Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đông ngày đêm dài.
Lúc hoàng hôn buông xuống, ánh mặt trời phía chân trời đã nhanh chóng thu lại màu sắc, trong gió tuyết, duy chỉ có phía tây chân trời, lưu lại một chút màu trắng, vô ngần tuyết rơi phản xạ màu xám bạc lạnh lẽo trong ánh sáng nhạt. Bộ binh đang lui lại phía sau, sau đó, tiếng gót sắt mãnh liệt truyền đến.
Trong lúc ầm ầm, tuyết đọng trên mặt Phi Dương nhấc lên một bức tường lớn, trọng kỵ thiết giáp xông thẳng tới, vung đao lên, tạo thành một cơn sóng máu màu đen. Binh sĩ hàng đầu cố gắng ổn định trận cước, nhưng đao thương thương ra ngoài, đánh lên giáp trụ sắt thép.
Chém giết trên chiến trường đôi khi cũng như đánh cờ công kích, mỗi người đều có một cơ hội ra tay một lần.
Kỵ binh tiến lên giống như cày sắt, tàn sát bừa bãi trong đám người, kỵ binh nhẹ nhàng theo sát phía sau, phía sau mới chính là bộ binh của Liệt Trận tiến về phía trước. Mà ở mặt bên cạnh đẩy mạnh đội hình, kéo dài khoảng cách một ngàn nữ kỵ binh chân chính quan sát bên này., Không dám tiến lên, bọn hắn chạy vội tiến vào phạm vi mũi tên, phóng tới bên này, bên này cũng lấy mũi tên trả kích, song phương cũng không chiếm cứ thế thượng phong, vòng này bắn ra, thành quả gần như không có.
Tần Thiệu Khiêm quay đầu nhìn khoảng cách giữa nữ kỵ binh thật sự, sau đó vung thanh cương đao lên: "Giết! Không cần biến trận! Giết sạch bọn chúng..."
Còn ở đại doanh Mưu Đà Cương bên kia, tốc độ nhận được tin hơi sửng sốt một lát: "Cái gì? Kỵ binh giáp sắt?"
Trong miệng người truyền tin, quân đội nữ chân hung hãn xuất kích, trong lúc vội vàng gặp phải ý đồ cứng nhắc.
Khi hai bên giao chiến liều chết xông lên, thủ lĩnh kỵ binh Hô Tông Tú đang xếp hàng đầu tiên, đây vốn là chuyện không nên xuất hiện. Nhưng mà Hô Tông Tú vốn là mãnh tướng dũng mãnh hơn người, thứ hai, chiến thắng lâu dài., Khiến cho nữ chân nhân đối với Trảm dưa thái quân đội của Võ Triều đã thành thói quen, lần này Tông Vọng công thành, Hô Tông Tú vẫn chưa bị mang theo, điều này làm cho hắn rất là biệt khuất: Tuy nói ở chỗ này giữ hắn lại, nhưng đúng là cân nhắc đến khả năng chiến đấu kỵ binh hắn suất lĩnh, cường hãn., Nhưng ngoại trừ kỵ binh bên ngoài, lúc này bộ binh ở lại trong đại doanh, lại phần lớn là những binh lính tệ xếp cuối hàng trong quân đội Nữ Chân, cùng thủ doanh với những người này, hắn thật sự bị kìm nén không nổi nữa rồi.
Phải biết rằng, trong quân đội Nữ Chân, những kỵ binh quan trọng nhất, bộ binh tạo thành tuy rằng cũng không ít, nhưng đại bộ binh phần lớn đều dùng để quét dọn chiến trường, lấy chút công lao góc cạnh, hoặc là dứt khoát dùng để làm cu li, lúc này ở lại trong đại doanh hơn sáu ngàn bộ binh, ngày thường còn phải hỗ trợ thợ thủ công làm việc, thậm chí vận chuyển hàng hóa các loại, dù là như vậy, chiến lực của bọn họ vẫn mạnh hơn không ít so với binh sĩ võ triều bình thường.
