Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ngay khoảnh khắc biến hóa lặng lẽ xuất hiện, trong trận pháp kim quân phía đối diện, Nhan Dục Mẫu hoàn toàn hy vọng Nhan Tông và thúc thúc của hắn đang nhắc tới Quách Dược sư. Đối với người của Võ triều có thể chiêu dụ cường địch như vậy, bọn hắn cũng có chút ngoài ý muốn.
"Lúc trước vì chuyện Trương Giác, binh lâm kinh thành Yến, nghe nói Quách Dược Sư này là chủ trương trú thành mà thủ." Nhan Dục Mẫu ở trên chiến trường quay đầu nói: "Đáng tiếc, sau này không giải quyết được, lúc ấy nếu có thể giao thủ một lần, lần này trong lòng cũng có nắm chắc."
"Cái đó cũng không sao, thúc thúc, trong lòng ta mong muốn, là có thể giao thủ với anh hùng trong thiên hạ, lần này hắn có thể mang lại niềm vui cho ta... Ách..." Nhan Tông nhìn Nhan Tông đang nói, đột nhiên nhíu mày, trong bóng tối, hắn đưa mắt nhìn về phía một bên của chiến trận, giơ roi ngựa: "Đó là cái gì... Bọn họ lại đang có chủ ý gì?"
Nhan Dục Mẫu cũng híp mắt nhìn một hồi: "Lui ra? Hay là gây dựng lại công kích?"
"Truyền lệnh cho Đông Bắc tiến vào chư tướng, giảm tốc độ lại, tập trung đội ngũ Ma Qua đang yên ổn, không được mạo hiểm, nghiêm phòng có trá! Nhanh!"
Theo mệnh lệnh của Tông Vọng hạ xuống, truyền lệnh binh lao vùn vụt xuống, tên lửa bay lên bầu trời đêm. Toàn bộ trận pháp Kim quân trong bầu không khí khẩn trương lại càng bắt đầu ồn ào huyên náo hơn.
Mà ở một bên khác, Quách Dược sư nhìn tình huống bên sườn kia, trong lúc vô thức thúc ngựa chạy vài bước, sau đó dừng lại: "Chuyện gì xảy ra! Vì sao lui lại!"
"Là Trương Soái, thuộc sở của Lưu Soái..."
"Ta biết là bọn họ, bọn họ luôn ở bên cạnh đánh gió thu, chỉ làm trò nhỏ đánh nhỏ đánh lén, vì sao phải rút lui! Truyền lệnh của ta, để bọn họ đi về phía trước..."
Tình huống quỷ dị này chợt xuất hiện khiến Quách Dược Sư không kịp trở tay, hắn căn bản nghĩ mãi cũng không thông ra lệnh huy, hai huynh đệ kết nghĩa của Lưu Thu Nhân tại sao lại làm ra loại chuyện này. Chiến trường rất lớn, lại là ban đêm, đến khi nhìn rõ biến hóa, hai đội quân hai bên sườn Đông Bắc đã lui ra phía sau., Rút ra một cái khe nhỏ thật lớn, kim nhân tựa hồ cũng hoảng sợ, đội ngũ bọn họ tập trung ngay phía trước quân đội, kinh nghi bất định trầm mặc. Toàn bộ quá trình đại khái kéo dài thời gian nửa nén hương, vô số mệnh lệnh cùng ý chí, xông qua bầu trời chiến trường hỗn loạn.
Nữ chân nhân thổi kèn.
Sau đó, đội kỵ binh theo đội quân phía sau rút lui, bay thẳng xuống!
Một trận tan hoang giống như thủy triều bắt đầu xuất hiện ở một bên chiến trường. Kỵ binh dưới trướng Quách Dược Sư từ bên hông xen vào, ý đồ ngăn trở công kích của nữ chân nhân, nhưng mà đã sụp đổ đã hình thành. Bản trận Thường Thắng quân vội vã xông tới bên này, đồng thời phát ra mệnh lệnh, ý đồ làm cho đội ngũ của mình cùng Trương Lệnh Huy., Đội ngũ hai chi bại binh của Lưu Thu Nhân kéo dài khoảng cách, một lần nữa tổ chức phòng thủ nghiêm mật, nhưng đã trễ, quân thế tan tác và đội ngũ trực thuộc mình đã hình thành cục diện trong ta và ngươi, một vách núi sụp đổ, dần dần hóa thành nửa ngọn núi lớn sụp đổ.
