Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong đình viện, lá gỗ bay lên. Hai nhóm người chính diện công kích, tạo thành tiếng nổ lớn. Phi tiêu, thạch bắn qua lá cây che đậy, ào ào vang vọng, Nhan Ngân Thuật có thể kéo cung bắn nhanh, mang theo đường máu trên người một võ giả Lục Lâm, một bên khác, một võ giả cầm roi thép đánh bay nữ tử chân vệ sĩ trên cành cây đại thụ, một quyền đập vỡ trán hắn, càng nhiều võ giả vọt tới, cây đại thụ ầm ầm rung động.
Sử Tiến vào tay cầm một cây côn dài bằng thép, vung vẩy trong như long xà, đập vỡ sự chống cự của võ giả phía trước, đầu, cổ, tay, chân... Vô số âm thanh xương vỡ lách vào trong vòng phòng ngự của nữ vệ sĩ, như muốn trực tiếp đẩy ra một con đường.
Tả Văn Anh chạy như điên trên nóc nhà, thân thể hạ xuống phi tiêu, mà cung tên của nữ chân nhân cũng xoạt xoạt hướng về phía bên trên vọt tới. Nàng nhảy về phía trong sân, phía trước trường thương đâm tới, thân hình nàng co rụt lại, lao thẳng vào trong rừng thương., Song đao bay múa, chém ra đạo đạo huyết quang. Cánh tay, trường thương vẩy ra chung quanh, lưỡi đao dài nhỏ xẹt qua yết hầu người khác, xung quanh thân thể nàng, máu tươi theo đao quang vẩy ra xoay tròn, trong phút chốc lại như vòng xoáy trong biển máu.
Nam tử tên là Phúc Lộc cầm trong tay đơn đao, từ trong đám người đi tới. Tên nam tử hiền lành ngày thường đi theo bên cạnh Chu bội, lúc này đang bước đi với tốc độ rất chậm, chỉ khi tiếp địch, thân thể mới đột nhiên bộc phát, động tác của hắn rất nhanh, ánh đao như điện, nhìn chằm chằm vào chỗ yếu hại, thường thường thân hình nhoáng lên một cái, cánh tay hoặc là yết hầu của đối phương cũng đã đứt rời.
Càng nhiều người phối hợp với đồng bạn bên cạnh, ý đồ trước tiên xé mở đám người, thẳng đến lấy ít. Nhưng bảy tám mươi nữ vệ sĩ phòng ngự trong đình viện cũng tuyệt không phải hạng xoàng, giao thủ xung đột đầu tiên, lượng lớn máu tươi bắt đầu chảy ra, nữ chân vệ sĩ ngã xuống., Trong đám người lục lâm, cũng có người bị ngăn cản đầu tiên, bị bắn chết. Một cây trọng thương của Ma Diên đương đại, trực tiếp kẹp lấy công kích của hai gã hào khách lục lâm thân hình cao lớn, trọng thương vung vẩy, ầm một tiếng liền đánh nát gương mặt một người.
Là dũng sĩ đệ nhất dưới trướng Tông Hàn, hắn lực lớn vô cùng, thương pháp đơn giản nhưng sắc bén ác liệt. Người thứ hai là hào khách Lục Lâm thừa dịp hắn không tiện cận chiến vừa vặn nhào tới, đột nhiên bị một quyền của hắn quét bay, va thẳng vào cây cột bên cạnh đình viện, phun máu tươi rơi xuống đất. Còn bên cạnh, Tả Văn Anh giết ra một con đường máu, đột nhiên lao tới., Song đao của nàng như điện giật công kích, Ma Duyên đương thời cầm trọng thương trong tay, trong lúc vội vã lui nhanh về phía sau, mà tốc độ rời khỏi đã từ phía sau vọt tới, đoản thương từ Ma Qua Đương Thế sau lưng đâm tới, thế công của Tả Văn Anh hơi chậm lại, kéo dài trọng thương đương thời vung lên, soạt một cái, mang theo tiếng xé gió kịch liệt chém xuống.
Tả Văn Anh lăn ra phía sau, trọng thương rơi xuống đất, đập vỡ tan đá xanh trên mặt đất, bụi bặm và đá vụn bắn tung tóe. Ma Diên đương đại hét to một tiếng, trọng thương men theo mặt đất đập tới, Tả Văn Anh không ngừng bay về phía sau, ở sau lưng đương đại, rút ra thanh cương thương thứ hai, cương thương kia lướt nhanh tới, đánh thẳng về phía Tả Văn Anh.
