Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tuyết tan băng tan, nước sông lạnh buốt hai tháng dần dần hội tụ thành sông lớn cuồn cuộn, cá nhảy lên mặt nước, chim chóc bay qua bầu trời. Toan Nghê Tử Yên Hồng, mùa xuân sau khi liễu xanh ngắt, thời gian khi đi vào thỉnh thoảng cuồng bạo mà mùa hè nặng nề. Thỉnh thoảng là mưa to rơi xuống mặt đất., Nước mưa vỗ lá chuối, tại nơi tàn sát bừa bãi năm xưa tràn ngập tai họa, ngẫu nhiên là buổi sáng tràn ngập sinh cơ. Sau khi khô nóng, là ban đêm khiến người ta khó tìm được mát lạnh, cây quạt lay động từng con muỗi, mùi thơm thoang thoảng lên khói mịn như thoi đưa.
Cảnh Hàn, mười ba năm, Hạ.
Thời điểm gió tuyết thổi tới, đã không còn lạnh nữa. Nàng đứng ở đó, muốn nhìn rõ phụ thân cùng mẫu thân trong gió tuyết, muốn thấy rõ tỷ tỷ và đệ trong gió tuyết. Nàng đi về phía bên kia, bóng người dần dần rõ ràng.
Đêm khuya nhất, có vài thứ như muốn từ nơi sâu nhất trong lòng nàng cuồn cuộn tuôn ra. Nàng không biết đó là cảm xúc như thế nào, lúc nàng mở mắt ra, then ruồi muỗi đang bị gió mát nửa đêm lay động đung đưa, tấm thảm bị nàng đá văng ra, nam nhân cũng không có ở bên người.
Nằm trên giường Nguyên Cẩm Nhi trong chốc lát, ánh trăng sáng sủa từ ngoài cửa sổ chiếu vào, trên giường nàng chỉ mặc một cái yếm màu phấn hồng, lộ ra lưng và cánh tay bóng lưỡng, hai chân thon dài cùng trên chân giống như được bao phủ bởi một tầng ánh trăng óng ánh, hơi sáng lên giống như ngà voi, mắt cá chân phải đeo một vòng dây nhỏ màu đỏ.
Tâm tình vẫn còn trong mộng, bởi vậy dù mở mắt ra, nàng vẫn nằm nghiêng ở đó không nhúc nhích, chỉ một lát sau, ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy thảm ở bên cạnh, nhớ tới tối hôm qua ở chung với hắn. Nhớ tới những chuyện không xấu hổ không nóng nảy, quyến luyến luyến, vô luận lúc đó như thế nào, hết thảy lắng đọng xuống, cũng chỉ làm cho nàng cảm thấy ấm áp.
Nàng đã có nhà.
Bởi vậy, cho dù lần thứ hai nhìn thấy phong tuyết đã lâu không gặp, cũng sẽ không cảm thấy rét lạnh, ngược lại muốn nhìn bộ dáng của bọn họ.
Dù sao nữ hài nhi trong gió tuyết cũng đã trưởng thành rồi.
Nàng từ trên giường mặc quần tơ lụa, quần áo, sau đó lại xuống giường mặc giày thêu, đi ra ngoài cửa. Trên ghế nằm trong sân, Ninh Nghị đang ngồi ở đó, suy nghĩ chuyện gì, nàng nhìn một hồi, rồi đi tới. Dưới ánh trăng, nữ tử mặc quần áo tơ lụa mỏng manh như tiên tử, đi tới gần, nắm lấy tay nam tử, ngồi xuống một bên ghế, nhìn mặt của hắn.
"Xin lỗi, vừa rồi có tin tức đến, ta không đánh thức ngươi."