Vô số thi thể thuận theo Bạch Hà mà xuống, trong bầu trời đêm chảy qua ánh lửa, còn lại là không ngừng chỉnh quân chém giết không ngừng. Đối diện, Kim quân ác chiến một ngày lại lần nữa khôi phục thế công như sóng dữ, nghiền ép về phía một nửa bình quân thường còn lại chưa tan vỡ., Quách dược sư chỉ là theo bản năng giữ lại trận thế hỗn loạn, dẫn theo quân đội hướng về phía Yến Kinh mà tan vỡ. Mấy năm sau, tại Yến Kinh thành gặp phải một màn Tiêu khô cằn nghiền ép đổ nát, tựa hồ lại trở về trước mắt, mà vào lúc này, người bán đứng hắn đầu tiên chính là huynh đệ bên cạnh hắn...
Đêm khuya, vô số đám bại binh tràn vào cổng lớn của Yến Kinh. Tri phủ Thái Tĩnh đứng ở trên cửa thành nhìn thấy một màn này, toàn bộ thân hình đều trở nên lạnh như băng. Theo đội quân thống lĩnh lính Quách Dược phía sau tiến vào cổng thành, nữ chân nhân như thủy triều đến, phóng tới tòa thành trì này.
Sau khi cửa thành đóng lại, Thái Tịnh chạy xuống, tìm được Quách Dược Sư trong quân trận hỗn loạn. Hắn khoác áo choàng đen, tay cầm cương đao, nửa người là máu, trong mắt đầy tơ máu như thể mãnh hổ muốn ăn thịt người. Thái Tịnh không dám chất vấn, miệng nói: "Tướng quân trở về là tốt rồi, tướng quân trở về là tốt rồi, chỉ cần có tướng quân ở đây, chúng ta có thể bảo vệ Yến Kinh..."
Quách Dược Sư đã xuống ngựa, quay đầu nhìn hắn: "Ngươi không hỏi vì sao ta lại thua?"
"Bất kể vì sao bại, chỉ cần có thể rút ra giáo huấn..."
"Ta lại rất muốn biết tại sao ta lại thất bại!" Quách Dược sư rống lên một tiếng: "Ngươi đi theo ta! Chúng ta đi hỏi!"
Hắn xoay người, dẫn theo chúng tướng đi về phía nội thành. Những binh tướng còn lại đã bắt đầu tự giác đến thủ vệ trên tường thành, thế công của nữ chân nhân ngoài thành ngừng lại. Thái Tịnh đi theo Quách Dược sư tiến về phía trước, trong lòng bất ổn, không bao lâu, đến đại doanh bên trong giáo trường., Bên này là nơi đóng quân của đám người Trương Huy, thủ vệ trong doanh địa rõ ràng có chút đề phòng, có người tiến lên ngăn cản, nhưng Quách Dược sư căn bản không thèm để ý tới, người bên cạnh đã xông lên chế ngự đối phương, chỉ chốc lát sau, đội ngũ như thủy triều đè ép xuống.
Trên mảnh giáo trường trong doanh địa, hai tên tướng lĩnh Trương Lệnh, Lưu Thu Nhân rõ ràng đang chờ hắn đến. Hai bên quân nhân giằng co, Quách Dược sư trực tiếp đi về phía hai người đối phương. Trương Huy mới muốn chào hỏi, Quách Dược Sư đã đột nhiên xuất quyền đánh lên mặt hắn., Sau đó Lưu Thu Nhân cũng xông tới ý định khuyên can, bị Quách Dược Sư một quyền đánh vào bụng, một quyền khác từ phía sau lưng nện xuống, đánh hắn nằm rạp trên mặt đất. Trương Lệnh Huy lúc này bị đánh lui về sau mấy bước, ngẩng đầu lại muốn nói chuyện, Quách Dược Sư đi tới trước mặt hắn liền một cước, đá bay hắn ra ngoài.
Xung quanh là giương cung bạt kiếm, nhưng dưới uy áp của Quách Dược Sư, không ai dám động thủ.
