Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Năm Cảnh Hàn thứ mười ba, dưới tuần mười một tháng, Lương Đại Tuyết bay tán loạn.
So với tuyết rơi, nữ chân nhân công thành, mới là toàn bộ Biện Lương bây giờ, thậm chí là đại nạn lớn nhất mà toàn bộ võ triều đối mặt. Mấy tháng nay, nữ chân nhân bất ngờ xuôi nam, đối với võ triều nhân mà nói., Như thể cuồng tai diệt đỉnh, tông vọng suất lĩnh không đến mười vạn người đấu đá lung tung, thế như bẻ cành khô, tại Biện Lương ngoại thành hung hãn đánh bại hơn mười vạn đại quân, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, cũng giống như là cấp cho đám võ triều ngày hoàng hôn, hung ác lăng lệ ác liệt một bài học.
Một thời gian dài qua, dưới biểu tượng ca vũ bình thường, người võ triều cũng không phải là không coi trọng binh sự. Chưởng binh văn nhân, lượng lớn tiền tài đầu nhập, thứ được thu hồi nhiều nhất chính là các loại lý luận binh sự hoành hành. Chiến đấu như thế nào, hậu cần làm sao cam đoan, âm mưu dương mưu dùng như thế nào., Người hiểu được, kỳ thực không ít. Cũng là vì vậy, đánh không lại người tài, chiến tích có thể dùng tiền mua, đánh không lại người vàng, có thể châm ngòi ly gián, có thể xua hổ nuốt sói. Nhưng, phát triển đến giờ khắc này, tất cả mọi thứ đều vô dụng.
Nhan tông nhìn xong ra tay, trong thời gian mấy tháng này đã nghiền nát lý luận quân sự của mọi hy vọng xa vời. Mỗi lần hắn xuất binh, đều quyết đoán mà kiên quyết, hào phóng và huyết tính của quân đội khai quốc., Đủ để phá vỡ hầu như tất cả âm mưu quỷ kế, nhất là sau khi hai mươi hai tháng mười một phát động tổng công Biện Lương thành, quân đội Nữ Chân như thiêu đốt, nghiền ép mà đến, mỗi một kích của tông vọng, đều giống như là ở trong chỗ yếu hại của Võ Triều mà hạ dao găm xuống, cơ hồ không có hư chiêu.
Mà Biện Lương thành có thể chống lại, cũng chỉ có thể là do hai trăm năm chính thức tích lũy, trên phương diện quốc gia nội tình.
Văn nhân trị quốc, tích lũy hơn hai trăm năm, đường đường chính chính là thứ có thể xưng là nội tình, dù sao cũng có. Trung quân ái quốc, xả thân lấy nghĩa, hơn nữa lợi ích chân chính để thúc đẩy, trong Biện Lương thành, cuối cùng vẫn có thể phát động lượng lớn người, trong thời gian ngắn, như thiêu thân lao đầu vào trong đội ngũ thủ thành.
Nếu như nói mỗi một kích của Tông Vọng đều nhằm vào chỗ yếu hại của Biện Lương, là Biện Lương mập mạp cùng với chiến lực suy yếu, dưới tình huống cơ hồ không cách nào tránh né, phương pháp ứng phó chỉ có thể dùng đại lượng mạng người để bổ khuyết. Từ hai mươi hai ngày trước đến khi màn đêm hai mươi lăm hàng lâm, lúc Tông Vọng cắt xuống một đao trầm trọng nhất đối với Biện Lương., Chỉ là buổi tối bị mấy trăm nữ chân nhân đột nhập vào nội thành này, vì đoạt lại đầu tường cùng thanh trừ các binh sĩ thành nữ chân, lấp vào sinh mệnh và đông đảo binh sĩ mới tại phụ cận cửa Miểu Minh, đã vượt quá sáu ngàn người, trên đầu thành, núi thây biển máu.
