Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió lạnh cuối thu trong đêm càng thổi lớn, trong bóng đêm, núi lờ mờ, chung quanh cát cát sỏi là âm thanh bước chân, mang theo nửa thống khổ nửa nức nở rên rỉ, mùi máu tanh nhàn nhạt tản ra, có người ngã xuống.
"... Ngươi đứng dậy, đứng dậy đi a..."
Tiếng nói cũng là vô lực, trong bóng tối, bóng người kia kéo vài cái, lại có người đi qua hỗ trợ, nhưng sau đó động tĩnh này lại biến thành tiếng khóc ngắn ngủi. Bởi vì tiếng khóc kia thuộc về nam tử, cho nên cũng không dài, nam nhi có nước mắt không nhẹ, đặc biệt là đối với người làm lính mà nói, càng là như vậy, nhưng cũng bởi vì như vậy, thanh âm khóc lóc ngắn ngủi kia, mới càng lộ ra bi ai thảm.
Ở trong hắc ám sơn mạch này, có không ít người đi lại, rất nhiều người đều có thể cảm nhận được một màn này, nhưng không cách nào tưởng tượng được, tất cả mọi người đều đang đi về phía trước, hoặc là một bóng người, hoặc là dìu dắt lẫn nhau.
Không lâu sau, sông nhỏ ngăn đường đi, có người đi qua sông, cũng có người ngừng lại. Khoảng cách với Kỷ huyện đã không xa, Ninh Nghị giơ tay lên: "Nghỉ ngơi một chút đi." Xung quanh, rất nhiều người rõ ràng đã có chút trọng thương.
Nửa người phải của Ninh Nghị cũng bị thương, bả vai, cánh tay đều có vết đao, quấn quanh băng vải. Thương thế của đám người Trúc Ký có nặng, Vũ Văn Phi Độ được người đỡ, thân thể lung lay, vừa rồi suýt nữa ngất xỉu., Trên chân hắn có thương tích, dưới xương sườn có thương tích, sau lưng có thương tích, đang chạy vội vì ngã sấp xuống đất, nửa mặt lau trên mặt đều đã mài nát —— đây ngược lại là việc nhỏ -- thân thể mệt mỏi mất máu quá nhiều, lại thêm bôn ba lần này, có thể chèo chống được, chỉ có thể nói là các sư phụ ghi chép trúc đánh xuống thân thể tốt nhất.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Đối với Vũ Văn Phi Độ, các cao thủ trong thẻ trúc càng hiểu được kích phát tiềm lực bản thân, cũng càng có thể chịu đựng tổn thương, một đường bôn ba tới đây, mấy người bỗng nhiên trên đường bôn ba ngã xuống đất, mang theo trọng thương cả người lặng yên không một tiếng động qua đời. Mà trước đó, cũng có gần trăm người tổn thất trong đoạn chiến trận này, càng là một chiếc xe ngựa mang theo bên trong, không còn sót lại một chiếc nào.
Chiến bại như vậy, giết chóc, một đường chạy trối chết tới đây, chung quanh ngoại trừ thành viên của thẻ tre, Nhạc Phi cùng tàn quân dưới trướng hắn, còn có rất nhiều tán binh chạy tán loạn. Lúc này có người trèo qua sông mà qua., Cũng có người thấy đám người Ninh Nghị dừng lại, bọn họ cũng vô thức ngừng lại ở gần đó, đại khái là trên chiến trường thấy được sự dũng mãnh của đám người Trúc ký —— sau đại chiến, mọi người chạy khắp núi đồi, đến đây còn có thể bảo trì biên chế, cũng không nhiều lắm.
Có một số việc rất khó nghĩ ra. Ở huyện Khắc thời gian dài như vậy, điều chỉnh rất nhiều xe gỗ, vốn còn chờ mong phát huy một ít tác dụng, nhưng mà trên đường, cứ như vậy đốt trụi một mồi lửa., Ngay cả trúc ký những người này cũng tổn thất gần nửa, còn lại đều là thương tích, rốt cuộc chính mình bên này đang làm cái gì, rất khó quy nạp, nhưng nếu như nghĩ lớn một chút, mười mấy vạn hai vạn người lực lượng đều tiêu sạch. Bộ dạng này cũng không biết có thể để cho người ta nghe dễ chịu hơn một chút hay không.
