Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong bóng đêm, Tề Mi Côn dưới đất ngừng lại, phát ra âm thanh cực lớn, uy thế kinh người. Đồng thời bị chấn nhiếp, không chỉ có đám người có thẻ tre, còn có mấy tên tiểu đệ Lục Lâm đi theo tới.
"Cửu Văn Long" sử dụng, là một trong những người có võ nghệ cao nhất trên Lương Sơn, công phu của hắn chỉ vẻn vẹn kém Lô Tuấn Nghĩa một chút so với Hỏa Hậu, so với lâm trùng này cũng không thua kém bao nhiêu. Chỉ có điều xuất thân từ Lâm Xung khoa ban, nội tình vững chắc, phong cách cực chính, sử tiến thì là thiếu niên Nhâm hiệp, từ nhỏ đã có phong thái phong hỏa hỏa hỏa, một thanh trường thương, cũng khiến cho tính cách cực kỳ tỉ mỉ, thiên mã hành không, so với Lâm Nhạc xông tới đã có thêm vài phần khí thế không kiêng kỵ tung hoành.
Chẳng qua là Lương Sơn bị phá diệt, sau khi tận mắt thấy Lâm Xung Lạc Nhai bị ép, sử dụng thời gian giận tím mặt, giết một đám phản đồ Lương Sơn muốn lấy đầu lâu thưởng, cũng chỉ có thể lưu lạc giang hồ, trở lại giữa đám thảo mãng.
Ninh Nghị diệt Lương Sơn, tạo nên thanh thế không nhỏ, hắn vốn nghĩ mình có muốn Nam Hạ kinh thành báo thù cho một đám huynh đệ hay không. Thế nhưng người thẳng thắn nhất là Nhâm hiệp, ý nghĩ trong lòng cũng tương đối chính xác, bên này mình giết một nửa người trong nhà đối phương, đối phương giết tới, dẹp yên Lương Sơn. Lục Lâm, có đôi khi chính là bộ dáng này., Ngươi giết ta ta giết ngươi, bởi vậy trong lòng hắn tuy có ý niệm báo thù, ngược lại cũng không chấp nhất, mà trong suy nghĩ của hắn, đối phương ngay cả Lương Sơn đều tiêu diệt, phía nam khẳng định là các loại lệnh truy nã dư nghiệt Lương Sơn, vì thế sau khi tìm kiếm Lâm Xung không có kết quả, dứt khoát quay đầu về hướng bắc, trên đường đi dựa vào công phu của mình, lăn lộn chút ăn uống.
Thế đạo phía bắc không tốt lắm, nhưng đối với cao thủ như hắn mà nói ngược lại giống như cá gặp nước. Trên đường đi gặp vài người, đánh vài cái, cũng ở trong một phạm vi nhỏ nổi tiếng. Với tính cách trọng nghĩa của hắn, đối đãi huynh đệ bên cạnh, từ trước đến nay đối đãi vô cùng tốt, sau đó định cư trong trấn này, cùng với một ít thương hộ trong trấn, thu chút tiền bảo hộ gì đó, coi như là một bang phái nhỏ du côn.
Phía bắc Hoàng Hà, nhất là vùng phụ cận Thái Nguyên từ trước đến nay, Long Xà hỗn tạp, Hắc Bạch khó phân biệt. Loại tiểu bang phái này nhiều khi còn có quan hệ ẩn tính hợp tác với quan phủ, dân chúng cũng vui vẻ tiếp nhận, bởi vậy cũng không coi là sống động gì. Chỉ là Lương Sơn lớn như vậy cũng đã qua, nhiều huynh đệ chết ở trước mắt, sử tiến bao nhiêu tâm tro ý lạnh, từ đó về sau không còn tranh cường đấu tàn nhẫn.
Với công phu của hắn, trên giang hồ đã là nhất lưu, cho dù thành thị lớn như Thái Nguyên cũng có thể nổi danh. Tại một địa phương nhỏ như vậy, gặp phải mấy tên lưu manh, thường thường giãn gân cốt một chút, khung xương liền đánh xong. Tiểu đệ đi theo bên cạnh hắn biết đại ca này có chút lai lịch, nhưng đối với công phu của hắn, vẫn là chưa xác thực nhận. Nhưng vào lúc này,, Sát khí đột nhiên bộc phát ra, ngay cả bọn họ cũng cơ hồ bị dọa nhảy dựng lên, trong chớp nhoáng đó, đánh ra vô ảnh, lại gào thét ác liệt, bóng người bay ra, Tề Mi Côn nện xuống đất, đường đi giống như đang động, vài tên tiểu đệ cũng biết, đại ca gặp phải đại cừu nhân rồi.
