Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Phong Hành thảo im lặng.
Thời gian mặc dù tiến vào mùa thu, nhưng nhiệt độ trong không khí cũng không giảm xuống, qua thành Lam Châu về sau, trên đường, người đi đường trong núi rừng càng ngày càng ít, trong gió ngẫu nhiên truyền đến mùi cháy khét, tiến cử biết được, đó là mùi thi thể bị hỏa diễm đốt qua.
Kim nhân chưa tới, nhưng lần này ở Nhạn Môn quan quy thuận nữ chân nhân, là tiền phong của nghĩa thắng quân, đã một nhóm tàn sát bừa bãi khu vực phụ cận thành Lam Châu. Năm xưa bảy người từ thành Điền Châu đi tới, thành thị đã bắt đầu giới nghiêm., Võ Thắng quân tán loạn và một nửa võ uy quân phụ cận đều đã tiến vào Lam Châu, dự bị thành phòng thủ, tùy cơ xuất kích. Chỉ là ở một bên khác, càng nhiều người vẫn tiếp tục đi về phía nam, hy vọng có thể tiến vào thành lớn như Thái Nguyên.
Với tư cách là người trong rừng xanh, tốc độ của Sử Tiến cũng không chậm, vào lúc chạng vạng tối, dọc theo đường phía bắc, tiến vào đêm khuya, trên đường đã chen chúc, bọn họ đi vòng một ít đường, trong đêm đã lướt qua thành Lam Châu., Đại lượng quan binh đang từ cửa thành đi vào, bó đuốc kéo dài, chiếu sáng cả thành thị, cũng chiếu sáng tường thành cổ xưa, tiếng khóc hỗn loạn cùng hỗn loạn, khiến cho ban đêm ồn ào như ban ngày. Nhưng mà qua Lam Châu, ánh sáng dần dần biến mất, bảy người giống như tiến vào Man Hoang cổ cảnh, cẩn thận lựa chọn con đường, giảm tốc độ.
Mới sáng sớm, trong quá trình đi tới hừng đông, chân núi trầm mặc dị thường, ngẫu nhiên có thể thấy một hai điểm quang mang rực rỡ, đại khái là hương dân đi lại tại dãy núi phụ cận, đã bị đại quân hạ xuống, nhưng vẫn đang ở phía nam đào vong. Bọn họ có lẽ cũng không an toàn, nhưng ít nhất, trong đêm khuya như vậy, đại quân sẽ không tiếp tục hành động.
Đi về phía trước, ngẫu nhiên có thể ngửi được thi thể bị đốt cháy, là dấu vết ở hai bên chạng vạng tối hôm qua lưu lại. Ánh sáng sơn dã đã dần dâng lên sương mù, tiếp cận sáng sớm, sương trắng đụng vào nhau, kéo dài ra. Khi mọi người dắt ngựa lặng lẽ đi xuống chân núi, nhìn thấy trong sương mù phía trước mơ hồ bốc lên ánh sáng màu đỏ.
Đó là dấu hiệu hỏa diễm thiêu đốt, nhưng không có tiếng người. Bọn họ giống như thuyền trong biển đi về phía trước, mùi cháy càng thêm nồng nặc. Người đi trước phát hiện thi thể, ngã vào trong dòng suối nhỏ vờn quanh thôn, phía trước có cầu đá, cầu đá treo người chết. Cảnh vật phía trước dần rõ ràng, non nửa thôn trang còn đang bị thiêu đốt, nhưng càng nhiều hơn đã bị đốt thành tro tàn.
Phần cháy rụi, thi thể chưa bị đốt cháy nhìn mà giật mình xuất hiện trước mắt. Đây là một cái bị đồ sát, sau đó thiêu đốt hơn nửa sơn thôn.
Không có người sống.
Một ít phòng ốc phía trước đã đổ sụp, đường đi xuyên qua thôn trang cũng bị chặn chết. Bọn hắn đi vòng quanh thôn trang yên lặng mà đi, trong vụ khí lưu động, phế tích thôn trang bên cạnh bốc cháy lên ngọn lửa. Khi bọn hắn đi qua, còn có phòng xá bị thiêu đốt hầu như không còn, bốc lên khói trắng, tựa như trên mặt biển bị bắt cóc, thuyền lớn bị thiêu đốt cháy không còn.
