Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mùi máu tanh và khí tức túc sát tràn ngập, gió lạnh ở ngoài trướng gào thét hỗn tạp, còn có tiếng bước chân đám người trong doanh địa chạy trốn. Trong đại trướng, vài tên tướng lĩnh nữ chân lấy tông vọng cầm đầu đang thương nghị chiến sự., Phía dưới, mãnh tướng công thành tấn công thậm chí vết máu trên thân thi sí còn chưa rút đi. Trước đó không lâu, hắn thậm chí tự mình suất lĩnh tinh nhuệ xông lên tường thành, nhưng chiến sự kéo dài không lâu, vẫn bị võ triều chen chúc đến tiếp viện ép xuống.
Sau khi thám báo tới thông báo tình huống bên ngoài Biện Lương công thủ, trong doanh trướng trầm mặc một lát, tông môn cau mày nhìn phía trước, thật lâu sau mới phất phất tay.
"Nói như vậy, có thể xuất chiến trong võ triều? Hạ thôn... Lúc trước tại sao bọn họ lại bại trận như vậy?"
Trong lời nói của hắn ẩn chứa phẫn nộ làm người không dám nói tiếp. Qua một hồi, vẫn là từ nha mẫu vừa mới từ Mưu Đà Cương chạy tới không lâu nói một câu: "Theo ta thấy, có thể là võ triều nhân tập hợp tinh nhuệ trong đám phế binh, muốn phá nồi dìm thuyền, mạo hiểm đánh cược một lần."
"Tinh nhuệ của võ triều, chỉ ở bên cạnh từng tướng lĩnh bọn họ, trong hơn ba mươi vạn quân, cho dù tập trung được, há có thể sử dụng... Bất quá tướng lĩnh trong sơn cốc này, nghe nói chính là nhi tử của vị tướng quân võ triều bên phải trong thành kia, nói như vậy cũng không phải là không có khả năng." Tông Vọng sắc mặt âm trầm nói., Nhìn bản đồ tác chiến trong đại trướng, "Thai Lương tử thủ, bức ta chiến đấu, kiên bích thanh dã, chặt đứt lương thực của ta, xuân lam quyết hoàng hà. Ta sớm cảm thấy đây là một mưu tính, hiện tại xem ra, ta cũng không có dự liệu sai. Còn có những hỏa khí kia..."
Lúc trước nhận được phong thư kia, hắn liền đoán người sau lưng cùng cái kia một mực tiến hành Thanh Dã có liên hệ rất lớn. Quách Dược sư đem đầu mâu nhắm vào Tây quân, bất quá ở trong bóng tối, trên vách tường là một chút manh mối, hẳn là liên quan đến Hạ thôn này., Là chủ tướng, tông vọng trong lòng cũng có chút ấn tượng với việc này, hắn không đến nổi có quá nhiều tâm. Nhưng thật ra vào chín tháng hai mươi lăm sáng sớm đã đánh tan hơn hai mươi vạn quân đội Võ Triều, bên phía Võ Thụy doanh nổ tung hơn hai mươi cỗ xe ngựa, khiến cho một số tướng lĩnh tấn công phương hướng này có chút để ý.
Nữ thực đứng ở nơi hoang dã, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà đã khởi công xây dựng quốc gia. Nhóm tướng lĩnh thứ nhất này không phải vì giữ gìn tình hình cũ, đặc biệt độ nhạy cảm đối với các sự vật trên chiến trường. Kể cả khí giới công thành, bao gồm hỏa khí võ triều., Chỉ là đối với phần lớn khí giới công thành, hỏa khí trong võ triều trước mắt còn chân chính thuộc về loại hoa mà không thực. Đêm đó mặc dù có vụ nổ xuất hiện, cuối cùng cũng không tạo thành thương vong quá lớn với phe mình, cũng chính vì vậy lúc ấy cũng không truy cứu. Mà lần này xuất hiện ở Hạ thôn, ngược lại có vẻ hơi khác biệt.
