Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời gian trước khi trời sáng đã là một đoạn tối đen nhất, sử dụng để ngồi trên xà nhà, nghe Chu bản nhắc tới tên Lâm Xung, không biết nên trả lời thế nào. Sau nửa ngày trầm mặc, hắn nghe Chu Bản hỏi: "Lâm Xung hiện giờ sống thế nào rồi?"
Có thứ khó chơi gì đó ngay cổ họng sử tiến, hắn nuốt một ngụm nước miếng: "Sau khi Lương Sơn phá, lần đó...hắn nói đi gặp ngài là ở huyện Nghi Nguyên. Về sau... Không biết tại sao, hắn chưa từng đi tìm chúng ta, lại biết được tin tức của hắn, hắn đang bị người đuổi giết, có thể đã chết."
Ông lão cau mày, nhắm mắt lại: "Chết rồi?"
Sử Tiến nói: "Có lẽ đã chết rồi."
"Vậy tức là không chết." Chu Dung nói, "Ngày khác còn có thể gặp lại."
Trong ánh sáng lờ mờ, âm thanh của ông lão trầm ổn, nếu nói là kỳ vọng hoặc là an ủi thì càng giống như một loại chắc chắn. Sử Tiến nhìn Lâm Xung Nhai, trong lòng không biết ông lão chắc chắn là từ đâu mà đến. Nhưng lúc này bọn họ đã bị nhốt trong thành, lại phải đi làm chuyện giống như đi chịu chết, đối với việc này, trong lòng cũng đang để ý rất xa.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Một lát sau, hắn hỏi một câu: "Chu tiền bối, khi nào thì quyến rũ vào thành?"
"Ta cũng không rõ lắm." Chu bản đáp: "Có lẽ ngày mai, có lẽ ngày mai. Khi nữ chân nhân xuất binh, ta đang ở Kim quốc cảnh, theo đại quân của bọn họ một đường đi về phía nam, ít khi có chút vũ dũng, hắn sẽ không đợi đến lúc trong thành không còn ai tiến vào nữa. Khả năng chống cự thành trì Vụ Châu gần như sẽ bị giết, hắn sẽ vào thành."
Sử Tiến nhíu nhíu mày: "Vậy hơn bảy mươi người chúng ta còn phải trốn trong thành ít nhất hai ngày nữa?"
Chu Trác nói: "Rất không dễ dàng, nhưng cũng không có biện pháp."
Hai người nói chuyện với nhau, câu trả lời rất đơn giản, sau đó cả sân yên tĩnh lại. Trong sân sớm đã bị cướp sạch mùi máu tanh và khí tức hỏa diễm, thi thể chủ nhân đã chết vẫn còn đặt ở phụ cận cửa điện, tiếng chém giết của người vàng loáng thoáng. Ông lão đứng lên, đi đến một chỗ khác trong sân, sau đó nhặt hai cây gậy lên, ném một cây cho ông.
"Ngươi là đồ đệ của Vương Tiến, theo ta đánh một bộ Phục Ma Côn đi."
Y nói xong, bày ra tư thế. Phục Ma Côn là nhập môn côn pháp trên giang hồ, giản dị đơn giản, sử dụng không biết đã luyện bao nhiêu lần, lúc này cũng đem giá trị bày ra, khi ông lão vung gậy thứ nhất, ông cũng đánh theo.
Không có bao nhiêu lực lượng, không có bao nhiêu tiếng xé gió, Chu Dung dẫn theo bộ trang phục côn pháp đơn giản đánh qua một lần. Dưới mái hiên gần đó, cũng có võ giả khác ngẩng đầu lên nhìn một màn này, con đường côn pháp của Chu Bội chỉ là trôi chảy mà thôi, đúng quy củ.
Nhưng chỉ có Sử Tiến, sau khi đánh xong một bộ, toàn thân đều đã thư giãn lại, khí tức ấm áp du tẩu trong cơ thể. Võ nghệ đến trình độ này của hắn, lại muốn tiến lên một bước về phía trước., Điều cần làm là thể ngộ huyền diệu, nếu dùng ngôn ngữ Ninh Nghị, thậm chí cần thăng hoa trên hệ thể của Tam Quan và giáo dục. Côn pháp Chu phường đánh ra cơ hồ giống hắn, nhưng sau khi từng bước nhất trí, cũng mang hắn làm những thay đổi và điều tiết tấu. Những chi tiết nho nhỏ này khiến hắn thấy được một khả năng hoàn mỹ nào đó.
