Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
rạng sáng, gió tuyết dần dần ngừng lại.
Vốn là trong phế tích trấn nhỏ, lửa trại đang bốc cháy. Tiếng ngựa, tiếng người, tạm thời mang khí tức sinh ra trở về nơi đây.
Binh sĩ ở trước đống lửa, hoặc dùng nồi sắt, hoặc là rửa sạch mũ sắt nấu cháo, cũng có người liền dùng lửa nướng bánh bao cứng rắn, hoặc là lộ ra thịt cứng rắn xa xỉ, trên người binh sĩ bị thương nhẹ vẫn còn đàm tiếu bên cạnh đống lửa. Một bên doanh địa được cứu xuống, tù binh quần áo tả tơi tốp năm tốp ba co quắp một chỗ.
"Nào, thảm, cầm..."
Ninh Nghị đi trong đó, cùng với người bên cạnh đưa tấm thảm ấm áp không còn nhiều lắm cho bọn họ. Những nữ tử ở trong doanh địa ngây người suốt mấy tháng, trên người phần lớn đều có thương tích, đã từng bị các loại hành hạ, nếu bàn về hình tượng thì... so với đám ăn mày thê thảm nhất ở hậu thế thì có lẽ còn thê lương hơn, khiến người ta nhìn không đành lòng. Thỉnh thoảng có vài tên hơi sạch sẽ hơn chút ít., Nhiều là nữ tử, trên người thậm chí còn có quần áo xanh biếc, nhưng thần sắc phần lớn có chút rụt rè, chậm chạp, nữ nhân có thể ăn mặc hơi bị đối xử như thế nào, có thể nghĩ được.
Trên thực tế, chỉ cần là nữ nhân, có lẽ cũng đã bị đối xử như vậy rồi. Chỉ có điều, có người bị đối xử như vậy lâu một chút, cũng chỉ có hình tượng thê thảm khiến người ta nhìn mà không có chút dục vọng nào. Có thể bị lưu lại tự sinh tự diệt, hơn phân nửa là nữ chân nhân hơi lười một chút, không có động thủ giết chết.
Có mấy người trong số đó thấy Ninh Nghị đưa đồ tới, còn vô thức rụt lại: Bọn họ (có lẽ) hoặc là các nàng vẫn còn nhớ rõ hành vi của Ninh Nghị trong doanh địa của nữ thật không lâu trước đây, không để ý tới suy nghĩ của bọn họ, xua đuổi tất cả mọi người tiến hành chạy trốn, bởi vậy sau đó dẫn đến lượng lớn tử vong.
Trong lúc hỗn loạn như vậy, khi nữ chân nhân đánh tới, có một số tù binh bị giam đã lâu theo bản năng quỳ xuống đầu hàng. Đám người Ninh Nghị ẩn thân trong bọn họ, đối với nữ chân nhân kia phát động công kích, sau đó chân chính bị đồ sát., Đương nhiên là những tù binh bị thả ra, dù sao bọn họ càng giống tấm khiên thịt người hơn, yểm hộ hơn một trăm người tiến vào doanh địa đốt lương thực tiến hành ám sát và công kích đối với nữ chân nhân. Thế cho nên không ít người đối với đám người Ninh Nghị lãnh huyết, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Nhưng đương nhiên, ngoại trừ có vài người trọng thương lúc này vẫn đang chết đi trong thời tiết lạnh như băng, có thể trốn thoát tự nhiên cũng là một chuyện tốt. Mặc dù trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhưng lúc này cũng sẽ không vì Ninh Nghị mà chỉ trích, mà Ninh Nghị đương nhiên cũng sẽ không biện giải.
Không lâu sau đó, lại có người đưa cháo loãng và bánh bao đã được nướng qua, bởi vì không có đủ bát, húp cháo chỉ có thể dùng để rửa, lát sứ đã được đem đi.
Có thể có những thứ này ấm bụng, trong phế tích tiểu trấn, dưới đống lửa trại chiếu rọi, càng trở nên an tĩnh hơn.
Cũng có một phần nhỏ người, lúc này vẫn còn ở biên giới trấn bố trí cự mã, căn cứ địa hình hơi cấu tạo lên công sự phòng ngự - tuy rằng vừa mới giành được thắng lợi, đại lượng trinh sát cao tố chất cũng quanh người sinh động, thời khắc giám thị động tĩnh của nữ chân nhân, nhưng khả năng đối phương tập kích bất ngờ vẫn là phải đề phòng.
