Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió đêm mát, nhìn từ trên cao tầng tầng Xuân Lâu ra ngoài, có thể trông thấy gần phân nửa ánh sáng đèn lồng của Biện Lương thành, từng tòa đình viện, từng con đường dài, đèn thuyền trên đường thủy dâng vàng lên bầu trời đêm. Tiếng nhạc thỉnh thoảng truyền đến, là tiếng hát của các ca nữ ở trong biểu diễn "Vẫn còn ghi chữ đỏ", mấy câu ôn nhu ngày ngày chở pháo hoa".
Trong phòng đèn đuốc sáng ngời, màn che khẽ lay động, Tống Vĩnh Bình đang nâng chén rượu đối ẩm với Ninh Nghị. Ở trong phòng còn có hai vị nữ tử, bên cạnh Ninh Nghị là sư phụ, mà bên cạnh Tống Vĩnh Bình là một vị nữ tử tên là Cận Như Yên, so với sư phụ trẻ hơn rất nhiều, là nữ tài chính hồng ở tầng điệp, năm ngoái khi Tống Vĩnh Bình ở kinh thành, hai người đều biết nhau, lúc này cũng gọi là mời chào nàng.
Vốn là xuất thân từ quan lại, lại là cử chỉ trong tuổi trẻ yếu quan, tiếp theo liền bổ sung tri huyện thực khuyết, lúc này Tống Vĩnh Bình, được xưng là thiếu niên đắc chí, hăng hái. Lần này chính là nơi tri châu chuẩn bị đủ một nhóm cống phẩm, dâng lên kinh đô Tống Vĩnh Bình dâng hiến., Trong bóng tối lại nhìn Tống Vĩnh Bình ở kinh thành có chút quan hệ, chuyển phó hắn lên kinh làm chút sự tình, cũng coi như là thoải mái lại lộ mặt. Cuộc đời trôi chảy như thế, trong lời nói của người trẻ tuổi, cũng có rất nhiều dũng cảm chỉ điểm giang sơn. Tạ ơn Ninh Nghị trợ giúp trong kinh, thuận miệng nói qua chút chuyện thi văn, hắn cũng nói một chút cách nhìn đối với trúc ký.
"... Tiểu đệ xem khắp lịch sử, từ xưa đến nay, kinh doanh đơn thuần rất khó lâu dài. Tiểu đệ trong nhà cũng có chút sinh ý, nhưng đều là chỉ đến là thôi, đủ dùng là được. Đương nhiên, tỷ phu ở Biện Lương, đối với việc này, tất nhiên là minh bạch., Về phần Trúc Ký, cũng nhất định càng thêm an lành so với Vĩnh Bình. Ví dụ như một năm gần đây, chuyện kể chuyện trúc ký, trong quân tuyên dương hiệp nghĩa võ dũng, tiểu đệ liền thập phần tán đồng, chỉ là trong dân chúng, có muốn tuyên dương việc này hay không, nghe nói bên ngoài nghị luận, liền có chút lớn... phàm làm việc, cần có Từ Đồ..."
Đối với Ninh Nghị, Tống Vĩnh Bình cũng không có ác ý, nói theo một ý nghĩa nào đó, cách nói của hắn coi như là đào móc trái tim. Trúc Ký phát triển quá nhanh, sẽ khiến văn nhân cảnh giác, cũng sẽ khiến thương nhân cảnh giác. Tống Vĩnh Bình thừa kế làm quan niệm gia truyền, cũng là đang khuyên bảo Ninh Nghị, trước củng cố cơ sở trong kinh thành, sau đó lại mở rộng ra cái khác.
Đương nhiên, ở giữa cũng có những lời mà hắn không thể nói, thí dụ như ở bên Tống Vĩnh Bình, Ninh Nghị làm chiếu phía tây phủ tướng, cho dù danh tiếng có lớn hơn nữa cũng không có làm quan. Theo hắn thấy, nguyên nhân căn bản ở chỗ Ninh Nghị vẫn là con rể của Tô gia. Mà Tô Đàn Nhi là biểu tỷ của hắn, là đạo quân tử mà nói., Hắn không thể nói ra bất cứ điều gì khiến Ninh Nghị thoát khỏi thân phận này. Một phen khuyên bảo này bắt đầu từ thuyết thư, đến phản ứng của văn nhân, sau đó lại đến thương nhân, quan viên, vẫn rất rõ ràng, đây cũng là thứ mà người trẻ tuổi rất kiêu ngạo, Ninh Nghị cẩn thận lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu, cũng cùng Tống Vĩnh bình luận vài câu, khen hắn gia học uyên bác.