Đình viện yên tĩnh, đánh xong bộ côn pháp này, Chu Dung hướng hắn nhẹ gật đầu, sau đó hướng nơi khác đi đến.
Không lâu sau, khoảng yên tĩnh ngắn ngủi này liền từ trần...
Thân thể trần trụi...
Trước khi ít khi vào thành, hơn bảy mươi người phải ẩn núp trong thành ít nhất hai ngày.
Đây chỉ là đoạn đối thoại đơn giản lúc trước của Sử Tiến và Chu Xích, nhưng mà khi nó hạ xuống mặt thực tế, tiếp theo đó là đoạn thời gian gian gian gian nan nhất.
Thành Lam Châu bỗng nhiên bị công phá, bốn cánh cửa phong bế, quân đội võ triều trong thành bị phân cách tạo thành phạm vi lớn chống cự, một mảng lớn ngõ hẻm chiến đấu, trong khoảng thời gian này, cuộc sống đám người sử tiến cũng khá tốt. Nhưng mà sáng sớm tám tháng tám, quân đội tử tử đầu hàng, có tổ chức chống cự, cũng đã hoàn toàn sụp đổ.
Nữ chân nhân đồ thành, đội ngũ cướp bóc ở trong thành lan tràn ra. Trong ngày hôm đó, bao trùm lưới lớn, lưới mắt lưới càng ngày càng nhỏ, địa ngục chân chính, giáng lâm tại Thành Phong Châu. Giết chóc, cướp bóc, cướp bóc., Ánh lửa tùy ý có thể thấy được, mảng lớn bình dân trốn trong thành bị bắt ra, nữ tử hơi có chút tư sắc tất nhiên phải chịu lăng nhục, người dám phản kháng bị giết chết, bị đánh đập thậm chí bị treo trên cột cờ thiêu chết, bị trói ở phía sau ngựa, tình hình chỗ nào cũng có.
Thỉnh thoảng gặp phải người phản kháng quy mô lớn, nữ chân nhân bị lùng bắt thả ra tên lệnh, đồng bạn phụ cận liền nhanh chóng chạy tới, tiến hành trợ giúp.
Đây là loại cuồng hoan thuộc về nữ chân nhân, cùng với sự nghiệp nguyên bản của Liêu Nhân Nghĩa chiến thắng quân.
Mấy người Sử Tiến Nhân ở trong thành né tránh, mặc dù phần lớn đều là cao thủ, cũng không cách nào ở chỗ này khai chiến, ngẫu nhiên thấy thảm kịch làm cho người ta cảm thấy phẫn uất khó tả. Cũng có người đột nhiên thấy đội tuần tra của nữ tử thực sự tránh né không kịp, hoặc là trong lòng không thể nuốt nổi sát ý, liền đột nhiên ra tay, trong ngày hôm nay đã tích lũy được hơn mười người bị thương.
Sự mệt mỏi tột cùng ở trên người mỗi người tích lũy, nhưng tổn thất lớn nhất vẫn là ở buổi chiều ngày hôm ấy, bọn họ trong lúc vô tình gặp được một nhà trốn tránh trong thành. Đối phương thấy bên này đại đa số đều là cao thủ, hào kiệt, khóc lóc để cho đám người sử tiến cử mang theo bọn họ, sau khi giải thích không được rõ ràng, cả nhà gần như bắt đầu điên cuồng đi theo, lên tiếng hô to.
Đội kỵ binh nữ thật sự được dẫn tới, đi lòng vòng trên đường phố tràn ngập phế tích, chạy sau cùng một nhóm người chạy tới. Sử Tiến Phương quay đầu lại nhìn thì mấy người ở ngã tư đường đã không chạy nữa., Cầm đầu trong bọn họ chính là lão đạo sĩ cầm trường kiếm Cừu Hạc tuổi, tuổi của lão cũng đã già nua, một thân đạo bào vốn sạch sẽ lúc này trở nên rách rưới rưới rưới, nhưng trong lúc đi lại, vẫn có một cỗ phong thái xuất trần làm cho người ta nhìn ngưỡng mộ.
