Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ban đêm ngày mùng bốn tháng này, đám người sử gia một đường vòng về Vụ Châu, xuyên núi qua núi non. Lúc rạng sáng, số lượng trinh sát nữ tử lướt qua núi rừng dần nhiều lên, mang ý nghĩa mấy vạn quân đội thật sự tạm thời đóng quân ở sơn lĩnh., Đó là một sơn khẩu gần biên giới huyện Mi Châu, lướt qua sơn lĩnh che khuất tầm mắt, có thể mơ hồ nhìn thấy quang mang lên bầu trời, cúi người trên mặt đất, có thể cảm giác được mấy vạn nhân mã trong đêm vẫn mang đến tiếng ong ong.
Trong không khí, thậm chí có tiếng khóc mơ hồ.
Mới năm sáng sớm, bọn họ đã tới Lam Châu, lúc này cổng phía bắc của thành Lam Châu đã đóng, cửa phía nam mở ra, binh lính tiến vào, hơn nữa còn cho phép dân chúng chạy đi. Tin tức của quân Nữ Chân Quân từ phía nam về phía nam truyền tới Vụ Châu, tiến vào Vụ Châu vào thời khắc cuối cùng của bọn họ, lúc này trong thành đã hỗn loạn thành một đống.
Quân đội Kim Quốc bất ngờ xuôi về phía nam, trong phạm vi toàn bộ võ triều đã nổi lên sóng gió to lớn, nhưng đối với dân chúng bình thường, tin tức có thể nhận được thường thường là đủ loại, đủ loại. Cho dù nữ chân nhân đã phá một đường về nam của Nhạn Môn quan, đại bộ phận người vẫn không thể lý giải chuẩn xác ý nghĩa trong đó., Có người nguyện ý đi, nhiều nhất là trong thời gian ngắn không có cách nào đưa ra quyết định cả nhà chạy trốn, trong lòng bỗng dưng chờ đợi tình thế phát triển, mà bởi vì đại lượng nạn dân, mấy vạn quân dân tràn vào, cùng với một bộ phận cư dân bản địa rời đi đưa tới khủng hoảng, đại lượng sinh thái trong thành, đều đang nhanh chóng nghiêng về một phương hướng không có trật tự.
Dân chạy nạn tràn vào trong thành bắt đầu đòi quan phủ, một số người thấy cư dân trong thành chạy trốn liền bắt đầu chiếm không phòng ốc, trong khủng hoảng xung đột dẫn đến rất nhiều ẩu đả đánh nhau, mấy bang phái trong thành ngầm bắt đầu ám toán mâu thuẫn. Quân đội chỉ để ý trong thành không đến đại loạn. Trong thành không đến mức đại loạn., Nhưng không để ý đến chi tiết nhỏ, bọn họ trưng dụng lượng lớn phòng ốc ở thành bắc, bắt đầu hủy đi chế tác mộc nghiên thạch phụ cận tường thành, cũng có không ít dân chúng nhiệt huyết tham dự vào, cất giữ vật tư thủ thành trên tường thành.
Tiền Phi ở gần đó vẫn có chút quan hệ, hắn nhanh chóng tìm được người quen trong quan phủ, đem sử tiến vào, Trần Tú Thanh an bài trong đội ngũ dân phu thủ thành —— hai người "Hà Bắc Song Anh", bởi vì tay phải của Trần hiu đã đứt, không cách nào hành động nhanh chóng, Đường Tổ Hán nhất định phải chiếu cố đồng bạn, hai người liền cùng Sử Tiến rời đội. Giang hồ tụ tập như lục bình, sau lần này, mọi người hẳn là rất khó gặp lại.
Không kịp làm quá nhiều chuyện, đám người Sử Tiến Nhân hỗ trợ phá phòng trong đội ngũ dân phu, củng cố phòng ngự, mà ở ngày mùng sáu, nhóm nữ chân quân đầu tiên đến sườn núi phía tây bắc Vụ Châu, sau đó, đội mã, bộ binh, một nhóm đội ngũ nghĩa thắng quân áp tù binh dân, từ các phương hướng phía bắc, tập trung về thành Lam Châu.