Ngay khi Tả Văn Anh nhảy lên, một thân ảnh khác từ bên cạnh đột nhiên lao tới, đá thanh cương thương bay vút tới, chính là phu quân Phúc Lộc của Tả Văn Anh. Đón đọc bản dịch sớm nhất tại đương đại trọng thương, Phúc Lộc bắt lấy thanh cương thương đã bay lên., Song đao trong tay hắn, lại lần nữa nhào tới song đao của Tả Văn Anh, phát ra vô số va chạm ầm ầm với trọng thương đã ngưng tụ đương đại. Khi thân hình hai bên tách ra, Phúc Lộc xoay người mượn lực, ném thanh cương thương kia ra ngoài với khí thế mãnh liệt.
Cương thương kia gần như gào thét theo khuôn mặt đang kéo dài thời đại, lệnh cho hắn đột nhiên né tránh, sau đó bay thẳng về phía Nhan Tông Hàn trong sảnh chính. Khiến trường thương bên cạnh Tông Hàn bị đánh bay đi tám nhát, ngân thuật lập tức bắn theo hai mũi tên về phía này, đồng thời, bảy tám tên binh sĩ từ bên cạnh mạnh mẽ lao tới.
Hơn ba mươi tên lục lâm nhân cùng bảy tám mươi nữ Chân Vệ sĩ trước tiên bộc phát ra va chạm mãnh liệt, nhưng đường máu kéo dài không ngừng hướng về chính sảnh. Dùng cao thủ nhất lưu võ triều xung kích, trước tiên cơ hồ không dừng lại. Mà ở cửa chính phía sau, đám nữ Thị vệ vốn chưa kịp phản ứng, đang mãnh liệt đánh tới phía sau Lục Lâm nhân.
Ngay trong lúc chém giết kịch liệt này, tiếng quát của Nhan Tông Hàn đột nhiên vang lên: "Giết hắn! Ngăn hắn lại! Bên trái!"
Đó là bên trái đình viện mà Tông Hàn đối mặt, một bóng người đang lặng lẽ vọt tới dưới mái hiên. Bên này đương nhiên cũng có người phòng ngự, chẳng qua điểm giao phong lợi hại nhất vẫn ở giữa đình viện này, bóng người này nhanh chóng tiến lên, vài nữ chân vệ sĩ tiếp xúc với hắn vừa chạm vào liền ngã xuống., Một lát trước, một nữ tướng lãnh tên Xích Tiên vung đao chém về phía hắn, bị hắn đột nhiên áp sát lại, thân thể Xích Tiên đang không ngừng bay ngược ra sau, cơ hồ vượt qua phong tuyến trùng kích.
Cảnh tượng gần như im ắng này vốn không gây ra quá nhiều chú ý, nhưng Nhan Tông Hàn kinh nghiệm chiến trận, lạ thường chú ý tới dị trạng bên này. Xích Tiên bay lùi lại, ngân thuật xoạt xoạt bắn tới, nghe lệnh của Tông Hàn, năm sáu tên dũng sĩ đứng bên cạnh cũng tới gần., Mà sau một khắc, một tiếng hét to vang vọng toàn bộ đình viện, trong tiếng vang này, Xích Tiên cơ hồ là bị người lột bụng xé ra thành hai mảnh, máu thịt bay đầy trời, nhào về phía ánh mắt dũng sĩ nữ thật.
Những nữ chân nhân này cũng đều là chiến sĩ đã trải qua sát trường, mắt thấy huyết nhục nổ tung, chẳng những không tránh, trường thương, đại đao trực tiếp hướng trung tâm huyết nhục kia giết tới. Cùng lúc đó, một cây Hỗn Đồng đại thương từ phía sau nhảy ra, tiếng rung "keng" đột nhiên biến lớn, hóa thành tiếng ngâm nga như Thương Long.
Binh khí bay ra ngoài, cánh tay bị xoắn đứt, trên người hai nữ dũng sĩ đột nhiên mất đi mảng lớn huyết nhục, một người là cánh tay cùng bả vai biến mất, một người khác nữa bụng dưới đều bị móc rỗng, phảng phất như hung thú mang đi tính mạng từ trên người bọn họ. Hai người khác bay ra ngoài, một người trực tiếp rơi trên mặt đất, cổ gập lại, thân ảnh cao lớn đã ở trong biển máu xông ra ngoài, bước chân ầm vang, lao thẳng về phía sảnh chính của đạo quán.
