Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sáng sớm mùa thu, thời tiết phía đông vừa mới lộ ra quang mang hơi nhỏ, sương mù màu trắng sữa di động ở trong thành thị cổ, thuyền hoa Tần Hoài Hà chậm rãi chạy, thấp thoáng trong một mảnh sương mù dày đặc, giống như ngọc vũ quỳnh cung nổi lên cuối chân trời.
Trong sương mù dày đặc mùa thu, Ninh Nghị vừa ngâm nga vừa chạy băng băng bên bờ sông Tần Hoài, mỗi sáng sớm hạng mục rèn luyện như vậy đã cố định xuống, dù sao đối với hắn mà nói thời gian chính là, một đường tiến lên, hai bên đường có kết cấu kiến trúc cổ phác lâu ngày, các loại cây cối, trên Tần Hoài Hà vẽ thuyền trôi nổi, ngẫu nhiên nhìn thấy cô gái tóc hoa lá hoặc mệt mỏi xuất hiện ở đầu thuyền.
Khoảng thời gian này, Giang Ninh Thành thay mặt mới cảm tạ mới, thời gian một đêm hỗn loạn cùng phồn hoa đã tan hết, sức sống mới vừa mới bắt đầu, cửa thành đã mở, người bán rau hay người bán hàng rong tới cửa lục tục đi vào, tới từng cái chợ., Người có thể gặp không nhiều lắm, nhưng tóm lại đều cho người ta cảm giác sức sống màu xanh lục. Thỉnh thoảng cũng có thể nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi, vội vàng đi lại, thậm chí là người quần áo bất chỉnh ở ven đường, hơn phân nửa là ở thanh lâu nào đó qua đêm, ban ngày có việc nên sớm rời đi, mười phần chắc chín. Cửa hàng mở gần nửa, đám ăn mày còn chưa dậy.
Hạnh phúc thường đến từ không hạnh phúc, phồn hoa cũng là bắt nguồn từ đối lập, đối với Ninh Nghị từng kiến thức qua đại thành hiện đại, Giang Ninh phồn hoa cũng bất quá là chuyện như vậy. Nhưng những chuyện này không cần so sánh thật, tóm lại hương vị phong cách cổ xưa kia là chân thật, cuộc sống ở đây, chung quy là một số người dễ thỏa mãn, thu hoạch đủ ấm áp, liền có thể cười rạng rỡ.
Thỉnh thoảng Ninh Nghị cũng nói đến những chuyện này với Tần lão, Giang Trữ xem như là thành trì rất tốt, nhưng trên thực tế cũng là ăn mày đi khắp nơi, kết bè kết lũ, hiện tượng bán con bán con cái cũng không dễ thấy, đương nhiên nơi này cũng có nhiều phú hộ, nếu có thể đem con mình bán vào một phủ đệ tốt nào đó làm tiểu tử dòng dõi tốt nhất tiểu tử nha hoàn., Ngày sau cũng không phải lo thiếu thốn, xem như tổ tiên tích đức, ỷ vào Tần Hoài Hà một chuyến ngắm hoa nở, cô bé nghèo khổ xinh đẹp cũng có thêm một nơi đi, tương lai nếu có thể học được thơ văn ca khúc, lão tú bà cũng có thể kinh doanh có đạo, có thể bán nghệ không bán mình trở thành danh kỹ, vận khí tốt một chút là có thể gả vào một đại trạch viện nào đó làm tiểu thiếp. Nhưng tuyệt đại đa số người vận khí không tốt., Cũng chỉ có thể bán thân cả đời, đến lúc tuổi già sắc già tú bà tâm thiện, thả người tự do, cũng may ở nơi này nhiều hơn, liền có thể hình thành quy củ, nếu có thể thủ quy, thì chung quy luôn không tốt xấu chịu qua đời này., Đương nhiên nơi này tốt xấu cũng là tương đối, kỹ nữ già nếu không có tiền, kỹ viện đa số cũng sẽ thu giữ lại làm chút chuyện quét dọn lung tung thời gian sau đó, sẽ không trực tiếp ném đi. Ở chung đã lâu, điểm này cùng phúc lợi lương tâm vẫn là có, nếu không phải ở thành thị như Giang Trữ, Dương Châu, vậy ngay cả những thứ này cũng không thể bảo đảm.
