Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Soạt: Xem câu chuyện nhà độc nhất vô nhị sau lưng con rể, nghe các ngươi đối với tiểu thuyết càng có nhiều kiến nghị, chú ý điểm điện thoại số căn bản phổ thông (Chúm thêm bạn bè, tăng thêm số công cộng ——— nhét vào Q động quật, lặng lẽ nói cho ta biết đi!
Sơn cốc lạnh giá, gió tuyết rơi xuống. Bởi vì có hơn hai ngàn người, bầu không khí càng trở nên nóng rực.
Hai ngàn người do Lữ Lương Sơn tới được an bài ở một bên sơn cốc, nơi này có một ít ngói vụn ngói vỡ trong thôn, chỗ ở chưa dựng lên, nhưng các thành viên trong sơn cốc vốn là Võ Thụy doanh đưa tới bó củi, đốt lên một đống đống đống lửa., Bắt đầu nấu cơm, đám người Lữ Lương lập tức dựng lều trại chung quanh đống lửa. Trong sơn cốc còn có người ra vào, lui tới thường xuyên, có vài người từng đến thăm thành viên của Lữ Lương Sơn, nói tới những bằng hữu gần đây đã chết, lòng đầy căm phẫn.
Không bao lâu sau, đám người Tần Thiệu Khiêm đến đây nhìn bọn họ, xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại, mọi người tập hợp trên bãi đất trống, Tần Thiệu Khiêm nói vài lời hoan nghênh và cảm tạ, sau đó Ninh Nghị đứng ở phía trước mọi người trong chốc lát, ánh mắt đảo qua một lần, phất phất tay: "Binh chiến nguy hiểm, không nghĩ tới các ngươi sẽ tới đây. Nhưng các ngươi mau đi làm việc đi, rảnh rỗi ta sẽ lại đến tìm các ngươi nói chuyện phiếm."
Hắn nói chuyện ngắn gọn, mọi người tự nhiên cũng không tiện trả lời cái gì, chỉ là có người thấy thân thể Ninh Nghị suy yếu, trong mắt còn lộ ra tình cảm có liên quan.
Ninh Nghị có uy tín khá cao ở Lữ Lương Sơn, cưới Hồng Đề tiếp nhận lớp của Lương Xuyên phu, sau đó quy hoạch trong núi hết thảy đều ngay ngắn rõ ràng. Trong quân đội Lữ Lương Sơn, phần lớn là những người từng trải qua những ngày khổ cực trước kia đã từng gặp qua Ninh Nghị, cho dù là người chưa từng gặp, sau khi gia nhập Thanh Mộc trại, cũng nghe người ta nói qua vô số lần vị thư sinh từ bên ngoài tới, đối với thân phận như vậy, từ Lương Quỳnh Phu đến Trữ Nghị, một khối trong Thanh Mộc trại kia, đã là một truyền kỳ rồi.
Lúc Thanh Mộc Trại Lương bản phu còn sống, đối với toàn bộ trại chỉ miễn cưỡng duy trì mà thôi. Lúc ấy có lẽ còn chưa có người cảm thấy gã lợi hại thế nào, nhưng sau khi Lương Bản phu qua đời, cuộc sống trong núi lại dễ chịu hơn nhiều. Từ trước đến nay, gã tận lực lo lắng cho toàn bộ sơn trại, nôn ra máu bầm, trong hồi ức của mọi người, cuối cùng mới thành thứ khiến người ta khóc lóc thảm thiết.
Một phần cảm động này cũng đến từ Ninh Nghị. Sau khi Lương Xuyên qua đời, Ninh Nghị đã thương tiếc Lương Xuyên phu, cuối cùng mới kể chuyện giữa Lương Bản phu và Hồng Thác sư phụ. Năm xưa Lương Triết phu vào núi gặp phỉ, được sư phụ của Hồng Đề viện cứu., Bởi vì một câu hứa hẹn, sau khi Lữ Lương Sơn ngây người cả nửa đời sau, đến chết chưa từng kết hôn, dưới gối không có con cái. Ninh Nghị dùng ngữ khí bình thản lặp lại đoạn tình cảm cùng lời nói của Lương Bản phu trước khi chết, lúc ấy nghe được một nửa Lữ Lương Nhân khóc lóc.
