Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mùa thu đã đến, trong bầu trời đêm như có sấm sét mơ hồ, Quốc Công Đồng Quán đứng trên tường thành Thái Nguyên, nhìn núi sông kéo dài kéo dài ở phía bắc, thần sắc nghiêm nghị an tĩnh, đèn đuốc thưa thớt lan tràn ra đồng nguyên nơi xa.
Vị lão nhân đã bảy mươi mốt tuổi này có thể xưng tụng Nhung Mã cả đời. Tuy rằng thân thể không trọn vẹn, nhưng thân hình cao lớn khôi ngô, cho dù niệm qua bảy mươi tuổi, sau lưng cũng không mảy may còng xuống, khí thế chưa bao giờ suy yếu.
Trong mười năm qua, từ Hắc Thủy chi Minh, Tần Phi là dòng dõi thiết thủ đoạn, sau khi binh bộ lui ra, toàn bộ quân chính của Võ triều đã một mực bị bắt trong tay hắn. Hắn tham dự đại sự quân chính của Võ Triều mười năm qua, trong ngoài tịch thu Yến vân, ngoại trừ khống chế các loại sư đạo, chấn nhiếp Tây Hạ, các quốc gia đại lý... vân vân vân.
Dù năm ngoái rời khỏi khu vực bí mật, dùng Đàm Bính tiếp nhận binh sự, trên thực tế, y khống chế quân đội cũng không yếu bớt. Bởi vì sự kiện Trương Giác ảnh hưởng, Đàm Huyên đẩy chiêu an chiếu ra, mọi người lại điên cuồng thu xếp quân bại, tạo thành quân đội nghĩa thắng ở phía bắc, vì cầu an tâm, năm ngoái nửa năm sau, Chu Ngọc lại tiếp tục sử dụng Đồng Quán., Hắn đi tới Thái Nguyên tuyên truyền Hà Đông, Yến Vân, trên thực tế, chính là hy vọng lấy thân phận Quốc công Đồng Quán, uy lâm Bắc Địa, chấn nhiếp bọn đạo chích, cũng chính vì vậy khi tin tức Kim nhân xâm lấn đưa chiến thư đến Thái Nguyên, vị Hoàng Hà cao cấp nhất Bắc này phải biết tất cả những chuyện này sớm hơn cả kinh thành.
Trong mấy ngày này, hắn thường xuyên đưa ra mệnh lệnh chống cự, đồng thời cũng khiến cho người dùng lễ tiết cao nhất khoản đãi sứ giả Kim quốc truyền chiến, mưu cầu hòa bình. Mỗi đêm, hắn đi tới tường thành nhìn về phía bắc, gió thổi tới, trong mắt tùy tùng, vị lão nhân này thân hình cao lớn vĩ đại, chỉ có ở trong lòng Đồng Quán, có thể minh bạch mình nhìn thấy cái gì.
Cơn sóng máu đã cuồn cuộn từ phía bắc lao tới.
Mặc dù giờ khắc này, chiến sự chỉ bộc phát trên phong tuyến ở phía bắc, mặc dù từ nam đến bắc mấy trăm dặm, có Nhạn Môn hùng quan, có Cao Thành trọng trấn, còn có mấy chục vạn quân đội ở trận địa sẵn sàng đón quân địch, nhưng chỉ có Đồng Quán hiểu rõ, một đám đất bắc tung hoành mấy năm, dùng thời gian quét ngang toàn bộ nữ chân quân đội của Liêu quốc, có ý nghĩa như thế nào.
Lần này... Không phải nói đùa...
Nhìn bóng tối an lành dưới bóng đêm, trong lòng hắn chỉ cảm thấy run rẩy.
Nhan Tông Hàn đã tới Nhạn Môn quan, Nhan tông hoàn toàn hy vọng có thể chém giết lẫn nhau trong Yến Kinh và Thường Thắng Quân. Tin tức này quá chậm chạp, hắn cũng có thể dự đoán được đại khái thế cục. Mà ngay trong đêm hôm nay, hắn đã quyết định về kinh!
