Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Soạt: Xem câu chuyện nhà độc nhất vô nhị sau lưng con rể, nghe các ngươi đối với tiểu thuyết càng có nhiều kiến nghị, chú ý điểm điện thoại số căn bản phổ thông (Chúm thêm bạn bè, tăng thêm số công cộng ——— nhét vào Q động quật, lặng lẽ nói cho ta biết đi!
Gió thổi qua, mặc dù là ngày đông khô thủy kỳ, dòng sông Hoàng Hà vẫn có vẻ rộng lớn như cũ, đề phòng cao cao như núi nhỏ đứng vững ở bên trong, người ở trong lúc đó, hết sức nhỏ bé.
Sau khi Võ Thụy doanh bị đánh tan, ở gần đây đã được một khoảng thời gian, Hoàng Hà đê đề phòng, Ninh Nghị tới đây cũng không phải một hai lần, mơ hồ phân phó rõ ràng, sau đó y từ sườn đất này đi xuống, thời gian qua giữa trưa, tiếng gió thê lương, Điền Đông Hán tới muốn đỡ y, bị Ninh Nghị phất tay cự tuyệt.
Trong hai người, Điền Đông Hán đã gần bốn mươi tuổi, Ninh Nghị mới chỉ hơn hai mươi tuổi. Theo như hắn thấy, bất luận thế nào Ninh Nghị cũng không cần tuổi đối phương nâng đỡ, nhưng từ khi đêm đó thảm bại tới nay, ở trên phiến địa phương này thu gom quân bại, tiến hành các loại tuyên truyền., Lòng người buông lỏng, cuối cùng tâm tướng quân tỉnh lại trong phạm vi nhỏ. Cùng lúc đó, trúc ký còn đang tiếp tục tiến hành kiên bích thanh dã, đám người trong phạm vi mấy trăm dặm đều khai thông công tác. Tất cả những chuyện này, đều là do người trẻ tuổi trước mắt chủ trì.
Buổi sáng ngày thứ chín mươi lăm, sau khi nữ chân nhân công phá đại doanh Kỷ huyện, cũng chiếm lãnh khố lương thảo. Lúc ấy binh sĩ lưu thủ của Võ Thụy doanh sớm đã vỡ mật, nữ chân nhân đánh tới giết lui, ít nhiều cũng có chút khinh thường. Ninh Nghị suất lĩnh mấy chục người tiềm hành đi vào, đốt lương thảo thoát đi, nữ kỵ binh tức thì một đường bám đuôi đuổi giết. Về sau mặc dù may mắn thoát ly, những người sống sót trong hơn mười người kia, phần lớn cũng mang theo trọng thương.
Sau chuyện như vậy, hắn lập tức chuyển sang tìm kiếm Tần Thiệu Khiêm, gom lại quân cờ, tiếp tục chấp hành nhiệm vụ thanh dã trên vách tường cứng, thân thể Ninh Nghị chuyển biến tốt đẹp đến cực chậm. Mặc dù nói là, với tư cách người chủ trì chỉ cần nắm giữ đại cục, nhưng trên thực tế, mấy ngày nay, Ninh Nghị thường xuyên là trạng thái ngủ trong đêm. Nữ tử đánh hạ huyện Hoa, các loại tình báo của Hộ bộ không kịp di chuyển., Chỉ đành thiêu hủy, mất đi rất nhiều, hơn nữa thủ đoạn liên lạc của năm tháng này có hạn, tiểu đội có thẻ trúc ký thả ra, phải tiếp nhận mệnh lệnh, liên hệ với nhau có, đều phải thông qua huyện giao dịch, việc này vừa ra, toàn bộ khung xương đều bị đánh tan, sắp xếp lại một lần nữa, nói đâu ra dễ dàng.
Đồng thời, bởi vì quân đội khu vực xung quanh đều bị đánh bại, yếu điểm trúc ký đốc thúc giục di dời dân chúng trong rừng hoang dã, thủ đoạn càng bị hạn chế.
Mấy ngày ban đầu sau đại chiến, Ninh Nghị hầu như là gánh nặng vượt qua giường, cũng may tinh thần hắn vẫn rõ ràng như cũ - nếu trải qua thảm bại như vậy, tuyệt đại bộ phận mọi người sẽ rơi vào uể oải một thời gian, nhưng chỉ có Ninh Nghị vẫn còn đang trọng thương ở trong đó., Hắn tích cực ứng đối: Tìm kiếm địa phương có khả năng chứa chấp đám binh bại, tìm kiếm thành viên quan phủ còn có công năng chủ yếu, tìm kiếm Tần Thiệu Khiêm, chuẩn bị từ ngữ để thu nạp đám binh sĩ tán loạn, cùng với thành viên có khả năng phân tán ở các nơi trong Hộ bộ một lần nữa sửa sang lại tư liệu hộ bộ, kiểm tra thiếu sót... vân vân vân.