"Các ngươi lâm trận bỏ chạy, bán đứng huynh đệ." Quách Dược sư trở về người nhà bên này, rút cương đao từ người hầu ra. "Hôm nay ta giết các ngươi, các ngươi có nói gì không?"
Thái Tịnh lúc này mới đại khái minh bạch, chuyện gì đã xảy ra.
Trương Lệnh Huy lại từ dưới đất bò dậy: "Ta có chuyện muốn nói." Sau đó chỉ về phía Thái Tịnh: "Nhưng có hắn ở đây, ta nói thế nào đây?"
Quách Dược Sư giận dữ chỉ vào Thái Tịnh quát lên: "Nói ngay trước mặt hắn!"
Trương Lệnh Huy cắn răng: "Được, ngươi là đại ca, ngươi muốn ta nói gì thì ta sẽ nói. Võ Triều không đáng! Bọn họ chính là bùn nhão không thể nâng tường lên được! Chúng ta thủ không được!"
"Ai nói ta thủ không được!" Quách Dược Sư quát: "Hôm nay ta muốn đánh bại Nhan Tông rồi!"
"Đại ca ngươi chỉ có thể coi thường Nhan Tông! Phía tây bọn chúng còn có đại quân Nhan Xương, phía sau còn nhiều hơn! Đại ca ngươi thì sao? Ngươi chỉ có Thường Thắng Quân! Ngươi có thể giữ được bao nhiêu? Võ Triều Nhân không đáng tín nhiệm, đại ca ngươi đã quên lần trước ở chỗ này đại bại rồi sao? Ngươi đã quên Trương Giác chết thế nào rồi sao? Bọn chúng chỉ biết tham quyền thu thập tài nguyên, Võ Triều không có nam nhân a!"
Quách Dược sư nhìn hắn, lắc đầu: "Nhưng lần này... là các ngươi làm ta thất bại thảm hại..."
Trương Lệnh Huy nói: "Nhưng nếu đại ca thắng ngươi, nếu ngươi đánh quá thảm, nếu ngươi giết xong Nhan Tông thì sao? Đại ca, trên tay chúng ta chỉ có nhiều người như vậy, các huynh đệ không muốn đối địch với nữ chân nhân a..."
"Là huynh đệ của ngươi, hay là chỉ có ngươi là đồ nhát gan!" Quách Dược sư phất phất tay, rồi quay về phía rất nhiều binh sĩ xung quanh.
Lưu Thu Nhân từ bên cạnh đi tới: "Đại ca, đây cũng là ý của ta..."
"Vậy trong huynh đệ của ta có hai tên nhát chết." Quách Dược Sư hít một hơi, "Các ngươi vội vàng lui về phía sau, các ngươi sợ không có cơ hội đầu hàng, các ngươi vội vã làm nô tài, các ngươi nói võ triều không có nam nhân, sao chính các ngươi có thể tính là nam nhân, trong ngày thường các ngươi không phải như vậy... Ta cũng không thích võ triều, chuyện không thích lộ liễu, nhưng sao ta lại giống các ngươi chứ..."
Giọng nói của Quách Dược Sư càng lúc càng nhỏ, Thái Tịnh ở bên nghe mà hãi hùng khiếp vía. Qua một lúc lâu, y mới thấy được hai vai của Quách Dược Sư run lên: "Ha ha ha ha... Ha ha ha ha..." Cười lên, lúc ngẩng đầu lên, thân hình cao lớn của y giống như là sụp đổ, ánh mắt cùng với tiếng cười đều tràn đầy bi thương.
Thái Tịnh đi tới nói: "Mấy vị tướng quân, chỉ cần có thể lục lực đồng tâm, Yến Kinh vẫn có thể thủ, chỉ cần bảo vệ Yến Kinh, phía nam tất có viện quân..." Lời còn chưa dứt, ngừng lại, bởi vì Quách Dược Sư nghiêng đầu, ánh mắt đã trông chờ vào hắn.