Trong sương mù, bảy người dắt ngựa, trong quá trình đi về phía trước cũng không nói gì. Những người lăn lộn trong rừng xanh, tay hoặc nhiều hoặc ít đã trải qua máu, giống như sử tiến, ở Lương Sơn đã gặp qua người đồ sát., Trong sáu người còn lại có lẽ cũng có. Nhưng có lẽ không có bất kỳ cảnh tượng nào, có thể cho bọn họ cảm giác "Trầm chìm" mãnh liệt như thế. Đối với lực lượng hủy diệt cả nước mà đến, không có bất kỳ quân đội đơn lẻ nào, thổ phỉ có thể tạo thành cảm giác hủy diệt mãnh liệt như thế, bởi vì mọi người có thể hiểu, cảnh tượng giống nhau, lúc này có lẽ còn phát sinh rất nhiều chỗ chung quanh.
"Lần này Kim Cẩu xuôi nam, đại tướng chỉ huy một đường hướng tây này, chính là hiếm thấy."
Sau khi đi qua thôn trang, đi ở phía trước, tên người hỏi thăm dáng người gầy gò kia mới thấp giọng mở miệng. Tên của y là Tiền Phi, chạy ở Nhạn Môn quan cũng có chút danh tiếng, mà cái gọi là đặc biệt, chính là tên thật của Nhan Tông Hàn.
"Từ khi Chu tông sư ở phía bắc liền đi theo một đường đại quân này, chính là để tra rõ hư thực của bọn hắn. Khó có thể phát hiện trên triều đình Kim Quốc, lợi hại số một số hai. Nếu chúng ta có thể giết được hắn, thì vây quanh đại quân trên đoạn đường này cũng có thể giải quyết được."
Trong bảy người, ngoại trừ sử tiến, Tiền Phi, năm người còn lại chia làm hai nhóm, một nhóm ba người là ban đầu ở trên tửu lâu kia, xem ra đã qua không ít thời gian ở trong rừng xanh, phân biệt gọi là "Xích Đồng Thủ" Vi Báo, "Trọng kiếm" Phương Nhai cùng "Thiết câu tử" Trần Tú. Hai người khác thì tương đối trẻ tuổi, hai người một đao một kiếm, nghe nói còn có chút công phu ám khí, nghe nói còn có chút công phu ám khí., Được gọi là "Hà Bắc Song Anh", một gã Trần diễn, một gã Đường Tổ hán, bất quá thoạt nhìn cũng không phải là người có danh tiếng quá lớn. Theo lời bọn họ, chính là nghe Trúc ký kể chuyện, cảm thấy hiệp chi đại giả, nên vì nước vì dân, thế sau khi nghe được tin tức Nữ chân nhân hạ nam, liền cảm giác nên đến ngăn cản một chút chuyện.
Trong nhất thời nhiệt độ trong đầu khó che giấu được sự thật, đối với sử mà nói, trong sáu người, ngoại trừ khinh công của Tiền Phi, công phu của mấy người còn lại, nhiều lắm cũng chỉ là trung đẳng trên giang hồ, hoặc là trung hạ, thậm chí là hai người " hà bắc song anh" kia, tâm tính cũng không cách nào vững chắc, sau khi qua Thành Châu, trong tâm tình rõ ràng có chút thần kinh. Nhưng vào lúc này, cũng khó có thể yêu cầu càng nhiều hơn.
Ánh mặt trời dâng lên, bọn họ nghe được tiếng vó ngựa vang lên chấn động mặt đất. Tiền Phi hỏi thăm hộ kia nói: "Trấn huyện tạm thời sắp đến." Mấy người đem ngựa tạm thời lưu lại trong rừng cây, một đường đi tới phía trước, lúc sờ tới rìa rừng cây, liền có thể mơ hồ nhìn thấy tường thành phía xa.
Một đội ngũ kim nhân chạy như bay qua đường bên ngoài, mà trên tường thành phía xa cũng đã có nữ binh lính đóng quân.
