Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Từ trong phủ đi ra, chạy một vòng về phía cửa tiệm có ghi chép bằng trúc, về nhà xong, thời gian còn sớm, Ninh Nghị đã đi một vòng trước đình viện.
Từ khi Cảnh Hàn mười năm qua tới ở kinh thành, chớp mắt đã là thời gian ba năm dài dằng dặc mà lại vội vàng, nói ngắn gọn không ngắn chỉ trong ba năm, một đại gia tử đã liên tục chuyển hai nơi, đều là vì gia đình được gia tăng thêm dẫn tới di cư.
Cũng may người trẻ tuổi tương đối thích ứng hoàn cảnh, thứ hai, người trong phủ hỗ trợ mua phòng nối, người cư trú nguyên bản hơn phân nửa có chút nội tình. Phòng xá vốn ở trong tay nguyên chủ nhân đã trải qua bố trí tỉ mỉ, quản lý, đợi mua xong ở lại, rất nhanh có thể coi nơi này trở thành một nhà.
Lúc này đại viện chỗ ở của mọi người, vốn thuộc về một đại gia nho học, phòng xá, sân nhỏ đều thập phần chú ý, tự có một cỗ tinh thần khí tao nhã ung dung ở trong đó. Sau khi đám người Ninh Nghị đi vào, bộ dáng đại thể không thay đổi, chỉ là không có nhiều quy củ của chủ nhân cũ, bầu không khí càng thêm sống động tự nhiên mà thôi.
Đến cuối thu, lá cây ngô đồng trong đình viện đã bắt đầu ố vàng, ánh mặt trời và ánh mặt trời chiếu xuống, cũng có khí tức ấm áp. Văn Phương Văn Định đám người hơn phân nửa không có cảm giác với cảnh tượng như vậy, Ninh Nghị lại rất thích bầu không khí như vậy. Một đường trở về nội viện., Hắn khẽ gật đầu ra hiệu với một số người, bởi vì biết gần đây thế cục khẩn trương ở phương Bắc, cũng biết Ninh Nghị đang làm việc trong phủ Tả tướng. Những nha hoàn, hoặc là các loại thân thuộc như đệ muội, hắn cũng không dám quấy rầy quá nhiều.
Trở lại gian phòng ở cùng đàn nhi lúc này, với tư cách là nữ chủ nhân trong nhà, đàn nhi đang lật xem một ít sổ sách hoặc là ghi chép sinh ý, thấy hắn trở về, liền cười chào đón, đồng thời làm cho thị nhi đổ nước trà: "Chiến sự phía bắc chuyển biến tốt đẹp rồi sao? Hôm nay sao Tướng phủ lại sớm thả ngươi về rồi."
Ninh Nghị vừa cười vừa nói: "Có một số việc muốn nói với ngươi, ngồi xuống trước."
"Ừ." Đàn nhi ngồi xuống bên cạnh giường. Ninh Nghị bưng chén trà lên, nhìn ra ngoài một chút, sau đó đóng cửa lại, trong phòng thoáng tối xuống.
"Tin tức vừa mới tới, trực tiếp đến tay Tần Tướng, cho nên ngươi còn chưa nhìn thấy, chiến sự ở phía bắc đã sụp đổ." Ninh Nghị há miệng uống từng ngụm nước trà: "Quách Dược sư thất bại, ý nghĩa của Nhạn Môn Quan Thắng Quân đầu hàng, mở cửa thành, nữ chân nhân đã giết phòng tuyến đầu tiên."
Sau khi Ninh Nghị tiếp nhận chuyện của Mật thám ti, vì để cho sức mạnh của đàn nhi cũng có thể phát huy ra được, cũng vì trong nhà có thêm một người chủ tâm, đồng thời có rất nhiều tin tức tình báo truyền về tay hắn, đồng thời cũng sẽ truyền đến bên đàn nhi. Trước mắt những tin tức này thật sự là quá mức chấn động, còn chưa hạ xuống, bởi vậy Ninh Nghị chỉ có thể nói một lần. Nghe lời của hắn, đàn nhi cũng nhíu mày lại: "Vậy làm sao bây giờ? Triều đình có đối sách không?"
"Từ Nhạn Môn quan đi về phía nam, còn có mấy chục vạn quân đội, cũng không thể nói là không có đối sách. Nhưng có một việc phải làm. Đàn nhi, con muốn mang theo người trong nhà lui về phía nam, có thể quay về Giang Ninh, cũng có thể không trở về Giang Ninh. Chúng ta có tiền, đến chỗ có phòng chúng ta ở trước, nhưng mà... hy vọng tận lực rút lui qua Trường Giang ở phía nam. Nơi này giữ lại đồ đạc, sau này chuyện đi qua, có thể trở về."