Hắn nhìn bên này vẫy vẫy tay, sau đó rút trường kiếm ra, dẫn vài võ giả bị thương chạy tới nghênh đón nữ kỵ binh.
Đám người Sử Tiến chưa từng gặp qua hắn. Vào buổi chiều ngày thứ hai khi chạy qua đường phố phụ cận, chỉ nhìn thoáng qua đã thấy một thi thể bị treo cổ trên một cây cờ, thi thể kia bị nghiền nát mà vặn vẹo., Không có một bàn tay, không có đầu lâu, chỉ có màu sắc đen kịt bị máu tươi nhuộm đỏ, mơ hồ có thể nhìn thấy một vòng màu lam vốn thuộc về đạo bào kia. Nhưng bởi vì phụ cận có quá nhiều người chết, hắn cũng không cách nào xác định đó có phải là thi thể của lão đạo sĩ hay không.
Ngày hôm đó qua đi, vẫn là buổi tối dài dằng dặc cùng khẩn trương, tiếp theo lại là ban ngày khẩn trương dài dằng dặc. Võ giả lợi hại nhất chính là khẩu khí trong lòng, nhất cổ tác khí nhị mà suy tam mà kiệt. Nếu như ngay từ đầu hô hào cùng nhiệt huyết có thể làm cho sĩ khí người ta tăng vọt, ở trong dạng chờ đợi cùng tránh né này, làm cho người ta cảm giác giống như là dao găm cắt thịt từng chút một.
Nữ chân nhân lùng bắt đã càng ngày càng chặt chẽ. hãn hữu không biết có tới hay không, khi dây dưa đến, mọi người còn có thể không có khí lực, còn có thể có đủ người có thể đi tới trước mặt hắn hay không. Tất cả những chuyện này đều chậm rãi tiến vào trong lòng mỗi người. Sự tình chân chính khiến người ta dõng dạc., Tâm tình hùng hồn dõng dạc kia, cũng có thể chỉ khi người khác nói tới mới có được, mà khi chính thức tham dự vào trong đó, sẽ chỉ trải qua đau đớn và đau đớn cực lớn...
Chỉ có buổi chiều ngày thứ chín của tháng tám, khi gần tới hoàng hôn, một tin tức truyền đến, mới khiến cho tất cả những thứ đó đều xuất hiện trong lòng. Lúc này, người thật sự bên cạnh Chu Tự có thể chiến đấu, chỉ còn lại có ba mươi tám người.
Ít khi vào thành.
Thân thể trần trụi...
Khi ánh chiều tà biến thành màu vàng ấm nơi chân trời, lá thu lay động trong gió. Khi Nhan Hi Doãn Doãn ngẩng đầu nhìn lại, đó là một gốc cây lớn bị đốt cháy một nửa, nửa bên cháy đen, nửa bên lá vàng.
Cách đó không xa truyền đến tiếng khóc của cô gái, tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng cười, nhưng xem ra gần đó không có nhiều chống cự. Nhan Hi Doãn hít một hơi, phó tướng tới, mơ hồ nghe thấy hắn than nhẹ một tiếng.
"Thanh Sơn ở xa... Thu Phong muốn điên rồi..."
Phó tướng nhìn chung quanh một chút, nhưng mà Thu Phong thư giãn, lá cây chậm rãi chuyển động, gió thổi qua gương mặt, cảm giác ấm áp.
Tên lệnh bay lên cách đó không xa.
....
Sau khi làm xong Nhan Tông Hàn (Mạc hãn), mã đội tiến vào trong đạo quán ở một bên thành trì.
Đạo quán này cũng không bị quá nhiều chiến hỏa tàn phá, chỉ là trên bậc thang bên cạnh có chút vết máu, lá cây sum xuê xếp thành hai hàng, ở trong sân trước kéo dài tới sảnh chính đạo quán, trong đỉnh đồng trước sảnh bên cạnh dấy lên ánh lửa hừng hực.
