở phía sau bận rộn đến mức không thể tách rời. Trên phương diện việc nha hoàn phải làm, nhưng vẫn chuẩn bị nước ấm cho đám người Ninh Nghị, nhìn thấy Ninh Nghị và đỏ bừng trở về, nàng xác nhận Ninh Nghị không bị thương, mới hơi yên lòng một chút. Ninh Nghị vươn bàn tay kia ra không có chút máu, vỗ vỗ đầu nàng.
"Có một tiểu binh, tên là Trần Quý, cứu mạng ta, hắn chết rồi, ngươi hãy ghi tên hắn, báo lại. Ngươi... cũng nghỉ ngơi một chút đi."
Sắc nhi bận bịu tóc mai rối bời, gật gật đầu, lại lắc đầu: "Ta không mệt, cô gia, Lục cô nương đi tắm rửa trước đi."
Ninh Nghị khẽ gật đầu, phất tay để đám người Trần Đà Tử tản đi. Vừa rồi gã và Hồng Tiên tiến vào phòng. Đúng là gã đã mệt rồi, ngồi trên ghế không muốn ngồi dậy. Hồng Đề thì đi sang một bên, đem nước ấm và nước lạnh đổ vào trong thùng, sau đó kéo dài tóc, cởi bỏ áo giáp đầy máu, quần dài, chỉ còn lại một bộ quần lót, cũng cởi giày, đặt sang một bên.
Mặc dù như thế, nửa gương mặt và một nửa tóc trên đầu của nàng vẫn dính máu tươi, chẳng qua không có vẻ thê lương gì, ngược lại chỉ khiến người ta cảm thấy ôn nhu. Nàng đi tới bên cạnh Ninh Nghị, cởi bỏ áo giáp đều là máu tươi cho hắn.
"Thân thể của ngươi còn chưa hoàn toàn tốt lên, hôm nay phá Lục Đạo đã dùng qua..."
"Dẫu sao cũng có lúc phải liều mạng."
Ninh Nghị đứng lên, đi qua thùng gỗ chứa nước ấm bên kia. Qua một hồi, hồng đề cũng cởi quần áo, nàng trừ vóc người so với nữ tử bình thường cao hơn một chút, hai chân thon dài ra, lúc này toàn thân chỉ là cân xứng mà thôi, nhìn không ra nửa điểm cơ bắp. Mặc dù hôm nay trên chiến trường đã giết không biết bao nhiêu người., Nhưng khi Ninh Nghị tẩy đi máu tươi trên sợi tóc và mặt nàng, nàng càng ôn hòa nhu thuận hơn. Hai người đều mệt mỏi, Ninh Nghị thấp giọng nói chuyện, Hồng Đề thì chỉ im lặng một bên, lau chùi một hồi, nàng ôm lấy hắn đứng ở đó, trên trán gác lên cổ, thân thể khẽ run lên.
Nếu không suy xét những thứ khác, với tu vi võ học của Hồng Đề, mặc dù lúc trời đất lạnh giá không có một chút dấu vết đi ra ngoài, chỉ sợ cũng không đến mức cảm thấy rét lạnh. Chẳng qua là sau cuộc sống vợ chồng Lữ Lương sinh hoạt, có được gia đình, nàng bởi vì cảm thấy nguy hiểm trên chiến trường của Ninh Nghị mà cảm thấy sợ mà thôi. Ninh Nghị cũng chỉ có thể ôm nàng mà thôi.
"... Hai bên đánh không sai biệt lắm, chống cự đến bây giờ, biến thành Toa Kình, xem ai tan vỡ trước... Ta cũng đoán không ra..."