Nam tử đang nhắm mắt suy nghĩ sự tình, mở mắt cười cười với hắn. Cẩm nhi lắc đầu, trong lòng nhớ tới chuyện mấy năm trước vừa mới biết cái tên Ninh Nghị. Trong nháy mắt đã bốn năm năm trôi qua, suy nghĩ một chút, nàng từ lúc bị bán đi đến thanh lâu sinh hoạt là bốn năm năm, trở thành hoa khôi năm năm, sau đó là bốn năm năm, đến bây giờ mới được như bây giờ., Đã là Cảnh Hàn mười ba năm rồi. Nghĩ vậy một hồi, hắn cũng cởi giày, leo lên ghế nằm, nằm cùng hắn. Chiếc ghế tuy rộng rãi nhưng dù sao hai người vẫn còn hơi hẹp. Ninh Nghị ôm nàng, để nàng nằm trên ngực mình, dán người vào một chỗ.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Cẩm nhi nhẹ giọng hỏi một câu.
"Không có gì." Ninh Nghị lắc đầu, giọng nói cũng nhẹ nhàng: "Một phần tình báo từ phía bắc tới mà thôi, bắt đầu từ năm ngoái Nhan A Cốt đánh chết. Bởi vì ảnh hưởng của chiêu an chiếu nên trị an ở phía bắc tốt hơn rất nhiều."
Lời nói của Ninh Nghị giống như đang nói với Cẩm nhi, nhưng trên thực tế chưa chắc đã như vậy, chỉ là đang sửa sang lại manh mối trong đầu mà thôi. Buổi tối gió mát có thể làm cho người khác cảm thấy vui vẻ.
"Kỳ thật cũng không phải là chuyện xấu, sau khi trị an tốt lên, đại lượng thương hội đều đi qua bên kia, hôm nay trình độ phồn hoa từ phương bắc của Biện Bắc đã tăng ít nhất ba thành so với trước. Thời gian nửa năm, mọi người đều nói Đàm Xuy Khuê chiêu mộ An Chiếu là Vạn gia sinh Phật... Ừm, phía bắc có một phần, dù sao cũng có bóng dáng của chúng ta."
"Trúc Hằng còn lo lắng chuyện chiến tranh sao?" Cẩm nhi nói.
"Có chút." Ninh Nghị cười cười, tay trái ôm cẩm nhi, tay phải duỗi ra trong quần áo nàng, cảm thụ được làn da mịn màng và bộ ngực mềm mại của nữ tử. Có điều, đối với hai người đã trở thành phu thê lâu như vậy mà nói, loại trình độ thân mật của thân thể này giống như một con mèo nhỏ cọ vào cổ, cũng không phải là chuyện kỳ quái gì.
"Ta không hiểu những thứ này, nhưng luôn cảm thấy, chiến tranh là chuyện rất xa xôi. Hiện giờ thiên hạ thừa bình, thế đạo tốt như vậy, luôn cảm thấy... làm sao sẽ có chiến tranh đây. Tuy nhiên, tướng công vẫn biết sẽ có chiến tranh, đúng không?"
Trong lúc Cẩm nhi nói nhỏ, Ninh Nghị cười lắc đầu: "Cũng không phải, có đôi khi ta cũng cảm thấy, chiến tranh là chuyện rất xa xôi, có phải ta nghĩ sai rồi hay không, đặc biệt là việc vụn vặt nhiều lúc lại càng nghĩ như vậy."
"Nếu như không đánh trận, lập Hằng sẽ mang chúng ta đi hướng nam chứ?"
"Ừm, quay về Giang Ninh, hoặc là tìm một nơi nhỏ sống cùng chết già."
"Nếu như ta già rồi, tướng công có nên bỏ ta luôn không?"
"Hả?"
"Bởi vì hiện tại ta cũng chỉ có dáng dấp xinh đẹp một chút. Qua thêm vài năm nữa, lão châu màu vàng rồi, lập tức sẽ không đem ta chạy vào trong phòng đen chứ?"
"......."
Âm thanh nhẹ nhàng vang lên trong đêm. Qua một hồi, nam nhân từ trên ghế nằm dậy, ôm thê tử trở về phòng ngủ, trong nháy mắt bước vào cánh cửa, tiếng vang yên lặng đêm nay bị phá vỡ.
"Ai —— "
"Tập kích đêm!"