Nhìn qua tường thành Lam Châu, trên sườn núi phía đối diện, từng nhóm từng nhóm thân ảnh tụ tập đến đây dần dần tụ thành quy mô mấy vạn người, kéo dài khắp núi đồi. Phía trước quân trận Nữ chân nhân, một lượng lớn người bình dân trong võ triều bị tụ tập lại., Thỉnh thoảng có đội ngũ phụ trách trông coi đi xuyên qua, vung roi về phía đám người, thậm chí vung cương đao lên, mang theo máu thịt trên người nam nữ trong đám người. Trong tiếng khóc, một mảnh đông nghịt, giống như đàn dê bò cực lớn.
Lão già bước chân lảo đảo, mặt không còn chút máu, ôm lấy phụ nhân quấn tã lót. Toàn thân tráng kiện máu me, thậm chí là thi thể người đã chết, phần lớn đều bị dây thừng nắm lấy. Toàn bộ đám phú thương, quan viên, binh lính, tất cả đều bị dây thừng trói chặt., Bình dân, ở trong đội ngũ đông nghìn nghịt kia, từng tiếng khóc lóc thảm thiết - do nữ chân nhân quát mắng và đánh giết, người dám lớn tiếng khóc ngược lại không nhiều lắm, ngẫu nhiên có một hai người, liền bị nữ xạ thủ Chân bắn chết. May là như vậy, từng mảng lớn tiếng khóc thương thê thảm vô cùng, truyền tới tường thành Vụ Châu.
Quân phòng thủ trên tường thành chỉ có thể yên lặng quan sát tất cả, mà buổi chiều ngày hôm nay, ngoại thành này cũng có một mảnh rối loạn, là một tên tướng lĩnh trẻ tuổi muốn dẫn binh, bị chủ tướng thủ thành mắng trở về. Sử tiến vào một góc tường thành chuẩn bị quăng gỗ, cũng đang yên lặng quan sát tất cả.
Quân đội nữ thật, nguyên bản thành lập nghĩa thắng quân vẫn còn không ngừng tụ tập, phụ cận bị bắt, dân thường bị đuổi tới càng ngày càng nhiều. Đêm hôm nay, quân đội nữ thật ngoài thành thậm chí không có lều vải quy mô lớn, bọn họ chuẩn bị thang mây sau quân đội tiến công thành, cũng chờ đợi khí giới mà quân đội tiếp tục vận chuyển tới, còn phần lớn nữ chân nhân cứ ngủ ở nguyên dã, trên sườn núi, gối đầu kiên quyết.
Ánh lửa kéo dài, buổi tối hôm nay từng nhóm từng nhóm quân đội Nữ Chân Quân tụ tập từ đầu tới cuối cũng không dừng lại, các kỵ binh trinh sát giơ đuốc lượn thành mà đi, đơn giản phòng bị quân đội Võ Triều xuất kích. Sáng sớm ngày thứ hai, trong không khí còn nhộn nhạo sương mù, Nhan Tông Hàn ở trên sườn núi nhìn tình huống chung quanh, sau đó phất phất tay.
"Tiến công." Hắn nói.
Nữ chân nhân thổi kèn hiệu.
Thân thể trần trụi...
Đau đớn kịch liệt đến mức hiện tại, tựa hồ đã dần mất cảm giác, hàn ý phủ xuống trên người, phảng phất cũng đã không có cảm giác, thanh âm huyên náo vang lên, hắn bị kéo đứng lên, chen đi về phía trước. Trong không khí nhộn nhạo sương mù, xa xa, là tường thành Lam Châu, thanh âm nữ chân nhân, từ phía sau truyền đến.
Hắn tên là Võ Thành, là nông hộ phụ cận huyện, ba mươi lăm tuổi. Trước đó không lâu, hắn có một thê tử, có một người con gái sắp trưởng thành lập gia đình, hiện tại đã không còn.
Hắn... mãi cảm thấy tất cả mọi chuyện xảy ra trước mắt đều là ảo giác, có lẽ đến lúc nào đó mới có thể tỉnh lại...
Hai ngày trước, đội ngũ một mực nghĩa thắng quân vọt vào thôn của hắn, bọn họ bị bắt ra, hắn nhìn thấy một đám người lăng nhục thê tử và con gái của hắn, sau đó giết chết các nàng, đồng thời cắt đứt một tay của hắn, lại dùng một tảng đá đánh lên trên đầu hắn.