Không kịp suy nghĩ ý nghĩa sinh tử, trong loại chiến đấu này, binh sĩ cùng đông đảo quần chúng được phát động lần lượt được đưa vào tử vong thâm uyên, mọi người đến cùng nên cảm động hay là nên hối lộ, bi ai, khó có thể nói rõ. Chỉ là ít nhất tại thời khắc này, mấy vị lão nhân phụ trách thủ thành chịu trách nhiệm., Quả thật là đang dùng thái độ tiêu hao sinh mệnh, chấp hành trách nhiệm tử thủ, Lý Cương một mực cầm cương đao dẫn binh xông lên đầu tường, mà sau khi Tần Tương Nguyên hiểu rõ tình huống thương vong cực lớn, thì cầm con số kia ngồi trên ghế, qua rất lâu tay đã run rẩy, thậm chí nói không ra lời.
Làm một quốc gia không có thực lực, cũng chỉ có thể dùng tính mạng đi hao tổn.
Ở trên tuyến đường Biện Lương Thành, gánh số lượng lớn mạng người của nữ chân nhân tiêu hao, ở Biện Lương thành, đã bị đánh tàn phế các đội ngũ, khó có năng lực giải vây, thậm chí ngay cả dũng khí đối mặt với đại quân Nữ Chân., Đã không còn nhiều lắm. Nhưng khi trời tối từ hai mươi lăm ngày này, cuộc chiến giữa đại doanh Mưu Đà Cương của nữ Chân bỗng nhiên bộc phát, nhưng cũng rất kiên quyết và kịch liệt, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, hơn ba mươi vạn cần vương quân đều đã bị nữ nhân nghiền ép qua, thế công đột nhiên triển khai tới hơn bốn ngàn người, kiên quyết mà sắc bén đến trình độ khiến người ta líu lưỡi.
Khi Tông Vọng suất lĩnh đại quân vung mạnh dao găm đối với Biện Lương Thành, rút cuộc cũng ra tay, nhắm vào phía sau lưng nữ chân nhân, đánh ra một kích cũng rất kiên quyết!
Từ lúc bốn ngàn người này xuất hiện, trọng kỵ khai cục, đối với nữ chân nhân mà Mưu Đà Cương canh giữ mà nói, chính là đả kích mãnh liệt không kịp trở tay. Loại phong cách hoàn toàn khác với quân đội võ triều bình thường, làm cho quân đội nữ thật có chút kinh ngạc, nhưng cũng không vì vậy mà sợ hãi. Mặc dù trải qua thương vong trình độ nhất định, quân đội nữ chân vẫn dưới sự chỉ huy xuất sắc của tướng lĩnh, xuất sắc của bọn họ cùng binh sĩ võ triều tập kích ở bên ngoài như trước.
Quân đội Võ Triều đến tập kích với tư thái cũng rất kiên quyết, nhanh chóng triển khai công kích về phía bức tường bên ngoài của đại doanh Mưu Đà Cương. Sau một lát quần nhau, hai đội khinh kỵ binh bên ngoài doanh địa lại va chạm vào nhau.
Cùng lúc đó, kỵ binh và bộ binh lui lại phía trước Mưu Đà Cương bắt đầu tấn công vào doanh trại của nữ tử thật, trong nháy mắt liền đẩy toàn bộ chiến sự lên cao trào.
So sánh số lượng trước mắt, hơn một trăm kỵ binh trọng yếu tuyệt đối là ưu thế chiến lược rất lớn. Bọn họ không phải là không thể khắc chế, nhưng binh chủng dùng lượng lớn tài nguyên chiến lược chồng chất lên nhau, muốn chính diện giao đấu cũng chỉ có thể là lượng lớn tài nguyên và sinh mệnh. Nữ chân kỵ binh cơ bản đều là khinh kỵ binh., Đó là bởi vì trọng kỵ binh dùng để công địch tất phải cứu, nếu là trên đồng dã, khinh kỵ có thể dễ dàng đem trọng kỵ dây dưa đến chết, nhưng trước mắt, hơn một ngàn bộ binh bộc của Lỗ Vệ, trở thành vật hy sinh đứng mũi chịu sào.