Thật lòng cũng tốt, thao túng cũng được, có một số người sẽ vì thiện đức sạch sẽ mà cảm thấy lão nhân sắp chết, có lẽ không muốn riêng tư của mình bị người khác biết được. Ninh Nghị không thể nào hỏi mấy điều này, nhưng sau khi nghe những lời này, tại Lữ Lương Sơn, sư phụ của Hồng Đề đến Lương Chiếu phu., Lại đến Hồng Đề, Ninh Nghị, thủ lĩnh đời thứ ba mới chính thức tụ thành linh hồn của Thanh Mộc trại. Các nơi khác của Lữ Lương Sơn, ngươi vừa hát xong ta mới lên sân, trại chủ mới đến, giết chết lão trại chủ thượng vị chỗ nào cũng có, nhưng lại không có thứ khiến người ta ghi tạc trong lòng như vậy.
Từ đó về sau mọi người nhớ lại Lương bản phu, đối với rất nhiều chuyện, tự nhiên cũng bởi vì cảm động mà khuếch đại. Nhưng mặc kệ mọi người đắp nặn ra Lương Triết phu có bộ dáng lão nhân kia hay không, Ninh Nghị tin tưởng, tại trên trời vị lão nhân kia nếu thật sự có linh, cũng sẽ vui mừng với bộ dáng sau này của trại., Đương nhiên, lúc trước lão nhân gia bảo vệ trại này hoàn toàn là bởi vì sư phụ của Hồng Đề. Hôm nay bọn họ đang đoàn tụ trên bầu trời, đoán chừng đã hạnh phúc đầy trời, sẽ không quản người dưới đất nghĩ như thế nào.
Về phần lão nhân thật sự, chỉ cần có đề đỏ, đám người Ninh Nghị nhớ kỹ thì cũng được.
Thân thể trần trụi...
"Chuyện lần này, nói thật một chút, là có chút không muốn để cho các ngươi tới đây. Nữ chân nhân rất lợi hại, khụ... Chỗ này tình huống các ngươi cũng thấy, tháng chín hai mươi lăm, hai mươi hai vạn người bị đánh bại, về sau lần lượt đánh ba lần, con số này đã mở rộng đến ba mươi ba vạn người, Lữ Lương Sơn chắp vá chắp vá, thật vất vả mới tích góp được ít đồ, ta không hi vọng các ngươi ở chỗ này bị đập."
"Là đồng hay sắt, đều được luyện từ trong lửa, hôm nay ta tới, nhìn thấy những người bên ngoài, tinh khí thần hình như cũng không tệ lắm, không giống như chiến bại chi binh."
"Cũng là phí rất lớn công phu mới đem nhân tâm quay lại, chết rất nhiều người, oan ức cũng bị người khác gánh thay rồi, gần đây gom góp được một vạn người, ý nghĩ đưa tới một chút, chúng ta nói, miễn cưỡng có thể đánh một trận. Nhưng mấy vạn thủ hạ của tông vọng, đó là cường binh bao phủ thiên hạ, lợi hại nhất, cho dù hai chọi một, chúng ta cũng chưa chắc có phần thắng, thực sự không có gì lạc quan."
"... Chính là vì như thế, chúng ta mới càng thêm muốn đi qua đây. Lúc lên đường ta đã hỏi bọn họ, huynh đệ trong núi đều nguyện ý đánh trận này vì ngươi, lúc trước ngươi đã từng nói, chúng ta luyện binh, chính là nữ chân nhân. Khanh binh lợi hại, chúng ta đã gặp qua, nữ chân nhân còn chưa từng biết qua. Bất quá, ngươi lại bị thương..."
Ngón tay đặt trên bàn, nhẹ nhàng chạm vào ngón tay.
Cọt kẹt..t..tttt, cửa ra vào có tiếng ra vào.
Ngón tay lại rụt về.
Sắc đẹp đang sắp xếp chăn đệm ở bên ngoài, sau đó lại chạy ra ngoài.
"Lúc đi, thanh mộc chiến mã không nhiều như vậy đâu, hôm nay tới đây làm ta giật nảy mình. Trong Võ Thụy doanh, có thể dùng kỵ binh cũng chỉ nhiều hơn thế này một chút..."