Bất luận chuyện gì xảy ra, đương nhiên đều cần thời gian, Tống Vĩnh Bình nói ra cũng không hy vọng tỷ phu lập tức tỏ thái độ. Nhưng đương nhiên, hắn cũng hy vọng trận nói chuyện có thể khiến Ninh Nghị được lợi không ít...", Có thể giúp lão làm ra một ít hồi báo. Hai người sau lại hàn huyên một số chuyện, làm cho Tống Vĩnh Bình ít nhiều có chút bất mãn chính là, cho dù sau khi nói chuyện như vậy, Ninh Nghị vẫn thuận miệng hỏi thăm hắn một chút biến hóa trong một năm qua thương hộ qua lại, hiển nhiên là thói quen chuyên tâm thương sự sử dụng.
Đương nhiên, thân phận đã ở rể, đành phải lựa chọn kinh doanh, mặc dù có thể bởi vì quan hệ tương phủ cùng rất nhiều quan lại quý nhân lui tới, thân phận của mình cũng khó tăng lên. Đối với loại hành vi như Ninh Nghị này, Tống Vĩnh Bình vẫn có thể lý giải, thế cho nên đêm nay say khướt, hắn còn nói với Cận Như Yên một câu: "Tỷ phu kia của ta, thật sự là người rất lợi hại, chỉ tiếc... thân phận trói buộc hắn..."
Tối hôm đó đối với lần nói chuyện này của Ninh Nghị, trong lòng Tống Vĩnh Bình không ít đắc ý, cho nên trên đường trở về không lâu, lúc đi tới Hà Nam phủ gặp phụ thân, gã còn có chút cao hứng nói. Kết quả lại để phụ thân Tống Mậu mắng một trận.
"... Vị tỷ tỷ này của ngươi, tỷ phu hai người có thể ở kinh thành dựng nên một sạp hàng lớn như vậy, lại có qua lại với tướng phủ, há có chỗ miệng nhỏ như ngươi, nói chuyện nông cạn như vậy! Đạo lý nông cạn bực này, người khác không hiểu, ngươi cho rằng Hữu Tướng phủ là nơi nào, tỷ phu ngươi há có thể không hiểu! Chuyện hắn làm bây giờ, vi phụ cũng có chút kỳ quái, nhưng những lời này của ngươi, thực sự là buồn cười... Thôi, ngươi đem lời ngươi nói lại cho ta nghe một lần!"
Tống Vĩnh Bình bị mắng một trận, cũng chỉ đành nhớ lại chuyện ngày hôm đó, tương lai rồng đi mạch khẩu thập tự thuật lại, sau đó lại nói chuyện phiếm. Tống Mậu cau mày, Tống Vĩnh Bình nói, sau đó cũng nhíu mày: "Nếu... đúng như phụ thân đã nói, sự tình không đơn giản, vậy... Chẳng lẽ tướng phủ đang chuẩn bị chiến tranh?"
Tống Mậu nhìn hắn một cái, không nói gì, Tống Vĩnh Bình tự mình phân tích: "Phụ thân còn nhớ không, lúc ta còn trẻ từng nói, khế đan, nữ thật là lang sói, tỏ ra yếu nhược càng không bằng tỏ ra cường đại. Lúc đó, ta nói Nam Bắc khó tránh khỏi một trận chiến, kì thực vì mọi người được sủng ái. Về sau kiến thức càng sâu, mắt thấy cát bụi mù mịt, triều ta cũng có rất nhiều biện pháp chiêu an chiếu, mỗi lần đọc đến đánh trận, tâm tư lại phai nhạt..."
Tống Mậu nói: "Nếu lời ngươi nói thành lập, thật ra có thể giải thích vì sao tỷ phu ngươi lại khuếch trương Trúc ký như vậy, xem ra là ý tứ của tướng phủ."
"Chỉ là làm sao tướng phủ có thể chắc chắn người vàng chắc chắn sẽ xuôi nam. Nếu hắn áp giải tới nhà mình, không để ý đường lui, có chỗ tốt gì..."