"Trương lệnh huy, Lưu Thu Thu Nhân bại trận, đương nhiên Quách Dược sư cũng biết, đây là chuyện của hắn, sau đó hắn công phá nơi này. Bản soái quan tâm, chỉ có Biện Lương thành này!" Tông Vọng nói, nắm đấm gõ lên bàn: "Công thành mấy ngày, quân ta thương vong đã vượt qua vạn, người Võ Triều thương vong cao hơn quân ta năm lần, chiến lực của bọn họ yếu ớt, quân ta còn mấy lần đột phá phòng thủ, đến cuối cùng, thành này vẫn chưa phá được? Trước kia các ngươi đã từng gặp loại sự tình này!?"
Ánh mắt nhìn tông môn trở nên nghiêm khắc, tất cả mọi người đều cúi đầu. Trận công kích trước mắt, đối với bọn họ mà nói, cũng không thể hiểu nổi, quân đội của Võ Triều không phải là không có tinh nhuệ, nhưng như những lời tông môn nói, đại bộ phận ý thức chiến đấu, kỹ xảo đều không được coi là lợi hại. Trong mấy ngày này., Trong quá trình quân sĩ tinh nhuệ dùng quân đội nữ chân phối hợp công thành cường công máy móc, mỗi lần đều có thể đạt được thành quả - trong chính diện đối chiến, đối phương cho dù cố hết sức, cũng tuyệt không phải đối thủ của nữ tinh binh, càng đừng nói đến rất nhiều binh sĩ võ triều còn không có ý chí như vậy, một khi trong phạm vi nhỏ bị tàn sát, nữ binh sĩ giết người như chém dưa thái rau, xuất hiện mấy lần.
Nhưng tình huống như vậy lại không thể mở rộng. Nếu là trên chiến trường, tiền quân tan rã, sự tình mang theo đội ngũ phía sau đào vong như tuyết lở, Nữ Chân bộ đội cũng không phải lần đầu gặp phải, nhưng lần này, trong phạm vi nhỏ tan tác, vĩnh viễn chỉ bị đặt trong phạm vi nhỏ.
Trên Biện Lương tường thành, sau khi bại trận và tàn sát trong phạm vi nhỏ, quân dân Võ Triều đến tiếp viện lại chen chúc đến, bọn họ chen chúc nhau, dưới sự công kích hung mãnh của nữ chân nhân, gặp phải lại chỉ là tan tác. Nhưng mà chi quân thứ ba, chi quân thứ tư vẫn sẽ tràn tới, phía sau viện quân như đại dương mênh mông, đến cuối cùng, lại tạo thành áp lực tâm lý cho nữ binh sĩ.
Những người chống đỡ những này tất nhiên không phải là anh dũng chân chính. Bọn họ chưa từng trải qua chém giết cường độ như vậy, cho dù bị huyết tính giật dây xông lên, một khi đối mặt với máu tươi, thi thể, phản ứng của những người này sẽ trở nên chậm chạp., Tầm mắt sẽ hẹp lại, tim đập sẽ nhanh hơn, đối với đau đớn, bọn họ cũng tuyệt đối không bằng nữ binh sĩ thật. Đối với nữ chân tinh nhuệ chân chính mà nói, cho dù bụng bị xé rách, chân bị chặt đứt., Cũng sẽ gào thét cho địch nhân một đao, thương thế bình thường sẽ không ảnh hưởng tới chiến lực của bọn họ, mà những người này, có lẽ trúng một đao liền nằm trên mặt đất tùy ý làm thịt, cho dù chính diện tác chiến, năm sáu người bọn họ cũng không đổi được tính mạng của một nữ chân binh sĩ. Phòng ngự như vậy, đáng lẽ không chịu nổi một kích mới đúng.
Nhưng hôm nay số người tử vong của nữ quân đã vượt quá năm ngàn, hơn nữa vì bị thương ảnh hưởng đến chiến lực, thương vong đã quá vạn. Trong Biện Lương thành trước mắt, không biết đã chết bao nhiêu người, Thành Phòng thủ của bọn họ bị đập phá vài chỗ., Máu tươi tưới liên tục, lại ở khắp nơi trong ngọn lửa thiêu đốt thành màu đen. Trong tuyết, binh lính trên tường thành nhu nhược mà sợ hãi, nhưng khi nào mới có thể công phá tòa thành này, ngay cả các nữ tướng lĩnh trước mắt, trong lòng cũng không nắm chắc.