"Trong núi vẫn còn mấy trăm thớt, dựa theo phân phó của Lập Hằng lúc trước, chúng ta một mực nghĩ biện pháp mua ngựa. Kim nhân cấm chiến mã lưu thông, võ triều không mua được, nhưng chúng ta ở hai bên làm ăn., Ngược lại có một số nhân mạch, về sau liên hệ với người kim, đối phương cực kỳ thích vẽ tranh võ triều, chúng ta phí nhiều sức lực, lựa chọn quan hệ một chút. Nhưng tiếp theo lại thú vị., Vị đại nhân vật Kim quốc này phái thủ hạ tới len lén liên lạc với chúng ta, nói mặc dù chủ nhân nhà hắn ưa thích những thứ này, nhưng bất quá chỉ là phong nhã phụ thuộc, đối với đồ vật thật giả, không cách nào phân biệt rõ ràng., Chỉ cần đả thông khớp nối phía dưới, liền có thể lợi dụng mắt cá lẫn châu, lần lượt sung hảo... Kỳ thật muốn tìm kiếm những thượng phẩm trân ngoạn tự họa, chúng ta cũng không dễ dàng, liền bỏ ra chút tiền, đả thông các đốt ngón tay, sau đó những chiến mã này liền cuồn cuộn không ngừng đến đây. Bọn họ cho là chúng ta muốn tạo võ triều phản... Thật là đáng tiếc những chân phẩm lúc đầu."
"Chân phẩm không sợ, làm ăn phải giữ chữ tín, chỉ cần có ngựa, đồ tốt của hắn, bao nhiêu ta cho hắn bấy nhiêu. Hiện tại không phải lúc yêu thương tiếc cổ để chơi chữ. Bất quá, như vậy có thể sẽ lưu lại tai hoạ ngầm, đối phương nếu là cao tầng kim nhân có quan hệ, ngày khác khó tránh khỏi gặp người biết hàng, có quan hệ như vậy không dễ dàng, nếu là đứt đoạn, ngược lại có chút đáng tiếc. Đúng rồi, người kia tên gọi là gì?"
"Bây giờ điều tra, phía sau đối phương tựa hồ là một quan lớn tên là Ma Tín, phía sau còn ai nữa không, khó mà nói trước được. Vậy tiếp theo chúng ta có nên cấp cho bọn hắn vật phẩm thật hay không? Sợ rằng sau này không thể lấy lại đồ tốt."
"Trước mắt, sau này nếu như muốn mua, ta sẽ nghĩ biện pháp khác. Hiện tại dưới tình huống này, chữ họa trân chơi nghệ nghệ thuật cái gì cũng không tính, Biện Nhất Phá, tất cả hũ lọ đều sẽ bị đánh nát, ta tình nguyện dùng toàn bộ Biện Lương thành, đổi lấy mười vạn tinh binh nữ chân nhân."
"Ừm."
"Bất quá, huấn luyện ngày thường như thế nào? Hạ ngựa đẹp, sức chiến đấu đâu? Huấn luyện bình thường thì sao?"
"Dựa theo những gì lập Hằng ngươi nói trong núi, huấn luyện không tệ, tận lực xông trận, lập tức bắn tên, trận hình bên Lữ Lương bất bình, so với đất bằng càng khó hơn, đến bên này, ngược lại dễ dàng hơn nhiều. À, chúng ta còn thường xuyên ở bên cạnh những chiến mã này nã pháo..."
"Cô gia, uống thuốc."
"A, được... A, thật khổ a..."
"Hắc hắc, chào Lục cô nương."
"Ừm... xinh đẹp cô nương, xin chào."
....
"... A, ta ghét uống thuốc này, quá khổ... Ồ, huấn luyện bắn pháo cũng làm sao?"
"Có lẽ không thành vấn đề, lần này chúng ta còn mang theo Du Mộc pháo, ở giữa có mấy khẩu pháo đã thử bắn qua. Thiết pháo bên kia ra ngoài có tốt có xấu... Còn có những địa lôi kia..."
