Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Binh pháp của Tôn tử Côn Bằng: Binh Vô Thường Thế, Thủy Vô Thường.
Trên chiến trường tình huống phức tạp, chớp mắt thay đổi vạn lần, tuy rằng có phương pháp ứng đối nhất định, nhưng đó chỉ là quy luật đại khái, phải đem quy luật linh hoạt dùng ở chỗ tế, kỳ thật rất không dễ dàng. Tướng quân hạ phẩm, thường chỉ hiểu được làm thế nào để bày trận, bộ binh gặp đội mã., Dùng dày đặc thương binh, cung thủ bắn tới, thì giơ tấm chắn lên. Trung phẩm tướng quân, có thể biết được vì sao những chuyện này phải làm như vậy, hiểu được đại bộ phận biến hóa, cũng hiểu được vì sao lại sinh ra biến hóa như vậy, bởi vậy có thể biết được bộ binh có thể đối đầu cùng kỵ binh, làm sao lấy thương binh ứng chiến dày đặc cung tên...
Cũng như con người trưởng thành, khi còn nhỏ, mọi người luôn theo đuổi đạo lý nhất định trong thiên địa, cho rằng ta hiểu được một đạo lý, hiểu được một câu nói có ý nghĩa, cuộc đời ta có thể tìm được phương hướng. Nhưng trên thực tế, sự trưởng thành của con người cũng không phải xuất hiện theo hình thức như vậy. Ngươi có thể tìm được vô số câu nói nhìn như có đạo lý, thậm chí mỗi một câu nói, đều tồn tại tương phản ý nghĩa với lời nói của nó.
Sau đó mọi người bắt đầu xem thử, lúc người khác nói câu này đã trải qua những gì, trải qua hoàn cảnh như thế nào, khi mọi người cuối cùng cũng có thể cảm động như người thường, hiểu được những lời này của tiền nhân là vì nguyên nhân như thế nào mà lúc nói ra., Trí tuệ mới chân chính là truyền thừa. Đến lúc học giả cuối cùng cũng có thể hiểu được tư duy hạch tâm của rất nhiều người, có thể từ đó mà so sánh, lúc suy đi ngược lại, hắn có thể vừa mới có năng lực suy nghĩ độc lập, mà thoát ly đọc vài quyển sách, chỉ có thể cầm danh ngôn giới thiệu mà thôi...
Đạo lý là vậy.
Hầu hết tình huống, Trần Quy vẫn có lực lượng. Thực tế trong chiến trường năm tháng này, giao chiến giữa hai phương, lực lượng, sĩ khí thường cách biệt nhau xa, rất nhiều tình huống chiến trường trên cơ bản chính là nghiền ép mà thôi, nếu hợp thêm một chút binh chủng khắc chế, thường thường chính là cục diện rất tốt.
Thế sự đa số đều bình thường, giống như hậu thế, trên đời còn nhiều người chỉ hiểu danh ngôn cảnh báo và tâm linh thang, thậm chí ngay cả danh ngôn cũng không học thuộc lòng, cũng có thể sống sót thậm chí cảm thấy sống không tệ. Nhưng ở phương diện này, có mục đích là có thể phân biệt được nỗ lực gấp mười lần, hấp thu trí tuệ và tham khảo người khác., Cuối cùng hình thành nên hệ thống tự mình, mới có thể ứng phó tất cả tình huống mới lạ, mà thành thật mà nói, người thật sự có thể đứng ở tầng cao nhất của xã hội, ngoại trừ đời thứ hai, nhất định đều có được hệ thống chính mình hoàn chỉnh, đều không ngoại lệ.
Trận chiến Triều Bạch Hà lúc trước cần sử dụng, chỉ là thao tác thuần thục binh pháp. Mà trận chiến ở Hạ thôn lần này, theo một ý nghĩa nào đó, người bị khảo nghiệm chính là trí tuệ.
Tại hàng rào cờ gỗ thành hàng phong tỏa, cung tên thu hoạch, sau khi kỵ binh nghiền ép, Trương Lệnh Quang, Lưu Thu Nhân có thể tổ chức luân phiên tiến công ở khoảng cách xa, nói rõ bản lĩnh bọn họ làm tướng vẫn còn. Nhưng cũng vẻn vẹn như thế, nếu như cứ tiếp tục đánh như vậy, thì..., Một vạn người của bọn họ căn bản là không đủ cho Hạ thôn tiêu hao. Nhất là dưới uy hiếp của hỏa lực, trọng kỵ, chiến ý chưa chắc đã đánh tới mức cứng rắn, một khi cứng chọi cứng, e là sẽ chôn vùi tất cả ở đây.