Yên trụ từ trong thành thị mà xuất hiện, bay lên trời, trong huyện thành bên kia truyền đến các loại tiếng động vụn vặt, giống như có vô số người đang xì xào bàn tán, có tiếng kêu gào thảm thiết. Mấy người nằm nhoài trong bụi cỏ lắng nghe một lát, nắm đấm của Tiền Phi đập xuống đất: "Thành bị chiếm... "Thành bị chiếm..."
"Chu lão tiền bối... làm sao liên lạc được?" Đường Tổ hán lo âu hỏi.
Tiền Phi lắc đầu: "Ta cũng không biết, lúc ta đi về phía nam, là sư phụ của ta có liên hệ với Chu tiền bối, bây giờ chiến tranh hung hãn như vậy, cũng không biết Chu tiền bối bây giờ đang ở nơi nào, nếu như hắn ở trong thành... Có lẽ chúng ta phải đợi đến lúc trời tối mới có thể đi vào tìm hắn..."
"Nữ chân nhân đang tàn sát hàng loạt dân trong thành." Trần Tú nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này: "Sau khi tiến vào thì sao, có thể tìm được Chu tiền bối hay không?"
"Dù sao cũng phải nhìn thử xem."
"Chúng ta đi vòng quanh thành xem, chung quanh có lỗ thủng nào tốt để đi vào hay không..." Sử Sử Tiến đè thấp thanh âm, bò về phía sau bụi cỏ. Mấy người tiếp nhận ý nghĩ của hắn, lui vào rừng cây, đi vòng qua.
Có lẽ là bởi vì nữ chân nhân sau khi hoàn toàn chiếm cứ thành trì, còn lao ra chung quanh giết một lần, trong rừng cây này cũng có dấu vết người chạy qua, ngẫu nhiên nhìn thấy mũi tên cắm trên mặt đất, ngẫu nhiên cũng có thi thể lộ ra trong bụi cỏ, mùi máu tanh tràn ngập. Thỉnh thoảng hình như cũng có tiểu đội của nữ tử đi lại trong rừng cây., Cũng may mấy người đều có công phu, tiền bay tại khinh công, che giấu hình dáng tạo nghệ khá cao, sử dụng nội công thâm hậu, muốn tránh những kẻ tuần tra nhàm chán này cũng không khó khăn. Chỉ là lúc nhìn thấy huyện nam môn, một màn kinh người mới lại xuất hiện ở trước mắt.
Trên miệng cửa Nam tất cả đều là thi thể bình dân, xem ra có chừng mấy trăm cỗ, mùi máu tanh đã nhuộm đỏ con đường, thậm chí ở ven đường đẩy thành ao bùn nhỏ. Cũng có bị cắm ở bên đường, treo trên cột cờ hoặc trên cửa thành. Vừa thấy cảnh tượng như vậy, Đường Tổ Hán trong "Dưỡng Song Anh" của Hà Bắc thậm chí còn che miệng, thiếu chút nữa nôn ra, tiền bay trong bóng râm nhìn về phía xa, một lát sau, mọi người mới thấy hắn quỳ xuống, nước mắt chảy ra, chậm rãi dập đầu.
"Trên cửa thành...là sư phụ ta..." Ông ta chỉ nói một câu đơn giản. Trong mấy người này, chỉ có người có công lực cao nhất mới có thể thấy rõ những thi thể được treo trên cửa thành, nhưng ông ta cũng không biết, vị sư phụ trong miệng Tiền Phi kia, chính là thi thể của người lùn cơ hồ bị chém thành hai đoạn trên cửa thành.
Đúng lúc này, chợt nghe trên tường thành truyền đến âm thanh, sau đó hai người bị lột sạch, bị hai nữ chân nhân trên tường thành quát to đẩy xuống thành, ngã chết dưới thành.
Tiền Phi cắn chặt hàm răng, thấp giọng nói: "Chúng ta đi thôi, nhìn xem phụ cận có chỗ nào có thể đi vào hay không..."