"Vị bằng hữu nào..."
"Kinh Nam Thất Sát thương và... bằng hữu Lục Lâm... Tru sát Tâm Ma..."
"Các ngươi chán sống rồi ——"
"Phóng hỏa..."
Tiếng chém giết từ bên ngoài kéo dài tới, Ninh Nghị đứng ở bên ngoài nghe những lời này, trong ngực cẩm nhi nắm chặt y phục của hắn. Đợi đến khi hắn tiến vào trong phòng, vén màn màn ruồi muỗi thả lên giường, Cẩm Nhi vẫn cầm y phục của hắn không chịu buông.
"Một đám tiểu nhân vật, không làm nổi sóng gió, nơi này rất an toàn. Ta đi xem một chút, ngươi ngủ trước đi, chờ ta trở về."
"Ngươi cũng nói là tiểu nhân vật, vậy đừng đi..."
Cẩm nhi nằm ở đó nhìn hắn, ánh mắt giống như trẻ con bị thương.
"Sau này bắt được bọn hắn, dù sao cũng phải suy xét xử lý bọn hắn như thế nào, bọn gia hỏa này không ngừng nghỉ, không thể để cho bọn hắn sống yên ổn."
Ninh Nghị cúi người xuống ôm lấy Cẩm Nhi đang nằm trên giường. Cẩm nhi cũng dùng hai tay ôm chặt lấy cổ y, sau khi ôm một hồi lâu mới buông y ra.
"Ngươi chú ý an toàn, về sớm một chút...Mỗi lần ngươi đi, ta đều lo lắng... người nhà của ta đều lo lắng..."
"Ta biết..." Ninh Nghị hôn một cái lên trán nàng, sau đó đứng dậy hít một hơi. Cẩm nhi nhìn nam nhân kia lầm bầm "Giết chết bọn hắn", một đường đi ra, nàng cũng cười cười.
Sau khi Ninh Nghị rời đi, âm thanh chém giết và đánh nhau vẫn còn truyền tới, sau đó có người phóng hỏa, có người cứu hỏa. Cẩm nhi nằm trên giường một hồi, không cách nào ngủ được, ngồi dậy muốn xuống giường, mới phát hiện giày được để lại trong đình viện. Nàng trần chân giẫm trên mặt đất, đi ra cửa nhìn ra ngoài hỗn loạn, nghe âm thanh truyền đến, sau đó ngồi cạnh cửa.
Qua một lúc, nữ tử ôm hai tay, cuộn hai chân, nằm mơ mơ màng màng trên mặt đất bên cạnh cửa.
Ánh sáng ban mai tối nhất, bên ngoài đã khôi phục yên tĩnh. Ninh Nghị mới từ bên ngoài trở về, ôm lấy nữ tử đang ngủ bên cửa. Hai người trở lại giường, ôm nhau tiếp tục ngủ một trận.
Thân thể trần trụi...
Buổi sáng, Cẩm nhi từ trong sân đi ra, đến quán rượu ven đường cho người chuẩn bị bữa sáng. Đây là phân đường trúc ký trên một trấn ở phía nam Biện Lương, mặc dù tối hôm qua gây ra náo động không nhỏ, thậm chí gây ra hỏa hoạn nho nhỏ, nhưng đến lúc này, trên đường phố vẫn là người đi lại, có vẻ có chút náo nhiệt.
Không ít khách thương, văn nhân ở trong tửu lâu trúc ký, ăn chút đồ ăn đặc thù ở kinh thành. Cẩm nhi cùng đám hộ vệ đi theo ngồi xuống cái bàn bị bình phong che khuất trong tửu lâu, phát hiện bên ngoài có người len lén nhìn về phía này đánh giá vài lần.
Bởi vì muốn không phải là phòng khách, mà là vì bộ dạng của Cẩm nhi, vóc người đều cực kỳ xuất chúng, có đôi khi sẽ bị người ta đánh giá vài lần, cũng không có gì lạ. Lúc này nàng đã ăn mặc kiểu phụ nhân, bên cạnh lại có tùy tùng và hộ vệ, người dám tiến lên làm loạn cơ bản là không có. Tuy nhiên lần này Cẩm nhi nhìn ra bên ngoài một cái, cũng là ngẩn người.