Cũng có người chăn ngựa gầy, hậu thế, ngựa gầy Dương Châu nổi tiếng thiên hạ, là bắt đầu từ triều Minh. Nhưng trên thực tế lúc này cũng tương tự vậy, quy mô không lớn, nhưng tóm lại là đầu tư đầu tư đầu tư ăn uống cùng với pháo hoa, là nữ hài nhi được con ngựa gầy nuôi tốt hơn những cô bé bán thân kỹ trại bình thường. Sau này có hy vọng, bởi vì các nàng ít nhất có thể có cơ hội học cầm kỳ thi họa từ thơ ca khúc, ngày sau cũng có thể tiến vào dòng họ kỹ.
Mỗi khi đến kỳ thi đều sẽ có nạn dân tới, năm tháng tốt hơn thì ít nhưng sẽ có. Nếu năm tháng không tốt, tỷ như mấy năm lại có một lần Hoàng Hà tràn lan hoặc Thiên Tai Nhân họa. Trong thành sẽ luôn khẩn trương một thời gian, để quân đội canh gác cửa thành, không cho nạn dân vào thành. Tri phủ triệu tập phú thương hội nghị., Trên thực tế là phát động phạt tiền, mọi người tập hợp đủ loại cháo phát cơm....Trong ngày đông người chết cóng, cũng ngắm năm mới chết ít, nếu không tốt thì không cần nói cũng biết. Tên ăn mày khổ sở, nếu tuyết rơi, ngày hôm sau mới thấy ôm nhau bị chết cóng, cũng không lạ.
Những chuyện này gặp nhiều sẽ thành thói quen, bất quá Tần lão ngẫu nhiên cũng sẽ nói: "Đây không phải tuổi tốt a." Nhiều tuổi cũng có, những năm tháng ở võ triều ban đầu, được coi là ca múa thăng bình, Vũ Hằng Đế, võ huệ tông hùng tài đại lược vân vân vân.", Ninh Nghị nghe xong đầu óc có chút choáng váng, nhưng bất cứ triều đại nào cũng sẽ có chút tuổi tác ca múa bình thường. Lúc này võ triều của y và Bắc Tống Mạt kỳ vô cùng giống nhau, cách cái chốn tương đối giàu có này của Giang Nam, vài thế lực nông dân chính đang tạo phản, cường nhân thổ phỉ tuyệt đối không hiếm, phương bắc do Luật thị thống trị quốc gia Đại Liêu có mấy lần xâm phạm., Vừa phạm vào liền nghị hòa, vừa vi phạm liền nghị hòa, mấy năm trước ký hợp đồng, gọi nhau là bang hội huynh đệ, đương nhiên Liêu huynh Võ đệ, cho dù ký tên vẫn còn đánh, tội phạm quy mô nhỏ chưa từng dừng lại.
Ninh Nghị không vì lo lắng điều này mà sỉ nhục tĩnh khang còn chưa tới. Mặc dù Hoàng đế có phát sinh bất đồng chắc chắn cũng sẽ khác. Hoàng thượng cũng còn chưa đem toàn bộ thủ hạ dời đến Giang Ninh, quốc lực quốc gia này vẫn có. Nếu muốn đánh, chung quy vẫn có thể chống đỡ đánh tiếp. Coi như dời đi Đô Đô, đưa cả Võ Triều vào Nam Tống mô hình thức., Nam Tống chẳng phải cũng chống đỡ được một thời gian dài sao, Kim quốc lại tái hiện, mình hẳn là đã sống xong đời này rồi. Nam triều bốn trăm tám mươi chùa, bao nhiêu lầu gác yên vũ, có thể thấy được Nam Tống - Tống. Dung, ra vẻ không phải nói Nam Tống, Ninh Nghị suy nghĩ trong lòng, không có kết quả gì, thế là vứt qua một bên - quản nó, dù sao cuộc sống của Nam Tống cũng trôi qua.