Cũng là Quách Dược sư tới quá nhanh, vừa rồi thay đổi tình huống này. Tại sơ tam mười hai tháng ba, hắn đột nhiên ra tay, thực sự thể hiện phẩm chất danh tướng đối phương, trong thời gian ngắn nhận thức rõ ràng cục diện hỏa khí, lấy tên lửa làm áp chế, sau đó để binh sĩ xung phong kéo giãn khoảng cách với nhau., Đến dưới tường gỗ, vừa rồi phát động cường công, một vòng không được, lập tức rút đi, trong thời gian ngắn, quả thực làm cho Hạ thôn ở một phương, có chút chi trái phải vụng về, luống cuống tay chân.
Nhưng không ai có trí tuệ về chiến tranh là thứ chuyên dùng để đối phó với lẽ thường. Khi quân giữ thành của Hạ thôn sắp đặt sẵn pháo gỗ, điều chỉnh được bắn ra, đạn pháo được bắn ra, nhất là oán quân khi tấn công thành cũng đồng loạt bắn ra., Hiệu quả thanh quang kịch liệt vẫn như cũ đối với chiến ý của đối phương sinh ra ảnh hưởng cực lớn, Quách Dược sư dưới sự chỉ huy cường công mấy độ, mặc dù dưới sự áp chế của hỏa tiễn, vẫn như cũ bị pháo Du thôn thăm dò kịp thời bắn ra đánh tan.
Sau đó hắn thay đổi sách lược, bắt đầu đột phá quy mô lớn trên tường thành phía đông, chọn phương vị, chính là đoạn mà tám trăm người bị giết.
Lúc trước để dụ quân đội tiến công lựa chọn nơi này để đột phá, phòng ngự bên ngoài bức tường của đoạn doanh trại này hơi yếu. Nhưng dưới sự tập kết của ba vạn đại quân, Quách dược sư đã không cần lo lắng tới uy hiếp của hơn trăm kỵ binh, nơi đây đã chính thức trở thành cửa khẩu đột phá.
Buổi chiều ngày mười hai tháng bắt đầu, đại lượng binh lính thường thắng quân thật sự giẫm lên đầu và thi thể đồng bọn bắt đầu tiến công, tường doanh xung quanh cũng bắt đầu bị từng đợt hỏa tiễn tập kích, quân phòng thủ Hạ thôn đồng dạng dùng cung tên trả lại màu sắc, đến lúc chạng vạng tối tấn công kịch liệt nhất, cửa hông trên tường doanh đột nhiên mở ra., Hơn trăm kỵ binh xếp hàng chỉnh tề. Một lát sau, hơn hai mươi khẩu pháo gỗ ở phía nam doanh trại đồng thời bắn ra, rất nhiều cung tên phối hợp, phản kích quân đội tiến công một lần, mà kỵ binh chỉ là hư chiêu, sau đó không lâu lại đóng cửa quay về.
Từ đó về sau song phương chính là đấu trí đấu dũng. Binh lính thường thắng quân chiến lực đúng là cao hơn Hạ thôn thủ quân, hơn nữa nhân số nhiều đến ba vạn sáu ngàn người, đây là ưu thế cực lớn, nhưng tương đối mà nói, binh pháp biến hóa, bị ảnh hưởng ở phía bắc, chiến pháp sở trường của Quách Dược Sư chủ yếu vững chắc chứ không phải là thay đổi nhiều.
Mà ở Hạ thôn, bởi vì văn phong võ triều hưng thịnh, nên các loại binh thư trong chiến tranh cũng tràn lan hoành hành, những binh thư này thường không phải là vô dụng, một khi đọc hiểu được, liền có thể dung hội quán thông suy nghĩ hệ thống tư duy của một số trí giả. Tần Thiệu Khiêm tuy thô kệch nhưng trên thực tế..., Có thể coi là xuất thân nho tướng, hắn bị phụ thân ảnh hưởng, cũng đọc thuộc lòng lượng lớn binh thư, trên chiến pháp cũng không mặc thủ thành quy, chỉ là trước kia bất luận chiến pháp linh hoạt gì, binh lính thủ hạ không thể dùng, đều là vô nghĩa. Lần này tại Hạ thôn, tình huống lại rất khác biệt.