Chiến đấu đến bây giờ, các vấn đề trong đó đều đã xuất hiện, hai ngày trước rất nhanh đã thấy đáy, củi cũng đã được đốt hết, nguyên bản cảm thấy vật tư còn đầy đủ, trong chiến đấu kịch liệt đều đang nhanh chóng tiêu hao. Mặc dù là Ninh Nghị cũng đã tiêu hao rất nhiều., Cảm giác tử vong liên tiếp bức đến trước mắt cũng không dễ chịu gì, trên chiến trường nhìn thấy người bên cạnh chết đi cũng không dễ chịu gì, cho dù là cảm giác được người khác cứu giúp cũng không dễ chịu gì. Lúc tiểu binh kia cản mũi tên chết đi bên cạnh hắn, Ninh Nghị cũng không biết là may mắn hay phẫn nộ, hay là trong lòng mình lại sinh ra may mắn mà phẫn nộ.
Cứ thế trôi qua một hồi, hắn ném gáo nước trong tay Hồng Đề đi, cầm lấy miếng bông bên cạnh lau sạch giọt nước trên người nàng. Hồng Đề lắc đầu, thấp giọng nói: "Hôm nay ngươi dùng Lục Đạo..." Nhưng Ninh Nghị chỉ nhíu mày lắc đầu, kéo hồng đề, ném nàng lên giường. Hồng Đề vẫn còn có chút do dự, nhưng sau đó bị hắn nắm mắt cá chân: "Tách ra!"
Lúc Ninh Nghị đi lên, Hồng Đề nhẹ nhàng ôm lấy thân thể của hắn, sau đó cũng ngoan ngoãn nghe lời dạy dỗ hắn...
Trên một bình đài dưới doanh trại Hạ thôn, Mao Nhất Sơn ăn màn thầu, đang ngồi trên một khúc gỗ, nói chuyện với người đàn ông trung niên tên là Cừ Khánh. Phía trên có đỉnh, bên cạnh đốt đống lửa.
"Cừ đại ca. Ta coi trọng một cô nương..." Hắn học theo bộ dáng của những lão binh kia, ra vẻ thô bạo nói. Nhưng đâu có lừa được Cừ Khánh.
"Đều là giày rách rồi." Nằm trên cáng đơn giản, Cừ Khánh bị thương xé màn thầu trong tay, nhìn những nữ nhân đang sắp gửi đi kia, thấp giọng nói một câu, sau đó lại nói: "Có thể sống sót rồi nói sau."
Mao Nhất Sơn lắc đầu: "Dù sao... cũng không phải là bọn họ nghĩ. Cừ đại ca, hai ngày này nàng đều đưa đồ ăn cho ta, nói với ta, muốn ta sống sót, giết thêm địch. Cừ đại ca, ta thấy nàng ấy... Lúc nói chuyện đầu óc cũng có chút không bình thường, ngươi nói xem, trận đánh này kết thúc, trong các nàng có nhiều người sống không nổi nữa rồi..."
Hắn nhìn doanh địa bên phía oán quân ánh lửa: "Sao đột nhiên lại có một đám người như vậy..." Hắn hỏi rất nhẹ, trong mấy ngày nay, hắn quen biết vài huynh đệ, những huynh đệ kia lại chết bên cạnh hắn.
Cừ Khánh không trả lời hắn.
Thân thể trần trụi...
Trở lại hoàng cung đã là thời điểm vạn nhà đèn đuốc.
Chu Ngọc đi tới tường thành trong hoàng cung, gió lạnh thổi qua. Đỗ Thành vui vẻ đi theo phía sau, ý đồ khuyên hắn đi xuống, nhưng Chu Ngọc phất phất tay.
Bên tường thành, bao gồm cả lần xuất cung lộ này nhìn thấy, lúc này trong đầu hắn còn xoay quanh, kèm theo hùng hồn dõng dạc, thật lâu không thể lắng lại.
Vì vậy hắn không cảm thấy lạnh.
"Đỗ Thành vui mừng a." Qua hồi lâu, hắn mới mở miệng trong gió lạnh. "Trẫm, có thần tử như thế, quân dân như thế, chỉ cần chăm sóc tốt, lo gì quốc sự không yên tĩnh đâu. Trước kia trẫm... sai rồi a..."