Người quan trường, bất luận làm chuyện gì, đều cân nhắc đường lui, giống như chiêu an chiếu của Đàm Khắc, làm xong là tích luỹ, lại dự phòng khả năng Kim Nhân xuôi nam., Làm kém thì cũng không đến mức đắc tội với người khác. Nhưng trúc ký phát triển lại khác, hành vi cực kém về mặt lợi cho bản thân, quả thực như là một số người dự đoán được trước mắt sẽ đến lúc nguy cấp vậy. Bởi vậy hai loại chuẩn bị chiến đấu, ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau. Mà trong này càng có nhiều hàm nghĩa, Tống Vĩnh Bình cũng không nghĩ rõ ràng.
Tống Mậu nói: "Bất luận bọn họ nghĩ thế nào, tướng châu của ngươi chính là con đường phía bắc. Anh rể ngươi hỏi ngươi về sự biến hóa của thương hộ địa phương, nếu không phải sinh ý ghi thẻ trúc của bọn họ, chính là đối chiếu với ngươi tình báo trong lòng bàn tay. Nếu vi phụ ở nơi đây tin tức không tệ, sau khi chiêu an chiếu, việc buôn bán bên phía các ngươi khôi phục cực nhanh, so với trước khi tai họa còn tăng lên..."
Tống Vĩnh Bình gật đầu: "Tăng lên... ước ba đến bốn thành."
Tống Mậu cũng gật đầu: "Nếu là Kim nhân thật sự xuôi nam, lại đánh vỡ Nhạn Môn quan, phía bắc tất thành chiến trường, đến lúc đó, trong quân vẫn sẽ đấu đá, mọi người vì lợi, vì bảo vệ tính mạng, chuyện gì cũng làm được. Ngươi nhớ kỹ thủ đoạn thương chiến mà Tướng phủ dùng lúc trước cứu trợ thiên tai? Là từ tay tỷ phu của ngươi ra., Lúc này, một lượng lớn thương nhân đi về hướng Bắc, có thương nhân, có tiền, có lợi ích, có càng nhiều người có đau da thịt, nếu nói trong đó có tỷ phu và tướng phủ ngươi thúc đẩy, chỉ sợ cũng không có gì lạ."
Tống Vĩnh Bình trầm mặc lại, Tống Mậu thỏa mãn vỗ vai hắn: "Có thể dùng tới mức này, anh rể của ngươi cũng tốt, đám người Tương Phủ cũng tốt, hành sự rất lão luyện, bố cục uyên bác, không phải trẻ con miệng vàng nhà ngươi có thể tưởng tượng được. khiêm tốn học đi."
"Vậy... Nếu thật sự biết đánh nhau, phụ thân, con nên làm thế nào..."
Tống Mậu phất phất tay: "Kim nhân thật sự có khả năng đánh bại không lớn, việc này quan hệ tới thiên hạ, tất cả mọi người đều sẽ suy nghĩ. Ngươi không cần lo lắng, làm tốt huyện quan của ngươi là được. Nếu vì chuyện này dây dưa, tương lai Kim nhân, ngược lại ngươi làm hỏng chính sự mới là được không bù mất. Nếu như có thể, ngươi sẽ quên nó đi!"
Mặc dù phụ thân nói như vậy, nhưng sau khi trở về, Tống Vĩnh Bình vẫn lưu tâm đến chuyện này. Hắn nhìn mấy quyển Binh Thư, thăm dò kỹ lưỡng địa hình dưới trị liệu, lại tính toán vận chuyển lương thực dự trữ, binh lính giao hàng. Sau khi không lâu, ngược lại có tác dụng không nhỏ.
Nhưng bây giờ là sau đó, tạm thời không nói nữa.
Ban đêm thu hồi côn lâu, Cận Như Yên cũng không phải là người trong sáng tuyệt đối. Đối với quan viên trẻ tuổi như Tống Vĩnh Bình, nàng lại có đôi chút nhân tình, cũng không cự tuyệt. Buổi tối hôm đó sau khi Tống Vĩnh Bình uống say, cùng Cận Như Yên rời đi. Ninh Nghị và sư phụ đứng bên lộ đài trên lầu một lát, gió thổi qua, kích phát chút rượu, Ninh Nghị nhìn đèn đuốc khắp thành, nhẹ nhàng cười nói: "Thê đệ này của ta vẫn còn có chút kiến thức."