Thế là tiếp tục đi vòng, nhưng xung quanh cuối cùng vẫn không thấy nơi nào có thể đi vào ban ngày, bọn họ đang ẩn nấp trong rừng. Ngẫu nhiên đám người Tiền Phi đi tới gần tường thành xem động tĩnh, trong thành thị đang tiến hành đồ sát theo ánh nắng lên cao càng rõ ràng, từ rất xa truyền đến tin tức., Giống như tiếng động cách tường địa ngục. Không biết sau khi thành bị phá, có bao nhiêu người đang ở trong thành bị lục soát, bị giết chết, bị lăng nhục bị gian dâm. Ngay cả sử dụng tới lúc này cũng chỉ có thể cắn chặt răng. Giữa trưa, liền nghe thấy "Hà Bắc Song Anh" đang thương lượng muốn ra ngoài giết nữ tử chân nhân.
"Bọn họ chắc chắn sẽ tản đi, ta sẽ liều mạng với bọn họ..."
"Giết một người tính một người, giết hai người tính một đôi, ta chịu không nổi..."
Tiền Phi hai tay nắm lại: "Có ý nghĩa không? Có ý nghĩa không?"
"Dù sao cũng đã thành bộ dạng này, chúng ta cũng không tìm thấy Chu tông sư. Nếu như hắn ở trong thành, nói không chừng lúc này cũng được, vậy cũng được..."
Mấy người mặc dù nói như vậy, nhưng cuối cùng cũng không thật sự lao ra liều mạng. Đến xế chiều, ánh nắng chiếu xuống từ khe hở cây, sử dụng ngẩng đầu nhìn lên., Đột nhiên trong đầu cảm thấy có chút mờ mịt đối với tình huống lúc này của mình. Đương nhiên hắn nghĩ tới tình huống mình chết trận trong chiến tranh, cũng nghĩ tới khả năng chính mình quay đầu chạy trốn, nhưng trước mắt khi đám người Tiền Phi đi lên, lại không tìm thấy tên Chu Bội nào mà muốn gặp, thật sự là chuyện không thể lường trước được.
Muốn gặp Chu phường là vướng bận một tia nghĩa khí đối với Lâm huynh đệ, nhưng cho dù thật sự nhìn thấy, cũng chưa chắc có thể nói cái gì. Liều mạng hoặc là chạy trốn hắn đều có thể tiếp nhận, chính là ở tại chỗ này không biết nên làm gì, có vẻ có chút ngốc, đặc biệt là ở trong hoàn cảnh xung quanh, nữ chân nhân đang tại tàn sát thành trì, mỗi một khắc đều có rất nhiều người chết, không biết nên làm gì, đặc biệt là có vẻ choáng váng.
Nếu không tìm Chu phường vứt bỏ những người này thì thôi. Đến lúc đó vô luận là chính mình quay đầu hay là liều mạng, hay là lẻn vào thành, đều sẽ đơn giản hơn nhiều. Trong lòng nổi lên suy nghĩ như vậy. Lúc này Tiền Phi cùng Vi Báo, Phương Nhai, Trần Tú Thanh mấy người đã đi dò xét hư thực tường thành bên kia, liền nghe được đại địa chấn động dần dần truyền đến.
Sử Tiến cùng "Lục Hà Song Anh" vội vàng tiến đến biên giới rừng cây, nhưng chỉ tìm được một người là Tiền Phi. Trong tầm mắt, tinh kỳ của Nữ chân nhân từ cửa phía nam huyện nam đi ra. Trận hình của đội kỵ binh lan tràn giống như nước lũ chiến mã và cờ triện binh. Sử dụng hướng Tiền Phi hỏi hành tung của ba người, Tiền Phi nói: "Nữ chân nhân ra khỏi thành, đây là muốn đi đánh Vụ Châu. Ba người bọn họ đi vòng qua các nơi khác, xem có hay không có nữ chân nhân rút lui khỏi chỗ phòng thủ."
"Phòng thủ thành không có rút lui." Sử gia nhìn binh lính tuần tra trên tường thành, hạ giọng nói: "Chỉ là một nhóm người đi ra, bên trong vẫn tiếp tục giết người, không đến tối... e rằng vẫn không vào được."