"Bệ hạ..." Hoàng đế tự tiết, Đỗ Thành vui vẻ không cách nào tiếp được.
Cũng may Chu Ngọc cũng không cần hắn tiếp.
"Trẫm trước kia cảm thấy, trong thần tử, chỉ biết lục đục đấu đá nhau, tranh quyền đoạt lợi, lòng dân cũng tầm thường, không cách nào phấn chấn được. Nhưng hôm nay vừa thấy, trẫm mới biết được, thiên ân giáo hóa còn tại chỗ ta. Mấy trăm năm nay thiên đạo hóa, cũng không phải là phí công vô ích. Chỉ là trước kia phương pháp phục hồi đã dùng sai rồi. Trẫm cần thường xuyên xuất cung, nhìn bách tính này một chút, nhìn xem chuyện trong thiên hạ này, từ đầu đến cuối thân ở trong cung, cuối cùng vẫn không làm được đại sự."
Trong đầu hắn, thủy chung còn xoay quanh thân ảnh sư công đánh đàn, dừng lại một lát, nhịn không được bật thốt lên: "Vị sư cô nương kia..."
Đỗ Thành vui vẻ bước lên trước một bước: "Vị sư cô nương kia, bệ hạ cố ý..."
Chu Ngọc khoát tay áo: "Vị sư cô nương kia, trước kia ta hai lần xuất cung, đều chưa từng thấy, hôm nay vừa thấy, mới biết ưu tú không để râu tóc, đáng tiếc, ta đi trễ rồi, nàng có tình yêu, trẫm há lại là hạng người ương ngạnh. Hôm nay nàng có thể vì tướng sĩ thủ thành thả ca gảy đàn, ngày sau trẫm có thể trở thành bằng hữu với nàng., Cũng là một chuyện may mắn. Người yêu kia của nàng, chính là vị đại tài tử Ninh Lập. Không đơn giản cái nào, hắn chính là phụ tá của phủ hữu tướng, phụ trợ dòng dõi Tần Tương, tương đương đắc lực, trước kia từng phá đám phỉ Lương Sơn, sau chủ trì cứu trợ thiên tai, lần này ngoài thành tường kiên bích Thanh Dã, cũng là hắn chủ sự, hiện nay, hắn ở thôn Hạ... "
"Nhân tài như vậy..." Chu Ngọc thở dài: "Cho dù là ngày khác... chức vị Tả tướng không còn là dòng dõi Tần Thìn, trẫm cũng sẽ không thả hàn tâm của hắn rời đi, nếu có cơ hội, trẫm sẽ trọng dụng hắn."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Trẫm không phải người cẩn thận, chỉ là chuyện nhỏ, Đỗ Thành vui vẻ." Chu Ngọc dừng một chút: "Hiện giờ điều quan trọng nhất, thời cơ vừa đến, trẫm muốn bàn bạc."
"Ý bệ hạ là..."
"Trẫm không thể để đám thần dân như vậy chết nhiều hơn. Tông vọng công phối ta mãi không xong, bản thân tất nhiên đã tổn thất rất lớn. Hiện nay, quân đội của Quách Dược Sư đã bị kiềm chế ở Hạ thôn, một khi chiến sự có kết quả, Tông Vọng tất có tâm hòa nghị. Trẫm bất quá hỏi chiến sự, đến lúc đó, cũng nên ra mặt. Việc đã đến nước này rồi, chuyện đã đến nước này rồi, Tông Vọng tất có lòng thương lượng., Khó có thể tính toán được mất nhất thời, mặt mũi, cũng buông xuống đi, sớm xong rồi, trẫm cũng sớm làm việc! Quốc thiên hạ này không thể tiếp tục như vậy nữa, không thể không suy nghĩ đau đớn, chăm lo đồ đạc, sớm muộn gì trẫm cũng phải lấy về!"