Bên kia thẻ tre, bình thường hộ vệ xe ngựa chỉ có hai tên, một tên trong đó bay ra ngoài, một nam tử trẻ tuổi đột nhiên rút đao lao lên, mặt mày xanh lét nhưng lại ngoan lệ, nhưng khi hắn xông tới, liền bị tên hộ vệ dưới đất kia giơ tay kéo lại.
"Khụ khụ... Không nên đánh."
"Thế nhưng... Sư phụ người..."
" Sử Đầu lĩnh... Đã nương tay. Đến đây, đây là ta từng nói với ngươi, Lương Sơn là một trong những đầu lĩnh lợi hại nhất, Cửu Văn Long sử tiến... ngươi đã gặp Sử Đầu lĩnh."
Người bị đánh rơi trên mặt đất kia phun ra hàm răng máu tươi và bị đánh rơi xuống, sau đó giãy dụa từ dưới đất bò dậy. Trên mặt hắn dính một côn, là nguyên nhân chính khiến hắn bị đánh rớt răng, sở dĩ phun máu, là bởi vì bị một côn đẩy vào ngực, làm nội thương, nhưng lúc này xem ra hắn cũng không thèm để ý, còn bảo người trẻ tuổi bên cạnh tiến vào Sử Lễ. Sử Tiến liền hừ lạnh một tiếng, giơ tay lên.
"Ngươi ta là địch không phải bạn, không cần đa lễ. Hừ, ngươi đừng tưởng rằng ngươi không ngăn không né, ta sẽ không giết ngươi. Vừa rồi chỉ chào hỏi, từ sử tiến giết người, dù sao cũng phải nói rõ ràng!"
Sử Tiến Côn pháp lợi hại, tính cách cũng thẳng thắn, vừa rồi hắn nổi giận hạ thủ, côn thứ nhất lấy chính là đối phương. Loại khai cục này thường dùng sát chiêu sắc bén để tránh đối phương, ai biết đối phương thoạt nhìn không phải là bách tính bình thường không có võ công, nhưng căn bản không tránh, hắn liền thu hồi bảy phần khí lực, đòn thứ hai đánh bay người ta, lửa giận tràn đầy trong đó lại càng đánh vào mặt đất.
Lúc này nghe thấy hắn nói vậy, hộ vệ Trúc Ký trên mặt đẫm máu chắp tay: "Lang phạm nghĩa khí của thủ lĩnh lịch sử xưa nay luôn nổi tiếng trên Lương Sơn, tại hạ cũng ngưỡng mộ vô cùng..."
Hộ vệ trẻ tuổi bên cạnh lại nói: "Cái gì mà nghĩa khí hiệp, dùng sức giết người... Ta thấy cũng rất bình thường."
Huyết hộ vệ trừng mắt nhìn đồ đệ bên cạnh, sau đó lại nói: "...Buổi chiều hôm nay nhìn thấy đầu lĩnh lịch sử mạnh khỏe, thật là vui mừng. À, tại hạ tên là Điền Khắc Sơn, vốn là thân vệ dưới trướng Lưu Đường đầu lĩnh, sử thủ lĩnh hẳn là chưa từng nghe qua tên tại hạ."
"Được thôi." Sử Tiến giận quá hóa cười: "Sau khi tự báo tính danh, ngươi cũng đã nghĩ kỹ chưa? Ngươi cũng biết Lưu Đường đại ca chết dưới tay người phương nào rồi đó!"
Điền Khắc Sơn vẻ mặt bình tĩnh: "Lưu đầu lĩnh chết trong tay Yến Thanh, Yến Thanh bây giờ theo Lư Tuấn Nghĩa Lư viên làm việc cho triều đình. Về phần tại hạ, nếu nói hậu sự. Điền mỗ ở Biện Lương thành Đông dưỡng mấy đứa nhỏ, đều là năm ngoái tại thời điểm lương thực hoang dã, không có người nhà ăn con. Sau khi sử thủ lĩnh giết ta, nếu thật sự có khả năng, không ngại thay ta chiếu cố, nếu không được, Điền mỗ cũng minh bạch."
Thần sắc Sử Tiến hơi chậm lại, một lát sau cắn răng: "Ngươi uống nhầm thuốc rồi à? Bị đánh hỏng đầu rồi? Cho rằng chuyện như vậy Sử mỗ sẽ không giết ngươi! Hay là nói ngươi đã làm sai từ trước, muốn chuộc tội! Các ngươi... xảy ra chuyện gì?"