Thân thể trần trụi...
Phía bắc, là đợt tấn công đầu tiên của Kim Nhân xuôi nam, gặp phải xương cứng.
Triều Bạch Hà, chém giết kịch liệt đã kéo dài năm canh giờ.
Sắc trời đã tối xuống, nhưng mà hỏa diễm kéo dài, sợi máu lan tràn, toàn bộ nước sông Triều Bạch bị nhuộm thành màu đỏ thắm, giữa bầu trời mang theo mũi tên hỏa diễm không ngừng xẹt qua. Ánh sáng bên bờ sông chập chờn sáng tối bên trong, thi thể kéo dài ra, có binh sĩ cầm binh khí cầm trong tay., Từ trong vũng máu đứng dậy, cách đó khoảng tám chín trượng, đội kỵ binh nữ chân nhân đang đi song song với con sông trắng, gào thét giết qua, có người chú ý tới hắn, mà ở phía sau hắn, tiếng vang cũng đã lan tràn tới, như thương trận từ phía sau hắn nghênh đón đội kỵ binh.
Tầm mắt hắn bay lên trời, vô số răng nanh đan xen chém giết giữa hai bờ sông trắng xóa, ánh lửa thiêu đốt rừng cây, gào thét trong gió, giơ đuốc lên, đội ngũ binh sĩ như một con rồng dài cắm xuyên qua những dãy núi thấp bé, làm cho người ta cảm thấy lực uy hiếp khó có thể miêu tả, cờ lớn trong bóng đêm vẫn đón gió phấp phới.
Không có bao nhiêu người ngờ tới, sau khi Liêu quốc diệt vong, trước quân trận Nhan Tông mà nữ tử Nhị Hoàng tử hoàn vọng, lại có một trận chiến như vậy, chém giết đến thế lực ngang nhau.
Thanh âm ầm ĩ vây quanh chung quanh, trên dãy núi, Quách Dược Sư khoác áo choàng lớn, cưỡi chiến mã của hắn, ánh mắt gắt gao nhìn toàn bộ tình huống chiến trường, thỉnh thoảng hắn phát ra một mệnh lệnh, phái đội dự bị, hoặc là làm ra quân trận điều động, ứng đối biến hóa của chiến trường.
Trận đại chiến này, quân đội hai bên đại khái đều có năm sáu vạn người. Ở hiện đại, hai ngàn người có thể lấp đầy toàn bộ sân tập, nhân số mở rộng gấp năm mươi lần, giữa dãy núi, bên bờ sông lít nha lít nhít người. Một tướng lĩnh vĩ đại, có thể trong hỗn loạn như vậy phân biệt hình thức của mình, phân biệt ra mỗi một nhánh quân đội, thậm chí dự đoán ra được bộ phận núi dã trong tầm mắt không thể với tới, chiến trường diễn biến như thế nào.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Giữa trưa ngày hôm nay, bắt đầu có tiếng chiến đấu, Quách Dược Sư đã triệu tập lực lượng của mình tới đỉnh phong, chiến tuyến của hai bên triển khai đã có một tuyến năng lượng dài đến vài dặm. Mà trong năm canh giờ chiến đấu, một đường liên miên kéo dài. Đến lúc này, song phương ác chiến đã hơn ba mươi dặm, gần vạn người đem máu tươi và sinh mệnh ở hai bên bờ sông. Đến nay, thắng bại đã khó mà thấy rõ.
Trong khoảng trống người khác không thể phát hiện ra, toàn bộ thân thể Quách Dược Sư đều đang run nhè nhẹ. Là dân đói đã từng ăn xin sống lại ở Liêu Đông, hắn một đường đi tới, biến thành đầu lĩnh dân đói, biến thành tướng lĩnh oán quân, dưới sự khúm núm của người dẫn đầu, mãi đến khi đầu nhập vào võ triều, xây dựng nên thắng quân phổ biến, đến giờ khắc này, toàn bộ sinh mệnh của hắn giống như đang thiêu đốt.