Nói chung, Hô Tông Tú rất buồn bực, hắn suất lĩnh kỵ binh, đứng mũi chịu sào tấn công vào trận hình đối phương, sau khi phát hiện dưới áo choàng đối phương đều là thiết giáp, ứng biến đã chậm, rất nhiều kỵ binh xông tới, vòng thứ nhất đã khiến cho nữ tướng phải trả một cái giá nặng nề mà ngày thường khó có thể tưởng tượng. Bản thân Tông Tú bị một đao chém qua vai, thân hình hắn vốn khôi ngô cường hãn, quát to một tiếng: "Có gian trá, rút lui." Sau đó, đã không còn khí tức.
Trong loại công kích như vậy, mặc dù những người đứng đầu nghe được âm thanh hô hoán kia, muốn biến trận, cũng đã cực kỳ khó khăn. Chiến ý của Nữ chân kỵ binh là cực mạnh, nếu đã không thể lui lại, liền dùng lực lượng mạnh nhất đánh vỡ đối phương, nhưng trong lần chém giết liên tục mấy chục hơi thở này,, Nữ thật sự là binh sĩ, gặp phải công kích cường độ chiến lực ngang bằng mình. Trọng kỵ lại không cần phải nói, tiếp trận ở khoảng cách gần, trong lúc vội vàng cơ hồ không cách nào tạo thành thương tổn đối phương, mặc dù đối phương có mấy thớt kỵ binh bị lực lượng trùng kích cực lớn đụng vào trong tuyết, đối phương tạo thành thương tổn cho mình lại nhiều hơn mấy lần.
Nếu chỉ như thế, nữ chân kỵ binh vẫn có thể lấy đại lượng lực chiến đấu cùng với ý chí lực vây giết không nhiều trọng kỵ, nhưng mà trong lúc binh lính dày đặc giao thủ trong chốc lát, đám nữ tử tinh nhuệ đã ý thức được không đúng. Đội quân võ triều trước mắt này, mặc dù cũng là khinh kỵ, cơ hồ cũng bảo trì ý chí chiến đấu giống như mình., Mặc dù chiến lực cá nhân còn không đủ như vậy, nhưng đối phương vung đao, đột kích, cực kỳ kiên định, đây là đặc thù hàng đầu của quân đội tinh nhuệ: Dưới tình huống có được ý chí này, bọn họ dù trải qua thương vong rất nhiều, cũng sẽ không chạy trốn.
Mấy tháng nay nữ chân nhân trải qua vô số trận chiến, nguyên nhân thủ thắng ở đây: Một vạn kỵ binh đấu với mấy vạn bộ binh, đợt tấn công đầu tiên, chênh lệch thương vong cũng không lớn, kỵ binh thương vong một hai trăm, bộ binh thương vong ba bốn trăm. Nhưng vòng thứ nhất, thương vong của nữ tinh kỵ sẽ giảm sút, mà bị đột kích chính diện phá vỡ vòng phòng ngự thứ nhất, gặp phải chính là đồ sát.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Mà cho dù kỵ binh đối kháng, thường thường cũng là như thế. Võ triều có kỵ binh, bởi vì kỵ binh xây dựng không dễ, thường thường cũng trải qua rất nhiều huấn luyện, nhưng khi vòng công kích đầu tiên trong tâm lý phòng ngự bị đánh vỡ, những kỵ binh võ triều này, đồng dạng sẽ trở thành đối tượng bị truy đuổi săn giết. Trong quân đội quy mô lớn như binh khí lạnh, trọng yếu nhất, chính là ý chí lực, điểm này nếu không thể chờ đợi, những nhân tố khác cơ bản không cần suy xét.
Cuộc chiến hộ tống, hai vạn nữ binh sĩ nếu không phải là tám mươi vạn quân đội, mà là tám mươi vạn con chó đất, bại chỉ sợ đều là một phương nữ thật. Khi quân tâm trên chiến trường sụp đổ, hình thành hiệu ứng tuyết lở, ngay cả chó cũng không bằng.
Lúc này nữ binh sĩ trong chiến trận có lẽ cũng không thể nói rõ điểm này, nhưng trải qua luân phiên sát trận, độ nhạy cảm của chiến đấu vẫn như cũ cực cao. Cái chết của Hô Tông Tú làm bọn họ chần chờ một chút, nhưng chức vị dưới sự ý thức của Hô Tông Tú, sau khi nhận ra không đúng, phó tướng lập tức ra lệnh rút lui. Mà vào lúc này, một số nòng cốt trong nữ kỵ binh, đã bắt đầu dẫn đội rút lui.