Trên bàn trước mắt, ngồi hẳn là một ít người từ tối hôm qua đã ở dưới chân trúc ghi lại. Vài tên nam tử mang theo thê thiếp, người nhà, thoạt nhìn trong nhà hẳn là có chút ân cần, trong đó có một phụ nhân, lại làm cho mí mắt của Cẩm nhi không khỏi giật giật.
Chính là phụ nhân quần áo đẹp đẽ kia, ngẫu nhiên quay đầu lại, xuyên thấu qua khe hở bên bình phong, nhìn sang phía Cẩm nhi bên này. Cẩm nhi nhìn thoáng qua, há hốc mồm, liền đem ánh mắt trấn định quay trở lại, hai tay nàng áp lên đầu gối, một lát sau, lại liếc qua.
Bên cạnh phu nhân kia là một viên ngoại thôn quê tuổi cũng quần áo gọn gàng, nhưng đã lớn tuổi —— từ trên áo có thể nhìn ra đang chuyện trò to tát với mấy đồng bọn. Cẩm nhi cũng nhìn vài lần, cố gắng khép lại hình tượng nào đó với thân ảnh kia.
Lão viên ngoại kia và phu nhân trẻ tuổi có lẽ cũng là quan hệ giữa trượng phu và tiểu thiếp, phát giác được nữ nhân bên cạnh có điều bất thường, liền nhìn sang bên này vài lần. Cẩm nhi không muốn đối mặt với hắn, hai tay nắm chặt, lẳng lặng ngồi đó, ánh mắt không hướng về bên kia. Lão viên ngoại kia nhìn bên này vài lần, tựa hồ còn duỗi cổ muốn nhìn rõ hơn chút ít., Trong khe hở của tấm bình phong, nam tử tên là Tề tân dũng cau mày nhìn ra phía ngoài, nhìn thấy hán tử như thiết tháp kia, lão viên ngoại vội vàng quay đầu lại, thuận tiện vỗ vỗ tiểu thiếp bên cạnh, bảo nàng đừng ở bên cạnh nhìn, miễn gây ra chuyện gì.
Không bao lâu, lên sớm một chút, bàn bên ngoài đã tính tiền rời đi. Ninh Nghị từ phía dưới đi lên, nhìn thấy thân ảnh Ninh Nghị, hai tay Cẩm Nhi nắm chặt, kích động vô cùng: "Tướng công, tướng công, ta thật lợi hại, ta thật lợi hại, ta sắp có thần thông rồi!"
"Ách? Chuyện gì xảy ra vậy?" Ninh Nghị sửng sốt: "Mấy thứ trên bàn là ngươi biến thành?"
"Không phải chứ, không phải." Cẩm nhi hạ giọng, vẻ mặt hưng phấn: "Tướng công ta có nói với ngươi không, tối qua ta nằm mơ, mơ thấy tỷ tỷ."
"Ách... hình như chưa từng nói qua."
"Ta mơ thấy tỷ tỷ của ta đó. Cha, mẹ, còn có đệ đệ, tỷ tỷ, sau đó, bàn người vừa mới xuống kia, cha có chú ý không?" Cẩm nhi dắt tay Ninh Nghị chạy ra ngoài, nhìn từ trên bình đài lầu hai. Nhưng nàng không thấy đám người kia nữa, bèn kéo Ninh Nghị trở lại bình phong, nhìn từ cửa sổ ra ngoài đường. Lúc này nàng mới nhìn thấy mấy bóng người kia đi theo bọn họ, còn có mấy chiếc xe ngựa nữa.
Cẩm nhi trốn ở sau lưng Ninh Nghị, vui vẻ chỉ xuống dưới: "Ngươi xem, người mặc váy hoa màu xanh lá, hình như chính là tỷ tỷ của ta, còn có viên ngoại kia nữa, người mập mạp kia chính là tướng công của nàng, là chồng ta... Lâu lắm rồi ta không gặp, nhưng chắc là bọn họ."