Nhân lực không đủ, đại lượng thương vong, tinh thần mệt mỏi, trọng áp tâm lý... Những phiền toái này, lúc đầu cơ hồ đặt ở trên người mỗi người. Mà trong tình huống hỗn loạn như vậy, bất luận mệnh lệnh rõ ràng bao nhiêu, cuối cùng phần lớn cũng khó có kết quả. Nhưng đám người Điền Đông Hán, bao gồm mấy trăm binh sĩ đêm hôm đó theo đám người Trúc Ký tán loạn, cơ hồ đều bị loại thái độ cố chấp này, cường đại đến mức gần như điên cuồng thúc giục, kích động.
Trong thời điểm tất cả mọi người đều mệt mỏi không chịu nổi, người trẻ tuổi trước mắt này lựa chọn vậy mà không phải trấn an và nghỉ ngơi, mà là để cho người ta liều mạng.
"Nếu như phàn nàn hữu dụng, ta sẽ bắt đầu mắng chửi ba ngày ba đêm..."
"Cô không mặc quần áo rơi vào trong tuyết, điều đầu tiên phải làm là làm cho mình động đậy, do dự muốn chết..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Không phải tất cả mọi chuyện có thể bỏ gánh, đi đến một bước này, ta mặc kệ các ngươi khó như thế nào, có phải đáng thương hay không, muốn khóc, không ai để ý đến ngươi! Cả đời người chính là như vậy, phía trước ngươi là khe núi., Ta không thể chen lấn về phía trước! Xương cốt vỡ vụn cũng phải chen ra, ngươi chỉ có hai con đường, hoặc là ngươi chen ra, tất cả mọi chuyện bây giờ đều là vốn liếng cho ngươi sau này, hoặc là ngươi chết ở đây, bây giờ ngươi đáng thương cỡ nào, sẽ không có ai đồng tình với ngươi! Cho nên!, Nữ chân nhân lợi hại bao nhiêu, các ngươi có bao nhiêu vô dụng, trong đầu xoay chuyển ý nghĩ này, đều phải đi ra ngoài treo cổ! Các ngươi chỉ có thể nhớ kỹ, hiện tại! Mặc kệ khó khăn thế nào, chỉ có thể làm việc của các ngươi! Không cần suy nghĩ làm không được, bởi vì không làm được thì các ngươi chết!"
Lúc ấy người trẻ tuổi trên cáng chính là như vậy, một mặt phát ra đủ loại mệnh lệnh chuẩn xác, một mặt cổ vũ mọi người. Người bị trọng thương là bất lực, lúc đầu có thể động đậy tự nhiên là người bị thương nhẹ trong thẻ trúc, lúc này tình huống bên ngoài vẫn hỗn loạn, mặc dù mệnh lệnh đã hạ xuống rất rõ ràng., Người tràn ra ngoài có thể đạt thành mục tiêu, liên lạc với đồng bạn trúc ký hoặc là tìm kiếm được người còn có biên chế quan phủ, vẫn như cũ không nhiều lắm, trong lúc chạy trốn, mọi người còn mất nhiều tư liệu Hộ bộ, phải để lại thiếu hụt, chỉ có thể dựa vào trí nhớ người trong cuộc, kể từ đó, càng làm cho người ta đau đầu hơn.
Nhưng loại thái độ liều mạng này, làm cho công tác của mọi người trở nên trầm mặc mà ngay ngắn rõ ràng – ít nhất, đại lượng sự tình đang chờ bọn họ đi làm. Những binh lính lúc trước theo ghi trúc chạy trốn là theo hành động của bọn họ, khi một ít người trọng thương trong thẻ trúc bắt đầu đi tới, bên này tán ra xúc tu tìm kiếm mấy chi tiểu đội, bọn họ cũng bắt đầu tới hỏi, có cái gì là sắp xếp cho bọn họ đi làm.