Hắn nhìn Thái Tĩnh một hồi lâu, thấp giọng thở dài: "Thái đại nhân, có biết không, Võ Triều Nhân các ngươi giống như dịch bệnh..." Nói xong những lời này, thân hình hắn đột nhiên bạo khởi, Trương Lệnh Huy vốn dĩ thấy hắn thở dài, cho rằng mọi việc đã có chuyển cơ, lại gần, một cước này của Quách Dược Sư lại lần nữa đá vào ngực hắn, đá bay cả người hắn ra ngoài, lăn lộn trên mặt đất thật xa, miệng phun ra máu tươi.
"Các ngươi có biết các ngươi bắt ta phải oan chết bao nhiêu huynh đệ..."
Thanh âm của Quách Dược Sư vang vọng toàn bộ doanh địa. Mắt thấy Trương Lệnh Huy bị đá bay, Lưu Thu Nhân lui về phía sau hai bước. Còn Quách Dược Sư chỉ vung đao lên, cắt một mảng lớn góc áo trên người xuống, ném bay trên bầu trời.
"Ta sẽ hàng, nhưng từ nay về sau, chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, không còn là huynh đệ."
Vô số binh sĩ xung quanh nhìn một màn này.
Thái Tịnh xông lên: "Quách tướng quân, ngươi không thể như vậy..."
Quách Dược Sư đưa tay nắm lấy bả vai hắn, quay đầu nói: "Hiện giờ còn có thể làm gì? Thái đại nhân, hàng xuống đi."
"Không đúng, Quách tướng quân, ngươi từng nói, chỉ cần cứ thành thủ..."
Hắn còn chưa dứt lời, Quách Dược Sư phịch một quyền đánh vào trên mặt của hắn, đánh hắn bay ra ngoài, rơi vào dưới chân đám tướng lĩnh đi theo.
"Ta tặng ngươi nhiều tiền như vậy, ngươi chỉ cần gật đầu là được rồi..."
Trong miệng hắn thì thào, sờ sờ miệng, cuối cùng nhìn thoáng qua Trương Lệnh Huy trong đại doanh này. Lưu Thu Nhân, nhìn binh tướng đông đảo phía trước, sau đó xoay người đi ra ngoài. Tiếng gió nức nở nghẹn ngào, thành trì cực lớn dưới bầu trời đêm., Võ Triều người đã ở đây hai năm, bỏ ra vô số ngân lượng, bây giờ thành trì cao ngất mà kiên cố, giống như một con thú lớn. Phía đông thành trì, nữ chân nhân bắt đầu cắm trại, đến ngày mai, bọn họ sẽ bắt đầu chế tác khí giới công thành, chuẩn bị tâm lý công thành trường kỳ.
Một người dã vọng, trong một đêm như vậy, phá vỡ trời cao, yên lặng mà biến mất.
Thân thể trần trụi...
Kinh thành, trong phủ tướng phủ hỗn loạn ầm ĩ, trong thư phòng, Ninh Nghị mang theo tất cả tư liệu, kể cả rất nhiều văn chương lấy từ trong Hộ bộ, đều hội tụ ở đây. Bang Tổ Niên, Kỷ Khôn, nghe người không hai đám người, liền ở chỗ này tiến hành các loại công việc.
"Phong Quách Dược Sư là chiếu thư của Yến Vương, phỏng chừng sắp hạ rồi..." Ninh Nghị nhìn văn bản trong tay, vừa uống trà vừa tùy ý nói chuyện.
"Thánh thượng sợ rồi." Đặt một phần giá sách bên cạnh hồ sơ, Nghiêu Tổ Niên thấp giọng nói một câu: "Tin tức Nữ chân nhân xuôi nam vừa tới, mọi người đều biết không ổn, nhưng lúc này liền phong vương... lâm vào tình trạng cấp bách đầu thai."
Kỷ Khôn nói: "Bên cạnh mà nói, bệ hạ đối với tình huống toàn bộ thế cục, có vẻ rất rõ ràng."
"Đúng vậy, so với chúng ta càng rõ ràng hơn..." Ninh Nghị nhíu nhíu mày.
Trong lúc nói chuyện, Tần Tương Nguyên từ ngoài cửa đi vào, hắn nhìn nhìn đồ vật chồng chất trên mặt bàn Ninh Nghị: "Đây là những vật mà lập Hằng nói trước đó?"