"... Lúc đó a, ta từ trên ngựa rơi xuống, thật có chút bối rối, nhưng mà những con Kim Cẩu kia cho dù xông tới, trên người ta có khôi giáp a. Một kích, phịch, không vào được... Mẹ nó, ta đi giết hắn, hắn lại còn dám phản kháng..."
Trong tuyết sau lưng ngựa, hơn mười thân ảnh một mặt đào hố, một mặt còn có thanh âm truyền đến.
Binh lính trong doanh địa lúc này phần lớn đều là tình trạng như thế này, đàm luận chiến đấu, thanh âm không đến mức hô to lên, nhưng lúc này trên dưới mảnh doanh địa này, đều có một cỗ khí tức tràn đầy tự tin, đi lại trong đó, khiến cho người ta nhịn không được liền có thể yên tâm trở lại.
Đám người Ninh Nghị, Hồng Đề, Tần Thiệu Khiêm trong đó cũng hỏi thăm tất cả sự tình an bài trong đó, cũng có rất nhiều việc vặt, là người bên ngoài muốn tới hỏi bọn họ. Lúc này bầu trời xung quanh vẫn tối đen như trước, đợi đến khi sắp xếp xong xuôi mọi thứ thì có người vận chút ít rượu tới, mặc dù còn chưa bắt đầu phát ra, nhưng khi ngửi thấy mùi rượu thì bầu không khí càng thêm nóng rực. Giọng nói của Ninh Nghị vang lên phía trước doanh địa: "Ta có mấy câu muốn nói."
Sắc trời bóng tối nhất trước bình minh cũng là sầm uất tịch liêu nhất, gió tuyết cũng đã ngừng lại. Sau khi âm thanh của Ninh Nghị vang lên, mấy ngàn người nhanh chóng yên tĩnh trở lại, tự giác nhìn tiểu đội đá vụn đi vào trong phế tích.
Trên mặt Ninh Nghị mang theo nụ cười.
"Mọi người hưng phấn sao? Ta cũng rất hưng phấn. Lúc xuất phát, trong lòng ta cũng không dám chắc, trận chiến ngày hôm nay, đến cùng là đi chịu chết, hay là thật sự có thể làm được chút gì đó. Kết quả chúng ta thật sự làm được, đội quân kia, được xưng là vạn vạn lần không thể địch lại., Thiên hạ mạnh nhất. Bọn họ ở Biện Lương mấy tháng, đánh tan tổng cộng hơn ba mươi vạn chúng ta. Hôm nay! Lần đầu tiên chúng ta chính thức xuất kích, cho bọn họ một bài học! Đánh tan vạn người của bọn họ! Trước mặt bọn họ, đốt lương thực của bọn họ! Chúng ta hung hăng cho bọn họ một bạt tai, đây là chuyện ai cũng không làm được!" Ninh Nghị cười giơ tay: "Ta tự nói với mình, chúng ta vô địch."
Mọi người bật cười.
"Cho nên sau khi hơi an tĩnh lại, ta cũng rất cao hứng, tin tức đã truyền cho thôn, truyền cho Biện Lương, bọn họ chắc chắn càng vui vẻ, sẽ có hơn mười vạn người vì chúng ta vui mừng. Vừa rồi có người hỏi ta có muốn chúc mừng hay không, quả thật ta đã chuẩn bị rượu, hơn nữa đều là rượu ngon, đủ cho các ngươi uống. Nhưng mà hai thùng rượu này chuyển tới đây, không phải để chúc mừng các ngươi đâu."
Khuôn mặt Ninh Nghị hơi nghiêm túc lên, lời nói dừng lại, binh lính phía dưới cũng theo bản năng ngồi thẳng người. Những người này phần lớn là từ Lữ Lương, Độc Long đi ra, uy tín của Ninh Nghị là không thể nghi ngờ, khi gã nghiêm túc nói chuyện cũng không có ai dám khinh chợt hay không nghe.