Hơn năm trăm nữ binh sĩ, sau khi đột nhiên gặp nhánh quân đội võ triều này, bị chém giết trong máu tươi.
Một ngàn năm trăm người lui về phía sau vẫn bảo trì ý chí chiến đấu, dưới sự dẫn dắt của phó thủ tháp Hô Tông Lai, nữ nhân thật sự bắt đầu dời đi bên cạnh, ý đồ hấp dẫn sự chú ý của đối phương, đồng thời cũng phái ra người báo tin, thông báo cho bộ binh lui về phía sau, thông báo cho bộ binh lui lại phía sau., Đồng thời thông báo đại doanh đề phòng, nhưng sau đó bọn họ phát hiện, nhánh quân đội võ triều này cũng không thay đổi truy kích, bọn họ xông thẳng tới đại doanh Cừu Đà Cương, mà tướng quân bộ binh dẫn theo hai ngàn người, vừa vặn chính giữa con đường này.
Thiên quang ảm đạm, khi kỵ binh mang theo gió tuyết tiến về phía trước, binh sĩ dưới trướng Phụng Lỗ đã không kịp rút về đại doanh. Ngay cả một khắc trước nô bộc còn đang nhai, bọn người Tháp Lai truyền đến là "Vũ triều Tinh nhuệ kỵ binh" đến cùng là thành sắc gì, cũng tạo thành trận thế phòng ngự, nhưng sau đó hắn liền minh bạch điểm này.
Tốc độ của trọng kỵ có lẽ không bằng khinh kỵ, nhưng khi bọn họ kiên định tiến lên con đường, thi thể bộ binh như là tấm thảm máu, chân gãy, thịt nát, huyết thanh, nội tạng bị móng ngựa nghiền nát, trong nháy mắt liền kéo dài ra, thường thường là tình cảnh thảm cảnh bộ binh bộ binh Võ Triều bị nữ kỵ binh giết chết, ở trong phạm vi nhỏ này lại tái hiện.
Đại doanh Mưu Đà trại nằm ở phía sau cách đó không xa, đầy tớ Lỗ tổ chức chống cự, còn định đem bộ hạ của mình rút lui vào doanh địa, nhưng sau khi bày ra mệnh lệnh thì đã đến nơi.
Dừng bước thủ vững ngoài cửa doanh, không cho phép vào doanh!
Xa xa, thuật số tốc đi tới cửa chính doanh trại, sau đó cũng đã nhận ra ý đồ của đối phương, hắn lập tức ra lệnh đóng chặt cửa doanh môn lại. Xa xa, hơn hai ngàn binh sĩ đã buông bỏ trận hình, bắt đầu quay người chạy trốn., Kỵ binh của Võ Triều ở phía sau một đường truy sát, móng ngựa và gió tuyết, những nữ binh sĩ này phảng phất như bị cơn giận triều đuổi theo, thỉnh thoảng có người bị cuốn vào trong đó. Mà ở bên trong sắc trời lờ mờ, đội kỵ binh nữ chân chính đang nhanh chóng đi vòng, ý đồ tiến đến chiếm thượng phong khẩu của quân đội Võ Triều tiến hành đả kích.
"Phù Tông Tú chết rồi, người tiếp theo là Tháp Lai?" thuật trên cửa doanh nhanh chóng hỏi một câu.
"Vâng."
"Được." Thuật xếp hạng gật đầu: "Truyền lệnh kéo cung, khoảng cách xa nhất phía trước... Chuẩn bị... Xạ..."
Trên tường thành, mũi tên bay lên không trung, sau khi rơi xuống, một phần cung tên bắn vào trong trận kỵ binh, đồng thời chạy băng băng ở cuối cùng của nữ binh sĩ thật sự đã ngã xuống vài lần.
Khoảng cách giữa đám binh lính và kỵ binh dường như đã tách ra một tuyến đường vô hình, xa xa nhìn về phía cửa doanh trại, kỵ binh dừng lại, nhánh quân đội võ triều này đang chờ bộ binh theo sát phía sau, mục đích tương đối rõ ràng, xem ra là vì tập kích.