Trong những ngày thường —— ít nhất trong những ngày thường Ninh Nghị còn chưa nản lòng thoái chí —— hắn là người làm ra quyết sách. Nhưng cũng vì vậy, hắn càng rõ ràng, nếu như tất cả mọi người đều muốn làm người đưa ra quyết sách, vậy trên đời này chuyện này căn bản khó thành. Hắn đi ra hỗ trợ, bên cạnh bất quá ba năm trăm người., Nếu thật sự điều động thủ hạ có thể sử dụng, trong phạm vi Biện Chiến Trường này, cũng chỉ có ngàn người mà thôi, mặc dù thất vọng với tố chất quân đội Võ Triều, nhưng đối với quyết sách trong ngoài kinh thành, sớm chiều thay đổi như chơi đùa cũng có khó chịu đối với quyết sách của quân đội Võ Triều., Nhưng nếu ở vị trí này, cũng chỉ là làm việc nơm nớp lo sợ, từng bước từng bước tiến tới vách tường thanh dã. Cho đến lúc này phát binh, nói muốn phối hợp Tây quân Diêu Bình Trọng Kiếp doanh, phát động vây quét đại hội chiến, hắn cũng chỉ đi theo. Cho dù quân đội võ triều có tố chất kém đến đâu, đến cuối cùng -- ngang dọc đều phải đánh.
Nhưng gặp phải thảm bại như vậy, lại là người biết rất nhiều chuyện trong kinh thành, lúc này nói trong lòng cũng không có phẫn nộ, vậy cũng là không thể.
Bên cạnh khu rừng thấp, những người bị tàn phá trên sông nhỏ ngồi nghỉ ngơi trong chốc lát, hắn liền đi xem xét những người bị thương xung quanh. Bên trong thẻ trúc có rất nhiều võ lâm, ngay cả khi ra chiến trường, thương thế trên người đều mang theo, hơn nữa phần lớn đều có kinh nghiệm trị thương. Rất nhiều người bị nữ chân nhân đuổi giết trên đường chạy trốn gây thương tích, lúc này có thể nghỉ ngơi đôi chút, rất nhiều người bị trọng thương ——— chỉ cần còn chưa chết thì đại đa số có thể bảo vệ được cái mạng.
Nhưng tình huống như vậy, tự nhiên cũng có ngoại lệ. Trong lúc hôn ám xuyên qua đám người, Ninh Nghị nghe thấy tiếng của một vị Vũ Sư tên là Lâm Niệm đang thấp giọng nói với đệ tử kinh nghiệm giết địch bảo vệ tính mạng trên chiến trường. Một số người xuất chúng trong võ giả trúc ký, có Chúc Bưu, huynh đệ Tề gia ngày thường có giao hảo với nhau., Thu La trở về dưới trướng; có một số đầu mục trên Lương Sơn, ví dụ như đại hán mặt sẹo Nhiếp Sơn đi theo Ninh Nghị, cũng có người bên ngoài tới nương nhờ vào, như Điền Đông Hán, như hòa thượng dùng Hỗn Đồng bổng Hậu Liệt đường, cũng có Lâm Niệm sử dụng Ngũ Phượng Đao này.
Trong đám võ giả Lục Lâm này, Điền Đông Hán cảnh thẳng thắn, bởi vậy ngay cả Chu bản cũng tán thưởng hắn, trận pháp lúc đầu là từ Điền Đông Hán giao cho Ninh Nghị. Hầu Liệt đường tính cách hung hăng, hiếu võ thành si, nhưng miệng lưỡi lại tương đối trầm mặc, nếu không hợp với người khác chính là một gậy đánh qua. Lâm Niệm năm gần bốn mươi tuổi này., Dáng người gầy còm, nhưng trên mặt lại có vài phần nho sinh sinh, ngày thường tính cách hiền hòa, cũng có chút được người kính ngưỡng yêu thích. Mới vừa rồi ở trong chiến trận, mỗi lần múa đao giết vào đám người, sau đó lại kéo đồng bạn lâm vào hiểm cảnh đi ra, chạy nhanh đi, bị thương lại không nhiều, đủ thấy võ học của hắn có tạo nghệ thâm hậu.