Ninh Nghị nhìn thoáng qua, gật đầu một cái: "Ừm, địa hình của Hộ bộ, tư liệu hộ tịch, kể cả thẻ trúc khảo sát phía bắc, tất cả địa hình núi rừng bất lợi cho kỵ binh đi vào, còn có vụ án sơ bộ di chuyển thôn trang chung quanh... Nhưng hiện tại xem ra, hẳn là không có tác dụng gì rồi."
Tin tức Nữ chân nhân xâm lấn phía nam lúc mới tới, bên trong Tướng phủ đã có rất nhiều dự đoán và suy diễn, một loại suy diễn trong đó là cấp tiến nhất. Lấy nữ chân nhân so sánh với quân đội võ triều, Liêu nhân so sánh với thực lực của quân đội Võ Triều, nếu nữ chân nhân phát huy ưu thế kỵ binh điên cuồng tiến về phía nam, khi hắn đột phá Yến Kinh., Nhạn Môn quan hai nơi, tiếp theo không lấy trọng trấn mà chỉ cướp bóc thôn dã. Quân đội của võ triều sẽ bất lực với bọn họ, cuối cùng, duy nhất hội chiến, nơi quyết chiến, chỉ có Biện Lương thành.
Kết quả suy đoán như vậy, chỉ có thể nói nội bộ một chút, không ai dám đi tới kim điện. Bởi vì đối phương mới bắt đầu đi về phía nam, chúng ta bên này liền nói: "Từ bỏ toàn bộ hoàng hà, bọn họ có lẽ một chút ý nghĩa cũng không có." Đây là ở đâu cũng không thể nói ra được, nhưng nếu thật sự nói, mấy chục vạn quân đội phía bắc Hoàng Hà có thể tạo thành bao nhiêu ngăn trở đối với nữ chân nhân, trong lòng mọi người... Tựa hồ một chút lòng tin cũng không có.
Đây là thứ vượt qua lý trí và chiến thuật. Nhưng trong hiện thực, nữ chân nhân đối với Liêu Nhân thắng lợi nhiều lần, tựa hồ đều là loại bằng chứng "không thực tế" này.
Tại phía bắc theo ý nghĩa không lớn lắm "Kim nhân" mục tiêu duy nhất chính là điều kiện tiên quyết duy nhất của Biện Lương. Ninh Nghị để cho Trúc ký làm rất nhiều công việc, chủ yếu nhất là khảo sát địa hình đám người bắc Hoàng Hà cư ngụ, tất cả mọi chỗ bất lợi trong chiến trường đều thích ứng với việc di chuyển dân chúng., Lương thực, tiến hành thảo nguyên vững chắc. Thậm chí hắn căn cứ vào rất nhiều tư liệu của hộ bộ làm ra một cái dịch chuyển lớn, trong phạm vi hơn ngàn dặm vách tường thanh dã, bóp chết hậu cần của kẻ địch. Nhưng đương nhiên, hiện tại tất cả đều là vô nghĩa, bởi vì sẽ không ai chơi với hắn như vậy. Bởi vì không ai hiểu được tương lai có thể sẽ có một nỗi nhục "Tịnh Khang".
Đương nhiên, trước mắt vụ án của hắn cũng chỉ là một bước đầu suy nghĩ, làm vẫn chưa đủ hoàn thiện. Mấy ngày trước mọi người cùng nhau thương lượng một chút, đều là người thông minh với nhau., Chỉ có thể nghĩ đến một vấn đề về đầu óc phong bạo: sự lợi hại của đối phương là ở chỗ quân đội Thuần kỵ binh tiến công, có lẽ không cần quan tâm đến việc bảo đảm hậu cần. Mà vấn đề bên này của mình là, kinh doanh ở một nơi hơn hai trăm năm tiến hành cảnh giới thanh dã, vấn đề đầu tiên không nói đến, chỉ riêng tổn thất tạo thành có lẽ còn lớn hơn so với thua trận chiến này.
"Hiện tại có lẽ hữu dụng." Tần Tương truyền đi vào phòng thở dài, đem một ít tin tình báo phát ra cho mọi người xem, sau đó tất cả mọi người đều trầm mặc xuống, nghe người nói một câu: "Thánh thượng này..." Sau đó lại cảnh giác không nói gì nữa. Ninh Nghị xem hết những vật kia, ngồi trở lại trên ghế, cho dù đã từng chuẩn bị tâm lý, lúc này cũng không tránh khỏi rối loạn trong lòng: "Đùa gì vậy..."