"Nếu nói có lòng chuộc tội, đúng là có." Điền Khắc lạnh nhạt nói: "Cả đời này của Điền mỗ đã làm rất nhiều chuyện sai từ nhỏ, lên Lương Sơn, làm sai càng nhiều. Sau khi Lưu Đường đầu lĩnh chết đi, cuối cùng ta cũng quăng trúc ký, điều này nằm trong mắt Sử Đầu lĩnh., Đương nhiên cũng là không nói nghĩa khí, là một chuyện sai lầm. Quan binh đánh vào Lương Sơn, vì cầu mạng sống, ta còn giết huynh đệ bên cạnh, chém đầu bọn họ để tự vệ, đây cũng là chuyện rất sai lầm. Ta tự cảm thấy mình nghiệp chướng nặng nề, hôm nay làm những chuyện như vậy, có thể làm trong lòng ta an bình, cũng là chuyện không thể nào biện bạch."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Được." Sử Tiến gật đầu cười lạnh: "Ngươi tự biết tội lỗi nặng nề, làm ra loại chuyện này, liền cảm thấy có thể xóa bỏ?"
"Tuyệt đối không thể xóa bỏ." Điền Khắc nói: "Sai lầm trong quá khứ, làm chính là đã làm, dù thế nào hối hận, người đã chết vẫn không sống nổi. Trước khi ta lên Lương Sơn, chính là sơn phỉ cướp đạo, lên Lương Sơn vẫn là cướp đạo giết người. Trước kia ta còn cho rằng chỉ cần có nghĩa khí huynh đệ, những chuyện còn lại sẽ không tính toán nữa, bởi vậy trong lòng an bình, hiện giờ trong lòng không còn an bình, cho nên làm chút chuyện tốt, đều là niệm ức ích kỷ."
Trong gió đêm, ánh lửa phần phật. Sử dụng vào người khí thế lẫm liệt, nam tử tên là Điền Khắc Sơn đứng đó, trên mặt đầy máu, nửa bên má cũng sưng lên. Hắn nói lời cổ hủ này, nhìn như không chút rơi vào thế hạ phong. Sử dụng côn, chậm rãi đi về phía bên cạnh. Hộ vệ trẻ tuổi vẫn cầm đao chỉa vào hắn.
"Như vậy là tốt rồi?" Sử Tiến đạo: "Thế đạo tàn lụi, triều đình tham quan đương đạo, ngươi muốn trước mặt đều là người tốt, ác nhân sẽ ức hiếp. Lâm Trùng huynh đệ ta lên núi như thế nào, hắn bị người mình đuổi giết, thi cốt rơi xuống vách núi không còn! Võ nhân chúng ta đều là võ nhân., Vốn đã không còn bận tâm quá nhiều, từ khi ta tập võ tới giờ, vẫn luôn giữ vững nghĩa khí, đối xử với huynh đệ bên cạnh, dù có chết cũng tuyệt đối không thay đổi! Ngươi một tên khốn kiếp giết huynh đệ của mình, hôm nay lại dám ở trước mặt ta giả bộ hiên ngang lẫm liệt?"
"Cũng bởi vậy, sử thủ hộ huynh đệ chi nghĩa, liền có thể không thẹn với lương tâm vung đao giết những người vô tội khác. Điền mỗ đã từng cũng như thế, nếu không phải như thế, đại khái cũng không sống được tới bây giờ, bởi vậy sự nghĩa khí của sử đầu lĩnh, ta hiểu được. Cũng bởi vậy... Sử đầu lĩnh hôm nay muốn giết ta, ta hiểu là vì sao, trong lòng cũng không hề oán trách."
Hộ vệ trẻ tuổi kia nói: "Ta không phải không oán hận gì, thẻ trúc chúng ta trên dưới một lòng, muốn giết ai, trước tiên qua cửa ải của ta!" Hắn vừa dứt lời, đột nhiên bị Điền Khắc Sơn giơ tay đẩy ra: "Không được làm loạn, ta và ngươi cộng lại cũng không phải đối thủ của sử đầu!"
"Giết chúng ta, tự nhiên sẽ có những người khác tới!" Hộ vệ trẻ tuổi chống cổ nói, sau đó, cương đao lại nhắm ngay sử tiến.
Sử dụng vòng quanh hai người rồi đi tới, lúc này bước chân cũng ngừng lại. Hắn cau mày, híp mắt. Đối mặt với sự tình trước mắt, vừa có đùa cợt, cũng có hoang mang. Chẳng qua sự đùa cợt ban đầu đã dần bị càng lúc càng nhiều hoang mang thay thế.