Phá chắc chắn có thể phá vỡ, nhưng mà... lẽ nào phải đập hết binh lính trong tay vào trong? Mức mấu chốt của bọn họ là ở đâu, rốt cuộc là như thế nào, thúc đẩy bọn họ làm ra phòng ngự tuyệt vọng như vậy. Thật sự là làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Mà lúc này lại truyền tới tin tức chiến đấu của Hạ thôn, càng làm cho người ta cảm thấy phiền muộn trong lòng.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Là kinh thành một nước, muốn tốc chiến, ta thừa nhận lúc trước là đánh giá thấp nó, nhưng Võ Triều Nhân lấy cư dân trong thành làm quân, trong lúc nhất thời huyết tính có lẽ có thể dùng, một thời gian ngắn, trong thành tất sinh khủng hoảng. Nếu thật sự đến lúc đó, ta san bằng thành này! Mười ngày không phong đao!"
Biện Lương thành có trăm vạn cư dân, nếu thật sự muốn làm hao tổn ý chí đối giết mọi người trong thành như vậy, người trên tường thành muốn giết chết, sợ là không cần phải đến hai mươi vạn trở lên. Có thể nghĩ, bức đến bước này, quân đội dưới trướng mình, cũng đã thương vong vô cùng nghiêm trọng. Nhưng vô luận như thế nào, tòa thành trước mắt này, đã biến thành nơi bắt buộc phải đánh hạ! Nắm đấm của Tông Vọng đặt ở trên bàn, một lát sau, đánh một quyền, quyết định...
Thân thể trần trụi...
Ngay lúc đám người Tông Vọng vì sự ngoan cường của tòa thành này mà cảm thấy kỳ quái, trong Biện Lương thành, có người cũng cảm thấy ngạc nhiên vì chuyện giống vậy. Trên thực tế, bất kể là người trong cuộc, hay là người trong cuộc, đều chưa từng nghĩ đến.
Chu Ngọc đã mấy lần chuẩn bị tốt trốn chạy, tin tức thành phòng đột phá lần lượt truyền đến, tin tức nữ chân nhân bị đuổi ra cũng lần lượt truyền đến. Hắn không tiếp tục để ý chuyện phòng thủ trong thành nữa: Chuyện trên thế giới cũng kỳ quái như vậy đấy., Sau khi hắn đã chuẩn bị tốt Biện Lương bị phá chuẩn bị tâm lý, có đôi khi còn vì bảo vệ mà cảm thấy kỳ quái và mất mát. Nhưng dưới sự tiến công toàn lực của nữ chân nhân, tường thành lại có thể bảo vệ lâu như vậy, cũng làm cho người ta mơ hồ cảm thấy một loại phấn khởi.
Nguyên lai, con dân trong thành này lại trung thành như thế, nếu không có Vương Hóa Quảng Bác, lòng dân sao có thể dùng được như thế chứ.
Trong hai ngày này, hắn nhìn thấy một ít tin tức truyền đến, thần dân anh dũng thủ thành, tin tức cùng nữ chân tài giai tử, trong lòng cũng sẽ mơ hồ cảm thấy máu huyết sôi trào.
—— không phải là không thể đánh một trận!
Tâm lý lúc này của hắn cũng coi như là hiện giờ rất nhiều cư dân trong thành có tâm lý. Ít nhất trong các hoạt động tuyên truyền trước mắt, mấy ngày liên tiếp chiến đấu mọi người đều thấy được, nữ chân nhân cũng không phải chân chính chiến không thắng không lùi, trong thành có những sĩ tử anh dũng xuất hiện, quân đội của nữ nhân lần lượt ngăn cản ở ngoài thành, hơn nữa tiếp theo, tựa hồ cũng không có ngoại lệ.
Tuy nhiên, một tin tức khác truyền đến buổi chiều hôm nay, lại khiến cho tâm tình Chu Ngọc có chút phức tạp.