Sư phụ đứng ở một bên nhìn hắn, dưới lầu đèn đuốc sáng lên, nam tử đứng ở bên cạnh hai tay vịn lan can, ngón tay nhẹ nhàng gõ, tựa hồ có khí thế bễ nghễ. Nhưng cũng bởi vì tác dụng của rượu, rất nhiều tâm tình phức tạp, tựa hồ cũng đã ở trong đôi mắt của hắn bốc lên. Đáy lòng hắn suy nghĩ, thủ hạ vận dụng rất nhiều chuyện... Nhưng vẫn mơ mơ hồ hồ, làm cho người không cách nào tới gần.
Trong mắt vài vị quan to quý nhân đang ngồi ở vị trí cao, sư phụ cũng đã từng thấy qua vẻ mặt tương tự. Mà nàng đương nhiên cũng sẽ không nói xấu Tống Vĩnh Bình cái gì, cười cười một chút: "Nhưng lời hắn nói, lập Hằng lại sớm đã hiểu rõ..."
"Cũng chưa chắc đã rõ." Ninh Nghị lắc đầu. "Có một số việc, ta cũng hi vọng mình tính sai, đôi khi cũng cảm thấy có thể là tính sai. Như vậy, hai năm sau, có lẽ ta nên rời kinh rồi."
"Ly Kinh?"
"Ừm, mang theo lão bà hài tử rời khỏi nơi này đi, nếu quả thật có thể như vậy..." Ninh Nghị trầm mặc hồi lâu, lại nghĩ tới điều gì, cười rộ lên: "Sư phụ..."
Sư phụ còn đang tiêu hóa ý tứ trong lời nói vừa rồi của hắn, lúc này ngẩng đầu lên: "Hả?"
Ninh Nghị lại chỉ nhìn nàng, trong đầu hiện lên một vài thứ khác. Đối với lịch sử Tống triều, Ninh Nghị không biết rõ, nhưng cái tên Lý sư sư sư này..., Đương nhiên hắn biết. Là nữ tử có thể lưu danh ngàn năm, một là vì nàng cùng hoàng đế phi hiểu, hai là bởi vì tâm tính trung nghĩa của nàng trung liệt và từ bi. Nghe nói dưới nam Kim nhân, vị nữ tử này bị bắt vào Kim nhân doanh, nuốt trâm cài tóc tự sát. Mình muốn ngăn cản mấy thứ này cũng có khả năng đã cứu được nàng.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Nghe đồn Hạng hai, Ninh Nghị mơ hồ có thể từ trên người cô gái này nhìn thấy, chỉ là hạng nhất, cùng Hoàng đế phi hiểu nên rơi vào chỗ nào? Có lẽ cuối cùng có chỗ khác biệt? Hay là sư phụ quen biết khách nhân nào đó, chính là Hoàng đế cải trang đi thăm hỏi riêng? Hắn nhìn sư phụ, trong đầu suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng chỉ lắc đầu cười cười. Cuối cùng cũng là thế giới chân thật của mình, thật sự suy nghĩ quá nhiều...
Sư phụ chờ một lát, không thấy hắn nói chuyện, nhẹ giọng nói: "Trong nhà Lập Hằng, Tiểu Kiệt muội muội sắp sinh rồi chứ?"
"Ừm, lát nữa phải quay về, nói chuyện với đứa nhỏ trong bụng mình."
"Nói chuyện?"
"Có một cách gọi là thai giáo." Ninh Nghị cười giải thích với nàng: "Nói là nữ nhân mang thai, khi sinh ra thì hài tử đã có thể cảm nhận được hoàn cảnh xung quanh, cũng có thể cảm nhận được niềm vui của mẫu thân. Cho nên gần đây luôn ở bên cạnh nàng, cũng dạy dỗ Ninh Hi, trong bụng đứa bé kia là đệ đệ hoặc muội muội của hắn. Tiểu hài tử rất vui vẻ, chắc có thể trở thành ca ca tốt."
"... Thật ra chưa từng nghe qua loại thuyết pháp này." Sư phụ cười quái dị: " thê tử trong nhà khi mang thai tới đây đã nhiều..."
Gió thổi qua, lay động tóc mai và quần áo của cô gái. Sư phụ đứng đó, dùng tay trái ôm lấy cánh tay phải, thân thể cô đơn bạc, quần áo cũng đơn bạc, lúc này xem ra giống như tiên tử dựa vào gió, chỉ là có chút cô đơn. Hai người lại nói cười một hồi, Ninh Nghị phất tay rời đi, bảo cô không nên đưa nhiều.