Ông ông ông ông ông ông ông, hai người ở trong phòng hàn huyên hồi lâu, mỹ nhi ở cửa lắc lư vài lần, sau đó rốt cục bị Ninh Nghị cười gọi lại.
"Chuyện gì, không nên lo lắng, có việc gì cứ nói."
"Ặc... gian phòng của Lục cô nương, ta đã thu dọn xong, đang suy nghĩ... Lúc nào, đưa Lục cô nương đi qua đây..."
Khuôn mặt xinh đẹp đang tức giận đứng đó, duy trì hình tượng vốn có của nàng là một nha hoàn. Khóe miệng Ninh Nghị giật giật, lại có chút buồn cười. Hồng Đề nhìn hắn một cái, cúi đầu đứng lên.
"Vừa mới đến bên này, ta còn phải đi xem tình huống bọn Hàn Kính đóng quân, bây giờ xinh đẹp cô nương liền dẫn ta đi xem gian phòng ở đâu."
"Được." Thuận Nhi gật đầu cười.
Căn lều để Hồng nhắc lại cho hắn thật ra cách đó không xa, mỹ nhi dẫn nàng đi qua, không bao lâu liền quay lại. Ninh Nghị đang ngồi dưới đèn xem tin tức trong doanh trại hôm nay báo cáo. Vừa rồi chiêu đãi Hồng Đề, trên bàn còn có chút đồ ăn vặt, xinh đẹp liền lặng lẽ thu thập rồi đi vào thu thập., Sau đó lại lặng lẽ thu dọn giường chiếu, vừa rồi ra ngoài gian phòng nhỏ lẳng lặng ngồi chờ Ninh Nghị phân phó. Chỉ có điều, đợi đến khi Ninh Nghị xoa mắt dưới ngọn đèn, nàng lại nhịn không được cẩn thận tiến vào.
"Cô gia."
"Hả?"
"Cô gia, ngài tức giận rồi chứ?"
"Chuyện đỏ nhắc? Ta khi nào đã vì chuyện như vậy mà giận các ngươi rồi."
"Vậy... Cô gia cùng Lục cô nương..."
"A... Ngươi nói là, có loại quan hệ này hay không..."
"Ách... Ta nói là... loại quan hệ này... ách, chính là..." Mỹ nhi đắn đo nửa ngày, có chút khó nói. Ninh Nghị nở nụ cười.
"So với hồng nhan tri kỷ gì đó, quan hệ tiến thêm một bước đi. Ừm, có, quan hệ với ta cùng Hồng đề cập, hẳn là cùng vân trúc cô nương cái loại quan hệ kia đi Vân Trúc cô nương, lúc đi Lữ Lương có. Chuyện này, ta có chút xin lỗi các nàng đàn nhi, vân trúc. Bất quá, chuyện cho tới bây giờ, cũng không có biện pháp nói dối."
Sắc mặt xinh đẹp biến đổi, ngón tay đứng ở phía sau vặn thành một khối, cơ hồ xoắn thành màu xanh: "Ta... Ta cũng không phải nói... Cái kia... Cái kia..."
"Không." Ninh Nghị đứng dậy, nhẹ nhàng kéo cánh tay xinh đẹp của nàng ngồi xuống bên bàn. "Ngươi ngồi, ngươi không cần như vậy. Lấy lập trường của người nhà, hoặc là tức giận vì đàn nhi, ngươi đều không có gì sai. Bất kể nói thế nào, ở phương diện này, ta có tật xấu hoa tâm, cái này bắt đầu truy cứu, mặc kệ đối với tiểu thư nhà ngươi, hay là đối với Vân Trúc, ta đều có chút xin lỗi."
"Nam nhân... Ba thê bốn thiếp, thật ra cũng..." Tiếng nói của mỹ nhi nhỏ như muỗi kêu, lời nói có chút gian nan.
"Không, lời nói không phải như vậy, trước kia ta cũng nguyện ý cho mình một vài cái cớ, đáng thương a, không bỏ được a, mềm lòng cái gì đó. Trên phương diện thực tế, chính là tốn tâm. Tiểu thư nhà ngươi ở phương diện này rất dung túng ta, Vân Trúc các nàng cũng vậy, chưa hẳn không phải là một loại dụ hoặc, nhưng xét cho cùng, đó là chuyện chính ta làm."