Càng nhiều người bị phân tán ra ngoài, tìm được nhân thủ có thể thu nạp, lại trở về. Giống như bánh răng chụp lên một cái, sau đó sinh ra phản ứng dây chuyền. Bọn họ ở tiểu sơn thôn bên bờ Hoàng Hà đã bị chuyển dời, mỗi ngày trôi qua., Trong đó mọi người cắn răng tiến hành công tác, đi ra ngoài tìm người, đào hào hào quang trước sơn cốc, từ chối ngựa, tìm kiếm tin tức chung quanh., Tất cả giống như là bị nắm trên một bàn tay vô hình, Ninh Nghị trên giường hầu như đều tự mình hỏi đến mỗi chuyện. Mà trong mấy ngày đó, mỗi một nhóm thành viên mới tới đều khiến người ta cảm thấy phấn chấn, mỗi lần tìm được dược vật cần thiết đều có thể làm cho người ta cảm thấy an tâm, mỗi người đều tốt lên, cơ hồ có thể cảm giác được sự cường đại của bản thân.
Sau đó nghĩ lại, mặc dù không làm như vậy, nhưng một đoạn thời gian trôi qua, phần lớn binh sĩ tán loạn đều có thể tìm được quyền sở hữu của mình, một số thành viên ghi chép trúc vẫn có thể liên lạc được., Nhưng cơ hồ không có bất kỳ phương pháp nào, làm cho người ta gần như đạt được hiệu quả "Xích hỏa" trước mắt này, làm cho tất cả mọi người lâm vào trong cuồng nhiệt gấp gáp, mà tất cả những thứ này, đều là hoàn thành trên tay người trẻ tuổi trước mắt, mà cái giá phải trả là liên tục nhiều ngày thương thế khó lành.
Sau đó lại cùng Tần Thiệu Khiêm dẫn đầu hỗn binh liên lạc. Trong trận chiến đêm hôm đó, Tần Thiệu Khiêm dẫn theo tinh nhuệ của Võ Thụy doanh xung phong liều chết lần thứ nhất, bản thân cũng bị trọng thương, sau khi thoát được vài lần hôn mê, nhưng cuối cùng những người này vẫn dồn sức chiến đấu tạo ra một đường sinh cơ cho bản thân mình., Hắn suất lĩnh mấy ngàn người một đường gián điệp, về sau lại ứng phó hai lần chiến đấu, khi tìm được hắn thì đội ngũ này cũng đang tiến hành hội tụ, ước chừng tụ tập hơn bốn ngàn người. Lúc này song phương mới bắt đầu hợp lưu.
Trong hơn bốn ngàn người này có khoảng chừng hơn một ngàn người, chính là quân tinh nhuệ bên cạnh Tần Thiệu Khiêm, mà ở Độc Long Cương có khoảng hơn ba trăm người đã được huấn luyện qua, tuy rằng lòng trung thành của bọn họ chưa chắc là đối với Ninh Nghị, nhưng chỉ cần tới đây là có thể sử dụng nhân thủ rồi.
Khi hai đội ngũ bước đầu dung hợp, vấn đề bắt đầu xuất hiện. Trên mặt chưởng quân, Ninh Nghị không có quyền lực danh chính ngôn thuận, việc y phụ trách không phải chỉ huy quân đội. Trước khi Tần Thiệu Khiêm đến, bởi vì Trúc Ký đã dẫn đầu., Mọi người đều bị cuốn theo, phục tùng điều phối của Ninh Nghị, khi hơn bốn ngàn người tiến vào, một số tướng lĩnh của Võ Thụy doanh, thậm chí là tướng lĩnh của các đội quân trên đường thu nạp, thấy những công tác ngay ngắn rõ ràng, liền bắt đầu chất vấn chuyện này.
Lúc đó Tần Thiệu Khiêm cũng còn đang trọng thương tĩnh dưỡng, Ninh Nghị đến chỗ Tần Thiệu Khiêm bên kia hàn huyên một lúc, sau đó Tần Thiệu khiêm tốn lấy đại đao của gã, hai người ra ngoài đập đổ vài tên thân vệ cùng thủ hạ của bọn họ. Trên thực tế, lúc này trong sơn cốc, dư luận về trận địa của Trúc Ký dư luận thẩm thấu vào binh lính là cực nhanh. Một trận thảm bại trọng như thế, trong lòng mọi người đều đang nghẹn khuất., Hoảng diện, trong công việc lúc trước, mọi người luôn tán gẫu những thứ này, ở phía dưới binh sĩ xem ra, những chuyện này tự nhiên đều phải quy kết với sự sợ hãi của thượng tầng, vì quyền lực lục đục với nhau, không thể tín nhiệm lẫn nhau.....
Vào lúc này, mục nát của quân đội Võ Triều rất rõ ràng, chuyện ăn không lương thực hối lộ, mọi người đều biết, thậm chí tham dự vào đó. Nhưng mà việc thảm bại và thẻ tre này, kích thích, cắt đứt tính chất trước sau của sự tình.