"Chúng ta đối mặt với hơn một vạn nữ chân nhân tuyệt đối không thể địch lại, có năm vạn người đang công Biện Lương, có hơn ba vạn người dưới trướng Quách Dược sư, đồng dạng cũng là cường binh trong thiên hạ, đang tìm người tính sổ. Hôm nay có hơn một vạn người vây quanh Mưu Đà, nếu không phải bọn họ trước tiên phải bảo vệ lương thực thảo thảo dược., Không tính hậu quả mà đánh, chúng ta không có cách nào toàn thân trở ra. Đối với chất lượng của quân đội khác, các ngươi sẽ cảm thấy, như vậy rất lợi hại, rất đáng để khen ngợi, nhưng nếu chỉ như vậy, các ngươi đều phải chết ở chỗ này..."
"Các ngươi đã đủ cường đại chưa? Không đủ! Chiến tích của các ngươi đủ huy hoàng sao? Không đủ! Đây chỉ là một trận chiến nhiệt thân nho nhỏ, đối với sự tình các ngươi phải đối mặt, nó không tính là gì. Hôm nay chúng ta đốt lương thực của bọn họ, đánh bạt tai bọn họ, ngày mai bọn họ sẽ càng hung ác đánh ngược lại, nhìn xem bầu trời chung quanh các ngươi, ở những nơi các ngươi không nhìn thấy, bầy sói bị thương đang chờ lột da các ngươi!"
Ninh Nghị giang hai tay ra: "Vùng đất trước mặt các ngươi là sân khấu cho những người mạnh nhất trong thiên hạ mới có thể đứng lên được. Giao phong sinh tử! Ngươi chết ta sống! Không gì không dùng cực điểm! Chỉ cần các ngươi còn có thể mạnh mẽ một chút, vậy thì các ngươi nhất định sẽ không sánh được với người khác. Bởi vì kẻ địch của các ngươi cũng giống nhau, trên đời này là nơi tàn nhẫn nhất., Người lợi hại nhất! Mục đích duy nhất của bọn họ, chính là dùng bất cứ biện pháp gì đều phải lấy mạng các ngươi! Dùng tay, dùng chân, dùng đao thương, dùng răng của bọn họ cắn chết các ngươi!"
"Cái gì là cường đại? Khi ngươi bị thương, chỉ cần còn chút khí lực, các ngươi sẽ cắn răng đứng đó, tiếp tục làm việc, có thể chống qua, các ngươi sẽ cường đại hơn một chút. Khi ngươi thắng trận, trong đầu ngươi không thể có chút lơi lỏng, ngươi không để lại bất cứ nhược điểm nào cho địch nhân của mình, bất cứ lúc nào cũng không có nhược điểm, các ngươi sẽ cường đại hơn một chút! Lúc ngươi mệt mỏi!, Chống đỡ thân thể, có thể chịu đựng hơn cả bọn họ, đau hơn, cắn chặt hàm răng, có thể chịu đựng hơn bọn họ! Ngươi dùng hết tiềm lực, ngươi mới là người lợi hại nhất, bởi vì trên thế giới này, ngươi phải biết, chuyện ngươi có thể làm được, trong kẻ địch của ngươi, nhất định cũng có người có thể làm được!"
"Trước kia... Có người làm việc cùng ta, nói ta người này không dễ ở chung, bởi vì ta đối với mình quá nghiêm khắc, quá hà khắc, thậm chí ta còn không có yêu cầu tiêu chuẩn của mình đến yêu cầu bọn họ. Nhưng là... từ khi nào thiên hạ này sẽ do kẻ yếu định ra tiêu chuẩn! Từ lúc nào, kẻ yếu dám thẳng khí hùng hổ oán trách cường giả! Ta có thể lý giải được khuyết điểm của tất cả mọi người., Tham đồ hưởng lạc, thật là ác lao, vô cùng cẩu thả, trên thế giới thái bình ta cũng thích như vậy. Nhưng ở trước mắt, chúng ta không có đường sống, nếu có người không rõ, đi xem người hôm nay chúng ta cứu ra... đồng bào của chúng ta."
"Ta không muốn vạch trần vết sẹo của người ta, nhưng đây chính là tương lai của kẻ bại hoại! Không có đạo lý có thể nói! Thua, cha mẹ con các ngươi, sẽ phải gặp phải chuyện như vậy, bị người ta đối xử như chó, đối đãi như kỹ nữ, tiểu hài tử của các ngươi, sẽ bị người ném vào trong lửa, các ngươi mắng bọn họ., Các ngươi khóc, các ngươi nói bọn họ không phải người, không có bất kỳ tác dụng gì! Không có đạo lý nào có thể nói! Điều duy nhất các ngươi có thể làm chính là làm cho chính mình mạnh mẽ một chút, lại cường đại hơn một chút! Các ngươi cũng đừng nói nữ chân nhân có năm vạn mười vạn, dù có một trăm vạn một ngàn vạn, đánh bại bọn họ, là đường ra duy nhất! Nếu không, đều là kết cục giống nhau! Khi các ngươi quên mình sẽ có kết cục, xem bọn họ..."