"Ngươi cùng tiểu thư, cùng Huyên nhi, cùng Vân Trúc cô nương, Cẩm nhi cô nương, cùng người khác là không giống nhau, nam nhân khác là tam thê tứ thiếp, đều là đem nữ nhân làm đồ chơi..."
"Ừm, cho nên vẫn có thể tự an ủi mình một chút." Ninh Nghị nở nụ cười, sau đó hơi dừng lại một chút. "Cho dù thế nào đi nữa, toàn bộ sự việc cũng là như vậy. Nhưng đêm hôm nay... Lục cô nương vẫn phải ra ngoài tuần tra tình hình, hơn nữa, dưới tay nàng phải dẫn theo hai ngàn người, ở đây hơn một vạn người nhìn nàng, nàng không thể nào trắng trợn ở chung phòng với ta được, cho nên ngươi phải sắp xếp cho nàng ta phòng, cũng là chuyện bắt buộc."
Hắn thở dài: "Vô luận thế nào, chuyện này có thể là tình huống trong nhà chúng ta sau này phải đối mặt, ngươi biết là được rồi. Ta cũng đã tận lực thu liễm, mặc kệ ngươi cảm thấy cô gia ngươi là người tốt hay là người xấu, à, cho dù cảm thấy là người xấu, trong lòng oán thầm hai câu, hoặc là ngoài miệng mắng hai câu, ta cũng có thể chịu đựng. Trong tay còn có rất nhiều chuyện, là muốn nhờ ngươi làm, ngươi không nên bỏ mặc là được rồi."
Ninh Nghị cười nói những lời này, mỹ nhi luôn yên tĩnh lúc này sắc mặt cũng đỏ lên: "Ta, ta không cảm thấy cô gia là người xấu, ta... Ta chỉ là nha hoàn, hơn nữa... Cô gia là người tốt."
"A, thẻ tốt... "
"Cái kia... Ta nghe nói, Lục cô nương là giang hồ đại hiệp, cao thủ võ lâm, rất biết chữa thương gì đó. Vậy ta... Có nên gọi nàng tới hay không. Ta... ta tới những nơi khác ở trước..." Đôi mắt xinh đẹp của nàng trông mong nhìn Ninh Nghị.
Ninh Nghị nhíu mày suy nghĩ chốc lát rồi nói: "Ách, ta cảm thấy... thương thế trên người ta có thể thật sự là nàng tới giúp đỡ, xinh đẹp cô... dọn dẹp cho mình một gian phòng cũng được."
"... Ừm." Trên mặt xinh đẹp lộ ra vẻ thất vọng, gật gật đầu, ra ngoài dọn dẹp phòng, chăn đệm...
Sau khi nàng đi rồi, Ninh Nghị nhìn cửa phòng bên kia, thở dài, sau đó bĩu môi: "Bây giờ đã biết ta là người xấu rồi chứ..."
Thân thể trần trụi...
Hai ngàn người của Thanh Mộc trại đêm nay mới đến, phải đóng quân ở đây, ngoại trừ vấn đề lều trại, còn có vấn đề do chiến mã đặt ngựa, còn có rất nhiều vấn đề cần xử lý sau khi trạm gác. Hồng Đề mặc dù là tới tìm Ninh Nghị, nhưng trên thực tế, tự nhiên không thể nói riêng việc riêng, sau khi Ninh Nghị rời khỏi, liền tới xem xét tình huống đóng quân, lại cùng với người phụ trách trong sơn cốc hợp tác tuần tra, điều phối các vấn đề.
Cũng may lúc này người phụ trách công việc hằng ngày trong sơn cốc phần lớn là người trong thẻ trúc, cũng đã từng đi qua Lữ Lương Sơn, song phương hài hoà, cũng không có phiền phức. Hồng Đề ở bên kia hiện thân, dò xét một phen, sự vụ cụ thể vẫn giao cho Hàn Kính. Trên thực tế hình tượng Hồng Đề ở trong sơn trại cũng không thân thiết, nếu không như thế, chỉ sợ phải có rất nhiều người tới hỏi thăm thương thế của Ninh Nghị.