Hai nữ dũng sĩ phía trước đột nhiên vung đao về phía thân ảnh đang bất ngờ kia, nhưng thân thể của bọn họ vừa chạm vào thân ảnh này liền bay ra. Ngân thuật bắn tên rất nhanh, mỗi một tiễn đều như bắn lên nham thạch, bay ngược ra ngoài.
Thần kinh mọi người trong đình viện trong chốc lát bị kéo căng đến cực điểm, lúc này trước đại điện còn có hơn mười nữ Chân Vệ Sĩ, đồng loạt xông lên, phía sau, Ma Duyên đương thời tay cầm trọng thương, chân đạp điên cuồng lao tới. Hỗn Đồng đại thương đâm thẳng tới hơn mười nữ Chân Vệ sĩ phía trước., Sau đó thoáng lệch lệch, đột nhiên vung ngang về, Ma Qua đương đại cầm thương ngăn cản, keng một tiếng, thân hình hắn trì trệ, đối phương mang theo cây thương lớn, lao thẳng tới nữ vệ sĩ phía trước.
Một cây đại thương vung vẩy, đánh cho toàn bộ thương lâm ngã trái ngã phải, hai nữ chân nhân đụng cánh tay mạnh một cái liền bị đánh nát. Mà ở phía sau, Ma Duyên đương đại quát lên một tiếng, cũng lao thẳng tới. Hỗn Đồng trường thương kia mãnh liệt đập tới, hắn trọng thương một cái, sau đó toàn thân dùng sức ép tới đối phương.
Khoảng cách đột nhiên rút ngắn, Ma Duyên đương thời buông trọng thương, trực tiếp một quyền đánh tới đối phương, đồng thời quyền này đánh trúng đối phương, trên mặt của hắn cũng oanh một cái, tiếp theo là trời đất quay cuồng, hai người gần như điên cuồng xuất quyền., Hai cây trường thương bay múa trong đám nữ chân vệ sĩ, trúng quyền thứ hai, Ma Duyên đương thời đã thấy rõ diện mạo người trước mắt, đó là một khuôn mặt không rõ tuổi tác, râu tóc đều dựng đứng, hai mắt đỏ như máu, cả khuôn mặt phảng phất đều tràn ngập hai chữ "Nộn nộ"., Vô tận phẫn nộ cùng sát niệm, ngay cả Ma Diên đương đại vừa thấy cũng cảm thấy sợ hãi, bởi vì khuôn mặt trước mắt giống như Minh Vương giáng thế trong miếu thờ. Sau khi thoáng nhìn qua, đối phương một cái đầu lâu mãnh liệt trực tiếp đụng vào mặt hắn!
Hai người bay lượn giao thủ, mặt đất bụi bặm tung tóe, ngân thuật trong tay đã kéo trường cung tới cực điểm, đột nhiên, tiếng xé gió gào thét lao tới. Hắn đột nhiên vung tay, trường cung ầm ầm đứt gãy trên không trung, đánh bay cả người hắn ra ngoài, quần áo trên vai trái đã bị đánh nát bét, huyết nhục mơ hồ, tổn thương tới tận xương. Nhìn kỹ thì đó là cây trọng thương của Ma Qua đương đại, lúc này đâm thật sâu vào vách tường đại điện.
Ma Qua đương đại là đệ nhất cao thủ bên cạnh Tông Hàn đã bị đánh bay ra ngoài, mà thanh Tác Mệnh Minh Vương đột nhiên đánh tới kia, tay cầm trường thương hỗn loạn, đã cùng hơn mười người chém giết thành một đoàn. Trường thương của hắn ta vung trái cây đánh phải., Sức mạnh mạnh mẽ tới cực điểm thỉnh thoảng đánh bay người ta, quả thực giống như cao thủ bình thường đang đánh một đám chó ngao. Trong nháy mắt, phòng ngự chỗ này cũng bị đột phá. Mặt mũi hoàn mỹ hét lớn: "Đi mau!" Nhìn đúng thời cơ, vừa vặn vọt tới một cái đỉnh đồng đang thiêu đốt bên cạnh đại điện.
Trong lúc ầm ầm, đỉnh đồng mang theo lửa than hừng hực đổ xuống, sau một khắc, lại ầm một tiếng, đỉnh đồng bị đánh về phía một bên khác của đình viện, ánh lửa đầy trời bay ra phía trước đình viện. Thân ảnh quanh thân hình cầm trường thương, bổ nhào vào phía trên đại sảnh. Trong đại sảnh, ngoại trừ bốn thân vệ, chỉ còn lại Nhan Tông Hàn Tay cầm trường đao đứng đó.