"Mà bọn họ lại nói ta vạch trần nỗi đau của người khác, không có nhân tính, các nàng đang khóc..." Ninh Nghị chỉ về hướng hơn một ngàn người được cứu ra, bên kia lại có không ít người đang khóc. "Thế nhưng ở đây, ta không muốn biểu hiện ra nhân tính của mình., Ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết, chuyện gì là các ngươi đối mặt, không sai! Rất nhiều người các ngươi bị đối xử nghiêm khắc nhất! Các ngươi oan ức, muốn khóc, muốn có người an ủi các ngươi! Ta đều rõ ràng không công, nhưng ta không cho các ngươi những thứ này! Ta sẽ nói cho các ngươi biết!, Các ngươi bị mắng bị đao chém lửa thiêu bị bạo hành! Sự tình sẽ không kết thúc như vậy, nếu chúng ta thất bại, các ngươi sẽ phải trải qua một lần nữa, nữ chân nhân sẽ trở nên mạnh mẽ làm chuyện tương tự với các ngươi! Khóc có tác dụng sao? Sau khi chúng ta đi, có biết những người còn sống khác thế nào không? Thuật liệt kê nhanh chóng làm những người khác không dám phản kháng, hoặc là chạy chậm, tất cả đều bị thiêu sống chết hết rồi!"
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Trong các ngươi, rất nhiều người đều là nữ nhân, thậm chí có hài tử, có mấy người tay đều gãy, có mấy người xương cốt bị đánh gãy, hiện tại đều còn chưa tốt., Các ngươi vừa mệt vừa đói, ngay cả đứng lên đi đường cũng cảm thấy khó khăn. Các ngươi gặp phải nhiều chuyện như vậy, có mấy người bị ta nói như vậy nhất định cảm thấy muốn chết đi, chết cũng tốt. Nhưng mà không có cách nào a, không còn đạo lý, nếu như các ngươi không chết., Chuyện duy nhất có thể làm là gì? Chính là cầm lấy đao, mở miệng, dùng đao của các ngươi chém, dùng miệng cắn, đi ăn những nữ chân nhân đó cho ta! Ở chỗ này, thậm chí ngay cả "ta đã tận lực" những lời này, đều thu hồi lại cho ta, vô nghĩa! Bởi vì tương lai chỉ có hai người! Hoặc là chết! Hoặc là địch nhân các ngươi chết..."
Giọng nói của Ninh Nghị thoáng dừng lại, sắc trời đen kịt, âm thanh chấn động.
"Nhưng ta nói cho các ngươi biết, nữ chân nhân không lợi hại như vậy. Hôm nay các ngươi đã có thể đánh bại bọn họ, việc các ngươi làm rất đơn giản, chính là mỗi lần đều đánh bại bọn họ. Đừng so sánh với kẻ yếu, đừng nói là cố gắng hết sức, đừng nói là lợi hại bao nhiêu là được rồi., Tiếp theo các ngươi sẽ phải đối mặt với địa ngục, ở đây bất kỳ ý nghĩ mềm yếu nào cũng sẽ không tiếp nhận! Hôm nay có người nói, chúng ta đốt lương thảo của nữ chân nhân, nữ chân nhân công thành sẽ càng mãnh liệt hơn, nhưng chẳng lẽ bọn họ càng mãnh liệt thì chúng ta càng không đi đốt sao!?"
"Chúng ta đã đốt lương thực của bọn họ, bọn họ công thành liều mạng hơn, tòa thành kia cũng chỉ có thể thủ vững, bọn họ chỉ có thể giữ vững, không có đạo lý để nói! Trước mặt các ngươi là một trăm cái chướng ngại., Một đạo không qua được, thì chết! Thắng lợi chính là hà khắc như vậy! Nhưng chúng ta đã có thắng trận đầu, chúng ta đã thử qua thành sắc của bọn họ, nữ chân nhân, cũng không phải quái vật không thể chiến thắng. Nếu bọn họ không phải quái vật, chúng ta có thể luyện thành quái vật mà bọn họ không nghĩ tới!"