Lúc tỉnh lại, hắn đã bị trói trong đội ngũ, tay phải đứt mất bị kéo đau nhức kịch liệt khó tả. Hắn đột nhiên đi về phía trước, toàn thân run rẩy trong run rẩy., Trước mắt chỉ là tình cảnh thê tử và nữ nhi chết đi, hắn không ngừng nhớ lại thời khắc đó, hối hận lúc đó tại sao mình không tìm một cái cuốc, hoặc là... Lúc ấy ở cách hắn không xa còn có dao phay, nhưng hắn không biết vì sao mình không lấy.
Phía trước hắn là một nữ nhân béo quần áo bị xé tới mức thưa thớt, quần áo rách nát, đại khái bốn năm mươi tuổi, vẫn đang khóc. Tay cụt của hắn bị kéo theo, đau đớn khiến hắn không ngừng ngã xuống, quần áo trên người vốn đã không tốt lắm., Đai lưng đứt đoạn, lúc quần rơi xuống cũng vấp ngã hắn dưới đất, nữ chân nhân tới đánh hắn một trận, trước sau hành tẩu đội ngũ kéo hắn ở trong nước bùn, từ đó về sau, hắn ngay cả quần áo cũng không còn, cứ như vậy bị kéo đi trong đội ngũ.
Một nam nhân trung niên cứ như vậy không có quần bị kéo đi một đường, đến cùng có ý nghĩa gì, hắn cũng khó có thể nghĩ rõ ràng. Một đường tiến lên, không có dừng lại, trong đám người rất nhiều người nước tiểu đều kéo ở trong quần., Vừa đi vừa bốc mùi hôi, không có đồ ăn, chỉ có lúc đi qua con suối, bọn họ được cho phép uống nước. Hai ngày sau khi đi về phía trước, bọn họ được tụ tập dưới thành Lam Châu, sau đó qua đêm nay, võ thành được kéo đi.
Tại sao không liều mạng chứ... Hắn thầm nghĩ, nhưng trước sau trái phải đều là người khóc, bất đắc dĩ đi về phía trước, phía sau tựa hồ có người bị giết, thanh âm của nữ chân nhân càng thêm hung ác. Sự đần độn trong mắt mọi người., Vũ Thành biết nữ chân nhân đang đuổi bọn họ về thành Lam Châu. Trên tường thành có cờ xí của võ triều, có lít nha lít nhít quan binh, võ thành tưởng, bọn họ có lẽ sẽ xuống đây cứu người. Nhưng trong lòng minh ngộ cùng sợ hãi càng ngày càng sâu, thần kỳ lạ, trong lòng hắn biết rõ sắp xảy ra chiến tranh rồi.
Lực lượng lôi kéo khiến hắn lảo đảo tiến lên vài bước, thanh âm nữ chân nhân càng ngày càng gần, sau đó có người từ bên cạnh hắn đi qua, vung đao chặt đứt dây thừng, nhưng cũng là những nữ binh sĩ quái dị, bọn họ lẫn trong đám người, hướng về phía tường thành bên kia giơ cung tên.
Trong tiếng ồn ào, có người hô to phía sau: "Đi! Chạy! Không đi thì chết!" Thỉnh thoảng cũng vang lên tiếng kêu thảm thiết, dây thừng trói cánh tay của Võ Thành vẫn còn đó, nhưng nó đã không còn là người phía trước nữa, nhưng võ thành vẫn bị đẩy về phía trước, chen về phía trước., Ở phía trước hắn, chính là nữ chân nhân đã lùn người khoác cung tên đi về phía trước, võ Thành muốn đi lên cắn hắn một cái, nhưng mà phảng phất là một loại sức ép nào đó ngăn cản hắn làm như vậy. Hình ảnh thê tử cùng nữ nhi bị vũ nhục lại ở trước mắt, nữ nhi bị xé rách quần áo, thét lên chói tai trong đám người...
Xoạt một tiếng, nữ binh phía trước buông dây cung ra, trước sau trái phải, mũi tên bay về phía tường thành Qua Châu, bên cạnh cách đó không xa, có một cái thang thật dài đang đi tới.