Ninh Nghị cũng thích võ nghệ, nghe hắn thấp giọng hướng về đệ tử nói: "Ngươi liên tục luyện tập mấy chiêu này, trên chiến trận có thể có thêm một ít cơ hội bảo vệ tính mạng..." Đi tới, nhưng mới không bao lâu đã nghe đệ tử của Lâm Niệm dồn dập thấp giọng nói: "Sư phụ! Sư phụ!" Hắn vội vàng chạy tới, lại thấy trung niên kia đang ngồi dựa vào dưới tàng cây, hơi nghiêng đầu, mặc kệ cho đệ tử tùy ý lắc đầu thế nào, cũng không có động tĩnh của mình.
Bên cạnh có võ giả ghi chép đang bị thương đang giãy dụa tới, sờ sờ mũi, bóp mạch môn, sau một lát lắc đầu. Ninh Nghị cũng ngồi xuống dò xét mạch đập của đối phương: "Sao vậy? Vừa rồi ta còn nghe thấy Lâm sư phó đang nói chuyện đấy!"
Võ giả kia lắc đầu: "Lâm sư phó là dầu hết đèn tắt, hắn trước kia luyện công, trong nhà bần hàn, thân thể vốn có ám thương, cũng vẫn có bệnh ho khan. Vừa rồi trên chiến trận... hắn đã tự tiêu hao hết..."
Ninh Nghị hơi ngẩn người, Lâm Niệm nhà bần hàn, thỉnh thoảng ho khan, y cũng biết. Sau khi vào trúc ký, Ninh Nghị không bao giờ bạc đãi người bán mạng, lương bổng phong phú, cũng thường xuyên cấp cho những người luyện võ này chuẩn bị thịt ăn. Sắc mặt đối phương lúc này bình thường hơn một chút, bất quá mấy tháng nay người trong đều không coi trọng dinh dưỡng., Rất nhiều tài chủ bởi vì tiết kiệm, cũng quanh năm sắc mặt có thức ăn, cũng không có gì lạ. Lúc này Ninh Nghị mắng một câu: "Đùa gì vậy." Đẩy ngã Lâm Niệm trên mặt đất, một mặt làm trái tim thức tỉnh, một mặt làm nhân công hô hấp, giằng co như vậy, người chung quanh trầm mặc mà nghi hoặc nhìn, Lâm Niệm đệ tử đã khóc ra, Ninh Nghị rốt cục buông tha.
Sau lần giày vò này, thương thế trên cánh tay phải của hắn lại bắt đầu rướm máu.
Hắn ngồi bên cạnh thi thể Lâm Niệm một hồi, vỗ vỗ bả vai đệ tử kia: "Sau này con gái sư phụ ngươi chính là ngươi đến chiếu cố." Sau đó mới đứng dậy rời đi. Lúc Lâm Niệm tới đầu nhập vào hắn, chỉ dẫn theo con gái dáng người gầy gò, da bọc xương bên người, con gái kia cũng ốm yếu, hắn nhớ rõ.
Đây cũng không phải là sự tình thê lương duy nhất chung quanh, đông đảo người bị thương, người chết, có người có lẽ bảo vệ được mạng, nhưng về sau nửa chết nửa sống nửa chết, hoặc là tay chân đứt đoạn..., Không có gì bất ngờ. Trong ba huynh đệ Tề gia, tay trái Tề gia như bị chặt đứt bằng khuỷu tay, lúc này tuy bị cắt đứt nhưng mất máu quá nhiều, sinh tử khó tả. Hắn là một trong những người bị thương không thể đi lại, còn đám người Tề tân Hàn lại là người đầu tiên đi tới Kỷ huyện Kỷ., Tìm kiếm đại phu đáng tin cậy, nhân thủ đi tới tiến thêm một bước chữa trị. Sau đó lại vì cứu huynh đệ dốc hết toàn lực chém giết Tề Tân dũng, lúc này cũng là trọng thương ngất đi. Ninh Nghị đi qua một lần, cũng không thể nói ra miệng, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, cũng là hắn đem những người này đến chiến trường, mà hắn cũng chỉ là một ông chủ mở quán rượu mà thôi.