Ánh mắt của đàn hương đã nghiêm túc hẳn lên, nàng nhìn Ninh Nghị, suy nghĩ một lát: "Các ngươi... tướng phủ mong muốn... nát bét đến vậy sao?"
"Trong dự tính xấu nhất." Ninh Nghị hạ thấp thanh âm: "Kinh thành không phải không có khả năng bị công phá."
"Được." Đàn nhi hít một hơi: "Ta biết rồi. Vậy còn ngươi thì sao? Còn có văn định văn phương bọn họ? Đi sao? Nếu như thủ tại kinh thành, đến lúc đó có cơ hội chạy ra không?"
"Ta muốn đi về phía bắc."
Trong phòng yên tĩnh trở lại.
"... Cái gì?"
"Hai mặt." Ninh Nghị kéo ghế ngồi trước mặt đàn hương, hơi khom người về phía trước: "Ta muốn phụ trách kế hoạch xây dựng tường đồng hoang phía bắc. Kế hoạch này vô cùng phiền phức, nhưng nhất định phải làm. Dựa theo dự tính hiện tại, ở đường chân trời của Nhạn Môn quan, Thái Nguyên, nữ chân nhân vẫn có đội bộ binh, đội quân lưng còng, kỵ binh của bọn chúng quá lợi hại, bộ binh chính là đối tượng để chúng ta đả kích."
"... Đánh kích bộ binh, làm chậm tốc độ của bọn họ, đồng thời cư dân phụ cận cũng lui vào thành thị hoặc là nơi rừng núi, phối hợp với quân đội chiến đấu với nữ chân nhân ở những nơi này, nhưng ở phía bắc có quá nhiều người, bức tường ở phía bắc hiệu quả cũng có hạn, muốn triệt để đánh sập tiếp tế của bọn họ thì gần như không có khả năng., Chỉ lo kỵ binh chiến đấu, nếu như lưu động tác chiến, bọn họ nhiều lắm cũng chỉ có thể có mấy ngày khẩu phần, nhất định phải không ngừng cướp bóc. Bọn họ không thể tiêu hao chiến tranh ở phía bắc cùng chúng ta, cho nên cần phải cân nhắc, bọn họ tốc chiến tốc thắng, trực tiếp tiến bức kinh thành là có khả năng."
Ninh Nghị khua tay múa chân một cái: "Nếu đội kỵ binh đến đây, có thể bắt đầu lại một lần nữa đóng quân, cướp bóc lương thực, cũng có thể bắt đầu chuẩn bị cho công thành, bắt đầu tồn trữ lại. Cho nên quan trọng nhất là không thể để cho bọn họ hạo thủ tại Biện Lương thành có đủ lương thực để duy trì vây quanh thành. Phía bắc tường cứng là Thanh Dã, cuối cùng là vì gia tăng hiệu suất tiến lên của bọn họ, tranh thủ thời gian cho hành động quét sạch xung quanh Biện Lương thành."
"Ta đã nói với Tần tương rồi, vì chính trị thì không đến nỗi bị động, ta sẽ cân nhắc theo trình tự từ Bắc Nam đi về phía nam. Nhưng thật ra, phải là song quản cùng nhau, điểm này Tần tướng cũng rõ ràng. Ở phía bắc tranh thủ phút chốc, xung quanh Biện Lương thành bất động, nhưng tất cả chuẩn bị lập tức sẽ vào tay. Toàn bộ sự tình phi thường lớn, ta muốn bảo trì trung tâm trấn, để có hiệu suất phản ứng nhanh nhất. Đàn nhi, con hiểu rõ."
Hai người trở thành phu thê đã nhiều năm, từ khi nhận được sự thông cảm của nhau tới nay, có rất nhiều chuyện hai người đều có thể cùng thương lượng. Những lời này của Ninh Nghị, tức là giải thích, cũng là hỏi thăm, đang làm một chuyện lớn như vậy, hi vọng có thể được người nhà ủng hộ. Nhưng mà lúc này ngẩng đầu lên, đàn nhi đã đứng thẳng lên, ánh mắt nhìn hắn, một lát sau, đột nhiên lắc đầu.
Ngón tay Ninh Nghị khẽ vuốt vài cái: "Đàn nhi, đây là... nhất định phải đi làm."