"Ta hỏi ngươi cuối cùng." Hắn nói: "Không thể coi thường, cũng không phải người tốt. Ngươi làm những thứ này thì có ý nghĩa gì? Chỉ là ngụy quân tử mà thôi."
Điền Khắc Sơn lắc đầu: "Ngụy quân tử tốt hơn tiểu nhân, tốt hơn một chút, tốt hơn so với xấu một chút. Ta không muốn nói làm ác chỉ cần hối hận một chút là có thể trở thành người tốt, chỉ muốn thông suốt điểm này, trong lòng ít nhiều có thể yên bình một chút. Đầu lĩnh sử quân, ngươi tâm vô ràng buộc, muốn giết ta, muốn giết ta., Ta không có cách nào khác, chỉ là thẻ trúc sẽ không rời khỏi nơi này. Chúng ta đi khắp nơi, đi nói những chuyện tốt, nói hiệp chi đại giả vi dân, ngươi đánh đuổi chúng ta, tiếp theo không riêng gì người ghi chép trúc chúng ta sẽ đến, còn có quan phủ cùng quân đội tham gia. Đông gia chúng ta rất có quyền thế cùng nhân mạch, đầu lĩnh sử gia cũng biết."
Sử Tiến Thiên Thiên nghiêng đầu, hít một hơi, nhìn con mắt Điền Khắc Sơn, lại bị sự bình tĩnh như chết khiếp sợ này làm cho kinh sợ. Người tập võ giảng giải ý niệm trong đầu, thông suốt, cũng chính là giải thích hoàn chỉnh hành động của mình., Có thể làm tam quan vui sướng thông suốt, nhưng trước đó, đại hiệp cả đời ngồi thẳng, hắn đã từng nghe nói qua, nhưng chưa từng gặp qua dạng "Ngụy quân tử" trước mắt. Nhưng dù sao hắn cũng là người tính cách ngay thẳng, trong lòng có nghi hoặc, một lát sau, lại thu côn vào.
"Ta sẽ nghĩ tới chuyện ngươi nói, sau đó lại giết ngươi." Hắn nói xong từng chữ một, sau đó xoay người. Lúc cất bước muốn đi, lại nhớ tới một chuyện, nghiêng đầu: "Này."
Lần này, giọng nói của hắn đã nhỏ đi rất nhiều: "Lâm Xung huynh đệ của ta... sau này các ngươi có tra được tình huống của hắn không?"
"Người của Lương Sơn chạy trốn rồi, sau đó quan phủ truy cứu một phần, đều điều tra hành vi đại gian đại ác, có thể là ý của Đông gia bên kia." Điền Khắc sơn đạo, "Nhưng đối với Lâm Xung Lâm Đầu Thủ lĩnh, còn có sử đầu lĩnh như vậy, về sau không truy tìm nữa. Ta từng nghe nói Chu Thủ Tông Sư từng vì Lâm Đầu lĩnh nói tình cảm, Lâm Đầu lĩnh cao như vậy, Điền mỗ nghĩ, có lẽ hắn còn sống ở đâu đó đi."
Ngươi có biết hắn đã rơi xuống vách núi rồi không...
Sử Tiến Tiến thầm nghĩ những lời này, nhưng cuối cùng cũng không nói ra khỏi miệng. Những người lúc trước định vây giết Lâm Trùng, sau đó bị hắn một đường đuổi giết, không lưu lại một ai. Vì vậy ngoài hắn ra, cũng không còn ai biết chuyện này. Lâm huynh đệ... có thể sống ở đâu, có lẽ cũng có thể rơi xuống vách núi, hài cốt không còn.
Hai tay hắn nắm lại, cất bước rời đi. Một đám tiểu đệ cũng đi theo. Đi một hồi, nghe thấy tiếng bước chân phía sau, đúng là Điền Khắc Sơn từ bên kia đuổi tới: " sử thủ lĩnh, tại hạ còn có một câu muốn nói."
Sử Tiến đột nhiên xoay người: "Thả ngươi một lần, ngươi thật sự cho rằng ta là đàn bà bà bà bà bà. Ngươi lải nhải dài dòng, ta giết ngươi thật!"
Điền Khắc Sơn ngừng lại, ôm quyền, nói cực nhanh: "Lúc rời kinh thành, bên phía Đông gia từng có người truyền lại, Kim nhân thật sự có khả năng hưng binh xuôi nam."
"Ngày xưa không phải đều nói như vậy sao!" Nhớ tới trước kia luôn nói kim nhân uy hiếp, còn có năm ngoái chiêu an chiếu, sử tiến đột nhiên vung tay, sau đó lại cảm thấy việc này quá mức xa xôi, "Huống chi cho dù thật sự có việc này, nói cho ta biết có tác dụng gì!"