Trận thế tiến lên đột nhiên hỗn loạn càng lớn hơn, vô số âm thanh ầm ĩ đến mức lỗ tai võ thành lăn lộn trên mặt đất. Có người giẫm lên người hắn, đợi đến khi ánh mắt khôi phục lại, cách đó không xa chính là tiếng gào thét của nữ nhân béo đã từng đi phía trước hắn, nàng đang bò trên mặt đất., Máu tươi nửa người, điên cuồng gào khóc, một chân của nàng bị người giẫm gãy, vặn vẹo dữ dội, máu chảy như suối lộ ra xương gãy trắng hếu, một nữ chân nhân đang vọt tới bên này, nàng liều mạng dùng hai tay chống trên mặt đất, cố gắng bò sang bên cạnh tránh đối phương.
Sao không liều mạng... Trong đầu Võ Thành lại vang lên ý nghĩ này, nhưng mà cả người hắn đau nhức kịch liệt, tay đã gãy, nhưng hắn nghĩ, hắn còn có thể dùng thân thể đâm chết một người, cắn chết một người, nghĩ như vậy, hắn khó khăn muốn đứng lên, đột nhiên, lực đẩy hắn ngã xuống đất, trên tường thành bay tới một mũi tên, bắn vào trong cổ của hắn.
Võ Thành bị đóng đinh trên mặt đất, vĩnh viễn chết đi.
Xung quanh thi thể này, vô số người đang kêu la thảm thiết, nữ chân nhân xua đuổi tù binh bình dân, bắn cung tên, khiêng thang mây, lao về phía tường thành Phong Châu cao ba trượng...
Thân thể trần trụi...
Sử Tử ngã xuống như một nồi dầu, đứng đó nhìn nữ chân nhân điên cuồng lao tới.
Sư thừa lĩnh tám mươi vạn cấm quân giáo vương tiến vào, về sau gia nhập Lương Sơn, cũng từng đối chiến với quan binh, gặp qua một ít chuyện đời, cũng đại khái minh bạch công thành thủ thành, bộ dáng như thế nào. Lúc này mặc dù không rõ võ triều chuẩn bị bao nhiêu quan binh tại Lam Châu, nhưng với con mắt quan sát của hắn, chuẩn bị phòng ngự đại khái, có thể nói là tương đối đầy đủ.
Mà nữ chân nhân ở trên khí giới công thành, hầu như không chuẩn bị nhiều, bọn họ tụ tập tại thành Kính Châu, bất quá mất một ngày, có thể từ chỗ Nhạn Môn quan, thay huyện này chuyển đến, hoặc là lấy tài liệu chế thành, cũng bất quá là đồ vật đơn giản như cầu thang mây. Khí giới cỡ lớn ném đá, bọn họ một kiện cũng không có. Nhưng bọn họ vẫn cứ như vậy phát động tấn công.
Mũi tên bao trùm tường thành, quân phòng thủ của Võ Triều lập tức còn dùng màu sắc, phía dưới sóng triều mãnh liệt, kỳ thật hơn phân nửa đều là bình dân của võ triều. Nhưng vào giờ phút này, không ai có quyền lựa chọn. Khi nữ chân nhân xua đuổi bọn họ tới đây, vận mệnh của bọn họ cơ hồ đã được quyết định.
Sau đó, thang mây bay lên, tiếp theo là dây câu bay múa.
Nữ chân nhân gác thang mây, kéo dây thừng, dũng mãnh mà điên cuồng leo lên. Thủ vệ phía trên buông xuống gỗ lăn đá, buông lang nha mang theo móc câu thiết thứ tiến hành phòng ngự với dạ xoa lôi đài, mà trong mắt sử dụng, nữ chân nhân kia đang leo rất nhanh trong đó, thậm chí còn có động tác tránh né rõ ràng.
"Ngươi làm gì đó! Không muốn sống nữa sao! Mau xuống dưới!"
Mắt thấy thời khắc sử tiến vào, quan quân võ triều bên cạnh đột nhiên vọt tới, kéo Sử Tiến một cái, đó là một tiểu quan trẻ tuổi, sử tiến vội vàng tránh ra phía sau, bị hắn gọi xuống khiêng đá tảng, sau đó tiểu quan kia từ trong ngực lấy ra một cái kính hộ tâm giống như cái nồi sắt, ném cho Sử Tiến.
Đối phương núp ở sau tường nữ khoa khoa tay múa chân: "Mang ở trên đầu! Mang ở trên đầu!" Hứa Hướng Tiền xem Sử Tiến là to con ngây ngốc.