Hắn muốn kiến công lập nghiệp, muốn đứng ở chỗ cao nhất thế đạo, cùng thiên hạ quần hùng tranh đấu. Hắn từng ở Liêu quốc, trên đầu hắn có một người như vậy, Hề Vương Tiêu Lão, đó đã từng là một anh hùng mà hắn ngưỡng mộ nhất. Nhưng trong giới nam nhân thì không cần phải khúm núm chịu khuất phục.
Hồi tưởng lại sau khi oán quân thành lập, phản nghịch không ngừng, sau khi thằng hề phản bội, liền nhìn qua đề nghị với Tiêu Can, dứt khoát giết sạch toàn bộ oán quân, một lần lao động vĩnh viễn thoải mái., Là Tiêu Tài phản đối, thế cho nên đám người Quách Dược Sư mới lưu lại tính mạng. Nhưng khi Quách Dược Sư quỳ gối trước mặt Tiêu Can cảm tạ, trong lòng lại không phải là như vậy. Hắn chỉ muốn ở một ngày nào đó, sinh mạng của mình không cần phải nói nửa lời với người khác, hắn hi vọng có thể có thể trở thành bằng hữu hoặc là đối thủ trên sân khấu giống như vậy.
Sau khi quy thuận võ triều, hắn đã có cơ hội như vậy, nhưng công kích Yến Kinh bất lợi, Tiêu Can dẫn quân quay về. Lúc đó Quách Dược Sư muốn chiến một trận với đối phương, nhưng mà thất bại trong quân đội Võ Triều, khiến huynh đệ dưới trướng hắn cơ hồ toàn quân bị diệt, Tiêu Liều dễ dàng nghiền nát tất cả chống cự, nếu không phải huynh đệ bên cạnh kéo hắn chạy trốn khỏi chiến trường, hắn đã phải chết ở đó rồi.
Từ đó trở đi, hắn xây dựng lại Thường Thắng Quân, sau đó thuộc hạ trận trảm tiêu khô, hắn lại không cảm giác được loại vinh quang này, chỉ vì lúc đó Liêu quốc đã nỏ mạnh hết đà, hắn đánh bại không phải thời khắc mạnh nhất là Tiêu Can, chẳng qua chỉ là một Liêu quốc bệnh tật nguy kịch mà thôi.
Từ đó về sau hắn tại Yến Kinh điên cuồng mở rộng quân đội, điên cuồng tập luyện binh sĩ, chỉ có thời khắc trước mắt, hắn biết, chính mình rốt cục đã bước lên đỉnh phong. Bởi vì trước mặt Thường Thắng Quân, là đại tướng nổi danh nhất trong số nữ chân nhân Liêu quốc, ngôi sao lớn nhất trong thời đại này, bị hắn ngăn cản ở phía trước, địa vị ngang nhau.
Trong một ngày chiến đấu vừa bắt đầu, đội kỵ binh nữ chân nhân mãnh liệt tiến đến, hoàn toàn muốn dùng một kích sắc bén nhất đánh tan toàn bộ quân thường, mà Quách Dược sư lấy mũi tên, thương trận tổ chức phòng ngự nghiêm mật ở bờ sông trắng triều., Kỵ binh bản thân đồng thời xuyên qua phòng ngự của nữ chân nhân, không nhường nhịn chút nào. Có một khắc, Quách Dược sư căn bản là muốn đích thân dẫn toàn quân xuất kích, trực tiếp xông về phía Nhan tông nhìn trận pháp, bởi vì hắn có thể nhìn ra, đối phương đang khinh địch.