Thời gian song phương giao thủ không lâu, đã lâu lắm rồi không có cảm giác như vậy, giống như việc tông vọng chuẩn bị cho võ triều nhân xuất thủ vậy. Trong một đêm, mấy vạn quân đội lấy thế sét đánh vạn quân, đánh tan hơn hai mươi vạn binh sĩ võ lâm trên đồng dã bên ngoài Lương thành., Sau đó gặp địch bại địch, trực tiếp đánh tan chiến ý của toàn bộ quân đội võ triều. Mà đội quân không biết tên Võ Triều trước mắt này cũng có chủ ý như vậy, trước khi thuật số nhanh chóng đóng cửa doanh môn, bọn họ muốn nhân cơ hội để nữ bộ binh thật sự tiến vào doanh địa, một đường dùng trọng kỵ, trực tiếp xông vào.
Rất nhiều lúc, chiến pháp đơn giản, chính là chiến pháp mạnh nhất, nữ chân ở trên mảnh đất này, đã quen với việc thắng lợi, nếu tốc độ liệt thuật hơi mạnh hơn một chút, chần chờ một chút, thường thắng trong chiến tích không muốn từ bỏ bạn bè quân, lúc này hắn liền muốn mở cửa chiến đấu.
Mà lúc này, kỵ binh kia ở ngoài tầm bắn của cung tên, đã ngừng lại.
Trên mặt đất tuyết, Tần Thiệu Khiêm đứng từ xa nhìn về phía doanh địa lóe lên ánh lửa kia. Y quay đầu nhìn về phía Hàn Kính, Hàn Kính cũng đang ghìm cương ngựa nhíu mày.
"Hàn tướng quân, tốc độ lưu thủ của địch quân đúng là danh tướng bách chiến, phải nhanh chóng đưa ra quyết định."
Trận chiến đập nồi dìm thuyền này, tuy nói kỵ binh chỉ huy dưới trướng hắn, nhưng Tần Thiệu Khiêm đã hiểu, người thật sự dẫn dắt đội ngũ này chính là Hàn Kính, từ Lữ Lương Sơn xuống. Đám đạo phỉ Lữ Lương xưa nay hung hãn vô cùng., Ninh Nghị cố nhiên khuất phục vị thủ lĩnh Lục cô nương kia, nhưng đối với những binh tướng này, khó nói là sống chung như thế nào, Tần Thiệu Khiêm cũng không nguyện ý dùng thân phận tướng lĩnh để áp chế bọn họ. Quan trọng nhất là, trận chiến này lấy kỵ binh đứng đầu., Một phen chém giết vừa rồi, tất nhiên giết tới mức nữ chân nhân trở tay không kịp, dọc theo đường đi đã lưu lại hơn ngàn mạng người, nhưng những người thật sự có thương vong, cũng chính là tinh kỵ do Lữ Lương Sơn xuống. Lúc này, trong số những kỵ sĩ đột nhiên tiến vào, rất nhiều người cũng nhân cơ hội này để nghỉ ngơi điều tức.
Lúc bình thường, đã có thể lấy được chiến tích khen ngợi trên Kim Loan điện, nhưng trước mắt, nửa điểm cũng không thể buông lỏng.
Hàn Kính chắp tay: "Lần này nếu đã tới, chúng ta cũng đã bỏ qua sinh tử, Tần tướng quân không cần để ý, hạ lệnh là được."
Trên cửa thành của đại doanh Mưu Đà, thuật số hít vào một hơi, lại nhổ ra. Lúc này, toàn bộ đại doanh Nữ Chân đã bắt đầu chuyển động, rất nhiều binh sĩ đang chạy về các nơi đầu tường: "Truyền lệnh, dùng tiếng hiệu thông báo chiến pháp Tháp Lai, Dã Hồ, đối với binh sĩ Võ Triều, trọng kỵ động thủ, dẫn kỵ binh của đối phương đến tấn công, tiêu hao thể lực của kỵ binh!"