"Nhưng đây là chiến tranh." Đàn nhi dồn dập nói một câu. Từ khi hai người trở thành phu thê, trong đoạn thời gian ban đầu, đàn nhi xác thực từng có một mặt cường thế. Nhưng mà sau sự kiện Hoàng Thương, ít nhất ở trước mặt Ninh Nghị, đàn nhi liền không còn lộ ra tư thái nữ cường nhân nữa, vừa rồi ngồi ở đó., Cũng chỉ là dùng thần thái của thê tử lắng nghe mà thôi. Đến lúc này, chớp chớp mắt, ánh mắt lo lắng, mới hiện ra một số thần sắc đã từng có: "Lần này ta không đồng ý, ngươi không thể... ít nhất có mặt ở kinh thành sao?"
"Cùng Phương Tịch, cùng Lương Sơn, cũng chưa chắc có cái gì bất đồng."
"Đương nhiên là khác, đó là nữ chân nhân, Liêu quốc cũng bị bọn họ đánh xong rồi."
"Sao ngươi lại..."
Trong lòng Ninh Nghị, cho tới nay đã trải qua rất nhiều chuyện, xác thực không có gì khác nhau, không ngờ đàn nhi lúc này lại phản đối, y đứng dậy. Đàn nhi bên giường cũng đồng thời giật mình đứng lên, hai tay bắt lấy ống tay áo Ninh Nghị, phảng phất như là vô thức nắm lấy nó, không để nó đi.
Ngoài cửa sổ mơ hồ truyền đến âm thanh đi lại của người trong nhà. Trong phòng, Ninh Nghị thở dài: "Sự tình đã được quyết định rồi." Tay phải của hắn bị đàn nhi nắm chặt, tay trái đưa ra, ôm lấy thân thể của nàng. Đàn nhi đi qua hai bước, bị hắn ôm lấy, hai mắt nhấp nháy, nhưng đã ướt át.
"Ta không phải đi chịu chết, nữ chân nhân lần này xâm lấn nam, binh lực nhiều lắm là hơn mười hai mươi vạn, bọn họ chú ý tốc độ, địa phương có thể đảo qua khẳng định không nhiều lắm. Ta tin tức linh thông như thế, tại ngoại thành hoàn toàn thay đổi, rất là an toàn."
Đàn nhi trong ngực của hắn chỉ lắc đầu.
"Còn nữa, chuyện vách tường thanh dã này, không nhất định sẽ có hiệu quả khi tấu được bao nhiêu, quy mô quá lớn. Thế nhưng hiệu quả nhất định có một phần, sẽ không hoàn toàn là vô nghĩa. Chiến trường là một mặt khác, một mặt khác..., Trúc ký có mấy trăm ngàn người có thể tham dự vào lần hành động lần này, bọn họ trước kia đã từng trải qua huấn luyện sơ bộ theo chế độ quy định, ta cho bọn họ bước ngắn hóa, lập ra quy tắc. Ngươi có thể nghĩ, chỉ cần những người này dưới điều độ, tham gia thúc đẩy một hồi di chuyển của hơn trăm vạn người, thậm chí là mấy trăm vạn người, mặc kệ kết quả như thế nào,, Trên tay thẻ trúc đều có thêm một nhóm nhân tài có thể dùng, hộ tịch, địa hình ở phía bắc, tình hình đám người ta sẽ như lòng bàn tay, có bọn họ rồi., Đừng nói là buôn bán, tương lai làm gì cũng được, không có bất kỳ thế lực gia tộc nào ở phía Bắc có thể chèn ép được chúng ta... Địch nhân của chúng ta không chỉ là nữ thật, không phải đánh lui bọn họ là được. Cái loại nghiêm túc như chuyện nữ chân nhân đánh đổ Liêu quốc kia, thái độ lần này của bọn họ căn bản chỉ là đùa bỡn mà thôi..."
Nói đến đoạn sau, Ninh Nghị đã hạ thấp thanh âm, y ôm lấy thê tử một mặt trấn an, một mặt rút tay phải ra, dọc theo thân thể của nàng đi lên. Ôm chặt nàng, vuốt ve sau lưng, sau đó dần dần xoa bóp trên ngực., Đi cởi áo của nàng ra, đàn nhi tự nhiên không phản kháng với động tác của hắn, chỉ nghe hắn nói chuyện, thỉnh thoảng im lặng lắc đầu. Đợi đến khi áo bị cởi hơn phân nửa, ngực bị trượng phu đưa tay vào, đột nhiên vùng vẫy một chút, thối lui ra sau mấy bước, thoát khỏi vòng tay của Ninh Nghị.