Sắc trời sắp tối. Sau khi đám người Nhan Tông Hàn đi vào trong thành, thân hình cao lớn, bước chân vững vàng. Đa số bọn họ là trọng tướng quân, cũng là huynh đệ chí thân. Thân tộc, đại tướng Nhan Ngân Thuật có thể làm xong Nhan Ngân Thuật, xứng đáng là huynh đệ Nhan Ly cấp tốc., Đại tướng Xích Tiên, đường đệ của Tông Hàn bộ hoàn toàn mất hết mặt, dưới trướng Tông Hàn được tôn là dũng sĩ số một trong quân đội, vân vân... Bọn họ đều theo A Cốt Nam chinh bắc chiến, những dũng sĩ bị diệt Liêu quốc, trên người mỗi người đều có sự tích công huân khiến người ta sợ hãi.
Lam Châu đã hạ xuống, đối với bọn họ mà nói, mục tiêu tiếp theo chính là thành Thái Nguyên vững chắc nhất trên con đường Hà Đông.
Trong lúc chạng vạng tối gió nhẹ, mọi người đi về phía đạo quán trang nghiêm của hán nhân. Binh tướng đi trước đã quét dọn bốn phía, ở chỗ này thiết lập đại đường chỉ huy.
....
Hai đội nữ chân kỵ binh phụ cận phóng tới nơi phát ra tiếng tên.
Không bao lâu, một chỗ đường phố khác, xoát xoát lại dâng lên hai đạo tên vang, đi tới phía trước Nhan Hi Doãn nhíu nhíu mày, nghe quân đội phụ cận điều động tới bên kia.
Trong đầu hiện lên một ý niệm, hắn ghìm cương ngựa, ngừng lại tại trung tâm con đường. Tiếng tên lệnh của nữ chân binh là khi gặp địch nhân đang đâm vào tay, đánh không lại mới phóng ra, nếu như không có việc gì phóng bừa, cũng sẽ chịu phạt. Buổi chiều hôm qua đến sáng hôm qua, trong thành tần suất bắn tên tương đối nhiều, đến lúc này, trên lý thuyết đã bị dọn sạch, sao lúc này lại đột nhiên nhiều lên nữa.
Sau đó, hắn trông thấy xa xa lại có một tiếng tên bay ra ngoài.
Nhan Hi Duẫn nhíu mày, một lát sau, hắn đột nhiên quay đầu ngựa.
"Theo ta trở về, tìm Tông Hàn Nguyên Soái, có lẽ có chuyện..."
Còn chưa dứt lời, phía trên đám chủ tướng Nhan Tông Hàn đã đột nhiên xuất hiện một tiếng tên lệnh.
"Đi ——"
Hắn đột nhiên hét lớn một tiếng, rút kiếm lao nhanh.
Đường phố bốn phía đột nhiên nổ tung, thân vệ xung quanh cũng theo hắn mà chạy như điên!
....
"Giết -- "
Tiếng la nổ tung như vậy chợt xuất hiện ở phía tây đạo quán, sau đó là thanh âm chém giết kịch liệt.
Trong sảnh chính, mọi người xoay người lại, tai nghe thấy kẻ địch tới từ bên kia đang chém giết với binh tướng, mũi tên kêu giết vẫn đang lan tràn, hiển nhiên người tới là cao thủ chân chính. Dưới bậc thang, thủ lĩnh thân vệ là Tông Hàn tên là đại hán Ma Duyên đương đại tháo trường thương xuống, nhìn vách tường bên kia.
"Người tới rất lợi hại."
"Chẳng qua chỉ có một hai người liều mạng một phen." Nhan Tông Hàn nghe vậy một lúc: "Không cần phải để ý tới hắn, đừng trúng kế điệu hổ ly sơn."