"Ách..." Điền Khắc Sơn ngẩn người: "Nhưng bây giờ sử thủ lĩnh đang ở bên cạnh, gần Nhạn Môn quan, ách... kính xin bảo trọng."
Điền Khắc Sơn nói xong, lui về phía sau, sử tiến cũng đột nhiên xoay người, mắng một câu: "Mẹ nó!" cất bước đi về phía trước. Những lời Điền Khắc Sơn nói lúc trước xác thực có rất nhiều người nói như vậy, nhưng nếu thật sự xem nó là sự thật thì quá xa xôi, nếu thật sự đánh nhau tới đây có coi là đánh được hay không cũng khó nói, nếu thật sự tới đây, mình chỉ có thể tử chiến, hoặc là rời đi là được.
Mà một khi suy nghĩ nghiêm túc như vậy nổi lên hứng khởi, luôn cảm thấy... Tựa như có cái gì đó đột nhiên cản trở ở trong lòng, hắn lắc đầu, đem sự tình từ trong đầu vứt ra ngoài.
Thân thể trần trụi...
Ninh Nghị dẫn Cẩm nhi ra ngoài, chỉ là trong thời gian ngắn đi về phía nam xử lý chút sự tình, không tới mấy ngày đã trở lại Biện Lương. Lúc này Tiểu Đình đã mang thai gần chín tháng, tiểu nha hoàn vốn là người đầu tiên đến thời võ triều của mình, đột nhiên lại biến thành người phụ nữ mang theo hình bóng bỏ chạy, thật sự làm cho người ta có cảm giác thời gian trôi qua.
Đương nhiên, quan cảm vẫn là từ mùa hè trở nên nặng nề, lúc này đã là Viêm Hạ, ánh nắng mặt trời, thấy bọn họ ở trên cây kêu mãi không dứt, Ninh Nghị tổ chức người trong nhà bắt đi rồi chạy đi rất nhiều. Sáng nay ở nhà xử lý các loại việc vặt., Hoặc là đi qua Tướng phủ, gặp mặt người muôn hình muôn vẻ, nói chút ít lời. Buổi trưa về nhà, cơm trưa xong, uống với người nhà một chén rượu ngọt, quạt cây quạt tụ tập một chỗ, nghỉ ngơi trên giường mát.
Có những ngôn luận về Kim nhân ở nam hạ, gần đây thần kỳ giảm bớt rất nhiều, có khả năng là mùa hè trầm muộn khiến người ta nói cũng ít. Đương nhiên, thư sinh nói về nguy cơ trước sau vẫn có, nhưng càng có nhiều người bắt đầu thu liễm, càng thích phân tích nguyên nhân Kim nhân không thể xuôi nam, hoặc là sợ kích động đến đề ngôn gì đó, làm kinh động đến thần minh tâm nhãn xấu xa.
thiệp mời trong Thi Hội thường đưa đến nhà, Ninh Nghị ngẫu nhiên tham dự sẽ dẫn theo mấy người đàn nhi, Vân Trúc, Cẩm nhi đi cùng. Đợi đến khi hội Thi kết thúc hoặc là không còn hứng thú nữa, y lại đạp lên Biện Lương thành ban đêm một đường về nhà.
Cùng sư phụ qua lại cũng không ít, mặc dù đã ẩn ẩn qua tuổi hoa khôi, nhưng hành tình sư phụ trong kinh thành còn chưa hoàn toàn giảm bớt, muốn cưới nàng, thấy người gặp hắn còn rất nhiều, nhưng đều thuộc về tư nhân. Về phần đại hội thi đấu, chủ gia thì càng nghiêng về một ít hoa khôi trẻ tuổi hơn. Chỉ là mặc dù hành tình không giảm, nhưng cũng tính chất thị trường của người., Không ít ứng thù trong nhà, sư phụ đối với chuyện này càng thêm tùy tính, không có việc gì liền từ chối lời mời, lắc lư du ngoạn trong kinh thành, cũng thường tới tìm Ninh Nghị nói chuyện phiếm, đại khái là ngôn ngữ của Ninh Nghị thường có thể dẫn dắt nàng. Nàng làm nhiều năm như vậy, còn chưa về nhà, Lý mẫu thân cũng không ngăn cản nàng.
Trong tháng sáu, sau khi trở lại Biện Lương không được mấy ngày, Tống Vĩnh Bình năm ngoái trúng cử nhân lại bổ sung một số chuyện chính sự, lại trở về kinh thành. Ninh Nghị vô sự, liền dẫn hắn lên lầu hai rồi ngồi xuống...