"Mọi người đều phải chết, nữ chân nhân đánh tới. Biện Lương thành sắp không còn, thậm chí võ triều cũng sắp chết rồi. Nếu còn không thực sự làm được gì, thì cả nhà sẽ chết sạch..." Đây là lời tuyên truyền của Ninh Nghị trong hành động., Cách làm, trong miệng lưỡi truyền đến của mọi người, có rất nhiều người gật đầu, đến lúc này, mấy tên quan quân lén lút nghị luận, không thể nghi ngờ đã trở thành điển hình đấu đá với nhau. Khi Tần Thiệu Khiêm làm quan chủ như vậy đập tới, lập tức liền được mọi người ủng hộ.
Quân đội của Võ triều, binh lính không biết tướng, Tần Thiệu Khiêm là võ quan lưu thủy, đối với Võ Thụy doanh, hắn đã dùng hết đại lực cũng chưa chắc có thể nắm giữ trong tay., Nhưng vào lúc này, sự thảm bại của những tên quan quân này cũng bắt đầu bị cắt đứt, Tần Thiệu với tư cách là chủ tướng của Võ Thụy Doanh lại có danh tiếng rất hữu dụng. Trong hơn bốn ngàn người này, liên hệ giữa tầng dưới cùng trung tầng bị cưỡng ép xé ra, ngoại trừ vài tên tướng lĩnh dẫn binh thân binh ra thì hầu như không có binh sĩ nào đứng về phía bọn họ. Thậm chí đối với những thân vệ này, mọi người đều dùng ánh mắt " quôc tặc" " Hán gian".
Sau khi đoạt quyền, cuối cùng những binh sĩ tầng dưới này đã trực tiếp trở về tay Tần Thiệu Khiêm. Mà hậu quả lớn nhất lại là Tần Thiệu Khiêm lại bởi vì trọng thương mà nằm giường mấy ngày.
Phân cách trách nhiệm, nói cho người khác: "Ngươi không sai." Nói cho người khác là bắt đầu lại một lần nữa, quên đi quá khứ, lôi kéo phần lớn người, đả kích một số người nhỏ, đồng thời cảm giác thất bại hóa thành cuồng nhiệt... Nói theo một ý nghĩa nào đó, những thứ này đều là kích động, che đậy pháp môn, đấu tranh chính trị, nhưng đến lúc này, trong lòng Ninh Nghị sẽ không có bất kỳ cảm giác tội ác gì đối với chuyện này, bởi vì không có con đường nào khác có thể đi.
Dưới điều kiện tiên quyết có thể thất thủ của Biện Lương thành, tất cả đã đến thời điểm nguy hiểm nhất, có thể nắm giữ thêm một phần lực lượng trước mắt, vậy nên nắm giữ thêm một phần.
Mà Điền Đông Hán mà nói, chuyện cọc gỗ này, sau khi tất cả đã bị đánh tan, cấu trúc lại thành một bức tường cứng rắn, vẫn kiên định thôi động toàn bộ tình hình vận hành, đối với sự tuyên truyền của đám tàn binh trước mắt, khống chế chúng., Khiến tất cả mọi thứ trở nên gọn gàng ngăn nắp, sinh ra khí tức không giống lúc trước. Những người trẻ tuổi trước mắt làm tất cả, tuy rằng có đôi khi lạnh như băng, nhưng lại khiến hắn cảm thấy sùng kính - loại cảm giác này, dùng tôn kính cũng đã không đủ chuẩn xác, trong ngày thường ghi trúc ký tiến hành cứu trợ thiên tai., Đấu pháp với các hào kiệt, thủ đoạn của vị Đông gia này khiến hắn cảm thấy bội phục, mà ở trước mắt, thậm chí có chút suy yếu trong thân thể biểu hiện ra, lại cường ngạnh đến mức hầu như có thể nghiền nát tất cả ý chí lực, cho dù là nhân sĩ giang hồ quen nhìn tàn nhẫn như hắn, cũng vì thế mà cảm thấy có chút run rẩy.
Cứ như vậy từ trên bờ đề phòng xuống, thôn trong sơn cốc phía dưới vốn tên là Hạ thôn, lúc này binh sĩ tụ tập trong sơn cốc này, tổng cộng có hơn một vạn bốn ngàn tên. Xung quanh sơn cốc, tầng tầng lớp lớp chiến tranh cùng ngựa kéo dài kéo dài ra, bởi vì bị tán binh thu lại gấp gáp, người lại nhiều, điều kiện cư trú là cực kỳ không tốt, Ninh Nghị khi tới gần căn nhà mình ở, nhìn thấy cô nương đang ngồi ở bên ngoài căn lều - lại là mỹ nhi.