Bên cạnh sảnh chính còn có hai cánh cửa dẫn tới phía sau đạo quan, nhưng với tư cách đại tướng kim quân, Nhan Tông Hàn cả đời võ dũng, căn bản không có cân nhắc rời đi.
"Đến nha! Động thủ ——"
Trường đao của hắn quét ngang, quát to một tiếng, đi thông tới hai cánh cửa nhỏ phía sau đạo quán. Hơn hai mươi tên binh sĩ chen chúc nhau đi vào. Chu bản nâng thương vọt tới, Nhan Tông Hàn tay cầm trường đao, mang theo hơn hai mươi người theo hướng này mà nghênh đón chính diện. Phía sau, ngân thuật có thể từ mặt đất bò dậy, cầm trường kiếm, cùng mặt mày giương lên trùng kích về phía sau tên thích khách đáng sợ này.
Gió thu mềm mại, đại lượng binh lính đang xông tới bên này, trong đình viện, người Lục Lâm đang kéo chiến tuyến không ngừng kéo dài về phía trước, trong đại sảnh hỗn loạn mà lại vang lên tiếng đánh nhau kinh người. Không ai có thể lý giải lực lượng thích khách này đã đến trình độ như thế nào.
Một lát sau, tiếng vang ầm ầm vang lên. Trong đại điện, hai tay Nhan Tông Hàn cầm đao, thân thể bị đánh văng ra góc tường, hai tay hắn run rẩy., Hổ Khẩu đau nhức kịch liệt, lão giả phía trước cũng bị thương đâm tới nơi này, mang theo long ngâm kịch liệt cắn về phía trước mắt, ngân thuật trên vai trái trọng thương bổ nhào tới. Một tên thân binh khác chắn trước đại thương, Nhan Tông Hàn nhìn mũi thương đâm xuyên qua thân thể của lão., Thân binh kia điên cuồng hét lớn, hai tay cầm thương đâm xuyên qua thân thể. Sau lưng ông lão, có người nhào tới, ông lão không buồn để ý tới, đẩy thanh thương lớn kia đi thẳng tới Nhan Tông Hàn. Nhưng thuật bạc cũng kéo Nhan Tông Hàn qua một bên, cắm thẳng vào gạch đá góc tường.
"Đi a ——"
Ngân thuật có thể rống to, kéo Nhan Tông Hàn xong, hai người phóng tới cửa nhỏ phía sau đạo quán. Khi Nhan Tông Hàn quay đầu lại nhìn thấy ông lão kia buông trường thương ra, đấm vài quyền, đánh bay binh sĩ trong điện như khỉ.
Binh sĩ chặn cửa nhỏ, Nhan Tông Hàn và Ngân Thuật có thể xông ra phía sau đạo quan. Đối với ông lão xông vào đại điện hành thích, bọn họ đã không cách nào cân nhắc lực lượng của đối phương, căn bản đã không phải là người, trên đời làm sao có thể có người như vậy.
Cần phải phòng ngự, cho dù là phía sau đạo quán cũng có rất nhiều binh sĩ, lúc này đang có binh lính lục tục chạy tới nơi này. Mà ngay sau khi bọn họ rời khỏi đại điện, các lão nhân trong đại điện cũng bị ép ra khỏi kẻ địch quanh thân., Cũng đột nhiên nhảy về phía tượng thần trong điện, bay thẳng lên trên. Nhan Tông Hàn và Ngân Thuật mới thoáng chạy xa, đột nhiên quay đầu lại, chỉ nghe bịch một tiếng, bóng người không phải người dính đầy máu kia đã phá tan mái nhà của đạo quán, xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Bóng người kia nhảy xuống, giẫm đầu tường phụ cận chạy như điên.
Lúc này trong đình viện phía trước đại điện, càng nhiều binh sĩ đã vọt vào, người trong rừng xanh đã tử thương gần nửa, nhưng mọi người phía trước cũng đã đột phá phòng ngự trong đình viện, xông vào trong đại điện, trong lúc điên cuồng chém giết sẽ tăng tốc rời đi, mặt mũi hoàn toàn biến đổi cùng vệ sĩ còn sót lại bức về phía sau đạo quan.