Tiếng chém giết kia không lâu sau đã bị chôn vùi, hiển nhiên kẻ địch tới xâm phạm đã bị chém đầu. Tông Hàn quay người về chỗ ngồi trên sảnh chính, trong sân phía tây, nữ Chân Vệ sĩ cắt đầu những người đồn đại, mà cùng lúc đó, trong sân ở phía đông., Một đám võ giả đang nhanh chóng tiến vào trong một cái động nhỏ bí mật. Trong đạo quán này chiếm diện tích khá lớn, phụ cận cũng có khá nhiều binh sĩ phòng thủ, nhưng dù sao cũng từng là chỗ của hán nhân, khi nữ chân nhân bắt đầu quét dọn dọn xung quanh đây, người phụ trách giám thị Lục Lâm liền có thể đại khái xác định vị trí trạm trạm dừng sau khi đi vào, sau đó tìm được sơ hở.
Thiếu nữ binh sĩ của sân nhỏ Tây Môn dẫn đầu người chạy vào sảnh chính. Hắn quỳ xuống, giơ đầu hai người lên, đang định nói chuyện thì "Oa... tiếng hô giết" vang lên.
Vô số đao binh va chạm, giết chóc, tên lệnh bay lên bầu trời, phía đông, có người hô: "Giết sệt hiếm thấy."
"Sát Mẫn Thiểu Thước —— "
Tiếp đó là tiếng vang như sấm sét: "Giết sền sệt hiếm thấy..."
Thanh âm điên cuồng giao phong trong khoảnh khắc đó kéo lên tới đỉnh điểm, khiến lông tóc người ta dựng đứng lên, tiếng động trong sân nhỏ ở sườn đông lan tràn, trong nháy mắt đã hướng về phía chánh điện bên này. Phòng ngự của nữ chân nhân ở bên ngoài bị chém nát dễ như trở bàn tay, ngoài đình viện, nữ tử binh sĩ như bị một vạn con ngựa đẩy tới, thi thể bị nghiền nát mang theo máu tươi bay qua tầm mắt mọi người.
Một mũi tên vèo bay qua đình viện thật dài, mang theo tiếng xé gió kịch liệt bắn thẳng vào mặt Nhan Tông Hàn. Nhan Tông Hàn rút trường đao bên hông ra chặt đứt không trung: "Kết trận!"
Có bóng người Vũ triều lục lâm nhảy qua tường viện, nóc nhà, phi tiêu hướng vệ sĩ trong đình viện ném xuống. Trong đại sảnh, Nhan Nhập Hàng nhanh chóng lao xuống bậc thang, rút cương thương sau lưng lên, vài bước trợ chạy, cương thương đâm thẳng vào ngực một tên lục lâm. Cương thương như đạn bắn xuyên qua người lục lâm, mang theo máu tươi bay lên giữa không trung: "Kết trận..."
Mười mấy nữ vệ sĩ trong đình viện đã tụ tập lại phía trước sảnh chính, khởi thế vung vẩy cương thương, tiếng hô như sấm: "Kết trận giết bọn họ -- "
Cao thủ lục lâm múa tay khác nhau từ chỗ đại môn, ngoài vách tường, trên nóc nhà mãnh liệt lao đến, trên người bọn họ phần lớn đều có thương tích, nhưng sát khí bốn phía, ánh mắt hung lệ. Trước đây, lệ khí và sát ý tích tụ trong lòng bọn họ, tại thời khắc này rốt cục ầm vang bộc phát ra.
Mà phía trước bọn họ chính là những nữ tử tinh nhuệ từ trong sông đen Bạch Sơn mà ra, bọn họ quanh năm giãy dụa tìm đường sống trên mặt đất tuyết quanh năm. Trước đây bọn họ đã lên như diều gặp gió, ầm ầm hủy diệt toàn bộ Liêu quốc. Một đường đi tới chiến dịch này, đối với bọn họ mà nói mà nói., Bất quá đơn giản như du ngoạn trêu chọc. Mà thời khắc trước mắt, ít nhất trong phạm vi nhỏ, bọn họ rốt cuộc cảm nhận được sát cơ cực lớn ép tới trước mắt, khói bụi mịt mù thuộc về bắc địa, vượt qua khoảng cách ngàn dặm, rốt cục kéo dài tới đây.
Hai nhóm người trước tiên va chạm vào nhau ầm ầm. Tiếng kêu giết che khuất cả bầu trời, sóng máu mãnh liệt bộc phát...