Cứ như vậy, đến đại khái hiểu rõ sự tình xong xuôi, lúc trở về, đã gần đêm khuya. Một bóng người lẻ loi trơ trọi, một mặt khoanh tay đứng ở cửa phòng của nàng, nhìn kỹ lại, lại là mỹ nhi.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Hạo nhi cô nương." Hồng Đề có chút bất ngờ: "Đã muộn như vậy, ngươi đang đợi ta sao?"
"Lục cô nương." xinh đẹp đã hành lễ với nàng. "Ta... Ta tới xin lỗi."
"Hả? Vì sao?"
"Ta... Ừm, ngươi và cô gia..."
Khuôn mặt xinh đẹp nói năng có chút ấp a ấp úng, Hồng Đề lại nở nụ cười, đi qua nắm chặt tay có chút lạnh lẽo của nàng, sau đó đi mở cửa: "Vào trước rồi nói sau, trong phòng ấm áp một chút."
Trên thực tế, trước kia hai người từng gặp nhau ở Hàng Châu, đó là chuyện tình ở Hàng Châu. Khi Ninh Nghị bị hãm trong Hàng Châu thành, đàn nhi vòng trở lại tìm hắn, dọc đường là tới bên cạnh hồng đề có thân phận hiệp nữ., Sắc nhi cũng vậy, chẳng qua khi đó Hồng Đề là trạng thái dịch dung, hóa trang thành một phu nhân hơn ba mươi tuổi, lúc ấy song phương tuy có nói chuyện với nhau, nhưng lúc này hồng đề cập tới khuôn mặt chân thật thấy nàng, mặc dù xinh đẹp hiểu được đối phương chính là vị hiệp nữ trước kia, nhưng trong lòng vẫn có cảm giác xa lạ.
Mà tính tình thật sự của Hồng Đề thật ra có chút ôn hòa, lúc mới gặp Ninh Nghị, nhìn như cường ngạnh nhưng bên trong ít nhiều gì cũng có tính cách của cô gái thôn, thế nên về sau còn bị mấy câu chuyện về Ninh Nghị lừa gạt. Chỉ là nàng làm trại chủ nhiều năm như vậy, nhất là dưới sự hỗ trợ của Ninh Nghị., Thanh Mộc trại đã đi vào quỹ đạo, không ngừng mở rộng, nàng lại là thân thủ của tông sư, luôn luôn có một phần khí độ của tông sư. Lúc này nàng nắm chặt bàn tay xinh đẹp, mềm mại, ngay cả thân thể cũng không nhịn được ấm áp, trong lòng cảm thấy thân thiết. Trong miệng liền bắt đầu nói nàng cảm thấy chuyện quan trọng nhất.
"Lục cô nương, võ công của ngươi cao cường, đối với vết thương của cô gia, là ngươi có biện pháp. Cô gia bị thương đã hơn một tháng, ngày đêm vất vả, thương thế cũng tốt, ta sợ sau này ông ấy sẽ lưu lại mầm bệnh. Lúc trước khi ta cho cô gia uống thuốc, thấy cô nương cũng ngửi qua mùi vị, ngài là đại cao thủ, thuốc có phải có chút không đúng..."
Bị hồng dẫn vào phòng, mỹ nhi một mặt vẫn còn lảm nhảm nói chuyện, Hồng Đề khiến nàng ngồi trong phòng bóng tối, đi qua phất tay mở lò sưởi, thắp sáng đèn dầu trong phòng, lại trở về ngồi trước mặt xinh đẹp, kéo cánh tay xinh đẹp: "Thương thế của lập Hằng ta tự nhiên đã xem qua rồi., Dược là đúng bệnh, bất quá, hiện tại ta thật sự lo lắng cho ngươi, khuya như vậy còn đứng trong tuyết lâu như vậy, ngươi cũng vất vả không ít thời gian rồi, tiếp tục như vậy, cũng sẽ sinh bệnh đấy."
"Ách, ta, thân thể ta khỏe, cô gia bọn hắn mới thật sự mệt mỏi, lúc trước bọn hắn bị trọng thương, cũng vì đi thiêu hủy lương thảo mà nữ chân nhân đoạt được, mà sau khi thụ thương, còn không nghỉ ngơi, cô gia lúc có thể ngồi dậy, liền đã bắt đầu làm việc, khi đó mọi người tử thương, cô gia vì cứu người, căn bản là không ngừng a..."