Nếu hắn thực sự đưa ra quyết định này, một trận chiến trước mắt, có thể sẽ phát ra một lần thế công lăng lệ ác liệt nhất, sau đó trực tiếp phân ra thắng bại. Nhưng mà hoàn toàn uy danh hiển hách của Nhan Tông, trước mắt lại là lần đầu tiên sau khi Thường Thắng Quân hoàn thành thực chiến, Quách Dược Sư không dám đi đánh cược như vậy.
Mà lúc này nữ chân nhân cũng không hổ là quân đội mạnh nhất thiên hạ, sau một kích lăng lệ ác liệt không có kết quả, đối phương nhanh chóng thay đổi thế trận công thủ, bản trận hơi lui về phía sau. Kim nhân dã chiến giỏi nhất là dùng kỵ binh, trước mặt Quách Dược sư, kỵ binh trận của đối phương lao băng giết chóc như cuồng long ngàn vạn., Mà hắn cũng nhanh chóng tổ chức phối hợp binh chủng, hợp tác cùng đường sông, rừng cây, hỏa diễm, mũi tên, bộ binh và kỵ binh dưới trướng không ngừng dán sát vào chiến trận đối phương, phân tách tất cả thành cục diện hỗn loạn xen kẽ.
Năm canh giờ, ác chiến hơn ba mươi dặm. Thế công của kim nhân từ cuồng liệt đến cẩn thận, đến lúc này song phương như đánh cờ, Quách dược sư có thể hiểu được, hắn ít nhất đã được đối phương tôn trọng.
Thiên hạ này đã không còn ai có thể coi thường hắn.
Thân thể trần trụi...
Biện Lương, bên trong ngọn lửa, trên bản đồ thật lớn đánh dấu thế cục Bắc Địa, Hoàng Đế cùng các đại thần tụ tập một đường. Lý Cương, Tần Chi Nguyên, Vương Tỳ Hưu, Đàm Tỳ Hưu, Cao Cầu, Lý bang Ngạn... Thậm chí là Thái Sư Thái sư ở trong nhà an dưỡng thiên hạ năm nay, lúc này cũng đã ngồi ở trong góc phòng.
"Vô luận như thế nào, quân thế hai đội quân kim nhân đã rõ, bọn họ chia đông, tây lưỡng lộ nam, tuy rằng thế tới hung hãn, nhưng phòng ngự của chúng ta cũng đầy đủ, ở phương tây, chúng ta có Nhạn Môn Hùng Quan chúng ta., Lúc này có tin tức Sở Quốc Công trấn giữ toàn cục ở Thái Nguyên. Phía đông có tin tức truyền đến từ toàn bộ Yến Kinh, lúc này có lẽ Quách Soái và Nhan Tông đã cùng nhau chiến đấu. Với thực lực của Thường Thắng Quân, không đến một lần xúc động liền sụp đổ. Thần suy đoán, bọn họ tất có thể thủ vững Yến Kinh, chỉ cần Yến Kinh không mất, Tam trấn phía bắc có thể sừng sững bất động..."
Lúc này trong phòng, chỉ vào địa đồ nói chuyện chính là khu vực bí mật của Đàm Bành, hắn nói một hồi, Hoàng đế Chu Ngọc mở miệng: "Quách dược sư chính là thần tướng trung thành của trẫm, hắn luyện binh mấy năm, chắc chắn sẽ không để trẫm thất vọng."
Trong vấn đề sử dụng Quách Dược sư, Hoàng đế là lực đẩy lớn nhất, ngày thường gia tăng chức quan cho Quách Dược sư, chính là Chu Ngọc nhất lực chủ đạo, lúc này nói chắc chắn, không bằng là đang cường điệu ánh mắt của mình. Mọi người tự nhiên không dám phản đối.