Hắn không có cứu vớt dân tộc trong phồn hoa hoặc là thời cổ đại đã thành lập thiên thu công nghiệp gì đó, sớm đã mệt mỏi, như là bỏ đi gánh nặng nhiệt huyết, rất nhiều chuyện bất công và bóng tối sớm đã nhìn quen mắt., xã hội hiện nay cũng tối om, cho dù thế nhân đau khổ cũng không thể khiến đồng cảm và cộng hưởng của hắn: Không phải không có, mà là không đủ. Còn chuyện làm hoàng đế như thiên thu công nghiệp thiên thu..., Chỉ có thể người sống sáu mươi năm nghĩ tới chuyện ngây thơ một trăm hai mươi năm. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, một thời điểm nhàm chán khác, thí dụ như vừa mới chạy xong một bước đã toát mồ hôi đứng bên bờ Hà vịnh Tần Hoài yên tĩnh nghỉ ngơi, Ninh Nghị ngược lại cũng sẽ không chịu trách nhiệm nghĩ chút chuyện như ở bên ngoài có chút tích cực.
Thí dụ như thực sự muốn làm chút chuyện, thân phận rể rể thật ra cũng rất phiền phức, nhưng vấn đề không lớn, thời đại này cơ buôn bán khắp nơi. Ăn thức ăn không có vị, phương pháp vị tinh hắn biết ít nhiều, nghĩ đến đơn giản nhưng trên thực tế có chút phức tạp, bất quá tiêu tốn thời gian khoảng một năm đại khái có thể sản xuất, lại tập hợp một ít phương thức mới, cải thiện lý tưởng nấu nướng xây thành mỹ thực, rất nhiều lúc sẽ kiếm được một khoản.
Đầu năm nay không có âm nhạc, mỗi một người ở trong các loại âm nhạc có thể nghe qua vô hạn các loại âm nhạc sinh sống trong thế giới vô hạn hàng ngày, có thể tưởng tượng được đến cùng là nhàm chán cỡ nào, màn biểu diễn thanh lâu kia chưa hẳn đẹp mắt, danh kỹ chưa chắc dễ nghe, nhưng nếu như ngươi hoàn toàn không nghe được, bỗng nhiên nghe được một bài có chút trình tự tự nhiên sẽ cảm thấy giống như tiếng trời., Nếu như có thể tạo ra thứ gì đó to lớn để giải trí, ca khúc thì ca hát a dua các loại trò chơi, ca khúc thời hiện đại thì không thể dùng hết, nhưng ca khúc hay bản thổ hóa một phen thì không thành vấn đề, chỉ cần bổ sung một chút, phù hợp với lý niệm nhảy múa của phong cách thời này, hoặc là chép một chút thi từ cho người ta hát.
Hắn cũng là nhàm chán tới mức phải nghĩ đến chuyện ăn uống chơi bời.
Về phần thoát ly ăn uống chơi bời, tốn mấy chục năm làm ra thương pháo cho một viễn chinh công nghiệp đánh chiếm cơ sở, tạo trái lại làm Hoàng đế để hai trăm năm sau có thể ngồi lên phi cơ loại sự tình gì đó, bất luận như thế nào bản thân mình cũng không hưởng thụ được, ngẫm lại xem thật sự là quá ngu ngốc, không bằng mở thành mỹ thực và giải trí đến có ý nghĩa gì đó.
Gió sớm lạnh lẽo, lúc này hắn đứng ở vịnh sông do tảng đá chồng lên tạo thành, vừa ném hòn đá vào trong nước, vừa xoay chuyển ý tưởng trong đầu.
Kỳ thật cho tới bây giờ, những thứ này cũng không thể làm được.
Người của Tô gia ở rể, mở thanh lâu cơ bản là hết cách, trước có thể để sau. Tô gia khai trương, mình muốn kiếm tửu quán, cũng phiền toái, thí dụ như có nói, trước tiên có thể cho Tô gia bố trí mấy cái chủ ý này., Chứng minh một chút giá trị của mình, sau đó... Ồ, sau đó mình sẽ bị phát phối đến làm chưởng quỹ gì đó, nhiều hơn chứng minh một chút, kết quả lại biến thành nghề nghiệp giống như kiếp trước, tiếp theo mình có thể vận dụng tiền tài mở một quán rượu, dưới ánh mắt nghi hoặc của bọn họ, dưới ánh mắt nghi hoặc của họ, kết quả lại biến thành nghề nghiệp giống như đời trước., Nói cho bọn họ biết cái này rất có lời, tiếp theo cần tìm người làm một loạt thiết bị, bắt đầu suy nghĩ làm các loại thí nghiệm, làm ra dây chuyền sản xuất. Mà lý do làm như vậy, đơn giản là vì mình rất hoài niệm trong mỗi bữa cơm không thể chứa được vị tinh, đây không phải là đau trứng sao...