Trong doanh địa phía sau, đích xác có thể lấy cung tên trợ giúp, nhưng uy hiếp của cung tên đối với trọng kỵ cực kỳ nhỏ bé, mặc dù đối với bộ binh, nhưng nếu đối phương bắt đầu không để ý thương vong, cung tên có thể tạo thành thương vong, trong lúc nhất thời cũng không đến nỗi làm người ta chịu không nổi.
Phía trước Mưu Đà Cương, gót sắt xếp thành một hàng, giống như tiếng sấm, cuồn cuộn mà đến, phía sau, gần hai ngàn bộ binh bắt đầu hò hét xung phong. Trong hàng ngũ phía trước doanh địa, nô bộc quay đầu nhìn tốc độ của hàng ngũ trên tường doanh, nhưng lại nhận được mệnh lệnh., Gần như tuyệt vọng, hắn quay đầu lại, trầm giọng hét lớn: "Giữ vững cho ta!" Nữ bộ binh dưới trướng nhìn trọng kỵ màu đen như tường lớn đẩy tới, sắc mặt tái nhợt như tuyết đêm. Cùng lúc đó, cửa doanh phía sau bắt đầu mở ra, năm trăm khinh kỵ binh cuối cùng trong doanh địa hung hãn xông ra, nó muốn vượt qua trọng kỵ binh, cường công hậu trận bộ binh!
Một bên khác, gần bốn ngàn kỵ binh lao tới chém giết, bao phủ lấy chiến tuyến ở bên này!
Trong tuyết rơi đầy trời, chiến tuyến như thủy triều ập vào nhau. Sóng máu cuồn cuộn tuôn ra, nữ kỵ binh cường hãn như vậy cũng cố gắng tránh né trọng kỵ, xé rách một phần nhỏ của đối phương. Nhưng vào lúc này, mặc dù là kỵ binh và bộ binh có hơi yếu cũng có được ý chí chiến đấu tương đối, tên tiểu tướng Nhạc Phi dẫn theo một ngàn tám trăm bộ binh bộ binh của Nhạc Phi., Lấy trường thương, đao thuẫn nghênh chiến khinh kỵ nữ tử, đồng thời ý đồ hội hợp cùng kỵ binh phe mình, đè ép không gian của nữ kỵ binh, mà ở phía trước, đám người Hàn Kính suất lĩnh trọng kỵ, đã ở trong sóng máu nghiền mở bộ binh đội của Phó Lỗ. Một khắc nào đó, hắn hướng ánh mắt về phía bầu trời phía sau tường Diêu Đà doanh.
Thuật xếp nhanh chóng quay đầu lại.
Hình như có tiếng ồn ào và chém giết truyền đến.
Phía sau doanh địa, ánh lửa và cột khói bay lên.
"Các huynh đệ..." Trong gió tuyết phía trước doanh địa, có người hưng phấn quát lớn, khiến người ta sợ hãi điên cuồng: "Theo ta - giết người theo ta..."
"Oa ——— "
Giờ phút này, như là một nồi canh cũ cuối cùng cũng đun sôi, bầu không khí điên cuồng vốn nên thuộc về đại quân Nữ Chân đánh tan quân địch, trong cuộc ác chiến sôi trào máu tanh này, lại tái hiện.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Đoạn thời gian trước tuy chiến ý kiên quyết, nhưng chiến đấu chung quy vẫn chưa đủ kịch liệt khinh kỵ, tại thời khắc này giống như đàn sói điên cuồng xông lên, mà trong trận bộ binh, Nhạc Phi tuổi trẻ nhưng tính tình trầm ổn đồng dạng cũng đã hưng phấn, giống như uống rượu vậy., Trong mắt hắn đều hiện ra một màu đỏ thẫm, tay cầm trường thương cười ha hả: "Theo ta giết -- "Tổn dụng Thương Lâm kỵ trận hung mãnh đẩy tới phía trước, trong nháy mắt mũi thương đâm vào thân chiến mã, trong đầu hắn hiện lên, lại là bóng dáng của một ông lão thân cận vì ám sát Tông Hàn đã chết, sư phụ của hắn...