Qua một lát, Chu Ngọc lại nói: "Đồng Khanh gia tọa trấn Thái Nguyên, trẫm cũng tin tưởng hắn. Nhưng trong đó cũng có một điểm, mặc dù hiện giờ Đồng Khanh gia là người đứng đầu Quốc Công, nhưng nếu muốn toàn quyền xử lý chiến sự, chỉ sợ trước mắt vẫn có chút danh bất chính ngôn bất thuận. Trẫm muốn cho hắn một thánh chỉ, để hắn sư phụ có tiếng, chúng Khanh gia cảm thấy thế nào?"
Đàm Kính lập tức đứng ra: "Thần xin từ chức sứ của mật viện."
" Đàm Khanh gia à, trẫm không có ý đó. Trẫm tin tưởng ngươi, hiện giờ Kim nhân khí thế hung hãn chỉ huy binh sự, ngươi và Sở Quốc công đều phải dốc hết sức lực mới được. Lúc này ngươi không thể trốn tránh!"
"Thần không định tránh né việc này." Đàm Hầu vội vàng quỳ xuống: "Chẳng qua như lời bệ hạ nói, tên bất chính thì không thuận miệng. Nếu ở những thời điểm khác, thần thống lĩnh mật viện, đối với chuyện Kim nhân xuôi nam không thể trách cứ gì khác, chắc chắn máu chảy đầu rơi mà chết. Nhưng Sở quốc công quản lý trụ cột mật viện nhiều năm, lại là một thân nhung mã, lúc nào cũng gặp nguy cơ, duy chỉ đối với Sở Quốc công, Đàm Kính nguyện thoái chức nhượng chức, Bệ hạ có thể ban cho thần một bộ chức, dưới trướng Sở Quốc Công cũng đồng dạng hiệu lực vì nước."
"Như thế cũng tốt. Nhưng Đàm Khanh gia, trẫm nói trước, ngươi đi làm chính chức, nên xuất ra một phần lực lượng cũng không thể thiếu. Chỉ cần ngươi lục lực làm quốc gia, tuổi tác Sở quốc công đã cao, trẫm có thể đồng ý với ngươi. Sau việc này, chức trách trụ cột sứ vẫn là vật trong túi ngươi. Nhớ kỹ."
Chu Ngọc gật đầu, qua một lát, lại nhìn tấm bản đồ kia, nói: "Thường thắng bộ hạ, lúc này xem ra đã giao binh với nữ chân nhân. Quách Khanh không phụ ta, ta cũng không phụ hắn. Có một việc, các ngươi nghị luận, hôm nay trẫm muốn ngàn vàng mua xương."
Hắn dừng một chút, sau đó nói: "Chỉ cần quân thường thắng giữ vững Yến Kinh, trẫm sẽ phong thưởng lớn nhất cho hắn, phong hắn làm Yến Vương, Nhạn Môn quan ở phía bắc, tất cả cùng hắn, sử hắn làm đời đời đời của trẫm, trấn thủ Bắc Địa..."
Hắn còn chưa nói hết lời, mấy người Lý Cương, Tần Chi Nguyên đã vọt ra, thậm chí ngay cả bọn người Đàm Đình, Tần Ngọc cũng đều kêu to không thôi, Thái Kinh nhíu mày, ánh mắt mơ hồ lặng lẽ nhìn Hoàng Đế, lộ ra thần sắc thương xót.
Trong cung điện, Hoàng đế đột nhiên phất tay: "Ý trẫm đã quyết, phải ban thưởng cho hắn như vậy! Các ngươi thương nghị cho trẫm thật tốt, mấy ngày tới phải phát thánh chỉ ra ngoài!"
Thân thể trần trụi...
Trong bóng đêm, bờ sông trắng, thời khắc Quách Dược Sư cả đời đỉnh phong, kéo dài năm canh giờ, mặt bên quân trận xuất hiện biến hóa.
Biến hóa lặng lẽ xuất hiện ngay khoảnh khắc bị phát hiện, hai bên có chút bất ngờ, không hiểu nguyên nhân gì. Nhưng không lâu sau, phòng ngự cực lớn ầm ầm sụp đổ...