"Nhưng lần này ta vẫn không đồng ý." Trong mắt Hương Nhi rưng rưng nước mắt, giống như Ninh Nghị trong quá khứ muốn ra ngoài tiến hành hung hiểm, chỉ là ngày thường mặc dù nàng cũng lo lắng, nhưng cũng không ngăn cản, lần này có thái độ khác biệt mà thôi. "Ta là nữ nhân của ngươi, ngươi rõ ràng có thể không đi chiến trường, ngươi muốn ta gật đầu cái gì chứ?"
"Ta không phải đi chiến trường."
"Ngươi chính là muốn đi phương bắc, ngươi đừng có nói bừa gạt ta, hiệu suất thiếu một chút nữa, người chết nhiều hơn một chút thì chết nhiều hơn một chút, ta biết ngươi có thể ở tại kinh thành. Ngươi muốn làm việc ta ủng hộ ngươi, bình thường sẽ có nguy hiểm lớn như vậy, ta không cần ngươi đi."
Nàng nói xong, đột nhiên chạy về phía cửa, một bên móc áo một bên mở cửa, liền hô lên: "Vân Trúc, Cẩm Nhi, Tiểu Kiệt, mau lên a, tướng công muốn đi chiến trường rồi..."
Ninh Nghị căn bản không ngờ được chiêu này, hắn cũng đi về phía bên kia. Đàn nhi quay người lại, ánh mắt nhìn về phía hắn, tay trái, tay phải phân biệt sờ sờ nước mắt, nhìn Ninh Nghị đi tới, đột nhiên quỳ gối trước mặt Ninh Nghị. Lúc này Ninh Hi cũng đang lắc lư xuất hiện ở trong sân bên kia, Ninh Nghị thuận tay liền ôm lấy đàn nhi: "Ngươi làm gì?"
"Ta cùng ngươi ở kinh thành làm việc, ta không cần ngươi đi."
Trong lúc thê tử nghẹn ngào nói chuyện, Ninh Nghị nhìn ra phía ngoài, toàn bộ trong ngoài viện đều bắt đầu hỗn loạn, đám người Vân Trúc đã bị kinh động, chạy tới.
Lúc trước Bắc Thượng, lại xuất hiện một màn như vậy. Đây tuyệt đối là sự tình hắn bất ngờ...
Thân thể trần trụi...
Phía bắc.
Nhạn Môn quan đến Thái Nguyên, một mảnh hỗn loạn cực lớn đang lan tràn.
Nhạn Môn quan sau khi bị phá, quân đội võ triều tứ tán chạy trốn, ven đường, từng nhóm binh lính, tướng lĩnh lại bắt đầu tạo thành trận thế, hoặc là trấn giữ chờ đợi mệnh lệnh, hoặc là tập trung tại đại thành phụ cận. Mà nữ chân nhân cũng không có dừng bước lại, sự sắc bén của quân đội nhanh chóng khuếch trương ra các huyện trấn, thành thị. Tám tháng ba, cách huyện thành Đáy Châu đại diện của Nhạn Môn quan ba mươi dặm vừa mới bị phá.
Giết chóc trong huyện thành lan tràn qua, giống như thủy triều bao trùm quá khứ, quân đội tan tác không kịp và một bộ phận cư dân trong thành thị tổ chức chống cự lẻ tẻ, sau đó dưới tai ương ngập đầu này bị nghiền nát vô tung.
Đây là một chỗ trọng yếu ở phía nam Nhạn Môn quan tụ tập một chỗ thương đạo đặt chân với thương nhân. Mặc dù so sánh với Thái Nguyên phủ, Lam Châu thành thậm chí đã bị công phá vi châu đồ thành, nơi này chỉ có thể coi là một địa phương nhỏ. Nhưng bởi vì tiếp cận Nhạn Môn quan, thay huyện thành phòng thủ vẫn tương đối nghiêm mật, buôn bán từ nam đến bắc phồn vinh nơi này, khiến cho nơi này có mấy vạn nhân khẩu thường trú, bất luận như thế nào, cũng được coi là một khối thịt mỡ.
Bắc môn, Nhan Hi Duẫn ấn chuôi kiếm, dẫn đầu đội ngũ thân binh tiến vào đường phố huyện thành thay mặt, xung quanh là tiếng giết người phóng hỏa nối liền không dứt, lan tràn ra.