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Trong miệng khẽ hừ một tiếng, giai điệu màu xanh lam chiết khấu, Ninh Nghị không khỏi nở nụ cười vì ý nghĩ này của mình. Làm có thể không phiền toái như vậy, nhưng nghĩ lại thì cảm thấy rất thú vị, chẳng bằng trực tiếp mua mấy trăm cân biển bồi dưỡng kết tinh, chẳng qua là mang về, nhưng nếu như làm thí nghiệm ở phương diện này, một mặt bọn họ sẽ nói mình lãng phí, mặt khác có lẽ sẽ có người nói cho quân tử nhà bếp xa nhà bếp...
Gia Cát màu lam soàn soạt hừ một tiếng mở đầu, quên hết chuyện sau đó là biến thành hai con Hổ Bí Toan Nghê, hừ hừ đến lần thứ hai "Hai con hổ chạy nhanh", trên con đường phía sau truyền đến tiếng gà gáy.
"Ca ca ca ca ca ca..."
"Ha ha ha ha..."
Hai loại âm thanh, một loại là nữ nhân, một loại là gà mái. Trở lại nhìn xem, như ẩn như hiện trong sương mù, một con gà mái ở bên kia đường cùng cây cối không mạng chạy loạn, sau đó một nữ tử mặc váy vải xám trắng xuất hiện, trên tay cầm một thanh dao phay, kiên nhẫn đuổi giết con gà mái kia, một người một gà liều mạng xoay chuyển trong sương mù, lúc ẩn lúc hiện.
Ninh Nghị đứng dưới tàng cây bên bờ sông, nâng cằm lên quan sát tình cảnh này.
Trên lý thuyết mà nói, việc học gà bảo là muốn cho gà an toàn, dụ dỗ nó. Nhưng bây giờ gà mái đều bị dọa thành như vậy, còn gọi ca ca làm gì, gọi tỷ tỷ cũng vô dụng a.
Trong lòng nghĩ như vậy, nhìn con gà này đại chiến một hồi, ngay lúc hắn cảm thấy nữ nhân kia có vóc người không tệ, gà mái đột nhiên đổi hướng chạy vội về phía này, xông qua bên cạnh Ninh Nghị quyết đoán nhảy xuống sông.
Nữ nhân kia vẻ mặt lo lắng theo sát, vốn sương sớm dày đặc, Ninh Nghị đứng dưới một gốc cây liền không thu hút chút nào, nữ tử kia hẳn là không chú ý người bên cạnh, mắt thấy phía trước chính là bờ sông, nàng dùng đao bổ xuống. Một đao này rất mạnh, trong miệng nữ tử phát ra một tiếng "Hừ", nhưng căn bản không bổ tới, ngược lại đao phay rời tay, bay vào trong nước.
Ninh Nghị bị khí thế quyết đoán của đao này làm cho hoảng sợ, sau đó mới phát hiện thân thể của cô gái đã nghiêng về phía trước, cánh tay vung vẩy như muốn rơi xuống sông. Y vô thức hô lên một tiếng: "Này!" Đưa tay bắt lấy một cánh tay của cô gái, cô gái xoay người lại, tay còn lại vô thức chộp lấy. Ninh Nghị đang định dùng sức kéo cô bé về thì hòn đá dưới chân bỗng buông lỏng...
"A ặc ặc " Tiếng kinh hô ngắn ngủi.
Phanh ――
Sau đó là tiếng nước đập mạnh, rầm rầm rầm, mặt sông dưới lớp sương mù dày đặc sôi trào.
Thượng bối Ninh Nghị có thủy tính không tệ, đáng tiếc thứ mang thủy tính này không mang theo được. Cái thân thể này vốn là thư sinh yếu đuối, thủy tính cũng không quá tốt, thể chất yếu trước đó còn bị thương, mặc dù Ninh Nghị điều trị mấy tháng., Lại tiến hành rèn luyện, nhưng thời gian mấy tháng thăng cấp có hạn, nàng kia tựa hồ thủy tính cũng không tốt, hai người ở trong nước phi thường sâu liều mạng giày vò, Ninh Nghị mấy lần trấn định lại đều bị đối phương kéo vào trong nước.