Mệnh lệnh này còn chưa ra, phía trước đại doanh, đội khinh kỵ hơn hai ngàn người đã bắt đầu biến tướng lao nhanh, hướng đi chính là hơn ngàn kỵ binh do Tháp Lai suất lĩnh, còn bộ binh và trọng kỵ thì bắt đầu hợp nhất, kết trận không hề động., Nữ Chân kỵ binh cũng bắt đầu chạy tới, nếu chỉ là cưỡi ngựa đối đầu, một ngàn năm ngàn đấu hai ngàn, Tháp Lai cũng là dám, nhưng cân nhắc đến trọng kỵ của đối phương vẫn còn, hơn nữa nhiệm vụ phòng ngự đại doanh quan trọng, không phải đánh trận này là được, hắn cũng không muốn xa xôi bị kỵ binh đối phương quấn lấy.
Kỵ binh nhẹ của Võ Triều và bên ngoài đại doanh bảo trì song song, chạy thẳng về phía đông, nữ thật kỵ binh nghịch chuyển vờn quanh, xa xa nhìn lại, hai đội ngũ tóe lên tuyết bụi như trường long bôn tẩu. Trên cửa doanh trại, cấp tốc ra lệnh, khiến binh sĩ phụ trách phòng ngự đầu tường phía tây đề cao cảnh giác.
Kỵ binh không thích hợp công thành, nhưng cũng không phải là không thể công. Mà ở bên cạnh đội kỵ binh võ triều này, tháp thối suất lĩnh một ngàn năm trăm kỵ sĩ chân chính, từ đầu đến cuối duy trì khoảng cách với đối phương một mũi tên, một khi đối phương tiến vào hướng đại doanh bắn ra, hắn cũng sẽ lập tức rút ngắn khoảng cách với đối phương, kể cả đại doanh, nhất tề xạ đội khinh kỵ này.
Cùng lúc đó, đội hình bộ binh phía trước cửa doanh trại cũng bắt đầu chuyển động, bay về phía kỵ binh của Tháp Lai, đội kỵ binh của Võ Triều bắt đầu chạy về phía xa, cố gắng ép nữ kỵ binh chân chính vào góc lưới của hai bên.
Trường đội như cự long ầm ầm chạy trên cánh đồng tuyết. Tháp Lai suất lĩnh đội ngũ, tạo thành hình vòng cung chuyển hướng, một bên, bộ binh võ triều đang đẩy về phía trước, phía sau là khinh kỵ của Võ Triều áp tới, song phương kéo cung, sau đó đồng loạt bắn tên, hướng về phía những mũi tên trên bầu trời, sau đó, chỉ có thưa thớt mấy mũi tên rơi vào phạm vi trận hình của nhau.
Tháp Lai suất lĩnh kỵ binh, ở khoảng cách cực hạn hai bên bao vây, thuận lợi chen ngang đi ra ngoài!
"Được!" Trên cửa thành, thuật số nhanh chóng vung quyền, hét lớn một tiếng. Đó là do nữ chân nhân trong chiến trường giết chóc tạo ra, lực khống chế gần như là nghệ thuật!
Tháp Lai sau khi xuyên qua, kéo dài khoảng cách với võ triều khinh kỵ, lấy trận bộ binh của võ triều làm trung tâm, bắt đầu chạy như điên, ý đồ chọc giận trọng kỵ binh ở cùng một chỗ với bộ binh. Bộ binh đồng thời triển khai công kích, mà ở một bên khác, đuổi theo nữ kỵ binh, sau đó hơn hai ngàn kỵ binh lần nữa chuyển hướng, bọn họ nhắm vào đầu tường của đại doanh Mưu Đà bộ lạc., Bắt đầu chạy, trên đầu tường, binh sĩ dựng lên tấm chắn, đồng thời lấy cung tên còn tốt hơn. Bất quá, lúc này tới là Bắc Phong, đại doanh Mưu Đà Cương ở vào hạ phong, trong lúc nhất thời, mũi tên bắn lên trên tấm thuẫn, như mưa đá vang lên.