Vẻ mặt xinh đẹp nói, một mặt lắc đầu, biểu thị chính mình rất tốt, tính cách của nàng thanh lãnh, lúc nói chuyện, trên mặt vốn cũng không có quá nhiều biểu tình bi thương, nhưng nói đến sau, vẫn là khẽ đỏ vành mắt. Hồng Đề nghe xong, cũng gật gật đầu.
"Bọn họ như vậy, cũng là không có cách nào, người đang trọng thương, thở không nổi, tại thời điểm khó khăn nhất một hơi vượt qua, người liền có thể tiến bộ. Tập võ cũng là như vậy, lập hằng dùng phá lục đạo, đối với thân thể là có hại, ta cảnh cáo hắn rất nhiều lần, nhưng không có cách, thời điểm cần dùng, hắn cũng chỉ có thể dùng, ta cũng chỉ có thể tại sự tình qua đi, điều trị thân thể hắn... Những chuyện này, diện nhi cô nương, ngươi không nói với ta, ta cũng là hết sức cố gắng làm."
Khuôn mặt xinh đẹp liền gật đầu, nói tới chuyện mình đã chuyển từ trong phòng Ninh Nghị ra tới ở bên cạnh. Khuôn mặt đỏ hồng cũng hơi đỏ lên: "Kỳ thực, ngươi cũng không cần dọn ra, trong đêm ta... Không tốt là mãi ở nơi nào, thân thể hiện tại của hắn..., Buổi tối có người chăm sóc một chút thì tốt hơn. Buổi tối ta...có thể khiến hắn đổ máu, muốn chiếm một ít thời gian, đối xử tốt với thân thể hắn. Nhưng sau khi làm xong, thì... ta có thể gọi ngươi trở về, như vậy mặc dù có chút phiền phức."
"Không phiền không phiền." Sắc Nhi vội vàng lắc đầu nói: "Ta có thể đợi đến khi Lục cô nương tới gọi ta rồi mới trở về, buổi tối cô gia cần người chiếu cố, vẫn là tiện cho ta chút, ta... Ta vốn là nha hoàn của Tô gia."
Nói tới đây, lộ ra nụ cười khả ái, thoạt nhìn khuôn mặt thanh lãnh thanh tịnh lại đỏ lên.
Thế là không lâu sau đó, Hồng Đề liền đến phòng Ninh Nghị bên kia, vì hắn thúc cung quá máu, điều trị thân thể. Nhìn thấy hồng đề tới, Ninh Nghị kỳ thật cũng có chút ngoài ý muốn, hắn còn tưởng rằng xinh đẹp ít nhiều sẽ cản trở việc này. Hồng Đề đẩy cung hắn đã sớm lĩnh hội qua máu huyết này., Lúc ở Lữ Lương Sơn, để cho thân thể tốt hơn của Ninh Nghị, Hồng Đề cũng thường xuyên làm cho hắn. Loại pháp môn dùng nhân lực thúc đẩy tuần hoàn huyết khí vận hành cùng loại với mát xa, nhưng tự nhiên cũng có rất nhiều khác biệt, chân ngoại lực quấy nhiễu huyết khí vận hành., Đối với Ninh Nghị mà nói thì rất đau đớn, đặc biệt là đang có thương thế, huyết mạch vốn có tình trạng ứ đọng không thông suốt, từng huyệt vị được đẩy qua thì càng thêm đau đớn.
Chỉ có điều hai người sớm đã là vợ chồng thực chất, lúc ở Lữ Lương Sơn thì chuyện thân mật gì cũng đã qua, hồng đề thủ pháp tự nhiên càng thêm nhu hòa, mà Ninh Nghị tự nhiên cũng sẽ không mặc cho người định đoạt theo khuôn phép cũ. Trong lúc này, hai vợ chồng làm gì cũng không phải chuyện của người ngoài, cũng là chuyện bình thường.