"Cô... Ùng ục ục..."
"Này... Ùng ục ục ục ục..."
"Đừng... ùng ục ùng ục ùng ục ùng ục..."
Nghe nói có rất nhiều người có ý đồ tốt về mặt thủy tính đều hoảng hốt chết dưới nước, liên lụy mà đồng quy vu tận.
Cũng không biết qua bao lâu, Ninh Nghị mới kéo nữ nhân kia từ trên cầu thang bên bờ sông cách đó hơn mười mét bò lên. Cả người y ướt đẫm, chật vật không chịu nổi, nằm nhoài bên bờ phun vài ngụm nước mới chậm lại. Sau đó y nhìn nữ nhân được cứu, nữ tử kia uống no nước ngất đi, không còn động tĩnh.
"Này!" Ninh Nghị vỗ vài cái lên mặt nữ nhân kia, nữ nhân kia tóc dài như rong biển, xem ra thê lương vô cùng, không có phản ứng.
"Tam Ngẫu phù bích trì... Ngươi ở bên bờ sông Tần Hoài không biết nước à..." Ninh Nghị bất đắc dĩ thở dài vài hơi, sau đó giải quyết thân thể nữ tử, dựa theo trình tự trước kia học được làm cấp cứu.
Cho dù đối phương là nữ nhân, cấp cứu cũng chưa chắc đã là mỹ nữ gì, không phải là bơi lội mỹ nữ gì cả. Lúc này, trên người nữ nhân này đầy nếp nhăn, mái tóc rối bời tựa như một con quỷ chết đuối chật vật không chịu nổi trong truyền thuyết vậy. Trong lòng Ninh Nghị lo lắng, liên tục làm vài lần phập phồng khiến nàng phun ra vài hơi nước, sau đó đi đập mặt nàng, phát hiện vẫn không có phản ứng gì, nắm chặt hai gò má đối phương hô hấp nhân người.
Sau khi làm xong, cô gái kia mơ mơ màng màng tỉnh lại, Ninh Nghị đang định cúi người xuống thì một tát bộp bộp trên mặt vang lên, bên trong làn gió sớm này, ánh tai trong trẻo vô cùng. Cô gái kia mang theo tiếng nức nở, tiếng nói thê lương: "Đăng đồ tử, ngươi... Khục... ngươi làm gì đó..." Ôm lấy ngực dốc sức liều mạng lui về phía sau, lúc này quần áo toàn thân nàng dán lên trên tứ chi, hai chân thon dài đạp trên mặt đất, thê lương đơn bạc, có chút cảm giác đau đớn đáng thương.
Nếu như lúc này có người khác đi ngang qua, nói không chừng bởi vì cảnh tượng này mà đánh cho Ninh Nghị một trận.
"Biết ngay mà..." Ninh Nghị nghiêng đầu một hồi lâu, buông xuống bả vai, thở ra một hơi thật dài, sau đó ngồi lên đường phía sau. Hai người mắt to ở bờ sông trừng mắt nhỏ một hồi, Ninh Nghị giơ tay lên: "Không sao chứ?"
Cô gái trừng mắt nhìn hắn, không nói lời nào.
"Không có việc gì là được rồi." Tự mình trả lời rồi dùng sức bò từ dưới đất lên. Ninh Nghị bĩu môi, xoay người đi về phía trước, gió mát thổi qua thật sự quá lạnh.
Phía sau, cô gái kia cũng ngồi co người lại, nhìn theo bóng dáng hắn dần biến mất ở con đường kia...
Nữ nhân kia thật đáng thương, ném gà mái lại gãy đao, vừa toàn thân ướt đẫm trở về. Ninh Nghị vừa vui sướng khi người khác gặp họa. Tình huống như vậy rất là thống khổ, chẳng qua nghĩ đến người khác còn đáng thương hơn, cơn đau của y cũng giảm đi đôi chút.
Đối với việc nhỏ, hắn luôn luôn có phương thức tự mình rộng rãi, nếu sự tình không cách nào cải biến, cũng chỉ có thể dùng phương pháp như vậy, tạm thời để cho mình vui vẻ một chút.
Bầu không khí hỗn loạn. Bài học hoành tráng của các thư hữu đẹp đẽ, mới nhất, nhanh nhất, ngay cả tác phẩm cũng đều được sáng tạo ra!