Hắn đã trở thành Hoàng đế nhiều năm, uy nghi của Thiên tử đã được luyện ra từ lâu, lúc này ánh mắt hắn đầy hung lệ. Khi nói ra lời này, trong gió lạnh cũng là khí thế bễ nghễ thiên hạ. Đỗ Thành vừa mừng vừa sợ, lúc này liền quỳ xuống...
Gió lạnh thổi qua bầu trời.
Trong ánh lửa ở Hạ thôn, bóng người qua lại, oán quân đại trướng, đèn đuốc sáng trưng, trong doanh địa công thành bên ngoài Biện Lương thành, chiến mã truyền tin tình báo, binh lính truyền lệnh vẫn còn lui tới đi lui, trên đầu thành trăm ngàn lỗ thủng, binh sĩ tuần tra đi qua các lỗ thủng khắp nơi, hoặc là lách qua thân thể binh sĩ ngủ say sau tường, âm thanh thỉnh thoảng vang lên, tiết khí truyền Kim Tuyền, hàn quang chiếu thiết y.
Trong màn đêm như thế này, không một ai biết, có bao nhiêu người, suy nghĩ quan trọng đang cuộn trào đan xen.
Ngày thứ hai là mười hai tháng bắt đầu, trên mềm tường thành, chiến sự kéo dài, mà ở Hạ thôn, bắt đầu từ sáng sớm, trầm mặc kỳ quái xuất hiện. Giao chiến mấy ngày sau, oán quân lần đầu vây công mà không công.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Buổi sáng, Ninh Nghị đi lên tháp xa, cầm kính hình nhìn vào trong trận chiến oán quân: "Tên Quách Dược sư này... bị địa lôi của ta dọa sợ rồi?"
"Nếu thực sự là như thế, ngược lại cũng chưa chắc đã là chuyện tốt." Tần Thiệu Khiêm ở bên cạnh nói, nhưng dù thế nào đi nữa trên mặt cũng hiện lên vẻ vui mừng.
"Chậc, đám Lăng bức kia bị dọa sợ rồi, mặc kệ như thế nào, vẫn có lợi cho sĩ khí của chúng ta đấy."
"Đã sắp xếp đi tuyên truyền rồi." Văn Nhân đi tới tháp xa xa hỏi.
Buổi sáng, trong doanh địa tràn ngập niềm vui, nghe người không khỏi an bài người, từ đầu đến cuối hướng quân doanh oán quân khiêu chiến, nhưng đối phương từ đầu đến cuối không có phản ứng.
Bọn họ cũng không biết, cùng thời khắc đó, địa phương cách khu vực phía sau oán quân doanh vài dặm bị chân núi và rừng cây ngăn cách, một hồi chiến sự tiến hành. Quách Dược dẫn đầu đội kỵ binh tinh nhuệ dưới trướng, phát động công kích đối với đội quân vạn người...
Tiếng vó chuyển động, chấn động đại địa. Phía trước quân đội vạn người, đám người Long Lăng, Phúc Lộc nhìn gót sắt đánh tới, bày ra thế trận.
"Chư vị huynh đệ, Vệ Quốc giết địch, ngay lúc này, long liễn ta cùng chư vị đồng sinh cộng tử —— "
"Phúc Lộc và chư vị cùng chết..."
"Vương Truyền Vinh ở chỗ này!"
"Thôi Hà và chư vị huynh đệ cùng sinh tử với nhau..."
"Thái Nguyên Nghê Kiếm Trung ở đây ——"
Long liễn hướng về đội ngũ xung quanh ra sức gào thét! Sau đó, thanh âm đáp lại cũng không ngừng vang lên.
Mây trời đầy trời, đen kịt, lại sắp có tuyết rơi.
Nửa khắc đồng hồ sau, tinh kỳ của bọn họ đảo ngược, quân trận đã sụp đổ. Dưới sự xua đuổi của gót sắt, vạn người bắt đầu chạy trốn tứ tán...