Rơi vào cuối cùng đám người hành thích bị binh sĩ vây quanh, kiệt lực chiến đấu, nỗ lực tranh thủ chút thời gian cho người phía trước, phía trước, chiến tuyến vẫn đang gia tăng. Lão già tên Chu Tự như sát thần nhào về phía Nhan Tông Hàn, nhanh chóng rời khỏi., Nhan Tế Bát xong cũng lao về phía Nhan Tông Hàn, định làm hộ vệ cho chủ tướng. Sử dụng trường thương cắm trong đại điện, cùng với Phúc Lộc, Tả Văn Anh, mấy võ giả còn lại xé xác đám người, giết tới mức máu chảy, không ngừng tiến về phía trước.
Chém giết trong chiến trận không giống với luận võ, trên người bọn họ cũng đã mang theo đủ loại thương thế. Mà ở phía trước, trên người Chu bội cũng có vô số vết thương, nhưng hắn vung vẩy các loại binh khí cầm trong tay, đập văng địch nhân quanh thân, thỉnh thoảng vung trường thương ném thẳng về phía Nhan Tông Hàn, binh sĩ che chở Nhan Tông Hàn đang đi lại., Có người bị đâm xuyên, có lúc Nhan Tông Hàn vung đao phá tan trường thương, hoặc bị ngân thuật kéo cho chật vật bay tán loạn, tìm kiếm nơi tránh né. Nhưng trước mắt, ông lão kia gào thét lao tới, một khắc đột nhiên rút ngắn khoảng cách. Khi ông ta đứng cách hậu viện và Nhan Tông Hàn ở mấy bậc thang phía sau, đột nhiên lao tới, vung quyền thật mạnh.
Nhan Tông Hàn thấy thân ảnh kia bay nhào tới, một con chiến mã đột nhiên từ bên cạnh vọt tới, một quyền nặng nề đánh lên người chiến mã, chỉ trong chớp mắt máu tươi như có hình con chiến mã bắn tung tóe. Toàn bộ chiến mã, kể cả kỵ sĩ phía trên., Liên tiếp với Nhan Tông Hàn ở phía sau, Ngân Thuật bị đụng bay ra ngoài, đi tới góc tường cách đó không xa. Kỵ sĩ kia chà sát nửa người trên mặt đất là tơ máu tro bụi, tay cầm kiếm vàng bò dậy, nhìn Nhan Tông Hàn gian nan đứng dậy, nhìn thân ảnh huyết sắc bên kia, sự kinh hãi tột đỉnh. Chính là Nhan Hi Duẫn một đường chạy tới.
Một bên hậu viện đạo quán, đám người Tả Văn Anh và Phúc Lộc ra sức chém giết, nhưng mà vẫn còn cách phía trước Chu bội rất xa. Có rất nhiều binh sĩ từ các nơi khác nhau xông tới, Tả Văn Anh hô to: "Ngươi ném ta qua!"
Phúc Lộc nắm lấy Tả Văn Anh ném mạnh, nhưng khi thân hình nữ nhân rơi xuống đất, vẫn lâm vào sát cục do sáu bảy người xông tới. Mà sử dụng lực lượng của một chiến sĩ nữ thật sự quanh thân, dùng sức ném ra trường thương đồng thau tên là "Thương Long Phục".
Tiếng rồng ngâm xẹt qua bầu trời, Chu Tống phóng tới đám người Nhan Hi Doãn, nửa đường tiếp lấy trường thương, đột nhiên đâm ra. Viên Vương kim kiếm trong tay Nhan Hi Doãn mang theo ánh sáng chém ra, cả thanh cương thương vừa rút ra vừa chém về phía trường thương.
Thương thế mang theo tiếng rồng ngâm nện xuống khiến Nhan Hi Doãn lảo đảo lùi lại, thanh cương thương bay ra ngoài, lòng bàn tay văng tung tóe. Mà một mũi tên bay tới phụ cận cũng bắn vào bả vai của Chu Bội.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Chu Hiển chỉ hơi lui lại, "A" một tiếng, thương thứ hai đâm về phía Nhan Tông Hàn. Trong miệng lão, trong mắt đều là máu tươi, Tông Hàn hung hãn vung đao chém ngang, Nhan Hi Duẫn cũng đồng loạt đuổi theo., Nhan Tế Bát đã tay không, đánh về phía Chu Tự vừa người, chỉ nghe vài tiếng nổ vang, trường đao trong tay Tông Hàn bay lên trời, hổ khẩu trên tay hắn đã hoàn toàn nứt ra. Sau khi hai tay Nhan Hi Duẫn cầm kiếm, cũng bị chấn động không tự chủ được lui về phía sau, hàm răng đã cắn đầy máu tươi.