Phía dưới vẫn là đèn đuốc sáng trưng khắp thành, sư phụ đứng ở trên lầu, nhìn xe ngựa của Ninh Nghị từ dưới lầu ra ngoài, đi trên đường, xuyên qua đám người, cuối cùng biến mất trong bữa tiệc phồn hoa. Người chờ đợi trong nhà nam tử là một thê nhi dịu dàng, khiến người ta quyến luyến, mà sau này không lâu, hắn cũng thu hoạch được một phần vui sướng khác.
Như vậy, niềm vui của ta sẽ ở nơi nào đây?
Nàng nhìn đèn đuốc, ánh mắt mê ly nghĩ.
Cũng vào thời khắc này, Chu Ngọc đã bước lên Hoàng thành đã đóng cửa cung, bễ nghễ mảnh thành trì to lớn này, thành trì huy hoàng, thuộc về quốc gia của hắn. Tất cả giống như ngày xưa khiến hắn cảm thấy tráng lệ và hoa mỹ, mỗi một lần nhìn thấy đều có thể làm cho trong lòng hắn trở thành vua vạn thế trong lòng càng thêm kiên định.
Hắn vươn tay ra, chuyện cũ hỗn loạn, con đường phía trước mê ly. Nhưng hắn biết, chính mình cuối cùng cũng sẽ vượt qua tất cả những thứ này...
....
Bên ngoài Nhạn Môn quan, sao trời đầy trời.
Chu bản đứng ở ngoài lều, nhìn lại dãy núi Thương Sơn trong bóng tối, sau khi xuất quan, tất cả đều trở nên hoang vu, mặc dù ở trước mắt, những địa phương này đã là đất đai của Võ Triều.
Một năm qua, ông lão đã tám mươi hai tuổi.
Vì muốn có rất nhiều chuyện, một năm trước, hắn ở phía bắc võ triều trằn trọc. Giáo chủ Vốn dĩ đại quang minh minh chính vẫn đang tìm hắn quyết đấu, không ngờ một tiểu bối giết chết Tư Không Nam, khiến cho Lâm Tông kia không thể không nam hạ sống mái với địch nhân, thiếu đi rất nhiều chuyện của hắn. Giang Sơn đời này có tài nhân xuất hiện, việc thay đổi như vậy hắn đã gặp qua rất nhiều lần, quan trọng là, luôn có anh hùng mới xuất hiện.
Bởi vì nghi ngờ về kim nhân, hắn muốn đi ra phía bắc quan sát một chút, rời khỏi Nhạn Môn quan, rời khỏi võ triều, nhìn xem người vàng có thật sự hướng võ triều đánh tới không. Hắn đã tuổi như vậy, rời khỏi võ triều nấn ná cả đời, đi đến nơi hổ lang như vậy, ngay cả là tông sư thân, cũng có thể gặp phải loại ngoài ý muốn, mà ngoài ý muốn lớn nhất, hoặc là thiên mệnh.
Phúc Lộc và Tả Văn Anh vẫn đi bên cạnh hắn.
"Nếu như ta vẫn thân dị vực, các ngươi muốn thiêu hủy ta, sau đó mang tro cốt của ta đến, không đến nỗi phải chôn xương tha hương của ta." Ông lão cười nói với hai người.
Khoảnh khắc đó, hắn đã chuẩn bị từ phương bắc rất lâu...
Thân thể trần trụi...
Bảy tháng, kim quốc đô, hội họp.
Sáng sớm mang theo ý lạnh, sứ thần Võ Triều Từ Trạch sửa sang lại y quan, đi vào hoàng thành Kim Quốc đơn giản. Hắn mang theo nhiệm vụ đến, bắc đã ba tháng, vì thúc đẩy Kim, hai nước Võ vĩnh viễn. mậu dịch bình thường lui tới, hắn mang đến rất nhiều vàng bạc, sứ khí, tơ lụa, cơ hồ đi khắp phủ đệ đại thần Kim Quốc, hối lộ rất nhiều người. Hôm nay, Hoàng đế Kim Quốc Ngô ăn xin rốt cục muốn đích thân gặp hắn, gõ kết tất cả chuyện này.
Đây là thời khắc bụi bặm lắng xuống.
Cũng là lúc mới bắt đầu...