Hai tay đang mấp máy như có hỏa diễm nổ tung, nữ chân kỵ binh kia thoáng chần chờ, toàn bộ thân thể chiến mã dẫn người đều bị tướng lĩnh trẻ tuổi này và mấy người bên cạnh đánh bay, ầm ầm vang lên, chiến mã hí vang, tuyết đọng cuồn cuộn, máu tươi sền sệt phun đầy đầu binh sĩ phía trước. Xung quanh, hoặc chiến mã ngã xuống, hoặc là người bị tách ra, vô số giết chóc, tiến vào trạng thái gay cấn...
Thời gian không lâu sau, bóng tối phủ xuống, hơn trăm bóng người xuyên qua mặt hồ đóng băng, thẳng đến phía sau doanh địa của nữ tử.
Mặc dù cố gắng phòng thủ phía trước doanh địa, nhưng phòng ngự của nữ tử đối với ba mặt hoàn hồ, kỳ thật cũng không coi là lơi lỏng. Mặc dù trước khi mặt hồ đóng băng, nữ chân nhân đối với phương hướng này cũng có giám thị không kém, sau khi kết băng, càng tăng cường lực tuần tra, trong doanh tường cao ngất cũng có tháp nhìn xa, phụ trách giám thị mặt hồ phụ cận.
Bất quá, vào lúc tuyết rơi, màn đêm buông xuống, binh lính lại quen với tình huống bình ổn mấy tháng, cuối cùng vẫn có điểm mù.
Ở phía xa đục xuống lỗ băng, lặng lẽ xuống nước, lại có vài tên bạch y nhân vô thanh vô tức xuất hiện bên bờ sông, trong nháy mắt đã cắt yết hầu ba nữ nhân tuần tra, bọn họ thay quần áo nữ chân binh, đem thi thể đổ vào trong nước. Ngay sau đó, từ trong ngực lấy ra bao vải dầu bọc cung nỏ, dây thừng, bắn chết nữ tử chân binh sĩ trên vách tường phụ cận, lại tiếp tục leo lên, thay vào đó.
Hơn trăm người áo trắng, sau một lát đã lẻn vào trong doanh địa của nữ tử thật.
Lữ Lương Sơn bồi dưỡng nhóm người này nhằm vào lẻn vào, phá hư ẩn hình, chém đầu, vốn đã tiến hành huấn luyện rất nhiều, nói theo một ý nghĩa nào đó, lục lâm cao thủ vốn có rất nhiều người am hiểu loại hành động này., Chẳng qua đại bộ phận không tổ chức kỷ luật, ưa thích đơn đả độc mà thôi. Bên cạnh Ninh Nghị có Lục Hồng đề xuất tông sư làm cố vấn, lại đem hết thảy hệ thống hóa xuống, cũng liền trở thành hình thức đặc biệt, lần này tinh nhuệ xuất hiện, lại có Hồng Đề dẫn đội, trong nháy mắt liền tê liệt hạ đi phòng ngự phía sau doanh địa của Nữ Chân.
Bình thường, phần lớn quân đội nữ chân đều đóng quân ở đây, hành động như vậy trên cơ bản khó mà làm được, nhưng lần này, gần năm ngàn nữ chân nhân đã rời khỏi doanh môn., Đang diễn ra ác chiến với đám người Tần Thiệu Khiêm bên ngoài, tường thành phía bắc phòng thủ lại là trọng yếu nhất, sau khi đám người Tần Thiệu Khiêm triển khai thái độ kiên quyết muốn tấn công mạnh mẽ doanh địa, đám người cấp tốc thuật tốc hận không thể gọi thợ thủ công đến sử dụng, có thể phân phối lực lượng phòng thủ ở hậu phương này cũng không tính là quá nhiều.
Dù sao nếu không phải là Ninh Nghị, những người khác cho dù tổ chức một nhóm lớn binh sĩ tới đây, cũng không có khả năng vô thanh vô tức lẻn vào, mà một hai cao thủ lục lâm cho dù tâm tư không đủ để lẻn vào, trên cơ bản cũng không có ý nghĩa gì lớn.