Tin tức tình báo đại khái quy nạp thành ba đầu:
Quách Dược sư chống cự Nhan Tông mấy canh giờ, binh bại như núi, sau đó quy hàng Kim quốc. Võ Triều người ta tiêu nhiều tiền chuộc về, sau đó lấy Yến vân làm chất dinh dưỡng, vất vả khổ cực xây dựng Yến Kinh hơn hai năm, trong một buổi chiều đổi chủ, trên con đường Nhan Tông nhìn về phía nam vô hiểm có thể thủ. Lúc này, phỏng chừng Nữ Đông Lộ quân đã chạy về phía Tam trấn Hà Bắc.
Còn ở phía tây, mấy vạn binh sĩ của Nhạn Môn quan bị Nhan Tông Hàn hoàn thành, sau khi Nhan Hi Doãn suất lĩnh đại quân tách ra. Bọn họ không tốn quá nhiều thời gian công phá quan ải, dưới Nhạn Môn quan ngoại trừ trấn thủ ở đây là võ thắng quân, còn hai năm qua còn có rất nhiều người mời chào thắng quân nghĩa. Đối mặt với nữ chân nhân đã từng hủy diệt toàn bộ quốc gia bọn họ, những người nghĩa thắng quân này cũng không biểu hiện ra cừu hận và sức chiến đấu., Bọn họ đồng loạt phản bội, mở cửa hiến thành. Sau đó, Nhạn Môn quan đến giữa Thái Nguyên. Ở giữa thái nguyên, gần như đã là một con ngựa bình thường.
Hùng quan cũng tốt, kiên thành cũng tốt, giống như châm ngôn cổ đại, đến cuối cùng, chúng nó không có một nơi nào bị người công phá từ bên ngoài vào. Để đề phòng nữ tử thật nam hạ, triều đình từng trắng trợn làm ra chiến lược chiêu dụ tàn bộ Liêu quốc, đến tận đây đã gần như hoàn toàn thất bại.
Mà điều thứ ba, Đồng Quán đã rời khỏi Thái Nguyên, đang trên đường trở về kinh, cùng Bắc Thượng trao tặng hắn chức vụ trụ cột sứ chính là thánh chỉ toàn quyền thống lĩnh Bắc Phòng chiến sự, lướt sát qua người.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Mặc dù hiểu rõ nữ chân nhân ở thời đại này cũng giống như mở hack vậy, nhưng Ninh Nghị cũng chưa từng nghĩ tới hết thảy sẽ nhanh như vậy. Chỉ mới mười ngày, Nhạn Môn quan đã đề phòng toàn bộ Bắc phòng rơi vào tay giặc, nữ chân nhân này giống như một dòng nước lũ chảy thẳng xuống dưới.
"Tiếp theo, Nhạn Môn quan hướng nam, dù sao cũng là địa bàn của chúng ta, mấy chục vạn quân đội trấn giữ các nơi, cho dù bọn họ có nhanh hơn nữa, tốc độ cũng sẽ không nhanh hơn hành quân lúc trước, chúng ta vẫn còn thời gian. Lập Hằng, tận lực sửa sang tư liệu về thủ tịch của ngươi., Đến lúc đó phối hợp chặn đường phía bắc, làm chậm hậu cần của nữ chân nhân, chỉ cần Thánh Thượng bên kia gật đầu, tất cả hộ bộ quan lại phía bắc nghe ngươi điều phối, đồng thời cũng để người của ngươi gia nhập hỗ trợ, dời người vào núi, mang theo lương thực, tập trung mồi nhử, phối hợp với quân đội phía bắc tác chiến."