Hắn thuận tay đem bút trước bàn đập xuống mặt đất. Nhưng sau đó lại cảm thấy, mình không nên như vậy, dù sao truyền đến bao nhiêu cũng là chuyện tốt.
Bên Hạ thôn, đám người Tần Thiệu Khiêm đã bị quân Thường Thắng bao vây, nhưng dường như... Tiểu Thắng đã thắng một trận.
Chu Ngọc cảm thấy, chiến thắng vẫn nên cao hứng thì hơn, chỉ là... cái tên Tần Thiệu Khiêm này làm cho hắn rất không thoải mái.
Dựa vào quyền lực của Tướng phủ, bắt đầu kéo tất cả tinh binh đến dưới trướng mình sao, trắng trợn, lòng dạ đáng sợ!
Thủ lĩnh thái giám Đỗ Thành vui vẻ nghe được tiếng rửa bút vỡ nát bèn chạy vào. Chu Ngọc từ sau bàn đọc sách đi ra, chắp hai tay sau lưng, đi tới ngoài cửa thư phòng, gió tuyết rơi xuống trong sân.
"Đỗ Thành vui mừng a, binh khí hung chiến nguy hiểm, hoạn nạn mới biết lòng người, ngươi nói đi, lòng người này, còn ở chỗ chúng ta bên nào?"
Hắn nhìn gió tuyết một hồi lâu, mới chậm rãi mở miệng, Đỗ Thành vội vàng vui mừng, cẩn thận trả lời: "Bệ hạ, mấy ngày nay, tướng sĩ dùng mạng, thần dân lên thành phòng thủ, anh dũng giết địch, chính là công lao giáo hóa Võ Triều ta mấy trăm năm. Tuy Man nhân nhất thời hung ác, cuối cùng cũng không hơn giáo hóa Võ Triều ta, nội tình thâm sâu hơn. Nô tỳ nghe chư vị đại thần trong triều nghị luận, chỉ cần có thể chống đỡ qua trận chiến này, triều ta phục hồi, chỉ cần thời hạn là được."
Chu Ngọc trầm mặc chốc lát: "Ngươi nói những thứ này, ta đều biết. Chỉ là... Ngươi nói lòng dân này, ở chỗ trẫm, hay là ở chỗ mấy lão già kia..."
Đỗ Thành vui vẻ há miệng ấp úng trong chốc lát: "Sẽ gặp bệ hạ, bệ hạ chính là thiên tử, chí tôn cửu ngũ, con dân trong thành anh dũng như vậy, tất nhiên là vì bệ hạ tọa trấn ở đây. Nếu không ngài xem những thành trì khác, ai có thể chống đỡ được sự cường công của nữ chân nhân như vậy. Chư vị đại thần trong triều, cũng chỉ đại biểu cho ý tứ của bệ hạ mà thôi."
"Ngươi biết nói chuyện." Chu Ngọc nói một câu, một lát, cười cười: "Có điều, nói cũng có lý. Đỗ Thành vui, có cơ hội, trẫm muốn ra ngoài một chút, đi về phía bắc, trong thành phòng thủ."
"Bệ hạ, bên ngoài binh sĩ hung chiến nguy hiểm..."
"Không cần phải nói." Chu Ngọc khoát tay áo: "Trong lòng trẫm biết rõ, cũng không phải ngày hôm nay, ngươi đừng ở đây om sòm làm gì. Có lẽ vài ngày nữa... Bọn họ đang hăng hái chiến đấu trên tường thành, trẫm không yên lòng với bọn họ, nếu có khả năng, chỉ là muốn xem thử, trong lòng biết rõ mà thôi."
Hắn không muốn nhiều lời với đối phương, sau đó phất tay: "Ngươi đi xuống đi."
Phía đông bắc thành trì, trong tuyết rơi, Tần Tương Nguyên nhìn thấy cảnh tượng này, là một cảnh tượng khác.
Đó là từng dãy từng dãy, từng bộ thi thể xếp thành hàng ở quảng trường trước mắt, trên thi thể che mặt, từ tầm mắt phía trước kéo dài ra xa.