Sau đó bọn họ tìm được kho lương thảo của nữ tử thật sự, lúc Hồng Đề dẫn người lẻn vào trong đó, Ninh Nghị dẫn theo mấy người vòng trở lại, tìm được doanh trại nơi nữ chân nhân giam giữ hán tử tù binh. Phòng thủ bên này lại khá yếu ớt, bọn họ giết vài tên binh sĩ trông coi, Ninh Nghị mở khóa cửa doanh trại, liền quăng thi thể và vũ khí của nữ chân nhân trước mặt đám tù binh này.
"Nghe bên ngoài một chút, nữ chân nhân đi chơi Biện Lương rồi, quân đội triều đình đang tiến đánh nơi này, còn có thể động đậy, cầm vũ khí lên, sau đó theo ta đi giết người, lấy càng nhiều vũ khí! Bằng không thì chờ chết."
Lúc này đã có tới mấy ngàn tù binh bị nữ chân nhân nhốt trong doanh địa. Nhóm tù binh đầu tiên đều đang do dự, nhưng Ninh Nghị mặc kệ bọn họ xuất ra ống trúc dầu hỏa trong quần áo đổ xuống chung quanh, sau đó lập tức châm ngòi trong doanh trại.
Toàn bộ doanh địa lập tức loạn lên. Mà bên kia, trong kho lương thảo của nữ chân nhân, lửa cháy hừng hực, chém giết quy mô nhỏ bắt đầu xuất hiện, khi Nhan Dung mẫu suất lĩnh số ít tinh binh đánh tới, nửa doanh địa cũng đã nổ tung, trong kho lương thảo, thế lửa cũng bắt đầu lan tràn, hơn phân nửa hán nhân bắt làm tù binh., Tất cả đều được thả ra, hoặc là tổ chức giết chóc tuyệt vọng, hoặc là chạy trốn tứ tán, cũng có rất nhiều người đã không còn dám phản kháng chạy trốn, chỉ hy vọng có thể sống sót, nhưng chui vào hơn một trăm người xen lẫn trong bọn họ, những chuyện này, làm sao có thể do bọn họ được.
Một lúc lâu sau, cánh cửa chính của đại doanh Mưu Đà Cương đã sụp đổ, máu đã chảy thành sông...
Thân thể trần trụi...
Đêm đã khuya, Biện Lương thành, Tảo Môn mới, thoáng bình tĩnh trở lại.
Sư phụ đứng trước đống phế tích bị thiêu hủy, mang theo ánh lửa tro tàn, lướt qua trước mắt nàng.
Trên mặt của nàng toàn là tro bụi, đầu phát sốt cuồn cuộn một chút, trên mặt có vết nước mơ hồ, không biết là do hoa tuyết rơi vào trên mặt hay là bởi vì khóc thút thít mà dẫn đến. Bước chân dưới thân cũng trở nên lảo đảo.
Sau nửa đêm chém giết, Nữ chân nhân tạm thời rút lui. Dưới tường thành nguy nga gần cửa gỗ, mọi người bắt đầu toàn lực cứu trị thương viên, thu liễm thi thể, chung quanh mùi máu tanh tràn ngập, còn có mùi khét lẹt.
Rất nhiều người chết rồi.
Nàng cảm thấy mệt mỏi thật a...
Lý Uẩn vội vàng đi từ tầng lớp trên tới. Khi tìm được nàng, nàng đang ngồi trong một góc tường thành. Tỳ Hưu không biết đang suy nghĩ gì, hình dạng buồn bã, ánh mắt đờ đẫn, đến một chiếc giày cũng đã không còn, khiến Lý Uẩn sợ tới mức còn tưởng nàng gặp phải bạo hành, nhưng may mắn là không có.
"Ta không làm nổi nữa, ta mệt quá a, ta mệt quá a..." Nàng thấp giọng nức nở, nói như thế: "Ta muốn nghỉ ngơi một chút... Ta mệt quá a..."