Xác thực đại lượng binh lính có thể thay thế hệ thống Võ Thụy doanh vốn rất mập mạp, vững vàng bố trí phòng thủ, phối hợp với đạn gỗ linh hoạt trợ giúp. Mặc dù lực lượng một binh có vẻ hơi kém hơn oán quân binh, nhưng hắn vẫn như cũ phát huy ra toàn bộ sở học cả đời trên chiến trường, lần lượt phản công, trợ giúp., Dự đoán tình huống chiến trường, mưu kế sử dụng, khiến cho phòng ngự của Hạ thôn như thể nhà giam chắc chắn không thể phá. Khi Quách Dược sư nhào tới, quả thật là bị mạnh mẽ làm cho gãy cả hàm răng.
Cùng với Quách Dược Sư cảm xúc nhìn chiến tông như Triều Bạch Hà, có thể thoải mái động tay chân trên chiến trận, cùng chiến đấu sảng khoái với anh hào trong thiên hạ này, nhất là trước kia cũng bị bó tay bó chân, chưa bao giờ bị trói chặt, sau vài phen đại chiến, trong lòng Tần Thiệu Khiêm thoải mái khó nói. Bất quá, trong chiến cuộc như vậy, trong lòng song phương cũng đang tích lũy áp lực lớn lao.
Thế cục kinh thành như trứng gặp họa, trong hoàn cảnh Biện Lương chiến cuộc kéo dài, đối với rất nhiều người mà nói đều đột nhiên xảy ra trận chiến ở Hạ thôn, nhưng tất nhiên đối với thế cục kinh thành sinh ra ảnh hưởng rất lớn. Mà trận chiến này cho dù ngay từ đầu có vẻ thê thảm, nếu như muốn chấm dứt, cũng tuyệt không phải là một phương chiến đấu cuối cùng, một binh lính coi như kết thúc.
Quách Dược Sư dù sao cũng là hàng tướng, thực lực của oán quân là gốc rễ lập thân của ông ta, ông ta ra tay quả quyết, toàn lực ứng phó tiến công của Hạ thôn, đây là đạo làm tướng, nhưng tất nhiên là có một tâm lý tổn hao tâm lý mong đợi., Đối với những người như Tần Thiệu Khiêm, Ninh Nghị mà nói thì việc chờ đợi chỉ là mong đợi trong lòng mà thôi. Trên chiến trường này, một khi đội ngũ của Quách Dược Sư bị đánh vỡ, vô luận tông vọng cường hãn cỡ nào cũng phải rút binh và cầu hoà.
Mà ở phía Quách Dược sư, quân phòng thủ Hạ thôn cường hãn hơn rất nhiều quân đội ở Võ Triều, nhưng dù sao cũng chỉ là quân đội của Võ Triều, đội quân này cũng sẽ có một cái tâm lý tổn thất, một khi chiến sự thảm thiết quá mức, quân đội nhất định sẽ sụp đổ, mà một khi sụp đổ, bắt đầu xuất hiện hỗn loạn, thôn Hạ đối mặt sẽ là tàn sát và nghiền ép.
Song phương cơ hồ đều đang chờ đợi sự sụp đổ của đối phương xuất hiện.
Nhưng lần này, song phương tựa hồ đã vượt quá sự cường ngạnh tưởng tượng.
Mười hai tháng năm, khẩu pháo đầu tiên trên chiến trường bắn trúng lồng nổ, bởi vậy Quách Dược Sư triển khai luân phiên tiến công quy mô lớn hơn, binh lực của hắn sung túc, có thể dùng càng nhiều tiêu hao để đè ép tốc độ bắn ra Du Mộc pháo cực hạn. Mà bởi vì bất ngờ, bên Hạ thôn, chỉ đành giảm bớt sự sử dụng của cây Du Mộc pháo, trong lúc nhất thời, chiến sự bắt đầu nghiêng về phía oán quân.
Mười hai tháng giêng, oán quân lần đầu tấn công vào bức tường doanh trại, Nhạc Phi suất lĩnh tinh nhuệ gia nhập chiến đấu, đồng thời cho hơn trăm kỵ binh xuống ngựa, dùng ưu thế thiết giáp đối phó với nữ binh sĩ thật sự đột nhiên triển khai đồ sát.
Mười hai tháng bảy, đám người Ninh Nghị đã bắt đầu chạy trên chiến trường rồi...