Phụ nhân trong đám người kia cũng đang nhìn lên lầu, Cẩm nhi ôm tay Ninh Nghị liền tránh né. Ninh Nghị nhìn mấy lần: "Ngươi có chắc người kia không phải cha của ngươi không?"
"Không phải chứ, chính là tỷ phu." Cẩm nhi ôm chặt cánh tay Ninh Nghị, trốn ở bên cạnh y cười vui vẻ, cũng làm cánh tay Ninh Nghị gắt gao đặt trên ngực nàng, sau đó lại phát hiện cái gì đó." Còn có bạn tốt, ngươi nhìn xem., Đằng sau xe là bệnh lao thoạt nhìn gầy teo, là con trai tỷ phu a, quả nhiên là bọn họ, tướng công ta đã nói với ngươi rồi a, lần đó ta về nhà, chính là lão đầu tử kia dùng ánh mắt sắc híp lại nhìn ta, sau đó quỷ bệnh lao này cũng dùng ánh mắt híp mắt nhìn ta... "
Tuy rằng nhắc tới những hồi ức không tốt lắm, nhưng tâm trạng của Cẩm nhi rõ ràng rất thoải mái, Ninh Nghị nhếch miệng: "Ngươi thấy tỷ tỷ của ngươi, hình như tỷ tỷ của ngươi cũng nhìn thấy ngươi rồi, có muốn xuống gặp mặt và chào hỏi nàng không? Về phần tỷ phu gì đó với con trai của hắn, có muốn ta hù bọn hắn một trận không?"
"Không muốn." Cẩm nhi cười, rụt đầu lại, "Tỷ tỷ có chút không nhận ra ta, ta cũng không nhận ra được nàng, thật sự đã chạy đi xin lỗi rồi, nên nói gì đây? Trước kia ta nhớ tới bọn tỷ tỷ, trong lòng cảm thấy thất vọng, hiện tại trong lòng không thất vọng, có thể còn nhớ nàng chút nữa, nhưng mà... cũng không cần thiết phải gặp mặt nói hiện tại có được hay không."
Ninh Nghị nhìn ra ngoài cửa sổ, sờ sờ đầu của nàng.
"Bất quá, tướng công, ta thật lợi hại đúng không, tối hôm qua mơ thấy, hôm nay liền gặp nàng. Còn nữa, lần đó ta đi, tỷ tỷ vẫn luôn nói với ta là ở bên cạnh anh rể như thế nào có tranh sủng như thế nào., Sao lại sống không tốt, lại bị người ta khi dễ, hôm nay nhìn xem, môn phái tài chủ lão gia đi ra xa như vậy mà vẫn dẫn theo nàng. Tỷ tỷ của ta... Chắc là cuộc sống cũng không tệ lắm nhỉ, ta nghĩ như vậy, kỳ thật trong lòng còn có chút vui vẻ... Hắc hắc, duyên phận kỳ quái..."
Nàng giống như con mèo nhỏ vui vẻ cọ xát với Ninh Nghị.
Không bao lâu, một nhà tỷ phu đi về phía trước, biến mất trong dòng người.
Thế giới rất lớn, mà cuộc sống rất nhỏ. Những chuyện vụn vặt, ly biệt, pha tạp, rườm rà gặp nhau, duyên phận vụn vặt... Trong rất nhiều chuyện vụn vặt, có đôi khi ngay cả Ninh Nghị cũng nghi hoặc., Có lẽ thật sự là chiến tranh phát sinh ở nơi rất xa trên bầu trời. Lúc này đã là năm Cảnh Hàn mười ba tuổi nông lai tháng sáu, Biện Lương thành phía bắc, ánh mắt xúc động như hoa văn trúc ký ở rất xa. Ở trên một trấn phía tây của Thái Nguyên trấn, theo ngã tư đường phía tây, đại thụ rơi trên đường phố, phủ đầy bóng cây rừng., Đám người tụ tập ở đây, hào hứng cao hứng nghe người kể chuyện võ hiệp nhân từ xe trúc tới. Người kể chuyện một bên quầy hàng, một cỗ xe hàng bày ra, cung cấp các loại đồ ăn vặt giá rẻ, hoặc bán các vật phẩm thực dụng. Trong lúc nhất thời, điều này làm cho một mặt náo nhiệt của tiểu trấn vô cùng.