Vì vậy buổi tối hôm nay, Hồng nhắc cửa lại để cho xinh đẹp trở về, trên mặt cũng có chút hơi đỏ bừng, cũng may đã là buổi tối, xinh đẹp cũng nhìn không ra cái gì. Chỉ là trở lại căn phòng nhỏ bên ngoài Ninh Nghị, xinh đẹp trong lòng cũng không nhịn được phỏng đoán, hai người ở trong phòng rốt cuộc làm những thứ gì, không khỏi cuộn mình trong chăn, lăn qua lộn lại có chút khó ngủ.
Mấy ngày sau, tình huống như vậy cứ diễn ra liên tục...
Ngày hôm nay, kỵ binh của Thanh Mộc trại đã đến, là ngày mùng tám trong năm nay. Sau đó, trúc ký vẫn tiếp tục duy trì sự tình vách tường thanh dã. Bọn họ nổi trận tuyết lớn, từng tòa núi hoang dã lĩnh đi qua, lực đồ đem tất cả mọi người rời khỏi khu vực Biện Lương Kiếm Đồ. Mà hằng ngày huấn luyện trong sơn cốc cũng đang không ngừng hoạt động. Người của Thanh Mộc trại đến rồi, song phương nhất định lại có thi đấu, trao đổi.
Dưới tình huống tuyết rơi dày đặc, tuy rằng võ triều vẫn nắm giữ Hoàng Hà độ đầu như cũ, nhưng bởi vì điều động lương thực dần dần khó khăn, nhu cầu gia tăng hỗ trợ vật tư, cung cấp hệ thống hỗn loạn, thậm chí là tê liệt, tình huống đóng quân trong sơn cốc ở Hạ thôn, cũng gặp không ít nan đề nan giải. Tuy nhiên thời tiết rét lạnh mặc dù khiến cho cuộc sống hơi lộ vẻ gian nan, nhưng chung quy vẫn có thể vượt qua phiền toái nhỏ này.
Thật sự phiền toái lớn, là ở Mưu Đà Cương một mực chuẩn bị nữ chân nhân công thành, những người phương bắc này cường hãn, nếu để cho Ninh Nghị một mực nịnh nọt, đó chính là: Bọn họ ở Đông Bắc rải rác mấy chục lần thời tiết, không dựa vào hạt giống người sống sót.
Tuy rằng lúc này đã có kỹ thuật hơi ấm, nhưng ở phương bắc, đó cũng là chuyện mà các gia đình giàu có có có có thể hưởng thụ. Nữ chân nhân trước khi khởi sự, điều kiện sinh hoạt rất gian nan, trong gió lạnh bị chia nhỏ xuống hai ba mươi độ, dựa vào lửa trại để bảo vệ sự vật ấm áp, săn thú, sinh tồn, đối với người hiện đại mà nói, tuyệt đối là chuyện chịu đựng khó khăn.
Tuy nói hai khu vực Nam Bắc có địa vực khác nhau, mùa đông phía nam ướt lạnh, cho dù nhiệt độ không thấp đến mức thấp như vậy, cũng sẽ khiến người ta cảm thấy khổ sở. Nhưng đối với nhóm nữ chân nhân này mà nói, tuyết rơi thiên công thành, thật ra không có khả năng tưởng tượng như vậy.
Cơ hồ trong lòng tất cả mọi người đều minh bạch, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ tổ chức tấn công quy mô lớn với Biện Lương thành, đến lúc đó phòng thủ của Biện Lương thành sẽ phải đối mặt khảo nghiệm thật lớn.
Thời gian trôi qua, đám người Ninh Nghị ở trong sơn cốc luyện binh, nữ tử thật sự đang ở Mưu Đà Cương chế tạo thậm chí cải tiến các loại khí giới công thành, đến ngày mười một tháng mười sáu tháng này, tuyết lớn tạm thời dừng lại, tuyết trắng mênh mông sớm đã bao trùm hết thảy chung quanh Biện Lương, trinh sát quân Nữ Chân ở chung quanh càn quét, đột nhiên nhận được một tin tức.
Tin tức này nhanh chóng truyền vào đại doanh Ba Đà Phong, truyền lên cao tầng của nữ chân nhân, sau đó liền được đưa tới trước án đại nguyên soái của Đông Lộ....