Lúc này hệ thống phòng ngự của Hạ thôn, cơ bản chia làm năm đoạn, dựa theo lệ cũ của Võ triều, là Giáp Ất Bính Đinh cùng với cửa chính của trung gian. Giáp Doanh thành có hơn hai ngàn người dưới trướng Lưu Thừa Tông, thủ vệ của Ất Đoạn Doanh tên là Bàng Lục An, thủ hạ ba ngàn năm trăm người, thủ hạ của Từ Lệnh Minh, cũng chính là thủ vệ của hắn trên bức tường này. Trung Đoàn Lý Nghĩa lĩnh hai ngàn người. Hơn nữa Hà Chí thành lĩnh ba nghìn người, Tôn Nghiệp hai ngàn người, chia ra phụ trách hai đoạn Bính Đinh.
Tỷ lệ tổn thất một vạn ba ngàn người này, đến mười hai tháng tám, đã đạt tới hai đến ba thành. Nhất là tường thành phía đông mà Hà Chí phụ trách bởi vì bị tấn công mãnh liệt, vào ngày đầu, hoặc chết hoặc trọng thương rút lui chiến đấu, rất có thể đột phá một phần ba., Đây cũng là nguyên nhân sau khi tường thành bị đột phá, Ninh Nghị sẽ than phiền. Lúc này đội dự bị cùng với quân sinh lực, trên cơ bản đều bị đưa vào, ở phía Đông Nam này, phe mình có thể chen lấn tạo ra lực lượng có sinh lực, cơ hồ cũng đều tập trung về phía này.
Mà cũng có vài thứ không cách nào tính toán chính xác, nhưng đám người Ninh Nghị bên này có chút suy đoán. Thương vong oán quân lúc này cũng đã đến gần hai thành, có hơn sáu ngàn người hoặc là chết hoặc trọng thương, đến lúc này đã không thể tham dự chiến đấu. Vết thương đau lòng của Quách dược sư là có thể tưởng tượng được, nhưng hắn đối với trận thắng này trả giá lớn đến mức nào, vẫn như cũ làm cho người ta khó có thể biết rõ.
"Còn có chiêu trò gì, xuất ra a..."
Đứng ngoài rìa chiến trường nhìn về phía doanh trại xa xa đang ác chiến kịch liệt, Quách Dược sư cơ hồ là theo bản năng lẩm bẩm ra những lời này. Trong vòng chiến ở doanh trại, Ninh Nghị nghe tiếng la giết kinh thiên động địa, nhìn một bóng người trên tháp xa xa, cuối cùng cũng cắn răng một cái: "Được rồi." Lấy từ trong lòng ra lệnh tiễn pháo hoa.
Lúc này Hồng Đề đã giết về phía trước, một mũi tên xuyên qua đám người, bắn về phía Ninh Nghị. Sau đó có một bóng người lao tới, đâm vào bên cạnh Ninh Nghị...
Vèo một tiếng, xa xa, đám người Quách Dược sư, Trương Huy nhìn một cột sáng bay lên trời, da đầu bọn họ tê dại, Trương lệnh Huy lập tức nói: "Bảo bọn họ rút về!"
Quách Dược sư vung mạnh tay lên: "Cung thủ ép lên! Kỵ binh đè lên! Cường công tiếp ứng -- "
Hắn không hạ lệnh rút lui, nhưng đương nhiên, phản ứng như vậy cuối cùng cũng đã chậm. Ngay bên ngoài doanh trại, chấn động từ dưới đất truyền đến, sóng nhiệt, quang mang cuồn cuộn, giống như bùn đất đang sôi lên - đó là một cái thổ địa rộng hơn trượng, phạm vi ước chừng vài trượng, lúc này đám người đã chen chúc xông vào bên trong.
Bạo tạc hất máu tươi, bùn đất và tứ chi bay lên bầu trời, hình thành một tấm rèm che thê lương như bình chướng., Thiết Tiêu mang theo thịt nát bay tứ tán khắp bốn phương tám hướng. Đây là một hiệu quả tạo thành ba hàng địa lôi đồng thời nổ tung, chúng đã lặng lẽ chôn dưới đất mấy ngày, đám người Ninh Nghị đã từng thấp thỏm dẫn tuyến của chúng chỉ sợ sẽ mất đi hiệu lực, nhưng cũng may trong khoảng thời gian này nghiên cứu hỏa khí cuối cùng vẫn có thành quả.
Vụ nổ đột nhiên này tạo thành thương vong cho hai ba chục người, nhưng quan trọng nhất là nó chặn được đường lui tiến công của đám người tiến vào vòng phòng ngự. Khi tiếng nổ cực lớn truyền ra, gần hai trăm binh sĩ xông vào chỗ thủng tường doanh, khi quay đầu nhìn lại, bùn đất và máu bắn lên như những tấm rèm, cắt đứt liên hệ giữa bọn họ và đồng bạn.