Ánh mắt Ninh Nghị phức tạp, một bên Nghiêu tổ năm nào đó lên tiếng nói: "Tướng gia, lúc này kiên bích thanh dã, nguy hiểm không khỏi quá lớn." Trong lòng mọi người, phần lớn đều có thể hiểu được việc này, dù rằng trong lòng minh bạch nữ thật sự lợi hại.", Cho dù phòng tuyến đầu tiên đã hoàn toàn rơi vào tay giặc, phía sau còn có mấy chục vạn đại quân đang khai chiến nhưng giờ lại rải rác khắp nơi, khiến dân chúng mất hết chỗ ở, phần lớn là nguy cơ chính trị không gánh nổi. Nói không chừng thật sự có người nào đó ngăn cản được nữ chân nhân ở Thái Nguyên một đường, đánh bại bọn họ? Hơn mười vạn người, không có lý do gì tuyên bố chiến bại của bọn họ.
"Không có cách nào." Tần Tương Nguyên lắc đầu: "Cũng may trong lòng Thánh Thượng... là có tính toán. Tạm thời ta không nhắc tới trong triều đình, chút nữa vào cung, lén nói cho Thánh Thượng nghe, sẽ đạt được chính xác."
Ninh Nghị gật nhẹ đầu: "Dọc theo thứ tự di chuyển thì tận lực từ Bắc chí nam."
Kỷ Khôn bên kia cũng nói: "Mở rộng toàn bộ sự tình đi. Sở Quốc Công hồi kinh có lẽ là chuyện tốt, hắn không muốn ở Thái Nguyên, chúng ta liền tìm lý do cho Sở Quốc công. hạch tâm trận chiến này nhất định sẽ rơi vào kinh thành, bởi vậy quốc công gia sớm trở về kinh thành tọa trấn trước. Hiện tại nghe nói giật mình một chút, nhưng quốc công gia hơn phân nửa sẽ thu hàng. Chúng ta đẩy hắn đến đầu sóng ngọn gió."
Nghe người nhếch mép cười rộ lên, bên kia, Ninh Nghị thu dọn đồ đạc: "Nếu như thu hoạch được, ta chuẩn bị đi về phía bắc."
Nghiêu Tổ Niên nhíu mày: "Lập Hằng tọa trấn kinh thành không phải là được rồi sao?"
"Tình báo phản hồi với tốc độ nhanh nhất mới có hiệu suất cao nhất, dù sao sau này tiếp nhận ta cũng không có sức lực xử lý sự tình khác, vẫn phải đến gần xem xét mới được. Yên tâm, một khi gặp nguy hiểm, ta sẽ lập tức chạy trốn."
"Vậy ta tùy ngươi lên bắc." Văn nhân bất nhị cười nói: "Dù sao ngươi cũng sẽ lập tức chạy trốn."
Tần đợt nhìn mọi người, cũng mỉm cười: "Ta chuẩn bị tiến cung. Hai ngày này sẽ định hạ được mọi chuyện."
Ông lão xoay người rời khỏi phòng, Ninh Nghị cũng mỉm cười: "Ta về dàn xếp một chút đã." Nói lời cáo từ mọi người.
Vốn chiến sự vừa mới bắt đầu, với tư cách là phủ Hữu Tướng chịu trách nhiệm hậu cần, còn phải gánh chịu rất nhiều công việc vụn vặt và phức tạp, nhưng đến lúc này, cảm giác cấp bách rốt cuộc cũng ầm ầm đè xuống, mọi người cũng phải chuẩn bị hành động. Mà trong hơn mười ngày khai chiến này, trong mười ngày này, mọi người cũng phải chuẩn bị., Phía bắc Hoàng Hà rất nhiều cư dân, đều bắt đầu dưới sự uy hiếp của chiến tranh mà dẫn người nhà rời khỏi nơi ở. Đây vẫn là điểm đầu tiên tin tức trong toàn bộ đại di chuyển đã linh thông. Vô số quân đội đang nhanh chóng điều động trên đầu tuyến, quan ải.
Chiến tranh là chuyện của quân nhân, dân chúng bình thường đành phải tránh ra, hoặc là im lặng thừa nhận. Mà trong bầu không khí như vậy, có một bộ phận thân là người cực kỳ đặc thù, lúc này hoặc ba lượng, hoặc là một thân một mình, cầm binh khí khác nhau hoặc đao hoặc thương, mặc hoặc sáng hoặc sáng hoặc phá cũ, hoặc cưỡi ngựa hoặc ngồi xe, hướng về phía tuyến đường chiến đấu biểu thị tử vong, ngược dòng mà đến...