Lý Uẩn ngồi xổm xuống, đau lòng ôm lấy nàng...
....
Mưu Đà Cương.
Chiến sự đã ngừng, khắp nơi đều là máu tươi, đại lượng vết tích bị ngọn lửa đốt cháy.
Võ thuật cầm trường kiếm đứng trên cao phế tích, trường kiếm tràn đầy máu tươi, phía dưới một đống lửa vẫn còn cháy, chiếu rọi gương mặt hắn bị hủy diệt rõ ràng.
"Có biết là ai không?"
Trong miệng hắn hỏi như thế.
Gã hán tử bị trói đẩy tới phía trước khóc lớn, liều mạng lắc đầu.
"Tha mạng..."
Thuật thuật nhanh chóng đá một cước ra ngoài, đá người nọ văng xuống hố lửa đang hừng hực thiêu đốt, sau đó tiếng kêu thê lương thảm thiết nhất vang lên.
"Ngươi có biết không! Chính là những người kia hại chết các ngươi! Các ngươi muốn chết..."
Bộ dáng của hắn vốn có vẻ anh tuấn dương cương, lúc này lại bắt đầu vặn vẹo hung lệ, thanh âm này vang lên phía trên doanh địa, sau đó lại có người bị đẩy xuống.
Trận chiến lúc trước, theo phía sau doanh địa bị đốt, hơn bốn ngàn binh sĩ võ triều phía trước bộc phát ra sức chiến đấu kinh người nhất, trực tiếp đánh tan chiến sĩ nữ chân bên ngoài doanh địa, thậm chí còn cướp lấy cửa doanh., Nếu thật sự xem xét lực lượng trên tay, thuật tốc tốc độ tăng lên hơn vạn nhân thủ, đối phương đánh tan nữ kỵ binh, cũng không có khả năng hoàn toàn diệt sạch, chỉ là tạm thời sĩ khí tăng vọt, chiếm thế thượng phong mà thôi. Chính thức so sánh, lực lượng thuật tốc trên tay vẫn là chiếm ưu thế.
Nhưng lần này cũng không phải là quyết đấu trên chiến trận.
Khoảnh khắc nhìn thấy kho lương thảo dấy lên hỏa diễm, tốc độ thuật tốc biết mình đã thua.
Trong trận chém giết kịch liệt, doanh địa trở nên hỗn loạn không chịu nổi, tất cả tù binh bị giam trong doanh trại đều được thả ra, võ triều nhân lẻn vào doanh trại xen lẫn trong bọn họ. Cuối cùng, những binh sĩ võ triều kia vẫn canh giữ ở cửa đại doanh một thời gian dài., Người đàn ông cứu được khoảng một phần ba tù binh. Những người đàn ông bị bắt làm tù binh hơn phân nửa suy yếu, có rất nhiều phụ nữ, sau khi bọn họ rời đi, tất cả kỵ binh của Tháp Lai đều được thu nạp, trừ những người bị thương, ước chừng còn có một ngàn hai trăm người có thể chiến: đề nghị với tốc độ thuật tốc độ nhanh nhất., Đi theo sau lưng đối phương, ngậm đuôi đuổi giết, nhưng tốc độ thuật nhanh biết như vậy đã không có ý nghĩa, nếu như đối phương còn an bài mai phục, nói không chừng trên tay còn có hơn một ngàn hai trăm người, còn tổn thất trong đó.
"Phái trinh thám đi theo bọn hắn, xem bọn hắn là ai." Hắn phân phó như thế.
Còn lại hán tử trong doanh địa tù binh, có rất nhiều người đã bị giết trong hỗn loạn, còn sống sót khoảng một phần ba, dưới tâm lý trước mắt, tốc độ nhanh không lưu lại một ai, chuẩn bị giết sạch toàn bộ bọn họ.
"Không phản kháng sẽ không chết. Các ngươi đều là bị đám võ triều kia hại."
Hắn nói thế, sau đó giết sạch bọn họ.