Vốn Tô gia chỉ là thương trường vải vóc của Giang Trữ, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, ngẫu nhiên cũng có chút chuyện thiên môn trong hắc đạo tiếp xúc. Trong ba nha hoàn thê tử Tô Đàn Nhi, tính cách xinh đẹp tương đối trầm tĩnh, những chuyện như vậy ngày thường nàng cũng đã từng trải qua., Sau đó bản thân mình quản lý một phần của Tư Mật thám ti, trong lúc đàn nhi nhúng tay, mỹ nhi cũng từ đó tiếp xúc với những thứ này. Lần này Kim nhân xuôi nam, Ninh Nghị đã dời đàn nhi đi, Tô Đàn Nhi lại không muốn chuyện ở phía bắc hoàn toàn mất khống chế, điều đẹp nhi đến biên giới chiến trường phối hợp. Võ Thụy doanh sau khi chiến bại, Võ Thụy doanh sau khi thất bại., Lúc Ninh Nghị gặp nha hoàn vài lần trằn trọc tìm tới, cũng đã không còn sức để trách móc nữa rồi. Chung quy trong khoảng thời gian này, Ngọc nhi lại chăm sóc hắn, lại thay hắn xử lý rất nhiều chuyện, cũng giúp hắn rất nhiều chuyện.
Cô gái đang nấu thuốc nhìn thấy bóng dáng của hắn liền muốn chạy tới đỡ hắn, Ninh Nghị lại khoát tay áo, chỉ vào một gian phòng gần đó, đó chính là chỗ ở của Tần Thiệu Khiêm vẫn còn đang dưỡng thương.
Tần Thiệu Khiêm đang ngồi trên giường xem một quyển binh thư rách nát mang theo bên người. Với tư cách là nhị thiếu gia của Tần gia, mặc dù ngày thường chỉ là tướng quân mang binh, nhưng tính cách của y có hơi lộ liễu, lúc này một con mắt của y đã mù, nhưng khí chất thoạt nhìn lại càng thêm trầm ổn vững chắc.
Nam nhân chân chính, đa số là từ trong gian nan rèn luyện ra.
"Thương thế của ngươi còn chưa khỏi nên đã đi ra ngoài rồi." Tần Thiệu Khiêm thu hồi binh thư: "Ngồi đi."
"Xem ra vẫn còn may." Ninh Nghị ngồi xuống cái ghế bên giường: "Gần đây có một suy nghĩ."
"Nói ta nghe một chút."
Sau khi Ninh Nghị nói xong suy nghĩ của mình, Tần Thiệu Khiêm nghe vậy khẽ nhíu mày. Đến cuối cùng, ánh mắt gã đã trở nên cực kỳ nghiêm túc, gã trầm ngâm một lúc lâu rồi nói: "Có hiệu quả gì không?"
"Không biết, chi tiết nhỏ có thể kiểm tra, ta chỉ có thể cố gắng làm tốt. Ngày thường nói về người khác, các loại âm mưu quỷ kế, cười bọn họ là tôm tép, nhưng đánh bạc không đủ, ai cũng chỉ có thể làm tôm tép nhãi nhép." Ninh Nghị nói: "Hiện tại ta cũng giống như vậy."
Tần Thiệu khiêm tốn suy nghĩ một hồi, rồi ngẩng đầu lên: "Mưu đồ của ngươi, từ trước đến nay ta đều tin phục, chuyện này ngươi quyết định, ta sẽ ủng hộ ngươi."
"Ừm." Ninh Nghị nhẹ gật đầu, đứng dậy.
Sau khi hắn cáo từ rời khỏi phòng, đi về phía mỹ nhi đang rót thuốc, đi tới một nửa, hơi vươn tay, ngẩng đầu lên.
Năm Cảnh Hàn thứ mười ba mùa đông, tuyết rơi xuống so với mùa đông thường ngày, nhưng vào giờ phút này, ngàn mảnh bông tuyết, từ trên bầu trời bay xuống... Một hoạt động tốt đẹp, huyễn lệ di động chờ ngươi cầm lên! Chú ý đến số hiệu công cộng thêm bạn bè của Công Hội Dong Đức, lập tức tham gia! Mỗi người đều có phần thưởng, hiện tại lập tức chú ý bảng số Bang Bang Tín Công Nhiên!