"Lãn thảo của bọn họ bị đốt rất nhiều, nói không chừng bây giờ đang khóc." Ninh Nghị tiện tay chỉ, nói một câu dí dỏm, nếu là bình thường, mọi người đại khái muốn cười rộ lên, nhưng lúc này, tất cả mọi người đều nhìn hắn, không cười: "Cho dù không khóc.", Bởi vì thất bại mà uể oải, nhân chi thường tình. Bởi vì thắng lợi mà chúc mừng, hình như cũng là nhân chi thường tình. Nói thật với các ngươi, ta có rất nhiều tiền, tương lai có một ngày, các ngươi có thể ăn mừng thế nào cũng được, nữ nhân tốt nhất, rượu thịt ngon nhất., Cái gì cũng có, nhưng ta tin tưởng, đến thời điểm các ngươi có tư cách hưởng thụ những thứ này, kẻ địch chết mới là món quà tốt nhất mà các ngươi lấy được, nói đúng như một câu nói, đến lúc đó, các ngươi có thể dùng xương sọ của bọn họ để uống rượu! Đương nhiên, ta sẽ không cho phép các ngươi làm như vậy, sự vô liêm sỉ đáng ghét... "
"Hôm nay không chúc mừng." Ninh Nghị nói: "Rượu, mỗi người chỉ bỏ một chén để cho thân thể các ngươi ấm áp, nghỉ ngơi thật tốt. Nhưng tâm cảnh giác của các ngươi một khắc cũng không được buông lỏng! Đợi khi các ngươi tỉnh lại, các ngươi sẽ càng cường đại hơn hiện tại! Các ngươi chỉ có thể so với bây giờ càng mạnh mẽ hơn! Sau đó, làm cho kẻ địch của các ngươi run rẩy, để bọn họ chết đi. Mà các ngươi còn sống."
"... Ta nói xong rồi." Ninh Nghị nói.
Trong doanh địa túc sát mà an tĩnh, có người đứng lên, cơ hồ tất cả binh sĩ đều đứng lên, trong mắt đỏ bừng, cũng không biết là cảm động hay là bị kích động.
"Vâng..." Binh sĩ Lữ Lương Sơn phía trước hét lớn, gân xanh trên trán nổi lên. Sau một khắc, âm thanh ầm ầm như thủy triều vang lên, thanh âm kia như đang trả lời lời răn dạy của Ninh Nghị, lại càng giống như cơn sóng dữ trong lòng của tất cả mọi người, lấy trấn nhỏ này làm trung tâm., Trong chốc lát vang vọng khắp dãy núi nguyên tuyết, đó là uy áp còn ngưng trọng hơn cả sát khí. Trên cây, tuyết đọng tuôn rơi, trinh sát không biết tên ghìm cương ngựa trong bóng tối, đang mê hoặc và hồi hộp xoay tròn, không biết bên kia đã xảy ra chuyện gì.
Ninh Nghị đi ra khỏi đám người, Chúc Bưu, Điền Đông Hán, Trần Đà Tử đi theo bên cạnh. Đêm nay, trong lòng mọi người khó mà bình tĩnh được, nhưng loại cuồn cuộn này mang đến cũng không phải là xao động mà là sự cường đại và ngưng trọng khó có thể diễn tả bằng lời. Ninh Nghị đi thu thập xong căn phòng nhỏ, chỉ chốc lát sau, Hồng Đề cũng đi tới, gã ôm lấy nàng nằm ngủ trong thảm đất.
Ngoại trừ những người phụ trách tuần tra trông coi, những người khác sau đó cũng ngủ thật say. Mà phía đông, muốn sáng lên cái bụng cá.
Đến khi tỉnh lại, bọn họ sẽ trở thành người càng cường đại hơn.
Kinh thành, vòng tuyên truyền đầu tiên đã được Tần Thìn truyền ý ra ngoài, không ít nhân sĩ nội bộ đã biết trận chiến hôm qua của Mưu Đà Cương, có một số người còn đang thông qua con đường chính mình xác nhận tin tức.
Đại đường Bộ binh, lại bận rộn một đêm, lúc này Tần Tương Nguyên mới thoáng thu thập đồ, chuẩn bị nghỉ ngơi, bên cạnh, Lý Cương vội vã tới nói chuyện với hắn chốc lát, mặt mũi đã tràn đầy vẻ mệt mỏi.