Tiền Phi yên lặng gật đầu. Mấy người bọn họ núp trong bóng tối, cách đại đội nữ chân nhân ra khỏi thành đi về phía nam thật sự là không xa, cứ như vậy nhìn hồi lâu, lại thấy phía sau có bách tính bị xua đuổi đi. Những người này phần lớn đều bị dây thừng trói hai tay lại., Nam nữ lão ấu đều có, bị một chuỗi chuỗi trường phái đi, nữ chân nhân kỵ binh liền dùng roi liều mạng xua đuổi bọn họ, thanh âm kêu khóc ong ong bao phủ toàn bộ không khí. Cảnh tượng thê lương khiến cho người thật sự có loại dục vọng muốn xông ra.
Sử Tiến vào xem một hồi, cắn chặt hàm răng, hai tay đè lên bả vai "Dà Bắc Song Anh", thấp giọng nói: "Chúng ta đi, trở về..."
Trở lại địa phương lúc trước tránh né, mấy người còn lại toàn thân phát run. Nhưng ba người kia còn chưa trở lại, qua một hồi, liền nghe được thanh âm rối loạn từ nơi không xa truyền đến, có người hô: "Đi! Đi! A a, "Ngũ Tiến" nghe ra, chính là "Trọng kiếm" trong ba người.
Bọn họ cầm binh khí xông qua bên kia, một bên khác cũng là biên giới rừng cây, đó là một dốc đất gồ ghề núi đá, mấy người lúc xông tới, trông thấy "Trọng kiếm" Phương Nhai, "Thiết câu" Trần Tú, đang mang theo hai người khác chạy tới. Hai người một nam một nữ kia., Xem ra tất cả đều là bình dân, nam toàn thân đầy máu, nữ quần áo tả tơi chỉ có thể che đậy thân thể. Phía sau vọt lên vây quanh bọn họ là năm nữ kỵ binh, trong đó có một người cầm một cái đầu người.
Đầu của "Xích Đồng Thủ" Vi Báo.
Đến huyện Đại thay, thậm chí còn chưa đi vào, một đồng bạn đã chết, mặc dù biết những người này võ nghệ chưa hẳn phi thường cao cường, nhưng ở trong lòng người, cũng khó tránh khỏi có loại cảm giác thất bại khi sư xuất không.
"Hà Bắc Song Anh" hô to một tiếng, cùng nhau xông ra ngoài. Sử Tiến cắn răng một cái, vài bước đã bay vọt qua trước mặt hai người, chạy như bay xuống phía dưới. Năm nữ kỵ binh mắt thấy có viện thủ, một người trong đó đột nhiên thả ra một mũi tên lệnh, bay lên trời nổ tung. Đúng lúc, "Trọng Kiếm" Phương Nhai bị một gã kỵ binh xông thẳng đến va chạm với một cây thương., thổ huyết bay lên giữa không trung, một bên khác, Sử Tiến cũng đã từ trên sườn núi xông tới, một nữ kỵ binh vung thương bay ra, từ trong sử dụng bay vút lên giữa không trung, thân hình như viên hầu co lại thành một đoàn, tiếp theo đột nhiên nổ tung!
Phịch một tiếng, nữ kỵ binh kia bị một côn mang theo khí thế cực lớn của hắn đâm bay ra ngoài, lục phủ ngũ tạng hẳn là cũng đã vỡ nát. Vốn chiến mã vốn đang đứng ngang thân hình bị một bổng này uy lực kéo đi, nhưng lại không đứng vững được bước chân, lảo đảo một cái lảo đảo chạy dọc theo sườn núi xuống dưới, vô số bụi bặm cùng đá vụn bắn lên.
"Tốc chiến tốc thắng!"
Biết đối phương phát xạ tên, đội tuần tra nữ tử xung quanh lập tức có thể tới, sử dụng tiếng quát khẽ, vung vẩy trường côn trong lớp bụi bay thẳng lên, Tiền Phi, "Là Bắc Song Anh" cũng đã vọt tới, kể cả "Thiết câu tử" Trần Tú Thanh cùng bốn kỵ binh đang chém giết đột nhiên giao thủ.