Sử dụng lao xuống tường thành, lần thứ hai đi lên, trông thấy trên đầu quan quân có cắm một mũi tên, ngã vào trong vũng máu đã bất động. Hắn cởi cung tên mà tiểu quan quân đang đeo trên lưng, xoạt xoạt bắn vài mũi tên xuống tường thành, một mũi tên cũng sượt qua gương mặt của hắn bắn tới, mãnh liệt trong đám người., Một nữ xạ thủ nhìn thấy hắn, sử dụng cũng trả lại một mũi tên, mũi tên này không bắn trúng đối phương, bắn chết một tên bình dân phía trước, đối phương lại bắn tới một mũi tên, sử dụng mũi tên trốn tới, sau đó toàn lực kéo cung về phía dưới, cây cung nhỏ gãy lìa.
Trên mặt tường thành kéo dài ra, nữ chân nhân đang điên cuồng bò lên, bọn họ tránh né lang nha vỗ, dạ xoa lôi quét ngang, thậm chí chặt đứt những dây thừng phòng ngự khí giới này. Xa hơn, mã đội nữ chân nhân đang nhanh chóng triển khai hai hướng, phần lớn kỵ sĩ trên mã đội này mang theo cung tên, câu tác, muốn tạo thành uy hiếp đối với các tường thành ở Lam Châu.
Ngày xưa khi sử gia đã từng nghe nói tới công thành của kim nhân, trong tin tức lợi hại nhất, Nhan A Cố đánh đại quân lên thượng kinh của Liêu quốc, chỉ mất ba canh giờ đã gần như là chuyện khó tin. Nhưng khi tận mắt thấy thế công của những nữ nhân này, hắn đột nhiên hiểu ra, lời nói này có lẽ không có gì kỳ quái.
Lúc mũi tên bao trùm tường thành, đám quân sĩ thủ vệ của Võ Triều đều không dám ngẩng đầu lên, nhưng mà dưới tường thành, những nữ chân nhân thân hình cao lớn, hung hãn trực tiếp dọc theo cầu thang và dây thừng bay tới mặt đất, một số người dây thừng bị chặt đứt, rơi ở sông đào bảo vệ thành, nhưng mà sông đào bảo vệ thành sớm đã bị máu và thi thể của dân chúng Võ Triều tràn ngập., Những người này nếu chưa chết, xông ra liền triển khai đợt leo trèo thứ hai. Lấy tường thành làm ranh giới, xung đột cực lớn cùng hỗn loạn trong đó, nữ chân binh đệ nhất trong thời gian khai chiến không đến nửa canh giờ, vọt lên đầu tường, sau khi bị binh sĩ võ triều chém giết, tường thành Vụ Châu liền nhiều lần bị nữ chân nhân đặt chân lên.
Sử Tiến vào cắn răng một cái, chạy xuống tường thành, phóng tới một cái lò rèn gần đó. Thợ rèn đã bị quân đội gọi đi chế tạo binh khí, nhưng bên này cũng có không muốn trong quân đội, đó là một cây côn sắt bị vùi lấp trong phế tích., Sử Tiến vội vàng kéo nó ra, sau đó lại lần nữa xông lên đầu tường thành. Hỗn loạn cực lớn đang diễn ra ở một bên tường thành khác. Mà ở bên này, một nữ chân nhân trèo lên tường thành, bị Sử Tiến vung một côn lên đỉnh đầu, đầu người nổ tung như quả dưa hấu, rơi xuống dưới.
Chung quanh là vô số mũi tên bay lượn cùng vô số tiếng hò hét mãnh liệt, sử dụng trốn ở bên tường nữ, một nữ binh sĩ khác xông lên, hắn xông tới liền đánh chết đối phương, mà ở một bên cách đó không xa, tiếng chém giết vang lên, một nữ hán tử cao lớn xông lên., Phất múa cương đao như chém dưa thái rau giết chết hai binh sĩ Võ triều, sử dụng thiết bổng xông tới đánh nát đầu gối người nọ, cô gái kia ngã trên mặt đất, cương đao vung ngang, lại chặt đứt một tên lính bắp chân nhỏ, sau đó mới bị người đâm chết trên mặt đất.
Càng có nhiều nữ chân nhân đang lao về phía tường thành...