Nhược nữ thực ở Biện Lương thành chiến pháp, bất cứ nơi nào tường thành đều cần phải thủ, cấp tốc chạy nhanh, nhưng có thể nhanh chóng đổi vị trí. Chủ ý Võ Triều Nhân hiển nhiên chính là như vậy, trong lúc vận động nhanh như vậy, một khi tìm được nhược điểm của tường thành, hai ngàn người sẽ hướng bên này chen chúc tiến lên, không hề nghi ngờ, một khi để cho bốn ngàn người này phá doanh địa, thể diện của tất cả mọi người đương nhiên sẽ không còn.
Độ khốc liệt của chiến đấu, đã bắt đầu chuẩn bị...
Võ Triều Nhân, lại còn lưu lại đội ngũ có chiến ý như vậy sao? Trên tường doanh, tốc độ nhìn hết thảy, trong lòng thầm nghĩ...
Mưu Đà Cương đi về phía nam.
Hơn một trăm bóng người màu trắng nhanh chóng nhảy vào mặt hồ băng, không một tiếng động lao thẳng đến phía đại doanh nữ tử sáng rực ánh lửa ở bờ hồ bên kia...
Cùng thời khắc đó, Biện Lương.
Từ khi khai chiến đến nay, trong ngoài thành là chém giết thảm liệt nhất, đang tiến hành.
Thân thể trần trụi...
Chung quanh đều là máu tươi.
Tiếng la hét sôi trào kịch liệt từ bốn phương tám hướng truyền đến, trong hỗn loạn, sư phụ nghe thấy có người hò hét: "Cửa thành —— sau đó cũng có nữ chân nhân kêu lên quái dị, một đội binh sĩ võ triều xông tới, cùng nữ binh sĩ phụ cận giết cùng nhau.
Sư phụ nhìn thấy thi thể dưới mặt đất, xóc nảy lui về phía sau, sau đó nàng nhịn xuống kích động cuồn cuộn trong bụng, sờ lên vách tường, xông tới Thương Binh doanh phụ cận.
Chém giết lan tràn, sư phụ vọt tới những doanh trướng lớn của thương binh doanh, một vài nữ binh sĩ chân chính đang chém giết với binh sĩ thủ doanh phụ cận, bọn họ phá tan đống lửa, đốt cháy doanh trướng. Xung quanh tuyết và máu, thi thể cùng người đã hòa thành một mạch, trong những doanh trướng lớn kia toàn là người., Có người từ những cánh cửa khác chạy ra muốn chiến đấu, nhưng trên thực tế, lúc này phần lớn thương binh doanh đều là trọng thương, tổn thương nhẹ đơn giản chỉ là bao bọc một chút, không cách nào ở được. Bọn họ bị thương nghiêm trọng như vậy, tiến vào vòng chiến cũng không có ý nghĩa gì nhiều, chỉ vài lần liền bị chém ngã xuống đất.
Nàng trốn trong bóng tối lo lắng nhìn mấy lần, sau đó cầm lấy một thùng nước gần đó, thử đi vòng qua bên kia doanh trướng, mới đi vòng tới một nửa, đột nhiên đối mặt với một nữ binh sĩ tóc rối bù.
Đối phương nghiêng đầu, đột nhiên vung đao chém tới.
Khoảnh khắc đó, trong đầu nữ tử đã trống rỗng, nhưng sau một khắc, cánh tay nữ nhân binh sĩ kia bị một đạo đao quang trực tiếp chém đứt, bóng người từ bên hông vọt tới đá bay nữ binh sĩ kia. Sư phụ sửng sốt, bên cạnh là một đại hán tay cầm đơn đao, hắn nắm cương đao, dáng người rất là khôi ngô, nhưng không chỉ là trên đầu cột băng, toàn bộ cánh tay trái của đại hán đã không còn, lúc này cũng đang bị băng vải bao bọc.
Người đàn ông cứu cô, quay đầu lại: "Này, cô..." Dường như nhận ra cô bé.
Sau đó, vòi máu văng lên, sư phụ cảm thấy trên mặt nóng lên, một thanh trường đao trực tiếp đâm từ ngực đại hán kia, người phía sau vung đao chém tới, chém đứt đầu người của đại hán.
Ngay trước mặt sư phụ, thân hình khôi ngô kia, đầu người thoáng cái đã không thấy. Trong tầm mắt phía trước, lại mấy tên nữ chân binh sĩ đã vọt tới, nhưng sau đó, bên cạnh cũng có binh sĩ võ triều giết tới.