Chém giết trên chiến trường, thắng bại bất quá mấy hơi thở, thoáng cái liền phân. Tiền Phi cùng Trần Tú Thanh cơ hồ đồng thời xuất thủ, giết chết một tên kỵ binh, Trần Tú, Đường Tổ hán cũng đánh rớt một nữ chân nhân xuống ngựa. Tiền Tiến thì hai người độc chiến., Hắn đâm một người xuống ngựa, một kỵ binh khác nhanh chóng lao tới, xuyên qua trường thương của hắn, gậy gỗ chế côn nện lên người đối phương một đòn nát bấy, đập cho đối phương lộn mấy vòng trên không trung mới rơi xuống đất. Sử Tiến đoạt lấy trường thương, quay đầu lại đâm chết tên kỵ binh còn lại dưới đất.
Hắn quay đầu nhìn lại, đã thấy "Hà Bắc Song Anh" đang ngây ngốc đứng ở cách đó không xa. Hắn và Đường Tổ Hán đánh rớt một nữ kỵ binh, đối phương cũng dũng mãnh không gì sánh được, rút đao xông tới, hai người liên thủ khiến Đường Tổ hán một đao chém lên đầu đối phương, lúc này đại đao còn cắm trên đầu nữ chân nhân đã chết, mà đối phương đưa ra một đao chặt đứt tay phải của Trần hí kịch., Lúc này từ trong vết đứt phun ra máu tươi, Đường Tổ Hán bên cạnh thấy không biết làm sao, Trần Đoàn cũng ngơ ngác đứng, nhìn bả vai của mình, nhìn cánh tay nắm kiếm trên mặt đất, ánh mặt trời chiếu xuống, thân thể hắn lảo đảo một chút, ngã về phía sau.
Sử Tiến Tiến xông tới, hung hăng điểm mấy huyệt vị ở gần chỗ cụt tay của hắn, sau đó xé rách mấy miếng vải trên vai hắn. Trần Đoàn vẫn ngây ngốc không kịp phản ứng. Cách đó không xa "Thiết Câu Tử" Trần Tú đang thở hổn hển nói chuyện với Tiền Phi, ta và ta...Chúng ta đi xem tường thành... Nhìn thấy những nữ nhân này đang làm ác... Bọn họ chỉ có sáu người, chúng ta cho rằng nhất định có thể đánh thắng, chúng ta nghĩ rằng..."
Bọn họ là ba người cùng tới, nhưng mà đến lúc này, Vi Báo, Phương Nhai cũng đã chết, chỉ còn lại một mình hắn. Sử gia quay đầu lại quát: "Ngự ngựa! Đi mau!" Tiền Phi đã xoay người lên một con chiến mã, Trần Tú Thanh trong lúc lo lắng cũng xoay người lên một con ngựa, Trần Tú dùng tay trái chỉ vào cánh tay cụt trên mặt đất: "Tay của ta, tay của ta..."
"Tay của ngươi không còn!" Sử Tiến quát lên một tiếng, lại hướng về phía Đường Tổ nói: "Đợi hắn chạy mau!" Xa xa, mũi tên vèo vèo bay tới bên này! Ước chừng hơn mười nữ tuần tra đang vọt tới.
Sử Tiến Tiến cầm lấy trường thương xoay người lên ngựa, Đường Tổ hán cũng vội vàng mang theo Trần Diễn lên ngựa, Trần Diễn nức nở, giọng nói gấp gáp: "Tay của ta a, tay của ta a..." Dường như máu đã chảy không biết từ tay cụt kia.
Tiền Phi Sách giục ngựa phóng ra, túm lấy nữ tử quần áo tả tơi trên sườn núi, sử tiến cũng xông tới, đưa tay muốn bắt lấy một nam tử toàn thân nhuốm đầy máu khác, nhưng đột nhiên lại bắt hụt. Nhìn kỹ thì sau lưng nam tử kia bị bắn một mũi tên, đã ngã trên mặt đất, không còn động tĩnh gì nữa.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Sử Tiến Nhất ghìm chặt chiến mã, xác định được hơn mười kỵ binh vọt tới của nữ tử. Đối phương giương cung tiễn, múa trường thương, rầm rầm bắn bay mũi tên đi. Sau đó hắn khẽ quát với đám người hí kịch phía trước vài tiếng, nháy mắt vài cái. Đợi đến lúc bọn họ chạy đi xa, hắn mới quay đầu ngựa, chạy về một hướng khác có biến hóa.