Thân thể trần trụi...
Đầu tiên là một hai ba người, sau đó năm sáu bảy tám chín... Khi giết tới người thứ năm, "Thiết câu" Trần Tú cũng vọt tới, ra hiệu về phía sử dụng. Mà lúc giết tới người thứ bảy, sử dụng thiết bổng đổi thành trường thương.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Khí huyết trên người hắn cuồn cuộn mà đi, lòng bàn tay đã trở nên nóng bỏng. Trên chiến trường như vậy, tinh khí thần của con người cũng đã ngưng tụ đến đỉnh phong, mỗi một khắc trôi nổi đều có khả năng lấy đi tính mạng của hắn, mà dưới tình huống như vậy, hắn còn cần giết chết địch nhân không chút sai lầm, lực lượng ẩn chứa trong mỗi một kích đều đã đạt tới cực hạn, hơn nữa trước đây rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu, ở chỗ này đều không thích hợp dùng.
Trong lục lâm luận võ xuất chiêu, là có phân chia hư thực, sở dĩ có hư thực, là bởi vì ngươi hướng đối phương ra một chiêu, đối phương thấy lợi hại, sẽ tiến hành tránh né. Trong công phu ngày thường rất nhiều chiêu thức, còn phải tính toán trước sự né tránh của đối phương, ngươi ra một hư chiêu, ngươi đưa ra một cái hư chiêu., Giả vờ tấn công hắn là hại, hắn trốn rồi, chiêu thức lợi hại hơn của ngươi lại bắt chuyện, nhưng nơi này không hề phân chia hư thực. Mỗi chiêu sử dụng, tất nhiên toàn lực ứng phó, đối phương gần như không quan tâm tới hư chiêu của ngươi, hắn một đao đánh tới, ngươi không thể khiến người ta chết được, ngươi liền chết.
Mà kẻ địch ngày thường, dù là quan binh hay sơn phỉ, hắn chỉ cần vung một cây thiết bổng bay lượn đã đánh cho người gãy tay đứt chân. Đối phương ngã xuống đất kêu rên, rồi mất đi sức chiến đấu., Càng có nhiều người thậm chí sẽ bị sự dũng mãnh của hắn dọa chạy. Mà giờ khắc này, cắt đứt đầu gối đối phương, đối phương cũng có khả năng hướng ngươi chém ra một đao càng muốn chết. Tương tự như ngươi một đao đâm vào bụng người khác, không dùng sức bóp nát bụng của hắn, hắn đều có thể một đao chém vào đầu ngươi. Tình cảnh ngươi chết ta sống như vậy, mỗi một khắc, đều phát sinh trên tường thành...
Chiến đấu kéo dài một canh giờ, chiến tuyến trên tường thành như thủy tuyến dao động kịch liệt, thế công của nữ chân nhân đơn giản mà trực tiếp, ý chí chiến đấu mãnh liệt cùng kỹ xảo chiến đấu cá nhân hóa thành thực thể, trực tiếp cứng rắn đẩy lên tường thành, trong lịch sử chưa từng thấy qua chiến đấu kiên cố như vậy, cho dù là Lương Sơn thời kỳ toàn thịnh cũng không có khả năng chiến tranh như vậy.
Hắn chỉ có thể lấy trường thương hoặc cương đao mỗi kích đều nhắm thẳng chỗ yếu của đối phương, giết tới khoảng hơn mười người, Trần Tú Thanh bị nữ binh sĩ thật sự giết chết trong vũng máu, mà trên bờ vai sử tiến trúng một mũi tên, trên người dính hai đao., Cũng may hắn võ nghệ cao cường, những thứ này cũng chỉ là vết thương nhẹ, nhưng áp lực kịch liệt mà chiến đấu điên cuồng mang đến lại trực tiếp phản ứng với áp lực trên người mỗi người trên tường thành, sử dụng mỗi lần giết chết một người..., Ai cũng có thể cảm nhận được tâm lực tiêu hao kịch liệt. Thế công của nữ chân nhân hầu như vô cùng vô tận, không ngừng đánh lên phiến đá ngầm này, tường thành thỉnh thoảng bị người xông lên, thậm chí phá tan trở ngại, sau đó võ công của thủ lĩnh lại triệu tập binh sĩ mạnh mẽ ép bọn họ xuống thành. Nhưng toàn bộ cục diện, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đang suy sụp.