Cùng thời khắc đó, bên ngoài Biện Thành, nữ đại doanh thật sự, Tông Vọng công thành không có kết quả, đã nghe xong toàn bộ quá trình Mưu Đà Cương bị tập kích, hắn ngồi ở trên ghế, an tĩnh đến mức đáng sợ.
Tại thời khắc này, rốt cuộc có người xuất thủ, tại hắn chỗ yếu trên đâm một đao.
"Tiền lương thảo còn bao nhiêu?"
"Không, không biết cụ thể số lượng, đại doanh bên kia vẫn còn kiểm kê, chưa bị đốt hết toàn bộ, tóm lại... tổng cộng còn một phần..." Người tới báo tin đã bị dáng vẻ của đại soái trước mắt dọa sợ.
"Là ai làm?"
"Không biết. Đã đi theo phía sau bọn họ."
"Quách Dược sư đâu?"
"Ặc... Quách tướng quân đi tìm Tây quân..." Chuyện này tông vọng lại rõ ràng, trinh sát cũng không biết có phải đang hỏi ông hay không.
"Ta nói là, vì sao hắn chậm chạp còn chưa động thủ. Người đâu, truyền lệnh cho Quách Dược Sư, để hắn nhanh chóng đánh bại Tây quân! Cướp lương thảo của bọn hắn. Lại tìm cho ta những người này, ta phải bầm thây hắn vạn đoạn." Hắn hít một hơi, "Vách tường cứng thanh dã, thắp lương thực, quyết Hoàng Hà... Ta cảm thấy hắn là ai..."
Trên phương diện giao phong đánh cờ của cao tầng, Hoàng đế của Võ Triều là đồ ngu, lúc này trong Biện Lương thành đối với mấy lão đầu kia, chỉ có thể nói liều mạng, ngăn trở công kích của hắn, thật là không dễ dàng, nhưng không cách nào tạo thành áp lực với hắn, chỉ có lần này, hắn cảm thấy có chút đau đớn.
Bốn ngàn người...
Đánh bại hàng loạt thuật...
Hắn nghĩ tới đây, một quyền đấm lên trên mặt bàn phía trước.
"... Ngày mai, tiếp tục công thành!"
....
Đêm tối, trong gió tuyết, đội ngũ thật dài.
Có không ít thương binh, phía sau cũng có rất nhiều thường dân quần áo lam lũ run rẩy theo, đều là tù binh bị bắt làm tù binh, nhưng nếu bàn về chỉnh thể, sĩ khí của đội ngũ này vẫn cực kỳ cao ngất, bởi vì bọn họ vừa mới đánh bại quân đội mạnh nhất thiên hạ - ừm, dù sao cũng có thể nói như vậy rồi.
Phía sau có thám báo cưỡi ngựa đuổi tới, thám báo kia đã bị thương, từ trên lưng ngựa lăn xuống, tay cầm một cái đầu người. Trong đội ngũ tinh thông đao thương, võ giả nhanh tới băng bó cho nó.
"Nữ Chân trinh sát một mực đi theo phía sau, ta xử lý một tên, nhưng nhất thời nửa khắc, khụ... chỉ sợ là đuổi không được..."
"Bọn họ sẽ không bỏ qua cho chúng ta..." Ninh Nghị quay đầu lại nhìn về phía xa gió tuyết, trên thực tế khắp nơi đều là một màu đen kịt. "Thông báo cho người ta biết, chúng ta không về thôn Hạ nữa, đến trấn trước kia an bài lại. Có thể điều tra điều tra đều được đưa ra, một mặt là luyện tập theo bọn họ, mặt khác, theo dõi tình huống của Quách Dược Sư và Biện Lương, khi bọn họ tới đánh chúng ta, chúng ta sẽ bỏ chạy."
Hắn dừng một chút, qua một lát mới hỏi: "Tin tức đã truyền cho Biện Lương rồi chứ?"
....
Sáng sớm ngày thứ hai tỉnh lại, sư phụ nghe được tin tức kia...