Mặc dù chỉ trong chốc lát, nhưng đã tạo thành áp lực tâm lý cũng đủ lớn rồi.
Quách Dược sư từ xa nhìn thấy hết thảy, sắc mặt rung động, Trương Lệnh Huy thì đã trợn mắt há hốc mồm.
"Giết bọn họ..." Trong bức tường doanh trại, Ninh Nghị nửa người nhuốm máu, khuôn mặt hung ác, đỡ lấy một chiến sĩ nửa người dính máu, đang giơ đao hô to: "Giết bọn chúng đi giết bọn chúng..."
Dưới bầu trời, đao quang cùng sóng máu nhào tới...
Thân thể trần trụi...
Biện Lương thành, thời gian đã gần chạng vạng tối, xế chiều hôm nay, bởi vì một lần tiến công phát động không đúng thời gian, nữ chân nhân bị ngăn cản, sau đó không tiếp tục phát động tiến công, đối với các bạn Biện Lương phòng thủ mà nói, đây chính là thời điểm thu dọn chiến trường.
Vài nhánh quân chính quy còn đang phòng ngự trên tường thành, một ít binh lính bị ám hiệu đi lên tường thành, nâng thi thể lên. Thỉnh thoảng có người nói chuyện, lớn tiếng kêu gào, trừ cái đó ra, tiếng kêu thảm thiết là của đầu tường. Thanh âm này đều là do người bị thương phát ra, đau đớn cũng không phải tất cả mọi người nhịn được.
Tiếng khóc có thể trốn ở một nơi không người.
Đám Hỏa Đầu doanh chịu trách nhiệm phụ trách hậu cần sớm bưng màn thầu cháo tới, có người đến tường thành giao, có người bắt đầu rải rác tại mấy nơi cố định, xe chở thi thể lớn dừng ở mép tường thành, từng chiếc từng chiếc, cố gắng hết sức cẩn thận đi tới đi lui.
Cách tường thành không tính là quá xa, bên cạnh thương binh doanh đã đánh xong, đuốc cũng đang sáng lên. Không ít binh sĩ tụ tập bên này, thương binh không ít, cũng có người sắc mặt mệt mỏi cầm bánh bao cháo miễn phí, tìm một chỗ gần đó ngồi xuống.
Tuy là lúc chiến, phụ cận tường thành có quản chế rất nhiều sự tình, nhưng tình huống bên này hơi nới lỏng một chút, khả năng cũng là trải qua đại quan trong quân cho phép. Mà người bình thường, nếu thật có thể đi vào nơi này, tình huống nhìn thấy hơn phân nửa hỗn loạn hỗn loạn. Lúc này liền có mấy bóng người đi tới bên này, bởi vì trong quân đội mặc trang phục thân tướng thân vệ, lại không làm chuyện gì khác biệt, bởi vậy cũng không ai ngăn cản bọn họ.
Người cầm đầu bước đi vững vàng, khuôn mặt kiên nghị, rất có uy nghi. Hắn đi một mặt, một mặt nhìn tình huống chung quanh, ngẫu nhiên gật đầu, hoặc cùng người đi theo bên cạnh thấp giọng nói hai câu.
Nếu thật sự có quan lớn nhận ra thân phận của hắn ở đây, phản ứng đầu tiên có lẽ chính là quỳ xuống.
"Đỗ Thành vui mừng, trẫm biết lo lắng của ngươi, nhưng thu nhận ý niệm của ngươi đi, mấy ngày nay, nữ chân nhân công thành đến trời tối là dừng, trẫm... Ta cẩn thận nghĩ tới mới tới, chỉ là nhìn mà thôi, ngươi xem, những thương binh kia đi đâu... Ta không cần Tuyên Dương, chỉ cần liếc mắt nhìn một cái, trong lòng biết rõ, là được rồi."
Lúc này hắn lặng lẽ thay đổi trang phục, chính là Cảnh Hàn Đế Chu Ngọc. Lấy sự nắm giữ của hắn đối với quyền thế, quyết tâm muốn đến xem, Đỗ Thành vui là không thể ngăn cản. Nói theo một ý nghĩa nào đó, đến xem chiến trường này, không muốn tuyên dương., Trong lòng Chu Ngọc, cũng chính là muốn ghi nhớ dáng người những anh hùng chí sĩ này. Từ trước tới giờ tuy hắn sống an nhàn sung sướng, nhưng lúc này ngửi thấy mùi máu tanh, thậm chí nhìn thấy các loại cảnh tượng máu tanh, cũng không cảm thấy khó chịu, nhiều lắm là thỉnh thoảng cau mày mà thôi.