Đối với tướng lĩnh võ lâm mà nói, Nhạn Môn quan cũng tốt, dò Châu cũng tốt, thay huyện cũng tốt, Vụ Châu cũng tốt., Mỗi một nhóm thủ phủ lúc trước có lẽ đều đã nghe qua tin đồn liên quan tới nữ chân nhân, nhưng phần lớn mỗi người cũng là lần đầu tiên chính diện giao phong cùng kim nhân. Theo như trận chiến thủ thành, ngay từ đầu bọn họ ít nhiều cũng đều có lý trí cùng tự tin, nhưng có lẽ mỗi một lần tự tin của bọn họ đều như vậy mà nhanh chóng tan vỡ trong cơn điên cuồng của nữ chân nhân.
Trận chiến ở Vụ Châu, võ triều tụ tập bốn vạn tám ngàn người, đối mặt với Nhan Tông chỉ huy ba vạn hai nữ bộ kỵ cùng với hơn một vạn nghĩa binh thắng, nữ chân nhân bắt đầu xua đuổi bình dân triển khai chiến đấu vào buổi trưa, nơi đầu tiên bị phá là Nam Môn của Vụ Châu.
Trong trận chiến này, chính thức bị nữ chân nhân điên cuồng công kích, chính là tường thành tây bắc Vụ Châu, hơn một vạn nữ chân binh sĩ, cùng với nguyên bản thân là Liêu Nhân nghĩa thắng quân, xua đuổi số lượng bình dân đồng dạng tiến hành công kích liên miên không dứt ở nơi này, đồng thời, hai đội nữ tử chân kỵ binh vây quanh thành trì mà đi.
Nữ chân kỵ binh tốc độ cực cao, quân phòng thủ trên tường thành chưa chắc có thể nhanh như vậy, gần giữa trưa, bọn họ làm ra tư thế giả vờ công kích tường thành phía đông. Sau đó nhanh chóng tập trung ở gần cửa nam, lấy cung tên tiến hành công kích vô cùng mãnh liệt, toàn bộ thành không đến một chén trà. Nữ chân nhân xông vào thành mở cửa thành, phía nam Vụ Châu rơi vào chiến đấu hẻm nhỏ, đồng thời, đoạn tuyệt khả năng quân phòng thủ của Võ triều và cư dân chạy trốn.
Ước chừng khoảng nửa canh giờ sau, cửa bắc bị cường công mà phá, phòng ngự Lam Châu bị đánh sập, hẻm Trung chiến điên cuồng mà thảm thiết bắt đầu...
Thân thể trần trụi...
Ánh chiều tà trên bầu trời tản ra, cột khói theo ngọn lửa bay lên, vô số tiếng gào thét, tiếng kêu thảm thiết vang lên trong lỗ tai, thời điểm chiến mã xông tới, nam tử chống trường thương xuống mặt đất, bước chân trầm xuống.
Trong lúc ầm ầm, tiếng động ầm ầm vang lên, thi thể chiến mã đẩy hắn, liên tục mang theo nữ tử cưỡi ngựa ném về phía cuối hẻm, sau đó đụng vỡ một cái giá gỗ. Trong bụi bặm, nữ tử thật sự đang ngồi bỗng dưng đứng lên, hắn phân biệt vật trong bụi bặm, sau đó một đoạn mũi thương phanh phanh đâm xuyên qua cổ của hắn. Sau khi hắn ngã xuống, một thân ảnh khác lung lay từ trong bụi đất đi ra.
Nửa người hắn cũng đã là máu, trong quần áo tả tơi lộ ra lồng ngực cùng lưng bị trầy da, trên thân ảnh kia, hình xăm rồng rõ ràng hiển lộ ra.
Xong rồi... Đã xong rồi...
Nhìn tòa thành có vẻ náo loạn trong hủy diệt này, trong lòng Sử Tiến chợt lóe lên suy nghĩ này, trong ngày hôm nay, hắn đã thực sự thấy được toàn bộ quá trình tham gia chiến đấu, cái gì gọi là cường đại áp đảo. Đứng trước kim binh, cho dù là thủ tại đây, cũng chỉ có thể đánh tới mức này, vậy đừng nói tới tác chiến ở bên ngoài, tình cảnh sẽ như thế nào.