Không bao lâu, đội ngũ tuần tra của nữ tử kia chia làm hai đội, mà nhân số lại nhiều hơn một đội, đi theo hướng sử dụng để chạy trốn.
Chiến mã đuổi theo, chạy trốn, chém giết, chạy vào trong núi. Mà trên con đường song hành cùng bọn họ, một nhánh quân đội nữ thật đáng sợ đang ồ ạt đi về phía thành Lam Châu, xuôi nam mà đi, lượng lớn bình dân võ triều bị cuốn vào trong đó, mỗi một khắc đều có người bị giết chết trong khóc lóc và khóc lóc.
Thân thể trần trụi...
Buổi tối, ánh trời chiều đã chìm xuống phía chân trời. Trong ánh sao lốm đốm mang đến, nữ chân kỵ sĩ đứng giữa núi, tay cầm cương đao, lẳng lặng nghe động tĩnh chung quanh, một khắc nào đó, hắn đột nhiên nhìn về một hướng nào đó., Phất cánh cung, tiếng vó ngựa chạy nhanh đến, thân ảnh chiến mã ầm ầm xông ra, hung hăng va chạm với chiến mã dưới khố của hắn. Hai con chiến mã trong bóng đêm va nhau vang lên tiếng vang nặng nề, mũi tên mang theo huyết quang bay ra ngoài, chui vào bầu trời đêm. Hai kỵ sĩ trên chiến mã cũng bị đụng bay ra, lăn lộn trên mặt đất vài vòng, đứng lên.
Chiến sĩ nữ thật sự tay cầm cương đao, đối diện nam tử đứng lên, lại hoạt động cánh tay một chút, thân hình hắn rắn chắc, cao lớn, cân xứng, trên người cũng có thương tích., Khóe miệng có máu tươi, lại là tay không tấc sắt đi tới bên này. Chiến sĩ nữ "Oa" một tiếng hét lớn, vung đao vọt tới, hai đạo thân ảnh đụng vào trong tinh quang, hai bên giao thủ mãnh liệt, cương đao đổi chủ, hán nhân cao lớn vốn tay không tấc sắt liên tục vung lên năm sáu đao, mỗi một đao đều trực tiếp chém lên trên người đối phương.
Trên người nữ chân nhân kia giống như bị chém ra huyết lãng, nổ tung ra, đợi đến khi hắn ngã trên mặt đất, tốc độ vung đao của đối phương mới chậm lại, lại vung vài đao theo thi thể trên mặt đất, rồi mới dừng lại.
"Cửu Văn Long" sử tiến. Hắn ở dãy núi lau máu tươi trên cương đao, thu ở trên người, lại nhìn hai con chiến mã kia, mới phát hiện hai con ngựa sau khi va chạm kịch liệt đều bị thương, ngã vào vũng máu không thể nào rời đi. Hắn thở dài, quay đầu phân biệt phương hướng, sau đó đi về phía Lam Châu.
Vừa rồi trong quá trình chạy trốn, hắn giết sạch tất cả nữ kỵ binh chân chính đi theo phía sau hắn, trong đó còn có hai nữ trinh sát mới gia nhập đuổi bắt, mặc dù cũng bị thương, nhưng cũng không nghiêm trọng lắm. Cứ như vậy một đường đi xuống, cách đó không xa có thể thấy được đường viền bên trong sơn lĩnh, lờ mờ ở chỗ bên cạnh, sáng sớm đã gặp qua, thôn xóm bị đốt cháy sau đó, hiện tại nó đã không còn ánh lửa, trong bóng tối, như là một ngôi mộ.
Sử Tiến Nhất Xuyên Sơn Quá Lĩnh, giữa đường gặp phải hai nữ trinh sát, lại bị hắn giết, đoạt một con ngựa đi vào trong núi. Khi tới một chỗ rừng đột nhiên nhận ra một điểm gì đó, hắn ghìm cương dừng ngựa lại, trên một thân cây cách đó không xa, một bóng người nhảy xuống, chính là Tiền Phi phụ trách bao nghe ngóng.