Hơn vạn thi thể được trưng bày ở đây, mà con số này không ngừng tăng lên.
Ngay cả trong trời tuyết như vậy, mùi máu tanh cùng dần dần sinh ra khí tức mục nát, vẫn tràn ngập chung quanh. Tần Thìn trụ quải trượng ở bên cạnh, giác rõ hòa thượng đi theo bên người.
"Có biết nữ chân nhân chết bao nhiêu không?"
"Một phần mười? Hay là nhiều hơn chút?"
Tần Tương Nguyên tay phải nắm quải trượng, cơ hồ là từ trong kẽ răng nói ra: "Đây là thủ thành à!"
"Dù sao cũng không thiện chiến." Sắc mặt hòa thượng bình tĩnh: "Một chút huyết tính, cũng không chống nổi sĩ khí, có thể đi lên là tốt lắm rồi."
Hai người đứng trước những thi thể kia, một lát sau, Tần Tương Nguyên chậm rãi mở miệng: "Lương thảo của nữ chân nhân, mười đi bảy, nhưng còn lại, vẫn có thể dùng hơn hai mươi ngày đến một tháng."
"Bọn Thiệu Khiêm và Lập Hằng cũng đã tận lực, Hạ thôn có thể thắng cũng có thể có một chút hi vọng sống sót."
"Nhất tuyến sinh cơ... Vách tường thành thanh dã hai ba trăm dặm, cho dù nữ chân nhân không thắng, giết ra ngoài mấy trăm dặm vẫn là trời cao biển rộng..." Tần Tương Nguyên đi tới phía trước, một lát sau mới nói: "Hòa thượng à, nơi này không thể chờ a."
Nghĩ rằng đã đi theo sau, hắn mặc một thân tăng y trắng, khuôn mặt vẫn không chút biểu tình. Hai người tương giao rất sâu, lúc này nói chuyện với nhau, vốn không phải là thương lượng cùng cấp trên với thuộc hạ, rất nhiều chuyện, chỉ là muốn làm, trong lòng muốn biết rõ mà thôi.
"... Trong mấy ngày nay, người nhà của người chết bên ngoài đều muốn mang thi thể trở về. Con trai của bọn họ, trượng phu đã hi sinh, muốn có người thuộc, vậy thì càng ngày càng nhiều..."
"... Dẫn về, chôn ở đâu?"
"Ai..."
"... Không đợi nữa... Xin đốt đi."
Ngày hôm đó còn có vẻ gió tuyết vẫn còn bình tĩnh.
Sơn cốc Hạ thôn, sau trận thắng trận đầu tiên, từ sáng sớm đến chạng vạng tối, khí tức náo nhiệt trong cốc không hề bình tĩnh, đây cũng là bởi vì sau khi thất bại từ sáng sớm, quân đội Lưu thôn, liền không dám cường công nữa.
Một đống lửa trại bùng lên, có mùi thịt bay ra. Mọi người còn nóng bỏng nói về trận chiến sáng sớm, có một số binh sĩ giết địch anh dũng được đề cử ra, cùng đồng bọn nói về tâm đắc của bọn họ. Trong doanh bị thương, mọi người ra ra vào vào, binh lính quen thuộc tới thăm hỏi đồng bạn của bọn họ, khích lệ nhau vài câu, nói với nhau: "Oán quân cũng không có gì ghê gớm đâu!"
"Trận thắng này có chút dễ dàng a. Ta thật sự sợ bọn họ có tâm tình kiêu ngạo." Trong phòng, Ninh Nghị đang cắt từng miếng thịt nướng thành từng miếng, phân vào trong mâm bên cạnh, lấy ra cho đám tướng lĩnh Tần Thiệu Khiêm ở bên ngoài. Hồng Đề hôm nay không có tham dự chiến đấu, toàn thân sạch sẽ gọn gàng., Lúc ở bên cạnh Ninh Nghị, thoạt nhìn cũng không có sát khí gì. Nàng đối với việc Ninh Nghị làm đầu bếp, chính mình trợ thủ chuyện như vậy có chút không vui, nguyên nhân tự nhiên là cảm thấy không phù hợp với thân phận của Ninh Nghị, nhưng Ninh Nghị cũng không ngại.