Kết quả... Lại quên mất mình định lên đây làm gì...
Lúc ấy hắn ở huyện thành nhìn thấy chạy nạn, vốn cũng muốn chạy, nhưng nghe bọn Tiền Phi thương lượng, cũng muốn lên xem thử. Kết quả đến lúc này, mấy người chết tán loạn, trước mắt khả năng mình cũng đã sắp chết...
Hắn lấy ra một miếng lương khô trên người, chỉ ăn một miếng nhỏ, tận lực hô hấp đều, khôi phục thể lực. Lại một đội binh sĩ bước tới, hắn trèo tường mà qua, sau đó chọn một phương hướng chạy tới.
Mấy địa phương mấu chốt ra khỏi thành đều đã bị nữ chân nhân nắm giữ, lúc này mấy vạn quân đội cùng mấy vạn dân thường đều bị phân cách trong tòa thành này, chống cự cùng chém giết vẫn như cũ mãnh liệt, nhưng đại bộ phận chống cự cùng chém giết đều là trong trạng thái sụp đổ phát sinh., Sớm muộn gì cũng sẽ bị chôn vùi, Vụ Châu thật sự xong rồi, hắn cũng không biết mình còn có thể sống sót hay không. Lúc vọt tới một cái sân nhỏ, leo tường đi qua là một chỗ đầy máu tanh, hắn cùng năm nữ binh sĩ vừa mới giết xong người đột nhiên đối mặt.
Song phương sửng sốt, đối diện liền nâng đao đánh tới, sử dụng đao xoay người bỏ chạy, xuyên qua phòng, vọt tới trước, đụng vào một nữ binh sĩ khác, đối phương một đao chém tới, bị sử tiền vào một đòn tựa núi đập vào vách tường, sử tiến trở tay rút đao chém, cắt cổ họng người nọ, máu tươi bay ra, mấy người còn lại đã xông tới.
Trong ánh đao huy vũ, sử dụng đao chém nát yết hầu một người, cánh tay của hắn cũng trúng một đao, cũng vào lúc này, tiếng xé gió gào thét mà đến, cũng có người xông vào phòng, một thanh đại đao vung vẩy, chém về phía bốn nữ binh sĩ chân chính còn lại. Sử dụng cơ hội chém giết một người, đại đao kia giết chết một người, hai nữ binh sĩ còn lại trúng phi tiêu liền ngã xuống.
Người vung vẩy đại đao chính là một gã cao lớn dáng người khôi ngô, bên ngoài ném phi tiêu là một nữ tử trung niên, hai người cũng trải qua chém giết kịch liệt, trên thân có rất nhiều vết máu. Ba người nhìn nhau một lát, đại hán kia nói: "Là huynh đệ trên đường? Thân thủ không tệ, muốn cùng chúng ta tới đây sao?"
Sử Tiến chỉ nhìn bọn họ, cô gái kia ngẩng đầu lên: "Võ nghệ của ngươi không tệ, tới thì đuổi theo ngay." Sau đó xoay người rời đi. Đại hán cường tráng giơ tay lên: "Đi thôi, mọi người cùng tốt hơn một mình ngươi."
Sử Tiến gật đầu, hồ nghi đi theo. Cô gái phía trước thân hình cực nhanh, đại hán cũng nhanh chóng đi theo phía trước. Sử dụng lực lượng dưới chân cũng không kém hơn so với hai người. Công phu của cô gái phía trước rõ ràng rất cao, so với sử giả chỉ sợ không rơi vào thế hạ phong., Hơn nữa khí mạch còn dài, vẫn còn dư lực. Mỗi khi nàng tiến lên một đoạn, phát hiện phía trước có nữ chân binh sĩ, liền nhanh chóng thay đổi. Đại hán cầm đao phía sau thấy sử dụng võ nghệ quả nhiên cao cường, chắp tay thấp giọng nói: "Tại hạ Song Liên Sơn Bành Đại Hổ, huynh đệ có lộ số gì?"
" dã nhân núi, sử dụng." Tới lúc này, hắn cũng không cần phải giấu diếm thân phận nữa, vừa chạy vừa chắp tay đáp lễ: "Các ngươi định đi đâu?"
"Đi gặp Chu tông sư." Bành Đại Hổ nói.