Với tư cách là người đứng ở đỉnh phong, tâm tình của hắn, cũng xác thực sẽ không bị chút máu tanh làm cho kinh sợ, dù rằng trước mắt là lần đầu tiên chứng kiến tình cảnh nghiêm trọng như vậy, nhưng đây vẫn là tố chất một vị Hoàng Đế như cũ.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Nhưng... Thương binh doanh này vừa cắm một cái bàn để làm gì? Ca hát trò hay sao?"
"Nô tỳ nghĩ, có phải vị đại nhân nào muốn nói chuyện hay không, nhưng cũng không giống..." Đỗ Thành vui vẻ nhìn một chút, "Nô tỳ đi hỏi một chút."
Đỗ Thành vui vẻ chạy chậm về phía trước, Chu Ngọc tức thì đi thẳng tới đám người bên kia. Lúc này trong đám người vẫn là một mảnh thanh âm ầm ĩ, qua một đoạn thời gian, Đỗ Thành vui vẻ chạy về, tìm đám người Chu Ngọc trong đám người.
"Long... Long công tử, là cô nương lầu lăm muốn biểu diễn cho bọn họ xem vất vả của mình, hình như các sư cô nương ở trong đó..."
"Biểu diễn? Thực sự là trò đùa." Chu Ngọc nhíu nhíu mày, thấp giọng nói: "Chiến tranh hung hãn, bên tường thành tìm kỹ nữ biểu diễn? Ai định chuyện này..."
Hắn cũng không nghĩ tới bản thân lại chạy tới sẽ gặp phải chuyện này, vào lúc này lại có người gõ chiêng, xung quanh gần như lập tức yên tĩnh lại hơn nửa, có người hô: "Đừng ồn ào! Đừng ồn ào! Sư cô nương tới rồi!"
"Có cần để sư cô nương nghỉ ngơi hay không..."
"Ngươi đừng có làm càn ——"
Trong thanh âm như vậy, chung quanh rốt cục yên tĩnh lại, Chu Ngọc chắp hai tay sau lưng lại nhíu mày: "Để sư cô nương gặp mặt, nàng đang tiếp khách..." Bởi vì chiếc thuyền kia đơn giản, người đi lên cũng là đơn giản, Chu Ngọc nhìn thấy người đi lên hình như là một nữ tử quần áo bình thường không có gì lạ, tựa hồ vừa mới bận rộn chuyện gì đó, tóc còn có chút rối loạn, quần áo ngược lại mộc mạc, xem ra vừa thay đổi không lâu, ôm một đàn tranh cổ. Nữ tử buông đàn tranh xuống, khom lưng một cái.
"Các vị huynh đệ, mọi người khỏe chứ, ta là Lý sư sư phụ, vừa mới làm xong đã chạy tới đây, có thể là không có chút tinh thần nào, mọi người bao hàm, ta đều rửa mặt rồi." Cô gái kia cười, mọi người cũng cười... Âm thanh cũng không tệ, chỉ là hơn phân nửa cô gái của nuối lâu sẽ không dùng lời như vậy để chào hỏi người khác.
Chu Ngọc đi tới phía trước, y mặc trang phục quan quân, người khác lại không dám ngăn cản y. Nghe vậy, cô gái kia nói: "Thật ra không biết mọi người muốn xem gì, ta vốn định đấu cân nhắc, nhưng cũng không còn sức lực gì nữa. Ừ, ta không nói nữa, trước hết đàn cho mọi người đi."
"Rõ ràng là đàn tranh." Chu Ngọc thấp giọng nói một câu, "Bất quá, âm thanh đàn tranh đột nhiên, đang hợp với bầu không khí chiến trường, ta ngược lại muốn nghe nàng nói thế nào... Thực sự là náo loạn một hồi."
Trên đài gỗ, nữ tử ngồi xuống. Đầu tiên nàng quay đầu nhìn sang một bên, sau đó thở phào nhẹ nhõm, cứ như vậy rơi xuống ngón tay.
Tiếng thứ nhất vang lên, Chu Ngọc khẽ ngẩng đầu, mím môi.
Kỳ Lan Lăng Vương vào trận khúc nhạc.