Một đôi mắt đang ở một tòa lầu các hai bên đường, lẳng lặng nhìn chằm chằm hắn...
....
Phụ cận cửa thành phía nam huyện, binh lính, dân chúng chen chúc trong đường thành, điên cuồng lao ra ngoài thành. Trong phố phía sau, nữ chân nhân đã đẩy tới, ở giữa đường phố triển khai chém giết nghiền nát, một bên chật ních trong đường hẻm, ba nữ kỵ sĩ ngăn chặn đường lui, tay cầm trường thương, điên cuồng đâm tới phía trước.
Máu tươi phun ra, tiếng nam nhân kêu lên. Tiếng nữ nhân, tiếng khóc của trẻ nhỏ tụ thành một mảnh. Có người ý đồ trốn ở phía dưới, chợt bị móng ngựa giẫm nát cánh tay, giẫm nát đầu., Cũng có người đang giẫm lên thân thể những người khác bò qua một bên vách tường khác, trong đó cũng có binh lính tán loạn, tay cầm cương đao, mắt thấy tốc độ đám người chen chúc quá chậm, giơ cương đao lên bắt đầu giết người, nhưng mà sau lưng trường thương đâm tới, vẫn đâm xuyên thân thể bọn họ.
Thời điểm thi thể và máu tươi kéo dài nửa con hẻm, một bóng người đột nhiên từ trên tường hạ xuống, phịch một cái, đập nát đầu một nữ chân nhân trong đó. Một nữ kỵ binh bên cạnh phản ứng cũng cực nhanh, trường thương quét tới trước tiên., Người hạ xuống kia thuận tay vung lên, trường thương rơi xuống tay hắn, chuyển hướng, sau đó chỉ đơn giản xoát hai thương, đầu hai tên kỵ binh lập tức bị đâm xuyên, não tương và máu tươi chảy ra trên vách tường.
Khi mọi người trong ngõ hẻm thấy rõ người tới là một lão giả cao tuổi, lão giả kia đã cầm trường thương, ghìm dây cương, xông về phía đầu con hẻm kia, mà một nhóm nữ binh sĩ tiểu đội chính đang xuất hiện ở lối rẽ bên kia, người tới ghìm cương chiến mã., Chiến mã kia đạp hai vó văng ra ngoài, giẫm một nữ binh sĩ thành thịt nát, trường thương trong tay lão nhân múa lượn đập bay người, đập bay binh khí, nện ra máu tươi, chém giết nữ binh sĩ xung quanh.
Đầu phố dài, đám người chen chúc càng thêm điên cuồng chen lấn về phía trước, mà trong phố lớn ngõ nhỏ sát cạnh bọn hắn, nữ chân nhân đã đuổi tới, ở một số địa phương, ngẫu nhiên hình thành quy mô nhỏ chống cự. Nhưng trừ lão nhân ra là loại đại cao thủ có thể đánh giết có thể chạy trốn, chống cự không lâu sau đó liền bị nghiền nát, thi thể người hoặc nằm ở ven đường, hoặc bị đâm xuyên qua trường thương...
....
Sử Tiến cùng vài tên tiểu đệ ngồi trên tửu lâu, nhìn ngẫu nhiên có người đi đường xa lạ, xe ngựa xuyên qua huyện thành, hoặc là cư dân trong huyện thành tốp năm tốp ba đóng gói lại muốn rời đi, đi tới các thành thị lớn như Thái Nguyên.
Đám người từ phía nam Bắc tán loạn đã càng ngày càng nhiều, trong đó cũng xen lẫn binh sĩ vốn võ thắng quân, mang đến đều là tin tức xấu. Nữ chân nhân phá của Nhạn Môn quan, tàn sát Bổ Châu thành, bây giờ tiến vào Lam Châu, đại khái những huyện đầu tiên đứng mũi chịu sào cũng nhanh chóng biến mất., Nghĩa thắng quân đầu hàng Nữ Chân, những người này nguyên bản, kể cả nữ chân nhân, đồng loạt đánh xuống. Quân đội võ triều chung quanh không ai có thể đánh, võ thắng quân, Đổng Bàng Nhi, tất cả đều không đáng tin cậy, nghe nói công tử nước Sở qua lại ở Thái Nguyên, bởi vậy tất cả mọi người đều bỏ chạy về phía Thái Nguyên.