Ánh đao tấn công, máu bắn tung tóe, sư phụ ngẩn người đứng ở đó, thân thể nàng run rẩy, trong miệng chỉ có một chữ "A" rất nhỏ, a..." Thanh âm khóc lóc thảm thiết, nàng nhìn thi thể không đầu trên mặt đất., Không biết từ lúc nào đã có càng nhiều người tới đây. Sư phụ cúi người xuống, cầm đao trên thân thể thi thể không đầu kia, nhưng rút hai lần cũng không rút ra được. Thi thể kia đã không còn đầu, nhưng trong tay cầm đao, lại còn nắm chặt như thế., Bất quá cuối cùng sư phụ vẫn rút đao kia ra, nàng cầm trong tay, đi tới phía trước. Mấy nữ chân binh sĩ phần lớn đã bị giết chết, người cuối cùng bị hai thanh trường thương cắm vào bụng, hai tên binh sĩ võ triều vừa xé rách người nọ, đâm hắn chết trên gò đất phụ cận. Sư phụ lúc đi tới, nữ chân nhân kia đã tắt thở.
Binh lính bên cạnh nhìn sư phụ cầm đao, cho là nàng giơ đao muốn chém thi thể kia —— bọn họ cũng không sao — nhưng cuối cùng sư phụ chỉ khóc, không chém xuống, vài tên binh sĩ quay đầu lại nhìn đại hán kia, có người nói: "Nam nhân nhà ngươi ấy?"
Sư phụ không có trả lời, xa xa truyền đến tiếng la, mấy người liền đi qua bên kia: "Đi mau, nguy hiểm này." Một người trong đó trước khi đi nói.
Sư phụ cầm đao co quắp ngồi dưới đất.
Qua một hồi, lại có người hô lớn: "Sư cô nương, sư cô nương." Tìm tới bên này, lại là tiểu cữu tử hầu của Tiết Trường Công, hắn suất lĩnh một đội binh sĩ tới, tiếng la giết trên dưới thành trì, tựa hồ càng thêm kịch liệt. Thấy trạng thái của sư phụ, Hầu Kính Chi nóng nảy, sư phụ cũng đã dần thu liễm sự sợ hãi: "Sao vậy? Rốt cuộc làm sao vậy?"
"Vừa rồi nữ chân nhân phá tường thành, chúng ta lại đoạt lại rồi, có vài nữ chân nhân vọt vào, muốn đoạt cửa thành, ta cũng đang muốn dẫn người đến trợ giúp. Sư sư cô nương, ngươi không sao chứ, ngươi làm vậy không sao chứ?"
"Ta không sao." Sư sư nói: "Ngươi đi nhanh đi -- "
"Vậy ta đi đây, ngươi tìm chỗ trốn đi, trốn đi!"
Hầu Kính sốt ruột vẫy tay, sau đó dẫn người chạy về phía cửa thành.
Sư phụ lại lau nước mắt, đầu tiên là đỡ gò đất có người chết, mới chậm rãi đứng lên, đợi đến khi hai chân không còn run rẩy, mới tiếp tục đi về phía doanh binh bị thương. Có người đã cứu được lửa, rất nhiều người chết, có chút bị thương càng nặng hơn., Trong lúc sư phụ chạy đi, hắn bắt đầu xử lý thương thế cho người khác. Lúc này doanh trướng đã bị thiêu rụi hơn phân nửa, gió tuyết rơi xuống, sư phụ có thể nhìn thấy tường thành phía xa, ở đoạn tường thành kia nghe nói đã đoạt lại được, chiến đấu gay cấn tột độ vẫn còn tiếp tục, vô số tiếng như kiến bò xông lên, tiếng kêu giết cũng vang lên ong ong bên cửa thành.
Ánh lửa tràn ngập, thành trì đang động, càng nhiều người, từng tốp từng nhóm binh lính, quan viên dẫn đầu, đang vọt tới bên này.
Một vòng xoáy chiến tranh cực lớn, đêm nay, vô số mạng người đang bổ sung vào bên này...
Cách đó mười dặm, Mưu Đà Cương.
Chém giết đầy kinh người và hỗn loạn cũng đã bắt đầu...