"Nấu thịt đi, lần này đã dùng hết một nửa rồi."
"Không sao, có một trận, có thể đánh răng tế. Lưu lại đến cuối cùng, ta sợ rất nhiều người bọn họ không ăn được."
Ninh Nghị giải thích như thế. Một lát sau, y và Hồng Đề cùng nhau bưng một cái mâm lớn ra ngoài. Lúc này ở bên cạnh đống lửa bên ngoài phòng, không ít chiến sĩ giết địch anh dũng hôm nay đều được mời tới, Ninh Nghị liền bưng từng phân thịt của cái mâm: "Ta nướng! Ta nướng! Đều có! Mỗi người cầm một khối! Hai khối cũng được, xem thêm một chút...Này, trên người ngươi có thương tích có thể ăn được không nha —— quên đi, mau cầm lấy đi!"
Bắt đầu từ doanh trại của Hạ thôn, Ninh Nghị luôn lấy thân phận mưu sĩ công tác nghiêm khắc và thân phận mưu sĩ sâu không lường được, lúc này có vẻ thân thiết, nhưng hôm nay trên tay từng người dính rất nhiều máu chiến sĩ cũng không dám quá càn rỡ. Qua một hồi, Nhạc Phi từ phía dưới đi lên: " doanh phòng còn đỡ, đã dặn dò bọn họ giữ vững tinh thần. Bất quá hôm nay bọn Trương Lệnh Huy không có ý định tái tấn công nữa."
"Sáng sớm không cường công được, buổi tối lại đánh lén, cũng không có ý nghĩa gì." Tần Thiệu Khiêm từ bên cạnh tới, đưa tay cầm một miếng thịt nướng: "Trương lệnh Huy, Lưu Thu Nhân cũng là danh tướng kinh nghiệm sa trường, nếu lại tiếp tục tấn công, nhất định sẽ chuẩn bị sẵn sàng."
"Thời gian một ngày đủ không?" Ninh Nghị đưa cái khay cho Nhạc Phi, Nhạc Phi chắp tay, cầm một miếng thịt mỡ là ít nhất.
"Khí giới không đủ chuẩn bị, nhưng tất nhiên đã chuẩn bị đầy đủ để tấn công."
"Vậy thì là ngày mai rồi." Ninh Nghị gật đầu.
"Tất nhiên là ngày mai." Tần Thiệu Khiêm ăn xong thịt liền nhìn về phương xa thở dài.
Gió tuyết từ ngoài sơn cốc hạ xuống, ánh lửa dọc theo sườn núi hai bên sơn cốc kéo dài ra, bên ngoài doanh địa, binh lính chịu trách nhiệm còn đang tập trung tinh thần nhìn về phía xa xa. Gió thổi qua dãy núi, tuyết nguyên, cảm giác lạnh lẽo, ngoài sơn cốc, vẫn có ánh lửa kéo dài, Trương Lệnh, Lưu Thu nhân vẫn đang gióng trống khua chiêng chuẩn bị tiến công.
Ngày thứ hai là mười hai tháng hai. Biện Lương thành, nữ chân nhân vẫn tiếp tục khởi xướng tiến công trong thành, bọn họ cải biến một chút sách lược tiến công. Trong phần lớn thời gian, không còn cố chấp phá thành, mà là cố chấp giết người., Buổi tối ngày hôm đó, tướng lĩnh thủ thành phát hiện tình huống gia tăng tử thương cho người chết, áp lực còn lớn hơn so với trước đây, vẫn đang không ngừng xếp chồng lên phòng tuyến của tòa thành này. Mà lúc này Biện Diêu đang lung lay sắp đổ, trận chiến ở Hạ thôn mới vừa bắt đầu.
Trương lệnh huy, Lưu Thu Thu Nhân tiếp tục phòng phát tấn công Hạ thôn doanh.