Hai người nhìn nhau một chút, cũng không nói gì, Tiền Phi đi trước dẫn đường, sử dụng nó đi vào theo. Trong rừng là một khoảng đất, sử dụng nó để nhìn thấy mấy người đang chạy trốn, Trần Tú ở trong bóng tối co lại thành từng đoàn., Nhìn qua một thi thể phía trước, thi thể kia lại là nữ tử được cứu xuống kia. Nàng ta đâm một thanh đao vào ngực mình, xem ra là tự sát. Cách đó không xa, cánh tay "Dà Bắc Song Anh" đã gãy, Trần Tiếu nằm dưới tàng cây, Đường Tổ hán ngơ ngác ngồi ở bên cạnh.
Nhìn thấy sử võ nghệ cao cường lặng lẽ tiến đến, Trần Tú, Đường Tổ hán tựa hồ cũng thanh tỉnh một chút tâm tình. Sử dụng nhìn thi thể nữ tử tự sát, Trần Tú ở trong bóng tối nhìn hắn: "Chúng ta, một mình cũng không cứu được... Một người cũng không cứu được..."
Tiền Phi ở bên cạnh thấp giọng nói vài câu, kỳ thật hắn không giải thích sử tiến cũng có thể nghĩ đến. Nữ tử kia lúc trước quần áo rách rưới, mặc dù bị lăng nhục như vậy, vẫn đang liều mạng chạy trốn, nhưng chạy tới nơi đây, có thể an tĩnh lại, nhưng lại tự sát, kết quả là, "Xích Đồng Thủ Vi Báo cùng "Trọng Kiếm" Phương Nhai" hai người này, xem ra chết liền mất đi giá trị.
Sử Tiến cũng không dám nói gì, đi về phía Trần diễn, Đường Tổ hán. Cánh tay của Trần diễn đã đứt, nhưng xem ra đã băng bó, vẫn còn một hơi. Sử dụng trong chốc lát, hắn lại mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn mọi người chung quanh, giọng nói suy yếu mà khàn khàn mở miệng nói: "Ta vô dụng, giết ta đi... ta vô dụng rồi..."
Cương đao tiến vào lưng, cầm lấy một thanh trường thương, đứng dậy hít sâu một hơi, nói: "Đây là chiến tranh."
Tối hôm qua vẫn là bảy người đi lên, cái gì cũng còn chưa làm, chỉ còn năm người sống, một trong số đó cánh tay cũng đứt đoạn. Nhưng bất luận thế nào, đây cũng là chiến trường, buổi chiều còn cảm thấy trống rỗng, không biết vì sao vào đến lúc này đã rõ ràng. Đây chính là chiến tranh., Quân đội của nữ chân nhân còn đang xuôi nam như nước lũ, rải rác khắp nơi, còn có vô số trinh sát vờn quanh, có vô số người muốn chống cự, có vô số người sẽ bị nghiền nát như vậy. Trong thế cục như vậy, một người hoặc là lực lượng của mấy người, thật sự là nhỏ bé khó tả.
"Ngươi còn sống, tương lai có lẽ sẽ hữu dụng. Đây chính là chiến tranh." Sử Tiến nắm chặt trường thương trong tay: "Ta muốn đi Vụ Châu."
Tiền Phi nhìn hắn: "Đi giúp thủ thành không?"
"TrHuyện tạm thời đã phá, hơn nữa cũng không đủ lớn, thành Lam Châu cũng đủ lớn. Sau khi phá thành, tất có hẻm chiến, tình huống lúc này vô cùng hỗn loạn, nếu như ít khi vào thành, chúng ta mới có khả năng ám sát nó." Sử Tiến nói: "Chu tông sư nếu không chết, có cơ hội tốt nhất, có khả năng cũng sẽ ở đó. Vô luận như thế nào, ta muốn đi gặp nó."
Trần Tú và Đường Tổ Hán nhìn sang hướng này, Tiền Phi trầm mặc một lúc, hít một hơi, nhìn về phía sử dụng: "Ta vốn định về huyện thay, nghĩ biện pháp cứu thân thể sư phụ an táng, nhưng ngươi nói có lý... ta đi theo ngươi."
Dưới tinh quang, ý niệm nho nhỏ tụ vào trong dòng lũ máu tanh, cứ như vậy mà được quyết định...