Tửu lâu đã không còn kinh doanh nữa, ông chủ cũng đang thu dọn đồ đạc, sử tiến thì không sao cả, không đến mức sợ hãi. Khi ở trên tửu lâu thấy tất cả chuyện này, có người từ phía dưới đi lên, mặc quần áo kiểu giang hồ, đội nón tre, tổng cộng có ba người, xem ra đều là người Lục Lâm.
"Chỗ này không bán rượu nữa, ông chủ cũng đóng cửa rồi." Tiểu đệ nói với ba người kia một tiếng.
Ba người kia nhìn bên này, sau đó chắp tay: "Huynh đệ chỉ biết là nơi này, hẹn gặp mặt với người khác xong, mượn chỗ nghỉ một chút."
Tiểu đệ nhìn sử tiến một chút, sử dụng quay đầu nhìn xuống phía dưới, hắn không sao cả, tiểu đệ cũng không nói nữa. Không lâu sau, lại có hai tên Lục Lâm tới, chào ba người đối phương, một lát sau, lại có một người tới.
Sáu người xì xào bàn tán, thấp giọng nói chuyện, cuối cùng người tới kia hiển nhiên là người hỏi thăm tin tức linh thông trên giang hồ, dáng người nhẹ nhàng, công phu hạ bàn không tệ, đại khái là chuyên truyền tin tức, nói với năm người còn lại về tình hình chiến sự ở phía bắc, sử tiến giả như không để ý, lỗ tai lại đang nghe.
Qua một lát, một nội dung hấp dẫn sự chú ý của hắn.
"... Kim nhân khí thế hung hãn, không tốn chút công sức liền phá tan thành dình Châu... Lúc Đồ sóc châu, lão nhân liền ở nơi đó... Triệu tập các vị anh hùng trợ giúp... Chu tông sư năm nay đã tám mươi, vẫn có thể như thế, chúng ta đều là những năm tháng tốt đẹp..."
Những người còn lại liền hỏi: "Chu tông sư bây giờ ở đâu..."
"Có thể xuất lực bên cạnh Chu Tông sư, phúc phận cả đời của ta..."
Sử Tiến cử đứng lên, vài tiểu đệ cũng muốn đứng lên, sử Tiến phất tay ý bảo bọn họ ngồi xuống. Hắn đi về phía sáu người, chắp tay: "Các vị huynh đệ, chính là Chu tông sư được người đời xưng là Thiết Tí."
Sáu người kia nhìn hắn, sau đó cũng đứng dậy chắp tay: "Vị huynh đệ này là..."
"Tiện danh có nhục nghe rõ, chỉ là nếu mấy vị muốn bắc thượng trợ giúp Chu tông sư một chút, có thể mang theo tại hạ không?"
Mấy người nhìn nhau, một người trong đó nói: "Huynh đệ, chúng ta đi về phía bắc, là đi chịu chết, không phải nhất thời nóng đầu là có thể đi."
"Chúng ta bắt tay vào."
Sử Tiến đưa tay phải ra, người đối diện lập tức duỗi tay ra. Hai người đụng vào nhau, người nọ đột nhiên ra sức, cổ tay chuyển một cái, ưng trảo chộp tới cửa mạch sử tiến. Sử Tiến lật tay một cái, mặc cho hắn chộp tới., Chẳng qua là ống tay áo đã che khuất tầm mắt mọi người. Chốc lát sau, người kia rụt về: "Vị huynh đệ này là cao nhân, trên đời có thể xưng là Chu Tông sư, đương nhiên là Chu Tự tiền bối. Chỉ là huynh đệ võ nghệ cao cường, lại không muốn nói ra thân phận, chẳng lẽ là cừu nhân của Chu tông sư?"
"Ta cũng là hán nhân." Sử Tiến chắp tay, nói: "Tại hạ là người có tội, chỉ có điều một vị huynh đệ chí thân của tại hạ, chính là đệ tử thân truyền của Chu tông sư. Ân sư của hắn ở đây, cho nên tại hạ phải đi."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Mấy người cười rộ lên: "Trên đường lăn lộn, khó có thân trong sạch."
Người dáng người nhẹ nhàng bên cạnh nói: "Có huynh đệ nói câu này là hán nhân, cũng đủ rồi."
Bảy người ở đây nói thêm vài câu, không bao lâu, sắc trời đã gần hoàng hôn, bảy bóng người rời khỏi huyện thành nhỏ, một đường giục ngựa đi về hướng bắc. Mà trên đường lớn phụ cận, có rất nhiều người đi đường phía nam bỏ trốn, thần sắc thê lương, kéo dài không dứt...