"Sau hừng đông sẽ càng khó hơn." Tần Liệt chắp tay. "Lý Tướng, nghỉ ngơi thật tốt đi."
"Đúng, nói đúng lắm, ta cũng phải... ngủ một hai canh giờ. Nên nghỉ ngơi một lúc mới dễ đối phó với chó vàng."
Lão nhân nói xong, lại nở nụ cười, từ khi nhận được tin tức này, hắn vô cùng vui mừng, bước chân chạy nhanh, so với ngày thường nhanh hơn rất nhiều. Phía sau Bộ binh đã sớm chuẩn bị cho bọn họ phòng tạm, hai người đi vào trong phòng, tự cũng có người hầu hầu, Tần Liệt bám vào giường liền ngủ, Lý Cương đốt đèn, đẩy cửa sổ ra, nhìn sắc trời đen kịt bên ngoài, hắn lại cười cười, trong lúc vô tình, nước mắt tràn đầy nếp nhăn lăn xuống.
Lý Cương tính tình hung hăng trung trực, đi tới trên tướng vị, đã nhiều năm không nhận ra tư vị nước mắt. Năng lực của hắn như thế nào, ngoại giới tất nhiên có nhiều loại thuyết pháp, nhưng một phần lòng quyền tâm ái quốc, hừng hực không gì sánh được. Mấy năm qua, hắn thôi thúc các loại sự tình, mỗi lần bị cản trở, triều đình hỗn loạn., Binh sự nát bét, hắn muốn phấn chấn việc này, nhưng lại có thể làm được bao nhiêu? Lần này nữ chân công thành, hắn tổ chức phòng thủ kiên quyết, thậm chí đã chuẩn bị tốt để chết ở nơi này. Nhưng mà nữ tử thật sự cường đại, như Thái Sơn đè xuống, hắn chết không đáng tiếc, nhưng chưa từng thấy qua hi vọng.
Chỉ có tại thời khắc này, hắn bừng tỉnh cảm giác được, trong áp lực mấy ngày liên tiếp này, đại lượng sinh tử cùng máu tươi tích lũy nồng đậm bên trong, rốt cuộc có thể nhìn thấy từng điểm sáng cùng hi vọng.
Hắn hít một hơi, ở trong phòng chạy qua chạy lại hai vòng, sau đó nhanh chóng lên giường, để cho mình ngủ.
Hắn phải nhanh chóng nghỉ ngơi, nếu không thể nghỉ ngơi tốt, sao có thể dõng dạc chịu chết được...
Trong doanh trại của nữ thật sự có lửa trại đang bốc cháy, Tông Vọng chắp hai tay sau lưng, nhìn thành trì cực lớn trước mắt.
Lưu Ngạn Tông đi theo phía sau, cũng đang nhìn tòa thành trì này.
Chiến sự phát triển đến tình huống như vậy, đêm qua rõ ràng bị người ta đánh lén đại doanh, thật sự là một chuyện làm cho người ta bất ngờ, bất quá, đối với những nữ đại tướng thân kinh bách chiến này mà nói, cũng không tính là đại sự gì.
"... Ngạn Tông đâu... Nếu không thể phá hết thành này, chúng ta còn mặt mũi nào trở về."
Nói theo một ý nghĩa nào đó, đó chẳng qua là quyết tâm sâu sắc hơn về tông vọng phá thành mà thôi.
Ánh mắt Lưu Ngạn Tông lạnh lùng, trong lòng hắn cũng có suy nghĩ như vậy.
Trước khi đến đây, bọn họ cảm thấy võ lâm hơn phân nửa sẽ có chút nội tình, coi như là cẩn thận. Sau đó quân đội Đại Phá Võ Triều, cảm thấy bọn họ căn bản chỉ là một tổ thỏ, không có chút sức chiến đấu nào. Bây giờ, xem như bị thỏ cào.
Xúi quẩy...
Phải giết chết càng nhiều người của các võ triều này mới được! triệt để... giết đến mức bọn họ không dám phản kháng!
Âm thanh gà gáy đã vang lên, lầu cát, gian phòng phía sau trang viện ấm áp.
Sư phụ đang đắp chăn nằm trên giường, đang ngủ say, bên dưới chăn bông lộ ra đôi chân trắng nõn và mắt cá chân màu đỏ.
Lúc mở mắt, nàng cảm nhận được sự xao động kỳ dị bên ngoài gian phòng...