Nghỉ ngơi một chút, vài võ giả vẫn còn dư lực trị thương cho đám tán binh xung quanh, huyện này dần dần trở nên rối loạn, không biết bên phía sông nhỏ đã xảy ra chuyện gì, chỉ loáng thoáng có ánh sáng nhạt lóe lên ở cuối tầm mắt., Rào đỏ cả bầu trời, Ninh Nghị đứng dậy nhìn vài lần, chỉ thấy Nhạc Phi cũng cầm theo cương thương, đang định nói chuyện thì có một bóng người xuất hiện ở đầu con sông nhỏ, cưỡi ngựa, sau đó qua sông mà đến.
Người cầm đầu chính là thành viên Trúc ký theo Tề Tề Hồi ở Kỷ huyện tìm đại phu, sau lưng hắn là hai gã đại phu, râu tóc rối bời, có chút chật vật. Người này đi thẳng tới chỗ Ninh Nghị, lo lắng báo cáo với Ninh Nghị.
"Có nữ chân hai đội kỵ binh hai ngàn người, lao thẳng tới đại doanh Kỷ huyện. Phía trước chiến bại truyền đến tin tức, quân giữ doanh vô tâm ứng chiến, chỉ còn lại số ít người chống cự, lúc này nữ chân nhân đang chém giết khắp nơi, huynh đệ cùng nhau hiệp trợ huynh đệ Trúc ký chuyển dời tư liệu về Hộ bộ, chúng ta đi trước..."
"Không đúng!" Nhạc Phi ở bên cạnh tiến lên trước một bước, thấp giọng quát: "Hành động của nữ chân nhân nhanh như vậy, tuyệt đối không phải chỉ để đuổi tận giết tuyệt... Ngươi nói xem nữ chân nhân có tìm được nơi cần cù sau đại doanh không?"
Thành viên ghi thẻ trúc kia có chút ngẩn người, Ninh Nghị cũng phản ứng lại: "Quan điểm của bọn họ là lương thực!"
"Không biết Tần tướng quân lúc này ở nơi nào..." Nhạc Phi thấp giọng nói một câu, liếc mắt nhìn nhau với Ninh Nghị. Trong lúc tan tác như vậy, nếu như Tần Thiệu còn sống, dẫn dắt tàn quân trở về, tựa hồ năng lực ngăn cơn sóng dữ., Ít nhất cũng khiến cho nữ chân nhân không đến nỗi ngay cả nội tình của Kỷ huyện đại doanh cũng bị sao chép, nhưng lúc này nói ra việc này đều giống như người vô năng vọng tưởng. Dù sao chung quanh đây, bộ hạ của bọn họ đều đã bị thương khắp nơi, cho dù phát giác ra ý đồ nữ chân nhân thì có thể làm được gì.
Mấy vạn người tác chiến trong quân đoàn tác chiến, không phải mấy trăm người có thể tham gia.
Bóng đêm lạnh lùng, mà lại có vẻ xao động, xa xa, ánh sáng mỏng xuyên qua bầu trời giống như ám chỉ một ít cái gì đó, bờ sông nhỏ, trầm mặc thê lương vẫn còn tiếp tục, mọi người trong lúc hành tẩu, cũng tận lực không phát ra động tĩnh quá lớn. Nhưng cuối cùng, có tiếng đá mẻ vang lên, đèn đuốc sáng lên, lắc lư trên không trung, Ninh Nghị giơ bó đuốc kia, đi về phía cây cao một chút, cắm trên cành cây.
Trên người hắn cũng có băng vải, mang theo máu tươi, mệt mỏi, nhưng nhìn đám người, cuối cùng vẫn mở miệng.
"Chuyện hôm nay đã biến thành như vậy, có lẽ ta không nên nói gì nữa, không nên yêu cầu gì nữa, nhưng mà..."
Hắn trầm mặc một lát: "Vẫn không thể không nói..."
Ánh lửa chiếu ra, có trọng thương thê thảm, cũng có thi thể vĩnh viễn trầm mặc, nhưng tất cả mọi người, đều đang nghe lời này...
Thân thể trần trụi...
Kinh thành, Thái Kinh, Đồng Quán đội ngũ đã đuổi theo đoàn xe Hoàng đế, xa hơn một chút, Biện Nam Lũng môn, đội xe Hoàng hậu đã đến, theo đó Quốc cữu gia Lương theo lệnh tướng lãnh thủ thành mở cửa.