Lần này, bọn họ không tiếp tục sử dụng quy mô tấn công quy mô lớn nữa, mà dùng nghi binh cùng tán binh đầy tính chất công kích để công kích. Trên sườn tuyết phòng hộ xung quanh Hạ thôn, một mảng lớn công kích không ngừng xuất hiện, sau đó nhanh chóng lui trở về, chân chính tạo thành sát thương chính là những mũi tên được bắn ra từ đại quy mô lớn., Bao gồm cả hỏa tiễn bắn vào - trong thời tiết như vậy, bắn tên lửa không dễ dàng đốt lửa xung quanh và gỗ liệu bên trong, đám người Ninh Nghị cơ bản cũng đã chuẩn bị phòng bị sẵn sàng, nhưng trong thời tiết và hoàn cảnh như vậy, một khi bị tên lửa bắn trúng, mũi tên lại bị thương, người bình thường sẽ nhanh chóng mất đi chiến lực.
Đương nhiên, cung tên bắn trúng, tỉ lệ thương vong giữa hai bên đều không cao, Trương Lệnh Huy, Lưu Thu Nhân cũng đã thể hiện mặt nhạy cảm của bọn họ với tư cách tướng lĩnh. Binh sĩ xung phong tuy đi tới sau đó lại lui về., Nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể được duy trì tư thế công kích, trong ngày hôm đó, bọn họ chỉ phát khởi công kích chính thức đối với doanh phòng, sau đó lại toàn thân trở ra. Bởi vì không có khả năng xuất hiện chiến quả quy mô lớn, Hạ thôn một bên cũng không có khả năng lại bắn ra Du Mộc pháo nữa, song phương đều đang khảo nghiệm thần kinh và sự dẻo dai của nhau.
"Không có gì, cứ để bọn họ chạy tới, chúng ta cứ thong dong mà làm, xem ai hao tổn hơn ai!"
Mấy tên tướng lĩnh cao cấp trong thôn Hạ chạy nhanh trong thỉnh thoảng bắn ra mấy mũi tên, cổ vũ cho những người phụ trách doanh phòng: "Nhưng không ai được khinh thường, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xông lên mà đánh một trận với bọn chúng!"
Đến buổi tối hôm nay, mặc dù đối với việc bắn trúng sinh ra thương vong không cao, trong đám binh sĩ Hạ thôn, tích lũy tinh thần áp lực lại phổ biến không nhỏ, bọn họ đã có chủ quan nhất định có thể động ý thức, không thể chống lại được, ngược lại đối ứng với trách nhiệm trên chiến trường. Dưới tình huống như vậy, tất cả mọi người đều bảo trì cảm giác khẩn trương, đến buổi tối, vì oán quân không tấn công, phổ biến đều hao tổn không ít tâm lực.
Đương nhiên, đây cũng là thứ mà bọn họ nhất định phải chịu đựng.
Đến ngày mùng mười hai tháng ba, tình huống vẫn như vậy, chỉ là đã đến xế chiều, nhanh chóng đến chạng vạng tối, oán quân như thủy triều, phát động một lần tấn công chính diện. Mấy vòng trước va chạm với mũi tên, đột nhiên tiếng rít gào khắp núi non vọt tới! Màn trời màu xám dưới chân trời., Trong nháy mắt, từ trong rừng xông ra đều là bóng người, bọn họ khiêng thang gỗ, giơ tấm chắn, hướng về doanh trại chung quanh điên cuồng vọt tới. Ở chính diện doanh địa, mấy chiếc xe lớn tô đậm tấm chắn thật dày bị binh sĩ đẩy tới, hướng phía trước tràn đầy vẻ chống ngựa, hào quang nghiền ép mà đến.
Phía sau quân trận đang điên cuồng lao tới kia, viết "Thường Thắng quân" đại kỳ đón gió phấp phới, bay phần phật. Đây là chạng vạng tối ngày thứ ba, Quách Dược sư đã đến!
Tiếng la giết rung khắp núi, mưa tên bay lượn đầy trời, mũi tên kéo dài, trong sơn cốc, vô số người đang la hét chạy vội vào chỗ.
Khảo nghiệm chân chính cuối cùng cũng được triển khai...