Tông Hàn không ngừng lùi về phía sau, ông lão như mãnh hổ vẫn đang tiến lên, sau khi đâm thẳng tới phần cuối đột nhiên quét ngang, bổ đôi mặt mày căng tròn của người bên cạnh, vung lên tránh né tốc độ rút lui của hắn. Trường thương sau lưng hắn, chỉ trong chớp mắt đã biến mất, sau đó nhảy ra một bên khác.
Tiếng rồng ngâm kịch liệt vang lên bên tai, Hồi Mã Thương! Thương Long nhảy lên, ngẩng đầu! Xông về phía Nhan Tông Hàn đang điên cuồng bay ngược về phía sau, nhưng ngay sau đó, lưng hắn đã dựa vào vách tường, mũi tên bắn về phía bên này, có binh sĩ mạo muội đánh tới, Nhan Hi Duẫn cầm kim kiếm định bổ trường thương xuống.
Huyết quang nở rộ trên mũi thương.
....
Khoảnh khắc hắn rời xa tầm mắt, thế giới trước mắt đều là màu đỏ máu.
Nhân thế như biển khổ, thân thể làm bè bằng da. Rất nhiều năm qua, ông lão cũng chưa từng dùng thân thể này tới mức này, trong lòng hắn biết, cực hạn đã đến từ lâu, hoặc cũng có thể đã vượt qua từ lâu.
Khoảnh khắc cuối cùng, trước mắt hắn đã không còn thứ gì, máu tươi đã che đậy tất cả. Nếu có thể, hắn chỉ hy vọng có thể đâm trường thương trong tay ra ngoài một chút.
Mũi thương đâm vào thân thể.
Ngân thuật có thể chen ở trước người Tông Hàn, nhìn trường thương khảm vào bả vai hắn, không biết mũi thương kia có đâm xuyên qua hay không.
Một binh sĩ đụng vào người lão nhân, sau đó ngã xuống mặt đất.
Tiếng rồng ngâm ngưng bặt...
Tông Hàn nhìn huyết quang trước mắt, toàn bộ thân thể đều đang run rẩy.
"Ha ha ha, ha ha!" Nhan Hi Doãn cầm trường kiếm, thở hổn hển, phát ra tiếng cười mà chính bản thân hắn cũng không hiểu được. Sau đó "A" hắn phát ra tiếng rống như mãnh thú bị thương, trường kiếm trong tay chém thẳng về phía ông lão tay cầm trường thương.
Chiến đấu vẫn đang tiến hành, một nhóm binh lính đang từ bốn phương tám hướng chạy tới, tại đây nhuộm khói lửa, trong hoàng hôn của mùa thu, đem thân ảnh đám người phản kháng bao phủ xuống...
Hành lang thiên địa...
Thân thể trần trụi...
Năm Cảnh Hàn thứ mười ba, Kim Quốc chia hai đường chinh phạt, do nguyên soái Kim Quốc mang theo Nhan Tông Hàn dẫn quân Tây Lộ từ Nhạn Môn quan xuôi nam, công thành đoạt đất, như vào chốn không người. Thành trì Vụ Châu bị phá, hơn mười vạn quân dân bị nữ quân bắt làm tù binh, tàn sát.
Sơ Cửu tháng tám, Thiểm Tây đại hiệp cánh tay "Chu Tí Lộc" bắt phúc Lộc, Tả Văn Anh, Cừu Hạc năm cùng hơn mười nghĩa sĩ võ triều hành thích nữ Nguyên Soái Chân Nguyên Hàn, trọng thương nữ tướng lãnh hơn mười người, kiệt sức vẫn lạc, cuối năm tám mươi hai tuổi.
Đám người Chu Hinh hành thích cũng không ảnh hưởng tới bước chân của nữ chân nam. Không lâu sau, Nhan Tông Hàn dẫn đầu Tây Lộ quân vẫn là xua quân tiến lên Thái Nguyên, mà Đông Lộ quân đã bước qua Tam trấn Hà Bắc, nhanh chóng hạ xuống phía nam. Nhưng sau này cái chết mang lại ảnh hưởng, mới lục tục bộc phát, thậm chí là trong mấy năm này, xuyên suốt hơn mười năm và thay đổi cuộc đời của rất nhiều người...
Đây là lời nói cuối cùng.
[ Tập thứ sáu tập đoàn Hồ Mã Độ Âm Sơn kết thúc:
【 Thiết Mã Băng Hà nhập mộng đến 】