Một đám người nhìn rất có vẻ giang hồ tức giận, đứng bên đường lạnh nhạt nhìn tất cả.
Danh khí của thẻ trúc đã được đánh ra gần đây, mỗi một lần đọc sách cùng với những trò xiếc xuyên trong đó, biểu diễn ảo thuật đều rất đủ, khiến cho sự náo nhiệt của tiểu trấn mãi cho tới tận đêm mới kết thúc, ngày hôm nay cũng là như thế. Khi mặt trời hạ xuống, mặt trăng dâng lên, nhanh chóng lên giữa bầu trời, mọi người trong thẻ trúc mới chuẩn bị thu dọn quán, đám dân trấn rốt cuộc cũng tản đi, về nhà nghỉ ngơi.
Người trên đường phố rốt cuộc tản đi không sai biệt lắm, mấy tên lục lâm nhân thủ cả đêm cuối cùng cũng tới, cầm đầu là một nam tử thân hình cao lớn cõng trường cao ngang mày côn, thân hình tráng kiện, tướng mạo tuấn dật, trong ánh mắt cũng có tang thương cùng trầm ổn đã trải qua phong trần, xem ra rất có sát khí.
"Nói chuyện." Nam tử đi tới, cau mày mở miệng: "Hôm nay coi như xong, từ nay về sau, nơi này không cho phép người ghi chép trúc của các ngươi tới, nếu không ta sẽ đánh chết các ngươi."
Giọng hắn bình thường như đang nói một chuyện cực nhỏ, đám người thu thập trúc ký thu thập đồ đạc ngừng lại, nhìn nhau vài lần. Cách đó không xa có một gã hộ vệ Trúc Ký phụ trách an toàn cũng đã đi tới, hắn nhìn nam tử này, ánh mắt có chút phức tạp.
" sử thủ lĩnh, đã lâu không gặp." Hộ vệ Trúc Ký chắp tay: "Chuyện ngài nói, là không thể."
"Ngươi biết ta." Nam tử họ Sử nhìn hắn, cánh tay chỉ khẽ động, trong nháy mắt sau lưng Tề Mi Côn đã xuất hiện trên tay, động tác này dẫn đến trong không khí đột nhiên là một tiếng gào thét, sát khí tràn ngập. Xuất phát từ một nguyên nhân nào đó, hắn đối với thân phận của mình bại lộ, hiển nhiên rất kiêng kị.
"Cửu Văn Long Sử vào, đầu lĩnh sử." Hộ vệ kia chắp tay: "Tại hạ từng là người của Lương Sơn, đương nhiên biết đầu lĩnh sử."
Bởi vì những lời này, bầu không khí trong nháy mắt rơi xuống băng hàn, sử tiến đầu lệch đi, khóe miệng nhếch ra một đường cong đáng sợ.
"Đồ ăn cây táo rào cây sung!"
Không có bao nhiêu người nhìn thấy trong nháy mắt giao thủ kia, nhưng đột nhiên sau tiếng gào to, hộ vệ Trúc Ký còn chắp tay đi tới phía trước đã máu vẩy ra, bay ra phía sau, uy áp bổng ảnh giống như trận gió gào thét, thổi qua toàn bộ tràng địa, sau đó trụ ở dưới đất, trong ánh lửa của Hạ Dạ, bụi mù tản ra, trên mặt đất xuất hiện vết rạn nứt.
Hơn hai năm sau, khuôn mặt trong ánh lửa kia phát ra phẫn nộ cực lớn, dồn ép đám người tới phía trúc ký...