Thủ tướng Nam San môn này tên là Tào Nghiêm, là một tiểu tướng quân vô danh, trong đám đồng liêu, xưa nay luôn nhát gan hèn mọn bo giữ mình nổi danh. Nhưng lần này ý chỉ tới, hắn chỉ trốn ở trên thành lầu liều mạng niệm phật Di Đà, trong lúc nhất thời không dám tiếp chỉ, chỉ coi như mình không có mặt, tin tức như vậy khiến Quốc Cữu gia xông vào thành lâu mắng to.
Mà ở phía sau, xe ngựa của Lý Cương cũng đuổi kịp đội xe Chu Ngọc, hắn vắt ngang xe ngựa trên đường, quỳ rạp xuống đất quỳ lạy: "Tội thần Lý Cương cầu kiến bệ hạ, khẩn cầu bệ hạ không nên ra khỏi thành!"
Chu Ngọc lập tức triệu kiến hắn.
"Ngươi có tội gì, trẫm... Đúng là muốn ra khỏi thành! Chỉ là hoàng hậu bị Lương Phụng giật dây, khuyên trẫm tuần tra Nam, trẫm muốn đích thân đuổi theo nàng trở về..."
"Tây quân đã bại, Kim nhân đã sớm dự mưu, lúc này đại quân bất cứ lúc nào cũng có thể đánh tới, bệ hạ liền từ phía nam xuất môn, cũng tuyệt đối không an toàn. Bệ hạ, Lý Cương khẩn cầu bệ hạ hồi cung..."
"Trẫm nói không phải là ra khỏi thành!"
Lý Cương quỳ dưới đất liều mạng dập đầu, trên thực tế lúc này địa vị văn nhân võ triều khá cao, mặc dù ngẫu nhiên cũng có lễ nghi quỳ lạy xuất hiện, dựa theo thân phận Lý Cương, tuyệt đối không cần loại người như vậy., Nhưng cũng bởi vì như vậy, một ông lão trên đầu còn quấn băng vải nhuộm máu không ngừng dập đầu, trong lúc nhất thời Chu Ngọc cũng không làm gì được hắn. Mà Lý Cương lại nghe hắn nói cái gì cũng chỉ là đuổi Hoàng hậu, một khi tới cửa thành, phỏng chừng cũng sẽ bị Hoàng hậu a, đại thần gì gì đó lôi ra ngoài.
Đang lúc giằng co như vậy, lại có người đến báo: "Chiêu bộ Nghiêm Minh Chiêu cầu kiến..." Đây lại là một tên xuất thân quan lời đồn đại, vừa thấy Chu Ngọc liền lớn tiếng nói: "Quốc chiến phía trước, bệ hạ há có thể bỏ thành nam trốn..."
Sắc mặt Chu Ngọc lúc này bị tức giận đến đỏ bừng, mắng to, sai người đem đối phương kéo ra ngoài, hắn cũng nhân cơ hội này cho người kéo Lý Cương lên, miệng nói: "Trẫm xử lý việc này trước, rồi nói với Tể Tướng ngươi, ngươi cứ nhìn là được!" Cần phải ra lệnh cho đoàn xe tiến lên, nhưng lập tức lại có âm thanh ồn ào rầm rĩ truyền đến: "Ti bộ Thị Lang Đường Hoàng chăm sóc nghiêm ngặt cầu kiến, công bộ cầu kiến, Hà Kế Đình cầu kiến..."
Trong thành thị, từng luồng lực lượng nhanh chóng chặn lại.
Chu Ngọc giận dữ, trên xe cầm một vật liền ném ra ngoài, trong miệng quát: "Bọn hắn làm gì đó! Không thấy... Bọn hắn muốn làm gì... "
Đúng vào lúc này, thái giám tâm phúc gõ cửa sổ, thấp giọng bẩm báo: "Khởi bẩm thánh thượng, Thái sư bảo nô tỳ chuyển cáo, tối nay cấm đi lại ban đêm không quấy nhiễu dân chúng..."
Trên hai chữ cấm đi lại ban đêm, Chu Ngọc nghe xong, trước mắt liền sáng ngời...